1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    Ngày em gặp lại anh.... 1 ngày trời mưa.... Và em đồng ý để anh đưa về. Trời đã muộn, muộn lắm rồi. Cũng đã lâu lắm em mới đi về muộn như vậy, có lẽ là nửa năm, mà có lẽ cũng đã phải một năm. Dưới ánh mặt trời, em có cảm giác mình sẽ là một cái gì thật to lớn và vĩ đại, nhưng giữa bóng tối và cái lạnh mưa mang đến, em trở nên bé nhỏ và thật lạc lõng... Em gắng co mình vào cái khoảng không em tự tạo ra, chiếc dây an toàn thít chặt... khó chịu. Anh phóng xe như một thằng điên, em cố nhìn rõ mọi thứ qua tấm kính mờ đi vì mưa. Mắt em bắt đầu ươn ướt, em biết đó không phải vì đó là nước mắt, mà là do mắt em đang căng lên để nhìn rõ mọi thứ phía trước, để làm gì ư.... chẳng gì cả.... Anh ngừng không phóng nữa. Đêm rồi nhưng vì giáp Tết nên phố xá nhộn nhịp hơn ngày thường. Thế rồi câu chuyện giữa chúng mình bắt đầu. Chiếc xe chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn... Một thoáng sợ hãi vụt qua đầu em, tại sao nhỉ? Tại sao bây giờ em lại sợ anh chứ? Có phải tình yêu bắt đầu từ tình bạn, rồi bỗng một ngày, sau đổ vỡ sẽ là sự sợ hãi? Hình như mỗi con người từ khi sinh ra đều gắn cho riêng mình một sự tích, một truyền thuyết và cả một duyên số nữa.... và cũng từ đó, có những cái duyên cứ đeo bám mãi không thôi. Liệu anh có phải là một trong những cái duyên đó của em không nhỉ? Cũng như con phố nơi anh dừng là nơi đầu tiên em biết yêu.... nhưng cũng chính là nơi đầu tiên em biết ghét và căm thù một người....
    Câu chuyện không đầu không cuối rốt cuộc sẽ chẳng thể đi về đâu... Anh không hiểu mình đang hỏi gì thì làm sao em có thể hiểu mình đang trả lời cái gì. Nếu một ai đó tình cờ nghe được hết những gì mình nói với nhau sẽ ngỡ rằng chúng mình như một đôi tình nhân, yêu nhau say đắm, nhưng lại đang ra sức chứng minh điều ngược lại. Chúng mình ... thế cơ mà...
    Làm con gái mềm yếu thật khổ. Đó là lí do em luôn gồng mình lên để tỏ ra cứng rắn. Anh trai đã luôn miệng cổ vũ em mỗi lần em nén cảm xúc vào lòng, không sụt sịt than thở nữa.... Nhưng rồi, em lại sợ rằng một ngày mình sẽ trở nên khô khan như que củi mất, em vẫn chạy vào WC để khóc trộm một mình.... để không ai thấy mắt mình đỏ hoe. Nhưng hôm ấy, đã không có một cái WC nào cho em chạy vào, không có cái khăn nào cho em che mặt cả.... Em đã không thể nén cảm xúc ấy vào trong mình nữa. Em.... thật kém cỏi....
    Giữa chúng mình vẫn là dấu chấm hỏi to đùng. Em chẳng biết nên thế nào nữa..... anh còn thích em? hay yêu?.... Ước gì có một sợi tóc của anh để nhờ Đôrêmon xét nghiệm xem câu trả lời là gì.... Nhưng, có lẽ, chuyện tình cảm của chúng mình sẽ mãi chỉ là dấu chấm lửng... đã 3 năm kể từ ngày chúng mình quen nhau, 3 năm dấu chấm lửng vẫn hoàn dấu chấm lửng.
    3 điều ước của năm nay không còn là ước mơ gặp được một chàng hoàng tử để em yêu và được yêu, thế vào đó là ước mơ về tham vọng cho tương lai... Dẫu sao em cũng đã lớn rồi... Chúc anh ăn Tết vui vẻ.
    Muốn nói với anh rằng em nhớ anh nhiều lắm....
    Được tieu co nuong sửa chữa / chuyển vào 03:08 ngày 10/02/2005
  2. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Một đêm Giao thừa.Lang thang trên đường phố Hà Nội với những người Hà Nội. Làm một điều biết trước là rất khó,để rồi sau thấy chán nản.Mỏi chân...Ngồi ngắm pháo hoa ở một nới xa chỗ tập trung,mãi vài phút sau mới nhớ mình chưa chúc cho ai cả.Không chớp mắt và nhìn lên bầu trời....Pháo hoa vẫn sáng...
    Một năm mới đến, sẽ có nhiều điều dần dần đi qua.Ít nhất là cũng thêm một tuổi, thêm nhiều nghĩ suy, và 365 ngày đã trôi qua với nhiều chuyện xảy ra.Không ai nói trước được về những điều của ngày mai....
    Mồng Một Tết, có quá ít thời gian để viết.Chúc nhiều nhiều những điều tốt đẹp cho một số người....Chúc nhiều nhiều niềm vui cho những người tôi không biết......
    Chúc mừng năm mới!
  3. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Một đêm Giao thừa.Lang thang trên đường phố Hà Nội với những người Hà Nội. Làm một điều biết trước là rất khó,để rồi sau thấy chán nản.Mỏi chân...Ngồi ngắm pháo hoa ở một nới xa chỗ tập trung,mãi vài phút sau mới nhớ mình chưa chúc cho ai cả.Không chớp mắt và nhìn lên bầu trời....Pháo hoa vẫn sáng...
    Một năm mới đến, sẽ có nhiều điều dần dần đi qua.Ít nhất là cũng thêm một tuổi, thêm nhiều nghĩ suy, và 365 ngày đã trôi qua với nhiều chuyện xảy ra.Không ai nói trước được về những điều của ngày mai....
    Mồng Một Tết, có quá ít thời gian để viết.Chúc nhiều nhiều những điều tốt đẹp cho một số người....Chúc nhiều nhiều niềm vui cho những người tôi không biết......
    Chúc mừng năm mới!
  4. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Ôi, chẳng yêu thương gì nữa......
    Em bảo này, em ghét anh lắm, anh đã làm cho con tim em bồn chồn, làm mắt em phải nhoè nước, làm cho mọi thứ trong cuộc sống của em bị đảo điên
    Em giận anh rồi, ko 1 lời nói, ko offline mess, ko gì hết. Tự hỏi sao anh làm thế được mà em lại ko? Con gái thường đa cảm thế đấy. Có những phút giây đã dặn lòng là phải khác rồi mà vẫn thế....
    Tuần này, nhiều thay đổi quá, em chở về làm chính em rồi, ko nồng nàn, ko yêu thương, ko nước mắt, ko gì hết. Anh có hụt hẫng ko? Em lại về với con bé Thu Anh của ngày xưa, của cái lần đầu mà anh gặp em. Chỉ còn nụ cười đọng lại, cái tiếng cười thoát ra từ những gì nhẹ nhàng nhất trong tâm khảm. Anh có nghe thấy ko?
    Đêm qua em bảo em muốn uống thật say, để nói hết những điều ko thể nói khi đang tỉnh, nhưng bao nhiêu lần uống có lần nào em say đâu. Cái lí trí nó luôn bảo em rằng ko được say. o` mà có ảnh hưởng gì nữa đâu....
    Khi mà em còn có nhiều việc cần phải hoàn thành mà anh thì cũng có nhiều mối quan tâm khác. Chúng ta hãy cứ đi trên 2 con đường song song đến tận cuối trời, hãy giứ lại những gì đẹp đẽ về điều chưa bao h có thật giữa anh va em, đó là tình yêu. Chúng ta hãy cứ mãi là những người tri kỉ, sống để đùa vui và san xẻ với nhau hết mọi chuyện, chôn dấu đi những thứ bên trong khác. 1 năm nữa rồi, 10 năm nữa, 20 năm nữa, những thứ đó chỉ là chuyện đã qua.
    Kết luận 1 điều nữa là Valentine năm nay ko có ai tặng quà, ko có người quan tâm, và Valentine này lại phải đi làm. How "lãng mạn" is it??!!!!
    Chấm dứt nhé yêu thương.
  5. bee2a

    bee2a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2003
    Bài viết:
    1.024
    Đã được thích:
    0
    Ôi, chẳng yêu thương gì nữa......
    Em bảo này, em ghét anh lắm, anh đã làm cho con tim em bồn chồn, làm mắt em phải nhoè nước, làm cho mọi thứ trong cuộc sống của em bị đảo điên
    Em giận anh rồi, ko 1 lời nói, ko offline mess, ko gì hết. Tự hỏi sao anh làm thế được mà em lại ko? Con gái thường đa cảm thế đấy. Có những phút giây đã dặn lòng là phải khác rồi mà vẫn thế....
    Tuần này, nhiều thay đổi quá, em chở về làm chính em rồi, ko nồng nàn, ko yêu thương, ko nước mắt, ko gì hết. Anh có hụt hẫng ko? Em lại về với con bé Thu Anh của ngày xưa, của cái lần đầu mà anh gặp em. Chỉ còn nụ cười đọng lại, cái tiếng cười thoát ra từ những gì nhẹ nhàng nhất trong tâm khảm. Anh có nghe thấy ko?
    Đêm qua em bảo em muốn uống thật say, để nói hết những điều ko thể nói khi đang tỉnh, nhưng bao nhiêu lần uống có lần nào em say đâu. Cái lí trí nó luôn bảo em rằng ko được say. o` mà có ảnh hưởng gì nữa đâu....
    Khi mà em còn có nhiều việc cần phải hoàn thành mà anh thì cũng có nhiều mối quan tâm khác. Chúng ta hãy cứ đi trên 2 con đường song song đến tận cuối trời, hãy giứ lại những gì đẹp đẽ về điều chưa bao h có thật giữa anh va em, đó là tình yêu. Chúng ta hãy cứ mãi là những người tri kỉ, sống để đùa vui và san xẻ với nhau hết mọi chuyện, chôn dấu đi những thứ bên trong khác. 1 năm nữa rồi, 10 năm nữa, 20 năm nữa, những thứ đó chỉ là chuyện đã qua.
    Kết luận 1 điều nữa là Valentine năm nay ko có ai tặng quà, ko có người quan tâm, và Valentine này lại phải đi làm. How "lãng mạn" is it??!!!!
    Chấm dứt nhé yêu thương.
  6. solo

    solo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/02/2003
    Bài viết:
    821
    Đã được thích:
    0
    Đêm pháo hoa anh lại gặp em , trời điện biên HN chiến thắng ...
    Mời mọi người lên www.anh2.net gửi Hoa tươi , ngắm pháo hoa nhé
  7. solo

    solo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/02/2003
    Bài viết:
    821
    Đã được thích:
    0
    Đêm pháo hoa anh lại gặp em , trời điện biên HN chiến thắng ...
    Mời mọi người lên www.anh2.net gửi Hoa tươi , ngắm pháo hoa nhé
  8. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    ..... Mất cả hứng Chỉ tại tính lơ đãng của mình mà bao nhiêu công sức gõ từ nãy h đã đi tong rồi. Thôi để mai post vậy.
    To anh solo@: Em đã vào trang web của anh. Nó rất đẹp. Em cũng đã định viết lưu bút trong đấy nhưng chưa có thời gian. Lúc nào đó em sẽ quay trở lại.... Wish you are prolific enough to create many other nice n cute ecards Well done!
  9. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    ..... Mất cả hứng Chỉ tại tính lơ đãng của mình mà bao nhiêu công sức gõ từ nãy h đã đi tong rồi. Thôi để mai post vậy.
    To anh solo@: Em đã vào trang web của anh. Nó rất đẹp. Em cũng đã định viết lưu bút trong đấy nhưng chưa có thời gian. Lúc nào đó em sẽ quay trở lại.... Wish you are prolific enough to create many other nice n cute ecards Well done!
  10. Langbiang

    Langbiang Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    3
    Em ra Hà Nội, anh ạ. Lần đầu.
    Bước khỏi sân bay, đã thấy cái gì đó là lạ. À, sương (em gọi là sương còn người Hà Nội gọi là mưa phùn). Dù hình dung nhiều lần, nhưng Hà Nội thật vẫn khang khách những gì em hằng tưởng tượng. Ra khỏi phòng chờ, thấy quanh mình toàn giọng bắc. Một cảm giác là là và bùi ngùi. Tự nhiên thấy tủi thân vì mình đang quá xa nhà. Tự nhiên thấy ngậm ngùi vì nhớ. Vì cảm động. Và vì cả những cảm xúc xưa cũ mà em chưa kịp nhớ được nó tên là gì...
    Những ngày ở Hà Nội của em được bao phủ trong màu bàng bạc của mưa phùn, của hoa đào, của mặt hồ mờ sương, của những hàng cây bàng trụi lá, của màu xanh dọc 2 bên đường. Của cảm giác lưu luyến trong những câu hát cũ. Và cả nỗi nhớ nữa. Nhớ dịu dàng.
    Tự nhiên em xúc động. Nhớ rằng xưa đã có người hẹn sẽ đưa em ra Hà Nội. Nhớ rằng có người đã kể em nghe rằng người ấy đang đứng dưới một cây bàng lá đỏ gọi điện cho em giữa mùa thu... Em gặp nhiều người Hà Nội hơn. Thấy tự mình buồn cười vì trước đây em vẫn nghĩ Hà Nội là anh và anh là Hà Nội. Bây giờ thì khác. Thấy anh không phải Hà Nội, và Hà Nội nhất định cũng không phải là anh.
    Trong vô vàn những kỷ niệm lớn nhỏ, có tên và cả quên tên trong lại trong trái tim em, anh là dịu dàng. Là lãng mạn. Là ân cần và say đắm. Chưa bao giờ em yêu ai nhiều như thế. Và cũng chưa bao giờ em cảm nhận được có người yêu em nhiều đến vậy. Sự ngọt ngào của những kỷ niệm cứ như viên kẹo tuổi thơ. Dẫu biết nó tan lâu rồi mà sao cảm giác vẫn còn rất rõ. Có lẽ là vì thời gian chưa đủ nhiều, anh nhỉ. Hôm nay em gặp lại 1 người bạn cũ. Người bạn cũ 10 năm rồi không gặp. Nhìn bạn em thấy khác lắm cơ. Hai đứa đứng đối diện nhau. Nhìn hoài. Ngờ ngợ mà không tin lắm.... Đột nhiên em nghĩ về một tương lai 10 năm sau. 10 năm sau liệu mình đã gặp lại chưa nhỉ? Và gặp lại liệu mình có nhận ra nhau?...
    Nghĩ ngợi xa quá làm gì. Hãy nhìn chuyện bây giờ trước nào...
    Em nghĩ về cô gái ấy và anh... Kể cũng lạ. Có gì đâu mà phải nghĩ. Thế mà đến tận bây giờ những hình ảnh ấy vẫn còn là ám ảnh. Tình yêu là gì? Là cảm xúc. Là một cái gì đó chỉ có trong tưởng tượng. Hay là cảm giác yên bình và có thật đang có ở quanh mình. Khi còn ngồi bên anh, em nghĩ tình yêu là một mặt trời rạng ngời trên cao. Nó ngập tràn sức sống. Tươi trẻ. Và nhiều rạo rực. Bây giờ thì em lại nghĩ tình yêu là cảm giác yên bình. Em nhớ những buổi sáng ở Hà Nội, thức dậy nghe gió thổi qua khe cửa. Cuộn thật chặt tấm chăn êm êm vào người và nằm nghĩ ngợi miên man về những gì đã qua. Nhớ rằng mình từng vui. Từng hồi hộp. Từng chờ đợi. Rồi thất vọng. Rồi buồn. Và lại vui. Lại hồi hộp. Lại chờ đợi mỗi buổi sớm mai. Em nhớ về những khát khao thời trẻ thơ và những ước vọng tuổi trẻ khi em còn anh. Chuyện như mới hôm qua. Vậy mà có đôi khi ngồi nhìn lại, thật sự thấy nó đã là quá khứ. Quá khứ là những chuyện đã qua. Qua thật lâu. Có người nhớ rõ. Những cũng có người đã quên rất nhiều...
    Sao lại kể cho em nghe rằng anh đã đau khổ vì cô gái ấy như thế nào làm gì nhỉ? Sao không nghĩ đến nỗi đau của em. Tất nhiên là em đã làm ra vẻ bình thường. Tất nhiên là em đã vỗ về an ủi anh rằng chuyện gì rồi cũng sẽ qua thôi. Em cố làm vậy vì em muốn chứng tỏ mình là người công tâm (và cao thượng). Để rồi sau đó tất cả mọi lời nói của anh với em về cô ấy bỗng trở thành ám ảnh. Đi nghĩ đến. Ngủ nghĩ đến. Và cả những buổi sáng bình yên cũng dần biến mất. Thoáng một chút những câu chữ cũ lại trở về... Hóa ra trong tình yêu em chẳng thể làm người hùng được, dù chỉ cố làm người hùng rơm.
    Em biết là bây giờ anh cũng đã quên những gì từng nói với em. Em cũng biết là một mai về sau nữa những chuyện bây giờ cũng sẽ trở thành quá khứ. Nhưng giờ thì em vẫn nghĩ. Vẫn tưởng tượng. Hình dung. Và đau khổ.
    Dù nếu anh có hỏi tới "Em ghen à" em sẽ bảo, tại sao lại phải ghen. Em cũng đang tự hỏi em đây, tại sao lại phải buồn???
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này