1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Lòng tưởng đã yên ....vậy mà....khi đọc 1 tâm sự gần giống mình ,mình lại thấy buồn qua ,1 cảm giác trống trải ,đau nhói ....Nhiều khi muốn khóc mà chẳng khóc đưọc .
    Cũng đã gần 6 tháng rồi ,mà mình vẫn thế này .Mình và người ấy mỗi lần gặp nhau lại thấy e ngại ,có 1 khoảng cách ....Mình buồn ...Rồi bao nhiêu chuyện nữa xảy ra nữa ...
    Gần đây mình nghĩ ,hay là mình tự giảm tình cảm của mình xuống ,ko coi Hải anh là bạn thân nữa chỉ là bạn bình thường thôi .Mình sợ ,mình sợ mình sẽ tổn thương .....sẽ ko có những gì mình mong muốn ...Mình íck kỷ quá ????Mình đã sai ư?//
    Buồn quá ,Hải anh ơi .Tôi phải làm sao bây giờ .Tôi đau quá
  2. Window_XP

    Window_XP Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Em da viet, da xoa, roi lai viet lai. Ok, cung 1 lan de anh biet em song the nao. Dung buon, khong ai co loi ca, ca anh va ca em. Em se co gang cai thien cuoc song cua minh cang nhanh cang tot.
    Đêm qua em lại mơ thấy anh,
    cả ngày hôm nay thật kinh khủng, cái
    đầu em sắp vỡ tan ra. Em không
    muốn như vậy. Em đã cố
    gắng để không phải rơi vào
    trạng thái như vậy. Em khóc
    nhiều hôm nay, em biết thế là không
    tốt. Đây không phải là lần
    đầu tiên trong 4 năm qua. Và em
    biết không phải là lần cuối
    cùng. Lâu lắm rồi em không login,
    bởi vì em không muốn chạm vào
    nỗi đau của mình. Em không trách anh,
    anh không biết em sống như thế
    nào trong 4 năm qua. Ngày hôm nay, em chỉ
    muốn viết cho anh như vậy,
    rồi em sẽ đi quanh quanh cho cái
    đầu ổn ổn rồi sẽ
    về nhà. Nhiều lúc em chỉ muốn
    nhìn thấy anh một cái, rồi em
    về cũng được. Nhưng em
    không biết anh ở đâu, cái nick
    của anh thì từ lâu đã có kẻ
    khống chế được, còn
    số điện thoại của anh thì
    máy điện thoại của em reset
    nên cũng đã bị mất từ lâu.
    Em biết nếu em muốn làm bất
    cứ một cái gì, sẽ không có kẻ
    nào và bất kể cái gì có thể
    cản dược em. Những gì oan trái
    và cay đắng em phải chịu
    đựng trong 4 năm qua, em có cái
    quyền ấy. Anh đã lập gia
    đình, anh đã thay đổi, chỉ
    có em, em vẫn còn giữ hình ảnh
    của anh 4 năm về truớc,
    rồi mối ngày tô cho nó một chút,
    vẽ cho nó một chút nên em mới
    như vậy.
    Hôm nay là như vậy, còn ngày mai....ngày
    mai. Em rất gầy, chị nói do tâm
    trạng của em không tốt.
  3. Window_XP

    Window_XP Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Em da viet, da xoa, roi lai viet lai. Ok, cung 1 lan de anh biet em song the nao. Dung buon, khong ai co loi ca, ca anh va ca em. Em se co gang cai thien cuoc song cua minh cang nhanh cang tot.
    Đêm qua em lại mơ thấy anh,
    cả ngày hôm nay thật kinh khủng, cái
    đầu em sắp vỡ tan ra. Em không
    muốn như vậy. Em đã cố
    gắng để không phải rơi vào
    trạng thái như vậy. Em khóc
    nhiều hôm nay, em biết thế là không
    tốt. Đây không phải là lần
    đầu tiên trong 4 năm qua. Và em
    biết không phải là lần cuối
    cùng. Lâu lắm rồi em không login,
    bởi vì em không muốn chạm vào
    nỗi đau của mình. Em không trách anh,
    anh không biết em sống như thế
    nào trong 4 năm qua. Ngày hôm nay, em chỉ
    muốn viết cho anh như vậy,
    rồi em sẽ đi quanh quanh cho cái
    đầu ổn ổn rồi sẽ
    về nhà. Nhiều lúc em chỉ muốn
    nhìn thấy anh một cái, rồi em
    về cũng được. Nhưng em
    không biết anh ở đâu, cái nick
    của anh thì từ lâu đã có kẻ
    khống chế được, còn
    số điện thoại của anh thì
    máy điện thoại của em reset
    nên cũng đã bị mất từ lâu.
    Em biết nếu em muốn làm bất
    cứ một cái gì, sẽ không có kẻ
    nào và bất kể cái gì có thể
    cản dược em. Những gì oan trái
    và cay đắng em phải chịu
    đựng trong 4 năm qua, em có cái
    quyền ấy. Anh đã lập gia
    đình, anh đã thay đổi, chỉ
    có em, em vẫn còn giữ hình ảnh
    của anh 4 năm về truớc,
    rồi mối ngày tô cho nó một chút,
    vẽ cho nó một chút nên em mới
    như vậy.
    Hôm nay là như vậy, còn ngày mai....ngày
    mai. Em rất gầy, chị nói do tâm
    trạng của em không tốt.
  4. Window_XP

    Window_XP Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Em da viet, da xoa, roi lai viet lai, ok it nhat 1 lan anh biet chinh xac em song nhu the nao. Dung buon, em se co gang cai thien cuoc song cua minh, cang nhanh cang tot.
    Đêm qua em lại mơ thấy anh,
    cả ngày hôm nay thật kinh khủng, cái
    đầu em sắp vỡ tan ra. Em không
    muốn như vậy. Em đã cố
    gắng để không phải rơi vào
    trạng thái như vậy. Em khóc
    nhiều hôm nay, em biết thế là không
    tốt. Đây không phải là lần
    đầu tiên trong 4 năm qua. Và em
    biết không phải là lần cuối
    cùng. Lâu lắm rồi em không login,
    bởi vì em không muốn chạm vào
    nỗi đau của mình. Em không trách anh,
    anh không biết em sống như thế
    nào trong 4 năm qua. Ngày hôm nay, em chỉ
    muốn viết cho anh như vậy,
    rồi em sẽ đi quanh quanh cho cái
    đầu ổn ổn rồi sẽ
    về nhà. Nhiều lúc em chỉ muốn
    nhìn thấy anh một cái, rồi em
    về cũng được. Nhưng em
    không biết anh ở đâu, cái nick
    của anh thì từ lâu đã có kẻ
    khống chế được, còn
    số điện thoại của anh thì
    máy điện thoại của em reset
    nên cũng đã bị mất từ lâu.
    Em biết nếu em muốn làm bất
    cứ một cái gì, sẽ không có kẻ
    nào và bất kể cái gì có thể
    cản dược em. Những gì oan trái
    và cay đắng em phải chịu
    đựng trong 4 năm qua, em có cái
    quyền ấy. Anh đã lập gia
    đình, anh đã thay đổi, chỉ
    có em, em vẫn còn giữ hình ảnh
    của anh 4 năm về truớc,
    rồi mối ngày tô cho nó một chút,
    vẽ cho nó một chút nên em mới
    như vậy.
    Hôm nay là như vậy, còn ngày mai....ngày
    mai. Em rất gầy, chị nói do tâm
    trạng của em không tốt.
  5. Window_XP

    Window_XP Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Em da viet, da xoa, roi lai viet lai, ok it nhat 1 lan anh biet chinh xac em song nhu the nao. Dung buon, em se co gang cai thien cuoc song cua minh, cang nhanh cang tot.
    Đêm qua em lại mơ thấy anh,
    cả ngày hôm nay thật kinh khủng, cái
    đầu em sắp vỡ tan ra. Em không
    muốn như vậy. Em đã cố
    gắng để không phải rơi vào
    trạng thái như vậy. Em khóc
    nhiều hôm nay, em biết thế là không
    tốt. Đây không phải là lần
    đầu tiên trong 4 năm qua. Và em
    biết không phải là lần cuối
    cùng. Lâu lắm rồi em không login,
    bởi vì em không muốn chạm vào
    nỗi đau của mình. Em không trách anh,
    anh không biết em sống như thế
    nào trong 4 năm qua. Ngày hôm nay, em chỉ
    muốn viết cho anh như vậy,
    rồi em sẽ đi quanh quanh cho cái
    đầu ổn ổn rồi sẽ
    về nhà. Nhiều lúc em chỉ muốn
    nhìn thấy anh một cái, rồi em
    về cũng được. Nhưng em
    không biết anh ở đâu, cái nick
    của anh thì từ lâu đã có kẻ
    khống chế được, còn
    số điện thoại của anh thì
    máy điện thoại của em reset
    nên cũng đã bị mất từ lâu.
    Em biết nếu em muốn làm bất
    cứ một cái gì, sẽ không có kẻ
    nào và bất kể cái gì có thể
    cản dược em. Những gì oan trái
    và cay đắng em phải chịu
    đựng trong 4 năm qua, em có cái
    quyền ấy. Anh đã lập gia
    đình, anh đã thay đổi, chỉ
    có em, em vẫn còn giữ hình ảnh
    của anh 4 năm về truớc,
    rồi mối ngày tô cho nó một chút,
    vẽ cho nó một chút nên em mới
    như vậy.
    Hôm nay là như vậy, còn ngày mai....ngày
    mai. Em rất gầy, chị nói do tâm
    trạng của em không tốt.
  6. yaminh

    yaminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Mưa tháng 5! Những ngày mưa dài vội vã. Cây hồng tú cầu trước lan can nở rộ hoa vào những ngày nắng rồi những ngày mưa. Người ta đã từng bảo, không chơi được với người thì đành chơi với hoa vậy, cây hoa của người ta cũng tuyệt vời lắm, nó lung linh trong ánh nắng, rực rỡ trong những ngày hè oi ả, nó sẽ ỉu xìu nếu không đủ nước, và sẽ tơn hớn nếu được uống hàng ngày. Bên những băng nhạc lâu lắm không nghe bằng đài, lâu lắm mới được nghe nhạc, cuộc sống nếu không có nhạc thì sao nhỉ, thật buồn và hay mệt mỏi. Người ta đã khám phá ra tai sao người ta mất ngủ rồi đấy, đó chính là thiếu âm nhạc. Dao này người ta dễ ngủ hơn, yêu ngủ lắm, như con mèo lười vậy đó, chẳng được chữ nào vào đầu cả, híc híc. Những đêm dài không ngủ, người ta ao ước có tiếng chuông để ru vào giấc ngủ. Người ta nhớ người "chồng cây chuối", "dựng lâu đài cát", "đứng trước biển, tóc bay theo gió, cùng im lặng", nhớ về nhiều nhiều những thứ trước kia, nhớ những buổi nói chuyện, chỉ nhớ để trái tim ấm lên để nụ cười thêm ngọt để ánh mắt thêm ngời sáng. Nhiều lúc muốn nghĩ đến lần thứ 3 nói điều đó nhưng sao xa vời thế, người ta sợ khi nghĩ về khoảng cách, cứ nghĩ đến nó mà thấy mình không chịu nổi nên người ta sẽ không nói đâu, đừng chờ nhé, hi hi. Chỉ có một điều chắc chắn rằng câu nói "Do You know I..." luôn là sự thật, nó hàng ngày hàng giờ người ta muốn nói với mình. Hà nội trong trái tim mình và mình trong trái tim của Biển - T/y.
    Được yaminh sửa chữa / chuyển vào 12:05 ngày 24/05/2005
  7. yaminh

    yaminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Mưa tháng 5! Những ngày mưa dài vội vã. Cây hồng tú cầu trước lan can nở rộ hoa vào những ngày nắng rồi những ngày mưa. Người ta đã từng bảo, không chơi được với người thì đành chơi với hoa vậy, cây hoa của người ta cũng tuyệt vời lắm, nó lung linh trong ánh nắng, rực rỡ trong những ngày hè oi ả, nó sẽ ỉu xìu nếu không đủ nước, và sẽ tơn hớn nếu được uống hàng ngày. Bên những băng nhạc lâu lắm không nghe bằng đài, lâu lắm mới được nghe nhạc, cuộc sống nếu không có nhạc thì sao nhỉ, thật buồn và hay mệt mỏi. Người ta đã khám phá ra tai sao người ta mất ngủ rồi đấy, đó chính là thiếu âm nhạc. Dao này người ta dễ ngủ hơn, yêu ngủ lắm, như con mèo lười vậy đó, chẳng được chữ nào vào đầu cả, híc híc. Những đêm dài không ngủ, người ta ao ước có tiếng chuông để ru vào giấc ngủ. Người ta nhớ người "chồng cây chuối", "dựng lâu đài cát", "đứng trước biển, tóc bay theo gió, cùng im lặng", nhớ về nhiều nhiều những thứ trước kia, nhớ những buổi nói chuyện, chỉ nhớ để trái tim ấm lên để nụ cười thêm ngọt để ánh mắt thêm ngời sáng. Nhiều lúc muốn nghĩ đến lần thứ 3 nói điều đó nhưng sao xa vời thế, người ta sợ khi nghĩ về khoảng cách, cứ nghĩ đến nó mà thấy mình không chịu nổi nên người ta sẽ không nói đâu, đừng chờ nhé, hi hi. Chỉ có một điều chắc chắn rằng câu nói "Do You know I..." luôn là sự thật, nó hàng ngày hàng giờ người ta muốn nói với mình. Hà nội trong trái tim mình và mình trong trái tim của Biển - T/y.
    Được yaminh sửa chữa / chuyển vào 12:05 ngày 24/05/2005
  8. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    One hour for ...Công việc bề bộn, cả ngày vùi mình trong công sở khiến anh dường như không có lúc nào để thở. Sáng sáng, anh cắp chiếc cặp to ụ lao vù vù đến nơi làm việc, chỉ nghe chuông mới ngẩng đầu lên. Chiều, rồi lại tối, những vòng quay dường như vô tận. Anh xoay như một chiếc chóng chóng trước cơn giông mùa hè. Cái nóng hè này thật đáng gờm, nó đã hạ gục bao người chỗ anh làm. Nhưng anh thì không. Anh còn một việc không thể không làm: gọi điện.Xong xuôi công việc trong ngày cũng tầm tầm 11h khuya, anh thảnh thơi nhờ ?ocậu đệ tử? quay số. Tiếng ?otút tút? làm anh bình tâm và yên chí rằng anh sắp giải toả được mọi muộn phiền tích tụ trong ngày. Thật kỳ diệu. Điện thoại với anh như ?ovợ yêu? vậy, ngày nào không ?oôm? thì không chịu được. Có người còn không tin anh có thể ?oôm? nhiều đến vậy. Có gì hay ở chiếc điện thoại nhỉ?Tiếng ?otút tút? của điện thoại vô cùng có ý nghĩa với anh. Có những lúc anh gọi mãi, quay số mãi mà chẳng có tiếng ?otút? nào cả. Anh thật sự lo lắng, làm đủ mọi cách, xoay đủ mọi kiểu, cốt để nghe cho được tiếng ?otút? đó. Có lần thành công, nhưng cũng có lần... Những lần không đó, anh đến với giấc ngủ trong bộ mặt thiểu não và một trái tim trĩu nặng. Buồn !Mỗi ngày, từ 23h, anh chỉ có một giờ thực sự dành cho điều anh chưa thấy đủ. Một giờ là quá ngắn ngủi với anh. Đôi khi anh phải mượn tạm 1h của ngày hôm sau để chỉnh chiếc đồng hồ trở về đúng nhịp. Đó là những ngày 25 giờ.Công việc ngập đầu, anh ít có thời gian để nghĩ về quá khứ, hiện tại hay tương lai. Có gì nói thế, nghĩ gì nói vậy. Nó có sẵn trong ?oTâm?. Tuy vậy, đôi khi anh nói những điều không đúng, đôi khi anh bỏ qua những ?ocơ hội? tuyệt vời. Những lúc buồn, anh chỉ im lặng.Anh cố gắng không để nỗi buồn và sự tức giận có cơ hội trỗi dậy. Cuối tháng giêng, chiếc xe lửa lắc lư, chiếc xích lô nho nhỏ cùng cơn mưa bụi mùa xuân. Lời dặn dò tháng hai. Bó hoa bên thềm cửa là của tháng ba, đúng không nhỉ? Những chuyến xe quà nhanh đầy bất ngờ, những cơn mưa giông, những giọt mồ hôi nồng... tất cả đều mang lại cho anh sự trìu mến nhẹ nhàng. Anh mỉm cười và hướng về tương lai...Một giờ... sao quý vậy !
    Được augustan sửa chữa / chuyển vào 01:39 ngày 25/05/2005
  9. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    One hour for ...Công việc bề bộn, cả ngày vùi mình trong công sở khiến anh dường như không có lúc nào để thở. Sáng sáng, anh cắp chiếc cặp to ụ lao vù vù đến nơi làm việc, chỉ nghe chuông mới ngẩng đầu lên. Chiều, rồi lại tối, những vòng quay dường như vô tận. Anh xoay như một chiếc chóng chóng trước cơn giông mùa hè. Cái nóng hè này thật đáng gờm, nó đã hạ gục bao người chỗ anh làm. Nhưng anh thì không. Anh còn một việc không thể không làm: gọi điện.Xong xuôi công việc trong ngày cũng tầm tầm 11h khuya, anh thảnh thơi nhờ ?ocậu đệ tử? quay số. Tiếng ?otút tút? làm anh bình tâm và yên chí rằng anh sắp giải toả được mọi muộn phiền tích tụ trong ngày. Thật kỳ diệu. Điện thoại với anh như ?ovợ yêu? vậy, ngày nào không ?oôm? thì không chịu được. Có người còn không tin anh có thể ?oôm? nhiều đến vậy. Có gì hay ở chiếc điện thoại nhỉ?Tiếng ?otút tút? của điện thoại vô cùng có ý nghĩa với anh. Có những lúc anh gọi mãi, quay số mãi mà chẳng có tiếng ?otút? nào cả. Anh thật sự lo lắng, làm đủ mọi cách, xoay đủ mọi kiểu, cốt để nghe cho được tiếng ?otút? đó. Có lần thành công, nhưng cũng có lần... Những lần không đó, anh đến với giấc ngủ trong bộ mặt thiểu não và một trái tim trĩu nặng. Buồn !Mỗi ngày, từ 23h, anh chỉ có một giờ thực sự dành cho điều anh chưa thấy đủ. Một giờ là quá ngắn ngủi với anh. Đôi khi anh phải mượn tạm 1h của ngày hôm sau để chỉnh chiếc đồng hồ trở về đúng nhịp. Đó là những ngày 25 giờ.Công việc ngập đầu, anh ít có thời gian để nghĩ về quá khứ, hiện tại hay tương lai. Có gì nói thế, nghĩ gì nói vậy. Nó có sẵn trong ?oTâm?. Tuy vậy, đôi khi anh nói những điều không đúng, đôi khi anh bỏ qua những ?ocơ hội? tuyệt vời. Những lúc buồn, anh chỉ im lặng.Anh cố gắng không để nỗi buồn và sự tức giận có cơ hội trỗi dậy. Cuối tháng giêng, chiếc xe lửa lắc lư, chiếc xích lô nho nhỏ cùng cơn mưa bụi mùa xuân. Lời dặn dò tháng hai. Bó hoa bên thềm cửa là của tháng ba, đúng không nhỉ? Những chuyến xe quà nhanh đầy bất ngờ, những cơn mưa giông, những giọt mồ hôi nồng... tất cả đều mang lại cho anh sự trìu mến nhẹ nhàng. Anh mỉm cười và hướng về tương lai...Một giờ... sao quý vậy !
    Được augustan sửa chữa / chuyển vào 01:39 ngày 25/05/2005
  10. yaminh

    yaminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Auld lang syne """"""""""""""""^!Mỗi buổi sáng thức dậy cùng với cả một quy trình bắt đầu một ngày dài lê thê. Ánh sáng, những làn nước mát lạnh, cơ thể khoẻ khoắn cùng sự chuẩn bị cho một ngày mới với những bữa ăn cố nèn! Không muốn ăn một chút nào!!! Sao thời gian đến khi thực hiện những việc đó sao lâu thế, làm việc gì cũng không nên hồn, chưa bao giờ rơi vào hoàn cảnh mình không thể giải quyết được vậy mà hiện tại cuồng quay với bao lo âu suy nghĩ. Sự căng thẳng mệt mỏi đến liên tục cùng một lúc, không biết mình có thể chịu đựng đến bao giờ, sức mình có đủ để kháng lại mọi va đập xung quanh thế không nhỉ? Thương cho cái đầu quá cỡ của tui, nhiều sự đối lập không có sự giải toả, nhiều lúc muốn gọi điện cho Mẹ để hỏi cách giai quyết nhưng lại không muốn Mẹ lo lắng, đành phải gắng gượng vì dù sao "cái gì cũng có cách giải quyết mà".Những giai điệu ngọt ngào hài hước nhưng chẳng kém phần vui nhộn của Auld Lang Syne, thật sự nó như cỗ máy thần kỳ, từ hiện tại nó đưa ta về quá khứ rồi nhẹ nhàng nhấc bổng ta đến với miền đất lạ: bình yên. Nơi đây có thể ngủ ngon không ưu tư phiền muộn, không còn bị giằng xé trong suy nghĩ , không nhớ về cái không đáng nhớ, bất ngờ -thất vọng - bỏ ngoài tai. Cứ cố gắng nói với bản thân mình, hãy sống với những gì mình có, nhưng nó vẫn vang vọng đâu đây sự cay đắng,thâm độc. Thôi!!!!!!!!!!!!/ Bỏ qua quá khứ, hãy nhớ về những gì tốt đẹp người ấy đã làm và cho họ sự tha thứ rồi trả họ về với quá khứ ngày xưa, mỗi người có một cách sống và quên đi để hưởng thụ cái đẹp của tương lai luôn chờ phía trước nhé "bé hồng tú cầu đáng yêu".Những bản tình ca thế kỉ vang mãi trong một ngày từ Yesterday once more, auld lang syne, when a man loves a women........rồi đến nhạc điệu trẻ đầy cuồng nhiệt của khúc Ấn độ,cùng với sự sôi động của You are my crazy , làm cả căn phòng nhỏ như rung lên, giá sách dường như cũng đung đưa, vòng quay của chiếc quạt cây nhanh hơn, gió trời gió nhà cùng hoà theo nhịp khúc, tất cả như cùng reo.......hãy yêu...đừng bao giờ quên rằng bên em còn nhiều người luôn lo cho em ?Dẫu một đời bôn ba lặn lội+++ Mà không giữ được tri kỉ hồng nhan+++ Thì dù cho có nắm được tất cả giang san+++ Vẫn cảm thấy xót xa ân hận.[nick]
    Được yaminh sửa chữa / chuyển vào 18:42 ngày 25/05/2005
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này