1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tieu_co_nuong_new

    tieu_co_nuong_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    2.750
    Đã được thích:
    0
    1 ngày trước sinh nhật tuổi 18
    Tuổi 18, có phải đây là cái ngưỡng cửa em bước vào đời, để em chính thức trở thành một người lớn? Vậy mà em có cảm giác như mình đã lớn từ lâu lắm rồi, đã biết kêu chán đời như ai... Em vốn không thích quan trọng hoá vấn đề, em ghét, nhưng sở dĩ em là một đứa con gái hay lo nghĩ, nên mọi chuyện lại càng trở nên nghẹt thở, và nghiêm trọng hơn dưới con mắt của em, sau mỗi lần em bới cho nó thêm rối tung.
    Topic này, mãi mãi em tự hứa với lòng mình là sẽ chỉ dành để viết riêng cho anh, và hôm nay, một ngày em tự thấy là nó đặc biệt đối với mình, em lại muốn viết cho anh. Viết gì nhỉ? Chúa sẽ biết và sẽ giúp em gõ chúng ra ngay bây giờ...
    Mà kì lạ thật, giờ đây em chẳng tâm trạng như hồi trước, chẳng nghĩ là mình phải "lén lút tâm sự với anh qua những trang viết này" Em chỉ nghĩ, đơn thuần anh là cái mác để em gắn vào, hay đây là sự phân thân của lòng em, tự viết, tự trả lời, và tự đi đến kết luận? Ôi, thế mà em đã từng ngốc nghếch biết bao, mơ mộng rằng anh sẽ lạc vào cái thế giới TTVN tròn trĩnh này, sẽ đưa bước chân mình vào cái topic này, đúng ngay những trang viết của em, và bất chợt cười: Chắc cái nick này của con bé ấy. Hoá ra nó khù khờ đến mức dành cả đống thời gian tỉ tê tâm sự với mình, về những chuyện của mình và nó. Ừ . Thế đấy... Nhưng may cho em, chẳng bao giờ phải nếm chịu cái gáo nước lạnh ấy, nhưng sao bằng cái câu nói: Em này tên là gì? của anh - một xô nước - một biển nước lạnh... Mà sao vào cái ngày đặc biệt này, em lại nhắc lại chuyện đấy nhỉ? À, thực ra là em muốn nói với anh, em giờ đã trưởng thành rồi, đã người lớn như ai... và đã có thể tự hắt lại ai đấy một gáo nước lạnh.
    Bao lâu rồi em và anh không gặp nhau, không nói chuyện? Lâu, em chỉ biết là rất lâu, mà dường như lâu đến mức em có cảm giác rằng em đã không thể nhớ nổi, không thể ngồi nhẩm nhẩm tính được. Out of sight, out of mind, thật đúng biết bao.
    Em biết là mình đã lớn, đã đủ trưởng thành để yêu, ghét, tha thứ, và hôm nay, em chính thức tha thứ cho anh về mọi chuyện... Em chắc là sẽ không day dứt khi nghĩ về anh nữa nhỉ. Sẽ thanh thản hơn quãng đời sắp tới... Em tự trả lời với lòng mình rằng: tuy mình không yêu, nhưng mình cũng vẫn sẽ tha thứ.
    Đêm đã khuya lắm rồi.... Em trằn trọc không ngủ được. Kể từ 0h hôm nay em đã tự cảm nhận thấy những đổi khác trong lòng mình, trong tim mình. Thấy bản thân mình giá trị hơn, biết yêu thương gia đình, người thân hơn, và biết trân trọng những gì mình đang có. Em mong rằng anh sẽ cầu chúc cho em, cho tình yêu mới của em, nếu anh biết mọi chuyện. Ừ, anh vốn vẫn ga lăng và lạnh lùng như vậy cơ mà... Em đã có thể tưởng tượng ra được khuôn mặt của anh lúc đó. Anh sẽ cười khẩy, sẽ nói chân thành hơn bao giờ hết, sẽ... gì đây?
    Em trở về đúng nghĩa trái tim em
    Là máu thịt đời thường ai chẳng có
    Cũng ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa
    Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi...

    Em bây giờ như vậy đấy, yêu bằng cả trái tim... haha, mô tuýp HQ quen thuộc anh nhỉ. Nhưng anh yên tâm đi, đây sẽ là một bộ phim với kết thúc có hậu, chẳng có căn bệnh ung thư quái ác kia, chẳng có ai bị tai nạn ô tô, chẳng bao giờ xa cách bởi cả 2 sẽ cùng chờ đợi (không phải là sự chờ đợi một phía nữa rồi anh ơi), vậy đấy... chắc anh sẽ hào hứng như em, nếu anh là người trong cuộc.
    HN, từ hôm nay, và cho đến hết một tuần sau, sẽ buồn thật buồn.... vì vắng một người.... Em cũng muốn dành nhiều thời gian cho chuyện thi cử sắp tới hơn nữa. Giai đoạn gấp rút với quá nhiều khó khăn tồn tại trước mắt. Hi vọng nhận được sự động viên từ phía anh.... đừng trêu đùa tình cảm của em với những dòng msg hết sức ngớ ngẩn và vô nghĩa ấy nữa. Em chỉ ác như con thú ngồi bông, chứ không ngu ngơ và câm như nó đâu, chắc anh đã biết. Em cũng hi vọng rằng em sẽ không giả vờ invisible để lẩn tránh anh.... hì hì... lần tới, em nghĩ là chúng mình sẽ có thể nói chuyện thẳng thắn với nhau như những người bạn bình thường. Cuối cùng, chúc anh và chị V. sẽ yêu nhau mãi mãi, đừng giận dỗi vớ vẩn và trẻ con chỉ vì có em là người thứ 3 - những hôm như vậy em sẽ phải uống thuốc, vì hắt xì hơi nhiều quá...
    Một ngày đặc biệt, một ngày em biết anh đã đi qua hẳn cuộc đời của em. Một ngày em thấy mình đã lớn, đã biết tự rút lui sau những lần thất bại, không gồng mình lên để chiến thắng sự mệt mỏi (em sẽ nghỉ ngơi mỗi khi em muốn, anh ạ)... một ngày bỗng thấy cuộc sống nhẹ thênh thang....
  2. bluethorn

    bluethorn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2003
    Bài viết:
    355
    Đã được thích:
    0
    Em xin lỗi...
    Quỳnh không cười và không đùa được Duy hãy hiểu cho Quỳnh. Chẳng qua chỉ là một giai đoạn bước ngoặt, Quỳnh sẽ không nói chuyện với Duy trong khoảng thời gian này. Những giá trị bị đe doạ...Quỳnh xin lỗi/
  3. bluethorn

    bluethorn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2003
    Bài viết:
    355
    Đã được thích:
    0
    Em xin lỗi...
    Quỳnh không cười và không đùa được Duy hãy hiểu cho Quỳnh. Chẳng qua chỉ là một giai đoạn bước ngoặt, Quỳnh sẽ không nói chuyện với Duy trong khoảng thời gian này. Những giá trị bị đe doạ...Quỳnh xin lỗi/
  4. mua_xuan_tren_dat_cang

    mua_xuan_tren_dat_cang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    107
    Đã được thích:
    0

    Anh đã về gần một tháng rồi, nhưng mà em vẫn không được gặp anh. Em không nghĩ mọi chuyện lại trôi qua như vậy. Ai đó đã bảo em là lớn rồi mà vẫn ngây thơ. Em đã tự nhủ chừng nào anh thực sự không còn tình cảm gì với em nữa, em sẽ thôi không chờ nữa. Đến ngày em liên lạc với anh, em đã tin chắc rằng anh vẫn chưa yêu ai, và vẫn còn nhớ em. Thực sự 2 năm qua, trong thâm tâm em, chúng mình vẫn còn yêu nhau. Chỉ là xa cách nhất thời mà thôi, cho dù trước đó chúng ta đã xảy ra nhiều chuyện. Những gì anh đã nói với em, đã làm em hy vọng, hy vọng tràn trề. Khi anh về, anh nói sẽ gặp em sau. Và em lại chờ, em nghĩ mình chắc chỉ phải chờ 1,2 ngày nữa thôi. Nhưng thời gian lại trôi qua. Em bắt đầu tự hỏi có phải ngây thơ không, có phải mình quá mơ mộng và hơi hão huyền không. Mình đang chờ đợi một điều gì đây.
    Em đang từng ngày nhận ra rằng, người em yêu đã đi xa thật rồi, xa lắm và có lẽ sẽ không bao giờ trở lại nữa. Nhưng em không tin điều đó sẽ là sự thật.
    Em không biết nữa, chỉ biết rằng 2 năm qua em đã không ngày nào không nhớ đến anh. Những giấc mơ em gặp lại anh, chúng ta quay trở lại với nhau, và cả những giấc mơ anh biến thành giọt nước và tan biến mất đã làm em khóc rất nhiều, không chỉ trong mơ mà ngay cả thực tại.
    Em vẫn chờ đợi được găp anh, nhưng có lẽ một ngày nào đó em sẽ nhận ra là mình sẽ không chờ nữa. Bởi vì nếu em chờ thì đó không phải chờ đợi một tình yêu, mà là chờ một nỗi ám ảnh nào đó (một người đã bảo em như vậy).
    Em sẽ không online nữa đâu, ở chỗ em làm bi giờ không được online nữa rồi, modem ở nhà em cũng hỏng rồi. Em sẽ không sửa đâu. Em ko muốn mình bị ám ảnh bởi điều gì nữa. Nếu thực sự anh muốn gặp em, thì anh có số điện thoại của em rồi.
    Từ hôm nay em sẽ không nghĩ nhiều đến chuyện này nữa. Em tự hứa với bản thân mình như vậy. Em phải quan tâm đến bản thân mình nhiều hơn.
  5. mua_xuan_tren_dat_cang

    mua_xuan_tren_dat_cang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    107
    Đã được thích:
    0

    Anh đã về gần một tháng rồi, nhưng mà em vẫn không được gặp anh. Em không nghĩ mọi chuyện lại trôi qua như vậy. Ai đó đã bảo em là lớn rồi mà vẫn ngây thơ. Em đã tự nhủ chừng nào anh thực sự không còn tình cảm gì với em nữa, em sẽ thôi không chờ nữa. Đến ngày em liên lạc với anh, em đã tin chắc rằng anh vẫn chưa yêu ai, và vẫn còn nhớ em. Thực sự 2 năm qua, trong thâm tâm em, chúng mình vẫn còn yêu nhau. Chỉ là xa cách nhất thời mà thôi, cho dù trước đó chúng ta đã xảy ra nhiều chuyện. Những gì anh đã nói với em, đã làm em hy vọng, hy vọng tràn trề. Khi anh về, anh nói sẽ gặp em sau. Và em lại chờ, em nghĩ mình chắc chỉ phải chờ 1,2 ngày nữa thôi. Nhưng thời gian lại trôi qua. Em bắt đầu tự hỏi có phải ngây thơ không, có phải mình quá mơ mộng và hơi hão huyền không. Mình đang chờ đợi một điều gì đây.
    Em đang từng ngày nhận ra rằng, người em yêu đã đi xa thật rồi, xa lắm và có lẽ sẽ không bao giờ trở lại nữa. Nhưng em không tin điều đó sẽ là sự thật.
    Em không biết nữa, chỉ biết rằng 2 năm qua em đã không ngày nào không nhớ đến anh. Những giấc mơ em gặp lại anh, chúng ta quay trở lại với nhau, và cả những giấc mơ anh biến thành giọt nước và tan biến mất đã làm em khóc rất nhiều, không chỉ trong mơ mà ngay cả thực tại.
    Em vẫn chờ đợi được găp anh, nhưng có lẽ một ngày nào đó em sẽ nhận ra là mình sẽ không chờ nữa. Bởi vì nếu em chờ thì đó không phải chờ đợi một tình yêu, mà là chờ một nỗi ám ảnh nào đó (một người đã bảo em như vậy).
    Em sẽ không online nữa đâu, ở chỗ em làm bi giờ không được online nữa rồi, modem ở nhà em cũng hỏng rồi. Em sẽ không sửa đâu. Em ko muốn mình bị ám ảnh bởi điều gì nữa. Nếu thực sự anh muốn gặp em, thì anh có số điện thoại của em rồi.
    Từ hôm nay em sẽ không nghĩ nhiều đến chuyện này nữa. Em tự hứa với bản thân mình như vậy. Em phải quan tâm đến bản thân mình nhiều hơn.
  6. example

    example Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Mày ơi, cố lên nhé! Sống thật vui vẻ và đừng nghĩ ngợi quá nhiều. Tao mới học được câu này: "Thiên thần bay được vì họ biết xem nhẹ những gánh nặng."
    Chúc mày vui và sống thật cởi mở, đầy nhiệt tình, vô tư!
  7. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi ko thấy ông online ,cũng ko trả lời tin nhắn của tôi .Ngày nào tôi cũng chờ .......Tôi biết cả tôi và ông sẽ ko còn được như xưa nữa...........
    Mà thôi ,ko nói nữa .Tôi nghĩ nếu ông muốn liên lạc với tôi thì ông đã có cách .Ông hạnh phúc ,mạnh khỏe nhé .....
  8. Babymonkey

    Babymonkey Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    Dạo này ít lên mạng hơn, ít post bài hơn, và cũng ít viết. Đúng như chị nói, bạn bè đôi lúc cũng chẳng cần phải liên lạc nhiều, chỉ cần nhớ đến nhau và khi nào gặp nhau thì vẫn thấy vui... Hihi. Luận điệu củ chuối để phân bua cho cái thói lười cố hữu... Hihi.
    Em đang thi học kỳ, chị ạ. Còn lâu mới thi xong. Thi xong còn kế hoạch đi loanh quanh. Chẳng biết khi nào mới chịu đặt chân đến Hà Nội. Chẳng biết có giữ tròn cho được lời hứa. Nhưng... Mong lắm... ngày được gặp lại chị, và gặp những người Hà Nội đang sống trên đất Hà Thành, liệu có được không, chị nhỉ?
    Nhưng dù sao, em sẽ không quên lời hứa. Và nhất định sẽ cố gắng cho bằng được để thực hiện lời hứa. Càng gần đến ngày về, càng hồi hộp và nôn nao đến lạ...
  9. hnl_hn

    hnl_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm trước, tớ căng thẳng thực sự. Và tớ lại ngồi một mình, cảm giác chới với... Rồi để xua tan cái cảm giác đó, tớ lục lại trong đống đĩa Cd ngày trước, vô tình, tớ thấy mấy cái đĩa của DH mà tớ mua từ bao giờ tớ cũng chẳng nhớ... Và tớ nghe... để lại nhớ đến ấy...
    Hôm nay, tớ có nói chuyện với một người bạn trên chuyến xe bus từ trường về nhà. Tớ nói với người bạn đó rằng, tớ cảm thấy hài lòng với cuộc sống hiện tại, với những mối quan hệ hiện tại, và tớ nói, tớ rất vui, rất vui khi tớ có những người bạn thân - ít khi liên lạc với nhau nhưng lần nào liên lạc cũng tràn ngập một cảm giác bình yên, một cái gì rất trong trẻo...
    Để rồi, lại một lần nữa, tớ lại có cảm giác ấy. Khi một ngày, như ngày hôm nay, tớ lại nhớ lại những kỷ niệm của những ngày ấu thơ, nhớ đến ấy - người bạn ... đầu tiên ngồi cạnh tớ...
    Một chút cảm xúc bình yên. Mỗi lần nói chuyện với ấy, tớ lại thấy một cái gì rất dịu dàng, tớ thích nhớ lại những gì thật đẹp của quá khứ, và ấy đã giúp tớ, nhỉ? để tớ lại mỉm cười cho những điều đã qua.
    Bỗng dưng lại mong có một ngày lại gặp lại ấy - người bạn cũ. Và chắc bây giờ mọi chuyện đã khác - khác rất nhiều phải không? Tớ lại cầu mong thời gian trôi qua nhanh, và mong cho những kế hoạch sẽ có một ngày trở thành hiện thực... Mong là như thế...
  10. Langbiang

    Langbiang Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    3
    Cảm ơn trời, an toàn và không sao...
    Chỉ thế thôi mà mừng đến rơi nước mắt...
    Như thế mới thấy, cuộc sống của những người thân yêu quý giá đến chừng nào... Phải càng yêu thương và chăm sóc nhau hơn...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này