1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Tsu

    Tsu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2005
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Ngồi đây, trong văn phòng không một chút khí trời, loạn lên với tiếng điện thoại đổ liên hồi, tiếng sếp thúc giục, tiếng than vãn vì không kịp hoàn tất mọi thứ trước 31/12.
    Đầu muốn vỡ tung ra, ước muốn được vùi đầu vào trong cái gối bông thật to và êm, nhắm mắt lại, thả lỏng cả cơ thể, cả suy nghĩ, mặc kệ mọi việc ra sao thì ra, mệt đến mức không cố gắng thêm được nữa.
    Có lẽ lúc này anh đã vào đến Hương Tích rồi. Nghe nói là ở đấy đẹp lắm, phong cảnh hữu tình, mong là sẽ làm anh cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái dù bên cạnh anh bây giờ không phải là em.
  2. Tsu

    Tsu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2005
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Ngày cuối năm, em lại ngồi đây, lại viết cho anh và dõi theo buớc anh trên từng con đường HN.
    Mấy ngày này công việc nhiều và căng thẳng quá. Hôm qua anh đi chùa Hương về chắc là mệt, tối lại còn đi xem ca nhạc nữa, không để ý gì đến sức khoẻ cả.
    Anh gọi điện bảo rằng anh đi xem ca nhạc nên tắt máy. Lúc đấy em mới đi làm về, SG lại đang mưa to, tự dưng em nhớ về một chuyện đã lâu rồi, và nghĩ về mẹ, thương mẹ.
    Em không nhớ lúc ấy mình bao nhiêu tuổi, chỉ nhớ là còn học cấp II, đạp một chiếc xe đạp màu đỏ có giỏ xe màu trắng đi học. Khi đó có ba chị em ở với nhau vì bé thứ tư còn nhỏ quá, vẫn đang ở với bố mẹ. Mẹ gọi điện về, bảo là có người cho mẹ 1 cái vé xem ca nhạc, mẹ đã gửi người cầm về, vé đấy đi kèm được trẻ em. Rồi lại sực nhớ là có 3 đứa ở nhà. Mẹ chạy đi đâu không biết, rất lâu sau mẹ gọi về bảo rằng mẹ có thêm một vé nữa, nhưng không có ai để gửi, mẹ sẽ gửi xe Ô tô về, ra lấy mà đi xem. Không hiểu sao nghe điện thoại của anh, lại nhớ về lúc ấy, chỉ một khoảnh khắc đã qua rất lâu, nhưng hiện về rõ như mới hôm qua, rõ đến từng hơi thở dồn dập, rõ đến từng bước đi hối hả của mẹ.
    Đến bây giờ em vẫn nhớ rõ rằng lúc đấy em đi xem chỉ vì mẹ đã rất muốn bọn em đi, chứ không phải vì em thích đi xem. Hai chị đi hai xe đạp, em chở bé nhỏ. Đến nơi mới thấy một cảnh tượng đông đúc kinh hoàng, xô đẩy, chen lấn nhau, nghĩ cũng vô lý, tại sao phải làm thế khi mà trước sau gì cũng vào, và số ghế của mình thì làm gì có ai khác vào ngồi được. Nếu lúc ấy em không bế bé nhỏ suốt trên tay thì chắc sẽ không tìm thấy em mình trong dòng người đấy mất.
    Em không có ấn tượng gì, cũng không nhớ rằng đêm đó diễn những tiết mục gì, hoàn toàn không nhớ được gì về nội dung. Chỉ nhớ rằng xem được khoảng 2 tiết mục thì bé ngủ mất, em cứ bế như thế trên tay, đến lúc về, gọi dậy, bé vẫn lim dim. Ngày ấy đã biết đạp xe một tay rồi, để bé ngồi lên sau xe, vòng tay ra phía sau giữ bé, và cứ thế 3 chị em đi về nhà ...
    Đã lâu lắm từ lúc ấy, vậy mà hôm qua, ngồi nhìn mưa, hình dung ra anh đi xem ca nhạc như thế nào, lại nhớ về lần đó. Tuổi thơ có nhiều điều tưởng chừng đã rất xa nhưng không bao giờ quên được.
    Nghĩ lung tung quá anh nhỉ, kết thúc một năm rồi, năm mới sẽ nhiều niềm vui và ít muộn phiền hơn nhé anh!
  3. knlmctn_kbgn

    knlmctn_kbgn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2005
    Bài viết:
    369
    Đã được thích:
    0
    Giờ này rồi mà chả thấy ku đâu nhỉ! Lại đi chơi rồi hả?!? Chài! Nhất ku roài! Suốt ngày vi vu thui! Hu hu! Chị thì đang phải ngồi một mình đây này!
    He he! Mà hôm nay lười quá cơ. Chị định làm hết mọi việc đi cho xong. Nhưng mà oải quá. Chả có hứng làm. Híc híc! Cứ thế này thì bao giờ mới được ngồi ăn ốc với mấy ku
    Trùi ui! Định đợi để khoe ku cái xe "cào cào" mới của chị cơ. Hè hè! Hôm nay Ngưn đi mua roài đấy! Hì hì, nhưng mà chị quên chưa hỏi là nó mầu gì! Hí hí! Anyway, ku chuẩn bị tinh thần nhá! He he! Có gì cần "giải quyết" thì "giải quyết" sơm sớm đi đừng có mà lân lữa mãi... hỏng việc! Hì hì! Chị bẩu là phải nghe nhời đấy, không có thì chị "hit le ba que" ke ke!
    Hị hị gần 12h roài ku ới ời!!!! Thôi, chị đi ngủ đây. Chả đợi ku nữa đâu.
  4. Langbiang

    Langbiang Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    3
    Lại thấy mới như ngày hôm qua...
    Lại thấy vui như ngày hôm qua...
    Lại thấy như nghe giọng nói quen thuộc...
    Nhắm mắt để thấy dáng hình quen thuộc...
    Nhớ lại và tin: người HN luôn ở trong tim...
    ............
    Nếu bắt đầu lại từ đầu mình cũng sẽ gặp nhau nhé... Cũng sẽ rủ nhau leo lên hồ con rùa ngồi... Đi lòng vòng quanh phố... Kể chuyện về những chiếc lá... Những bài hát... Đi giữa phố phường mà như chỉ có 2 người... Râm ran trong tim những lời nói năm xưa...
    .........
    Ai cũng chỉ có một tuổi 20 ... Tuổi 20 của em được xếp đầy bằng những kỷ niệm về anh...
    ........
    Như thế này có còn gọi là yêu? Hay chỉ là lao xao? Mà anh ơi, sao thấy lao xao kiểu thế này còn mạnh hơn cả chữ "yêu"...
    ..........
    Nhưng không, em sẽ không bao giờ nói là em yêu anh nữa đâu... Em sẽ không bao giờ gọi tên tình cảm dành cho anh bằng từ "yêu" nữa... Em không muốn lại thêm một lần chúng mình ngại ngùng cách xa nhau như trước... Là "bạn" nhé, "bạn" thì có nghĩa được nói chuyện. Được nghĩ ngợi. Được trìu mến gọi tên và gửi email mỗi lúc thấy nhớ nhung...
    Được langbiang sửa chữa / chuyển vào 22:06 ngày 06/01/2006
  5. Tsu

    Tsu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2005
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Một cuối tuần nữa lại đến rồi anh ạ! Cứ thế những ngày cuối tuần trôi qua, trôi mãi ...
    Vò xé chính mình trong nỗi nhớ, mở lại những bài thơ đã chép từ lâu, chợt muốn chép tặng anh một bài, nó buồn như em đang buồn, nó nhớ nhung nhưng dịu ngọt.
    Phía cuối mùa thu
    Những buổi chiều đẹp như thế này
    Không có ai
    Đó là điều buồn nhất
    Góc phố kia vẫn cây dầu cô độc
    Hết mùa thu rồi vẫn rơi hoa
    Những buổi chiều đẹp như thế này
    Không được nghe một khúc ca
    Boulevard, Because I love you,
    Hoặc một ngẫu đoạn của Air Supply có người từng thích
    Đó là điều buồn nhất
    Tôi đi trên vỉa hè lát đá nóng bừng
    Chợt muốn tháo giày chạy ào trên phố
    Buổi chiều cuối đẹp như thế này kia mà?
    Sẽ là điều buồn nhất
    Nếu chẳng có ai để bước chậm đến cuối đường
    Dẫm lên gót mùa thu
    (PHẠM ĐOÀN THIÊN THƯ)
    Missing you!
  6. trangeric

    trangeric Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    652
    Đã được thích:
    1
    Một quyết đinh quan trọng trong công việc đaf được ra. Bọn bạn mi?nh cứ ba?o ră?ng mi?nh bị hâm mất rô?i, với mức lương như thế ma? co?n xin off. Cha? biết sau na?y có ti?m được 1 công việc na?o hơn ko? Đaf ho?i ý kiến cu?a someone, someone khuyên la? nên suy nghif kyf..., nhưng mi?nh vâfn quyết định theo ý kiến cu?a mi?nh. Rô?i mấy nga?y nưfa sef tha hô? ma? ra?nh rôfi cho ma? xem. Rô?i lại có rất nhiê?u thơ?i gian nghif đến...
    Chiê?u đi dạy vê?, chạy như điên đến bến xe buýt, đê? đến chôf quen thuộc. Thói quen đi qua TT,vẫn nhi?n va?o mặc du? ko thấy ai.Ko thay đô?i được...
    Nga?y lại qua nga?y
  7. analyse

    analyse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2006
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Em đen đúa, xấu xí. Nhưng em lại hay cười hay nói, em ồn ào năng động. Anh thích những người con gái như thế. Vậy mà trước anh, em nhẹ nhàng ít nói. Em cũng không hiểu sao mình lại như thế. Vậy là anh bảo em phải năng động lên, con gái thời nay không ai như em đâu. Em chỉ biết mỉm cười chứ chẳng biết nói gì nữa. Dẫu rất muốn nhưng không hiểu sao trước anh em vẫn cứ rụt rè, ít nói.
    Anh. Sao em cứ hoài nghĩ về anh? Hôm nay là ngày của anh. Hà Nội trong em vẫn vẹn nguyên. Anh. Em là đứa ngốc nhất trên đời đúng không anh? Anh dửng dưng là thế. Vậy mà em cứ hoài dõi theo.
    Trong đêm khuya, em nhắn một tin nhắn cho anh. Không biết em có phải là người đầu tiên nhắn cho anh hôm nay không? Em hy vọng thế. Em vẫn nhớ. Và em cám ơn nhé. Em cứ tưởng tin nhắn ấy trôi vào quên lãng, nhưng không, anh đã trả lời. Em cám ơn anh nhé.
  8. TruongLaoCaiBang

    TruongLaoCaiBang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2002
    Bài viết:
    2.086
    Đã được thích:
    0
    Một chiều ngồi bên Tr thật bình yên, nhẹ nhàng như màu nắng nhạt mùa đông. Biết nói gì khi trong lòng như có tơ vương. Như có chút gì đó nho nhỏ len lỏi chảy trong nụ cười mỗi khi nhìn vào ánh mắt cô bạn. You''ll be in my heart !
    Really?
    Sure!
  9. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Bé ạ, dạo này chị hay ngồi xem chơi điện tử. Hôm qua, có một thằng bé nhỏ xíu. Bắn hafl life. Nó ngồi nói liên tục. Chị chợt nhớ đến bé...
    Cái hồi mấy đứa suốt ngày trốn học đi chơi điện tử. Ngồi từ sáng đến tối...Đi tìm....rồi đến nỗi cho cả số điện thoại hàng games để gọi. Bùng học suốt...thế mà toàn dân chuyên. Không chăm học, nhưng cực thông minh. Chẳng hiểu sao, hay phải vào hàng games thế. Đến cả mấy đứa bạn thân cũng lại điện tử. Ngồi chờ....Thấy ai cũng như nhau. Trẻ con...hay người lớn...
    Chiến đấu.
    Hôm qua, bé gọi điện về. Bảo Tr sắp về Tết này. Đã gần 3 cái Tết rồi. Lâu lắm không có tin tức gì.
    Nhớ lắm, bé con ạ...
  10. H2O_Autumn

    H2O_Autumn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    50
    Đã được thích:
    0
    U a`, em đaf cố gắng , đaf có thê? tự quyết định được nhiê?u việc. Gâ?n đây em đaf quyết định 1 việc quan trọng lắm U a`.U cufng đaf cho lơ?i khuyên ma? em lại không nghe. Em không hối hận vê? quyết định cu?a mi?nh vi? nó la?m cho em ca?m thấy rất thoa?i mái. Môfi buô?i sáng thức dậy em không cảm thấy chán na?n như mọi khi. Rô?i mọi chuyện cu?a em sef ô?n thôi ma?.
    Chiê?u nay nhận được tin nhắn, nếu không nhi?n số thi? không thê? biết được đấy la? tin nhắn cu?a U. Em không hê? trông chơ? điê?u na?y. Vậy ma? nó đaf đến lúc ma? em không mong đợi nhất. Nội dung cufng chă?ng có gi?. Em đaf thông ba?o qđ cu?a em trước, rô?i đến 2 nga?y sau mới thấy reply. Nhưng du? sao thi? vâfn biết được la? U vâfn co?n 1 chút nhớ đến... Rô?i chă?ng đê? la?m gi? ca?. Tất ca? rô?i cufng chi? có vậy.
    Em nghif la? mi?nh có thê? la?m được một số chuyện, không lớn lắm. Va? em đaf la?m được. Chi? có một việc ma? em không thê? la?m được, mặc du? thơ?i gian có thê? chưfa la?nh được. Đó la? ... get U out of? my mind
    Chiê?u nay em cufng ti?nh cơ? được đọc 2 câu :
    Ca?m ơn đơ?i môfi sớm mai thức dậy
    Ta có thêm nga?y nưfa đê? yêu thương
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này