1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. srilanka

    srilanka Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    0
    "Mai vàng hè Hà Nội" cho hai người, P và P!
    Có những chuyến đi vui vẻ nhé, cả hai!
    [[​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được srilanka sửa chữa / chuyển vào 08:52 ngày 07/04/2006
  2. Ikebana_bk

    Ikebana_bk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội mùa này có nắng, có gió, có hoa loa kèn, ngạt ngào hương nguyệt quế, rực rỡ sắc hoa phăng nhưng.......... vắng anh.
    Vẫn biết anh giờ đây, ở một nơi xa.
    Vẫn yêu thật nhiều, vẫn thương thật nhiều vẫn luôn chờ mong....
  3. hoacat2111

    hoacat2111 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2004
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    bài thơ hay quá, tớ quote lai để mọi người cùng đọc lại nhé.
  4. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Sẽ có nhiều người ngạc nhiên nếu nghe tớ nói tớ gần như mù cây. Khoảng 3 năm trước, tớ mới biết cách phân biệt cây hoa sữa( khi nó quá cao, không nhìn thấy lá) - từ HN. Và gần đây mới biết thế nào là cây sấu - từ ấy. Nghe buồn cười nhỉ. Thường cái gì không biết cũng thấy khó nhớ, biết rồi thì lại quá đơn giản, chẳng quên được.
    Hôm nay, chầm chậm đi trên phố Phan Đình Phùng. Cả 2 vỉa hè đầy lá. Lá sấu.. Hơi hơi tự hỏi tại sao người ta không quét nhỉ. Và có lẽ câu trả lời hợp lí hơn là....Lá rơi nhiều quá. Sấu đang mùa thay lá? Trời gió, lá bay nhiều.Cả lá vàng...lẫn lá xanh. Rất thích cái kiểu ngơ ngác khi ai đó cứ hết nhìn 2 vỉa hè....rồi lại nhìn cây. Như tớ. Cuối phố, vẫn những xe hoa loa kèn màu trắng ngà. Nhớ đến cây hoa đỏ trên tầng 3 nhà tớ....Năm nào cũng sớm..
    Ngày tháng qua đi....Cafe Nhân 9C Láng Hạ....Palace Trần Bình Trọng....Huy ( quá nhiều)....Nhà sàn....Phố cổ Hàng Gai....cho đến Huy của hôm rồi...tớ đã thay đổi. Nhiều hơn ngày xưa tớ từng nghĩ.
    Tớ đang nghe Heal the world:
    There''s a place in your heart
    And I know that it is love
    And this place could be much
    Brighter than tomorrow. ​
    Khi nhìn những chiếc lá bay trong gió ngày hôm nay, tớ bỗng muốn viết cho ấy. Trời đẹp, dẫu cho có hôm ảm đạm. Thỉnh thoảng tớ nổi hứng tranh cãi...dù bình thường chẳng thèm nói cái gì. Không hiểu sao tớ vẫn nghĩ đến những chiếc lá...và tin rằng ấy hiểu điều tớ muốn nói, chứ không phải như ai đó sẽ nghĩ đến một sự ám chỉ hay ho.
    Sau nhiều hôm nhàm chán, tự dưng không gian làm cho người ta bỗng thấy vui hơn. Cuộc sống biến đổi nhỉ...có nhiều điều khó ngờ, nhưng...đã là thế rồi. Sắp đến hè...
    Đã có bao nhiêu lần 4 mùa trôi qua...
    Và bao nhiêu lần 4 mùa nữa trong tương lai...
    Có nhiều điều vẫn không thay đổi, ấy nhỉ.....
  5. annylinh_tieuyeutinh

    annylinh_tieuyeutinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2004
    Bài viết:
    4.593
    Đã được thích:
    0
    Hom nay noi that la ta^m cung~ k tinh~ lam''... co mot chut gi do'' xao xac'' ri` ram` vong len .. cai cho~ da bi kim ham yen on duoc vai tuan nay hay may ngay`nay. Co le thoi quen suy nghi ve` nhung dieu` da~ va dang xay ra la` chua the bo duoc. Van cai linh cam k the choi cai~ day'' ma em thoang qua cai suy nghi~... k biet mai ra sao.. vai thang nua ra sao.. em co the nhin ra cai ket cuc to`i te nhat no la gi nhung qua thuc la de chap nhan no de binh` tam lai neu co ket cuc do la chang de 1 ti nao`... em chac la k con long tin su chan thanh` hay that tha` danh cho ai nua... TY no qua'' tam` tay de em co the cham den duoc. Em da tung dau kho han thu va trut cai noi do len 1 nguoi khac va de bien nguoi do cung thanh han thu` em ... va qua thucla con khung khiep hon nhieu` lan so voi minh di han thu ke khac.. em dang co lai va nhut chi di hay la biet nghi hon ha anh... su that la em cha con hoi tho va suc luc nao de di kiem tim` va nuoi lon cai goi la tinh yeu nua ca... niem tin con` dau khi da bao lan no bi vất vuởng bị quẳng đi bởi những nguời em đã gửi gắm. Nào đâu... trời ơi
  6. mai_mai_trong_toi

    mai_mai_trong_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Em vẫn thường lang thang ở cái box này, không biết để làm gì nhỉ? Để tận hưởng cảm giác những con người khác nói về Hà Nội của em, nói về tình yêu Hà Nội giùm em. Rồi một ngày kia, em đọc được dòng chữ của một người con gái có cái nick là langbiang và em chờ đợi. Cô gái ấy rất giống em anh ạ! Từ cái nghề mà cô ấy theo đuổi, đến những khó khăn, trắc trở. Nhưng đó là cô gái ấy của 3 năm về trước, còn với những luẩn quẩn, bế tắc, những trăn trở và ao ước nghĩ về một người HN ở xa... là của bây giờ. Bạn bè em chúng thường cười nhạo em khi em nói rằng emd đang viết cho anh, rằng em là đứa hão huyền quá... Rồi, họ nói, lấy chồng đi thôi, viển vông thế, 26 tuổi rồi... Vậy mà em vẫn muốn chờ đợi. Em biết, chờ đợi là điều không dễ chịu, nhưng không có gì để chờ đợi còn tồi tệ hơn. Vì thế, nên em vẫn tiếp tục chờ đợi, cho dù nhiều khi tự hỏi lòng mình đang chờ đợi vào điều gì....
  7. mai_mai_trong_toi

    mai_mai_trong_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Em muốn viết thêm vài dòng nữa, để gửi cho anh, một người HN đang ở xa và xa lạ của em ơi, ngầm gửi cho anh lời nhắn nhủ, rằng em đang chờ đợi anh lắm! Online đi anh!
    Em muốn viết thêm vài dòng nữa, để em sẽ là người đầu tiên mở đầu trang thứ 100 trong cái topic này "Viết cho một người Hà Nội", và với em, đó còn là vì, viết cho một người Hà Nội... ở xa!
  8. mai_mai_trong_toi

    mai_mai_trong_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Chúng ta quen nhau thế nào, anh nhỉ, người Hà Nội đang ở xa và xa lạ của em? Có lẽ là đặc biệt lắm với em, nhưng với anh, tất cả đều là sự thơ ơ, lạnh lùng và vô cảm. Ngày ấy của năm 2003, cái ngày mà em tin rằng tất cả những cô gái, chàng trai như chúng ta hôm đó đều tự hào lắm, trừ anh! Anh vẫn bảo anh vô cảm với những nơi ồn ảo, với những cuộc vui vẻ và linh đình. Ngày ấy, cái tâm trạng của một cô gái mới ra trường, thất nghiệp, bơ vơ đã khiến em không thể cảm nhận được trọn vẹn niềm vui trong cái ngày, dĩ nhiên là phải rất vui, là phải cười thật nhiều, chụp thật nhiều ảnh... hoành tráng... để sau này gặp nhau lôi ra bình phẩm, lôi ra ngắm nghía và.... tự thưởng thức trong niềm tự hào. Ngày hôm ấy, em thấy mình cũng lạnh lùng, vô cảm với cái không khí náo nhiệt đó, trong khi, lẽ ra với tính khí của mình em phải nồng nhiệt hơn, em phải xông pha hơn, bắt chuyện nhiều hơn, kết bạn thật nhiều... để sau này có thêm bạn - Ôi, toàn những người bạn đáng giá đấy, anh ạ!
    Cả một ngày hôm trước, đoàn mình lên Ba Vì. Em, dĩ nhiên, vì "vênh dự" có trong thành phần đó, nên em được ngồi cùng xe với anh. Cả chặng đường từ HN lên, em nói luyên thuyên như một con khiếu (mà em vốn thế!). Anh và chàng trai nữa, bạn học của anh, ngồi im lặng, thi thoảng có têm vào vài lời như thể là hưởng ứng câu chuyện của em. Em không hiểu tại sao mình lại nhớ rõ ràng như thế về các câu chuyện này, khi mà, trí nhớ của em thì tội tệ phải biết! Em nhớ rõ rằng hôm đó em "khoe" là bố em uống rượu rất giỏi, mỗi bữa một... một cốc, rằng ngày nhỏ, em thường nói, sau này sẽ kiếm một chàng trai "uống rượu giỏi như bố và cao như bố" làm chồng. Nhưng sau này, khi lớn lên, thấy "thực trạng" bi đát của mình, em đùa, thậm chí không dám đặt ra chỉ tiêu nào vì sợ không ai thèm để ý đến con gái bố. Một hồi, em lại đùa, rằng tiêu chuẩn kén chồng của em là chàng trai có đủ 4 tố chất "Đánh bạc giỏi, uống rượu tốt, tán gái dẻo và hát hay". Vì em tư duy đánh bạc giỏi là tư duy giỏi. Uống rượu tốt là sức khoẻ tốt. Tán gái dẻo là năng lực sử dụng ngôn từ tốt. Và hát hay là người có khả năng nghệ thuật cao. Đùa vui vậy thôi, chứ em đâu nghĩ thế, và em tin là anh cũng không nghĩ thế. Vậy mà, hôm đó, em nhớ rất rõ, anh và cậu bạn ấy đã nô nức đề nghị để hôm nào anh và cậu ấy về nhà để... thi uống rượu với bố. Ôi, em căm ghét cái trí nhớ của mình lúc này, nó là em nhớ tỉ mỉ mọi chi tiết mà em còn lưu lại về anh (!)
    Từ trên tượng đài Bác Hồ trên đỉnh núi xuống, chúng ta đã ngồi cùng mâm ăn trưa. Đó là một buổi trưa nắng nóng đến ngột ngạt. Bây giờ, nếu như đưa em lại nơi mình đã ngồi ăn trưa, em vẫn nhớ như in cái vị trí đặt mâm cơm đó. Đó là ngoài hè của một căng tin nhà khách. Nóng nực cứ hầm hập đổ lên đầu chúng ta. Em cảm giác, lúc đó ai cũng ngột ngạt, ăn không ngon miệng, nhưng tất cả đều rất vui. Vui vì có cuộc tụ tập này... Có em, anh, anh D, anh L, cái H, và thằng em kết nghĩa của em ngồi cùng mâm. Còn em thì rất tự tin khi ngồi giữa các anh... Cái tự tin hiếm có kể từ khi em ra trường...
  9. mai_mai_trong_toi

    mai_mai_trong_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Đột nhiên có một đôi vợ chồng người nước ngoài đến gần chỗ chúng ta.Họ ngạc nhiên khi nhìn thấy đồng phục mình đang mặc và cả cái "huy chương vàng" kỳ dị đó nữa.... Họ hỏi bằng tiếng Anh. Ai trong mâm cũng đã định trả lời, nhưng rồi mọi người im lặng, không hiểu sao em cũng thế, hoặc giả em xấu hổ vì sợ mình sai... (tệ quá!). Anh là người lên tiếng trước đáp lại họ. Lúc đó em thấy rõ là anh lúng túng tìm cách giải thích cái gọi là "huy chương vàng" đấy! Vì nó không phải là.... một huy chương vàng. Và cũng chẳng biết giải thích là vì sao chúng ta có nó. Rồi đột nhiên anh hỏi "Could u speak french?" Họ gật đầu và em thấy chuyển sang thứ ngôn ngữ này, anh tự chủ hơn. Tiếng Pháp của em chỉ đủ lờ mờ hiểu anh đã giải thích gì mà sau đó họ nhìn em (bọn mình chứ nhỉ) đầy âu yếm! Em còn nhớ rất rõ, quá trình anh nói chuyện với họ (ngắn thôi, 5,7 phút là cùng) anh đã dùng một từ gì đó không thông dụng lắm, và thằng e kết nghĩ của em, một đứa rất "tanh tưởi" tiếng Pháp đã định "xông" vào "tham chiến". Lúc đó, vì không muốn anh xấu hổ (ôi em thật ngây thơ!) em đã cấu vào đùi thằng bé thật mạnh, nhắc rằng, mày hãy câm đi cái thói hiếu thằng, thích chọc ngoáy bừa bãi của nó, khi mà, nếu không, rất có thể, nó châm chích anh đấy!
  10. mai_mai_trong_toi

    mai_mai_trong_toi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện chỉ có như thế thôi, vậy mà nó làm em nhớ mãi! Hết trò chuyện anh quay ra giải thích với cả mâm bằng một vẻ tự tin đáng ngưỡng mộ. Lúc đó em đã quan sát anh nhiều lắm, anh có biết không? Em thấy chàng trai này cũng hay hay, thấy cái vẻ tự tin và thiếu tự tin đan xen trong ánh mắt con người này. Em còn thấy cái vẻ thờ ơ, hờ hững nhìn ra xung quanh và đối tiếp với mọi người với thái độ nhiệt tình... một nửa! Em cồn nhớ như in cái cử chỉ cúi xuống, gắp miếng thịt bỏ vào bát, rồi lại ngẩng lên trò chuyện tiếp của anh. Em cũng không hiểu tại sao mình lại quan sát anh kỹ lưỡng đến thế.... Để rồi sau này.... không làm gì cả.
    Trở lại về Hà Nội. Hôm đó chúng ta đã có một cuộc gọi là "làm việc" với các vị "quan chức" không lấy gì làm ấn tượng lắm,ít ra trong cách quan sát của một cô sinh viên báo chí mới ra trường là em. Một vài câu hỏi được chuẩn bị trước, một vài người đứng dậy hỏi những câu mà ai cũng có thể trả lời được. (Sau này thì em biết, chẳng một câu nào trong số đó được sử dụng đúng nghĩa, đúng mục đích. Dĩ nhiên, cả em và anh và những chàng trai, cô gái khác đều không cần. Cái mà họ cần, họ biết ơn vì đã xảy ra cuộc này là chúng ta, ý là có anh không nhỉ, đã có cơ hội gặp nhau, trò chuyện với nhau và... sau này làm bạn với nhau! Thế cũng là nhiều đối với em rồi, anh ạ!)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này