1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Trà tối đi anh.
    Hôm nay thật lạ. Lâu lắm rồi anh mới có cảm giác chờ đợi cuộc gặp với em đến thế. Anh đến sớm hơn thường lệ mang theo một chút hồi hộp. Những hạt mưa li ti giăng đầy mái tóc.
    Em đến - nhẹ nhàng như mọi khi. Nhưng chưa lần nào, phải, chưa lần nào anh thấy em như vậy. Khuôn mặt em nhoà đi trong ánh đèn. Đôi mắt em ánh lên một niềm vui khó tả.
    Anh vẫn trọc ghẹo, vẫn cười nhạo làm em bối rối, rồi giải thích. Nhưng anh biết, em đủ thông minh để biết đó là những lời nói đùa, đủ tình cảm và nhạy cảm để hiểu đó là sự yêu mến anh dành cho em. Nhưng anh cũng biết, em sẽ suy nghĩ. Ừ thì nghĩ, nhưng đừng buồn em nhé.
    Vẫn thế - những câu chuyện của em đầy cuốn hút. Như gương mặt thiên thần của em vậy. Em dẫn anh đi đủ mọi ngóc ngách mà em đôi chân em bước qua, kể cả đó là những góc khuất, những cánh cửa chỉ em mới có chìa khoá.
    Cái tính nhõng nhẽo của em đôi khi làm anh bực mình. Đã vài lần anh đã phải gắt lên. Nhưng em hiểu không, cô bé? Anh chỉ làm bộ thế thôi, chứ thực bụng anh vẫn muốn em nhõng nhẽo nhiều thêm nữa.
    Em biết cách làm vợi đi những nỗi đau, em có thể cứu rỗi được kẻ đang tuyệt vọng nhất. Sao lại thế nhỉ? Anh không hiểu. Cuối cùng thì anh cũng phải tìm đến em như kẻ hoảng loạn tìm nơi nương náu.
    Nếu một ngày kia... thì sao nhỉ? Nhiều người đang đợi câu trả lời lắm đấy, em ạ.
    Nháy máy - để biết em còn thức. Cũng như em ?" để nhắc cho anh biết ?" em còn tồn tại.
    Nháy máy - để chắc em đã ngủ, để chắc em bình an...
    26.2.04
    Hãy tha thứ cho người không có lỗi!
  2. WestgirlNart

    WestgirlNart Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0

    Cái tôi luôn tin là tính hướng thiện của con người
  3. WestgirlNart

    WestgirlNart Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0

    Cái tôi luôn tin là tính hướng thiện của con người
  4. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Có một điều làm ta nghẹn lại...Là rất nhiều những câu hỏi cho quá khứ.
    Một lời bài hát được lặp đi lặp lại....Qua những dòng chữ trong YM...Thấy mắt nhoè đi.Đang khóc...Có nhiều thứ kết thúc....khi một điều gì đó thay đổi...khi suy nghĩ thay đổi.Tàn nhẫn quá.Chỉ có mình là vẫn ngây thơ như thế...vẫn tin rằng mọi thứ vẫn thế....
    Mâu thuẫn quá.Khi vẫn biết cuộc sống là biến đổi.Hợp rồi tan.Có điều đâu phải ai cũng như ta...vẫn tin những câu chuyện cổ tích...chỉ có thêm chứ không có bớt.......
    Chỉ là những cảm giác nhói đau....Nước mắt rơi...Giá như ta không biết nhau...ngày nay sẽ chẳng thế này.Không buồn...Không thất vọng...Không biết nói gì....Ngày xưa đã đặt ra rất nhiều cái nếu....Để rồi lúc này...thế này....Có tiếc nhiều cho những cái nếu đấy không...
    Ta vẫn luôn yêu quý....không đơn giản chỉ vì tình yêu giành cho một người HN...Giờ đã chẳng thể nói được gì nữa rồi.Xa...xa lắm...câu chuyện và một ngày mong đợi...khi ta vẫn chờ đợi đến khi điên điên...Để tìm cho mình cách tránh có lỗi với bất cứ ai.Bây giờ khác rồi....tại sao người ta cứ mang theo cho mình những câu như thế.Chỉ có ta là không khác...trong cái thế giới này....khó chấp nhận...và không quen tha thứ....
    Và quá khứ không bao giờ trở lại...
    Wing à...Những gì đã qua đã từng đẹp lắm....Nếu như nó có thay đổi thì tại vì nó chẳng đáng để nhớ,vậy thôi.Sẽ chẳng trách gì đâu bởi vì...
    Có thể bởi vì một ngày nào đó...khi sáng mai thức dậy...có một người đã quên hết tất cả...như họ đã từng quên rất nhiều thứ trước kia.Người đãng trí...ai trách được ai...
    Và bởi vì....thuỷ triều vẫn hằng ngày lên xuống...Mặt trời vẫn mọc ở đằng đông....Nhưng...lời nói ...thì gió bay thôi...
    Có nhiều điều đáng tiếc...Chúng ta luôn sống ,cố để làm sao cho mang đến cho người khác nhiều niềm vui hơn nỗi buồn.Phải chẳng chúng ta ích kỷ,sẽ có lúc nào đó muốn quên đi quá khứ bắng cách cho rằng nó không tồn tại.Nỗi đau không được lẵng quên bằng cách xoá nó đi...Sẽ có người quên...nhưng vẫn còn người nhớ...Nỗi đau được chuyển cho nhau
    Ta mãi mãi không bao giờ thay đổi....

    4of7
  5. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    Có một điều làm ta nghẹn lại...Là rất nhiều những câu hỏi cho quá khứ.
    Một lời bài hát được lặp đi lặp lại....Qua những dòng chữ trong YM...Thấy mắt nhoè đi.Đang khóc...Có nhiều thứ kết thúc....khi một điều gì đó thay đổi...khi suy nghĩ thay đổi.Tàn nhẫn quá.Chỉ có mình là vẫn ngây thơ như thế...vẫn tin rằng mọi thứ vẫn thế....
    Mâu thuẫn quá.Khi vẫn biết cuộc sống là biến đổi.Hợp rồi tan.Có điều đâu phải ai cũng như ta...vẫn tin những câu chuyện cổ tích...chỉ có thêm chứ không có bớt.......
    Chỉ là những cảm giác nhói đau....Nước mắt rơi...Giá như ta không biết nhau...ngày nay sẽ chẳng thế này.Không buồn...Không thất vọng...Không biết nói gì....Ngày xưa đã đặt ra rất nhiều cái nếu....Để rồi lúc này...thế này....Có tiếc nhiều cho những cái nếu đấy không...
    Ta vẫn luôn yêu quý....không đơn giản chỉ vì tình yêu giành cho một người HN...Giờ đã chẳng thể nói được gì nữa rồi.Xa...xa lắm...câu chuyện và một ngày mong đợi...khi ta vẫn chờ đợi đến khi điên điên...Để tìm cho mình cách tránh có lỗi với bất cứ ai.Bây giờ khác rồi....tại sao người ta cứ mang theo cho mình những câu như thế.Chỉ có ta là không khác...trong cái thế giới này....khó chấp nhận...và không quen tha thứ....
    Và quá khứ không bao giờ trở lại...
    Wing à...Những gì đã qua đã từng đẹp lắm....Nếu như nó có thay đổi thì tại vì nó chẳng đáng để nhớ,vậy thôi.Sẽ chẳng trách gì đâu bởi vì...
    Có thể bởi vì một ngày nào đó...khi sáng mai thức dậy...có một người đã quên hết tất cả...như họ đã từng quên rất nhiều thứ trước kia.Người đãng trí...ai trách được ai...
    Và bởi vì....thuỷ triều vẫn hằng ngày lên xuống...Mặt trời vẫn mọc ở đằng đông....Nhưng...lời nói ...thì gió bay thôi...
    Có nhiều điều đáng tiếc...Chúng ta luôn sống ,cố để làm sao cho mang đến cho người khác nhiều niềm vui hơn nỗi buồn.Phải chẳng chúng ta ích kỷ,sẽ có lúc nào đó muốn quên đi quá khứ bắng cách cho rằng nó không tồn tại.Nỗi đau không được lẵng quên bằng cách xoá nó đi...Sẽ có người quên...nhưng vẫn còn người nhớ...Nỗi đau được chuyển cho nhau
    Ta mãi mãi không bao giờ thay đổi....

    4of7
  6. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    The Show Must Go On (Queen)
    Empty spaces - what are we living for
    Abandoned places - I guess we know the score
    On and on, does anybody know what we are looking for...
    Another hero, another mindless crime
    Behind the curtain, in the pantomime
    Hold the line, does anybody want to take it anymore
    The show must go on,
    The show must go on
    Inside my heart is breaking
    My make-up may be flaking
    But my smile still stays on.
    Whatever happens, I''ll leave it all to chance
    Another heartache, another failed romance
    On and on, does anybody know what we are living for?
    I guess I''m learning, I must be warmer now
    I''ll soon be turning, round the corner now
    Outside the dawn is breaking
    But inside in the dark I''m aching to be free
    The show must go on
    The show must go on
    Inside my heart is breaking
    My make-up may be flaking
    But my smile still stays on
    My soul is painted like the wings of butterflies
    Fairytales of yesterday will grow but never die
    I can fly - my friends
    The show must go on
    The show must go on
    I''ll face it with a grin
    I''m never giving in
    On - with the show -
    I''ll top the bill, I''ll overkill
    I have to find the will to carry on
    On with the -
    On with the show -

    TTN
  7. Larra

    Larra Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/10/2002
    Bài viết:
    2.015
    Đã được thích:
    0
    The Show Must Go On (Queen)
    Empty spaces - what are we living for
    Abandoned places - I guess we know the score
    On and on, does anybody know what we are looking for...
    Another hero, another mindless crime
    Behind the curtain, in the pantomime
    Hold the line, does anybody want to take it anymore
    The show must go on,
    The show must go on
    Inside my heart is breaking
    My make-up may be flaking
    But my smile still stays on.
    Whatever happens, I''ll leave it all to chance
    Another heartache, another failed romance
    On and on, does anybody know what we are living for?
    I guess I''m learning, I must be warmer now
    I''ll soon be turning, round the corner now
    Outside the dawn is breaking
    But inside in the dark I''m aching to be free
    The show must go on
    The show must go on
    Inside my heart is breaking
    My make-up may be flaking
    But my smile still stays on
    My soul is painted like the wings of butterflies
    Fairytales of yesterday will grow but never die
    I can fly - my friends
    The show must go on
    The show must go on
    I''ll face it with a grin
    I''m never giving in
    On - with the show -
    I''ll top the bill, I''ll overkill
    I have to find the will to carry on
    On with the -
    On with the show -

    TTN
  8. tranganh16

    tranganh16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/01/2003
    Bài viết:
    1.728
    Đã được thích:
    0
    Cho Hà Nội thân yêu,
    Hà Nội ơi , tôi nhớ Hà Nội quá . Nhớ cả những người thân yêu của tôi và anh nữa . Đã 2 năm rồi, ko được về Hà Nội . Ko hiểu nó đã thay đổi thế nào nhỉ ? Nó có thể sầm uất hơn, nhiều toà nhà mọc lên hơn nhưng tình yêu của tôi cho nó chẳng bao giờ thay đổi . Ai cũng hỏi tôi có nhớ Hà Nội ko ? Tôi luôn trả lời tôi ko muốn nhớ. Hà Nội đẹp đẽ trong lòng tôi nhưng nó cũng mang đầy những nỗi buồn nhất cuộc đời tôi . Ở đó , tôi có gia đình thân yêu của tôi và cũng có anh .
    Anh là mối tình đầu của tôi. Anh luôn thần tượng tôi về mọi điều và khi yêu tôi, điều duy nhất anh biết được rằng , anh quá ngưỡng mộ cái con bé xấu xí nè . Trong lòng anh , anh luôn dành một khoảng tình cảm cho tôi. Tôi ko bao giờ hiểu được điều đó vì chính tôi còn ko hiểu được chính mình thì làm sao hiểu được người khác . Hồi yêu anh, tôi chỉ nghĩ rằng yêu cho vui, yêu cho biết, chứ đâu có nghĩ đến chuyện người ta thực sự là thế nào cơ chứ ? Để rồi đến lúc gia đình phát hiện ra hai đứa thì bị ngăn cản đủ thứ . Tôi và anh đã quyết định chia tay. Chia tay một cách đau đớn , anh đã nói tôi ko ra gì. Anh cho rằng tôi là con bé ngu ngốc nhất trên đời rồi thế này thế nọ . Tôi đã ko hiểu được tình cảm của anh, tôi luôn tin những lời gia đình tôi nói là anh chỉ lời dụng tôi thôi. Biết tin thế nào đây ? Tôi là một con bé quá ngây thơ để tin bất cứ một ai. Thế nên cách cư xử của tôi như thế cũng có sai đâu cơ chứ. Tôi chỉ biết lắng nghe và làm những điều người khác bảo tôi mà chưa quyết định được là bản thân mình muôn cái gì nữa . Thôi, dù gì đi nữa , hôm qua trên YM , anh đã nói với tôi rằng .Anh đã muốn giải thích mọi chuyện cho em hiểu nhưng anh biết em sẽ chẳng tin anh nữa đâu, em có quá nhiều sức ép từ gia đình . Mọi chuyện là thế đấy . Anh đã ko nói năng gì hơn 1 năm . Ko giải thích mọi chuyện , để rồi bây giờ khi mọi chuyện đã đi qua. Anh lại khơi dậy nó . Tớ buồn lắm và anh cũng buồn . Rồi sau đó , anh nói với tôi rằng , đã từ lâu sau khi chia tay em, anh đã chẳng còn rung động trước bất cứ người con gái nào rồi. Tôi chẳng tin được điều này đâu nhưng nó là sự thật . Ko phải anh ko muốn yêu ai mà anh ko thể yêu ai khi ko có chút rung động nào cả . Tôi thực sự buồn và thất vọng khi nghe điều đó . Bây giờ, tôi chỉ muốn bay ngay về Vn để nói với anh rằng : " anh ơi , em xin lỗi. Hãy tha thứ cho em, anh nhé.". Nhưng điều tôi muốn ko thể thực hiện được . Tôi ko thể quay về Hà Nội bây giờ . Cảm giác tội lỗi và thất vọng cứ đan xen vào nhau . Tôi chẳng hiểu tôi muốn gì nữa .

  9. tranganh16

    tranganh16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/01/2003
    Bài viết:
    1.728
    Đã được thích:
    0
    Cho Hà Nội thân yêu,
    Hà Nội ơi , tôi nhớ Hà Nội quá . Nhớ cả những người thân yêu của tôi và anh nữa . Đã 2 năm rồi, ko được về Hà Nội . Ko hiểu nó đã thay đổi thế nào nhỉ ? Nó có thể sầm uất hơn, nhiều toà nhà mọc lên hơn nhưng tình yêu của tôi cho nó chẳng bao giờ thay đổi . Ai cũng hỏi tôi có nhớ Hà Nội ko ? Tôi luôn trả lời tôi ko muốn nhớ. Hà Nội đẹp đẽ trong lòng tôi nhưng nó cũng mang đầy những nỗi buồn nhất cuộc đời tôi . Ở đó , tôi có gia đình thân yêu của tôi và cũng có anh .
    Anh là mối tình đầu của tôi. Anh luôn thần tượng tôi về mọi điều và khi yêu tôi, điều duy nhất anh biết được rằng , anh quá ngưỡng mộ cái con bé xấu xí nè . Trong lòng anh , anh luôn dành một khoảng tình cảm cho tôi. Tôi ko bao giờ hiểu được điều đó vì chính tôi còn ko hiểu được chính mình thì làm sao hiểu được người khác . Hồi yêu anh, tôi chỉ nghĩ rằng yêu cho vui, yêu cho biết, chứ đâu có nghĩ đến chuyện người ta thực sự là thế nào cơ chứ ? Để rồi đến lúc gia đình phát hiện ra hai đứa thì bị ngăn cản đủ thứ . Tôi và anh đã quyết định chia tay. Chia tay một cách đau đớn , anh đã nói tôi ko ra gì. Anh cho rằng tôi là con bé ngu ngốc nhất trên đời rồi thế này thế nọ . Tôi đã ko hiểu được tình cảm của anh, tôi luôn tin những lời gia đình tôi nói là anh chỉ lời dụng tôi thôi. Biết tin thế nào đây ? Tôi là một con bé quá ngây thơ để tin bất cứ một ai. Thế nên cách cư xử của tôi như thế cũng có sai đâu cơ chứ. Tôi chỉ biết lắng nghe và làm những điều người khác bảo tôi mà chưa quyết định được là bản thân mình muôn cái gì nữa . Thôi, dù gì đi nữa , hôm qua trên YM , anh đã nói với tôi rằng .Anh đã muốn giải thích mọi chuyện cho em hiểu nhưng anh biết em sẽ chẳng tin anh nữa đâu, em có quá nhiều sức ép từ gia đình . Mọi chuyện là thế đấy . Anh đã ko nói năng gì hơn 1 năm . Ko giải thích mọi chuyện , để rồi bây giờ khi mọi chuyện đã đi qua. Anh lại khơi dậy nó . Tớ buồn lắm và anh cũng buồn . Rồi sau đó , anh nói với tôi rằng , đã từ lâu sau khi chia tay em, anh đã chẳng còn rung động trước bất cứ người con gái nào rồi. Tôi chẳng tin được điều này đâu nhưng nó là sự thật . Ko phải anh ko muốn yêu ai mà anh ko thể yêu ai khi ko có chút rung động nào cả . Tôi thực sự buồn và thất vọng khi nghe điều đó . Bây giờ, tôi chỉ muốn bay ngay về Vn để nói với anh rằng : " anh ơi , em xin lỗi. Hãy tha thứ cho em, anh nhé.". Nhưng điều tôi muốn ko thể thực hiện được . Tôi ko thể quay về Hà Nội bây giờ . Cảm giác tội lỗi và thất vọng cứ đan xen vào nhau . Tôi chẳng hiểu tôi muốn gì nữa .

  10. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0

    Cái gì đã hoá thành máu thịt thì không thể nào xa được ...
    Ngày nào, giờ nào, phút nào dòng máu nóng vẫn chảy trong huyết mạch thì ngày đó trong anh em vẫn hiện hữu...

    |^.^|​
    (^_^)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này