1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. truongquynh

    truongquynh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    555
    Đã được thích:
    0
    Chẳng ai có thời gian nghĩ lại,bé vẫn nghĩ vậy.Cuộc sống của bé tràn đầy trong ánh nắng và những nụ cười.Nhưng rồi bé hiểu.Hiểu 1 điều thật đơn giản:Cuộc sống không đơn giản như bé nghĩ.
    Bé ạ!Đôi khi ta không tưởng hay không nghĩ rằng điều đó sẽ xẩy ra thì nó lại xẩy ra.Em hiểu không?Chẳng ai giữ lại cho bé cành hoa khô cuối mùa đâu bé ạ.Bé biết không?Ngày mai,ngày kìa và cả về sau nữa,mùa thu sẽ đến.Bé biết đấy đã hết hạ và hết nắng vui rồi.Thỉnh thoảng bé lạnh lùng và yêu mùa đông dễ sợ nhưng tôi biết bé tung tăng xinh xắn và đáng yêu như mùa hạ kia!
    Hạ đã qua,hôm qua đi với bé ngắm những cành liễu rủ bên hồ.Bé bảo:"Thu rồi đấy chị ạ,lại một mùa đông sắp đến".Không hiểu sao bé chịu cho tôi trở thành chị của bé mặc dù bé biết tôi còn ít tuổi hơn cả bé.Phải chăng vì giọng nói vì cái nhìn đời và vì cả tôi học kém bé 1 lớp.Sao lại gọi bằng bé nhỉ?
    Lặng người 1 lúc,lại sắp đông rồi.Hạ qua,thu qua rồi đông sẽ đến.Bé xoay người:"Em chụp ảnh với chị nhé,mai chị đi rồi".Lần đầu tiên bé gọi tôi là "em",cái từ "em" gượng gạo trong cổ bé.Uhm thế là ngày mai "chị bé" của tôi đi rồi,đi đến một chân trời xa tít kia mà chẳng biết đến khi nào gặp lại.Nhưng chẳng hiểu sao tôi lại lắc đầu:"Để hôm nào em chụp ảnh Hà Nội gửi cho chị.....chị bé ạ".Bé cốc đầu tôi cười tinh nghịch:"Quỷ con"
    Đêm đó tôi không chợp mắt được,đồng hồ tích tắc kêu dậm dãi.Cốc trà nguội-miếng chanh đắng ngắt và mằn mặn,sao lại mặn nhỉ....?....
    "Chị đi nhé,lúc nào rảnh gọi về cho em,em sẽ nhớ chị nhiều,bé ạ"Giọng nói hình như hơi lạc đi thì phải.
    "Bé ơi,ép cho chị 1 cành hoa khô nhé.Tặng bé quyển sổ này".Dáng bé nhỏ cùng chiếc valy to oành khuất vào dòng người trên sân bay.
    Bé đi thật rồi
    Giở quyển sổ
    "Bé yêu,sao bé lại cứ gọi chị bằng em thế.....?Đi rồi chị nhớ bé nhiều,chị chụp chộp vài cái ảnh của bé đấy,chị nhớ bé nhiều..........." Tay nó run run
    "Xin lỗi cho đi nhờ"
    ....cả quyển sổ rơi xuống đấy....những tấm ảnh trải đầy trong sân bay.Ảnh nó bên hồ...ảnh nó trong đêm trăng...ảnh nó đang đùa trong vườn.....ảnh nó đang khóc....ảnh nó ngày sinh nhật....
    Nó quay lại,ngỡ ngàng và cả tiếc nuối..:"...chị bé ơi.........em..."
    Đưa người ta không đưa qua sông
    Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng
    Nắng chiều không thắm không vàng vọt
    Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong
    Đưa người ta chỉ đưa người ấy
    ..............
    Người đi ừ nhỉ người đi thực
    ........
    Em thà coi như hơi rượu say..............

  2. Iuon_leo_lam_loi_lalala

    Iuon_leo_lam_loi_lalala Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Rồi ngày mai tất cả sẽ khác đi, anh lại cô đơn như những gì anh có. Sẽ không gì ngoài em nũa, và nỗi nhớ về em. Lại thanh thản cùng đêm. Anh xin lỗi vì không giữ được bí mật nhỏ nhoi cho em... Những gì mình viết cùng nhau, những điều anh viết khi không còn em nữa. Có thể người khác làm anh buồn hay tổn thuơng, hay thất vọng... Anh có thể bỏ qua. Nhưng nếu có chạm điều gì liên quan đến em khi anh chưa sẵn sàng, với anh nó là điều tuyệt đối cấm kỵ. Em biết không, anh đã yêu người ấy. Anh tin người ấy biết bao nhiêu. Anh đã trải cả tấm lòng của mình với nguời ấy, những điều chân thành nhất ở anh. Tất cả đều đã qua. Giờ anh sẽ một mình cùng hai nỗi nhớ. Em hãy ngủ ngoan nhé. Đã quá đủ với anh.
  3. Iuon_leo_lam_loi_lalala

    Iuon_leo_lam_loi_lalala Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Rồi ngày mai tất cả sẽ khác đi, anh lại cô đơn như những gì anh có. Sẽ không gì ngoài em nũa, và nỗi nhớ về em. Lại thanh thản cùng đêm. Anh xin lỗi vì không giữ được bí mật nhỏ nhoi cho em... Những gì mình viết cùng nhau, những điều anh viết khi không còn em nữa. Có thể người khác làm anh buồn hay tổn thuơng, hay thất vọng... Anh có thể bỏ qua. Nhưng nếu có chạm điều gì liên quan đến em khi anh chưa sẵn sàng, với anh nó là điều tuyệt đối cấm kỵ. Em biết không, anh đã yêu người ấy. Anh tin người ấy biết bao nhiêu. Anh đã trải cả tấm lòng của mình với nguời ấy, những điều chân thành nhất ở anh. Tất cả đều đã qua. Giờ anh sẽ một mình cùng hai nỗi nhớ. Em hãy ngủ ngoan nhé. Đã quá đủ với anh.
  4. yaminh

    yaminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Đơn thuần thôi, mộc mạc thôi, nhưng trong tôi cảm giác luôn biến đổi. Đôi khi thật vui khi nhìn thấy bạn, nhưng nhiều khi lại thấy ức chế. Vẫn khuôn hình ấy, nụ cười ấy, dáng dấp ấy, lúc dễ thương lúc đáng buồn. Một hình ảnh đứng đắn, hình ảnh dân dã, tôi chẳng biết mình thích gì hơn, nhưng tôi vẫn muốn nhìn thấy nụ cười hiền hậu, cùng màu trắng. Đã từng nói với bạn niềm yêu thương là niềm cô đơn. Mãi mãi vẫn thế, mơ về bạn, nhớ ánh mắt nụ cười, nhớ ...........
    Lấp lánh trong đêm ngọn nến lung linh, cây gậy đỏ màu nhung tuyết, một dáng đi thân thuộc, ánh mắt nhìn là cả niềm mến thương, vùng vằng. Hoa sao, màn đêm cho tôi trở lại miền kí ức, hiện tại và tương lai cùng sánh bước, đặt chân lên vùng đất đầy thử thách lẫn đầy vết chân quá khứ..........đã quên thật sao.............mơ thấy bạn kề bên....rồi lại mơ thấy.......những giấc mơ buồn.

  5. yaminh

    yaminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Đơn thuần thôi, mộc mạc thôi, nhưng trong tôi cảm giác luôn biến đổi. Đôi khi thật vui khi nhìn thấy bạn, nhưng nhiều khi lại thấy ức chế. Vẫn khuôn hình ấy, nụ cười ấy, dáng dấp ấy, lúc dễ thương lúc đáng buồn. Một hình ảnh đứng đắn, hình ảnh dân dã, tôi chẳng biết mình thích gì hơn, nhưng tôi vẫn muốn nhìn thấy nụ cười hiền hậu, cùng màu trắng. Đã từng nói với bạn niềm yêu thương là niềm cô đơn. Mãi mãi vẫn thế, mơ về bạn, nhớ ánh mắt nụ cười, nhớ ...........
    Lấp lánh trong đêm ngọn nến lung linh, cây gậy đỏ màu nhung tuyết, một dáng đi thân thuộc, ánh mắt nhìn là cả niềm mến thương, vùng vằng. Hoa sao, màn đêm cho tôi trở lại miền kí ức, hiện tại và tương lai cùng sánh bước, đặt chân lên vùng đất đầy thử thách lẫn đầy vết chân quá khứ..........đã quên thật sao.............mơ thấy bạn kề bên....rồi lại mơ thấy.......những giấc mơ buồn.

  6. condomdom

    condomdom Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/02/2003
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không
    Để gió cuốn đi...
    Bạn chưa bao giờ thích nhạc Trịnh,nhưng câu ấy bạn đã nghe và thuộc lòng từ rất lâu rồi.Có lẽ bởi vì nó gần như là cuộc sống.Như bất cứ một tấm lòng...một con người nào đó sẽ lại trở về với cát bụi.Để gió cuốn đi.Nghe không vui,nghe như cần phải nghĩ suy,nhưng vẫn là như thế.
    ..........................................
    Những lời hứa chỉ là những lời nói.Mà lời nói... gió bay.
    Không phải ngẫu nhiên khi bạn chẳng bao giờ tin vào những lời hứa.Chỉ nhìn vào những cái chúng ta làm cho nhau,còn hứa để làm gì.Rồi ai cũng có những sai lầm,bản thân bạn cũng có những lời hứa với một người đã đi xa.Mãi mãi.Những lần 3 cốc kem mà chỉ có 2 người.Bạn biết đau như trái tim mỗi người đều chịu những mất mát không hề mong muốn.Chẳng thể trách ai.
    Cả buổi chiều,bạn gọi vào máy di động,chỉ để nói rằng "Cháu cảm ơn và xin lỗi".Rồi sẽ phải nói...nay mai...Bạn chưa bao giờ hối hận vì bất cứ điều gì,và vẫn luôn như thế.Một chuyện như thế này đã là một chuyện lớn,cuộc sống sẽ còn có rất nhiều chuyện lớn-chỉ bởi vì mỗi người đều có những điều không thể cho riêng mình.Bạn luôn là một người ích kỷ,và bạn sẽ không chấp nhận người ta sống hiện tại mà không có quá khứ,nhưng càng không chịu những nỗi đau của quá khứ sẽ ám ảnh con người mãi mãi.Quá khứ là gì...là những ký ức mà người ta giữ trong tim để sống tốt hơn,chứ chưa bao giờ là bóng đêm che khuất hôm nay và ngày mai.
    Đã có một người là sức mạnh tâm linh cho cả quá khứ,hiện tại và tương lai của bạn...và vẫn luôn luôn còn đó.Bạn đã không còn là bạn khi ngày hôm nay ngồi viết những dòng này...
    Không ..vẫn là bạn khi còn chưa an lòng vì một sai lầm.Và bây giờ...bạn có thể thanh thản rồi khi những gì bạn để lại không quá to lớn.Những điều có thật sẽ mãi còn tồn tại,còn những gì mờ nhạt và giả dối sẽ chẳng thể lâu dài.Rồi gió sẽ cuốn đi...
    Vừa nghe những âm vang của Moonlight sonate.Biết rằng những ánh sáng không bao giờ xua tan nổi bóng đêm.
    Bạn đang ngồi mỉa mai cho lòng tin của bạn,cho tất cả những gì bạn đã từng có.Bạn đang chẳng còn đếm nổi xung quanh có biết bao giọt nước,khi mỗi chữ bạn viết ra,mỗi câu bạn đọc để rồi biết rằng....Sẽ yên ổn.Cuối cùng thì cũng chẳng có ai dừng lại nổi,KXN ạ.Và KXN vẫn biết rằng....dù thế nào...vẫn là...!
    Ngủ ngoan em nhé,và hãy luôn luôn ở bên người ấy.Xin lỗi nếu như em có trách tôi.Tôi đã không đủ hoàn hảo để tránh khỏi những sai lầm,và không đủ kiên nhẫn để sống khác với chính mình.Tôi đã không đánh mất...vì chưa bao giờ có!
    Ngày mai....khi xa lắm xa lắm....ta sẽ ngồi nhìn mình và chẳng lẽ tự hỏi mình rằng....ta đã tha thứ cho những lời nói dối một cách dễ dàng,đến nỗi một quá khứ cũng đủ để không được phép cho qua.Thật thế sao.Đau đớn.
  7. condomdom

    condomdom Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/02/2003
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không
    Để gió cuốn đi...
    Bạn chưa bao giờ thích nhạc Trịnh,nhưng câu ấy bạn đã nghe và thuộc lòng từ rất lâu rồi.Có lẽ bởi vì nó gần như là cuộc sống.Như bất cứ một tấm lòng...một con người nào đó sẽ lại trở về với cát bụi.Để gió cuốn đi.Nghe không vui,nghe như cần phải nghĩ suy,nhưng vẫn là như thế.
    ..........................................
    Những lời hứa chỉ là những lời nói.Mà lời nói... gió bay.
    Không phải ngẫu nhiên khi bạn chẳng bao giờ tin vào những lời hứa.Chỉ nhìn vào những cái chúng ta làm cho nhau,còn hứa để làm gì.Rồi ai cũng có những sai lầm,bản thân bạn cũng có những lời hứa với một người đã đi xa.Mãi mãi.Những lần 3 cốc kem mà chỉ có 2 người.Bạn biết đau như trái tim mỗi người đều chịu những mất mát không hề mong muốn.Chẳng thể trách ai.
    Cả buổi chiều,bạn gọi vào máy di động,chỉ để nói rằng "Cháu cảm ơn và xin lỗi".Rồi sẽ phải nói...nay mai...Bạn chưa bao giờ hối hận vì bất cứ điều gì,và vẫn luôn như thế.Một chuyện như thế này đã là một chuyện lớn,cuộc sống sẽ còn có rất nhiều chuyện lớn-chỉ bởi vì mỗi người đều có những điều không thể cho riêng mình.Bạn luôn là một người ích kỷ,và bạn sẽ không chấp nhận người ta sống hiện tại mà không có quá khứ,nhưng càng không chịu những nỗi đau của quá khứ sẽ ám ảnh con người mãi mãi.Quá khứ là gì...là những ký ức mà người ta giữ trong tim để sống tốt hơn,chứ chưa bao giờ là bóng đêm che khuất hôm nay và ngày mai.
    Đã có một người là sức mạnh tâm linh cho cả quá khứ,hiện tại và tương lai của bạn...và vẫn luôn luôn còn đó.Bạn đã không còn là bạn khi ngày hôm nay ngồi viết những dòng này...
    Không ..vẫn là bạn khi còn chưa an lòng vì một sai lầm.Và bây giờ...bạn có thể thanh thản rồi khi những gì bạn để lại không quá to lớn.Những điều có thật sẽ mãi còn tồn tại,còn những gì mờ nhạt và giả dối sẽ chẳng thể lâu dài.Rồi gió sẽ cuốn đi...
    Vừa nghe những âm vang của Moonlight sonate.Biết rằng những ánh sáng không bao giờ xua tan nổi bóng đêm.
    Bạn đang ngồi mỉa mai cho lòng tin của bạn,cho tất cả những gì bạn đã từng có.Bạn đang chẳng còn đếm nổi xung quanh có biết bao giọt nước,khi mỗi chữ bạn viết ra,mỗi câu bạn đọc để rồi biết rằng....Sẽ yên ổn.Cuối cùng thì cũng chẳng có ai dừng lại nổi,KXN ạ.Và KXN vẫn biết rằng....dù thế nào...vẫn là...!
    Ngủ ngoan em nhé,và hãy luôn luôn ở bên người ấy.Xin lỗi nếu như em có trách tôi.Tôi đã không đủ hoàn hảo để tránh khỏi những sai lầm,và không đủ kiên nhẫn để sống khác với chính mình.Tôi đã không đánh mất...vì chưa bao giờ có!
    Ngày mai....khi xa lắm xa lắm....ta sẽ ngồi nhìn mình và chẳng lẽ tự hỏi mình rằng....ta đã tha thứ cho những lời nói dối một cách dễ dàng,đến nỗi một quá khứ cũng đủ để không được phép cho qua.Thật thế sao.Đau đớn.
  8. Nokia9110

    Nokia9110 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/07/2002
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    0
    T cò biẮt tài sao Nokia lài 'Ă? mẶt cài profile là? white_night1509 kĂ? Bơ?i vì? Nokia yĂu bòng 'Ăm, cùfng như Nokia 'àf tư?ng yĂu T như vẶy. Ban ngà?y cuẶc sẮng vẶi vàf quà, nhanh quà, Nokia chf?ng cò?n thơ?i gian nghìf gì? ngoà?i hòc hà?nh, cĂng viẶc, nhưng 'Ăm xuẮng thì? khàc, cĂng viẶc chì? là? mẶt phĂ?n, và? phĂ?n cò?n lài cò cà? T trong 'ò. T 'àf bao h thư? cà?m giàc mẶt mì?nh mẶt xe trong 'Ăm chưa? Chf́c là? chưa rĂ?i, bơ?i Nokia toà?n phà?i 'ưa T vĂ? trước 11h, nhớ kĂ? HĂ?i thàng 6 hay phà?i trực 'Ăm trĂn cơ quan, lùc hẮt viẶc cùfng gĂ?n 4h sàng, cài quàfng 'ươ?ng 6km tư? NguyĂfn Chì Thanh vĂ? nhà? cù?a Nokia lài dà?i thĂm mẶt chùt bơ?i nò cò?n vò?ng qua nhà? T, chì? là? trước ngòf thĂi, nhưng kĂ phà?i Nokia cẮ ỳ 'Ău, chf?ng biẮt tài sao... Chf́c bơ?i vì? mẶt mì?nh 'i trong 'Ăm cĂ 'ơn quà, nhưfng lùc Ắy Nokia nghìf rẮt nhiĂ?u, cùfng dĂf hiĂ?u 'ùng kĂ? Dù? sao thì? mòi chuyẶn cùfng 'àf qua rĂ?i, dù? kĂ muẮn nhưng cùfng chf?ng kèo lài 'ược nưfa. Nokia vĂfn cò?n nhớ nhưfng gì? T nòi hĂm Valentine, cà? tẮm thiẮp cù?a T nưfa, và? cùfng 'àf hiĂ?u T nòi ra 'iĂ?u 'ò chf?ng dĂf dà?ng gì?. Dù? sao 'ò cùfng là? lựa chòn cù?a T, Nokia tĂn tròng và? muẮn T hiĂ?u rf?ng I''ll be there 4 u.
  9. Nokia9110

    Nokia9110 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/07/2002
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    0
    T cò biẮt tài sao Nokia lài 'Ă? mẶt cài profile là? white_night1509 kĂ? Bơ?i vì? Nokia yĂu bòng 'Ăm, cùfng như Nokia 'àf tư?ng yĂu T như vẶy. Ban ngà?y cuẶc sẮng vẶi vàf quà, nhanh quà, Nokia chf?ng cò?n thơ?i gian nghìf gì? ngoà?i hòc hà?nh, cĂng viẶc, nhưng 'Ăm xuẮng thì? khàc, cĂng viẶc chì? là? mẶt phĂ?n, và? phĂ?n cò?n lài cò cà? T trong 'ò. T 'àf bao h thư? cà?m giàc mẶt mì?nh mẶt xe trong 'Ăm chưa? Chf́c là? chưa rĂ?i, bơ?i Nokia toà?n phà?i 'ưa T vĂ? trước 11h, nhớ kĂ? HĂ?i thàng 6 hay phà?i trực 'Ăm trĂn cơ quan, lùc hẮt viẶc cùfng gĂ?n 4h sàng, cài quàfng 'ươ?ng 6km tư? NguyĂfn Chì Thanh vĂ? nhà? cù?a Nokia lài dà?i thĂm mẶt chùt bơ?i nò cò?n vò?ng qua nhà? T, chì? là? trước ngòf thĂi, nhưng kĂ phà?i Nokia cẮ ỳ 'Ău, chf?ng biẮt tài sao... Chf́c bơ?i vì? mẶt mì?nh 'i trong 'Ăm cĂ 'ơn quà, nhưfng lùc Ắy Nokia nghìf rẮt nhiĂ?u, cùfng dĂf hiĂ?u 'ùng kĂ? Dù? sao thì? mòi chuyẶn cùfng 'àf qua rĂ?i, dù? kĂ muẮn nhưng cùfng chf?ng kèo lài 'ược nưfa. Nokia vĂfn cò?n nhớ nhưfng gì? T nòi hĂm Valentine, cà? tẮm thiẮp cù?a T nưfa, và? cùfng 'àf hiĂ?u T nòi ra 'iĂ?u 'ò chf?ng dĂf dà?ng gì?. Dù? sao 'ò cùfng là? lựa chòn cù?a T, Nokia tĂn tròng và? muẮn T hiĂ?u rf?ng I''ll be there 4 u.
  10. MuadongHaNoipho

    MuadongHaNoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2004
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Chỉ vài phút trước mỗi tiếng kêu em đã mong là anh-nhưng bây giờ đọc xong tâm sự của anh sao em không ngăn nổi dòng nước mắt từ 2 khoé mắt cứ thế vô tư chảy ra.
    Em tắt máy không phải để kết thúc tất cả-mà để em có thời gian bình tâm anh ạ-em chưa từng bị đau lòng vì ai vì điều gì đó-nhưng sáng nay cái cảm giác đó là gì vậy?Một sự sợ hãi,mệt mỏi và cả muốn bỏ đi tất cả làm cho em thấy thất vọng lắm.Sao lại thế chứ?Em thấy mình là kẻ thất bại,thất bại đến thảm hại anh biết không?
    Và rồi em tự hiểu ra-cuộc sống đôi khi thật không dễ dàng thật không dễ dàng như những gì em nghĩ!
    Thế đấy anh ạ,em thấy mình buồn lắm-không muốn gặp anh nữa em không muốn.
    Em đang khóc đấy anh ạ-nhưng chỉ lần này thôi chỉ một lần này nữa thôi em sẽ không bao giờ khóc nữa-anh sẽ thấy em không bao giờ khóc nữa.
    Khi anh gặp em anh sẽ thấy em dũng cảm hơn nhiều!
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này