1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho một người Hà Nội

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Langbiang, 05/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ChristinaCounter

    ChristinaCounter Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/09/2002
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    27
    Mấy hôm trời mưa.Hay phải đi dưới những cơn mưa vì nhiều công việc.Ai đó từng nói:"Khi mưa,người ta trở nên yếu đuối hơn.Bởi mưa là những giọt nước,rơi rơi mãi vào những ngày mát mát,lạnh lạnh...".Thu đã sang rồi.
    Xin lỗi một người vì tôi đã viết những dòng này.Đây không như những dự định từ trước kia-có thể làm mà không cần suy nghĩ.Hôm nay là hôm nay: PRESENT.
    T ạ,có nhiều điều thật lạ lùng.Nếu T có đọc được cũng chẳng biết tôi viết cho T đâu.Tôi chưa bao giờ định viết nó...cho đến một ngày mưa...vài ngày mưa.Tôi đã nhận được nhiều thứ từ T-và chẳng thể mang lại cho T điều T mong muốn.Người ta có thể rất yêu quý nhau nhưng không thể yêu nhau-thậm chí chỉ là một chút xao động.T không phải là người tôi cần cho một sự gắn bó lâu dài dù cho tôi đã cố thử nhìn lại cảm xúc của mình.Và chúng ta không còn nói chuyện với nhau-những câu chuyện về quá khứ để cười và suy nghĩ nữa.T buồn hơn...Còn tôi cũng có vui đâu!
    Hôm ấy là một ngày mưa.Quán đông hơn thường lệ.T đến trong chiếc áo không biết gọi là màu gì-có một chút tía.Những câu chuyện về hiện tại và quá khứ được đưa ra-chầm chậm.Tôi không suy nghĩ,không phán đoán,chỉ cảm thấy rằng T đã vui hơn.Đường đầy nước sau cơn mưa đầu tối.Có một dòng nước đang len lỏi trong lòng.Mơ hồ tưởng như không có...
    Lại một hôm mưa.Chẳng hiểu sao tôi lại qua nhà T hôm ấy.Có thể bởi mưa hay thúc giục con người làm những điều bất thường.Có một điều hình như đang thay đổi-chấp chới giữa hôm qua với hôm nay.Còn dòng nước mơ hồ dường như ngày càng mở rộng.Nước ngầm!
    Vài hôm sau,có việc bắt tôi lại phải qua.Hôm đấy trời không mưa đâu,T nhỉ.Món quà sinh nhật của tôi vẫn nằm im như nó vốn có-cũng tức là ngày xưa T đã bỏ mất lời xin lỗi của tôi.T cũng ngư một người-và cũng sẽ như nhiều những người khác chẳng bao giờ thông minh cả.Nghe một vài bài hát...Da diết.Phù hợp cho những điều đã qua-ít nhất là với tôi.
    Dòng nước ngầm mãi mãi nằm lại giữa hai tầng đá.Mặc dù trái tim con người có khả năng yêu thương nhiều hơn chúng ta tưởng.Dòng nước yêu thương cuối cùng cũng đã xuất hiện.Dù rằng không đúng lúc.Dù rằng chẳng để làm gì.Tôi vẫn như ngày xưa...Vẫn có những dòng nước luôn len lỏi...và rồi ở lại.Không đủ mạnh để vượt lên mặt đất-đó không phải là lỗi của trái tim.Một trái tim có quá nhiều lí trí.
    Hy vọng rằng T sẽ thay đổi nhanh chóng đúng như T đã nói.Để cho hôm nay chỉ còn là hôm nay,không chấp chới lo âu.Một người khác sẽ mang cho T sự yêu thương nhiều hơn rất nhiều những gì tôi có thể.Viết cho T như viết một bức thư không bao giờ gửi.Viết cho mọi điều đã qua và những gì đã có.Một chút xao động và yếu đuối của mưa.............................................
    Thu rồi...Lá vàng bay nhiều lắm.Cuốn hết những ưu phiền....
  2. captain

    captain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2001
    Bài viết:
    2.746
    Đã được thích:
    0
    Viết tặng một người bạn của tôi.
    Tôi và bạn quen nhau chưa lâu, ngày hôm nay là được đúng 2 tháng. Thời gian chưa nhiều nhưng quả thật, đó là một quãng thời gian rất có ý nghĩa và có rất nhiều kỷ niệm. Toàn những người xa nhà, sống giữa thành phố xa lạ này, dường như mọi người gần nhau hơn. Hơn thế nữa, tính cách hợp nhau làm cho tình bạn càng thân thiết hơn. Mới có 2 tháng ngắn ngủi nhưng đây là một quãng thời gian vô cùng quý giá vì tôi, bạn và một anh bạn nữa đã trở thành những người bạn đúng nghĩa.
    Tối 2/9 nghe tin, thực sự cảm thấy shock và rất buồn nhưng chẳng phản ứng được gì. Không ngờ mới gắn bó với nhau được một thời gian rất ngắn như vậy mà đã phải xa nhau rồi. Cảm giác buồn và tiếc nuối. Có 3 thằng chơi thân với nhau, đi đâu mà thiếu một thằng là thấy mất hứng rồi. Vậy mà bây giờ ông lại đi luôn, chả biết bao giờ quay lại, tôi và thằng kia sẽ buồn lắm. Sẽ chẳng còn những lần đến nhà ông chơi nữa rồi, sẽ rất ít khi có những trận nhậu quên trời đất, những trận nhậu mà chỉ có 3 thằng thì mới tới bến được.
    Nhớ hôm ở Nha Trang, ông bảo khi ra Vinh biết đâu ông cũng có những người bạn khác. Tôi mong muốn ông có những người bạn ở nơi đó, nhưng nói thật là tôi không muốn ông đi một chút nào.
    Khi ông đi rồi, 2 thằng tôi ở lại sẽ rất chán nhưng biết làm sao được. Nhiệm vụ của ông phải đi, tôi mong ông luôn may mắn và vui vẻ.
    Mk, không biết nói gì bây giờ nữa. Tại sao những người bạn của mình cứ lần lượt phải đi xa nhỉ? Bực.

  3. captain

    captain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2001
    Bài viết:
    2.746
    Đã được thích:
    0
    Viết tặng một người bạn của tôi.
    Tôi và bạn quen nhau chưa lâu, ngày hôm nay là được đúng 2 tháng. Thời gian chưa nhiều nhưng quả thật, đó là một quãng thời gian rất có ý nghĩa và có rất nhiều kỷ niệm. Toàn những người xa nhà, sống giữa thành phố xa lạ này, dường như mọi người gần nhau hơn. Hơn thế nữa, tính cách hợp nhau làm cho tình bạn càng thân thiết hơn. Mới có 2 tháng ngắn ngủi nhưng đây là một quãng thời gian vô cùng quý giá vì tôi, bạn và một anh bạn nữa đã trở thành những người bạn đúng nghĩa.
    Tối 2/9 nghe tin, thực sự cảm thấy shock và rất buồn nhưng chẳng phản ứng được gì. Không ngờ mới gắn bó với nhau được một thời gian rất ngắn như vậy mà đã phải xa nhau rồi. Cảm giác buồn và tiếc nuối. Có 3 thằng chơi thân với nhau, đi đâu mà thiếu một thằng là thấy mất hứng rồi. Vậy mà bây giờ ông lại đi luôn, chả biết bao giờ quay lại, tôi và thằng kia sẽ buồn lắm. Sẽ chẳng còn những lần đến nhà ông chơi nữa rồi, sẽ rất ít khi có những trận nhậu quên trời đất, những trận nhậu mà chỉ có 3 thằng thì mới tới bến được.
    Nhớ hôm ở Nha Trang, ông bảo khi ra Vinh biết đâu ông cũng có những người bạn khác. Tôi mong muốn ông có những người bạn ở nơi đó, nhưng nói thật là tôi không muốn ông đi một chút nào.
    Khi ông đi rồi, 2 thằng tôi ở lại sẽ rất chán nhưng biết làm sao được. Nhiệm vụ của ông phải đi, tôi mong ông luôn may mắn và vui vẻ.
    Mk, không biết nói gì bây giờ nữa. Tại sao những người bạn của mình cứ lần lượt phải đi xa nhỉ? Bực.

  4. tphcm_vn

    tphcm_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2004
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời nó thế đấy bạn ạ.Thường thì những người mình quý và cảm thấy thân thiết thì hay vướng vào tình huống này lắm.Giống như tôi đây,yêu đâu chẳng yêu tự nhiên yêu một người xa tận đẩu tận đâu.Ngày trước tôi vẫn hay nghĩ cái trò online này thật là vô bổ nhưng hoá ra tôi lại sai lầm.Người mà tôi yêu bây giờ cũng chỉ quen qua mạng,vậy mà tôi thấy tôi yêu người ta có khác gì yêu một người ở ngoài đâu,cũng nhớ mong khi ngày nào mà không thấy Em online,cũng sốt ruột khi nghe tin Em ốm,cũng bồn chồn lo lắng những khi Em bước vào kỳ thi quan trọng.Nhưng tôi có lẽ là người may mắn vì tôi không ngờ ngày mà tôi và Em gặp nhau nó đến sớm như vậy.Khi gặp tôi dường như Em cũng cố làm cho tôi vui không muốn làm tôi buồn.Nhưng thử hỏi sẽ kéo dài được bao nhiêu lâu?Ngày Em đi cũng sắp đến rồi,tôi muốn đi đâu đó để không có cái cảnh phải chia tay em vì khi đó tôi sẽ rất buồn.Cuộc đời sao bao giờ cũng bắt tôi phải sống trong sự lo lắng và buồn phiền,chẳng biết nói sao nữa nhưng mỗi khi tôi muốn bứt ra khỏi một nỗi buồn hay lo lắng hiện tại thì tôi lại phải kiếm một nỗi buồn và lo lắng khác để bù đắp vào.Sao cái lo lắng và cái buồn phiền đó nó không là sự thoải mái và hạnh phúc nhỉ?Có lẽ nào cô đơn lo lắng và buồn phiền lại chính là cái nghề của tôi.
    To Captain:Tôi mong bạn cũng buồn như thế nữa vì có lẽ như vậy sẽ làm anh bạn của bạn cũng buồn.
    To You:Sắp đến ngày Em đi rồi,chúc Em luôn đạt được những gì mà Em mơ ước.Hy vọng mọi điều tốt đẹp nhất sẽ luôn đến với Em và anh ước gì những điều may mắn mà anh có thể có được sẽ tặng được cho Em.Anh yêu Em thật nhiều và cũng mong Em hiểu tình yêu của anh.
    Được tphcm_vn sửa chữa / chuyển vào 11:03 ngày 08/09/2004
  5. tphcm_vn

    tphcm_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2004
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Cuộc đời nó thế đấy bạn ạ.Thường thì những người mình quý và cảm thấy thân thiết thì hay vướng vào tình huống này lắm.Giống như tôi đây,yêu đâu chẳng yêu tự nhiên yêu một người xa tận đẩu tận đâu.Ngày trước tôi vẫn hay nghĩ cái trò online này thật là vô bổ nhưng hoá ra tôi lại sai lầm.Người mà tôi yêu bây giờ cũng chỉ quen qua mạng,vậy mà tôi thấy tôi yêu người ta có khác gì yêu một người ở ngoài đâu,cũng nhớ mong khi ngày nào mà không thấy Em online,cũng sốt ruột khi nghe tin Em ốm,cũng bồn chồn lo lắng những khi Em bước vào kỳ thi quan trọng.Nhưng tôi có lẽ là người may mắn vì tôi không ngờ ngày mà tôi và Em gặp nhau nó đến sớm như vậy.Khi gặp tôi dường như Em cũng cố làm cho tôi vui không muốn làm tôi buồn.Nhưng thử hỏi sẽ kéo dài được bao nhiêu lâu?Ngày Em đi cũng sắp đến rồi,tôi muốn đi đâu đó để không có cái cảnh phải chia tay em vì khi đó tôi sẽ rất buồn.Cuộc đời sao bao giờ cũng bắt tôi phải sống trong sự lo lắng và buồn phiền,chẳng biết nói sao nữa nhưng mỗi khi tôi muốn bứt ra khỏi một nỗi buồn hay lo lắng hiện tại thì tôi lại phải kiếm một nỗi buồn và lo lắng khác để bù đắp vào.Sao cái lo lắng và cái buồn phiền đó nó không là sự thoải mái và hạnh phúc nhỉ?Có lẽ nào cô đơn lo lắng và buồn phiền lại chính là cái nghề của tôi.
    To Captain:Tôi mong bạn cũng buồn như thế nữa vì có lẽ như vậy sẽ làm anh bạn của bạn cũng buồn.
    To You:Sắp đến ngày Em đi rồi,chúc Em luôn đạt được những gì mà Em mơ ước.Hy vọng mọi điều tốt đẹp nhất sẽ luôn đến với Em và anh ước gì những điều may mắn mà anh có thể có được sẽ tặng được cho Em.Anh yêu Em thật nhiều và cũng mong Em hiểu tình yêu của anh.
    Được tphcm_vn sửa chữa / chuyển vào 11:03 ngày 08/09/2004
  6. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Bông hô?ng ma?u lư?a
    Thế na?o nhi?? H đaf lại ra đi. Tâm trạng chắc khác lâ?n trước pha?i không? Vui cufng nhiê?u ma? buô?n cufng nhiê?u. Chuyến đi na?y, ha?nh lý cu?a H đaf nặng thêm mấy phâ?n, biết ai gánh cho đây?
    Nhưfng buô?i cafe, có H thật vui. H luôn rạng rỡ như nụ hồng chớm nở trong ánh dương. Những cánh hoa e ấp, ngậm trong mình những giọt sương mai, lung linh, kỳ ảo. Đẹp biết bao. Sẽ không có một thứ ánh sáng nào che nổi vâng hào quang của bông hồng ấy. Ít nhất là...
    Mùa thu Hà Nội những ngày này đẹp lắm. Thế mà không có H ở đây. Hôm qua, chi? mới hôm qua thôi, gâ?n lắm... bây giơ? tất ca? đaf nga?y xưa. Một khoa?ng trống vơ?i vợi cu?a không gian. Bơ? bến lạ na?o đang chơ? đợi H phía trước, cơn gió na?o đang di?u bước chân H đi, trái tim na?o đang cu?ng H tro? chuyện?
    Từng chiều buồn lang thang bước trên con đường. Lặng nhìn mùa thu đưa lá rơi bên thềm. Một mình thương nhớ ai không gian như hoang vu... lâ?m nhâ?m ba?i hát quen thuộc, thấy nhớ H nhiê?u thêm.
    Có nhiê?u điê?u câ?n nói, nhiê?u việc câ?n la?m, nhưng đa?nh pha?i gác lại. Không muốn H thêm nhiê?u vướng bận trong một ha?nh tri?nh co?n quá da?i va? điê?m đến chưa được xác định. H câ?n nhiê?u thứ khác hơn la? mắc pha?i mớ bo?ng bong không đáng có.
    Thế la? hơn! Đư?ng muộn phiê?n nhé. Hafy bước đi va? đư?ng nghif suy. Như H đaf tư?ng nói: H sắp đi va? không có nhiê?u thơ?i gian đê? chơi trơ? me?o đuô?i chuột. Đúng vậy! Rô?i mọi chuyện sef ô?n. Pha?i ô?n! Hafy tin vậy nhé. Gư?i tới H lơ?i chúc bi?nh an va? lơ?i hẹn đâ?u xuân.
    Hôm rô?i có ngươ?i ho?i ta có tin va?o duyên số không. Ta nghif đến H va? không ngâ?n ngại khi tra? lơ?i có. Ta tin gặp H la? cái duyên ma? ta có được tư? cuộc đơ?i na?y.
    Sef mafi mơ vê? em hơfi em... hát lên câu hát yêu thương... thấy lo?ng khẽ nơ? nụ cươ?i... thương yêu.

    Vâfn chơ?
    Từng chiều buồn lang thang bước trên con đường. Lặng nhìn mùa thu đưa lá rơi bên thềm Một mình thương nhớ ai không gian như hoang vu Một tình yêu giá băng yêu đơn phương mình tôi. Nàng đẹp như ngôi sao sáng cao trên trời Nụ cười xinh tươi sáng như hoa hướng dương Lạng lùng em bước qua muôn hoa tươi trông theo Còn lại anh ngất ngây trong cơn mơ mình anh.
    Một cuộc tình mà mình dành riêng cho em Dù năm tháng trôi qua vẫn còn đây Biết yêu em , thương em , mong em trong trái tim Nhưng không thể nói lên anh yêu em.
    Hãy bước đi và đừng nghĩ suy Dù cho em không cần anh nhưng anh vẫn cần em Dù em ra đi thật xa thật xa giấc mơ của anh Anh thầm giữ trong con tim bóng dáng của em. Sẽ mãi mơ về em hỡi em Tình yêu trong mơ của anh Anh thầm mong một lần Được ôm em trong vòng tay Cu?ng nhau bước trên yêu thương Cùng đắp xây mộng mơ Mình sẽ mãi bên nhau.
    Mi?nh sef mafi bên nhau...
    Được augustan sửa chữa / chuyển vào 09:44 ngày 08/09/2004
  7. Augustan

    Augustan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    3.037
    Đã được thích:
    0
    Bông hô?ng ma?u lư?a
    Thế na?o nhi?? H đaf lại ra đi. Tâm trạng chắc khác lâ?n trước pha?i không? Vui cufng nhiê?u ma? buô?n cufng nhiê?u. Chuyến đi na?y, ha?nh lý cu?a H đaf nặng thêm mấy phâ?n, biết ai gánh cho đây?
    Nhưfng buô?i cafe, có H thật vui. H luôn rạng rỡ như nụ hồng chớm nở trong ánh dương. Những cánh hoa e ấp, ngậm trong mình những giọt sương mai, lung linh, kỳ ảo. Đẹp biết bao. Sẽ không có một thứ ánh sáng nào che nổi vâng hào quang của bông hồng ấy. Ít nhất là...
    Mùa thu Hà Nội những ngày này đẹp lắm. Thế mà không có H ở đây. Hôm qua, chi? mới hôm qua thôi, gâ?n lắm... bây giơ? tất ca? đaf nga?y xưa. Một khoa?ng trống vơ?i vợi cu?a không gian. Bơ? bến lạ na?o đang chơ? đợi H phía trước, cơn gió na?o đang di?u bước chân H đi, trái tim na?o đang cu?ng H tro? chuyện?
    Từng chiều buồn lang thang bước trên con đường. Lặng nhìn mùa thu đưa lá rơi bên thềm. Một mình thương nhớ ai không gian như hoang vu... lâ?m nhâ?m ba?i hát quen thuộc, thấy nhớ H nhiê?u thêm.
    Có nhiê?u điê?u câ?n nói, nhiê?u việc câ?n la?m, nhưng đa?nh pha?i gác lại. Không muốn H thêm nhiê?u vướng bận trong một ha?nh tri?nh co?n quá da?i va? điê?m đến chưa được xác định. H câ?n nhiê?u thứ khác hơn la? mắc pha?i mớ bo?ng bong không đáng có.
    Thế la? hơn! Đư?ng muộn phiê?n nhé. Hafy bước đi va? đư?ng nghif suy. Như H đaf tư?ng nói: H sắp đi va? không có nhiê?u thơ?i gian đê? chơi trơ? me?o đuô?i chuột. Đúng vậy! Rô?i mọi chuyện sef ô?n. Pha?i ô?n! Hafy tin vậy nhé. Gư?i tới H lơ?i chúc bi?nh an va? lơ?i hẹn đâ?u xuân.
    Hôm rô?i có ngươ?i ho?i ta có tin va?o duyên số không. Ta nghif đến H va? không ngâ?n ngại khi tra? lơ?i có. Ta tin gặp H la? cái duyên ma? ta có được tư? cuộc đơ?i na?y.
    Sef mafi mơ vê? em hơfi em... hát lên câu hát yêu thương... thấy lo?ng khẽ nơ? nụ cươ?i... thương yêu.

    Vâfn chơ?
    Từng chiều buồn lang thang bước trên con đường. Lặng nhìn mùa thu đưa lá rơi bên thềm Một mình thương nhớ ai không gian như hoang vu Một tình yêu giá băng yêu đơn phương mình tôi. Nàng đẹp như ngôi sao sáng cao trên trời Nụ cười xinh tươi sáng như hoa hướng dương Lạng lùng em bước qua muôn hoa tươi trông theo Còn lại anh ngất ngây trong cơn mơ mình anh.
    Một cuộc tình mà mình dành riêng cho em Dù năm tháng trôi qua vẫn còn đây Biết yêu em , thương em , mong em trong trái tim Nhưng không thể nói lên anh yêu em.
    Hãy bước đi và đừng nghĩ suy Dù cho em không cần anh nhưng anh vẫn cần em Dù em ra đi thật xa thật xa giấc mơ của anh Anh thầm giữ trong con tim bóng dáng của em. Sẽ mãi mơ về em hỡi em Tình yêu trong mơ của anh Anh thầm mong một lần Được ôm em trong vòng tay Cu?ng nhau bước trên yêu thương Cùng đắp xây mộng mơ Mình sẽ mãi bên nhau.
    Mi?nh sef mafi bên nhau...
    Được augustan sửa chữa / chuyển vào 09:44 ngày 08/09/2004
  8. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã biết thế nào là nỗi nhớ tê tái. Anh bây giờ ở xa tôi quá, ngay cả với ý nghĩ của tôi. Tôi đã đẩy những suy nghĩ và hoài niệm của mình về anh vào một góc khuất trong tâm hồn. Nó không còn được phép sống động nữa, nó phải bị ăn mòn. Và vì thế, nó ăn mòn tôi.
    Anh và Hà Nội, Hà Nội và anh, thân thương thế và làm buốt nhau đến thế...
    Tôi quá cô đơn. Ở nơi này chẳng có anh, chẳng có Hà nội của tôi. Nhớ tím tái cả em, yêu thương tím tái cả em. Nỗi lòng em không dám nhắc đến, em lại thương nó buốt cả lòng. Thực ra, thực ra..
    Thực ra...
    Hà nội một mai xa nhau
    Em nhớ những câu nguyện cầu
    Nhớ tiếng mưa mòn khắc khoải
    Ừ, chiều hôm ấy bên nhau...
    Nhớ, không phủ nhận được. Yêu, không phủ nhận được. Chỉ có giận, là em đã quên từ lâu. Tại sao thế!!!!!!!!!!!!!!
    Chỉ còn thương, và thương...

    Được sutsit sửa chữa / chuyển vào 22:48 ngày 07/09/2004
  9. sutsit

    sutsit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    680
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã biết thế nào là nỗi nhớ tê tái. Anh bây giờ ở xa tôi quá, ngay cả với ý nghĩ của tôi. Tôi đã đẩy những suy nghĩ và hoài niệm của mình về anh vào một góc khuất trong tâm hồn. Nó không còn được phép sống động nữa, nó phải bị ăn mòn. Và vì thế, nó ăn mòn tôi.
    Anh và Hà Nội, Hà Nội và anh, thân thương thế và làm buốt nhau đến thế...
    Tôi quá cô đơn. Ở nơi này chẳng có anh, chẳng có Hà nội của tôi. Nhớ tím tái cả em, yêu thương tím tái cả em. Nỗi lòng em không dám nhắc đến, em lại thương nó buốt cả lòng. Thực ra, thực ra..
    Thực ra...
    Hà nội một mai xa nhau
    Em nhớ những câu nguyện cầu
    Nhớ tiếng mưa mòn khắc khoải
    Ừ, chiều hôm ấy bên nhau...
    Nhớ, không phủ nhận được. Yêu, không phủ nhận được. Chỉ có giận, là em đã quên từ lâu. Tại sao thế!!!!!!!!!!!!!!
    Chỉ còn thương, và thương...

    Được sutsit sửa chữa / chuyển vào 22:48 ngày 07/09/2004
  10. long_lanh_lung_linh

    long_lanh_lung_linh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Mạng là ảo hay là thực?Cuộc sống là thực hay là ảo?
    Đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng...​
    Đã có lúc mình rất buồn;và cũng có lúc mình rất vui...cũng bởi mạng.Vừa lúc nãy mình đang rất vui vẻ,còn bây giờ thì cũng đang cảm thấy rất buồn...cũng bởi mạng.Thật tệ!Ngay vừa rồi mình còn đang ở trạng thái hưng phấn,mình muốn rằng (...) không thể là một xác chết trong tâm hồn,hay là dặt dẹo khi vẫn đang sống sờ sờ trước mắt.Còn bây giờ thì mình lại muốn là hãy cho (...) ngủ yên.
    Mình đang tìm gì nhỉ?Tôi là ai?"Ai cho tôi lương thiện?!"
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này