1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho người Đà Nẵng

Chủ đề trong '7X Đà Nẵng' bởi oceanman, 03/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Uhm,cho yêu thương nó đến dường nhau thì em cũng quyết định đi mà.Nhưng thôi,cũng nên đi ,đi để hiểu và để biết để mở rộng lòng.Chúc em may mắn và hạnh phúc nhé.Khi đi,trong tim mang theo đà ngẵng,thế cũng là đủ lắm rồi.......
  2. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Vậy là đã 1 năm rùi, nhanh thật đấy nhỉ?Bằng giờ này năm ngoái, như cái tối hôm qua í. Nó còn được gặp cả anh Vict ( hỏi anh sao đột nhiên ra HN?) anh bảo : Anh ra ngoài này tránh bão mà ). 1 năm qua đi với biết bao nhiêu điều thay đổi, tối qua off KBC mà thấy thiếu anh, chị Sư Tử cũng đến nhưng rùi cũng điểm danh 1 lát lại phải đi luôn.Hình như dạo nài mọi người phải sống gấp hay sao í . Chi ấy vẫn như ngày nào ( như cái lần mình gặp lần đầu tiên & để lại cho mình nhiều ấn tượng )
    Vậy là 1 Trung thu nữa lại đến, mỗi năm qua đi là biết bao kỉ niệm đọng lại..............
    Cảm ơn mọi người đã cho Nó nhiều hơn tất cả
    Post hình chị Sư Tử lên cho đỡ nhớ nèo
    [​IMG]
  3. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    @sư tử ui ..lâu dzùi em hok gặp ..nhwó quá hà .... em thèm ăn quả sấu quá hà
  4. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Thật buồn cười khi anh bảo : Ngày ấy có khi anh nhận em là em gái chỉ vì em có hoàn cảnh gần giống gia đình anh nên anh muốn chia sẻ. hi hi cũng đúng thui, em nhớ ngày ấy anh còn nói ghét làm quen mí con gái HP, còn em thì lại ghét zai HN kinh khủng luôn í !
    Vậy mà 5 năm trôi qua nhanh thế, giờ thì phải nói anh em mình thân nhau như 1 nhà rùi ( chả ai nghĩ sự quen nhau trên mạng nó lại lắm cái tình cờ, cái dyên đưa đẩy như thế anh nhỉ?).
    Em hay đùa : Anh là người con trai tốt nhất mà em từng gặp đấy ! Liệu có nói quá không anh?Nhưng mà em thấy như vậy thật mà.Hôm qua nhắc lại lời hứa mà 2 anh em lại buồn cười
    Anh hứa : Sẽ tặng toàn bộ seri, đĩa...........các kiểu liên quan đến ảnh cưới của em ( làm theo yêu cầu mà em thích )
    Em hứa : Tặng anh & chị dâu 1 kì nghỉ trăng mật..............nhưng không vỡ mật
    Tự nhiên bao nhiêu kỉ niệm cứ ùa về trong em. Nhớ lần anh bị tai nạn ở trên Phú Thọ làm em lo lắng quá liền chạy ngay đến bệnh viện Răng - Hàm - Mặt thăm anh ( lúc anh được đưa về HN ), cả những lần anh có chuyện trục trặc, niềm vui nỗi buồn với người yêu nữa, anh đều chia sẻ cùng em. Cả những khi anh bận lắm nhưng vẫn đưa em đi ăn chè thập cẩm trên phố Kim Mã, vào trung tâm thương mại ở Cầu Giấy để mua cho em đôi giầy búp bê...........Anh ạ ! em nhớ lắm
    Anh bảo ngoài chị Hà ( là em gái ruột của anh ) thì anh chỉ có mình em là cô em gái kết nghĩa thôi. Em tin điều ấy là sự thật vì nó đã được kiểm chứng qua thời gian, qua suốt 5 năm rùi ( tháng 2 năm 2008 là 6 năm anh nhỉ? )
    Mặc dù em có nhìu anh trai lém í ( nhưng em vẫn tự hào có anh - anh trai yêu gấu của iem ạ )
  5. saobien_12

    saobien_12 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    2.918
    Đã được thích:
    0
    Sao vậy nhỉ ? sao chẳng có cảm xúc gì để viết nhỉ... một chút giận hờn gì dó trong nhỏ ...một chút gì đó không nói được ...
    Rồi tự nhủ mình bước ra khỏi cái thế giới ảo này , thế giới ảo này sao mình có nhìu tâm trnạg vậy nhỉ ? Cuộc sống ảo ở 7x ĐN khiến mình quen dần sự lặng lẽ nơi đay .
    vâng , nó chỉ là một diễn đàn nhưng nó thân quen với mình biết mấy , 7x như một blog đầu tiên của mình vậy ...Những tâm trạng , tinh cảm luôn là những điều có thật trong mình .Như chị nói " mạng là ảo nhưng tình cảm , cảm xúc con người em là thật "..Vâng , mình hiểu chứ ....
    7xĐN không ra phong cách của 7x ... maybe .... có lẽ từ hồi mình vào 7x đã mang theo một chút gì là của riêng mình để vô tình tạo cho nơiđây một chút gì đó ...không mang theo phong cách 7x
    Đôi lúc mình cũng muốn lắm , muốn tìm một 7x thật sự để tạo cho cái forum này một phong cách chính là nó .Nhưng vân chưa tìm được
    Đôi lúc tự hỏi :
    - Sao 7x ít bộc lộ về mình thế ?
    -Sao chẳng thấy ai nói mình nên làm thế nào cho no ra phong cách của diễn đàn 7x ....?
    rồi những vì sao mình cũng dần quên trong những lúc rối mù vói những việc ỷong cuộc sống thậtc ủa mình
    Nhưng 7x đã là nơi mình có rất nhiều mối quan hệ từ mạng ảo ra đời sống thật .Rồi dần dần mình cũng không nghĩ nó là ảo nữa ,,,,,,,
  6. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Mang một trái tim ,mang một hình ảnh quê hương,cho dù đi đến nơi đâu vẫn cảm nhận niềm ấm áp.
    Nếu một ngày,thật sự tôi phải rời xa,mãi mãi vẫn hướng về.......nơi tôi đã sinh ra và đã lần đón tôi trở lại........Cám ơn đà nẵng,cám ơn gia đình,đã giúp tôi tìm về sự sống,dù rằng trong tôi,vẫn là những..............
    Hãy yêu và sống,và hãy sống đễ mà yêu.
  7. Sasamy

    Sasamy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2003
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    0
    tớ cũng yêu Đà nẵng của các bạn lắm, yêu từ hồi đi xem SV 96 với anh trai cơ
  8. dao_nguyen

    dao_nguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    54
    Đã được thích:
    0
    Tôi biét ĐN qua món bánh khô mè mà cô em kết nghĩa gởi cho tôi . Con gái ĐN tôi gặp một vài người , rất dịu dàng và hiền .Dó là cái nhìn của tôi qua một vài người Đn tôi gặp
    Cuọcc sống ở Đn khác xa với cách sống ở HN tôi ( lại viết tiếp , bận tí việc)
  9. WhyNot2007

    WhyNot2007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2007
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    18 tuổi tôi xa Đà Nẵng vào Sài Gòn mang theo bao nhiêu hòai bảo và
    mơ ước.12 năm sống xa nhà,xa gia đình,xa bạn bè,xa thành phố với bao kỷ niệm êm đềm ,12 năm sống, học hành ,làm việc ở 1 thành phố mà guồng quay của nó ......12 năm với nụ cười và nước mắt.........12 năm trải nghiệm cuộc đời,12 năm ........và sau đó trở lại Đà Nẵng,đã là một Tôi khác của 12 năm về trước. Có phải vì vậy mà trong tôi,Đà Nẵng trở nên xa lạ hơn,cô đơn hơn và..............
    Đà Nẵng dấu yêu,vâng ,có lẽ vậy vì nơi đây tôi có gia đình,có những kỷ niệm nhưng ..........đã khác xa rồi vì ............
    Có lẽ thời gian và nhịp sống và con người Đà Nẵng trong tôi chỉ là hòai niệm,còn hiện tại Đà Nẵng bây giờ đã là ..........
    Tôi mang cảm giác thật cô đơn và lạc lòai trong những tháng ngày qua. Bạn bè cũng không còn ai nữa,chỉ gặp nhau,cười,và rồi ai có cuộc sống người đó.Tôi chóang váng,thật sự bị sốc,mà cũng đúng thôi,12 năm,thay đổi tất cả rồi,còn lại đây chỉ là những kỷ niệm,có lẽ tôi vẫn cần 1 thời gian dài để thích nghi và để tìm cho tôi những gì
    dấu yêu.
    Có những lúc buồn,tôi muốn ra đi,muốn lang thang thêm 1 đọan đường nữa,nhưng ............thôi thì tôi xem như tôi .....Và giờ này đây,tôi không biết mình phải thế nào......
    Muốn .............
    Đà Nẵng,xin hãy níu kéo tôi ở lại,xin hãy cho tôi cảm giác bình yên mà tôi thật sự muốn có khi quyết định trở về,Xin cho tôi niềm tin và chút trọn vẹn trong cuộc sống và dự định và công việc hiện tại mà tôi đang cố gắng để bình ỵên cuộc sống của mình.Tôi biết sẽ rất khó khăn,sẽ thử thách,nhưng hãy cho tôi cơ hội nhé,cám ơn Đà Nẵng,cám ơn nhưng người đã ,đang và sẽ giúp tôi tìm lại cuộc sống ngay nơi mà tôi đã sinh ra và lớn lên,
    Đà Nẵng ơi nay tôi trở về
    Xé buốt con tim,tâm hồn nát
    Một góc trời xưa tôi trở lại
    Níu giữ chân tôi,một cõi lòng.........
  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Anh thương yêu mong chi? thuộc vê? em!!!
    Ca? hai chúng ta đaf quá xa tuô?i mộng mơ, vâ?n vơ, suốt nga?y nghif vê? yêu thương rô?i nhi?? Cufng như bao nhiêu ngươ?i khác trên thế giới na?y, chúng ta vâfn pha?i la?m việc, học tập & có nhưfng giây phút ra?nh rôfi hiếm hoi da?nh cho gia đi?nh, bạn be? va? ba?n thân nưfa. Em chắc cufng như anh chi? tranh thu? thơ?i gian đê? cho phép mi?nh nghif tới một ngươ?i dươ?ng như co?n vô hi?nh va? quá mới me? đối với em. Em du? hạnh phúc đến mấy thi? cufng bi?nh tha?n như thươ?ng, tâm trạng em như mặt hô? mu?a thu lặng sóng vô cu?ng. Đơn gia?n la? vi? em không bị thiêu đốt bơ?i nôfi nhớ cô?n ca?o, da diết vê? nhưfng gi? hiện hưfu nơi anh, em không bị ky? niệm vê? xói va?o tim nhưfng con đươ?ng, ha?ng cây, quán cóc ven hô? hay nhưfng khúc hát chung... Em tifnh lặng nhưng không thụ động chơ? đợi anh. Em không oán hận tại sao Thượng đế không gư?i anh đến sớm hơn trong lúc em đau đớn nhất, đê? lau khô nhưfng giọt nước mắt trên go? má cu?a em hay cho em mượn tạm bơ? vai môfi khi em khó khăn gục va?o đó ?otạm trú? hoặc ngược lại, ca?m ơn rối rít Ngươ?i đaf mang anh đến đúng lúc ?" đúng chôf & đúng ngươ?i khi em hoa?n toa?n tự do không vướng bận va?o bất cứ mớ bo?ng bong ti?nh ca?m na?o ca?. Em muốn bên anh một cách bi?nh yên nhất, ?omột chốn đi vê?? môfi khi ?ođôi chân mo?i mệt?. Em chi? câ?n vậy thôi, cufng đơn gia?n pha?i không anh?
    Ti?nh yêu không thê? lượng hóa nhưng em luôn tâm niệm trong đơ?i một ngươ?i phụ nưf có đến 3 ngươ?i đa?n ông quan trọng đó la? cha, chô?ng va? con trai.mong anh la? ngươ?i thứ hai trong danh sách ?ođo?? đó. Em chưa bao giơ? thê? (em không dám nói la? ?okhông bao giơ?? vi? đaf có câu châm ngôn ?onever say never? ma?) yêu ai trọn đơ?i trọn kiếp ca? (đến ca? thân mi?nh nhiê?u khi em co?n chán ngấy nưfa la?) nhưng cứ khi na?o co?n yêu thi? em sef yêu anh trọn vẹn phâ?n chi? da?nh cho anh (các phâ?n khác cho gia đi?nh, bạn be?, công việc...). Em thích câu ?oI love you from the bottom of my heart? với cách gia?i thích có phâ?n ?ocong queo? cu?a em ră?ng ?oem chi? yêu anh phâ?n đáy nhọn cu?a trái tim thôi co?n phâ?n nô?i ơ? trên da?nh cho quá nhiê?u ngươ?i na?o la? ông ba? em, cha mẹ em, anh chị em em, bạn be? em...? Em la? vậy sống hô?n nhiên, sợ pha?i gánh vác trách nhiệm nặng nê? nên chi? dám chịu trách nhiệm nhưfng phâ?n nho nho? như kiê?u ?oanh yêu em đến đâu thi? em yêu anh đến đó? nhưng lại chưa ti?m được đơn vị đo ti?nh yêu theo chuâ?n quốc tế hay TCVN.
    Nếu tô?n tại đơn vị đó có thê? sef la? lúc em lặng đi xót xa khi trong mưa rét kia anh ơ? đâu, mặc có đu? ấm, ăn có đu? no, uống có nhiê?u bia rượu không; hoặc em tha?ng thốt trong lúc cươ?i vui thoa?i mái nhất khi tụ tập với bạn be? khi chợt nhớ vê? anh hay la? nhưfng mâ?u chuyện tiếu lâm ma? em luôn ?ophóng tác? ra đê? tặng anh nhưfng nụ cươ?i. Đơn vị đo ti?nh ca?m trong em cufng chính la? nhưfng giọt mô? hôi em quẹt ngang mặt khi em dám chịu nóng chui va?o bếp nấu cho anh ăn, la? tự nhốt mi?nh trong nha? tối thứ ba?y nhưfng khi anh pha?i đi công tác cuối tuâ?n, cam chịu ?ongoan ngoafn? ngô?i đọc báo hay xem TV trong khi bạn be? nhắn tin gọi điện cho một đứa ?ogắn mô tơ va?o...? như em... Chắc sau khi lập gia đi?nh thi? pha?i ?ocha?o nhé? với công việc overtime, nhưfng tối lang thang khi Hải Phòng va?o đêm, lúc na?o cufng pha?i tất tươ?i, hết chợ rô?i cơ quan, hết cơ quan đến nha? tre?, mâfu giáo.
    Em biết một điều rằng một khi yêu em, anh đã phải hy sinh rất nhiều, chịu đựng rất nhiều nhưng cũng phải nói rằng anh sẽ hạnh phúc không ít đâu. "Có đi có lại mới toại lòng nhau", em không quá thực dụng hay kiểu "xôi thịt" chỉ biết đến "xiền" nhưng em cũng thực tế chẳng khác gì các cô gái thời hiện đại. Có thể hiện tại chúng ta chưa có gì nhưng khi cả hai người đều cố gắng, cả hai đều có khả năng thì em chắc chắn rằng chúng ta sẽ không chết đói (điều đầu tiên), đủ ăn đủ tiêu (điều thứ hai) và cuối cùng là có của ăn của để (điều thứ ba)... Tiền quan trọng nhưng không phải là tất cả nhưng khi trong ví không có tiền, dạ dày không có chút gì thì chẳng thể nào còn hạnh phúc bởi vì lúc đó có muốn ôm anh, em cũng chẳng thiết nữa mà.
    Hạnh phúc không thể định lượng nhưng "của để dành" thì có thể, anh có thể trách em quá phũ phàng khi nói rằng sau khi có em bé thì em có thể "bỏ chồng nhưng không bao giờ bỏ con". Em muốn con cái chúng ta phải được những gì tốt nhất mà bố mẹ có thể cho chúng, em không muốn chỉ là người sinh chúng ra rồi để "cháu bà nội tội bà ngoại" rồi "trời sinh voi trời sinh cỏ". Em có khó tính, có kỹ tính cũng chỉ vì dù thế nào đi nữa thì trong tương lai em sẽ làm vợ rồi làm mẹ

Chia sẻ trang này