1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho người Hà Nội ( tiếp...).

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi MAGICSTAR, 12/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Mưa, đêm... đồng lõa với nỗi buồn đấy
  2. letoan9731

    letoan9731 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/10/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Đã sắp hết một mùa xuân rồi, chỉ còn 2 tháng nữa thôi là đã qua xuân và vào hè với cái nắng ngập tràn và nóng nực và lúc đó hoa phượng lại nở. Và tại sao lúc này mình lại lấn bấn với nhiều vấn đề thế nhỉ. Tiền nong và tất cả. Khủng hoảng kinh tế..., nhưng tại sao có những vấn đề không thể giải quyết nổi, hôm nay có gió mùa đông bắc tràn về, nhưng cái rét chỉ có thể làm tâm hồn mình lạnh giá thêm, bởi vì giờ này là một tương lai chưa đoán định nổi và những suy nghĩ mơ hồ mông lung, biết làm sao đây khi phía trước chỉ toàn khó khăn và những điều tưởng như không giải quyết nổi, công việc và công việc, học tập và học tập chẳng đến đâu cả hay sao, thật áp lực và mình chỉ biết tìm đến những bi quan và chán nản. Thật sự công việc và những sự việc trên đời này thật khó có thể đoán định nổi. Xuân đến xuân đi xuân lại mới, tâm tư dư dả thiếu thảnh thơi.
  3. perverse_girl

    perverse_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2004
    Bài viết:
    136
    Đã được thích:
    0
    Xin một góc nhỏ...
    để tôi ẩn mình trong những con chữ hư vô...
    Xin một góc nhỏ để nhớ về một góc ký ức mà Hà Nội là phần nền hoàn hảo...
    Những cơn mưa dài ướt mặt người dưng, thấy mình như đang khóc giữa phố cổ Hà Nội.
    Những ngày nắng hạ râm ran cổ áo.
    Mùa thu vàng ươm những thảm lá bên góc nhỏ nhà thờ.
    Hồ Gươm xanh phủ một màu bạc trắng sương mù của những ngày đông.
    Nếu nỗi nhớ là thứ có thể đặt tên thì lại thắc mắc - vậy thì họ của nó là gì.
    Có vẻ buồn cười nhỉ.
  4. caijiday

    caijiday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2009
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    giá ai cũng nhớ đến mình
    bằng nỗi nhớ như nhớ HN ^^
  5. MAGICSTAR

    MAGICSTAR Public HN Moderator

    Tham gia ngày:
    02/07/2002
    Bài viết:
    2.394
    Đã được thích:
    23
    U ạ...
    Giờ là gần cuối tháng 3. I biết U cùng mấy người ở publicHN, thế là cũng 7 năm rồi. I chưa bao giờ viết cho U cả, càng chẳng bao giờ định viết linh tinh, chẳng bao giờ đưa ra một cái nick nào hết.... Mặc dù... I nhớ U, theo kiểu không thể giải thích được.
    Bây giờ, I quên. Mặc dù có bao nhiêu điều I không hiểu. I chỉ cố tìm ra câu trả lời. Về sự thật. Dù chẳng để làm gì. Dù có hàng chục người nói với I rằng...Không thể giải thích được hành động của U. Họ không biết U. Và I, sau 7 năm, cũng chẳng biết gì hết. I chỉ tự nói với mình rằng, khi không còn biết gì về I nữa, cuộc sống của U sẽ dễ chịu hơn, tốt đẹp hơn, vậy nên... I nên vì U vậy. Ít nhất mình cũng sống vì người khác. Dù rằng người ấy...không tốt như bạn vẫn từng nghĩ.
    Đôi khi, I tự hỏi U đang làm gì. Đôi khi, I cũng vẫn thắc mắc chuyện gì đã đang xảy ra vậy. Không phải đã đang...mà là đã nhiều lần xảy ra. I đọc những mẩu đối thoại đến hàng trăm lần. Đọc xong...để rồi thấy hình như mình vẫn chưa hề đọc, chưa hề hiểu, chưa hề biết bất cứ điều gì. I cũng nghe một bài hát...để nhớ đến một điều gì đó. Về những ngôi sao. I tìm tên một bài hát, và không hiểu mình đang nghĩ gì về nó?
    Cuộc sống của I đầy điều đáng suy nghĩ thế đấy, nhung I không bao giờ muốn kể với bất cứ ai. Tại sao U cứ hỏi nhiều thế, để rồi chẳng bao giờ trả lời những câu hỏi của I?I vừa mới định sẽ nói cho U biết U như thế nào.
    Nhưng thôi, hãy cứ tự nghĩ về mình đi vậy. I chẳng làm gì được nữa rồi, dù rằng I đã rất muốn cố gắng. U nhớ không, I đã nói U là người tốt. Người tốt...mà như thế này ư?
    I gửi cho U nụ cười của Lib, để nhắc rằng, hãy giữ lấy nụ cười. Đó là điều có thể làm được cuối cùng trước một lời chào tạm biệt. Tháng trước thôi, I đã đặt lịch cả một năm, vào ngày 20 hàng tháng, để nhắc mình gửi sms đòi câu trả lời. Nhưng I không làm nữa. Hình như, tự I đã làm quá nhiều điều mà I tưởng là U cần, và làm phiền U quá nhiều rồi.
    I hy vọng U sẽ vui vẻ. Sẽ không phải lo lắng về quá nhiều điều. Sẽ giữ đuwọc những điều U đã nói. Sẽ bình an và hạnh phúc...
    Trong ký ức của I, có một cái tên không thể nào quên. Nhưng trong hiện tại và tương lai của I, nó sẽ dần dần biến mất...
    Như một lời mời cafe 3 năm không thực hiện được
    Như rất nhiều lời hứa, chẳng bao giờ nhớ nổi.
    U biết đấy, làm gì có chuyện gì xảy ra!
  6. gamichi

    gamichi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    =D>
  7. trangeric

    trangeric Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    652
    Đã được thích:
    1
    Đã về HN được 3 ngày. Cảm giác Fan vẫn còn lâng lâng lắm.
    Cứ nghĩ rằng sau khi chinh phục được đỉnh cao ấy, nó sẽ ko còn gì ngần ngại nữa bởi nó đã vượt qua chính mình.
    Vậy mà lúc ở trên đỉnh, bạn ko phải là người đầu tiên mà nó nghĩ đến để thông báo. Nó chỉ nghĩ đến bạn khi đã xuống núi an toàn...
    Rồi ... hụt hẫng...
    Bạn lại đã xa HN, ra đi mà ko báo lại j cả.
    Vậy đấy!
    Suy cho cùng lời nói cũng chỉ đến có thế!
    Từ lúc bạn chưa về HN, nó rủ leo Fan, bạn đã bảo nó đăng ký hộ. Đi để relax, đi để tạo nên sự đổi thay...
    ... rồi công việc mới, bạn lại ko đi được nữa...
    Và rồi, bạn sẽ chẳng thay đổi nữa... bởi... bạn đã đổi thay quá nhiều...
    Còn nó, nó sẽ đi thật nhiều, để hiểu hơn về con người, để biết rằng còn có nhiều người ko đổi thay nhiều như bạn...
  8. moontieuthu

    moontieuthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2008
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Có ai đang nhớ tôi
    Như tôi đang nhớ ai
  9. Duquocdong

    Duquocdong Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2008
    Bài viết:
    465
    Đã được thích:
    3
    Người Hà nội bùn cười nhở
  10. popeye_sailor

    popeye_sailor Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    200
    Đã được thích:
    0
    Thời gian trôi qua, anh vẫn ở lại ngóng chờ

Chia sẻ trang này