1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho người ra đi...

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi Donal17us, 26/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thongoc7

    thongoc7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    3.985
    Đã được thích:
    0
    Anh đi rồi, em cố gắng làm một điều gì đó, em sẽ cố gắng vì đó làm tâm nguyện của anh. Đưa box mình đi lên, em sẽ làm được, ít ra cho đến giờ này box hay spam, nhưng cái gì cũng phải từ từ anh nhỉ? 1 năm rồi, em sẽ cố gắng anh
  2. socola123

    socola123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/07/2006
    Bài viết:
    890
    Đã được thích:
    0
    Tạm biệt Thoáng nhé. Hẹn gặp lại ở ĐN ......
    Đã ủy quyền cho anh Khoa ôm hôn thắm thiết bé Thoáng, tạm biệt giúp Socola........
    ........He he he he he!!!!!!!!!!!!!!!!
  3. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Thay mặt anh Khoa, cảm ơn chị nhìu hén
  4. XacUopVietNam

    XacUopVietNam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2003
    Bài viết:
    3.501
    Đã được thích:
    0
    Em Thoáng thì lão K sực roài, còn e Sô thì chưa
  5. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Rất có thể em chỉ là cỏ
    Cỏ hoang tàn gió khát gọi chiều mưa
    Anh đắm say phía chân trời rát bỏng
    Mắt phiêu diêu nào biết đợi chờ
    Hãy cứ chạy suốt đời theo lửa
    Cứ say tìm khát vọng xa xôi
    Sẽ có lúc mắt anh thành giọt nước
    Đậu yên lành xuống ngọn cỏ non tươi ​
  6. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Hôm nay ngày rằm tháng 7, ngày lễ Vu Lan - báo hiếu cha mẹ. Con gái chưa kịp lớn, chưa một ngày báo hiếu được thì cha đã ra đi mãi mãi.
    Vậy là con xa bố đã 18 năm rồi phải không ạ?Ở nơi xa ấy bố có bình yên không?Con thương bố nhiều lắm ! Bố về với con đi..............Bố có nghe thấy con gọi từ 1 nơi xa thẳm không?
    Ngày ấy, con còn nhớ rất rõ kỉ niệm với bố - nó thật trong sáng,êm đềm và đi vào kí ức của con.Có lẽ con sẽ mang theo suốt cuộc đời, cũng chỉ vì con bướng bỉnh mà không chịu nghe lời để rồi bố đã đánh mắng con 1 trận nhớ đời.Rồi bố nhận ra con quá bé bỏng, mới chỉ có 5 tuổi thôi - bố đã ôm con vào lòng và dỗ dành.Con được thể cứ khóc to hơn như 1 sự hờn dỗi của con nít, nhưng con đâu biết đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất con có được tình yêu thương của bố mà bây giờ lớn lên có lẽ con mới hiểu được điều ấy !
    Bố ạ ! Ở nơi ấy bố có nhớ con không?Còn con, ở nơi xa này hằng đêm con vẫn mơ về bố, mơ thấy bố về bên con và mẹ.Trong mơ con thấy mình hạnh phúc bởi con có đầy đủ tình yêu thương của bố mẹ dành cho con, con thấy mình cứ nhỏ bé mãi trước sự che chở lớn lao của đấng sinh thành...........nhưng con biết giấc mơ mãi chỉ là giấc mơ mà thôi, tỉnh dậy con vẫn thấy sự thật hiển hiện trước mắt - sự thật bố đã đi xa và không bao giờ trở về nữa.Con cứ nghĩ mình thiệt thòi, mình thiếu thốn tình cảm, ít tuổi thế mà lại phải chịu nỗi đau quá lớn (ngày bé con còn chưa nhận ra điều ấy, con ngây ngô nói với mẹ rằng : " mẹ ơi ! mẹ gọi bố dậy chơi với con đi ! sao bố ngủ lâu thế hả mẹ ? '''''''' ). Mẹ nhìn con 2 hàng nước mắt chảy xuống, con vô tình làm mẹ lại đau thêm !
    Bố yêu của con ! Cảm ơn bố đã cho con cái tên thật ý nghĩa - nó nhắc nhở con phải sống sao cho xứng với niềm tin của bố.Bố đừng buồn nhé và hãy cầu chúc cho con luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc được không bố?Con còn nhiều ước mơ , dự định chưa thực hiện được, có những lúc mệt mỏi con cảm giác như mình đang đứng trước vực thẳm của cuộc đời, như 1 cái xe nó đang lao xuống dốc mà không có phanh bố ạ ! Nhưng chính lúc ấy con lại nhận ra rằng " hãy cứu lấy mình trước khi đợi người khác đến cứu ", hơn bao giờ hết con thấy mình bản lĩnh - bản lĩnh để có thể vượt qua những sóng gió trong cuộc đời...........
    Bây giờ mỗi lần đứng trước linh hồn của bố, ngắm tấm hình mờ nhạt theo lớp bụi của thời gian con mới chợt thấy mình có lỗi nhiều lắm ! Ngày ấy con quá nhỏ bé để hình dung ra bố là người như thế nào?Con chỉ biết về bố qua lời kể của mẹ, qua mọi người nói rằng con có nhiều nét giống bố hơn là giống mẹ.Con cứ cảm giác như tuổi thơ của con không bình yên, nó bị xáo trộn trong sự thiếu thốn, mặc cảm khi những tháng ngày đi học phổ thông chỉ biết có từ nhà đến trường và ngược lại.........nhìn thấy các bạn vui vẻ bên bố mẹ những ngày Trung thu, ngày 1/6 mà lòng con buồn vô hạn.Bố còn xa con bao lâu nữa bố ơi?

Chia sẻ trang này