1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

VIẾT CHO NGƯỜI TƯƠNG LAI CỦA EM..............

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi hanoipho, 27/10/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dangnguyetminh_gt

    dangnguyetminh_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    0
    Vừa post bài xong thì thấy có nick chị trên này. Hìhì.. Chả thấy chị post gì cả. Tự nhiên thấy...nhớ nhớ. Thế có chít ko!
    Oái, chị đừng sợ! Em là girl 100% nguyên chất đấy!
  2. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Hi em, vậy là chị có ...đồng minh roài. Hihi, cứ tưởng chỉ có mình mình....khác người. Hoá ra mình vẫn...giống người
    Theo những gì em nói, vậy là em cũng có những cơ số thứ trùng hợp với chị đấy nhỉ. Ko biết có phải là Duyên ko nhỉ . Em đang ở đâu thế? ở HN ko? Hum nào rảnh rỗi Ọp cái nhỉ, xem còn điểm gì giống giống nhau nữa ko? Biết đâu lại phát hiện ra những điều...kỳ thú hihihi
    Chúc em ngủ trưa ngon lành và sớm tìm được 1 công việc ổn định. CUL
  3. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Ừa, topic này cũng được hơn 2 năm rồi nhưng lười viết quá. cảm xúc nhanh đến nhanh đi. Nhiều khi ngồi vào bàn máy tính, bao nhiêu cảm xúc cứ thi nhau chạy đi đâu mất khiến mình trống rỗng và cuối cùng ko thể viết được 1 điều gì cả. Giờ đang bắt đầu "khởi động lại đây. Hi vọng cây khô sẽ bật rễ đâm chồi trở lại
    Ừa, nhưng mà "who r u?
  4. john_lenon

    john_lenon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, chỉ nên bổ sung vào câu hỏi thế này:
    Who r u ? Are U my "annnnhhh yeuuuu"
  5. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Hai ngày nay em không ngủ trưa. Chỉ tranh thủ online đọc lại những gì đã viết cho anh để khơi lại nguồn cảm hứng của cái ngày đầu tiên em mở Topic này - Topic dành riêng cho người tương lai của em. Em đang rảnh rỗi, có thể vài ngày nữa sẽ bận rộn cho công việc mới nên giờ còn có chút thời gian rảnh nào là em lại viết cho anh. Viết như thể bù đắp cho những ngày em bỏ bê...
    2 năm, 2 tháng. Nhanh quá anh nhỉ. Đọc lại những gì đã viết mới thấy em thay đổi nhiều. Mới thấy mình đa tính cách. Lúc nhí nhố như trẻ lên 3. Lúc già nua như bà lão còng lưng chống gậy. Lúc phớt đời, bất cần...lúc lại quá lo xa sợ hãi.... Con người em là 1 loạt nghịch lý, những tính cách đối lập nhau chan chát. Không biết khi yêu anh, em sẽ thế nào. Hiền dịu hay ghê gớm. Vô tâm hay yêu thương. Cá tính hay yếu đuối??? Cũng ko biết tương lai thế nào nhưng có 1 điều em biết chắc chắn rằng dù em có có khoác lên mình tính cách nào thì điều quan trọng nhất vẫn là em yêu rất rất yêu anh và anh cũng thế, phải không .
    Tối nay em đi học tiếng Nhật nhưng ko có xe. (xe em bị mấy chú nhà nước "tạm giam" roài, chắc thứ 5 mới lấy được). Chán thế ko biết. Kiểu này phải đi xe ôm thôi . Giá như anh có thể đến và đưa em đi học nhể. Học xong roài chúng ta lại đi chơi nữa. Thế thì thích lắm hhihihih .
    Em có cái bệnh nặng nhất là bệnh lười và cái tội nặng nhất là tội ham chơi. May mà bây giờ tụi bạn có gia đình hoặc không thì cũng có cạ đơn cạ kép chứ ko thì chẳng mấy khi thấy em ngoan ngoãn ở nhà đâu. Cứ tót 1 cái là đi chơi, ở đâu có tụ tập là ở đó có em. Tự dưng nhớ cái hồi xưa thế. Trong nhóm lúc nào cũng là đứa nổi nhất. hay được tui con trai "bảo lãnh" và rất nghe nhời. hehe....Bây giờ thì "một thời đã xa", giờ chỉ có cách là ngồi ôn lại 1 thời hoành tráng thui (may là mình cũng sở hữu 1 trí nhớ tuyệt với chứ ko "lẫn" như mấy đứa kia )
    Em đi chợp mắt 1 lát đã. Chốc nữa 3 h còn đưa đứa em đi mua giấy dép nữa. Nhiệm vụ...cao cả nhờ anh nhờ

    Được hanoipho sửa chữa / chuyển vào 13:56 ngày 26/12/2006
  6. dangnguyetminh_gt

    dangnguyetminh_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    0
    Em có cái bệnh nặng nhất là bệnh lười và cái tội nặng nhất là tội ham chơi. May mà bây giờ tụi bạn có gia đình hoặc không thì cũng có cạ đơn cạ kép chứ ko thì chẳng mấy khi thấy em ngoan ngoãn ở nhà đâu. Cứ tót 1 cái là đi chơi, ở đâu có tụ tập là ở đó có em. Tự dưng nhớ cái hồi xưa thế. Trong nhóm lúc nào cũng là đứa nổi nhất. hay được tui con trai "bảo lãnh" và rất nghe nhời. hehe....Bây giờ thì "một thời đã xa", giờ chỉ có cách là ngồi ôn lại 1 thời hoành tráng thui (may là mình cũng sở hữu 1 trí nhớ tuyệt với chứ ko "lẫn" như mấy đứa kia )
    Em đi chợp mắt 1 lát đã. Chốc nữa 3 h còn đưa đứa em đi mua giấy dép nữa. Nhiệm vụ...cao cả nhờ anh nhờ
    __________________________________________________
    Đấy ! Em lại giống chị thêm vài điểm nữa rùi nhé! Hìhì..Tý nữa em cũng đi mua giày dép với đứa bạn nè.
    À, còn 1 sở thích giống nhau nữa là...ăn uống linh tinh nữa...(mà hình như cái này con gái hầu như ai cũng thế! )
    Em đang ở HN chị ạ, có gì hôm nào chị em mình đi...ăn đi. Hìhì... Tự dưng thấy thèm bún ốc wá!
  7. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    @ dangnguyetminh_gt: Ừa, hum nào đi măm đê. Trước lạ sau quen nhờ em nhờ Chị cũng có sở thích ăn uống linh tinh (nhưng ko bị đau bụng nhá ). Em thử thiết kế xem hum nào thì thích hợp nhể? Ban ngày chị khá rảnh rỗi Đang thất nghiệp mà em
  8. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Nhân cái sự kiện nhắc đến đến chuyện ăn uống, em paste bài viết này cho anh đọc để anh biết em của anh giỏi ăn quà như thế nào . Bài viết cũng lâu lâu rồi, hum nay mới trình làng với anh. Mời anh iu thưởng thức tác giả tác phẩm của em iu nhá
    Nhớ những ngày còn ở Hà Nội, cứ mỗi khi trời chuyển mưa mấy đứa lại rủ nhau đi ăn sữa chua Ông già tóc bạc trên Phố Lò Đúc - gần truờng Lê Ngọc Hân hoặc đi ăn kem bình dân ở Trần Quốc Toản. Hàng sữa chua thì nó đã ngồi mòn ghế từ cái ngày nó còn đang học lớp 7 hay lớp 8 gì đó. Cái ngày mà quán chưa có gì là nổi tiếng và cũng chưa có mấy ai biết đến. Hồi đó quán bán đủ thứ cả: bánh ngọt, sữa tươi, sữa chua và kem. Trông lúc đó quán còn khang trang và sạch sẽ hơn bây giờ nhiều. Nó thích "dâu dẻo" nên lần nào nó cũng chiến hết 2 cốc. Sữa màu hồng dịu của dâu, dẻo và sánh mịn. Ko biết bây giờ có còn ngon như trước không...
    Nó biết đến kem Trần Quốc Toản khi nó vào học năm lớp 10. Nhanh thật. Thế mà đã 10 năm trôi qua. Chị Phương - Anh Phú chủ quán đến giờ vẫn nhớ mặt nó. Hôm nào đi có 1 mình thể nào cũng cười với nó 1 cái thật tươi rồi hỏi anh bạn/ con bé thấp thấp hồi xưa hay đi cùng đâu rồi. Chẳng gì thì hồi đó, ngày nào mấy đứa tụi nó cũng sở lượn qua hàng kem từ 1 đến 2 lần. Mỗi lần ăn ít cũng phải 2 đĩa nếu không sẽ là 1 đĩa kem thật to thật hoành tráng với đủ loại mùi: sầu, sô, sữa, cam, dâu, cốm, mãng, môn, mít. Ở trên rắc những sợi dừa trắng bào mỏng và 1 ít lạc rang giã nhỏ. Hihihi, lúc đó ai cũng trố mắt nhìn 2 đứa con gái một cao 1 thấp đầy vẻ ngạc nhiên và thán phục. Mãi về sau này, cửa hàng mới chính thức bán kiểu đủ thứ như thế chứ ngày đó chỉ bán từng lát từng lát một. Dù sao chúng nó cũng có công khai phá ....Cái cảm giác mát lạnh nơi đầu lưỡi và tiếng răng va lập cập vào nhau thật thú vị...
    Trời lạnh ăn gì cũng ngon. Quẩy nóng Phan Bội Châu - lâu lắm rồi ko còn thấy bán nữa. Những miếng bột được cán thật mỏng, cắt độ bằng 1 ngón tay út, lấy tăm khía nhẹ lên chiều dọc của bột rồi thả vào chảo dầu đang sôi. Miếng bột vươn mình biến thành chiếc quẩy giòn tan màu vàng sậm. Nước mắm chấm sẽ quyết định việc thành bại của món ăn đơn giản nhưng ngon miệng này.
    Ở Lý Quốc Sư có bánh rán mặn ngọt, bánh gối, nem cua bể. Nó rất thích ăn nem ở đây. Những chiếc nem dài chừng 3 đốt ngón tay đuợc xếp đầy trong những chiếc rổ nhôm lớn, khi có khách ăn sẽ đuợc bà chủ quán đảo qua dầu cho nóng. Một đĩa nem nóng hổi, 1 bát nuớc chấm chua chua ngọt ngọt với vài miếng đủ đủ xanh thái mỏng, 1 ít bún trắng, vài cọng rau thơm non xanh thật khó mà từ chối nổi. Hồi nó còn bán hàng handmade trên Phố Nhà Chung, những hôm lười ăn cơm, nó lại tranh thủ mua vài cái về măm cho qua cơn đói...Thỉnh thoảng ông chủ cũng ra bán giúp nhưng mà phải nói rằng ông khó tính cực kỳ ...
    Trước ở Hà Nội chỉ có 2 hàng bán bánh cay thì phải. Một là của bà lão trong Ngõ Tạm Thương - giờ đã chuyển sang bán nem chua rán. Và một ở trong hẻm phố Yên Thái. Có lẽ giờ chỉ còn sót hàng này thì phải. Hàng chỉ bán từ 3 h chiều trở đi. Thứ bánh được làm từ sắn và trộn với ớt bột và hành thái nhuyễn, ngắt thành từng miếng nhỏ bằng đầu ngón tay rồi đem rán. Sau khi rán xong sẽ đuợc cho vào 1 cái hộp thiếc, ông chủ quán quay quay cái tay cầm của chiếc hộp đó, dầu từ trong những chiếc bánh đó từ từ chảy ra. Lúc đó chiếc bánh thật khô, thật hấp dẫn...
    Nem chua rán ở Hàng Bông - cái hàng nằm ngay trên vỉa hè bên trái đi từ Bờ Hồ xuống bây giờ cũng thấy mất tích. Từ ngày quán nghỉ ko bán nữa, nó phải chui vào trong Ngõ Tạm Thương ăn tạm nhưng ko thấy đâu ngon bằng cái hàng đó. Những chiếc nem màu hồng nhạt đuợc rán vàng nóng hổi vừa thổi vừa ăn được cắt đôi xếp trong 1 cái đĩa nhựa màu đỏ, 1 chén hạt mít màu xanh đựng tương ớt pha sẵn với 1 chút đuờng và tỏi băm nhỏ, tùy vào khẩu vị mỗi người có thể vắt thêm quả quất , 1 đĩa dưa chuột gọt vỏ sẵn cắt miếng vừa ăn. Tất cả đuợc bầy trên 1 cái mẹt nhỏ nông lòng có lót lá chuối tươi ở dưới. Sau này khi khách đông quá cái mẹt nhỏ đó được thay thế bằng những khay nhựa nhưng nem thì vẫn ngon như thế. Ko biết giờ đã mở hàng lại chưa nhỉ...
    Muốn ăn nem chua nướng phải ra Hàng Bạc mới ngon. Quán bé tí tẹo mà đông thật là đông. Nhiều khi ko có chỗ ngồi đành phải xuống Hàng Chĩnh - nhưng ko khoái bằng. Thích nhất là thứ tương ớt cay cay ngọt ngọt của bà chủ quán. Đã nghiện rồi nên chẳng thể thấy nơi nào ngon hơn nữa....Hôm nào nổi hứng cũng gọi thêm vài con cá bò nướng. Ăn cũng đuợc.... Ko có gì thú bằng vừa thưởng thức món ăn khoái khẩu lại vừa đuợc ngắm dòng người qua lại. Đôi khi cũng thấy... cũng nghe được khá nhiều điều mà trước mình ko hề biết.... Đấy cũng có thể coi như là văn hóa vỉa hè
    Bánh đúc nóng hay vẫn gọi là bánh đúc thịt hành mỡ trên Phố Lê Ngọc Hân giờ vẫn còn đông khách. Ngày trước nó còn đuợc ăn cả bánh cuốn nữa. Cũng cô hàng đó, chỉ bán buổi sáng. Bánh ngon và khá sạch sẽ nên rất đông. Mỗi khi muốn ăn phải chờ 15 - 20 phút. Nó luôn luôn kiên nhẫn chưa bao giờ đứng dậy bỏ về. Có lẽ đó là thói quen.....
    Mùa đông, lại nhớ ốc luộc Đức Mười nằm trên đường Liễu Giai. Có người khen người chê. Dù bây giờ nó ko còn ăn ở đó nữa nhưng với nó Đức Mười là quán đầu tiên nó được thưởng thức ốc luộc ở ngoài hàng. Trước đó nó chỉ ăn ở nhà thôi...Mẹ nó vẫn thường mua về luộc cho chị em nó ăn... Tự dưng nhớ mẹ thế ko biết ...
    Quán ốc Cay nằm nhỏ thó bề đuờng Trần Huy Liệu tranh tối tranh sáng ngày ấy giờ đã chuyển sang khu Giảng Võ rộng rãi thoáng mát. Ngày xưa mới mở, vắng hoe vắng hoắt, thỉnh thoảng có vài cô cậu học sinh hoặc mấy tay thanh niên vào uống rượu. Cô chủ quán trông khá xinh, hay cười đon đả mời chào thế mà giờ đây khi khách đã quá đông và hàng trở nên nổi tiếng, trở mặt kiêu. Nhiều khi thấy phát ghét....
    Một buổi tối lạnh lạnh, đi xe xuống chợ Thanh Xuân Bắc mua vài lạng hạt dẻ rang. Hoặc hôm nào bà bán khoai nướng còn hàng, thể nào cũng túm đuợc vài củ mang về. Lúc đấy mới thấy ấm áp và thú vị làm sao...Giờ đi trên đuờng Sài Gòn mỗi tối mùa mưa, bất giác thèm đuợc rúc người trong chiếc chăn bông, cả nhà quây quần bên nhau vừa xem phim, vừa nói chuyện vừa tý tách cắn hạt dưa hạt dẻ, cùng chia nhau củ khoai luộc, miếng sắn bùi......
    Gần đây mới thấy Hà Nội có sắn nóng đi dạo. Ngày xưa chỉ có sắn luộc để cả vỏ đen thùi lùi và nguội ngắt khi đói ăn vào có mà say phải biết. Giờ thì cứ mỗi khi chiều xuống, những chiếc xe chở những nồi sắn thật to, trắng và thơm bắt đầu xuống phố. Hôm nào thèm lại chạy ra đầu ngõ mua độ dăm ba nghìn về cả nhà cùng ăn. Sắn nóng chấm muối vừng và 1 ít dừa tươi nạo. Thật bùi, thật dẻo...
    Ngày xưa đi học, trưa nào tụi nó cũng mua 1 túi bỏng ngô thật to mang vào lớp. Vừa nghe giảng bài vừa cho tay vào ngăn bàn, lén bỏ những hạt bỏng thơm giòn vào miệng. Tuổi học trò nhất quỷ nhì ma, biết là bị cấm ăn vặt trong lớp nhưng hình như càng cấm tụi học trò lại càng thích vượt qua những đuợc coi là cấm kị đó. Mà thực sự phải nói rằng, học trò ko ăn quà trong lớp dường như ko còn là học trò nữa... Ai mà chẳng như thế ít nhất 1lần trong đời...Cái cảm giác lén lút đấy đôi khi là 1 kỷ niệm thật đáng nhớ...
    ......
    ..........
    ..................
    Dạo này ko hiểu sao nó lại thèm quay về những tháng ngày xưa cũ . Nó đã ko thể nghĩ rằng nó có thể nhớ đuợc nhiều như thế. Kỷ niệm như 1 chuỗi hạt cườm nhiều màu sắc lâu ngày bị đứt. Rơi rớt mất mát nhiều.... Giờ đây nó đang kiếm tìm, đang cố gắng xâu lại sợi dây kỷ niệm như ngày bé con nó đã tỷ mẩn xâu từng hạt buởi khô vào 1 sợi dây đồng mỗi độ Trăng về......
    Hà Nội ơi....Tuổi thơ ơi.... Ta nhớ!!!
    Chiều Sài Gòn, ngày 22 tháng 09 năm 2005.[/i]
    Được hanoipho sửa chữa / chuyển vào 17:47 ngày 26/12/2006
  9. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Em đi về phía anh, đi về phía mênh mông
    Bằng những ảo ảnh đã hoá thành cuộc sống,
    Hãy đón em với vòng tay ấm rộng
    Và nụ hôn dài,
    ... dài đến triệu năm không?

    [​IMG][​IMG]
    Được hanoipho sửa chữa / chuyển vào 19:38 ngày 26/12/2006
  10. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    Anh iu ui, em iu của anh đi khò khò đây . Hôm nay lang bang nhiều, viết loách choách cho anh cũng nhiều nên giờ mệt quá rồi. Mệt đến độ giờ chỉ cần đặt nhẹ lưng xuống chiếc giường êm ái là em có thể chìm vào giấc ngủ ngay (mặc dù vốn dĩ em rất rất khó ngủ .
    Mai em lại viết cho anh tiếp nhé. Có thể là sáng mà cũng có thể là tối đấy. Anh chịu khó chờ em về,em lại ...trút bầu tâm sự với anh .
    À quên, mai em còn có việc rất quan trọng là đi nộp hồ sơ,chắc tháng tới sẽ đi làm - hy vọng là thế. Mà ko thế thì cũng phải thế, ở nhà chán roài mà em của anh cũng rất tự tin nên chả sợ ko tìm được việc. Thời gian qua chỉ là do em chưa muốn chứ ko phải là muốn mà ko được . Năm nay xui quá nên em cố chờ năm mới đến mới bắt đầu "ra quân". Hope that mọi việc sẽ better
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này