1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho những điều không dám làm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi ot_to, 25/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. giangrabbit

    giangrabbit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2007
    Bài viết:
    2.243
    Đã được thích:
    0
    Tôi sợ ngày mai tôi sẽ lớn
    Tuổi học trò cắp sách còn đâu?
    Áo trắng nhường cho chiếc áo màu.
    Rồi cuộc đời sẽ đong đầy nước mắt.
    Tôi sợ ngày mai tôi hiu hắt
    Tôi nhìn đời bằng đôi mắt đăm chiêu
    Tôi ngây thơ tôi sẽ mất mát nhiều.
    Còn đâu thấy những ngày thơ mộng ấy?
    Tôi sợ ngày mai ko tìm thấy
    Nét hồn nhiên trên áo trắng hôm nay.
    Tôi ngây thơ chìm đắm với tháng ngày.
    Hồn nặng trĩu nghe dòng đời chảy dịu.
    Tôi sẽ hết bên mẹ hiền phụng phịu
    Nũng nịu đòi mẹ được đi chơi
    Ngày mai ơi xin đừng đến với tôi
    Tôi sợ ngày mai tôi sẽ lớn.
  2. ot_to

    ot_to Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2006
    Bài viết:
    1.085
    Đã được thích:
    0
    Người khôn ngoan lắm sầu muộn
    Thôi , đó chỉ là cám dỗ ớt kô dám đụng vô, ớt kô dám mơ tưởng ớt tu hành theo con đường riêng của ớt[​IMG]
    nên nhớ đó chỉ là cám dỗ, đừng mơ tưởng , chỉ có tư lực tự lo là best nhất.
  3. tuoihong25

    tuoihong25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/10/2004
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    1
    yêu thầm anh ấy ...
  4. 268268

    268268 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/04/2007
    Bài viết:
    1.737
    Đã được thích:
    0
    muốn nói với hắn rằng em nhớ anh nhiều lắm
  5. TOEFLiBT

    TOEFLiBT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2007
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Viết cho những điều ko giám làm
    1) Ko dám giết người
    2) Ko dám ăn trộm
    3) Nhiều lúc gái đẹp đi qua mặt , người ngợm cứ ngồn ngộn , mà ko dám làm gì .
    4) Thấy mấy thằng cảnh sát GT , công an phường nó bắt chẹt người già , phụ nữ , bức xúc mà ko dám nhảy xuống tẩn cho chúng nó 1 trận
    Và cuối cùng ...
    5) Ko dám chửi bậy trên forum này
  6. iwtl20

    iwtl20 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    hét lên là:
    Yêu thì cố gắng hiểu và .... chứ mcó ... đâu mà em phải ...
    họ lừa dối ....
    sao phải chịu chứ...
    mình k tin thì mình...
    nhưng sợ làm người ấy đau lòng

  7. ot_to

    ot_to Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2006
    Bài viết:
    1.085
    Đã được thích:
    0
  8. ot_to

    ot_to Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2006
    Bài viết:
    1.085
    Đã được thích:
    0
    Đa tình tự cổ , ớt ôm hận.
    Xứ hận liên miên đi vô chùa [​IMG]
  9. BBSieuQuay10

    BBSieuQuay10 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2007
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Ko dám cai sờ pam
  10. ot_to

    ot_to Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2006
    Bài viết:
    1.085
    Đã được thích:
    0
    Một ngày, Sư bảo đại chúng: Tất cả si mê lầm lạc không chừa thứ nào, đều được tạo ra do hậu quả của sự tập trung vào bản ngã. Khi thoát khỏi ngã chấp thì si mê không sinh. Ví dụ, giả sử bà con lối xóm đang cãi nhau. Nếu sự việc không liên hệ gì tới bạn, bạn sẽ bình tĩnh nghe lời qua tiếng lại, không nổi giận. Chẳng những thế, bạn còn có thể sáng suốt nhận định phải quấy, biết r ai đúng ai sai. Nhưng nếu việc cãi nhau có liên can đến mình, bạn sẽ thấy mình vướng vào một trong hai phe tranh chấp, chấp chặt những gì phe kia làm hoặc nói. Khi ấy bạn làm mờ đi cái diệu dụng chiếu sáng của tâm Phật nơi bạn. Trước kia, bạn có thể phân biệt phải quấy, nhưng bây giờ, bị ngã chấp dẫn đạo, bạn nhất định cho cái gì mình nói đúng là đúng, bất kể nó có đúng thật hay không. Khi giận dữ, bạn chuyển cái tâm Phật của mình thành ra tâm của loài tu la (quỷ chiến đấu), và thế là mọi người hăng tiết lao vào trận cãi vã cay chua.
    Vì tâm Phật chiếu sáng kỳ diệu, nên mọi sự gì bạn đã làm đều tự nhiên để lại những cái bóng phản chiếu trong tâm. Chỉ khi nào bạn bám víu vào những cái bóng ấy, bạn mới phát sinh vọng tưởng. Những ý tưởng không thực sự có sẵn nơi những ảnh tượng được phản chiếu ấy, rồi sau khởi lên. Chúng ta lưu giữ những gì đã thấy và nghe trong quá khứ, và khi chúng hiện lên, thì đó là những ảnh tượng được phản chiếu. Lúc đầu, tư tưởng không có thực chất; nếu chúng được phản chiếu và khởi lên thì cứ để mặc chúng phản chiếu và khởi lên; nếu chúng chấm dứt thì cứ để mặc chúng chấm dứt. Nếu bạn không bám víu vào những cái bóng phản chiếu ấy thì vọng tưởng không sinh. Khi bạn không bám víu vào những ảnh tượng trong tâm, thì bạn không bị mê hoặc. Khi ấy, dù có bao nhiêu ảnh tượng được phản chiếu cũng như không. Dẫu trăm ngàn ý tưởng vọt lên cũng như chúng chưa từng sinh khởi. Ðiều đó sẽ không thành vấn đề đối với bạn - bạn không có ý tưởng nào cần phải dẹp bỏ hay cắt đứt. Hãy hiểu rõ điều này.
    Trích: Tâm Bất Sinh của Thiền sư Bankei, Ni Sư Thích Nữ Trí Hải Việt dịch

Chia sẻ trang này