1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho những gì tôi yêu thương....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi tu_dinh_huong, 17/06/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tu_dinh_huong

    tu_dinh_huong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.752
    Đã được thích:
    0
    Thank chị iu nhá.
    Hiện giờ những người mình yêu thương có lẽ lên tới con số vài chục mất. Riêng trong 7XHN đã là hơn 10 rồi....
    Có lẽ tình thương của con người bao la thật, ngày xưa mình cứ nghĩ rằng phải ky bo, không chỉ trong chuyện tiền bạc mà trong tất cả.
    Bởi có cái gì là không có giá trị đâu, cả hạt cát còn có giá trị nữa là tình thương. Và mình cứ cố gắng tiết kiệm tình thương, ngoài gia đình ra, chỉ wí dăm ba người bạn thân. Còn những người khác mình cứ dửng dưng. Chơi cũng được mà ko chơi thì cũng chẳng sao. Mình cứ cố chui trong cái vỏ ốc, ôm chặt mớ tình cảm tiền bạc vào lòng như lão hà tiện.
    Nhưng rồi khi mình gặp những con người này, mọi thứ dường như cứ dần thay đổi, nhanh bất ngờ, mình không hề biết. Đến khi nhận ra, thì thấy họ đã lấy mất rất nhiều tình yêu thương của mình rồi, chả đòi lại được nữa. Nhưng mình cũng chả có ý định đòi lại, và mình thích cảm giác được chia sẻ mọi thứ với họ.
    I love you, all my friends in 7XHN.
    Mong manh yếu đuối, tên của mi là phụ nữ.
    Close your eyes, open your heart, and give me your hand...
    Được tu_dinh_huong sửa chữa / chuyển vào 18:40 ngày 28/08/2002
  2. vari_ty_xyz_new

    vari_ty_xyz_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    1.519
    Đã được thích:
    0
    Hắn !
    Trong một tập thể lớp hoà đồng, hắn, tôi và một thằng nữa là ba thằng chơi thân với nhau hơn cả.
    Hắn cùng tên với tôi, hơn 2 tháng nhưng hắn lại ở năm trưóc, tôi ở năm sau theo cách tính của lịch âm. Chỉ hơn 2 tháng thôi mà hắn có kiến thức xã hội khá là phong phú, và luôn luôn là một trong nhứng người dẫn đầu lớp về các môn liên quan đến xã hội. Có thể vì thế, khi ngồi với bạn bè thân, hắn thường nói liên tục, liên tục và liên tục. Vậy mà những câu chuyện hắn nói lại không hề rời rạc tí nào, chúng thành một chuỗi có hệ thống và rất hóm hỉnh. Sự biểu đạt trên khuôn mặt khi hắn nói làm câu chuyên thệm phần hấp dẫn. Chính vì thế, trong đám bạn bè, hắn trở thành "thần tượng" trong việc nói với một số người.
    Hắn có một cái nick name khá buồn cười, Trọc. Bất kỳ ai mới nói chuyện với hắn đều có thể hỏi: sao lại là Trọc,trọc ở đâu, tóc mày dầy thế kia cơ mà. Hắn đỏ mặt và bắt đầu giải thích bằng những câu chuyện từ thời xửa thời xưa. Tiếp xúc với hắn lần đầu, bất cứ ai cũng cảm thấy sự gần gũi dễ hoà đòng nhưng lại rất khó hiểu của hắn. Càng chơi với hắn, người ta sẽ càng thấy hắn sống sâu sắc chứ không như cái vẻ bề nổi vừa dễ gần gũi, vừa bí hiểm của hắn. Hắn sẵn sàng làm một người bạn, một người anh để người ta trút đủ thứ, kể cả những cái điên điên của bạn bè. Những lúc đó, hắn thường cười và tìm được những câu nói hoặc theo kiểu an ủi, hoặc theo kiểu phẫn nộ nhưng lại phù hợp với hoàn cảnh.
    Trắng trẻo, có phong cách riêng, sinh ra trong một gia đình gia giáo, hắn cũng đa tình( không biết là mình dùng từ này có đúng không) lắm.Hắn lếch thếch kéo theo một mối tình đơn phương đến bốn năm trời. Khi hỏi chuyện, hắn chỉ cười và nói "Tao cũng mệt mỏi, nhưng tao với mày đều mang mệnh Sa Trung Thổ".
    Dạo này ít gặp hắn hơn trước, thằng nào cũng bận, nhưng một tuần cũng phải gặp nhau được một lần. (Tao định viết cho mày nhiều nữa, dù biết rằng mày không đọc, nhưng mày lại gọi tao, đành dừng vậy.)
    Cái gì đây kỳ này



    Click
    No woman no cry

    ]
  3. phuongmap

    phuongmap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/11/2001
    Bài viết:
    3.140
    Đã được thích:
    0
    Con ngu?i ai ch?ng v?y...Dù ai di chang n?a cung luôn có m?t t? ?m - m?t vài nh?ng k? ni?m ?u tho...Tôi cung v?y m?c dù c? tu?i tho c?a tôi h?u nhu
    du?c s? dùm b?c c?a ông bà n?i khi c? ba l?n má thu?ng xuyên ph?i di công tác xa nhà...Ông tôi tru?c kia là m?t công ch?c S? Công chính Pháp thu?c...Nh?ng
    lúc nghe ông d?c truy?n ng? ngôn La Phôngten sao mà hay d?n th?...H?i dó tôi ch?ng du?c c?m trên tay nh?ng m?u truy?n tranh - sách báo nhu lu tr? cùng
    trang l?a mà ch? quanh di qu?n l?i v?i nh?ng t? NHÂN DÂN - VAN NGH? QUÂN Ð?I và d?c bi?t là du?c nghe truy?n ông k?...Nh?ng l?n v? quê - nói là quê nhung quê tôi g?n
    Hà nôi l?m...Hai ông cháu m?t già m?t tr? di xe d?p ra NHÂN CHÍNH - T? LIÊM...V? d?n tr?m bom d?u làng ông cháu tôi d?t xe di b?...Nh?t là nh?ng sáng hè thu mát ru?i trên
    cánh d?ng làng - mùi lúa chín ngai ngái thom n?ng c? m?t kho?ng tr?i...Nh? nh?ng lúc ba ông bà cháu quây qu?n bên mâm com v?i mu?i v?ng - rau lu?c - bát cà vàng uom mà cung th?t ngon lành.
    Món an khoái kh?u c?a tôi d?n t?n bây gi? cung là do nh?ng nam tháng s?ng v?i ông bà mà thành...Ðó là món tóp m? rán giòn ch?m v?i nu?c m?m ?t...Th?t ngon - th?t bình d? -gi?n don mà cung
    vô cùng thân thi?t...Tôi còn nh? mãi dáng hình ông lúc x?p hàng mua g?o - cái th?i tem phi?u ?y mà - dó là m?t ông lão ngu?i th?p d?m - d?u d?i mu ( cái ki?u mu màu tr?ng g?n gi?ng v?i mu c?i tàu nhung nông và mát hon -tôi quên t?t m?t tên r?i)
    tay c?m s? g?o d?ng bên th?ng cháu c? n?ng n?ng dòi theo ông di x?p hàng mua g?o...Cái th?i dó ?y nh? - cung ch? cách dây g?n 20 nam ch? m?y.V?t v? nhu v?y nhung ông v?n có cái thú choi c?a các c? ngày xua là là nuôi chim c?nh và choi phong lam quý...
    Nhìn ông cham sóc giò phong lan m?i th?y qu? th?t là k? công...Không du?c tu?i nhi?u nu?c - ph?i bón tr?u - ph?i d? ch? không du?c ?m th?p quá mà cung
    không du?c khô ráo quá...Cái ngày ông ra di tôi không du?c ? bên ông...Ch? nghe bà n?i nói r?ng tru?c lúc ông nh?m m?t ông ch? mu?n g?p th?ng Bít ( tên tôi h?i nh? ) và du?c an m?t mi?ng dua h?u nhung không tìm dâu du?c...
    N?i oi !!!U?c gì n?i còn s?ng - ông cháu mình l?i v? quê nôi nhé.....

    Hẹ hẹ!!! Lên chùa đi anh em ơi!!!
  4. tu_dinh_huong

    tu_dinh_huong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    1.752
    Đã được thích:
    0
    Tự kiểm điểm vậy, hm hm, có thể coi đây là những gì cảm nhận được về cái bản thân chả được tốt đẹp cho lắm của mình.
    Nó 22 tuổi, cái tuổi chả ra già mà cũng chả ra trẻ ở cái box 7x này. Ở tuổi của nó, khối đứa đã có chồng có con, và cũng đã khối đứa đang giàu. Còn nó, hơ hơ, vẫn lông bông với tư cách một con nhóc ăn bám.
    Bên ngoài, nó chả giống ai, uh mà giống thế wái ai được, may là ko giống ai, chứ nếu giống bác nào thì lại bị nghi ngờ, phiền toái lém. Mặt xương xương và người thì còm nhom, bé tẹo. Nhìn nó người ta toàn hỏi là năm nay cháu định thi trường nào. Đau lắm nhưng vẫn cố toét miệng cười ra vẻ sung sướng vì được khen trẻ. Đời lắm khi cũng thú, cùng tuổi với nó, một con bạn khác, hai đứa đi với nhau người ta hỏi hai cô cháu mua gì, con bạn cũng cay mà nó cũng cay.
    Tự bản thân nó nhận mình chả xinh đẹp gì cho cam. Tất nhiên là nó ko xấu, khẳng định 100% đấy. Nhìn nó nhàn nhạt, bình thường, ko ấn tượng, ko ghét, ko yêu. May ra còn cái mắt sáng kéo lại. Nói chung là soi kỹ trên gương và tự chấm thì nó thấy nó khoảng 6/10 điểm, nghĩa là trên trung bình một tí. He he, làm sao dám để mức trung bình, mặc dù có 50% khen xinh và 50% người chê nó xấu khi nhìn nó.
    Nó học hành cũng làng nhàng, nghĩa là trên trung bình, ở mức trung bình khá (TBK còn gọi là trên bằng khá ). Xuất sắc ko, đỉnh cao ko, dốt nát ko. Nghĩa là đủ ko chết đói nếu chẳng may bị vứt lăn lóc vạ vật ra đường, nhưng cũng ko fải giàu có theo kiểu ngu si hưởng thái bình. Ngay từ bé, nó đã có cái tính lông bông, học hành lớt phớt, thích thì học, hứng thì học, ko thì thôi. Mà cái ý thích học và hứng học thường ít hơn việc thích chơi. Kết wả là tạo ra cái đứa nó với trình độ ẩm ẩm ương ương. Dốt nát ko ra dốt nát, mà giỏi ko ra giỏi.
    Nó ko hiền, chả ai bảo nó hiền cả. À, nếu lần đầu tiên nhìn nó với cái điệu bộ nem nép một xó, mắt chớp chớp, mặt ngơ ngác thì cũng có dăm ba người khen nó hiền . ặc ặc. Đấy là khi nó phải thể hiện trước mặt các bậc phụ huynh. Lừa lọc một tí thì có giảm tuổi thọ đâu.
    Còn đanh đá, hic, chắc cái tiếng này nó được mang từ khi tham gia ttvnol. Ngoài đời nó chả đanh đá với ai, nhưng trên mạng thì mọi thứ ngoa ngoắt nó có thể mang sạch sành sanh ra mà thể hiện. Có thể vì nó wá tự tin vào bản thân, nên cũng chả để ý là mình sẽ bị đánh giá ngay cả trên cái diễn đàn online này. Tự tin luôn là cái mà nó đem ra trong mọi tình huống, mọi trường hợp, có lẽ vì thế mà nó giải quyết các vấn đề đơn giản hơn một số cô gái khác. Hầu như những người tiếp xúc với nó đều bảo nó có cá tính. Uh, cũng hơi mơ màng về cái khái niệm đó. Hình như bọn có cá tính như nó thường ko điệu, ko thích điệu, ko yếu đuối kiểu nữ nhi thường tình. Mà có lẽ nó ko thể điệu được. Nó sinh ra đã được rèn luyện ko phải trong nhung lụa với miệng ngậm sẵn cái thìa bạc. Nó sinh ra ngậm trong miệng cái bình sữa trắng như bao đứa trẻ khác, quấn tã bằng vải thô. Và vì thế nó thích ứng được với mọi mặt của cuộc sống. Tạo cho nó sự phân biệt rõ ràng ngay từ bé. Cái gì nó làm được thì nó sẽ làm, cái gì nó thích thì nó bảo thích, cái gì nó ghét, có dúi vào tay nó cũng vứt ra.
    Cái phần xấu trong nó có lẽ nhiều lắm,ích kỷ, đanh đá, chua ngoa... còn phần tốt, chắc chả được mấy. Nhưng nó vẫn tự hào, lòng tự hào kể cả của kẻ tiểu nhân cũng vẫn là tự hào. Tự hào với cuộc sống của nó hiện tại, với con người nó hiện tại. Nó vẫn mãi là nó, là con nhóc tóc xơ cháy trên vùng cao ngày nào. Cho dù nước Hà Thành có trong sạch đến đâu, cũng ko biến đổi được nó trở thành một cô gái dịu dàng đất Kinh kỳ, vì nó vẫn thích giữ những cá tính hoang dã ngấm trong máu nó thủa ấu thơ
    Mong manh yếu đuối, tên của mi là phụ nữ.
    Close your eyes, open your heart, and give me your hand...
  5. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    Có lần Thấy quy huạch bảo rằng Thầy ghét nhất những gì lập lờ ,ko rõ ràng .Tốt _tốt hẳn , xấu _ xấu hẳn thì mới thấy cái cái mặt xấu trong cái tốt và cái mặt tốt của cái xấu nó hay thế nào chứ cứ lờ nhờ làng nhàng thì chẳng có gì để nói .Nghĩ ngay đến mình .Thôi chết !,hình như mình ở trong dạng ngưòi bị thầy ghét mất rồi .Không thế này cũng chẳng thế kia !Hôm nay đọc bài của bà chị thấy cái ??onó??? của bà chị giống ??onó??? of mình quá.Chỉ có điều bà chị thì vẫn còn yêu thương ??onó??? còn mình thì ghét ,luôn ghét chính bản thân mình!Cho đến khi có ngưòi bảo với mình rằng???còn ghét tức là vẫn còn yêu quý??? thì lại thấy đúng ???rõ ràng mình vẫn còn yêu quý cái bản thân mình lắm ! thậm chí cái sự yêu quý ấy nó còn rất nhiều và rất to lớn đến thành sự ích kỷ .chỉ biết sống cho mình mình ,theo ý mình,còn ko hề quan tâm tới người khác như thế nào và ra sao ,chưa biết sống cho ngưòi khác và vì ngưòi khác ngoài bản thân.. nhất là ??ocho những gì tôi yêu thương??????
    Kệ tôi với đời !

    -----><-----
  6. paye

    paye Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/04/2002
    Bài viết:
    716
    Đã được thích:
    0
    Những gì tôi thương yêu???Nhiều lắm thì phải,có thể nói là nhiều đến mức ngồi mà viết ra chắc là chẳng hết được...!Kiểm tra lại xem ...!
    Phải rồi,cũng có nhiều cái để nói đến lắm chứ...!Mà đơn giản ở trong cái mạng ttvn này,ấn tượng nhất và thương yêu nhất cũng là 7xHN...Hình như cũng chẳng tham gia một topic nào,đây là lần đầu thì phải...nhưng vẫn thấy quý lắm,thương lắm,...!
    Từ ngày có cái mạng ttvn,học hỏi được nhiều điều,cũng tập tành viết lách.Ngon lành đấy chứ..!!!Thế rồi lại có cả chuyện ttvn bị đình chỉ hoạt động,buồn lắm chứ,nhớ lắm chứ,lúc đấy mơi nhận ra là mình đã ngấm cái máu nhiệt huyết của những bạn trẻ ttvn rồi,và thầm cầu mong cho ttvn sẽ được chính thức trở lại.Cũng chẳng cần phải vậy,vì chắc là không chỉ có mình paye này,mà có nhiều thành viên khác cũng luôn tin chắc rằng một ngày nào đó ttvn sẽ trở lại,đó là điều hiển nhiên thì phải...ừ,tin chắc là như vậy.!
    Trong cái ttvn này,mình cũng chẳng tham gia nhiều cho lắm,nhiều nhất là trong box Tâm sự .Cũng chẳng biết tự bào giờ đó lại là chỗ để mình thể hiện những suy nghĩ riêng tư,những điều chẳng nói với ai bao giờ,những gì tự mình cho là quan trọng....Vậy mà có thể viết hết,nói hết trên ttvn.Lạ nhỉ???
    Một thời gian vắng mặt,nhìn lại thì thấy ttvn cũng đã thay đổi khá nhiều rồi.mà nhất là trong cái 7xHN này...Thành viên,cách viết bài,cách trâm trọc,cách thể hiện,và cả cái cách ghét nhau,quạnh khoé của mấy người nữa...Thú thật 7xHN là nơi thấy ấn tượng nhất,thú vị nhất,và cũng nhiều chuyện nhất thì phải???Cũng muốn tham gia lắm,nhưng tiếc là không có thời gian....Cũng đanh ngồi ngoài để làm người học hỏi thôi!
    Tình cờ thấy topic này hay hay,viết bài cho đỡ thấy nhàm chán,hình như nội bộ 7xHN có vấn đề???Nhưng chắc rồi cũng ổn thôi,mình tin như vậy...Mà tại sao lại viết nhỉ,tại sao lại post ở đây nhỉ???Ờ,đơn giản là muốn viết cho những gì mình yêu thương...ttvn ,Tâm sự,7xHN,...ừ,còn nhiều lắm,chỉ riêng ttvn thôi cũng đã không nói hết cảm xúc của mình rồi..!!!Chỉ biết rằng được hoà chung với không khí của các thành viên ttvn,nhiệt huyết,sôi động ,trẻ trung,tài năng,thông minh,dí dỏm,....là mình thấy vui rồi!Nhưng đáng trách chăng là có một vài cá nhân đã không làm chủ được mình,hạnh động thật trẻ con,nên nhiều khi lại xảy ra"nội chiến",mà còn kéo dài nữa...Theo dõi 7xHN baya lâu,có nhiều điều để học hỏi,nhưng cũng có nhiều điều đáng để bàn lắm.Nhưng tình cảm yêu thương và quý trọng vẫn hơn tất cả,hy vọng 7xHN sẽ ngày càng tiến xa...!
    Mà dể khi khác viết tiếp vậy,yêu thương cũng phải có giới hạn chứ nhỉ???Còn nhiều lắm thì phải,người thân,gia đình bạn bè,xã hội,công việc....tất thảy chỉ là một phần làm nên cuộc sống thôi...Tại sao không có topic đại loại như " Viết về những gì mình chưa bằng lòng.." nhỉ???Chắc là cũng có nhiều cái để post lắm đây...!!!

    Con mai voi thoi gian
  7. soul_of_stone

    soul_of_stone Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.257
    Đã được thích:
    2
    Bạn là nơi ta đến ,là chỗ dựa mỗi khi buồn (còn lúc vui thì ...mất mặt-hay thật )
    Xin lỗi chúng mày nhiều nhiều.đừng tức tối gì tao nhé hehe( vì có tức cũng chỉ được 30' thôi mà ,tức làm gì cho mất công nhỉ)Mới lại tự tao dày vò lương tâm cũng khổ lắm rồi ,tao cũng biết tao có lỗi với chúng mày nhiều nhiều rồi mà ,đừng lườm nữa ,đừng mách hay kể tội tao nữa...hic ...Đừng ngăn cản tao làm những gì tao thích và tao làm ..
    Tao có nhiều kế huạch dành cho chúng mình trong thời gian tới rồi đấy Tuần tới sẽ dành trọn cho chúng mày đc chưa.
    Ko thề thốt nhưng cũng ko hứa xuông !ok ?! ......
    SoS_hiền nhất quả đất! Sông có thể cạn ,núi có thể mòn,song chân lý ấy 0 bao giờ thay đổi
    -----><-----
  8. hero

    hero Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    635
    Đã được thích:
    0
    Trọn là trọn thế nào?
    Chia bớt cho đại ca một ít đê...
    Untouchable memories, seem to stop haunting me...
  9. Coxuoc

    Coxuoc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Bố
    Sao lại không viết về Mẹ trước nhỉ? Đơn giản vì Bố đẹp trai nhất nhà nên ưu tiên Bố.
    Từ bé, Bố luôn là thần tượng của con, chưa bao giờ tôi thấy thất vọng về thần tượng của mình cả. Con luôn ước ao người chồng (lại chồng) sau này là người như Bố hoặc ít nhất cũng gần như Bố. Hôm nay, với những gì Bố đạt được và dành cho chũng con, con biết Bố đã phải trải qua nhiều khổ cực bằng với lòng quyết tâm.
    Chuyện những bức thư...
    Bố có biết khi con được đọc những bức thư Bố gửi cho mẹ cách đây hơn 20 năm đã làm con xúc động biết chừng nào. Nét bút mực trên nền giấy ố vàng vì thời gian thật cảm động. Con càng hiểu thêm những suy nghĩ của Bố trong những giai đoạn khó khăn ấy. Một bức thư Bố viết cho Mẹ khi cả hai đang yêu nhau, vì hoàn cảnh gia đình mà Mẹ chưa dám thưa với Ông ngoại. Hồi ấy, Mẹ trẻ hơn con bây giờ. Bố vạch cho Mẹ từng đường đi nước bước để Ông ngoại đồng ý. Con khâm phục Bố thật đấy, từng câu chữ chắc nịch như vậy thì thành công là điều chắc chắn. Lá thì Bố dặn dò Mẹ phải học thêm để sau này còn có tương lai. Bố khuyên Mẹ nên học Kế toán vì đó là nghề phù hợp với phụ nữ, vì rằng xã hội còn phát triển nhiều, có học, con ngưòi mới bắt kịp với xã hội...Những lá thư khác là thư Bố viết khi con được 7 ngày tuổi, 12 ngày tuổi, 20 ngày tuổi... Hoá ra là sau đó Bố phải ra Quảng Ninh làm việc và học luôn còn Mẹ và con vẫn ở Thái Bình. Những lời an ủi, nhắc nhở Mẹ phải kiêng cữ sau khi sinh nở và những dòng Bố dành cho con. Híc, con đã biết đọc đâu cơ chứ. Bố nhắc con phải ngoan ngoãn, không quấy rầy Mẹ; rằng Bố rất nhớ con... Chắc là lúc ấy Mẹ đọc cho con nghe nên con luôn cảm thấy gần gũi với Bố, như một người bạn lớn. Những lá thư này, Mẹ đã giữ từ bao năm nay, hôm nay, con lại là người lưu giữ chúng. Đó là cuốn cẩm nang vào đời quý giá nhất của con.
    Nỗi nhớ con của Bố
    Hôm qua, Mẹ từ QN lên thăm con vì con đang nằm bệnh. Mẹ chăm con từng chút một. Ở nhà một mình Bố lại tự nấu ăn buồn quá Bố nhỉ. Tối qua tự nhiên nhà mất điện. Hai mẹ con lên giường nằm sớm, Mẹ lại kể cho con nghe bao nhiêu là chuyện, về những ngày khó khăn của gia đình mình. Về một ngày mà Bố và Mẹ đang đan mành để bán kiếm tiền trong khi con đang được gửi ở quê nội. Chợt Mẹ nói nhớ con quá. Bố an ủi Mẹ, rủ Mẹ sang hàng xóm cho đỡ buồn. Mẹ sợ sang đấy lại thấy con người khác đang vui vẻ lại chạnh lòng nên không đi. Bố đi sang hàng xóm ngồi. Hôm sau thấy bác hàng xóm kể rằng Bố than nhớ con quá, quyết định sẽ về quê đón con ra. Lại đến lượt Mẹ đi học, thế là hai bố lại nuôi con một mình. Trước khi đi, Mẹ muối một vại dưa, Bố mua được ít cá bé xíu về kho dưa chỉ dành cho con ăn thôi.
    Đấy là chuyện hồi xưa, còn bây giờ, khi bọn con đã quen với cuộc sống tự lập và Bố Mẹ cũng sống cuộc sống của cặp vợ chồng son bao nhiêu năm rồi thì con cũng chợt nhận ra: chưa bao giờ Bố mẹ nguôi nỗi nhớ chúng con.
    Học cấp 3 con đã ở xa nhà vậy mà trước khi con lên ĐH, Bố và Mẹ bùi ngùi như là con chưa từng xa nhà ấy. Bố không thể hiện ra ngoài nhưng Bố luôn gọi điện, dặn dò con. Sinh nhật hay mùng 8/3, Bố luôn gọi điện hay có quà chúc mừng. Bố tâm lý hết biết. Có một hôm con nhận điện của Bố lúc con đang làm việc. Bố bảo: "Này con, trời rét thế này, em Hương đã có găng tay chưa nhỉ? Con nhắc em quàng khăn đầy đủ nhé!" .. Thỉnh thoảng, Bố lại gọi điện lúc chúng con không ngờ nhất, chỉ để nhắc những thứ thật nhỏ nhặt.
    Những khi bọn con vô ý
    Bố ít nói nhưng lại rất tình cảm. Con còn nhớ mãi hình ảnh Bố đi công tác về, tay cầm cuốn lịch và hai đôi ủng của hai chị em con. Bọn con sướng quá mà quên mất Bố và Mẹ đang im lặng. Thì ra trên đường đi công tác về, Bố ngủ quên nên bị móc túi hết tiền và các đồ đạc khác. Tên móc túi còn tha hai đôi ủng và cuốn lịch Bố cầm trên tay. Mỗi lần Bố đi công tác, Bố thường mua len về cho Mẹ bán hoặc đan áo; khi thì buôn cái phần lõi quạt gì đó về quấn lại để bán...Lần này cũng vậy, thế là Bố Mẹ buồn mãi. Giá hồi đó bọn con biết an ủi Bố một chút thôi.
    Lớn hơn rồi, khi con đã học lớp 10. Sống ở KTX cùng với mấy chị lớp 12. Ngày cuối, các chị ấy chuẩn bị ra trưòng thật bịn rịn. Bọn nó thì chỉ mong đến kỳ nghỉ hè để về nhà. Con ở lại cùng các chị ấy mấy hôm khi các chị thi nốt kỳ thi tốt nghiệp. Bố mẹ gọi điện hỏi sao chưa về, con nói muốn ở lại vài hôm với các chị ấy. Vậy mà sau đó con thấy các gì nói với con rằng Bố than thở với Mẹ:"Con Thảo được nghỉ mà không về thăm Bố Mẹ, nó coi Bố Mẹ không bằng bạn bè hay sao?" Mẹ an ủi Bố rồi kể với các dì, con cũng không nghe Mẹ nói lại chuyện này. Con thật vô ý, vô tâm quá!
    Lớn hơn chút nữa, tức là khi đi học ĐH rồi, vẫn không ít lần con mắc lại những khuyết điểm ấy. Ngay cả khi gần đây, lúc Bố góp ý chuyện tình cảm của con, con đã gạt đi mà chẳng kịp suy nghĩ. Đến lúc bình tâm nghĩ lại mới thấy mình cư xử thật chẳng ra nguời biết suy nghĩ chút nào.
    Không chỉ con mà cả em gái con, luôn làm Bố Mẹ phiền lòng mà hiếm khi nói câu xin lỗi, thường là tự để cho thời gian qua đi mà không hề biết rằng nếu bọn con thẳng thắn nhận lỗi, Bố mẹ sẽ vui biết bao, được an ủi biết bao...
    (To be cont...)
    Chúa nhầm chỉ một lần
    Sinh người, nhầm nhiều lần
    Nếu anh yêu em
    Không chút hoài nghi
    Em buồn
    Được coxuoc sửa chữa / chuyển vào 13:37 ngày 17/11/2002
  10. landai

    landai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/02/2002
    Bài viết:
    1.061
    Đã được thích:
    0
    Nó là đứa mà mỗi khi mình có chuyện là hay gọi cho nó nhất, chẳng phải để tâm sự mà đơn giản là để nghe nó lách chách đủ thứ chuyện, phá đi cái tĩnh lặng vốn có. Một tính cách mạnh mẽ trong cái vóc dáng nhỏ bé. Có lẽ cuộc sống đã cho nó cái tính cách ấy. Thẳng thắn, tự tin, cố chấp, bảo thủ, mạnh mẽ, một chút chua ngoa thêm một chút bốc đồng.
    Thích là làm, đôi khi chẳng để ý đến những gì diễn ra xung quanh. Và cũng sẵn sàng buông ra câu nói "Bản chất thế rồi" để phản đối những lời góp ý. Khốn khổ cho người nào bị nó ghét, nó sẵn sàng sấn sổ, bốp chát với người ta bằng những từ ngữ khó nghe mặc dù trong lòng nó thật ra lại chẳng có ý nghĩ xấu xa gì. (đấy chỉ là trên mạng thôi, chứ ở ngoài nó cũng dễ thương lắm <----- Khen một câu cho nó sướng )
    Nó ơi, chỉ là cách dùng từ thôi, dù có chẳng bằng lòng nhau thì cũng dùng những từ ngữ nhẹ nhàng mà nói với nhau. Mà đừng có bảo thủ quá nhé. Cũng phải biết lắng nghe ý kiến của các bậc đàn anh đàn chị chứ . Biết chưa???
    22 tuổi rồi, cái tuổi biết suy nghĩ, vì thế khi nói cũng nên cân nhắc một chút. Đừng có nghĩ gì nói nấy. Ui, đừng có gân cổ lên mà cãi chị "Tại tính em nó thế" đấy nhá.
    Trời lạnh này có lẽ đi bơi thuyền chẳng thích hợp nó nhỉ. Nhưng mà nếu nó thích thì hai chị em lại lênh đênh một chuyến nó nhỉ. Mà nó đã nói khi nào nó rảnh nó sẽ gọi mà mãi chẳng thấy nó rảnh. Đợi đến lúc nó rảnh thì hết chuyện để nói mất thôi. Nó ơi, lúc này đây thèm nghe nó lách chách quá

    Landai

Chia sẻ trang này