1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

viết cho những ngày xưa

Chủ đề trong 'ĐH Dân lập Hải Phòng - DHP Club' bởi ngoisaocodon20985, 09/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ca_ko_an_muoi_ca_buou_co

    ca_ko_an_muoi_ca_buou_co Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    814
    Đã được thích:
    118
    Bao giờ cho đến ngày xưa....
    Cùng nàng chung bước dưới mưa tan trường
    Anh biết em không có lỗi , hay ít ra là với anh, em chẳng bao giờ có lỗi.....tại chúng mình kém duyên,có lẽ thế
    Sao chúng ta lai gặp nhau nhỉ,để bây giờ....Đúng là "không phải oan gia , tất không chạm chán".Bây giờ gặp lai em, anh chăng biết nói thế nào nữa "vô duyên ,đối diện bất tương phùng"
    nhưng sao em cứ lảng tránh anh vậy, "tứ hải giai huynh đệ" huống hồ chúng ta từng quen biết, anh luôn cầu chúc mọi điều cho em...!
  2. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Có những chuyện đã thuộc về " ngày xưa " , nhưng chỉ nhắc thôi sao làm nhiều người chạnh lòng đến vậy . Người ta cứ trách ai đấy , hay trách đời thật nhiều , để thoáng có phút làm mình phải giật mình suy nghĩ .
    Có chăng những sự trùng hợp thật ngẫu nhiên . Những nỗi buồn chẳng thể chia vơi .
    Mong cho ngày mai nếu có gặp lại một người như người đó , mình vẫn có thể chuyện trò vô tư , bởi tình cảm kia mãi thuộc về những ngày xa xưa ấy

  3. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Có những chuyện đã thuộc về " ngày xưa " , nhưng chỉ nhắc thôi sao làm nhiều người chạnh lòng đến vậy . Người ta cứ trách ai đấy , hay trách đời thật nhiều , để thoáng có phút làm mình phải giật mình suy nghĩ .
    Có chăng những sự trùng hợp thật ngẫu nhiên . Những nỗi buồn chẳng thể chia vơi .
    Mong cho ngày mai nếu có gặp lại một người như người đó , mình vẫn có thể chuyện trò vô tư , bởi tình cảm kia mãi thuộc về những ngày xa xưa ấy

  4. linli

    linli Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    Nhớ lại khi xưa khi anh tình cờ quen được em, Anh cũng không nghĩ có ngày sẽ được gặp em, sẽ có em...Mọi việc chỉ là sự tình cờ phải không em? Anh biết anh sẽ phải cố gắng rất nhiều nữa. Em biết đấy với anh ngoài chuyện tình cảm ra anh còn phải cố gắng trong sự nghiệp của anh nữa, Nhớ nhắc nhở anh....mỗi khi anh ham công việc quá anh sợ anh quên mất...Cố gắng lên em nhé...
  5. linli

    linli Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    56
    Đã được thích:
    0
    Nhớ lại khi xưa khi anh tình cờ quen được em, Anh cũng không nghĩ có ngày sẽ được gặp em, sẽ có em...Mọi việc chỉ là sự tình cờ phải không em? Anh biết anh sẽ phải cố gắng rất nhiều nữa. Em biết đấy với anh ngoài chuyện tình cảm ra anh còn phải cố gắng trong sự nghiệp của anh nữa, Nhớ nhắc nhở anh....mỗi khi anh ham công việc quá anh sợ anh quên mất...Cố gắng lên em nhé...
  6. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Lại gió mùa đông bắc , với cái không khí lành lạnh ớn người . Hôm nay online để viết " nhưng ko phải cho những ngày xưa cũ " . Viết cho ngày hôm nay để ngày mai đọc lại nó đã là điều cũ qua đi , ngày cũ với những điều chẳng mấy vui vẻ .
    " Kẻ thù " mình tự nhận đã chẳng buồn trách mắng mình nữa . Người lạ mới add nick muốn làm wen cũng chả gây cho mình cảm hứng cãi vã . Thật buồn khi trong lòng chỉ toàn giữ lại những bực bội .
    " Kẻ thù " _ cái cách mờ mình nghĩ về họ , cho rằng họ ghét mình , trách giận mình . Mặc kệ họ nghĩ gì , mình cứ biết là ấn tượng về mình trong họ hẳn chẳng tốt đẹp gì , khi mình để lại wá nhiều phiền muộn trong người bạn của họ . Vậy mà chiều nay , cứ ngỡ được cãi vã với họ một trận , hay tranh luận theo cái cách mình bộc lộ bản chất bướng bỉnh thì trái lại họ lại tỏ vẻ cảm thông . Cái cách họ tự tin cũng làm mình băn khoăn .
    Thắt lòng lại để buộc mình phải mạnh mẽ cứng cỏi . Mình ghét cái cách họ nhận xét khi mình biết chắc rằng họ nói thật đúng . Đó cũng là những điều mình từng nghĩ đến . Thôi , kệ đi . Ngày mai có thể sẽ khác . Bởi từ ngày hôm nay mình đã có những công việc tự chọn cho riêng bản thân .
    Đã nhận lời gia sư cho một nhóc lớp 9 , rùi cả việc bán hàng _ Cái việc mà có lẽ mình chưa thể làm ngay được khi trong đầu còn nhiều tính toán , nghĩ suy . Liệu những công việc kia có cuốn mình đi xa wá , có khiến mình kiên định , lạnh lùng như con người mình đang hướng đến ko ?!? Thay đổi một người khác đã khó , thay đổi chính mình càng thấy khó hơn . Cứ có những tranh đấu mãi trong một con người . Ngay cả bản thân mình cũng có phút ko hiểu nổi mình nữa . Yêu anh rồi , ko trở lại được như trước nữa . Rồi nhiều lúc nhận ra mình yếu đuối và phụ thuộc vào anh nhiều hơn . Cứ chợt buồn lại nhớ anh wá , dù biết rằng anh sẽ ở bên... bất kì lúc nào mình mong đợi .
    Ngồi Net lâu wá , mỏi cả mắt , cả lưng . Đành đứng dậu trở về với bốn bức tường ngột ngạt và nhỏ bạn vậy .
    Trời âm u wá .................!

  7. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Lại gió mùa đông bắc , với cái không khí lành lạnh ớn người . Hôm nay online để viết " nhưng ko phải cho những ngày xưa cũ " . Viết cho ngày hôm nay để ngày mai đọc lại nó đã là điều cũ qua đi , ngày cũ với những điều chẳng mấy vui vẻ .
    " Kẻ thù " mình tự nhận đã chẳng buồn trách mắng mình nữa . Người lạ mới add nick muốn làm wen cũng chả gây cho mình cảm hứng cãi vã . Thật buồn khi trong lòng chỉ toàn giữ lại những bực bội .
    " Kẻ thù " _ cái cách mờ mình nghĩ về họ , cho rằng họ ghét mình , trách giận mình . Mặc kệ họ nghĩ gì , mình cứ biết là ấn tượng về mình trong họ hẳn chẳng tốt đẹp gì , khi mình để lại wá nhiều phiền muộn trong người bạn của họ . Vậy mà chiều nay , cứ ngỡ được cãi vã với họ một trận , hay tranh luận theo cái cách mình bộc lộ bản chất bướng bỉnh thì trái lại họ lại tỏ vẻ cảm thông . Cái cách họ tự tin cũng làm mình băn khoăn .
    Thắt lòng lại để buộc mình phải mạnh mẽ cứng cỏi . Mình ghét cái cách họ nhận xét khi mình biết chắc rằng họ nói thật đúng . Đó cũng là những điều mình từng nghĩ đến . Thôi , kệ đi . Ngày mai có thể sẽ khác . Bởi từ ngày hôm nay mình đã có những công việc tự chọn cho riêng bản thân .
    Đã nhận lời gia sư cho một nhóc lớp 9 , rùi cả việc bán hàng _ Cái việc mà có lẽ mình chưa thể làm ngay được khi trong đầu còn nhiều tính toán , nghĩ suy . Liệu những công việc kia có cuốn mình đi xa wá , có khiến mình kiên định , lạnh lùng như con người mình đang hướng đến ko ?!? Thay đổi một người khác đã khó , thay đổi chính mình càng thấy khó hơn . Cứ có những tranh đấu mãi trong một con người . Ngay cả bản thân mình cũng có phút ko hiểu nổi mình nữa . Yêu anh rồi , ko trở lại được như trước nữa . Rồi nhiều lúc nhận ra mình yếu đuối và phụ thuộc vào anh nhiều hơn . Cứ chợt buồn lại nhớ anh wá , dù biết rằng anh sẽ ở bên... bất kì lúc nào mình mong đợi .
    Ngồi Net lâu wá , mỏi cả mắt , cả lưng . Đành đứng dậu trở về với bốn bức tường ngột ngạt và nhỏ bạn vậy .
    Trời âm u wá .................!

  8. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay lại mưa anh ạ !
    Mưa ko đủ nhiều để ai đó nhận ra có những nỗi buồn đong đầy hơn cả cơn mưa kia .
    Ngày hôm qua đến với em thật nhẹ nhàng , ko có tiếng nói cười quen thuộc của anh , nhưng mọi thứ vẫn êm đềm như thể em đã quên mất sự hiện diện của anh bên em vậy .
    Có cô bé nhà bên ngồi giở từng trang sách đọc , nhưng ánh mắt nhìn vu vơ như thể chẳng có chữ nào vào đầu được cả . Em hỏi nhỏ cô bé : " Nghĩ gì mà trông buồn wá vậy ?!? "
    Cô bé bắt đầu kể em nghe chuyện về cuộc sống , về những bạn bè và cả " nhân vật quan trọng " kia . Mưa bắt đầu rơi _ ngoài trời hay trong tận sâu đáy mắt kia _ em cũng ko phân biệt được nữa . Chỉ biết rằng em cũng mang trong mình những nỗi lòng khó nói ra mà chỉ đến khi nghe những lời " tâm tình " của cô bé , những nỗi lòng ấy trong em mới trào lên khóe mắt .
    Em cũng biết ngày trước cô bé ấy vô tư lạ . Chỉ thích lông bông với những chuyện trẻ con vu vơ . Rồi khi yêu người ta ai cũng giống nhau thì phải _ thấy mình yếu đuối ngay cả những khi cố làm ra vẻ cứng cỏi nhất . Ai bảo cô bé yêu chi người ta để mà tự vơ lấy nỗi buồn vào lòng mình chứ . Muốn trách người ta nhiều mà chỉ biết ôm lấy hờn giận vào trong . Ao bảo ngày hẹn đầu tiên với người ta , cô bé đến trễ . Để rồi lúc chờ đợi trong những giờ phút hẹn sau , cô bé lại là người nếm thử mùi vị của " thời gian " . Giá như em có đủ can đảm để mắng cô bé ấy thật nhiều , em sẽ trách : " Cô bé ơi , sao mờ ngốc đến vậy ! Sao ko mặc kệ người ta đó , mình đi chơi đường riêng ! " .
    Trong lòng thì trách cô bé , nhưng ngay cả em cung có khác hơn gì đâu . Năm phút đầu tiên chờ anh khi giờ hẹn đã wá , em tự nhủ phải trách anh thiệt nhiều để ko có lần sau như thế . Nhưng đâu phải chỉ là năm phút , mà đã thành mười phút rùi kia ! Em giận anh nhiều hơn , nhưng lòng vẫn muốn đợi để rùi phải hỏi anh cho ra nhẽ . Mười lăm phút đã qua , em thấy nóng ruột và lo lắng hơn là nghĩ đến trách giận . Liệu anh có bị ai đó gây khó dễ gì cho không ?!? _ Bởi từ ngày em cho người lạ số máy của anh , em luôn lo lắng cùng một nỗi lo ấy !
    Hai mươi phút _ sao thời gian tăng lên đến một con số nhiều hơn em tưởng tượng vậy chứ !?! Cầm chìa khóa ra mở cửa , em đã định đi gọi điện cho anh ! Rùi nghĩ lại em bước chân em dừng ngay nơi ngưỡng cửa . Khóa cửa lại , em trở vào đặt mình nằm ngủ . Mở to nhạc để gạt đi tất cả những nỗi lòng vẩn vơ , và cả tiếng gọi của anh nếu như anh đến . Nhưng tiếng nhạc ấy ko có ca từ nào vào trong suy nghĩ em thì phải , chỉ thấy mình ngóng chờ một tiếng gọi dù rất nhỏ và xa ! Mắt cay cay nhìn đồng hồ khi em nhận ra đã 30 phút trôi qua trong chờ đợi . Chưa bao giờ em giận anh hơn lúc đó thì phải ! Muốn ngủ một giấc cho đến chừng nào bạn về đánh thức dậy mới thôi . Nhưng chẳng hiểu sao em ko thể chợp mắt . Hay tại nước mắt kia làm mắt em cay xè đến độ muốn căng mắt ra _ như cái cách người ta đưa " hạt bụi lạ " ra khỏi mắt ! Khi thêm năm phút là thêm bao nhiêu suy nghĩ kì lạ nữa trong em . Hay là gọi điện cho người khác đến để đi cùng em , và để em có thể thử tình yêu trong anh đối với em còn hay không nữa . Người ta vẫn nói : " giận mất khôn " , và em không muốn câu nói ấy đúng cả với em nữa . Em không gọi điện cho người khác , nhưng em phải tránh mặt anh sao đây khi giận hờn trong em tăng lên theo thời gian chờ đợi . Em bước ra ngoài định khoá cửa lại rùi lại lang thang trên mạng như bao người " rảnh rỗi " giờ này .
    .... Có tiếng gọi mà em không muốn thưa , nhưng bước chân kia cứ đưa em ra đến cửa . Để rồi khi gặp anh em không biết mình phải xử sự ra sao !
    ......... Có những chuyện đã thuộc về ngày cũ , em nhắc lại chỉ thấy giận anh thêm ! Nhưng em sợ có lúc vô tình anh không nhận ra có thể đôi khi anh quên lãng những thứ quan trọng . Biết trong anh , giờ đây em được xếp vào vị trí quan trọng nào , khi bất giác em thấy mình như bị quên lãng . Em sẽ không nhắc lại thêm một lần nào những quên lãng ấy nữa . Bởi ngày hôm nay sẽ được tiếp tục bằng ngày mai . Nếu có phút anh quên thì ... anh đành phải tự nhớ vậy ! Em xin lỗi khi quyết định như vậy . Đơn giản chỉ bởi vì em không thích mình nằm trong sự lãng quên . _ Giống như cô bé đang ngồi ôm cuốn sách nghĩ vẩn vơ mà em bắt gặp ấy

  9. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay lại mưa anh ạ !
    Mưa ko đủ nhiều để ai đó nhận ra có những nỗi buồn đong đầy hơn cả cơn mưa kia .
    Ngày hôm qua đến với em thật nhẹ nhàng , ko có tiếng nói cười quen thuộc của anh , nhưng mọi thứ vẫn êm đềm như thể em đã quên mất sự hiện diện của anh bên em vậy .
    Có cô bé nhà bên ngồi giở từng trang sách đọc , nhưng ánh mắt nhìn vu vơ như thể chẳng có chữ nào vào đầu được cả . Em hỏi nhỏ cô bé : " Nghĩ gì mà trông buồn wá vậy ?!? "
    Cô bé bắt đầu kể em nghe chuyện về cuộc sống , về những bạn bè và cả " nhân vật quan trọng " kia . Mưa bắt đầu rơi _ ngoài trời hay trong tận sâu đáy mắt kia _ em cũng ko phân biệt được nữa . Chỉ biết rằng em cũng mang trong mình những nỗi lòng khó nói ra mà chỉ đến khi nghe những lời " tâm tình " của cô bé , những nỗi lòng ấy trong em mới trào lên khóe mắt .
    Em cũng biết ngày trước cô bé ấy vô tư lạ . Chỉ thích lông bông với những chuyện trẻ con vu vơ . Rồi khi yêu người ta ai cũng giống nhau thì phải _ thấy mình yếu đuối ngay cả những khi cố làm ra vẻ cứng cỏi nhất . Ai bảo cô bé yêu chi người ta để mà tự vơ lấy nỗi buồn vào lòng mình chứ . Muốn trách người ta nhiều mà chỉ biết ôm lấy hờn giận vào trong . Ao bảo ngày hẹn đầu tiên với người ta , cô bé đến trễ . Để rồi lúc chờ đợi trong những giờ phút hẹn sau , cô bé lại là người nếm thử mùi vị của " thời gian " . Giá như em có đủ can đảm để mắng cô bé ấy thật nhiều , em sẽ trách : " Cô bé ơi , sao mờ ngốc đến vậy ! Sao ko mặc kệ người ta đó , mình đi chơi đường riêng ! " .
    Trong lòng thì trách cô bé , nhưng ngay cả em cung có khác hơn gì đâu . Năm phút đầu tiên chờ anh khi giờ hẹn đã wá , em tự nhủ phải trách anh thiệt nhiều để ko có lần sau như thế . Nhưng đâu phải chỉ là năm phút , mà đã thành mười phút rùi kia ! Em giận anh nhiều hơn , nhưng lòng vẫn muốn đợi để rùi phải hỏi anh cho ra nhẽ . Mười lăm phút đã qua , em thấy nóng ruột và lo lắng hơn là nghĩ đến trách giận . Liệu anh có bị ai đó gây khó dễ gì cho không ?!? _ Bởi từ ngày em cho người lạ số máy của anh , em luôn lo lắng cùng một nỗi lo ấy !
    Hai mươi phút _ sao thời gian tăng lên đến một con số nhiều hơn em tưởng tượng vậy chứ !?! Cầm chìa khóa ra mở cửa , em đã định đi gọi điện cho anh ! Rùi nghĩ lại em bước chân em dừng ngay nơi ngưỡng cửa . Khóa cửa lại , em trở vào đặt mình nằm ngủ . Mở to nhạc để gạt đi tất cả những nỗi lòng vẩn vơ , và cả tiếng gọi của anh nếu như anh đến . Nhưng tiếng nhạc ấy ko có ca từ nào vào trong suy nghĩ em thì phải , chỉ thấy mình ngóng chờ một tiếng gọi dù rất nhỏ và xa ! Mắt cay cay nhìn đồng hồ khi em nhận ra đã 30 phút trôi qua trong chờ đợi . Chưa bao giờ em giận anh hơn lúc đó thì phải ! Muốn ngủ một giấc cho đến chừng nào bạn về đánh thức dậy mới thôi . Nhưng chẳng hiểu sao em ko thể chợp mắt . Hay tại nước mắt kia làm mắt em cay xè đến độ muốn căng mắt ra _ như cái cách người ta đưa " hạt bụi lạ " ra khỏi mắt ! Khi thêm năm phút là thêm bao nhiêu suy nghĩ kì lạ nữa trong em . Hay là gọi điện cho người khác đến để đi cùng em , và để em có thể thử tình yêu trong anh đối với em còn hay không nữa . Người ta vẫn nói : " giận mất khôn " , và em không muốn câu nói ấy đúng cả với em nữa . Em không gọi điện cho người khác , nhưng em phải tránh mặt anh sao đây khi giận hờn trong em tăng lên theo thời gian chờ đợi . Em bước ra ngoài định khoá cửa lại rùi lại lang thang trên mạng như bao người " rảnh rỗi " giờ này .
    .... Có tiếng gọi mà em không muốn thưa , nhưng bước chân kia cứ đưa em ra đến cửa . Để rồi khi gặp anh em không biết mình phải xử sự ra sao !
    ......... Có những chuyện đã thuộc về ngày cũ , em nhắc lại chỉ thấy giận anh thêm ! Nhưng em sợ có lúc vô tình anh không nhận ra có thể đôi khi anh quên lãng những thứ quan trọng . Biết trong anh , giờ đây em được xếp vào vị trí quan trọng nào , khi bất giác em thấy mình như bị quên lãng . Em sẽ không nhắc lại thêm một lần nào những quên lãng ấy nữa . Bởi ngày hôm nay sẽ được tiếp tục bằng ngày mai . Nếu có phút anh quên thì ... anh đành phải tự nhớ vậy ! Em xin lỗi khi quyết định như vậy . Đơn giản chỉ bởi vì em không thích mình nằm trong sự lãng quên . _ Giống như cô bé đang ngồi ôm cuốn sách nghĩ vẩn vơ mà em bắt gặp ấy

  10. autumn_heart_2207

    autumn_heart_2207 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa......_ Cái ngày em chưa biết đến mấy chữ viết tắt : " ttvn " , chị vẫn thường rủ em online để vào viết những bài viết giống như chị . Ngày xưa , em vẫn thường hỏi chị một câu ngây ngô : " Nhưng viết những bài đó để làm gì hả chị " _ Câu hỏi ấy giờ lại có những người khác hỏi em . Chị của em ngày xưa " chăm online " lém . Hai đứa cùng rủ nhau đi học thêm những lớp ca 3 , ca 4 . Chưa được mấy buổi chị đã bỏ em bơ vơ một mình .Híc híc ! Nghĩ lại mà vẫn thấy tủi thân . Đến một lớp học lạ hoắc mà có mình em lủi thủi ngồi một mình , chẳng bùn nói chuyện với ai . Bạn bè xung quanh có hỏi câu nào thì chỉ biết trả lời câu ấy mà thôi . Chị biết không có những ngày bùn tẻ , đến gần lớp học rùi mà em lại chẳng muốn vào nữa . Thía là những con đường quen thuộc nơi hai chị em vẫn thường lang thang chỉ còn mình em đạp xe thong dong với những nghĩ suy vẩn vơ .
    Ngày xưa chị rủ em đi họp box , em chẳng đủ can đảm vì không tin ở đó có những người tốt . Thấy chị đi nhìu , em lo cho chị và thêm ghét " những người ấy " . Em ghét họ đã rủ chị em vào những cuộc đi chơi chẳng biết có bổ ích gì cho chị không . Em ghét họ đã làm cho chị nhác học hơn , hay nghỉ những buổi học thêm , để rùi em lại phải " một mình chiến đấu " ( có khi còn là chiến đấu với chính mình nữa chứ ) . Ngày xưa ấy ..... vì tò mò mà em muốn biết , họ là gì mà quan trọng với chị ....hơn cả em , hơn cả việc học thêm của chị ! Ngày xưa ấy em theo chân chị đi chơi cùng " họ " . Ngày xưa ..... cũng bởi có chị mà em thành một người " hay post bài " trên cái diễn đàn mà trước đó em chẳng hiểu gì về nó hết . Em không trách chị bất kì một điều gì của ngày xưa cũ ấy , mà thầm cảm ơn chị _ chị của ngày xưa đã biết đến Net đầu tiên ( trước tất cả những nhóc tò te lớp mình ) .Chị của ngày xưa đã tìm cách lập cho em một cái nick ngồ ngộ , em khù khờ đánh mất pass ngay từ lần đầu tiên . Chị ngày xưa chỉ cho em cách làm quen với tất cả những điều lạ lẫm , biết cảm nhận và tin vào trực giác của mình .
    Có đôi khi nhìn lại những ngày xa xưa ấy , em không tin lém vào tất cả những gì đã trôi qua . Năm năm qua nhanh như một cơn mơ vậy chị à ! Để giờ đây , khi luôn hạnh phúc bên người mình yêu , em lại cảm ơn chị của ngày xưa đã là một người quyết định nhìu đến cuộc sống của em , đến em hiện tại .
    Bởi ngày xưa không phải vì những gì chị dẫn em bước đi , kéo con người rụt rè trong em ra khỏi " nơi ẩn nấp " thì có lẽ em đã không có cơ hội để quen " người ấy " .
    Ngày xưa .... em tin tưởng và yêu quý chị nhìu . Bi giờ em có thêm một người nữa để tin tưởng và để yêu thương . Ngày xưa của em là một nửa ... hiện tại em đang có

Chia sẻ trang này