1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho những người iu cũ ... * _ *

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi pretty_Admin, 18/06/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0

    Đêm nay em ngồi viết cho anh, có lẽ là lần cuối cùng, lần cuối để rồi lòng em sẽ thanh thản, không còn vướng bận về anh nữa, để em có thể trở lại với cuộc sống thường ngày của em, cuộc sống của hiện tại - không có anh mà là hình ảnh của một người con trai khác.....
    Tại sao đêm nay em lại ngồi viết cho anh? Đơn giản vì em đang nhớ lại cả một vùng ký ức về anh... Ngày này của một năm về trước, trên chuyến tàu 10h đêm ngược lên Lào Cai - chúng ta đã chọn Sapa là điểm dừng chân cuối cùng cho một cuộc tình.....
    Em sẽ không quên được, mãi không quên được chuyến đi Sapa ấy, cũng như mãi không quên được anh - người em trao nhiều niềm tin yêu và hi vọng nhất, để rồi nhận lại những mất mát và thất vọng không kém khi cho đi...
    Một năm rồi, em đã rời VN một năm rồi đấy. Thời gian quả là trôi nhanh hơn em tưởng. Nhưng thời gian trôi nhanh bây giờ đâu còn ý nghĩa gì với em nữa khi anh đã thả rơi lời hứa mong manh cho hai năm trở lại của em.... Em đã không còn cảm thấy đau đớn nữa vì nỗi đau quá lớn khiến em hoàn toàn tê liệt cảm giác. Em chìm trong một thời gian dài đớn đau đến u mê để rồi khi tỉnh lại, thấy mình như vừa được cứu sống.... Anh tàn nhẫn đến độc ác khi cướp đi của em niềm tin và hi vọng, hạnh phúc và đợi chờ. Em đã sống trong niềm tin ấy để rồi nhận ra mình mù quáng một cách ngây thơ.....
    Em có thể quên những điều đó được không cho dù em không muốn nhớ đến? Em có thể quên được anh không cho dù anh không đáng được nhớ nữa? Biết bao lần em tự hỏi mình, để rồi nhận ra mình đang dằn vặt khắc khoải như vậy chỉ để nhớ về anh, nhắc nhở mình anh đang hiện hữu... Sao em u mê quá thế??
    Em sẽ không viết thêm cho anh một dòng nào nữa. Sẽ không nhớ đến anh một giây phút nào nữa vì anh không xứng với điều đó. Em đã có một bờ vai, đã có một người để yêu, để nhớ và để trân trọng hơn anh rất nhiều, vì thế, anh làm gì còn có chỗ trong lòng em.....
    Vĩnh biệt anh nhé.....

  2. dhtngt

    dhtngt Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    08/07/2007
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Về đi anh...về với sự bình yên của anh...Không còn lại gì cho em cả...
  3. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0

    Hôm nay là tròn 1 năm ngày em rời VN. Một năm qua, em đã đánh mất những gì và có được những gì? Những gì em đánh mất hay là nó tự rời bỏ em mà đi ấy, thì nhiều, nhiều vô kể, và nó vẫn thường làm em nhói đau cho đến tận bây giờ mỗi khi em chợt nhớ lại.

    Điều đầu tiên em mất là sự ấm áp của gia đình. Cho dù 4,5 năm nay em theo học trên HN, mỗi tháng về thăm nhà một lần, nhưng đủ để em cảm nhận được sự ấm cúng, được niềm yêu thương và sự quan tâm khi gần gũi với bố mẹ và các em. Bây giờ em cách xa đến 1/4 trái đất, em thấu hiểu được thế nào là sự cô đơn, thế nào là nỗi buồn khi phải xa nhà, xa quê hương. Mỗi lần được ăn một bữa cơm rau muống, em cũng chạnh lòng nhớ nhà, và đôi khi, em thèm dù chỉ một vài miếng cà muối thôi, cho dù cái món đó, khi ở nhà không bao giờ em động đũa... Em thèm cảm giác gia đình đến cháy lòng
    Em mất đi những người bạn... Cho dù mọi người có luôn nói rằng dù xa nhau vẫn hướng về nhau, vẫn là những người bạn thân thiết nhất, nhưng điều đó chỉ làm an ủi lòng em chứ không xóa được cảm giác buồn và cô đơn mỗi khi em cần một người bạn bên cạnh để tâm sự, đẻ sẻ chia và để dựa vào... Bên này em cũng có bạn, nhưng làm sao em có thể chia sẻ được với họ những gì sâu kín trong lòng em như những người bạn đã thân thiết với em bao nhiêu năm trời? Những người bạn bất đồng ngôn ngữ và quan điểm sống... Em thấy mình chỉ có bè mà thiếu Bạn.... Em thấy lẻ loi....
    Và... em mất Anh... Em mất anh từ bao giờ em cũng không biết nữa. Có thể là ngay từ những ngày em có anh, cũng có thể là từ lời chia tay gần đây nhất. Mất anh - em đang cố nhớ lại mình có anh từ khi nào, và đã từng mất anh chưa? Cái ngày xưa, khi còn ở VN, em đã từng lẩm nhẩm vu vơ : " Em có anh - mà lại chẳng có anh. Chỉ niềm đau là thật... .", thế mà, nó như định mệnh... đúng là em có anh, để rồi chẳng còn anh....
    Mất anh - em biết là em mất anh ngay khi em đặt chân lên máy bay rồi. Em biết là em mất anh ngay khi anh nói với em rằng : " Anh sẽ chờ em hai năm. Hai năm nữa em về mình sẽ cưới"... Em biết, em biết mình sẽ chẳng bao giờ có được anh kể cả khi anh nói điều đó... Và đúng là như vậy.... 6 tháng thôi, chỉ sau 6 tháng anh đã đổi thay rồi... Thời gian trôi nhanh mà anh, vậy sao anh không thể đợi em như lời anh nói???
    Mơ ước vẫn trôi dù chẳng thể bềnh bồng
    Nỗi khát vọng chỉ là bờ bến
    Anh có biết ngày chúng ta đang đến
    Cũng chỉ là cái ngày Chia tay....
    Chia tay ! Chúng ta thực sự chia tay rồi. Em chấp nhận nó như một lẽ dĩ nhiên phải đến. Bởi em hiểu, và em có níu kéo nó bao giờ đâu. Chính anh đã níu kéo em, rồi lại rời bỏ em... Anh để lại trong em vết thương lòng quá lớn.... Và em chỉ băn khoăn một điều, một điều cho đến bây giờ : Lý do anh chia tay em ? Vì ai, hay vì điều gì???
    .....
    Hôm nay tròn một năm ngày em sang đây, tròn 4 tháng kể từ hôm chúng mình chia tay, và cũng cùng lúc em nhận yêu một người - khác anh. Em cứ tưởng rằng lúc đó nhận lời một người khác là trừng phạt anh, nhưng thời gian và tình yêu của người ấy dành cho em giúp em tôn trọng và dần có tình cảm với người ấy. Không so sánh nhưng em cảm nhận được thứ tình yêu giữa Anh - Em trước đây và Em - người ấy bây giờ khác nhau như thế nào. Anh ích kỉ chỉ biết nhận mà không biết sẻ chia, yêu thương, còn với người ấy, em thấy mình được yêu thương, người ấy yêu thương em hơn bản thân họ...
    Và bây giờ thì em hiểu, đôi khi, người ta phải từ bỏ một vài điều để có được một điều thật ý nghĩa. Em đã bỏ đi một vài điều, thậm chí nhiều điều để bây giờ có được người ấy. Em cũng yêu họ, yêu và biết được mình trong trái tim họ chiếm vị trí như thế nào, khác hẳn với anh.....
    Và bây giờ, em không hề hối hận.....

  4. bluerosemary

    bluerosemary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2007
    Bài viết:
    1.207
    Đã được thích:
    0
    giá như em biết đc chút tin tức gì đó của Anh
    chỉ để biết rằng
    Anh đang ổn
  5. mimi812

    mimi812 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    1.172
    Đã được thích:
    0
    khi ko yêu nữa thì sẽ thành thù hận
    trước đây tôi ko tin vào điều này lắm, vì dù gì thì cũng đã yêu nhau...
    Nhưng giờ đây thì tôi thấy điều đó là đúng, ít ra là tôi cảm thấy như thế.
    Tôi căm ghét anh, ngày ngày tôi cầu mong cho anh chết đi, để tôi đựoc sống yên ổn.
    Anh đã từng nhục mạ tôi, đánh tôi, xem thường gia đình tôi, đi kể xấu tôi với bạn bè tôi bằng những câu chuyện anh tự nghĩ ra... tất cả chỉ vì cay cú khi tôi muốn chia tay.
    Tại sao tôi muốn chia tay ư? Tôi yêu anh vì ngưỡng mộ cái tài giỏi xuất chúng của anh, và sau một thời gian ngắn thì tôi thấy rằng trong cái lớp sơn bóng đẹp ấy là 1 khúc gỗ mục, tất cả chỉ là do anh tô vẽ lên một cách quá đà, tôi yêu những điều không có thực.
    Chia tay trong khổ sở, tôi nhẫn nhịn mềm mỏng để mong có được sự yên ổn mà không được. Thế là tôi tung hê hết, mặc kệ anh nhục mạ tôi thế nào, kể xấu tôi với mọi người những j`, bỏ ngoài tai hết. Tôi chỉ mong được bình yên.
    2 năm rồi, anh cũng đã có người yêu và dự tính đi đến hôn nhân, tại sao lại cứ mãi làm phiền tôi. Anh đã làm tổn thương tôi quá nhiều, và bây giờ lại bắt tôi phải tha thứ cho anh, phải làm bạn, phải chia sẻ với anh. Tôi ko làm được, tôi có quyền căm ghét một ai đó.
    Tôi ước anh không có mặt ở trên đời này, anh chết đi.
    A A A A A A A A A A A A A A A A A A A
  6. xo2001

    xo2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2008
    Bài viết:
    20
    Đã được thích:
    0
    Trái tim em không phải của anh nên anh không giữ, hết iu rồi thì bye bye.
    *****KHÔNG NÊN GIỮ CÁI GÌ KHÔNG PHẢI LÀ CỦA MÌNH*****
  7. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Giá mà....
    Hai từ đó gợi ra thật đau xót, làm em đớn đau... Lúc này, em không nghĩ được gì cả, hoàn toàn buông lơi suy nghĩ và không muốn bận tâm điều gì cả. Em không muốn nhấc máy nghe điện thoại từ anh, không muốn nói chuyện với anh khi mọi việc đang trở nên rắc rối khiến em nổ tung đầu óc lên như thế này... Nhìn anh đau thì lòng em cũng xót lắm, nhưng có thể khác được không anh?
    Kiêu hãnh và định kiến. Em chợt nhớ cuốn tiểu thuyết mà em đã một lần tới MFC xem nó được chuyển tải thành phim như thế nào. Bây giờ chợt nhớ, thì em thấy mình thấm thía điều đó... Phải chăng người lớn quá định kiến, còn em thì quá kiêu hãnh ????
    Anh mong đợi em nhìn nhận lại mọi vấn đề. Anh cho rằng em đã nhìn nhận sự việc hơn thực tế nó vốn có. Em đã nhìn nhận, em đã suy xét, và cho dù em có nhìn nhận về nó quá mức thì em cũng k cho phép mình chấp nhận nó một cách dễ dàng như vậy.... Em muốn làm cho anh day dứt, em muốn làm cho anh nhìn nhận một lần nữa, bản thân em có vị trí trong anh như thế nào? Em không muốn luôn nhìn anh đằng sau một cái bóng khác... Anh có thể, có thể không???
    Giá mà....
    Giá mà em chẳng quen anh...
  8. sbcraft

    sbcraft Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2006
    Bài viết:
    629
    Đã được thích:
    0
    Bình yên nhé bạn nhé
    Cuộc sống là những chọn lựa, và những chọn lựa đó sẽ dắt ta đi đến những ngã đường rất khác nhau
    Giá mà... để làm gì nữa nhỉ, vì mọi thứ đã đổi thay và không thể làm lại
    Chỉ cần bạn bình tâm, yên lòng thôi, mọi việc sẽ khác
    Tớ mong bạn bình yên, dù vị trí của tớ với bạn hiện giờ không khác nhau là mấy
    Nhưng tớ thì không muốn nói "giá mà..."
    Bởi đơn giản cuộc sống là chọn lựa của mình
    Đừng quá suy nghĩ về những chọn lựa ấy và hãy làm những gì mình cảm thấy thoải mái nhất nhé bạn
  9. nikocavn

    nikocavn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2003
    Bài viết:
    1.093
    Đã được thích:
    0
    Chênh vênh...
    Chỉ một câu nói bâng quơ mà lòng mình chênh vênh quá....
  10. tuan_epc83

    tuan_epc83 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2006
    Bài viết:
    3.268
    Đã được thích:
    0
    Em yêu! Lâu lắm không được gọi em bằng từ thân thương đó. Vậy là mùa đông lại sắp đến... Anh nhớ em, những ngày đông giá rét, em lúc nào cũng một đống áo lù xù, em còn nhớ anh vẫn gọi em là gà rù chứ? Giờ này, đang vui bên người khác, em còn nhớ đến anh không? À mà mùa đông đến, tay em lại đau nhỉ?
    Giá như ngày ấy...

Chia sẻ trang này