1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho những người iu cũ ... * _ *

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi pretty_Admin, 18/06/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. minhhai1506

    minhhai1506 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    1.317
    Đã được thích:
    0
    em ơi đc anh viết cho người tình đc ko ? đọc đc cái sám hối với người tình anh thấy có khi viết cho người tình là hợp lý nhất , vì đó cũng chỉ là ngừoi tình thôi :)) :))
  2. bigshowroom

    bigshowroom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/04/2007
    Bài viết:
    1.076
    Đã được thích:
    0
    người yêu cũ giờ chỉ còn là hoài niệm hic .......ko nên nhớ lại thêm u buồn .....
  3. NovemberRain_2511

    NovemberRain_2511 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Đừng tiếc những gì đã qua em nhé. Em xứng đáng nhận nhiều hơn thế cơ mà
  4. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Anh yêu em không?
    Ừ...
    Yêu thế nào?
    Là yêu....
    Yêu như thế nào?
    Như yêu em.....
  5. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Chả hiểu sao tâm trạng hôm nay đến là khó chịu. Khó chịu đến điên người. Muốn điên mà không điên nổi, muốn sống thật với mình, muốn được thoải mái yêu - ghét mà cũng khó....
    Buồn ! Lục lọi cái topic này, thấy những gì mình đã viết có gì đó lạnh lạnh, dửng dưng, như là những mẩu chuyện tình iu vu vơ, góp phần xả stress... để rồi đọc, thấy stress hơn...
    Đấy là Tình iu ........ Những mối tình được gọi là tình iu ấy vẫn có nhiều điều để nhớ, để trân trọng, để khắc sâu... Còn Tình Yêu thật sự thì sao? Ai đã đi qua mình, ai đã khắc sâu trong lòng mình một vệt xước... ai đã luôn là một góc nhỏ trong tâm hồn mình....
    Hôm nay, buồn, điên điên... ngồi viết về TÌNH YÊU.....
  6. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    MỐI TÌNH ĐẦU.......
    Em ngàn lần xin lỗi tình yêu
    Và anh,vì chưa bao giờ em nghĩ về anh trọn vẹn
    Chưa bao giờ trong thâm tâm em đúng hẹn
    Với anh...dù chỉ một lần
    Tình yêu của anh như giọt nươc trong ngần
    Anh sợ chạm tay sẽ rơi đâu mất
    Không phải rơi xuống đất
    Cũng chẳng bay lên trời
    Đơn giản em cũng chỉ là con người
    Muốn được yêu thương và thương yêu như thế
    Với anh tình yêu chỉ là một vế
    Mà em...
    Con người bây giờ khát vọng cứ nhiều thêm
    Em nhìn vào đâu cũng thấy bao mơ ước
    Và đêm đêm thao thức
    Vì một người khác anh
    Xin lỗi anh nhiều - một sợi chỉ mong manh
    Chẳng buộc nổi tâm hồn em và những lời nói dối
    Thôi xin anh đừng đợi
    Và đừng buồn khi em chia xa...
    .....Những vần thơ kia giờ đây càng trơ nên ám ảnh tâm tưởng nó, càng làm nó day dứt và suy nghĩ nhiều về anh hơn.Hôm qua, nó đã có một đêm trằn trọc, thao thức suy nghĩ về cuộc gặp gỡ gần đây nhất giữa anh và nó.Nó hờ hững lạnh lùng.Anh buồn rầu , thất vọng.
    ...Nó nói lời chia tay anh cách đây đã hơn ba năm rồi, không phải là nó hết yêu anh, bởi nó biết, dù cho không còn tình yêu với anh thì trong nó vẫn dành cho anh một thứ tình cảm đặc biệt nào đó mà nó không định nghĩa được, và điều đó đủ khiến nó không thể dũng cảm rời xa anh.Nó chia tay vì nó cảm thấy xấu hổ trước anh, nó cảm thấy không xứng đáng với tình cảm của anh dành cho nó.Nó ân hận và nuối tiếc...
    Anh ngỏ lời với nó vào đúng ngày lễ Valentine của 5 năm về trước. Lúc đó, nó rất mơ hồ về tình cảm của mình.Nó không xác định được những tình cảm nó dành cho anh có được gọi là Tình Yêu hay không?Lúc đó, nó chỉ là một con nhóc với những tình cảm bồng bột.Nó hãnh diện khi thấy có nhiều người để ý đến mình và nó phân vân...Nó đã nói với anh: "đây chỉ là tình cảm từ phía anh thôi đấy nhé.."Hình như anh đã sững người một lúc.Im lặng....rồi anh nói"Vậy anh có quyền chờ đợi và hi vọng không?".Nó lắc đầu"Em không biết!".
    Anh lặng lẽ quay đi, nó gọi với theo nhưng anh không nói gì nữa.Mấy ngày Tết tự nhiên trở nên quá buồn tẻ với anh, với nó.Nó suy nghĩ nhiều hơn về anh, nó nhìn nhận lại mình...và nó cảm thấy nó là một con bé thật tồi tệ.Nó biết mình đã làm tổn thương anh...Lẽ ra, nó và anh đã có một Valentine vui vẻ, vậy mà...
    Nó gửi cho anh một bức thư, thực ra là một đoạn thơ mà nó đọc được ở đâu đó:
    "There''''''''''''''''''''''''''''''''s a truth I''''''''''''''''''''''''''''''''ve found
    While travelling from East to West
    That the people we really wound
    Are always those we love the best"
    và nó chờ đợi anh trả lời.Anh gọi điện cho nó và bảo nó là một cô bé đáng ghét và dễ thay đổi.Nó mỉm cười hạnh phúc...
  7. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Tháng 3, cô nó điện về và bảo đã lo xong thủ tục đi du học cho nó, và nếu không có gì thay đổi thì tháng sau nó sẽ bay.Anh cũng biết chuyẹn nó có ý định đi du học từ lâu nhưng nó thì chưa lần nào nói với anh về điều này.Nó không muốn đi, nó sợ phải sống một mình nơi xứ lạ, và quan trọng hơn, nó sợ mất anh...
    Đó là khoảng thời gian nó sống trong buồn lặng và lo âu suy nghĩ.Anh dẫn nó đi chơi cũng không làm nó vui lên.Anh gặng hỏi có chuyện gì xảy ra với nó nhưng nó chỉ im lặng lắc đầu.Anh kéo nó lên cầu đứng rồi chỉ tay ra xa và hỏi: "Đố em biết khoảng cách giữa cây cầu này và cây cầu kia xa hay gần?"Nó ngước nhìn anh không hiểu...Anh bảo nó cứ trả lời câu hỏi của anh đi.Nó bảo nó không biết.Yên lặng...Rồi anh nói"Nó vừa gần lại vừa xa.Gần vì ta có thể nhìn thấy nó, còn xa vì nó không bao giờ gặp nhau.Rồi anh kéo nó ra xe, anh chở nó sang cây cầu bên kia.Đứng giữa cầu anh nói với nó"Em thấy không, chỉ cần 10phút là khoảng cách giữa hai cây cầu được nối liền, vậy lẽ nào khoảng cách giữa anh và em không thể nối liền sao?Anh muốn được chia sẻ cùng em những nỗi buồn, tại sao em lại cứ muốn giữ nó cho riêng mình vậy?Anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang lạnh giá của nó, nó bật khóc và thú nhận"nó buồn vì sợ phải xa anh..."Anh vỗ về và khuyên nó phải biết cứng rắn hơn..."Em có biết trên đời này anh sợ nhất điều gì không?Đó là sợ mất em..Nhưng anh không vì nỗi sọ hãi đó mà giữ em cho riêng mình, anh không muốn ngăn cản con đường em nên đi bởi nó tốt cho tương lai của em.Còn anh, anh cũng sẽ đi con đường riêng của mình, con đường mà anh nghĩ sẽ giúp anh có niềm tin và lòng kiên trì để đợi chờ em..."
    Và anh đã thực hiện đúng như lời anh nói.Anh lên đường nhập ngũ trước cả nó.Đó là những chuỗi ngày buồn bã và nhớ anh da diết.Rồi nó ốm, nó phải nằm viện mất hai tuần.Mẹ nó lo lắng cho sức khoẻ của nó lắm, mẹ nó khóc mà nói"có mỗi đứa con gái mà để nó đi xa như vậy thì ai chăm sóc cho nó đây?".Nó lặng lẽ khóc thầm...
    Sau bao đêm trằn trọc suy nghĩ nó quyết định nói chuyện với bố mẹ nó.Nó nói nói không muốn đi du học, nó muốn được học ở nhà, nó muốn gần gia đình và những người nó thương yêu...Mẹ nó im lặng.Bố nó hỏi nó đã suy nghĩ kỹ chưa?Nó nói, nó sẽ không hối hận với quyết định này.Bố nó bảo:đây là điều quan trọng quyết định cho tương lai của nó, vì vậy bố không ép buộc nó gì cả, nó được lựa chọn...Nó cảm ơn bố và nó đã quyết định theo ý mình.....
    ?Nó gọi điện và tâm sự với anh về quyết định của mình.Anh bảo tại sao nó lại từ bỏ một cơ hội tốt như vậy?Anh hỏi có phải do anh???Nó phủ nhận?.
    Những tháng ngày đó là những chuỗi ngày hạnh phúc của nó.Không đựoc gần anh nhưng nó luôn nhận đuợc những lời động viên từ anh, những tình cảm từ những lá thư của anh?Sinh nhật nó, anh không thể về, nó đã lên tận doanh trại thăm anh.Món quà anh dành tặng nó là một chiếc đồng hồ, kèm theo một câu chuyện anh đọc được.Anh yêu cầu nó tuởng tuợng rằng nó vừa thắng một cuộc thi mà giải thuởng là nhu sau: mỗi buổi sáng một nhà băng sẽ mở cho nó một tài khoản và chuyển vào đó 86400 đô la.Nhưng tất cả các trò choi đều có quy luật của nó và trò chơi này có hai luật:
    -Thứ nhất là tất cả số tiền nó không chi tiêu trong ngày thì đến tối sẽ bị lấy đi, nhưng sáng hôm sau, khi thức dậy, nó lại có một tài khoản mới với 86400 đô la mới để dùng trong ngày.
    -Thứ hai, nhà băng đó có thể chấm dứt trò choi mà không hề báo truớc cho nó, bất cứ khi nào họ cung có thể chấm dứt.Nó sẽ làm gì?
    Nó bảo với anh rằng nó sẽ mua những gì mình thích, tặng nhiều quà cho nguời thân, cho gia đình và bè bạn.Rồi cả những nguời nó không quen, bởi làm sao nó có thể tiêu hết số tiền lớn nhu vậy trong một ngày đuợc?Nhưng điều đó nói lên cái gì?Nó hỏi anh.Anh trả lời: "Anh muốn nói đến thời gian?.Mỗi buổi sáng thức dậy, ta có 86400 giây để sống và cuốc sống có thể dừng lại với ta bất cứ lúc nào.Vậy ta sẽ làm gì với 86400 giây ta có hàng ngày????Anh muốn em hiểu rằng thời gian quan trọng và quý giá thế nào, anh muốn em sử dụng thời gian của mình thật hữu ích, vì em biết đấy, thời gian chẳng bao giờ chờ đợi đuợc ai?.Hãy trân trọng thời gian chúng mình đã có với nhau, em nhé!
    Được Thu_6 sửa chữa / chuyển vào 08:51 ngày 02/07/2007
  8. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Tháng 10/02, nó lên HN học.Nó bắt làm quen với môi truờng mới và nó có những nguời bạn mới.Nhiều việc để làm khiến nó không còn thời gian để nhớ đến anh.Mà cũng lạ, sao anh chẳng gọi điện hỏi thăm nó?Sinh nhật anh, nó không thể liên lạc với anh vì anh đã chuyển đơn vị mới, nó gửi quà cho anh theo đuờng bưu điện?nhưng rồi nó chỉ nhận từ phía anh sự im lặng???Nó giận anh lắm và bắt mình không đuợc nghĩ về anh nữa.
    Nó lao vào Net để kiếm tìm trên đó sự nguôi ngoai.Nó chat và gặp không biết bao nhiêu nguời.Gặp rồi lại chán.Nó chẳng thể kết bạn với ai đuợc?Nhưng rồi nó gặp một người, sau cuộc nói chuyện đầu tiên, nó giật mình vì hình như nguời ấy có gì đó giống anh : kiêu ngạo, lạnh lùng và vô tình nữa?Nó đã bị cuốn hút bởi nguời ấy mặc dù những cuộc nói chuyện giữa nó và nguời ấy chỉ là những mâu thuẫn và cãi vã?Người ấy kể cho nó nghe về cô bạn gái của mình luôn bằng một giọng tự hào và trân trọng.Nó cảm thấy ghen tị với cô gái đó, nó bảo với nguời ấy như vậy.Người ấy cuời và bảo nó " qua tất cả những gì đã xảy ra giữa nó và nguời ấy, trong tâm hồn nguời ấy cũng dành một góc nhỏ cho nó rồi.Nguời ấy nhớ mãi bài thơ mà nó và nguời ấy viết tặng nhau và nó cũng thế .Bài thơ nguời ấy dành tặng nó sao cảm động và chân thành đến thế.Nó đã bao lần khóc lặng khi đọc những lá mail và những bài thơ của người ấy rồi?Nó coi nguời ấy là một nguời bạn lớn của mình, và người ấy cũng thế?
    Nỗi lòng
    Bạn ơi !
    Có bao giờ biết được
    Một nỗi lòng tặng chẳng ai ưa
    Chỉ riêng tôi về gói tháng năm thừa
    Để mùa sang đâu còn nghe giá lạnh
    Tôi vẫn biết cuộc đời bất hạnh
    Là gió mưa, là giông bão ở đời
    Trong hàng vạn năm chẳng ai hiểu nổi một con người
    Để mưa giông, căn phòng nghe giá lạnh...
    Bạn ơi !
    Có phải cây sẽ rụng lá sau mùa mưa
    Lá sẽ rớt rơi vào trong lòng bạn đó
    Tôi về ngắm hàng cây trơ trụi lá
    Cây xác xơ như lặng lẽ cuộc đời...
    Ai sẽ thấu hiểu hết một con người
    Để hạnh phúc nâng niu, đại dương chấn lặng
    Giữa cuộc sống bình yên có bạn ở đời
    Bạn ơi !
    Phải chăng rồi tất cả sẽ xa vời
    Mùa mưa, đại dương hay con dế mèn nhỏ bé
    Sẽ gọi về những tháng năm cằn cỗi
    Như chính tôi - con dế nhỏ ở đời?
    Rồi tất cả, tất cả sẽ xa vời
    Không còn mùa mưa rớt trong lòng tôi mãi
    Nhưng mai kia, muôn đời không còn nữa
    Bạn ơi!
    Bạn có về để tôi thấy mưa rơi?
    (2002)
    Nó send cho người ấy bài thơ nó làm trong một đêm mưa, ngồi một mình trong căn phòng trống trải, nó thấy cô độc và thèm một bờ vai, thèm có anh bên cạnh, nhưng trước mặt nó chỉ là chiếc máy tính và cái nick name sáng chói lên như thách thức của người ấy... Nó chỉ có người ấy là bạn, để tâm sự lúc này ....
    Không hiểu có phải lấy từ cảm xúc của nó không, chỉ một lúc người ấy đã làm bài thơ tặng nó, người ấy bảo không cần nghĩ gì cả, đọc xong bài thơ của nó, người ấy viết luôn... người ấy cho rằng nó và người ấy hiểu nhau, cho rằng người ấy hiểu nó :
    Tôi sẽ về
    Tôi sẽ về để bạn thấy mưa rơi
    Để bạn có thêm niềm vui nho nhỏ
    Để bạn thấy thế gian này rộng mở
    Với những tâm hồn chan chứa thương yêu
    Tôi sẽ về để bạn thấy chim kêu
    Giữa buổi ban mai ngập tràn ánh nắng
    Không còn nỗi cô đơn thầm lặng
    Không còn trống vắng trong tim
    Cõi lòng tôi thổn thức từng đêm
    Chập chờn trong mơ bóng hình của bạn
    Nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh
    Hiện về từ cõi hư vô
    Có lẽ nào tất cả chỉ là mơ
    Để hai con tim sống trong miền ảo tưởng
    Bởi hiện thực đã chẳng là mơ ước
    Số phận an bài, mình - hai nửa riêng nhau
    Vẫn biết cuộc đời còn những đớn đau
    Nhưng hạnh phúc đâu chỉ là có vậy
    Hạnh phúc ở nơi mỗi con tim run rẩy
    Hạnh phúc là quà tặng của ngày mai
    Hãy vững tin và hướng tới tương lai
    Bạn sẽ cập bến bờ mơ ước
    Bạn sẽ có được niềm vui đích thực
    Của cuộc đời dành tặng riêng ta.
    (2002)
    Nó khóc, nó đã lặng đi khi đọc những vần thơ ấy. Trong lòng nó nhen nhói những cảm xúc khó hiểu, không phải yêu thương - không phải cảm phục, nhưng có gì đó lạ lắm... Hình như tâm hồn nó bắt đầu đi hoang Và hình như người ấy cũng cảm nhận được điều tương tự như vậy, nó nhận ra điều đó khi đọc email người ấy gửi cho nó :
    Giá mà anh chẳng quen em
    Thì trong anh chẳng có thêm một người
    Đa mang - hai tiếng ở đời
    Phải chăng định mệnh buộc người vào ta ?

  9. boy_kinhcan2783hn

    boy_kinhcan2783hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2006
    Bài viết:
    2.639
    Đã được thích:
    0
    Gửi T , đứng cạnh nhau mà chẳng nhận ra nhau , dù sao thì cũng ko có gì , chỉ là tình cảm một phía từ anh thôi đúng không . Lúc em đi anh đã chọn giải pháp cắt đứt mọi liên lạc và tin tức về em , nhưng rồi khi nhìn thấy nụ cười ấy , ánh mắt ấy , tiếng nói ấy .... liệu anh có quên được em không ? cố vậy thôi em nhỉ . Có lẽ HN chật hẹp quá rồi
  10. phap

    phap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2003
    Bài viết:
    1.089
    Đã được thích:
    0
    Nằm mơ ngôi nhà trẻ thơ. Hơ hơ
    Hú ú ú ú

Chia sẻ trang này