1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho những người tôi yêu!!!

Chủ đề trong 'Cần Thơ' bởi ngoisaotimban, 14/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. in_anotherlife

    in_anotherlife Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay em kể cho anh nghe về một giấc mơ kỳ lạ....em chỉ lo sợ về một điều gì đó ko có thật!
  2. phamxuanthanh007

    phamxuanthanh007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2005
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Trả lời bài sun_forever
    Anh ơi em có mì hảo hảo nhưng không có loại tôm chua cay mà có loại đà điểu xào, ngon lắm anh an không? Anh đanh giặc ở đâu thế coi chừng quăng mìn chết "đà điểu" của em nghe. Anh biết em là ai không? Em đố anh đà điểu là em nào?
  3. TuongTuKhach

    TuongTuKhach Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/05/2003
    Bài viết:
    827
    Đã được thích:
    0
    Ba ơi, con nhớ ba lắm... bây giờ con mệt mỏi lắm, con muốn tìm một chỗ để ngã lưng, để thanh thản tâm hồn nhưng lại chẳng biết đi đau, nhà của con ở đâu vậy ba . . . con chẳng muốn lang thang thế này mãi đâu, bao giờ con mới có thể dừng chân đây, con đã đi lang thang từ lâu lắm rồi, từ cái ngày con mới biết đi kìa, bây giờ thì con đã mệt lắm rồi....
    Ba biết không, bây giờ con lại tự do lắm, con có thể làm bất cứ điều gì con muốn, không ai có thể cản được nữa rùi, kể cả mẹ và các chị, nhưng con lại cảm thấy mệt mỏi lắm, đơn độc lắm ba có biết không??? ba mất rồi, con chẳng còn nghe lời ai nữa cả, chẳng ai đủ sức thuyết phục con, có lúc con muốn được an ủi, vỗ về, được một lần mẹ ôm vào lòng, được các chị ôm một lần nhưng chẳng thể nào được ba à, nó chỉ như là một giấc mơ, trước mặt họ con lại rất mạnh mẽ, chưa lúc nào con dám tỏ ra mình yếu đuối, nhưng thật sự con mệt mỏi lắm....con cũng chỉ là con người, nào phải gỗ đá mà chẳng biết mệt đâu ba ơi, nhưng con lại chẳng có chỗ để về...
    Gia đình là gì hả ba, có phải là nơi để khi người ta mệt mỏi sẽ trở về để tìm thấy niềm vui. nguồn an ủi, động viên hay không??? nó có phải là cái chỗ dựa để bước vào đời hay không?? sao con lại không có, tại sao vậy, con chờ bao năm rồi, chờ từ ngày con có nhận thức đến bây giờ, sao lại chẳng thấy thế ba??? Còn còn nhiều điều muốn hỏi lắm, muốn nói lắm, nhưng ba mất rồi, con biết hỏi ai bây giờ, biết nói với ai, cái cảm giác bước vào đời nhưng đơn độc thế này mệt mỏi lắm, con không sợ mệt sợ khó mà chỉ sợ không có chỗ để nghỉ ngơi, trên thế gian này có nơi nào con cảm thấy yên tâm để có thể nghỉ ngơi đây, con biết trốn vào đâu đây khi cơn bảo lại nằm ở trong lòng, mỗi khi được dịp nó lại bùng lên tất cả, mệt mỏi lắm rồi ba à, tiếp cho con một chút sức mạnh, một ít nghị lực và niềm tin đi ba nhé để con có thể bước đi đối mặt với đời, làm tròn cái nhiệm vụ sống ở trên đời khi được sinh ra...........
  4. onelightct

    onelightct Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2005
    Bài viết:
    220
    Đã được thích:
    0
    "Mùa xuân vừa đến, hoa về trên những hàng cây. Và em lại đến, khơi màu áo mới vì anh...." .
    Lại một mùa xuân nữa đã qua, lại một năm nữa mình phải xa bạn. Nói xa thì hơi quá, vì nhà bạn cách nhà mình chỉ 1 cây số. Nhưng đối với mình thì bạn vẫn rất xa, xa lắm.... Kể từ ngày bạn có người yêu, mình với bạn đã không còn những ngày cùng đi học, cùng vui đùa, cùng đến nhà bạn nấu ăn. Tuy tết năm nay lớp mình vẫn họp mặt đấy, vẫn có bạn và mình đấy, nhưng dường như mình chẳng biết nói gì với bạn nữa, và bạn có lẽ cũng ngại nói chuyện với mình vì có người yêu của bạn bên cạnh.
    Tình yêu là gì hả? Có ai đó nói rằng: Để bắt đầu một tình yêu thì phải kết thúc một tình bạn. Sai rồi! Sao đến giờ mình chẳng bắt đầu được một tình yêu cho đúng nghĩa của nó, nhưng tình bạn thì lại không còn như trước. Phải chi người ấy thẳng thừng nói với mình là không thích mình, còn đằng này lại có cảm tình với mình trước người kia, nhưng chỉ vì mình không dám tỏ tình trước, nên bây giờ ....
    "Cho anh được sống những phút đầu tiên, có em tận đến những giây cuối cùng, suốt cuộc đời anh không quên chân tình, dành hết cho em....."
    http://chilinh.be/bantot.html
    Được onelightct sửa chữa / chuyển vào 21:45 ngày 04/02/2006
  5. Cara77

    Cara77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2003
    Bài viết:
    1.686
    Đã được thích:
    0
    Điều kỳ diệu mang tên tình yêu
    Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.
    Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu ngừơi ấy, hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta, nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại. Đừng nhận để không gây đau khổ. Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình, mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.
    Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó và rồi ta sẽ hiểu. Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế. Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là ?" tình yêu là một món quà ?" mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình .Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời mình.
    Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, phải nhầm lẫn một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn cũng nên trân trọng vì điều đó.
    Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.
    Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng nữa, hãy đi tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
    Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
    Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.
    Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.
    Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.
    Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.
    Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.
    Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.
    Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, lớn lên bằng nụ hôn và thường kết thúc bằng nước mắt.Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.
  6. muadongkhongtrolai

    muadongkhongtrolai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2004
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay anh không gọi, mình có buồn đâu vì biết là ko có. Nhưng vẫn mong, chờ, vô cớ...Nhìn thấy đầu 071...vui mừng quá, nhưng lại là 1 giọng khác cất lên " Alô chào bạn, bạn ơi cho mình hỏi..." ừ, có bao giờ anh vào diễn đàn này ko? Ngày mai về thăm ba mẹ, đi đường bình an nhé anh!
    Được muadongkhongtrolai sửa chữa / chuyển vào 19:19 ngày 31/03/2006
  7. tonghuynh

    tonghuynh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/08/2002
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Mình buồn quá, buồn thật nhiều. Mình nhớ người ta lắm, mình rất muốn gọi điện cho người ta chỉ để nghe được giọng nói, tiếng cười của người ta thôi, như thế mình cũng thấy hạnh phúc lắm rồi, nhưng mình chỉ có thể gọi điện cho người ta trong giờ hành chính, trong giờ làm việc mà thôi. Nhưng dạo này người ta thay đổi công việc mới nên có rất nhiều việc phải làm, không thể ngồi nói chuyện với mình nhiều như trước nữa. Mình thấy buồn lắm, nhưng cũng thương người ta nhiều lắm.
    Mình đã xa người ta hơn 3 năm rồi, nhưng những gì mình dành cho người ta không hề thay đổi, thậm chí càng ngày mình thương người ta nhiều hơn nữa. Mãi mãi mình không thể quên được buổi trưa hôm đó, tại góc cầu thang bệnh viện, mãi mãi mình không quên được giây phút đó. Anh hai của bé Sáu ơi, em thương anh lắm, mãi mãi em không quên được anh.
  8. Cara77

    Cara77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2003
    Bài viết:
    1.686
    Đã được thích:
    0

    ĐỜI SỐNG


    Giải mã Tình yêu và Nỗi lo sợ

    Một cuốn sách Khóa học về phép màu đã chỉ ra rằng chúng ta có 2 tâm trạng chính: yêu thương và lo sợ. Lo sợ là nguồn gốc của cảm xúc tiêu cực. Có thể lấy đó làm điểm khởi đầu đơn giản để xem xét tình cảm.
    Người chồng của Jane về nhà sặc mùi rượu và nước hoa. Jane giận dữ. Cô la hét và ném vỡ hết đĩa bát trên bàn. Thật ra, cô la hét vì sợ: sợ anh ta không quan tâm, sợ rằng sẽ mất anh và sợ những sợi tóc còn lại trên áo khoác của anh. Vậy khi chúng ta giận dữ, đó là lúc chúng ta sợ.
    Jim nói, anh lo lắng về đồ anh ta cầm cố. Lo lắng là một từ khác dành cho sự lo sợ. Nếu không sợ, vì sao phải lo lắng. Vậy, khi lo lắng cũng là khi ta đang rất sợ.
    Còn ghen tỵ, ghen tuông cũng do sợ. Bạn sợ mình yếu kém hơn mọi người, hơn đối thủ đang đeo bám người yêu bạn và sợ họ nghĩ như vậy. Khi ta ghen, đó cũng là khi ta sợ.
    Đằng sau giận dữ, lo lắng, ghen tỵ, chán nản là nỗi sợ. Vậy tình yêu đóng vai trò gì trong nỗi sợ này? Nó giúp cho bạn thành thật hơn với mình.
    Nếu muốn giảm thiểu nỗi lo sợ, không có cách nào khác, bạn phải thừa nhận nó. Một chàng trai nói: Em thật quá đáng vì cố tình làm anh ghen phát điên! thì anh ta bị sa lầy. Chỉ khi anh ta biết hỏi mình: Tại sao tôi sợ khi cô ấy nói chuyện với những anh chàng đẹp trai và có địa vị khác? Vậy là anh ta được giải thoát vì hiểu rằng đó là bởi anh ta sợ, chứ không phải do lỗi của người bạn gái kia. Khi thừa nhận nỗi lo sợ của mình, bạn có nhiều cơ hội để vượt qua nó hơn, đồng thời, nó giúp bạn lý giải được cảm xúc với người mình yêu thương. Anh yêu, lý do em giận dữ là do em sợ. Nếu anh mua chiếc xe đắt tiền đó, chúng ta sẽ phải khó khăn để sống trong một năm. Em la hét và bực bội khi anh về muộn vì em lo đã có chuyện gì đó xảy ra với anh trên đường. Nếu em mất anh, em không biết phải làm gì, em sợ lắm!
    Khi thừa nhận nỗi sợ của mình, cũng là khi mình khiến người khác suy nghĩ về sai lầm mà có thể họ sẽ phạm phải. Cũng như thế, khi ta chấp nhận mình không hoàn hảo và giải thích cảm xúc của mình là do lo sợ, những người yêu thương của chúng ta sẽ có phản ứng.

    Bạn có thể nói: Nếu tình yêu thương và nỗi sợ là 2 cảm xúc chính thì không phải sẽ có rất nhiều người lo sợ hay sao? Đúng rồi, nhiều người thậm chí lo sợ cho mái tóc mới, cho sự tăng cân xấu xí, lo sợ mất việc, lo bị xấu mặt, bị mất tiền, sợ tuổi già, sợ cô đơn, sợ sống và sợ chết...Đó là lý do cho những cảm xúc và hành động điên rồ mà họ thể hiện.
    Điều gì làm cho họ cảm thấy dễ chịu hơn? Chỉ có thể là tình yêu, là sự yêu thương!
    (Nguồn: Thanh Niên)
  9. wine_biber

    wine_biber Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    450
    Đã được thích:
    0
    Mùa Thu Đã qua đi ... để lại trong Anh biết bao kỷ niệm... nỗi nhớ mong... tiếc nuối...
    Nhớ ngày đó, Anh và em tay trong tay đi trên con đường xào xạc lá thu bay . Cuộc tình nồng thắm Anh dành cho Em chứa tran bao niềm yêu thương trong đó . Tình Anh dành cho Em chưa phai cớ sao em lại cách xa Anh ?? Em ra đi, phút biệt ly Anh mãi nhớ, rất buồn. Biết bao lời yêu thương dành cho nhau khi phút giây ta bên nhau ấm nồng, khi tình hồng đôi ta tựa như giấc mơ chỉ có Anh yêu mình Em, Anh mãi không bao giờ quên. Vậy mà giờ đây... Giờ Phút bên nhau nhẹ trôi đi như cơn gió thoảng. Em đã cất bước đi, đường phố vắng chỉ còn mình Anh, giấc mộng bên nhau của đôi ta đã úa tàn... Em có biết không? Từng đêm vắng, trời đổ mưa đến tê lòng... một mình Anh ngồi cô đơn nhớ Em. Luôn khát khao được ở bên Em. Trái tim Anh như đau nhói khi nghĩ đến hình ảnh của Em. Em đã đến với Anh, Anh mong mãi mãi đôi ta luôn có nhau bên đời, dù cho bao tháng năm có trôi đi vào quên lãng. Giờ đây, tình chúng ta nếu có lỡ cách xa rồi, trong lòng Anh vẫn mãi chỉ có Em. Bao tiếng yêu thương anh nguyện dành hết cho Em cho dù Em không còn ở bên Anh nữa, Suốt đời này Anh sẽ chỉ yêu một người... Mình Em mà thôi..!!
    Anh ...!!!
  10. Cara77

    Cara77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2003
    Bài viết:
    1.686
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu rồi em không còn ngồi viết cho anh nữa?. cái việc mà em vẫn thường làm mỗi ngày trước đây?
    Bây giờ hộp thư dành riêng cho anh không còn ở vị trí đầu tiên trong mailbox mà ở vị trí cuối cùng, im lìm, không thư đến thư đi? Tin nhắn yahoo, skype? tất cả đều được xóa dấu vết anh, như để tránh một nỗi đau?
    Giờ này anh đang làm gì? Chôn vùi vào cuộc sống hối hả? Chắc cũng tập thói quen quên em đi rồi. Dù sao cũng là một chuyện đã thu xếp rồi mà? Những thói quen cũ dần sẽ được lui vào một góc nào đó của ký ức? Chỉ có em ngồi đây ngậm ngùi, rồi nghe lòng nghẹn ngào một nỗi đau? riêng!
    Cuộc sống là một chuỗi lựa chọn. Và anh đã lựa chọn rồi. Con đường đó không có em. Trên đời này có biết bao nhiêu người yêu nhau nhưng không thể đến được với nhau? Có biết bao nhiêu người con gái cũng đau khổ như em đây?? Rồi sẽ cũng có ngày nó được nguôi ngoai?
    Phút yếu lòng, ai cũng có. Nó chỉ như một nhánh rẽ nhỏ, để rồi sau đó người ta vẫn phải quay lại với "đại lộ chính" của cuộc đời mình. Cứ ngỡ sẽ có con đường mới được tạo ra bằng những bước chân đi. Nhưng giờ đây những bước chân kia đã quay về lối cũ? Một phút chốc dao động trong tiếng khẽ để rồi bông hoa dại nào vẫn lặng lẽ chốn đồng hoang!
    Muốn làm một cái gai đâm vào chân anh thật đau, để ký ức chẳng còn chi êm đềm để nhớ về. Như vậy sẽ tốt hơn. Anh sẽ đi nhanh hơn, dấu vết sẽ tan mau hơn? Nhưng rồi sợ? người ta đau mất! Thôi thì làm một làn hương thỏang nhẹ, để xoa dịu cõi lòng ai, biết đâu, cũng đang dày vò?
    Rồi mỗi người sẽ có một cuộc sống riêng mới? Biết làm sao được khi sức em không đủ để nuôi lớn một tình yêu, đủ lớn để có thể vượt qua tất cả? Nhưng bây giờ, anh để lại đó, nó lại quá lớn để em quên đi?
    Nếu em sẽ chờ anh ở cuối đường kia, thì liệu có ngày nào đó anh cũng sẽ tìm thấy? Chắc là không. Vì em đã nói với anh em đi đường khác rồi! Chắc anh cũng sẽ tin vậy thôi? Cuộc đời sẽ không công bằng nếu có quá nhiều điều kỳ diệu đến với một người, anh nhỉ?

    (cóp từ 1 bức thư của TTO ... không phải nỗi lòng của mèo, nhưng ........ )

Chia sẻ trang này