1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho nỗi nhớ của ngày mai - Riêng tặng Tháng Năm và các Mayer thân yêu ! - Mỗi kì một nhân vật !

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Tháng Năm' bởi sweetwitch, 10/05/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sweetwitch

    sweetwitch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Viết cho nỗi nhớ của ngày mai - Riêng tặng Tháng Năm và các Mayer thân yêu ! - Mỗi kì một nhân vật !

    Kì 1.
    NINJA_IN_MASK
    Viết tặng cho anh iu !!!
    Không có cuộc vui nào không tàn ...

    Anh à !
    Lần đầu tiên em gặp anh, anh có nhớ không ? Đó cũng là ngày đầu tiên em đi chung với Tháng Năm. Anh không đi cùng mọi người, em chỉ biết là đến làng Canh rồi thì anh đến. Em thực sự đã nhìn anh bằng con mắt thán phục. Em nghĩ con người kia trông thật hay, cá tính, một con người giống như trong mơ ước của em. Đúng thế, em đã luôn mong mỏi mình là một người mạnh mẽ, cứng cỏi,không sợ trời, không sợ đất, ngang tàng, bướng bỉnh. Và em nghĩ, em chỉ có thể như thế được khi em sống như một thằng con trai. Đã có thời gian hồi cấp 3, em cắt tóc ngắn, em mặc đồ giống như con trai, nhưng rồi làm thế nào thì thực sự em cũng không thể luyện tính cách của mình như mơ ước được. Và... mặc đồ con trai trông em xấu ghê gớm. Thế nên khi nhìn thấy anh em đã rất chú ý. Hihi ... em nghĩ, có lẽ người kia còn ít tuổi hơn mình, trông trẻ con lắm ( và thấy hơi ghen tị vì điều đó, vì hình như mình đang mất dần đi cái gọi là ?otrẻ con? ấy ). Uh, em đã luôn dùng từ ?ongười kia? khi nghĩ về anh, vì anh vẫn rất ?oxinh xắn? và dễ thương nhưng... em không thể dùng từ ?ocô gái kia?( rất ít khi dùng từ này) hay ?o cô bé kia? được , và đương nhiên, em cũng không thể gọi anh bằng bất cứ danh từ nào dùng cho male . Chỉ biết rằng hôm đó, em thực sự chú ý đến anh nhiều.

    Buổi tối tổ chức sinh nhật tháng 7, một buổi tối mà em sẽ luôn cố gắng lưu giữ cùng với những kỉ niệm đẹp về Tháng Năm, em càng thấy anh rất hay - khi mọi người đối với anh như - người - đẹp - trai- nhất-Tháng-Năm, từ cách xưng hô, nói chuyện... Khi ấy, anh ngồi ngay sau em, và còn dựa vào em nữa...

    Mình nói chuyện không nhiều, vì chẳng có nhiều dịp gặp gỡ. Em vẫn nhớ (lại nhớ) hôm đi sinh nhật anh Ngu ngu. Em chở anh, từ café Huy ra Hồ Đắc Di. Và hôm đó mình đã nói một số chuyện. Em đã không còn nhớ mình đã nói gì, mình đã nghe gì, nhưng em nhớ anh đã nói về XHCN, về Karl Marx, anh muốn làm một sự nghiệp gì đó thật lớn lao. Và cả về chuyện anh muốn làm con trai , em muốn làm con trai vv và vv... Em không quên cảm giác của mình tối hôm đó, về những gì anh nói, và về anh nữa.Em rất muốn có thể suy nghĩ khoáng đạt và có được niềm say mê,tình yêu vào cái người ta gọi là ?olý tưởng? như anh. Những cái đó em không có, dù cố gắng đến mấy, em cũng không thể nào làm được. Và em thực sự hi vọng, điều em không làm được, thứ em không có được.. anh sẽ làm được và làm được một cách hoàn hảo nhất.


    Một năm, không đủ cho nhiều kỉ niệm, em chỉ là một trong số các ... ?o cô vợ?, ?o người iu?... của anh. Nhưng.... em đã luôn gọi anh là ?oanh?, ?o anh iu?, trước giờ vẫn thế. Ah,,, em còn nhớ rằng có một buổi tối chủ nhật nào đó, khi đi trên đường, anh đã hát cho em nghe ?oEternal Flame? và một bài hát về Hà Nội. Anh hát bằng chính trái tim mình, bằng một sự chú tâm khủng khiếp, còn em cứ im lặng, vừa đi vừa nghe, cảm giác mình đang được truyền cho sự mê say, sự hết mình, như một dòng nước mát lạnh...

    Tối nay,lại gặp anh. Gặp anh thật là khó đúng không. Em không biết rằng buổi tối nay có ý nghĩa đối với anh nhiều như thế nào, và chắc anh cũng không biết tối nay có ý nghĩa đối với em ra sao. Đã lâu, em không gặp mặt đông đủ mọi người.Em không có được sự tỉ mỉ, chu đáo để biết cách gọi mọi người đến tổ chức sinh nhật cho anh. Em cũng không có sự cẩn thận,hiểu biết để tổ chức bất cứ một điều gì, dù chỉ là một cuộc họp mặt. Thậm chí đến khi tham dự một buổi gì đó, nhiều khi em cũng chỉ quan sát mà thôi. Như tối nay, em ngồi nhìn mọi người cười nói, rôm rả,em vừa vui, vừa buồn. Mặc kệ những tâm trạng ngổn ngang của mình, chỉ nhìn mọi người như thế, chỉ vậy thôi, đủ để em cảm nhận một cái gì đó vẫn còn đang tồn tại, vẫn chưa tuột khỏi tay em. Có một nỗi sợ hãi mơ hồ,uh, vẫn luôn là như vậy, nỗi sợ hãi về một thời gian tươi đẹp sẽ qua đi, tất cả sẽ chỉ còn là quá khứ. Bạn em nói rằng em có vẻ khá lãng mạn, viển vông nhưng thực ra lại là người khá lí trí và thực tế. Em không sống trong mơ, hoặc ít ra chỉ sống trong mơ ở một số khía cạnh. Thế nên khi nhận ra một số chi tiết gì đó nhỏ thôi không ổn, là em đã sợ. Nhưng em hiểu, và luôn biết cách chấp nhận cái điều phải xảy đến...

    Tối nay,trên góc vỉa hè này, vẫn là Tháng Năm,là anh, là chị Giang,chị Hiền Lovely_penguin, là chị Nhung Candies,là chị Trang, chị Diệp,anh TLCB, anh Ngu ngu,cogaidetvai, bé Vân.. và em, nhưng rồi ngày mai, ngày sau... Chuyện của tương lai, đúng không ? Nhưng anh ơi, em ghét sự chia tay, tạm biệt.. hay gì gì đó tương tự. Có lần em bảo : ?o Anh hãy về cùng với Tháng Năm đi?, anh bảo rằng ?o Anh đã về rồi đấy chứ, từ nay anh sẽ đi cùng với T5 nhiều hơn?. Nhưng em biết, mọi chuyện sẽ không thể như trước đây, như trước khi anh quyết định ra đi. Giờ đây, em không biết con đường đi của mình có đúng hay không, bởi trước giờ em làm sai thì làm lại, vì em là ?otrẻ con?, em dễ được tha thứ và em cũng dễ tha thứ cho chính mình. Nhưng càng lúc, em càng không thể như trước được nữa. Và em hi vọng, em sẽ không đánh mất bất cứ điều gì...

    Em nhớ có một câu tiếng Anh, mà dịch ra nghĩa tiếng Việt thì ý như thế này : ?o Chúng ta đã đi những con đường riêng, và tôi biết, đó là điều tốt nhất. Nhưng tôi tự hỏi, liệu rồi đây tôi có còn gặp một người nào nữa như bạn hay không ? ?oĐó là câu nói mà em thấy rất hợp với những người trong T5,bởi thực sự, em luyến tiếc, luyến tiếc vô cùng....

    P/S : Anh iu ! Anh nói hồi này em không post nữa, bây giờ em lại viết lại rồi đây này. Dành tặng anh iu đầu tiên, vì kỉ niệm ... sinh nhật muộn của anh . Anh ạ ! Có lẽ em nghĩ thật xa xôi, nhưng em không biết,5 năm, 10 năm... nữa, không biết em có còn gặp được anh không ( em luôn hi vọng rằng có, và tất cả các Mayer nữa ) thì em sẽ gọi anh là gì ? Có còn là ... ?o Anh iu? được nữa không ? Nếu không, em hi vọng... mình đã không còn đủ đa cảm để buồn vì ?o vật đổi sao dời? như thế nữa...

    Kì 2 - BMTTMOS
    Tình yêu ngày xưa ...
  2. LEDUNG250781

    LEDUNG250781 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    1
    Dấu hiệu của mộc cuộc chia ly.
    " Đó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ
    Tươi như cánh nhạn lai hồng..."
    Em Sa viết hết các nhân vật trong Tháng Năm thì chắc ý định tạm biệt sẽ tan thành mây khói mất
  3. LEDUNG250781

    LEDUNG250781 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    1
    Dấu hiệu của mộc cuộc chia ly.
    " Đó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ
    Tươi như cánh nhạn lai hồng..."
    Em Sa viết hết các nhân vật trong Tháng Năm thì chắc ý định tạm biệt sẽ tan thành mây khói mất
  4. sweetwitch

    sweetwitch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Ông ơi, đây không phải là ?ocuộc chia ly màu đỏ?, ?o tươi như cánh nhạn lai hồng? đâu, mà là :
    ?oLy khách ! Ly khách ! Con đường nhỏ
    Chí lớn chưa về bàn tay không
    Thì không bao giờ nói trở lại
    Ba năm mẹ già cũng đừng mong .?
    Ông cứ nói cháu, thế còn ông thì seo huh??
  5. sweetwitch

    sweetwitch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Ông ơi, đây không phải là ?ocuộc chia ly màu đỏ?, ?o tươi như cánh nhạn lai hồng? đâu, mà là :
    ?oLy khách ! Ly khách ! Con đường nhỏ
    Chí lớn chưa về bàn tay không
    Thì không bao giờ nói trở lại
    Ba năm mẹ già cũng đừng mong .?
    Ông cứ nói cháu, thế còn ông thì seo huh??
  6. sweetwitch

    sweetwitch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Kì 2.
    BMTTMOS
    Viết tặng cho chị dâu !!!
    Tình yêu ngày xưa-nỗi nhớ ngày sau ...​
    Chị à!
    Em nhớ một câu thơ
    ?o Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
    Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn?.

    Em chắc chắn rằng khi chị rời xa Hà Nội này, trở về với thành phố biển yên bình của chị, thì chị sẽ nhớ , nhớ thật nhiều cho mà xem. Em không biết tại sao, em cũng không thể lý giải, chỉ biết rằng HN có một cái gì đó đặc biệt lắm. Không ai có thể quên Hn khi đã một lần đặt chân đến đây. HN mãi mãi là HN, ngàn đời vẫn sẽ là HN. Lối sống, giai điệu phố phường,những con người, cách phục sức... sẽ không giống với bất cứ nơi đâu trên dải đất VN này. HN không ồn ào sầm uất như Sài Gòn,không êm đềm mát dịu như Đà Lạt, không có những bờ biển đẹp mê hồn như Nha Trang - Hòn Ngọc Việt , và cũng không có những kỉ niệm gắn bó với chị như Vũng Tàu - nơi chị đã lớn lên. Nhưng bù lại, Hà Nội có những thứ không nơi nào có được. Như chiều nay, khi em với chị đi ngang qua hồ Gươm em đã run người và suýt hét lên vì đẹp. Nắng vàng trong vắt trải xuống mặt hồ lung linh, lăn tăn sóng. Nước mênh mang, sóng sánh như sắp tràn ra, những cành liễu rủ ven bờ, những chiếc ghế đá im lìm trong nắng, và thảm lá vàng rơi...Rồi đến hồ Trúc Bạch, nếu chị biết là không được ngồi cái ghế đó có lẽ em sẽ áy náy lắm,khó chịu lắm. Em cảm thấy hơi bực khi mấy cô bé cấp III đó nói rằng : ?o mình vừa về đã có người chiếm chỗ rồi?. Hừ... chỗ ngồi đó em và Linh biết trước, đó là chỗ ngồi đặc biệt của tụi em mà... Hihi.. không biết ai biết trước, và cái ghế đó chẳng phải là của ai, nhưng.. Hn có cả trăm chỗ vớ vẩn đáng yêu, đáng nhớ thế đấy chị ạ !!! Có lần em đã tưởng tượng, uh, không phải một lần, mà là nhiều lần cơ đấy, em nghĩ là em sẽ rời HN này để đến sống ở một thành phố xa... Không phải vì em không còn yêu HN nữa, em vẫn yêu, nhưng em cũng yêu cả một nơi khác nữa. Em sẽ thế nào nếu như những buổi chiều không thể cùng bạn bè đi vòng vòng lên hồ Gươm, hồ Tây được nữa ? Em sẽ thế nào khi biết rằng gió mùa đông bắc đã về ở HN nhưng nơi em ở lại nắng nóng chang chang ? Em sẽ thế nào khi tết đến xuân về em chỉ nhìn thấy mai vàng rực rỡ, còn những cành đào héo hắt trong nắng tươi ? Em sẽ thế nào khi không thể đi trên những con đường ngạt ngào hương hoa sữa, hay ngồi dưới gốc cây bên Nhà Thờ Lớn mùa thu để hi vọng được nghe tiếng chuông ngân nga ??? ...Cả trăm ngàn thứ để yêu, để thương, để nhớ đến quay quắt HN... phải vậy không chị ? Niềm thương nỗi nhớ nhiều khi mang đến cho người ta những cảm xúc đẹp và lãng mạn, nhưng cũng có lúc làm cho người ta khó chịu và bứt rứt kinh khủng. Thế mà có một thứ gọi là ?~sự đam mê? khiến em có cảm giác mình có thể từ bỏ tất cả, và có thể làm được tất cả. Tất cả chỉ còn là thời gian ...., dù trên thực tế, mọi mộng mơ đều tan vỡ, chỉ còn lại một chút ảo tưởng nhỏ nhoi..
    Rồi em gặp chị, là một buổi chiều chủ nhật, là lần đầu tiên em xuống trường NĐC. Con gái miền nam có 2 thứ mà em thích nhất, và cũng sợ nhất, đó là giọng nói và sự dịu dàng. Con gái miền nam có giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào hơn con gái bắc, và tính tình cũng dịu dàng hơn. Hihi... còn con gái bắc thì được khen là cá tính, thông minh nhưng lại... đanh đá, ?odữ như bà chằn?. Đó là một topic của một box nào đó em đã từng đọc. Thích thì vì... thích, còn sợ vì ... sợ ( sẽ mất đi một cái gì đó vì những ...cái này). Và chị là người con gái miền nam đầu tiên em gặp (chị hai của em ở Đà lạt thì không nói). Em tò mò, em nói chuyện với chị, em thật sự muốn... thăm dò. Ngốc không ? Và ngay hôm đó, em đã trở thành ?o em dâu? của chị. Hihi...? Vì em muốn lấy chồng ở Vũng Tàu,vì em thích biển?, chỉ là một câu nói đùa, nhưng cũng vẫn như là câu ?o Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng?... Vẫn là tình cảm ấy...
    Chị và em có lẽ là ?ochị chồng - em dâu? hoà thuận nhất đấy nhỉ ( hihi không kể đến 2 người hồi chiều chị kể ....), sau đó trên 4rum ai cũng biết ?o chị dâu - em dâu ?o này. Cứ làm như ngay ngày mai em nghiễm nhiên trở thành em dâu thật của chị vậy. Rồi sau đó chị và em cũng có nói chuyện , có tâm sự, còn đi xem bói nữa. Bà ấy nói cũng khá đúng đấy chứ...
    Chị ạ !
    Em thấy thật cay nghiệt và khó khăn khi cứ phải ở một nơi này và ?othương về nơi khác? ...Bởi vì ?o người ta luôn thích và luôn quý những gì người ta không có. Người này thì yêu người khác và người ở nơi này thì thương về người ở nơi nọ?. Tất cả chỉ còn là quá khứ, phải không chị ? Với em cũng thế. Đến tận bây giờ em mới nhận ra rằng mình đã sai. Em thấy chị giống như mai vàng, còn em là một bông đào hồng phai. Mai thuộc về xứ nóng, mai tươi tắn, rực rỡ,kiêu sa trong nắng ấm. Còn đào thì rung rinh, e ấp trong cái se lạnh của mùa đông xứ bắc, mùa đông Hà Nội. Bắt hoa mai run rẩy trong gió rét lạnh căm những ngày tết miền bắc, hay bắt hoa đào hứng nắng héo hắt quắt queo những ngày tết miền nam đều không thể được. Thế là phá huỷ,không phải trân trọng cái đẹp nữa. Vì với em, cảm nhận cái đẹp phải bằng chính bản thân cái đẹp, bằng những cái thật nhất, hợp nhất của nó. Thế nên, em không buồn nhiều khi chị về Vũng Tàu, vì đó là một điều hiển nhiên, là điều tốt nhất. Về đó chị sẽ hạnh phúc, vì đó thực sự là nơi chị thuộc về, là cuộc sống của chị. Chị sẽ có thể sáng đi dạo ngắm bình minh, chiều đi dạo ngắm hoàng hôn, và tối thì nghe sóng biển rì rào, ngắm sao trời lấp lánh. Em ghen tị với chị đấy, mà nhà chị lại cách biển có vài trăm mét nữa. Hichic...
    Em chúc chị mọi chuyện sớm như ý muốn, sớm trở về Vũng Tàu, tất cả đều thuận lợi, và... đợi em 2 năm nữa... Nhất định ngày hôm đó em sẽ mang một hộp quà cao 1m65, nặng ?? kg đến nha...
    Còn hôm nay thì...
    Happy birthday to you !
    Happy birthday to you !
    P/S : Chị dâu ui ! Với chị thì đúng là ?o Cuộc chia ly màu đỏ ?o rồi đấy .
    ?oĐó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ
    Tươi như cánh nhạn lai hồng
    ... Ngày mai sẽ là ngày sum họp
    Đã toả sáng. Những tâm hồn cao đẹp ?o.

    >>> LEDUNG250781 : Ông ơi, ông thấy đúng không ông ???
    Được sweetwitch sửa chữa / chuyển vào 22:38 ngày 11/05/2005
  7. sweetwitch

    sweetwitch Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Kì 2.
    BMTTMOS
    Viết tặng cho chị dâu !!!
    Tình yêu ngày xưa-nỗi nhớ ngày sau ...​
    Chị à!
    Em nhớ một câu thơ
    ?o Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
    Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn?.

    Em chắc chắn rằng khi chị rời xa Hà Nội này, trở về với thành phố biển yên bình của chị, thì chị sẽ nhớ , nhớ thật nhiều cho mà xem. Em không biết tại sao, em cũng không thể lý giải, chỉ biết rằng HN có một cái gì đó đặc biệt lắm. Không ai có thể quên Hn khi đã một lần đặt chân đến đây. HN mãi mãi là HN, ngàn đời vẫn sẽ là HN. Lối sống, giai điệu phố phường,những con người, cách phục sức... sẽ không giống với bất cứ nơi đâu trên dải đất VN này. HN không ồn ào sầm uất như Sài Gòn,không êm đềm mát dịu như Đà Lạt, không có những bờ biển đẹp mê hồn như Nha Trang - Hòn Ngọc Việt , và cũng không có những kỉ niệm gắn bó với chị như Vũng Tàu - nơi chị đã lớn lên. Nhưng bù lại, Hà Nội có những thứ không nơi nào có được. Như chiều nay, khi em với chị đi ngang qua hồ Gươm em đã run người và suýt hét lên vì đẹp. Nắng vàng trong vắt trải xuống mặt hồ lung linh, lăn tăn sóng. Nước mênh mang, sóng sánh như sắp tràn ra, những cành liễu rủ ven bờ, những chiếc ghế đá im lìm trong nắng, và thảm lá vàng rơi...Rồi đến hồ Trúc Bạch, nếu chị biết là không được ngồi cái ghế đó có lẽ em sẽ áy náy lắm,khó chịu lắm. Em cảm thấy hơi bực khi mấy cô bé cấp III đó nói rằng : ?o mình vừa về đã có người chiếm chỗ rồi?. Hừ... chỗ ngồi đó em và Linh biết trước, đó là chỗ ngồi đặc biệt của tụi em mà... Hihi.. không biết ai biết trước, và cái ghế đó chẳng phải là của ai, nhưng.. Hn có cả trăm chỗ vớ vẩn đáng yêu, đáng nhớ thế đấy chị ạ !!! Có lần em đã tưởng tượng, uh, không phải một lần, mà là nhiều lần cơ đấy, em nghĩ là em sẽ rời HN này để đến sống ở một thành phố xa... Không phải vì em không còn yêu HN nữa, em vẫn yêu, nhưng em cũng yêu cả một nơi khác nữa. Em sẽ thế nào nếu như những buổi chiều không thể cùng bạn bè đi vòng vòng lên hồ Gươm, hồ Tây được nữa ? Em sẽ thế nào khi biết rằng gió mùa đông bắc đã về ở HN nhưng nơi em ở lại nắng nóng chang chang ? Em sẽ thế nào khi tết đến xuân về em chỉ nhìn thấy mai vàng rực rỡ, còn những cành đào héo hắt trong nắng tươi ? Em sẽ thế nào khi không thể đi trên những con đường ngạt ngào hương hoa sữa, hay ngồi dưới gốc cây bên Nhà Thờ Lớn mùa thu để hi vọng được nghe tiếng chuông ngân nga ??? ...Cả trăm ngàn thứ để yêu, để thương, để nhớ đến quay quắt HN... phải vậy không chị ? Niềm thương nỗi nhớ nhiều khi mang đến cho người ta những cảm xúc đẹp và lãng mạn, nhưng cũng có lúc làm cho người ta khó chịu và bứt rứt kinh khủng. Thế mà có một thứ gọi là ?~sự đam mê? khiến em có cảm giác mình có thể từ bỏ tất cả, và có thể làm được tất cả. Tất cả chỉ còn là thời gian ...., dù trên thực tế, mọi mộng mơ đều tan vỡ, chỉ còn lại một chút ảo tưởng nhỏ nhoi..
    Rồi em gặp chị, là một buổi chiều chủ nhật, là lần đầu tiên em xuống trường NĐC. Con gái miền nam có 2 thứ mà em thích nhất, và cũng sợ nhất, đó là giọng nói và sự dịu dàng. Con gái miền nam có giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào hơn con gái bắc, và tính tình cũng dịu dàng hơn. Hihi... còn con gái bắc thì được khen là cá tính, thông minh nhưng lại... đanh đá, ?odữ như bà chằn?. Đó là một topic của một box nào đó em đã từng đọc. Thích thì vì... thích, còn sợ vì ... sợ ( sẽ mất đi một cái gì đó vì những ...cái này). Và chị là người con gái miền nam đầu tiên em gặp (chị hai của em ở Đà lạt thì không nói). Em tò mò, em nói chuyện với chị, em thật sự muốn... thăm dò. Ngốc không ? Và ngay hôm đó, em đã trở thành ?o em dâu? của chị. Hihi...? Vì em muốn lấy chồng ở Vũng Tàu,vì em thích biển?, chỉ là một câu nói đùa, nhưng cũng vẫn như là câu ?o Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng?... Vẫn là tình cảm ấy...
    Chị và em có lẽ là ?ochị chồng - em dâu? hoà thuận nhất đấy nhỉ ( hihi không kể đến 2 người hồi chiều chị kể ....), sau đó trên 4rum ai cũng biết ?o chị dâu - em dâu ?o này. Cứ làm như ngay ngày mai em nghiễm nhiên trở thành em dâu thật của chị vậy. Rồi sau đó chị và em cũng có nói chuyện , có tâm sự, còn đi xem bói nữa. Bà ấy nói cũng khá đúng đấy chứ...
    Chị ạ !
    Em thấy thật cay nghiệt và khó khăn khi cứ phải ở một nơi này và ?othương về nơi khác? ...Bởi vì ?o người ta luôn thích và luôn quý những gì người ta không có. Người này thì yêu người khác và người ở nơi này thì thương về người ở nơi nọ?. Tất cả chỉ còn là quá khứ, phải không chị ? Với em cũng thế. Đến tận bây giờ em mới nhận ra rằng mình đã sai. Em thấy chị giống như mai vàng, còn em là một bông đào hồng phai. Mai thuộc về xứ nóng, mai tươi tắn, rực rỡ,kiêu sa trong nắng ấm. Còn đào thì rung rinh, e ấp trong cái se lạnh của mùa đông xứ bắc, mùa đông Hà Nội. Bắt hoa mai run rẩy trong gió rét lạnh căm những ngày tết miền bắc, hay bắt hoa đào hứng nắng héo hắt quắt queo những ngày tết miền nam đều không thể được. Thế là phá huỷ,không phải trân trọng cái đẹp nữa. Vì với em, cảm nhận cái đẹp phải bằng chính bản thân cái đẹp, bằng những cái thật nhất, hợp nhất của nó. Thế nên, em không buồn nhiều khi chị về Vũng Tàu, vì đó là một điều hiển nhiên, là điều tốt nhất. Về đó chị sẽ hạnh phúc, vì đó thực sự là nơi chị thuộc về, là cuộc sống của chị. Chị sẽ có thể sáng đi dạo ngắm bình minh, chiều đi dạo ngắm hoàng hôn, và tối thì nghe sóng biển rì rào, ngắm sao trời lấp lánh. Em ghen tị với chị đấy, mà nhà chị lại cách biển có vài trăm mét nữa. Hichic...
    Em chúc chị mọi chuyện sớm như ý muốn, sớm trở về Vũng Tàu, tất cả đều thuận lợi, và... đợi em 2 năm nữa... Nhất định ngày hôm đó em sẽ mang một hộp quà cao 1m65, nặng ?? kg đến nha...
    Còn hôm nay thì...
    Happy birthday to you !
    Happy birthday to you !
    P/S : Chị dâu ui ! Với chị thì đúng là ?o Cuộc chia ly màu đỏ ?o rồi đấy .
    ?oĐó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ
    Tươi như cánh nhạn lai hồng
    ... Ngày mai sẽ là ngày sum họp
    Đã toả sáng. Những tâm hồn cao đẹp ?o.

    >>> LEDUNG250781 : Ông ơi, ông thấy đúng không ông ???
    Được sweetwitch sửa chữa / chuyển vào 22:38 ngày 11/05/2005
  8. robinsonsvn81

    robinsonsvn81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2002
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    4
    Đợt tới anh giải quyết xong công vụ, anh với Sa thi sáng tác văn học đê , nhưng mà anh cứ xin phép là chuyển mấy bài này vào trong topic Chúng ta viết về Chúng ta nhá , để đây lâu ngày nó trôi mất, phí
    Mí lại anh khuyên Sa là mầu mè loè loẹt vừa thôi, cốt là ở cái nội dung hay Sa nhá
  9. robinsonsvn81

    robinsonsvn81 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/03/2002
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    4
    Đợt tới anh giải quyết xong công vụ, anh với Sa thi sáng tác văn học đê , nhưng mà anh cứ xin phép là chuyển mấy bài này vào trong topic Chúng ta viết về Chúng ta nhá , để đây lâu ngày nó trôi mất, phí
    Mí lại anh khuyên Sa là mầu mè loè loẹt vừa thôi, cốt là ở cái nội dung hay Sa nhá
  10. Basten

    Basten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Đừng, bác Sơn ơi, cứ để cái topic ấy lại đi. Không phải ai cũng lập được một cái topic như thế, với lại không phải bài viết nào cũng chất lượng được như trong này. EM Sa sẽ có trách nhiệm câu nó lên thường xuyên mà, bác lo xa quá .

Chia sẻ trang này