1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho Nov và những ngày mưa...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Thu_6, 06/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. duongqua83

    duongqua83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2003
    Bài viết:
    948
    Đã được thích:
    0
    Có Nov, có mưa...nhưng chưa thấy November Rain...chắc mọi người cũng thích bài này
    November Rain
    Guns N'' Roses
    When I look into your eyes
    I can see a love restrained
    But darlin'' when I hold you
    Don''t you know I feel the same
    ''Cause nothin'' lasts forever
    And we both know hearts can change
    And it''s hard to hold a candle
    In the cold November rain
    We''ve been through this such a long long time
    Just tryin'' to kill the pain
    But lovers always come and lovers always go
    An no one''s really sure who''s lettin'' go today
    Walking away
    If we could take the time to lay it on the line
    I could rest my head
    Just knowin'' that you were mine
    All mine
    So if you want to love me
    then darlin'' don''t refrain
    Or I''ll just end up walkin''
    In the cold November rain
    Do you need some time...on your own
    Do you need some time...all alone
    Everybody needs some time...on their own
    Don''t you know you need some time...all alone
    I know it''s hard to keep an open heart
    When even friends seem out to harm you
    But if you could heal a broken heart
    Wouldn''t time be out to charm you
    Sometimes I need some time...on my
    own Sometimes I need some time...all alone
    Everybody needs some time...on their own
    Don''t you know you need some time...all alone
    And when your fears subside
    And shadows still remain, ohhh yeahhh
    I know that you can love me
    When there''s no one left to blame
    So never mind the darkness
    We still can find a way
    ''Cause nothin'' lasts forever
    Even cold November rain
    Don''t ya think that you need somebody
    Don''t ya think that you need someone
    Everybody needs somebody
    You''re not the only one
    You''re not the only one
  2. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Ờ dẹp... không dẹp thì cũng chẳng còn gì để viết nữa... Mọi người rõ thật là... Tao cũng về Quán Trọ rồi... thoải mái hơn nhiều.
  3. NovemberRain_2511

    NovemberRain_2511 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    ... Những nỗi buồn vẫn cứ đến rồi đi trong đời chẳng thể nào đoán định được, có đôi khi biết trước mà vẫn cứ cố mua cho mình để rồi sau đó tự nhận ra mình khờ khạo và ngốc nghếch. Thế đấy. Hình như đã quá quen với những điều như thế rồi nên bây giờ dù đôi lúc vẫn từng đợt sóng ngầm cuộn lên, ta vẫn thấy bình yên lắm, hay ít ra thì cũng tự khoác cho mình chiếc áo bình yên, để lại mỗi ngày cười và nói, mỗi ngày lại rong chơi và hát ca...
  4. NovemberRain_2511

    NovemberRain_2511 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Em đã rời xa anh!
    Anh yêu em với một tình cảm mãnh liệt nhưng trầm lắng, nhưng tình cảm đó chỉ thể hiện khi anh sắp mất em. Anh đã cố gắng vuợt qua những khó khăn trong cuộc sống và tình cảm, đã cố gắng rất nhiều để xây dựng cuộc sống tương lai của hai ta. Nhưng dường như thế vẫn chưa đủ, em đã xa anh thật rồi...Mọi chuyện đi qua như một giấc mơ phải không em?
    Em ở bên anh giờ đây sao thật quá xa xăm, nụ cười của em sao dài thườn thượt. Anh cố gắng kéo lại những kỷ niệm hai đứa mình đang dần tan trong đôi mắt em. Những kỷ niệm ngày xưa thật đẹp, những vui buồn khi ta ở bên nhau, như những vì sao xa, những ước mơ thủa học trò của em, thủa sinh viên của anh. Những giấc mơ ấy thật buồn cười em nhỉ? chúng mình ước rằng cuộc sống sẽ có căn nhà hạnh phúc, lũ nhóc v..v, mình đã mơ và tưởng tượng trong những ngày mùa hạ đi tập thể dục buổi sáng cùng nhau, cùng cầm tay nhau qua những buổi sáng trong lành đi picnic. Vậy mà những kỷ niệm đó đã tan vụn trong đôi mắt em. Mấy ngày qua, em vẫn nói với anh rằng không có gì thay đổi, mọi thứ vẫn còn nguyên. Nhưng anh nhìn thấy sự đổ vỡ trong đôi mắt em nhạt nhoà... Đưa em về, anh cất tiếng chào em, em lạnh lùng chào lại rồi đi về, bỏ lại anh một mình câm lặng phía sau lưng.... Giờ đây, những buổi sáng thật buồn, một mình anh lặng lẽ hàn gắn và níu kéo những kỷ niệm xưa.
    Anh biết em từ hồi em còn bé lắm, nhưng hình dáng lại lớn lắm rồi. Một ngày mưa nhẹ, thật mệt mỏi, qua ly cà phê, anh lén nhìn em, một cô bé, không còn bé! và đôi mắt, ôi! đôi mắt ấy chưa có những kỷ niệm chất chứa bên trong. Tình cảm cứ thế lớn lên lúc nào anh cũng không biết nữa. ?.
    .....Hôm nay, sáng tỉnh dậy, sau một đêm ngắn, thật ngắn , vì anh có cảm giác dường như anh vừa chợp mắt thì trời sáng. Và em đã rời xa anh....Đến giờ anh vẫn ngỡ như là một giấc mơ. Chuyện chúng mình anh không thể nói cùng ai, vì có ai biết chúng mình đã từng có thời gian như vậy? Thật buồn cười phải không em, anh đã chia xẻ chuyện tình cảm, gỡ rối tơ lòng cho rất nhiều người bạn của anh, vậy mà chuyện của anh, anh không thể... mà anh cũng không ngờ chuyện buồn này lại đến với anh khi cả hai chúng ta vẫn còn những yêu thương dành cho nhau mà chẳng thể nào đến được.
    Đến giờ anh vẫn cứ ngỡ đó là một giấc mơ. Em và anh cứ tự nhiên mà rời xa nhau như vậy- không có một lý do nào cả. Giờ đây anh mới hiểu, chỉ có tình yêu không thôi thì chưa đủ. Người ta sống còn có gia đình, bè bạn và cả chính bản thân mình nữa. Anh nghĩ là anh sẽ không mang đến những gì em mong muốn, anh sợ em yêu anh thì em sẽ khổ , anh đã không coi trọng những điều hết sức bình thường... vì vậy mà ta không có nhau.
    ....Ngọn nến tình yêu trong anh, anh sẽ tạm tắt đi, anh sẽ thắp lại vào một thời điểm mà anh thấy thích hợp. Anh biết, và anh đã từng biết, lúc này đây để dịu đi nỗi đau, và để anh thành công trong tương lai anh chỉ còn biết cần có một tâm hồn...để làm gì....để gió cuốn đi. Lời ca này giờ đây thật hiệu nghiệm. Anh đã thực sự hiểu ra nguyên nhân tại sao em rời xa anh, cả hai ta đều không có lỗi, cả hai ta đều không muốn điều này xảy ra....gió đã cuốn tâm hồn em rời xa anh.
    .... 22-11-04....
    .....22-11-05....
    Ngày hôm nay của một năm về trước, chúng ta đã ngồi bên nhau... còn hôm nay, anh chỉ có một mình. Cũng có thể, ở đâu đó, em cũng ngồi một mình và ôn lại kỉ niệm với anh mà anh chắc là sẽ như thế.
    Hôm nay không có mưa, nhưng có rượu và nỗi buồn!
  5. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Anh !...em cũng đã yêu anh..yêu nhiều lắm và lần đầu tiên em cảm giác được tình cảm đó..yêu anh nhưng em thật ngốc nghêch trong mọi thứ..Cái này là của November nhưng giờ em cũng muốn dời xa anh thực sự...không phải vì em hết yêu anh mà vì mọi cái....November...em cũng vốn trầm lắng như mưa tháng mười một vậy...đôi lúc em trầm tới âm thầm mà anh chẳng biết....
  6. NovemberRain_2511

    NovemberRain_2511 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Anh ra Cổ Ngư, chỉ định để ôn lại chút kỷ niệm. Một ly anh đào hôm nay cũng đủ để làm anh say. Nhớ hôm đưa em về, nhớ lúc ngồi tâm sự cùng em. Hình như đó là lần duy nhất anh nói nhiều như vậy. Anh hát cho em nghe nữa, nhưng lúc đó em có cảm thấy gì đâu, em hờ hững và buồn vì người khác, em tìm đến anh để quên đi nỗi buồn em đang mang, vì thế mà em say. Anh đã để yên cho em khóc, nhìn em khóc. Nhưng hôm nay, cũng chỗ ngồi này, anh khóc, nước mắt ngược chảy vào trong. Day dứt và đớn đau. ANh không dám sống là chính mình nên mới có một kết cục như vậy.
    Anh ra đường, tìm cho mình một không gian thoáng đãng hơn, hy vọng nhẹ nhàng một chút. Hương hoa sữa đường Thanh Niên làm anh thoải mái hơn, anh hoà vào dòng người đông đúc, những đám thanh niên trạc tuổi anh, tuổi em kia đang phóng xe rầm rộ trên đường cổ vũ đội tuyển VN thắng lợi. ANh hoà vào dòng người đông vui đó mà thấy mình lạc lõng, anh lạc lõng vì không nhận ra chính mình, không hiểu mình cần gì nữa. ANh cố gắng tỏ ra bận bịu, không muốn gặp em, chỉ để không phải nghĩ nhiều về em nữa. Nhưng nếu em cứ như bây giờ, thì anh sẽ không yên tâm được.
    ANh lại online, không hiểu lý do gì mà hôm nay anh có thể viết nhiều như vậy. Hình như những thứ cảm xúc bị dồn nén quá lâu nay mới được dịp tuôn ra. Có phải vì ngày hôm nay, hay chỉ vì một ly anh đào nhỏ?
    Lúc này, anh thấy lòng nhẹ hẫng. ANh sẽ buồn hết ngày hôm nay, àh không , anh sẽ chỉ nghĩ về em cho hết tháng 11 này thôi. KHông có gì là mãi mãi, phải không em?
  7. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Anh!
    Tối qua em định lang thang, nhưng rồi lại đi cùng mấy đứa bạn. Lại CN và những bản nhạc Trịnh da diết buồn. Chúng nó cười nói, vui vẻ, còn em, em lặng đi nhớ về ngày hôm ấy của chúng mình. Không còn quan tâm mình đang ngồi với ai, và cũng không để tâm gì đến cậu bạn mà B muốn giới thiệu. Em cứ ngồi như chỉ có một mình vậy. Lúc đó tự hỏi, A đang làm gì, có một chút gì nghĩ đến ngày cũ không?
    Em cũng định lang thang. Nhưng con đường cũ như dài và xa vô tận. Em như đang có níu giữ một chút gì đó còn sót lại cho ngày hôm nay... Thèm một chút rượu, chỉ cần một chút nhấp môi để em có thể cảm nhận được vị ấm và cay, để được tìm lại cảm giác ngày xưa một chút... Nhưng lời anh nói, những bài hát anh hát cho em lúc đó, lại trở về văng vẳng bên em. Sao đến lúc này, em mới nhận ra ý nghĩa của những lời nói đó?
    Em đã định không vào đây nữa, nhưng xúc cảm về một ngày kỉ niệm ùa về trong em, và em lại tìm vào đây, như một miền lặng của mình.
    Hôm qua và hôm nay, em vẫn không nguôi nhớ về anh và những cơn mưa tháng 11....
  8. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Hâm! Trời nắng thế này mưa đâu mà nhớ!
    Đêm nào cũng thức đến 3,4h, sáng ngủ đến 12h mới chịu mở mắt cuống cuồng dậy đi làm. Sáng nay tao đặt đồng hồ 8h dậy, tự dưng thèm đc ra ngoài buổi sớm lắm, rủ ai đấy đi lượn lờ. Nhưng cuối cùng ko chống lại đc sự cám dỗ của cơn buồn ngủ hix hix.
    Đêm qua tí tởn nhắn tin cho mày, thấy hay ko em?
    Hôm nào tao dậy sớm buổi sáng, fi lên Bãi Tre hoặc đi đền trên hồ đê, hay để thứ 7 CN rủ cả chị iu đi đê, ko biết lấy chồng roài có còn lãng mạn ko nữa.
  9. UF0

    UF0 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    592
    Đã được thích:
    0
    Thay tittle đi!
  10. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Ngày không mưa?
    Hôm nay 25 phải không anh? Sao em không thấy mưa nhỉ? Anh bảo : hàng năm, cứ vào ngày này, trời lại đổ mưa như hôm ấy, và rồi em và anh lại lang thang đón kỉ niệm cơ mà.
    Hôm nay không mưa, vì thế nên không còn anh nữa. Em lang thang đón kỉ niệm cho riêng mình. Một lần cuối và là mãi mãi. Em không thể thoát khỏi những kí ức về anh. Ký ức của một năm về trước. Có yếu đuối quá không khi người con gái yêu mà không thoát khỏi dị biệt chính mình?
    ?oNếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại. Bên nhau tháng ngày, trao nhau những kỉ niệm, để nụ cười còn mãi lăn trên hàng mi, trên bờ môi, và trong những kỉ niệm xưa??
    Ngày hôm nay không mưa?
    Em lang thang trên những con đường HN. Con đường bước chân em và anh đã đi qua. Có biết bao con đường, là có chừng ấy kỉ niệm. Em nhớ quăy quắt những kỉ niệm ngày xưa, nhớ những con đường chúng mình đã đến?
    Đường Nắng là con đường hàng ngày em và anh đã đi qua. Con đường ấy tràn ngập ánh nắng vàng rực rỡ, em ngồi sau xe anh, đưa tay hứng từng giọt nắng vàng, đó là con đường của Mùa Hạ, Mùa Thu, anh nhỉ?
    Đường Ngỡ Ngàng là con đường anh cùng em đi vào một buổi tối mùa đông. Lần đầu tiền anh bảo em rằng giá như anh được quen em trước người ấy thì nhất định em sẽ không buồn như vậy, rồi anh bảo anh giống như Thuỷ Tinh mãi không lấy được Mị Nương chỉ bởi vua Hùng thiên vị với toàn sính lễ trên rừng... Em ngỡ ngàng, không hiểu?!
    Đường Bối Rối là con đường anh đưa em đi mà không có đích đến. Rồi bất chợt trong một phút xao lòng, anh đặt lên má em nụ hôn nhè nhẹ. Em có cảm giác lạ, thật lạ len lỏi trong tâm hồn.. Có phải em thích anh?!
    Đường Hoa là con đường em và anh dạo chơi khi HN sang Xuân. HN sang xuân, mặc những cây bàng phố Tràng Thi lá đỏ tơi bời, mặc cho những hàng cây hoa sữa phố Nguyễn Du đã thôi ướp hương hoa cho đêm HN, mặc cho gió rét những khuya đêm để ai đó ấm bàn tay những bắp ngô vừa nướng thơm lừng góc phố? HN vẫn đầy các loài hoa : hoa đào, hoa hồng, hoa cúc, hoa thược dược? và nhất là một bông hướng dương thật to, thật vàng anh dành để tặng em. Anh đã làm em bất ngờ đến hạnh phúc? Chao ôi, em nhớ !
    Đường Tình Yêu là con đường em và anh đi giữa mùa Thu HN. Mùi cốm thoảng quyện với mùi lá sen ngào ngạt đến say lòng người. Anh mua cốm cho em và bảo : ?oCốm và mùa thu, mùa thu và cốm quyện nhau như mối tình khăng khít, thủy chung?? Em thấy mình hạnh phúc!
    Đường Mưa là con đường đúng ngày hôm nay của một năm về trước chúng mình cùng đi. Mưa! Trời mưa dầm dề, dai dẳng đến sốt ruột. Mưa ướt dầm mái tóc của anh và em. Những hạt mưa lấm tấm trên khuôn mặt, long lanh như ánh mắt anh đang rạng ngời. Anh cầm tay em, siết chặt, cái siết tay của sự đồng điệu và hạnh phúc. Thành phố lên đèn, mưa như nặng hạt hơn. Phố xá đẹp lên bởi sự lấp lóa cuả ánh đèn điện và màu mưa. Chúng mình đã dừng chân vào một quán nhỏ trong ngõ vắng. Ngắm thời khắc đang dần trôi theo từng giọt café đen tí tách. Em nhìn sâu vào mắt anh. Ngân ngấn nơi hàng mi hạt mưa ( hay giọt lệ) ấm nóng?.
    Đường Lãng Quên là con đường em đi chơi cùng lũ bạn. Mải mê mà bỏ quên anh trong một thời gian dài. Con đường ấy thật buồn và em cảm thấy mình vô tâm quá. Em vô tâm???
    Đường Giận Hờn là con đường mà bọn mình đi không có nhau. Khi cả hai ngồi đối diện mà không nói một lời. Anh thì vẫn quan tâm đến em, vẫn theo dõi con đường em đi mà không có anh, nhưng em không hề biết. Em nhớ...
    Đường Tiếc Nuối là con đường mà em lang thang khi vừa nói lời chia tay. Em hẫng hụt nhưng em biết mình đúng đắn. Dù vậy, vẫn có gì nghẹn lại. Em vẫn tiếc nuối và hối hận. Một chút thôi. Nhưng một chút đủ cho tất cả. Em đã mất anh.
    Đường Ước Mơ là con đường mà có lần anh hỏi em về tương lai. Con đường mà hai đứa sẽ đi cùng trên đó, nắm tay nhau bước về phía ánh sáng, hạnh phúc và tình yêu. Nhưng em lại chọn một ngã rẽ cho mình. Và con đường ấy chỉ là một khung hình ngược sáng với một ước mơ ngộ nghĩnh, mộng mơ.
    Đường Chạy Trốn là con đường em đang đi, đang trốn chạy những ước mơ ngày nào. Là con đường hôm nay, con đường không có anh, không có ai của ngày xưa. Con đường mờ mịt và không nhìn thấy đích đến. Để một lúc nào đó em vô tình lướt qua đám đông hôm nay, thấy đôi tình nhân đang hạnh phúc trên một con đường, ước mơ âý lại bất chợt hiện về, len lỏi một cảm giác tiếc nuối và hụt hẫng....
    Mỗi con đường đi qua.............
    Mỗi cuộc vui đã có...........
    Mỗi cuộc tình dẫu đẹp.......
    Mỗi giấc mơ đêm qua..........
    ..............điểm cuối của chúng rồi cũng đến.......................
    Nhưng con đường em đang đi, thấy chông chênh và mờ mịt quá. Không nhìn thấy đích đến, em không biết điểm cuối của nó ở nơi nào? Có phải em đang rơi vào khoảng không, để rồi cố gắng tìm xem có nơi nào dành cho em không. Lạc lối, u mê.... đó là hiện tại... Em chỉ muốn sống bằng ký ức, những ký ức về những kỷ niệm, những con đường. Có biết bao con đường em đi qua, làm sao nhớ nổi, nhưng con đường nào có anh, em đều nhớ. Em cũng đang tự hỏi : có con đường nào anh anh nhớ đến em, con đường nào anh rời xa em, con đường nào anh vui, con đường nào anh buồn, con đường nào anh nhớ lại ngày xưa và kỉ niệm, con đường nào anh muốn trở lại ngày xưa....???
    .........Em nhớ một ai đó nói : ?oNếu trong lòng trĩu nặng bởi mưa rơi, như nặng nề những nỗi đau không thể nào chia sẻ, sao không nhìn mưa và ước ao một ngày mới với những hạnh phúc không thể đoán trước". Bất giác em nghĩ: " ta chẳng biết rồi những gì sẽ tới, cũng chẳng hay những mất mát vô cùng, ta chỉ muốn một bàn tay ấm áp, nắm nhẹ thôi nhưng đủ để tin yêu".
    ...............

Chia sẻ trang này