1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho thương yêu!

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi Nguyenthiquynhnga, 13/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Đêm qua cái T lại gọi điện cho em, bảo tại sao em lại làm như vậy. Em đang mệt nên nó bị nghe em nổi cáu lên. Nó hỏi em vì sao về thị trấn mà không đi sinh nhật, nó hỏi em về thị trấn mà sao không nói với ai!
    Em không giải thích gì cả. Đơn giản em không có gì để nói. Tất cả những tình cảm trong em bây giờ không còn nữa. Em không muốn tiếp tục cũng như không muốn chờ đợi. Em không thể dành thời gian cho anh hay bất cứ cái gì liên quan tới anh nữa. Anh hãy thanh thản để làm những gì anh muốn, cũng đừng nhắc tên em với bọn T. Chúng nó đã biết em đã quyết định như này thì không bao giờ thay đổi. Người ta chỉ có thể yêu một người một lần thôi. Với em, dừng lại là kết thúc. Em không bước đi trên con đường cũ nữa. Và con đường em chọn sẽ " không cho mình gặp nhau" trong cuộc đời, anh ạ! Sẽ không còn những buổi chiều lang thang dọc những con suối tìm Phong lan. Sẽ không còn những bài hát mình chỉ hát cho một người nghe.. Sẽ không còn...
    Xin thứ lỗi vì không thể nói những điều mình mong đợi. Những gì đẹp sẽ giữ lại và trân trọng. Những lời nói không chân thành, những dối lừa, những điều làm em tổn thương... sẽ không còn vì em sẽ quên, quên như chưa bao giờ từng nhớ...
    Đừng ngạc nhiên vì sao em vẫn mỉm cười khi gặp nhau. Nhưng những lời nói không còn giống như ngày trưóc bởi vì thực sự em đã khác. Bây giờ quan trọng nhất vẫn là gia đình, công việc và những kế hoạch đang thực hiện và sẽ thực hiện, chứ không phải là anh...
  2. xuongronggaitim_83

    xuongronggaitim_83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Nhìn thấy anh hạnh phúc bên O là em thấy vui. Em thấy an tâm hơn khi người anh chọn là O. Em biết em không thể làm được những điều như O làm với anh. Em thấy ngạc nhiên khi bản thân mình lại có thể bình tĩnh khi đối mặt với hai người. Không hờn, không trách anh. Chỉ không hiểu tại sao anh có thể yêu cả em và O. Bốn tháng kể từ ngày xảy ra chuyện đó mình không liên lạc với nhau, em cứ nghĩ em quên được anh. Sinh nhật anh, em chỉ biết gọi điện chúc mừng anh. Vẫn thấy tay mình run khi bấm nhũng con số tưởng như đã quên. Bây giờ mình là bạn có được không anh?
  3. xuongronggaitim_83

    xuongronggaitim_83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Nhìn thấy anh hạnh phúc bên O là em thấy vui. Em thấy an tâm hơn khi người anh chọn là O. Em biết em không thể làm được những điều như O làm với anh. Em thấy ngạc nhiên khi bản thân mình lại có thể bình tĩnh khi đối mặt với hai người. Không hờn, không trách anh. Chỉ không hiểu tại sao anh có thể yêu cả em và O. Bốn tháng kể từ ngày xảy ra chuyện đó mình không liên lạc với nhau, em cứ nghĩ em quên được anh. Sinh nhật anh, em chỉ biết gọi điện chúc mừng anh. Vẫn thấy tay mình run khi bấm nhũng con số tưởng như đã quên. Bây giờ mình là bạn có được không anh?
  4. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Thật buồn cười! Đêm qua anh đã xuất hiện trong một giấc mơ. Trước kia, tối nào anh cũng gọi điện và câu cuối cùng bao giờ cũng nhắc em phải mơ thấy anh. Vậy mà ngần ấy ngày em không một lần gặp anh trong giấc mơ của mình. Tại sao thế nhỉ? Có lẽ đấy là lần cuối mình gặp nhau bởi thực sự bây giờ em không còn muốn gặp lại. Em không biết vì sao! Chỉ nghĩ như vậy thì tốt hơn cho cả hai chúng ta, phải không?
    Em đã quen với những suy nghĩ như vậy. Thấy thoải mái khi ngồi ở một góc quán yên tĩnh với vài người bạn thân, với những bản nhạc mình yêu thích! Thấy thoải mái khi nghĩ rằng, mình không làm ai buồn và day dứt... Dẫu rằng những nụ cười có thể ít nở trên môi. Dẫu rằng mọi thứ không còn là của riêng mình...
    Hãy cho em viết như vậy vì đó là những lá thư không gửi đi bao giờ. Những lá thư em đọc lại thấy mình nên làm gì và sống như thế noà thì tốt hơn... Thế thôi!
  5. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Thật buồn cười! Đêm qua anh đã xuất hiện trong một giấc mơ. Trước kia, tối nào anh cũng gọi điện và câu cuối cùng bao giờ cũng nhắc em phải mơ thấy anh. Vậy mà ngần ấy ngày em không một lần gặp anh trong giấc mơ của mình. Tại sao thế nhỉ? Có lẽ đấy là lần cuối mình gặp nhau bởi thực sự bây giờ em không còn muốn gặp lại. Em không biết vì sao! Chỉ nghĩ như vậy thì tốt hơn cho cả hai chúng ta, phải không?
    Em đã quen với những suy nghĩ như vậy. Thấy thoải mái khi ngồi ở một góc quán yên tĩnh với vài người bạn thân, với những bản nhạc mình yêu thích! Thấy thoải mái khi nghĩ rằng, mình không làm ai buồn và day dứt... Dẫu rằng những nụ cười có thể ít nở trên môi. Dẫu rằng mọi thứ không còn là của riêng mình...
    Hãy cho em viết như vậy vì đó là những lá thư không gửi đi bao giờ. Những lá thư em đọc lại thấy mình nên làm gì và sống như thế noà thì tốt hơn... Thế thôi!
  6. Ngumo

    Ngumo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    10.072
    Đã được thích:
    12
    Thật kỳ lạ. Anh ko tài nào tập trung được vào công việc, điều mà trước đây chưa từng bao giờ xảy ra đối với anh. Lạ thật. Sau khi anh gọi điện cho em, anh thấy hình như lúc đó mình mới là chính mình, làm, làm và làm. Tập trung hơn, nhẹ nhàng hơn và thấy mình muốn làm việc nhiều hơn vì đằng sau mình còn có gia đình, những công việc sắp tới và em. Anh ko biết và chưa bao giờ biết cảm giác của em nghĩ về anh như thé nào. Chưa bao giờ nhưng anh vãn cứ hy vọng cho dù nó mỏng manh lắm, xa vời lắm vì em đã nói thẳng với anh là bây giờ em ko nghĩ đến anh. Anh đã, đang và sẽ tự huyễn hoặc cho mình một cái cảm giác rằng em cũng yêu anh mặc dù nó không tồn tại trong sự thật. Anh vẫn biết thế ;à mình cố gắng chạy theo 1 cái gì đó mông lung, xa vời nhưng anh nghĩ thế sẽ tốt hơn cho chính mình vì đôi lúc buồn, thất vọng một điều gì đấy trong cuộc sống và công việc thì anh vẫn nghĩ có một người con gái đang dõi theo những hành động mình làm với ánh mắt hết sức trìu mến. Thôi, thế cũng tốt, ít nhất là đối với anh, đúng ko em?
  7. Ngumo

    Ngumo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    10.072
    Đã được thích:
    12
    Thật kỳ lạ. Anh ko tài nào tập trung được vào công việc, điều mà trước đây chưa từng bao giờ xảy ra đối với anh. Lạ thật. Sau khi anh gọi điện cho em, anh thấy hình như lúc đó mình mới là chính mình, làm, làm và làm. Tập trung hơn, nhẹ nhàng hơn và thấy mình muốn làm việc nhiều hơn vì đằng sau mình còn có gia đình, những công việc sắp tới và em. Anh ko biết và chưa bao giờ biết cảm giác của em nghĩ về anh như thé nào. Chưa bao giờ nhưng anh vãn cứ hy vọng cho dù nó mỏng manh lắm, xa vời lắm vì em đã nói thẳng với anh là bây giờ em ko nghĩ đến anh. Anh đã, đang và sẽ tự huyễn hoặc cho mình một cái cảm giác rằng em cũng yêu anh mặc dù nó không tồn tại trong sự thật. Anh vẫn biết thế ;à mình cố gắng chạy theo 1 cái gì đó mông lung, xa vời nhưng anh nghĩ thế sẽ tốt hơn cho chính mình vì đôi lúc buồn, thất vọng một điều gì đấy trong cuộc sống và công việc thì anh vẫn nghĩ có một người con gái đang dõi theo những hành động mình làm với ánh mắt hết sức trìu mến. Thôi, thế cũng tốt, ít nhất là đối với anh, đúng ko em?
  8. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Rồi cuối cùng điều ấy cũng xảy ra
    Tất cả, hay không ai là người có lỗi?
    Duy chỉ có tình yêu là vô tội
    Dẫu đã biến anh thành kẻ dối lừa
    Em không trách anh chuyện của những ngày xưa
    Chuyện một thời ai mà chẳng có
    Nước mắt em rơi cũng không phải vì đổ vỡ
    Em khóc cho niềm kiêu hãnh, niềm tin
    Anh cứ bước đi đừng quay lại ngoái nhìn
    Từ " hối hận" em sẽ không bao giờ nói
    Chỉ đâu đó trong tim em thẳm sâu nhức nhối
    Khi ký ức ngày xưa ào ạt dội về
    Sẽ không còn từ nay những đam mê
    Cũng sẽ chẳng còn những cơn giận dỗi
    Hay những câu chuyện rầm rì mỗi tối
    Liệu có khi nào anh chợt nghĩ tới ngày xưa?
    Những buổi chiều về cùng nhau dưới cơn mưa
    Anh vẫn nói hai đứa mình thật lạ
    Cứ đi với nhau là trời mưa tầm tã
    Em thì hồn nhiên bên anh quá vô tư
    Anh bảo em đừng trách anh ư?
    Em có trách đâu, em giận em vội vã
    Thôi thì thêm một lần trả giá
    Em cũng biết rằng mình sẽ lớn khôn lên
    Nỗi đau nào rồi cũng sẽ quên
    Em sẽ quen với cuộc sống không có anh bên cạnh
    Quen cả với những nỗi đau buốt lạnh
    Nụ cười trên môi còn nước mắt trốn vào tim!
  9. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Rồi cuối cùng điều ấy cũng xảy ra
    Tất cả, hay không ai là người có lỗi?
    Duy chỉ có tình yêu là vô tội
    Dẫu đã biến anh thành kẻ dối lừa
    Em không trách anh chuyện của những ngày xưa
    Chuyện một thời ai mà chẳng có
    Nước mắt em rơi cũng không phải vì đổ vỡ
    Em khóc cho niềm kiêu hãnh, niềm tin
    Anh cứ bước đi đừng quay lại ngoái nhìn
    Từ " hối hận" em sẽ không bao giờ nói
    Chỉ đâu đó trong tim em thẳm sâu nhức nhối
    Khi ký ức ngày xưa ào ạt dội về
    Sẽ không còn từ nay những đam mê
    Cũng sẽ chẳng còn những cơn giận dỗi
    Hay những câu chuyện rầm rì mỗi tối
    Liệu có khi nào anh chợt nghĩ tới ngày xưa?
    Những buổi chiều về cùng nhau dưới cơn mưa
    Anh vẫn nói hai đứa mình thật lạ
    Cứ đi với nhau là trời mưa tầm tã
    Em thì hồn nhiên bên anh quá vô tư
    Anh bảo em đừng trách anh ư?
    Em có trách đâu, em giận em vội vã
    Thôi thì thêm một lần trả giá
    Em cũng biết rằng mình sẽ lớn khôn lên
    Nỗi đau nào rồi cũng sẽ quên
    Em sẽ quen với cuộc sống không có anh bên cạnh
    Quen cả với những nỗi đau buốt lạnh
    Nụ cười trên môi còn nước mắt trốn vào tim!
  10. xuongronggaitim_83

    xuongronggaitim_83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Nghe chuyện của T, em thấy rất nhiều lúc em có cố gắng cho chuyện của chúng mình. Em tự nhủ , chuyện gi` đến nó tự đến. Rồi cũng có một ngày em biết mình phải cố gắng để sau này mình không ân hận. Lần đầu tiên em biết cố gắng và cũng là lần đầu em biết thất bại. Em tự nhủ thà không cố gắng còn hơn.
    Có bao giờ anh hỏi em nghĩ gì về ngày hôm ấy không?

Chia sẻ trang này