1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho thương yêu!

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi Nguyenthiquynhnga, 13/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. trai_cb

    trai_cb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2004
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    tai sao ban biet khong toi nghi ban qua kho khan hoac qua cung ran voi nguoi yeu minh nen chi mot thoi gian thoui nguoi ta se xa ban ......
  2. lantimxulang

    lantimxulang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.349
    Đã được thích:
    0
    Anh à ! Chiều nay em gọi điện cho anh mà chẳng có ai cầm máy cả. Anh đã về HN phải không? Sao giờ này anh vẫn chưa đến đón em...
  3. lantimxulang

    lantimxulang Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/09/2004
    Bài viết:
    1.349
    Đã được thích:
    0
    Anh à ! Chiều nay em gọi điện cho anh mà chẳng có ai cầm máy cả. Anh đã về HN phải không? Sao giờ này anh vẫn chưa đến đón em...
  4. giangvan

    giangvan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    625
    Đã được thích:
    0
    Em ơi!!! không biết tự bao giờ anh đã yêu em mất rồi. Nhưng anh ko biết phải nói với em thế nào...
    Cỏ dại ơi!! em có hiểu lòng anh ko
  5. giangvan

    giangvan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/02/2004
    Bài viết:
    625
    Đã được thích:
    0
    Em ơi!!! không biết tự bao giờ anh đã yêu em mất rồi. Nhưng anh ko biết phải nói với em thế nào...
    Cỏ dại ơi!! em có hiểu lòng anh ko
  6. lotus_bg

    lotus_bg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0

    Nếu anh là cha RAN
    Em sẽ là MECGHI bé bỏng
    Bằng con tim với niềm ước vọng
    Giành lại anh từ tay đức chúa trời
    Có một loài chim như thế anh ơi!
    Không chịu sống một cuộc đời tẻ nhạt
    Mà phải sống với niềm khao khát
    Dù phải lao mình vào bụi mận gai.​
    Anh đã từ bỏ trở thành một vị cha đạo như cha RAN, còn em ,em cũng chẳng thể "dũng cảm " được như cô gái MECGHI, nhưng chúa lại tạo ra giữa chúng ta một khoảng cách và thời gian quá xa vời . Chúng ta ko thể vưọt qua được sao, hả anh????Vì sao ???? gia đình ư ? tuổi tác ư? ....Đó là cuộc sống !!!!!
  7. lotus_bg

    lotus_bg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0

    Nếu anh là cha RAN
    Em sẽ là MECGHI bé bỏng
    Bằng con tim với niềm ước vọng
    Giành lại anh từ tay đức chúa trời
    Có một loài chim như thế anh ơi!
    Không chịu sống một cuộc đời tẻ nhạt
    Mà phải sống với niềm khao khát
    Dù phải lao mình vào bụi mận gai.​
    Anh đã từ bỏ trở thành một vị cha đạo như cha RAN, còn em ,em cũng chẳng thể "dũng cảm " được như cô gái MECGHI, nhưng chúa lại tạo ra giữa chúng ta một khoảng cách và thời gian quá xa vời . Chúng ta ko thể vưọt qua được sao, hả anh????Vì sao ???? gia đình ư ? tuổi tác ư? ....Đó là cuộc sống !!!!!
  8. nachika

    nachika Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2004
    Bài viết:
    224
    Đã được thích:
    0
    Người xưa! Ai mà chẳng có ít nhất một người xưa. Kẻ quen thói đa tình lại càng dập dìu hình bóng người xưa.
    Người xưa thông thường hay xuất hiện trong đời ta cùng với mối tình đầu. Không cứ là nàng tiên hay giai nhân tuyệt sắc, chỉ một đôi mắt, một nụ cười cũng đủ làm lòng ta xốn xang - em đẹp nhất trên đời!
    Người xưa, do tính cách của ta hay do cuộc sống đang kéo dài tuổi thọ con người, đôi khi lại đến với ta bằng tình cuối. Nhan sắc thu hút tầm mắt, có gần, có xa. Ngôn từ quyến rũ tai nghe, lúc vui, lúc buồn... Chỉ sự cảm thông, chia sẻ mới thật là bàn tay nắm giữ linh hồn ta - lại đêm, lại ngày nhớ nhớ thương thương.
    Người xưa với ai đó có khi lại là người hiện tại.Yêu chỉ một và mãi mãi vẫn là một mà thôi. Đó đích thực là kẻ hạnh phúc hay đó chỉ là kẻ cam chịu trong cuộc đời, nghèo nàn trong tâm tưởng? Nhận định nào đúng, nhận định nào sai? Mà đúng sai rạch ròi làm chi khi câu trả lời thiết thực nhất nằm ở câu trả lời của hai người xưa xin là mãi mãi của nhau.
    Người xưa... Người xưa... Lại người xưa! Một chiều có người tự dưng ngồi thả hồn theo những hình bóng cũ. Hạnh phúc lan tỏa như từng cơn sóng dịu êm mà sao tiếc nuối cũng đong đầy cay đắng trong tâm tưởng. Lại phải hỏi, phong phú người xưa là hạnh phúc hay bất hạnh nhỉ?
    Thôi thì cứ sống thật lòng mình và cũng hết lòng mình, như ngày nào mình đã từng trở thành người xưa của ai đó

    Tuổi trẻ 25/9/2004
  9. nachika

    nachika Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2004
    Bài viết:
    224
    Đã được thích:
    0
    Người xưa! Ai mà chẳng có ít nhất một người xưa. Kẻ quen thói đa tình lại càng dập dìu hình bóng người xưa.
    Người xưa thông thường hay xuất hiện trong đời ta cùng với mối tình đầu. Không cứ là nàng tiên hay giai nhân tuyệt sắc, chỉ một đôi mắt, một nụ cười cũng đủ làm lòng ta xốn xang - em đẹp nhất trên đời!
    Người xưa, do tính cách của ta hay do cuộc sống đang kéo dài tuổi thọ con người, đôi khi lại đến với ta bằng tình cuối. Nhan sắc thu hút tầm mắt, có gần, có xa. Ngôn từ quyến rũ tai nghe, lúc vui, lúc buồn... Chỉ sự cảm thông, chia sẻ mới thật là bàn tay nắm giữ linh hồn ta - lại đêm, lại ngày nhớ nhớ thương thương.
    Người xưa với ai đó có khi lại là người hiện tại.Yêu chỉ một và mãi mãi vẫn là một mà thôi. Đó đích thực là kẻ hạnh phúc hay đó chỉ là kẻ cam chịu trong cuộc đời, nghèo nàn trong tâm tưởng? Nhận định nào đúng, nhận định nào sai? Mà đúng sai rạch ròi làm chi khi câu trả lời thiết thực nhất nằm ở câu trả lời của hai người xưa xin là mãi mãi của nhau.
    Người xưa... Người xưa... Lại người xưa! Một chiều có người tự dưng ngồi thả hồn theo những hình bóng cũ. Hạnh phúc lan tỏa như từng cơn sóng dịu êm mà sao tiếc nuối cũng đong đầy cay đắng trong tâm tưởng. Lại phải hỏi, phong phú người xưa là hạnh phúc hay bất hạnh nhỉ?
    Thôi thì cứ sống thật lòng mình và cũng hết lòng mình, như ngày nào mình đã từng trở thành người xưa của ai đó

    Tuổi trẻ 25/9/2004
  10. MagicEyesinParadise

    MagicEyesinParadise Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2003
    Bài viết:
    1.287
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu lăm rồi, những đêm trắng không còn được ngồi viết cho em nữa...bây giờ em ở nơi xa ấy...một nửa vòng trái đất...không còn là của anh nữa...em bây giờ là một thế giới quá xa lạ với anh...
    Giờ đây, anh lại ngồi viết cho chính mình đọc...rồi hát cho chính mình nghe...cuộc sống sao cô đơn và buồn tẻ đến thế...Anh muốn viết cho một người...một người nào đó có thể hiểu cho lòng anh có thể chia sẻ với anh cuộc sống...

Chia sẻ trang này