1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho thương yêu!

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi Nguyenthiquynhnga, 13/05/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ em mới cảm thấy sự kinh khủng là như thế nào khi người ta không thể làm được bất cứ một việc gì để biết người mình yêu đang ở đâu và làm gì! Điện thoại lúc này mất tác dụng. Internet lúc này mất tác dụng. Không một ofline. Không một Email. Không một tiếng chuông điện thoại! Chúng ta đang ở ngoài " vùng phủ sóng" sao?
    Em đi ngoài phố. Không mũ. Không khẩu trang. Không kính. Vì muốn xem cái cảm giác phải phơi nắng như thế nào. Em đã suýt khóc khi mặt mình bỏng rát. em nghĩ đến con đường bụi mù đất đỏ. Em nghĩ đến những lúc anh phóng xe ngưọc xuôi để hướng dẫn mọi người làm việc. Em nghĩ đến gương mặt sạm đen vì sương, vì gió, vì nắng, vì bụi. Em thương lắm!
  2. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Một tuần nay là những ngày căng thẳng và mệt mỏi. Em không gọi và cũng không nghe điện một lần. Cảm giác mình hèn nhát và quá yếu đuối. Nhưng có lẽ em cần phải như vậy, nên như vậy. Những gì không thể thuộc về mình thì đừng nên cố gắng làm để có, vì có thể trái tim sẽ lại một lần đau, phải không?
    Tối hôm qua, 3 chị em đi ăn ốc, nói chuyện vui lắm, nhưng không nhắc tới bất cứ một người nào ngoài gia đình. Có thể sẽ không bao giờ em nhắc tới và kể về những chuyện vừa qua nữa, những chuyện đã qua là đã qua...
  3. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Một tuần nay là những ngày căng thẳng và mệt mỏi. Em không gọi và cũng không nghe điện một lần. Cảm giác mình hèn nhát và quá yếu đuối. Nhưng có lẽ em cần phải như vậy, nên như vậy. Những gì không thể thuộc về mình thì đừng nên cố gắng làm để có, vì có thể trái tim sẽ lại một lần đau, phải không?
    Tối hôm qua, 3 chị em đi ăn ốc, nói chuyện vui lắm, nhưng không nhắc tới bất cứ một người nào ngoài gia đình. Có thể sẽ không bao giờ em nhắc tới và kể về những chuyện vừa qua nữa, những chuyện đã qua là đã qua...
  4. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Nếu như không phải suy nghĩ, không phải chờ đợi thì có lẽ người ta không bao giờ có những khoảnh khắc thấy mình bất lực, không thể biết mình phải làm gì, không biết mình đã đúng hay sai!
    Những lời nói bao giờ cũng hay và dễ dàng hơn việc làm, chính vì thế mà em luôn cẩn trọng với từng lời mình nói, thậm chí đã dè chừng với từng điều anh nói. Vậy mà cuối cùng thì vẫn không tránh được cái chuyện tất sẽ phải đến...
    Chưa bao giờ và hãy coi như chưa bao giờ...
  5. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Nếu như không phải suy nghĩ, không phải chờ đợi thì có lẽ người ta không bao giờ có những khoảnh khắc thấy mình bất lực, không thể biết mình phải làm gì, không biết mình đã đúng hay sai!
    Những lời nói bao giờ cũng hay và dễ dàng hơn việc làm, chính vì thế mà em luôn cẩn trọng với từng lời mình nói, thậm chí đã dè chừng với từng điều anh nói. Vậy mà cuối cùng thì vẫn không tránh được cái chuyện tất sẽ phải đến...
    Chưa bao giờ và hãy coi như chưa bao giờ...
  6. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Trưa nay mấy đứa nấu cơm ở nhà Thuỷ,rồi nằm dài cả lũ ở trong phòng,nói chuyện như một lũ trẻ con, chẳng khác ngày xưa tí nào, vẫn nghịch ngợm,ghê gớm như thế.
    Mình quyết định ở lại nhưng không cho anh biết. Mình muốn tối nay cả bọn con gái đi chơi như ngày mình còn sống ở đây. Thị trấn với những ngọn núi đá sừng sững trong đêm trăng...Có thể như vậy lại tốt hơn...
  7. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Trưa nay mấy đứa nấu cơm ở nhà Thuỷ,rồi nằm dài cả lũ ở trong phòng,nói chuyện như một lũ trẻ con, chẳng khác ngày xưa tí nào, vẫn nghịch ngợm,ghê gớm như thế.
    Mình quyết định ở lại nhưng không cho anh biết. Mình muốn tối nay cả bọn con gái đi chơi như ngày mình còn sống ở đây. Thị trấn với những ngọn núi đá sừng sững trong đêm trăng...Có thể như vậy lại tốt hơn...
  8. a_hn_one

    a_hn_one Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay em muốn gọi điện cho anh, em không gọi được vi? máy bận... em nghif anh ơ? trên mạng... thế la? em lên, lại du?ng nick cuf... em lại thấy anh... tai sao anh lại quan tâm đến mấy cái tro? vớ vâ?n cu?a em kia chứ... anh ca?ng la?m thế em ca?ng không quên được anh anh biết không? Anh lại la?m em khóc nưfa rô?i... quanh đi quâ?n lại em vâfn khóc vi? anh thôi... em không biết la?m thế na?o ca?... tại sao em lại thích anh chứ...
  9. a_hn_one

    a_hn_one Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay em muốn gọi điện cho anh, em không gọi được vi? máy bận... em nghif anh ơ? trên mạng... thế la? em lên, lại du?ng nick cuf... em lại thấy anh... tai sao anh lại quan tâm đến mấy cái tro? vớ vâ?n cu?a em kia chứ... anh ca?ng la?m thế em ca?ng không quên được anh anh biết không? Anh lại la?m em khóc nưfa rô?i... quanh đi quâ?n lại em vâfn khóc vi? anh thôi... em không biết la?m thế na?o ca?... tại sao em lại thích anh chứ...
  10. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Có thể em đã nhầm. Nhưng sẽ không bao giờ em nói câu rất tiếc, vì sao anh đã biết! Có những điều không bao giờ người ta nói ra, nhưng lại có nghĩa là nói tất cả. Không bao giờ em ở lại khi bị tổn thương. Không bao giờ em ở lại khi lòng tin đã mất. Em không cần những lời nói. Em luôn nhìn hành động thay cho lời nói. Và em cũng vậy, em chỉ thể hiện tình cảm của mình bằng những việc làm, có thể chỉ là trong suy nghĩ. Những lời nói thật lòng? Có thể là thật lòng. Bây giờ em đã để cho chúng bay, bay hết!
    Em nhớ những lời anh Bình nói với em trên quãng đường từ thị trấn ra thành phố, rằng em cần cho anh thời gian, rằng em cần tin tưởng. Em có thể làm được nhưng không bao giờ em tiếp tục khi người ta không tôn trọng những gì em đã làm.Em không biết, thực sự em không biết làm gì để có niềm tin bây giờ. Mà thực ra cần gì...
    Em không bao giờ giải thích cho những gì em đã làm. Một là ở lại. Hai là ra đi. Và anh biết em chọn cách nào khi em nhận ra sự thật.
    Anh nói em quá nhạy cảm. Vâng, em không thể giấu được điều ấy. Emmlà con gái, và nhạy cảm hơn nhiều đứa con gái khác thì phải. Có lẽ vì thế mà em luôn suy nghĩ về những gì anh làm, về những gì anh nói. Cũng thật buồn cười, em đã tin khi cố gắng không tin và bây giờ thì không còn cái gì trong em. Chỉ có những mảnh vỡ, những mảnh vỡ không dành cho anh...

Chia sẻ trang này