1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết cho thương yêu!

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi Nguyenthiquynhnga, 13/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Có thể em đã nhầm. Nhưng sẽ không bao giờ em nói câu rất tiếc, vì sao anh đã biết! Có những điều không bao giờ người ta nói ra, nhưng lại có nghĩa là nói tất cả. Không bao giờ em ở lại khi bị tổn thương. Không bao giờ em ở lại khi lòng tin đã mất. Em không cần những lời nói. Em luôn nhìn hành động thay cho lời nói. Và em cũng vậy, em chỉ thể hiện tình cảm của mình bằng những việc làm, có thể chỉ là trong suy nghĩ. Những lời nói thật lòng? Có thể là thật lòng. Bây giờ em đã để cho chúng bay, bay hết!
    Em nhớ những lời anh Bình nói với em trên quãng đường từ thị trấn ra thành phố, rằng em cần cho anh thời gian, rằng em cần tin tưởng. Em có thể làm được nhưng không bao giờ em tiếp tục khi người ta không tôn trọng những gì em đã làm.Em không biết, thực sự em không biết làm gì để có niềm tin bây giờ. Mà thực ra cần gì...
    Em không bao giờ giải thích cho những gì em đã làm. Một là ở lại. Hai là ra đi. Và anh biết em chọn cách nào khi em nhận ra sự thật.
    Anh nói em quá nhạy cảm. Vâng, em không thể giấu được điều ấy. Emmlà con gái, và nhạy cảm hơn nhiều đứa con gái khác thì phải. Có lẽ vì thế mà em luôn suy nghĩ về những gì anh làm, về những gì anh nói. Cũng thật buồn cười, em đã tin khi cố gắng không tin và bây giờ thì không còn cái gì trong em. Chỉ có những mảnh vỡ, những mảnh vỡ không dành cho anh...
  2. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Mùa xuân năm ấy em gặp anh ở thị trấn của em sau một thời gian dài em xa thị trấn để tập trung đội tuyển ở trường chuyên của tỉnh. Chẳng ai nghĩ lại có lúc mình đến với nhau và đơn giản như thế. Khi ấy em mới 18 tuôi, vẫn nghịch ngợm và bướng bỉnh, anh nhỉ?
    Em nhớ hôm đầu tiên mình nói chuyện với nhau. Tối hôm ấy bọn em học nhóm ở nhà Vân, giao đề Toán cho mấy đứa giải, em đi lang thang ra sân trường tiểu học ngay cạnh nhà Vân, tự dưng muốn đi một mình. Và mình gặp nhau. Bây giờ em vẫn chưa hiểu vì sao mình lại có duyên đến 2 lần như vậy ở sân trường ngày bé em đã học. Em đã nghĩ, đó là tình yêu.
  3. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Mùa xuân năm ấy em gặp anh ở thị trấn của em sau một thời gian dài em xa thị trấn để tập trung đội tuyển ở trường chuyên của tỉnh. Chẳng ai nghĩ lại có lúc mình đến với nhau và đơn giản như thế. Khi ấy em mới 18 tuôi, vẫn nghịch ngợm và bướng bỉnh, anh nhỉ?
    Em nhớ hôm đầu tiên mình nói chuyện với nhau. Tối hôm ấy bọn em học nhóm ở nhà Vân, giao đề Toán cho mấy đứa giải, em đi lang thang ra sân trường tiểu học ngay cạnh nhà Vân, tự dưng muốn đi một mình. Và mình gặp nhau. Bây giờ em vẫn chưa hiểu vì sao mình lại có duyên đến 2 lần như vậy ở sân trường ngày bé em đã học. Em đã nghĩ, đó là tình yêu.
  4. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Em đến Hà Nội, cảm giác gần gũi và thân thiết có ngay từ hôm đầu tiên tiếp xúc với mọi người trong gia đình và họ hàng của anh. Bác gái thật dịu dàng và tỉ mỉ. Tất cả mọi người quan tâm, lo lắng cho em như con gái, em gái. Bà nội trưa nào cũng ngồi trò chuyện với em, hỏi han, dặn dò. Em thích nhất lúc nấu cơm cùng bác gái, học được thêm bao nhiêu món ngon. Lúc ấy cứ nhớ hồi về Thái Nguyên ăn giỗ, mấy cô em họ của anh cứ trêu em, về nhà anh thì gặp " đầu bếp siêu sao" là bác gái thì cẩn thận. Nhưng mọi lo lắng trong em không còn. Đúng hơn là chưa kịp lo lắng thì đã tan biến hết rồi. Anh có nhớ đã bày cho em làm một món đã ăn ở nhà hàng không. Em chả biết em làm có giống như anh đã được ăn không nhưng nhớ mãi lúc anh xuống bếp bốc trộm một viên chả chiên và khen ngon khi chưa kịp cho vào miệng. Bác gái cứ cười mãi, anh nhỉ?
  5. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Em đến Hà Nội, cảm giác gần gũi và thân thiết có ngay từ hôm đầu tiên tiếp xúc với mọi người trong gia đình và họ hàng của anh. Bác gái thật dịu dàng và tỉ mỉ. Tất cả mọi người quan tâm, lo lắng cho em như con gái, em gái. Bà nội trưa nào cũng ngồi trò chuyện với em, hỏi han, dặn dò. Em thích nhất lúc nấu cơm cùng bác gái, học được thêm bao nhiêu món ngon. Lúc ấy cứ nhớ hồi về Thái Nguyên ăn giỗ, mấy cô em họ của anh cứ trêu em, về nhà anh thì gặp " đầu bếp siêu sao" là bác gái thì cẩn thận. Nhưng mọi lo lắng trong em không còn. Đúng hơn là chưa kịp lo lắng thì đã tan biến hết rồi. Anh có nhớ đã bày cho em làm một món đã ăn ở nhà hàng không. Em chả biết em làm có giống như anh đã được ăn không nhưng nhớ mãi lúc anh xuống bếp bốc trộm một viên chả chiên và khen ngon khi chưa kịp cho vào miệng. Bác gái cứ cười mãi, anh nhỉ?
  6. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Cũng không nhớ bao nhiêu lần em từ KTX ra ga rồi ngồi suốt sáu tiếng đồng hồ trên tàu để rồi nhìn thấy anh luống cuống ở cổng ga Hà Nội đón em. Thật ra Hà Nội vẫn xa lạ với em, chỉ có con đường từ ga về nhà là đã quá thân quen, chỉ có lối đi trong công viên Lê-nin khi 2 đứa mình đưa cu Kha và Quân đi chơi là rất thân quen, và cây cầu Thê Húc sơn đỏ trong tấm ảnh chụp hôm ấy vẫn còn nguyên vẹn...
    Mấy đứa ở phòng vẫn hay ghen với em mỗi lần anh ra thăm em ở KTX, khi anh đi xách nước cùng em, khi anh múc nước gội đầu cho em, khi anh ngồi vắt vẻo bên em trên lan can ngoài hành lang phòng em nghe em đọc thơ bằng cái giọng... khàn khàn. Em vẫn không hiểu vì sao anh lại thích nghe em đọc thơ như thế nữa. Mà cũng buồn cười, sinh viên khoa Văn nhưng chỉ có bài duy nhất là " Tự hát" của Xuân Quỳnh là em thuộc, còn bài nào cũng phải lôi sổ ra đọc. Anh cười vì điều gì nhỉ?
  7. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Cũng không nhớ bao nhiêu lần em từ KTX ra ga rồi ngồi suốt sáu tiếng đồng hồ trên tàu để rồi nhìn thấy anh luống cuống ở cổng ga Hà Nội đón em. Thật ra Hà Nội vẫn xa lạ với em, chỉ có con đường từ ga về nhà là đã quá thân quen, chỉ có lối đi trong công viên Lê-nin khi 2 đứa mình đưa cu Kha và Quân đi chơi là rất thân quen, và cây cầu Thê Húc sơn đỏ trong tấm ảnh chụp hôm ấy vẫn còn nguyên vẹn...
    Mấy đứa ở phòng vẫn hay ghen với em mỗi lần anh ra thăm em ở KTX, khi anh đi xách nước cùng em, khi anh múc nước gội đầu cho em, khi anh ngồi vắt vẻo bên em trên lan can ngoài hành lang phòng em nghe em đọc thơ bằng cái giọng... khàn khàn. Em vẫn không hiểu vì sao anh lại thích nghe em đọc thơ như thế nữa. Mà cũng buồn cười, sinh viên khoa Văn nhưng chỉ có bài duy nhất là " Tự hát" của Xuân Quỳnh là em thuộc, còn bài nào cũng phải lôi sổ ra đọc. Anh cười vì điều gì nhỉ?
  8. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Bạn ChuyenDaQua thân mến!Theo mình thì bài viết này của bạn nên post vào chủ đề : "Viết cho người yêu" do bạn NTQ Nga tạo sẵn vì trong bài viết của bạn phù hợp với chủ đề đó,
    Mong bạn thực hiện điều này để tránh hiện tượng loãng diễn đàn,giảm chất lượng các chủ đề,bài viết của box
    Có gì xin bạn vào chủ đề thông báo box LS đọc thông báo từ các Admin:http://ttvnol.com/langson/354029/trang-2.ttvn
    Bài viết của bạn sẽ được chuyển vào toppic viết cho người yêu.
  9. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Bạn ChuyenDaQua thân mến!Theo mình thì bài viết này của bạn nên post vào chủ đề : "Viết cho người yêu" do bạn NTQ Nga tạo sẵn vì trong bài viết của bạn phù hợp với chủ đề đó,
    Mong bạn thực hiện điều này để tránh hiện tượng loãng diễn đàn,giảm chất lượng các chủ đề,bài viết của box
    Có gì xin bạn vào chủ đề thông báo box LS đọc thông báo từ các Admin:http://ttvnol.com/langson/354029/trang-2.ttvn
    Bài viết của bạn sẽ được chuyển vào toppic viết cho người yêu.
  10. Nguyenthiquynhnga

    Nguyenthiquynhnga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.949
    Đã được thích:
    0
    Năm thứ hai em thi đại học. Tối hôm trước em thi môn cuối cùng, anh hỏi em, nếu em đỗ trường An Ninh thì chuyện bọn mình sẽ như thế nào. Em đã nghĩ là không có gì nghiêm trọng. Sao ngày ấy em trẻ con vậy không biết. Bây giờ em có thể hiểu tâm trạng của anh khi ấy. Em hiểu được vì sao anh đã im lặng rất lâu, chỉ nắm chặt tay em đi suốt con đường hôm ấy...
    Nhưng em đã không đỗ. Em tiếp tục học năm thứ hai Sư phạm và trở thành cô giáo như anh mong muốn. Anh biết em không thích, biết em có những ước mơ khác mà không thể thực hiện. Những ngày nghỉ em về thị trấn, anh vẫn là người động viên em nhiều nhất, dẫu sao đấy cũng là động lực giúp em vượt qua những tháng ngày căng thẳng đầu tiên. Nếu như ngày đầu tiên đi học, em không gọi về cho anh thì có lẽ bay giờ em đã không ở đây, không là cô giáo dạy Văn và biết đâu chúng mình cũng không phải xa nhau. Buổi học đầu tiên ở trường SP em đã khóc. Gọi điện cho anh mà vẫn ấm ức khóc. Lần đầu tiên anh mắng em. Và cũng lần đầu tiên em nghe lời anh. Anh bảo, một chuyện nhỏ như vậy mà em không vượt qua được thì làm sao sau này vượt qua được nhũng khó khăn lớn hơn... Em đã phải tự thầm cảm ơn anh đã mắng em dù em rất sợ bị người khác mắng...
    Anh còn nhớ lúc chở em vào trường Quốc gia và An ninh xem điểm thi không? Em hớn hở bao nhiêu thì anh lặng lẽ bấy nhiêu. Lúc ấy em không hiểu câu anh nói " anh sợ sẽ mất em". Tuổi 20 sao lại hồn nhiên đến vậy, em đã không nghĩ gì cho anh, không nghĩ gì cho ngày mai...

Chia sẻ trang này