1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

viết cho yêu thương

Chủ đề trong 'Hà Giang' bởi kobaogiohoihan2_9, 04/06/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. laxanhcodon

    laxanhcodon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Đau lắm em ơi! Sao em lại làm như vậy với anh? Hay trả lời anh đi, bao ước vọng bao niềm mơ ước, những lời nói ngọt ngào em nói với anh đâu rồi. Đến giờ anh vẫn không tin đó là sự thật. Nhưng khi em đã quyết tâm ra đi anh cũng không thể nói, cũng không thể cầu xin được. Lòng tự trọng trong anh không cho phép anh làm điều đó.
    Em đi rồi nhưng anh vẫn nhớ em, vẫn ở bên em, anh sẽ mãi yêu em như ngày nào. Anh vẫn mong cho em hạnh phúc, và vẫn mong chờ một ngày nào đó em quay về với anh, chúng mình lại như ngày xưa. Nhưng có lẽ là vô vọng, em không cần anh nữa mà. Em hãy đi đi, hãy bay theo những ước mơ mà bấy lâu nay em hằng ấp ủ. Nhưng hỡi thiên thần của anh, khi nào em cần nghỉ ngơi, cần một nơi dừng chân thì em hãy nhớ đến anh, anh sẽ là nơi yên bình nhất để em dừng chân.
  2. tinhyeuhoanhao_1982

    tinhyeuhoanhao_1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Anh có còn nhớ không, những buổi chiều thu mới đẹp làm sao, bầu trời trong trẻo quá, khí trời lành lạnh thoảng mờ hơi sương, không gian như được bao bọc bởi nỗi buồn man mác của mùa thu và nhẹ nhàng u uẩn của cố đô yêu dấu. Ta bên nhau đi trên con đường đong đầy kỷ niệm tình yêu, anh lúc nào cũng trầm tĩnh, còn em thì cứ huyên thuyên, hết chuyện nọ đến chuyện kia. Có lần em bảo rằng em rất thích loài hoa hoang dại ti-gôn, anh cốc đầu em bảo sao em ngốc thế, hoa ti-gôn tượng trưng cho tình yêu tan vỡ, cho trái tim tan nát. Nào khi ấy em có nghĩ gì sâu xa đâu, chỉ thấy mọi thứ xung quanh em đều rất đẹp vì nó được tình yêu nhuộm hồng.
  3. haynhinthangvaosuthat

    haynhinthangvaosuthat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2003
    Bài viết:
    1.485
    Đã được thích:
    0
    Ngày ấy,em không thể nào quên được ngày sinh nhật em,anh còn quên cả ngày và cuối cùng ngay ngày hôm sau ấy đã đến xin lỗi em bằng những bông hồng vàng trên tay,loài hoa mà em rất yêu thích.Rồi chúng mình đi chơi, em vẫn đến cái quán coffee ấy mỗi lần nhớ về anh,quán mà bọn mình hay ngồi uống nước và tâm sự,cùng đùa nghịch...............vậy mà giờ đây bên em không còn anh nữa,em buồn ! cái cảm giác cô đơn mà trống vắng đến lạ lùng H ơi !
    Em vẫn thích ra Biển như ngày nào,anh còn nhớ không?chúng mình ra Biển chỉ 1 lần duy nhất nhưng cũng đủ để em hông thể nào quên được,những con đường quen thuộc,những kỉ niệm dấu yêu và cả trong mưa hai đứa đứng dưới tán cây ! Anh nói : hay là chúng mình trốn đi một nơi thật xa? em lắc đầu và thầm nghĩ...............anh ngốc quá đi ! Sóng Biển rì rầm và những cơn gió thoảng qua làm lạnh buốt tâm can,anh ôm em và lòng và anh nói : Anh ước được che chở cho em mãi như thế này ! Anh ơi ! điều ước đó của anh sao còn thực hiện được nữa đây?để rồi :
    Sao vẫn mộng nghìn đời thương nhớ nhau
    Sao hồn ta sẽ vĩnh viễn ưu sầu
    Lòng quặn đau khi đường đời hai lối
    Mất nhau rồi chỉ còn nỗi thương đau
    Ôi tình đầu những niềm đau ngọt lịm
    Một thiên đường nước mắt chảy từ tim
    Hồn trái cấm trong ánh hoàng hôn tím
    Cuộc trốn tìm xao xuyến tuổi trinh nguyên

    Em không hề hối hận và nuối tiếc khi yêu anh,thời gian ở bên anh ngắn thôi nhưng em biết đó là khoảng thời gian em hạnh phúc nhất ! Em ko mạnh mẽ như anh nghĩ, cũng chẳng dũng cảm như anh vẫn tin.Em chỉ là em yếu đuối và nông nổi,vẫn khóc khi sợ hãi,vẫn bướng bỉnh dù biết mình sai.Cuối cùng em vẫn là một đứa trẻ convẫn cần lắm có anh ở bên,có anh để tin tưởng ,có anh để che chở,có anh để hạnh phúc ! Vậy mà giờ đây.............
  4. haynhinthangvaosuthat

    haynhinthangvaosuthat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2003
    Bài viết:
    1.485
    Đã được thích:
    0
    H ơi ! anh có nghe thấy em gọi anh từ một nơi xa thẳm không?ngày ấy mỗi lần gần em anh chỉ có 1 điều ước đơn giản rằng em gọi anh là anh (bởi em bướng bỉnh không chịu kêu anh - chỉ xưng cậu và tớ ! anh nói đùa rằng anh muốn được hưởng cái quyền mà anh được phép như thế )cũng đúng thôi bởi anh học trên em 1 khoá mà,giờ đây khi nghe em gọi thế này có lẽ anh sẽ rất hạnh phúc phải không anh?Đã 6 năm rồi đấy nhỉ?thời gian trôi qua nhanh quá phải không?ngày ấy anh nói yêu em mà em thì lại quá khờ khạo mà không nhận ra điều ấy ! Em chỉ muốn mãi coi anh là 1 người bạn thân của em mà thôi,cũng bởi ngày ấy tụi mình còn trẻ con quá nhỉ?Có những lúc bất chợt mở album ảnh ra em nhìn thấy anh, thấy tấm hình của 1 cậu bé thư sinh nhỏ nhắn đứng bên cạnh em ngày ấy có lẽ em đâu như bây giờ nhỉ?
    Em vẫn luôn tự hỏi mình rằng vì đâu em mất anh nhanh đến thế?chỉ bởi 1 tai nạn nhỏ như thế thôi ư?người anh không hề có 1 vết xước,nó chỉ sưng lên và bầm tím nhỏ thôi không đáng kể mà ! vậy tại sao anh lại ra đi nhanh vậy?anh còn nhớ bài thơ này em làm tặng anh không?anh còn muốn em đọc nó,đọc thật nhiều cho anh nghe và anh nói mỗi lần anh đọc nó là anh cảm thấy chúng mình như thân thiết hơn rất nhiều,anh thấy anh gần em hơn!.Anh ơi ! có nghe thấy em gọi không?anh về đi,em sẽ đọc thơ cho anh nghe mà,rồi chúng mình đi chơi nữa,đi ra Biển nhé ! Anh biết không?từ ngày anh mất,em không còn làm 1 bài thơ nào để tặng bất cứ 1 người con trai khác,em muốn quá khứ được ngủ yên và em muốn bài thơ ấy là duy nhất,là mãi mãi chỉ của riêng em và anh như khẳng định tình cảm của chúng mình sẽ còn mãi trong em cho dù anh đã ra đi mãi mãi !
    Anh đi rồi em mới cảm thấy lòng mình trống vắng vô cùng,những khoảng trống mà không dễ gì bù đắp được và em hiểu 1 điều rằng em yêu anh - nhớ anh vô cùng ! Có những lúc lang thang trên những con đường quen thuộc của chúng mình,em thầm gọi tên anh nhưng tất cả dường như im lặng,trái tim em nhói đau khi nghĩ về anh,về những kỉ niệm của chúng mình ! Tất cả đã quá muộn,giá như ngày ấy................
  5. congaichipheo

    congaichipheo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2004
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    0
    Có một thoáng chợt lướt qua tim mình khi chợt cảm thấy ánh chiều ngoài khung cửa sổ sao mà tha thiết thế. Một con đường nhỏ đẫm lá ướt, đôi bàn chân trần bé con vừa đi vừa tránh dẵm lên cái lá cây có con bọ lẹt xanh lè... Chính là con đường bạch đàn nối từ ngôi nhà 5 gian của bà nội ra đến gốc đa ngoài đường cái... Nhớ quá! Mình vẫn ao ước một ngày, sẽ cùng yêu thương trở về tìm lại những kỷ niệm ấu thơ rất ngọt ấy...
  6. huylai85vn2006

    huylai85vn2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2006
    Bài viết:
    1.066
    Đã được thích:
    0
    H LÀ AI HỞ CHỊ MỘT THOÁNG
  7. laxanhcodon

    laxanhcodon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Em nghĩ lại đi và cho anh 1 câu giải thích chính xác đi em? Trong khi đang yêu anh mà em vẫn có thể vô tư đi Đồ Sơn chơi với người đó được, em nghĩ xem lý do là mình không hiểu nhau phải không em? Đúng! anh không hiểu gì về em bởi có những lúc anh đã ngộ nhận mình hiểu nhau mà. Anh đã nói với em rất nhiều lần là nếu sau này em không còn yêu anh nữa và đến với người khác chỉ xin em hãy nói lời chia tay với anh, nhưng em đã không làm vậy, em đang yêu anh mà em lại phản bội anh đi chơi cùng người đó, sự thật đó thật khốn nạn làm anh không sao bình tĩnh được nếu lúc đó em đứng trước mặt anh. Nhưng tất cả đã an bài, anh có làm gì cũng đâu níu kéo em ở lại bên anh được nữa vì em đã xác định sẽ lấy người đó rồi mà.
  8. haynhinthangvaosuthat

    haynhinthangvaosuthat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2003
    Bài viết:
    1.485
    Đã được thích:
    0
    Anh ơi ! hôm nay là ngày gì nhỉ?à.......................uh .....................ngày SINH NHẬT của anh ! Anh còn nhớ lần sinh nhật ấy của anh?chỉ có 2 chúng mình trong khoảng không rộng lớn của công viên,chiếc bánh gato nhỏ nhắn xinh xắn cùng những ngọn nến lung linh,anh nói :
    -Những ngọn nến kia có thể cháy hết nhưng tình yêu tớ dành cho cậu vẫn cháy mãi trong trái tim nhỏ bé này ! Cậu có thể xô đẩy tớ ngã nhiều lần nhưng không thể đẩy tớ ra khỏi trái tim của cậu đâu !
    Em xúc động quá chừng,sinh nhật anh mà sao em khóc?Em khóc vì buồn ư?không đâu anh,những giọt nước mắt hạnh phúc nhất của em đó - đây cũng là lần đầu tiên em khóc vì một người con trai !
    Món quà Valetine anh tặng em lần đầu tiên,em vẫn còn giữ đó anh ! Một chiếc hộp nhỏ xinh xắn nhưng nó lại được bọc dán rất cẩn thận...............anh làm em hồi hộp quá đi ! Woa ! đẹp quá anh ! 17 hình trái tim anh gấp bởi những tờ 10.000đ còn rất mới,em khen nó đẹp không phải bởi nó là tiền mà bởi qua đó em biết anh yêu em đến chừng nào ! Em không vụ lợi và em biết anh cũng vậy,có những lúc em rất cần đến nó cho công việc riêng của mình,có những lúc em đã ngồi gỡ gần một nửa số trái tim ấy ra định sẽ tiêu nó đi...........................nhưng không ! em có thể thiếu thốn thật nhưng rồi cũng sẽ có thôi,em không thể làm như thế bởi em biết nếu làm như vậy em sẽ làm tổn thương đến anh,làm mất đi tình cảm trong sáng mà chúng mình trân trọng,gìn giữ bấy lâu nay - nó còn cao hơn cả những đồng tiền kia và dường như không gì có thể mua được nó phải không anh?Chúng mình còn biết bao nhiêu kỉ niệm không nói hết thành lời,vậy mà sao anh ra đi bỏ lại em nơi đây?
    Em làm sao có thể quên được 1 ngày cuối đông năm ấy,anh gặp em rồi dẫn em đi chơi - đi ăn những món mà anh thích,2 đứa hôm đó đi đến tối muộn mới về ! Anh lạ lắm......................anh nói đi ! có chuyện gì thế anh?Anh ngậm ngùi như 1 sự luyến tiếc,như 1 điềm báo :
    -Tớ sắp phải xa cậu rồi,xa mãi mãi Linh ơi !
    -Không,cậu không được nói những lời như thế,tớ không nghe,tớ không muốn nghe !
    Rồi anh nói chúng mình ra Biển lần cuối đi ! Trời ạ,đang mưa như thế ra Biển làm gì?em từ chối không đi để rồi..................anh đi 1 mình và mãi không trở về nữa ! Tai nạn đã xảy ra,người ta nói do va đập mạnh nên anh đã bị chảy máu trong tim 1 Em đau xót quá anh ơi :
    Em trở về với im lặng miền đau
    Không thể khóc,không thể cười được nữa.............

    Anh đã ra đi thật rồi sao? nỗi đau ấy nó giằng xé trái tim em,là nỗi nhớ thường trực mỗi khi em thức dậy và trước khi đi ngủ ! một tuần liền đêm nào em cũng mơ về anh,mơ về những kỉ niệm của chúng mình,mơ thấy em gọi anh trong đêm - tiếng gọi thất thanh thế mà sao anh không nghe thấy?im lặng quá - trống vắng đến quặn lòng ! Sao ngày ấy em không nhận lời yêu anh?sao ngày ấy em lại đồng ý để anh đi một mình?sao ngày ấy.........................?? ôi ! GIÁ NHƯ NGÀY ẤY.........................
  9. laxanhcodon

    laxanhcodon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Trái tim ơi, hãy để cho cuộc tình ngủ yên, hãy để cho kỷ niệm trôi qua thật nhẹ nhàng, đừng khơi dậy dĩ vãng xót xa. Nhặt kỷ niệm gói vào trong nỗi nhớ, đừng thương, đừng giận hờn. Nhưng làm sao ta có thể làm được điều đó, lý trí ơi, khi ta vẫn còn yêu lắm, nhớ lắm cuộc tình đầu tiên, khi hình bóng người xưa vẫn còn ngự trị trong trái tim ta. Ta vẫn thổn thức gọi tên anh trong những đêm dài không ngủ, lần dở từng trang nhật ký tình yêu mà kỷ niệm ùa về vây lấy nỗi nhớ cô đơn, mất mát này.
  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Em không hiểu sao em lại hờ hững trước tình cảm của anh đến vậy,không phải trái tim em đã có người con trai khác mà bởi vì nó lạnh quá anh ơi ! Lời hẹn cho trái tim và tình yêu của anh,em vẫn chưa thực hiện được ! Có những lúc rất nhớ anh,muốn anh bên cạnh em để chia sẻ - để em có thể tựa đầu vào vai anh mà khóc thoả thích nhưng rồi câu trả lời chỉ là KHÔNG !
    Có lẽ là sẽ rất mong manh
    Anh đừng hỏi vì sao em không nói
    Lời yêu anh,em sợ mình quá vội
    Lẽ nào dối anh như em đã dối mình !

Chia sẻ trang này