1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

viết cho yêu thương

Chủ đề trong 'Hà Giang' bởi kobaogiohoihan2_9, 04/06/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tinhyeuhoanhao_1982

    tinhyeuhoanhao_1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Em đã từng yêu anh, yêu bằng tất cả mọi thứ em có được. Những tháng ngày ở bên nhau xưa ấy luôn tràn ngập tình yêu trong anh và em: Đi cùng anh lang thang trên những con đường đầy nắng, lá vàng rơi, hay ngồi ở dưới gốc cây với hai trái tim hòa chung nhịp đập.

    Tuy không nói được nhiều nhưng anh và em dường như đều hiểu, chỉ cần được ngồi cạnh nhau, nắm lấy tay nhau, lắng nghe từng hơi thở là cũng hạnh phúc lắm rồi.
    Trở về nhà cái cảm giác ngập chìm trong hạnh phúc ảo ảnh làm em không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều. Và rồi, những hiện thực đời thường đã cho em hiểu rằng cuộc tình này sẽ chỉ có một người đi đến cuối con đường, em mơ hồ nhận ra anh đang rẽ sang một ngã khác. Nhẹ nhàng bước đi em cũng chỉ nhìn theo mà không cần níu giữ.
    Xa anh rồi. Đôi khi nghĩ về quá khứ em tự hỏi tại sao mình không khóc. Nhưng em biết khóc cũng chẳng để làm gì. Ta đến với nhau nhẹ nhàng tình cờ thì chia tay cũng nhẹ nhàng thôi.
    Cuộc đời con người ta có nhiều ngã rẽ: Có những con đường sẽ đưa ta về mái nhà bình yên, cũng có những con đường dù có đi cũng chỉ là ngõ cụt. Em hiểu và không níu kéo, thực ra níu kéo là vô ích khi con đường anh chọn không còn là con đường có em đi. Tuy nhiên, thời gian không làm xoá đi những tình cảm mà em đã dành cho anh.
    Em yêu anh nhè nhẹ như hơi thở, tình yêu ấy không dồn dập mà em chỉ có thể cảm nhận được nó... những lúc trái tim chợt thắt lại? những lúc em không muốn bước trên đường một mình.
    Anh từng hỏi cái gì là khoảng cách lớn nhất giữa hai ta... là con đường ngập tràn nắng vàng và lá đỏ ấy đấy anh ạ. Anh không hiểu hay anh cố tình không muốn hiểu. Em vẫn yêu anh, nhưng cuộc sống không cho phép em dừng lại, không cho phép em đứng mãi trên con đường ấy để thở dài.
    Có bao giờ anh biết em nhớ anh, em lang thang từng con phố, em đi đến những nơi mà biết đâu trên con đường số phận anh vô tình ngang qua, dù chỉ ngang qua thôi. Em không muốn gặp, đối diện với anh nhưng lại muốn nhìn thấy anh đi ngang qua em. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy... trái tim em sẽ ấm hơn lên rất nhiều.
    Con người đôi khi thật là buồn cười, cứ nuối tiếc những điều trong quá khứ, dù sao thì trăng hôm nay cũng đã khác trăng ngày hôm qua rồi, có chăng chỉ là hình ảnh của mặt trăng trong tiềm thức của ta là không hề thay đổi. Có phải em đang nhớ anh hay em đang bắt mình phải nhớ anh?
    Những kỷ niệm cứ trói chặt em, nhưng cuộc sống không cho phép em ngừng lại, em phải bước tiếp, nước mắt có thể rơi nhưng kỷ niệm sẽ chẳng thể nào rơi trên từng con đường em qua.
    Em chợt nhớ câu thơ em từng đọc cho anh: ?oAnh đi ngang đời ta. Rơi giữa đại dương là nụ cười tuổi trẻ?. Em không muốn đánh mất cả tuổi trẻ, cả thời thanh xuân của mình vào những điều mà em không bao giờ có thể chạm tới, nên em sẽ quên dù lòng không muốn quên. Con đường em đi đã khác xưa rồi!
  2. congaichipheo

    congaichipheo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/08/2004
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    0
    Hình như mình đã quên rồi bạn ạ...
  3. hoabacha

    hoabacha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2005
    Bài viết:
    238
    Đã được thích:
    0
    Ta là gì trong đời nhau?
  4. SATHUKHONGVOTINH

    SATHUKHONGVOTINH Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/07/2003
    Bài viết:
    5.343
    Đã được thích:
    1
    Gặp nhau đã là hạnh phúc rùi. Có thật thế không ?
  5. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    1 tuần nữa thôi anh nhỉ?
    em sẽ cố gắng để rồi chết cũng được
  6. hoabacha

    hoabacha Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2005
    Bài viết:
    238
    Đã được thích:
    0
    Yêu thương ơi, cuộc sống này là định mệnh rồi phải không anh?
  7. laxanhcodon

    laxanhcodon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    Anh thì lại nghĩ: Có gì lạ đâu, nhiệm vụ của loài cây ấy là cứ đến kỳ thì trút hết lá đi rồi vài ba tháng nữa lại bừng nở một rừng hoa báo hiệu cho mọi nhà một mùa vui đoàn tụ. Và anh cũng tưởng lòng mình vẫn lạnh lùng dửng dưng như bao mùa đông trước. Vậy mà chiều nay khi đi làm về nhìn hàng cây hoàng hậu hai bên đường nở hoa trắng xóa, anh mới thảng thốt giật mình. Nhớ em nhiều quá?
    Có lẽ đọc đến đây em sẽ tủm tỉm mà cười anh vì màu trắng của loài hoa kia với em thì có liên quan gì đến nỗi nhớ của anh. Ừ, có lẽ em cũng đã quên thật rồi, anh không trách gì cả, vì kỷ niệm suy cho cùng cũng chỉ là một chấm nhỏ mờ xa trong bao la đời sống tình cảm con người. Nhưng anh vẫn nhớ, nhớ từng chi tiết của những gì đã trải qua khi anh và em còn bên nhau.
    Ngày em đến bên anh thật nhẹ nhàng, hồn nhiên. Ấn tượng đầu tiên của anh về em là một dáng người tiểu thư, quí phái. Mái tóc dài óng mượt phủ dày trên mảnh lưng thon thả. Đôi mắt đẹp nhưng u buồn. Đặc biệt là khi em giới thiệu tên mình anh đã thấy chất chứa trong đó bao nhiêu là cảm xúc, anh liền suy ra thành biệt danh rồi gọi luôn từ đó.
  8. nguoiradi35

    nguoiradi35 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/12/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Đúng như một bạn đẫ nói gặp nhau đã là hạnh phúc rồi sẽ không có gì, nhưnng vẫn muốn gửi cho người yêu thương thật nhiều điều mà mình luôn dấu kín
  9. benanhchieuhanoi

    benanhchieuhanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2007
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Đã có lúc anh yêu em thật lòng, và em cũng vậy. Còn giờ đây, tất cả đã kết thúc, chỉ còn em, riêng mình em thôi. Em hiểu rồi, hiểu tất cả rồi. Chỉ còn một lời cuối cho anh: Em chúc anh Hạnh Phúc với lựa chọn của mình, mong VD sẽ chấp nhận yêu quý chị ấy, cũng như chị ấy sẽ là người mẹ tốt, người vợ hiền!
    Nếu anh cho em biết sớm, sẽ tốt cho em biết bao, em sẽ sớm lấy lại cân bằng chứ ko để chênh chao như quãng thời gian vừa rồi đâu. Em ko hờn giận, chỉ trách sao anh khiến em yêu anh quá nhiều đến vậy. Em sẽ sống tốt, anh ko cần bận tâm về em. Cảm ơn anh về quãng thời gian vừa qua!
  10. truyenthuyetrong2003

    truyenthuyetrong2003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/04/2006
    Bài viết:
    224
    Đã được thích:
    0
    " nàng tiên à ! ...thật ra thì ....không phải là htử yêu nàng tiên đâu........ htử thì ở nơi trần thế, còn nàng tiên thì ở trên trời. cao và xa lắm ......!!!!!!!!! không phải htử yêu ntiên... mà là... anh rất rất rất yêu em . em à . chỉ là anh và em ở thế giới thực tế này thôi !!! "
    Đó là tất cả những gì anh đã nói với em . anh sẽ nhớ mãi giây phút đó .giây phút hạnh phúc nhất cua anh. chúng mình đã biết nhau từ một câu chuyện cổ tích ,một sở thích tưởng chừng đến buồn cười vậy mà .... đến thật lạ lùng đúng không em ! từ những vần thơ những câu chuyện cổ tích mình đã tự xây dựng cho mình một câu chuyện mới ,một câu chuyện chỉ có nàng tiên và hoàng tử của mình .....
    anh yêu em nàng tiên ơi ! không những chỉ là trong câu chuyện cổ tích của chúng mình ........

Chia sẻ trang này