1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Việt Nam năm 1979

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi tarzan, 11/11/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. langbavibo

    langbavibo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2003
    Bài viết:
    2.810
    Đã được thích:
    1
    những hỏa tiễn phòng không này đã từng hạ nhiều phóng pháo cơ B52 của H.Kỳ, nên cấp chỉ huy của chúng ta mới dè dặt khi nói đến việc xử dụng Không quân để yểm trợ cho bộ binh.
    Khi phát động chiến tranh rồi mới thấy là chúng ta thiếu hẵn phương tiện để liên lạc và phối hợp hành động giữa các đại đơn vị cùng được lệnh tấn công một mục tiêu chung. Đó là trường hợp của 2 sư đoàn tuy được lệnh tiến chiếm một thành phố nhỏ mà vẫn cứ tưởng là chỉ có riêng đơn vị của mình được lệnh này mà thôi. Ba sư đoàn được lệnh đánh chiếm Lạng Sơn và ai cũng tưởng rằng thị trấn này có rất nhiều quân V- N trấn giữ. Trước khi tấn công, pháo binh của ta đã nhả liên tục hàng trăm ngàn viên đạn đại bác trong vòng 8 tiếng đồng hồ vào thành phố này. Nhưng đến khi vào chiếm Lạng Sơn, chúng ta mới thấy đó là một thành phố bỏ ngõ và chỉ có khoảng vài trăm thường dân còn sống sót nhưng đều bị điếc vì cuộc pháo kích, cho nên chúng ta cũng đã " giải thoát " hộ cho họ(bọn khốn !). Khi cuộc chiến sắp chấm dứt, bên ta đã huy động toàn bộ sinh viên sĩ quan trường công binh của Hồng quân đến đặt mìn trong từng nhà một của thành phố Lạng Sơn, tất cả những xác chết của dân chúng đều được chất thành từng đống và cũng được quấn mìn; khi mọi việc phá hoại được chuẩn bị xong xuôi,ai nấy đều rút ra khỏi thị trấn, thì viên chỉ huy mới nhấn nút cho mìn nổ. Và Lạng Sơn, thành phố lớn nhất của V- N ở vùng biên giới kể từ nay đã trở thành bình địa và coi như đã bị xóa tên trên bản đồ thế giới.(bọn khốn)
    Trong khi tiến quân xuống miền Nam, một số lớn binh sĩ của chúng ta bị thiếu ngủ ngày này qua ngày khác, nên khi có lệnh dừng lại để nghỉ ngơi là anh em rất hoan nghênh. Nhưng nào có nghỉ được phút nào đâu vì du kích quân V- N chỉ rình có cơ hội đó để phục kích chúng ta. Đó là chưa kể hầm chông thì có khắp nơi, làm cho binh sĩ của chúng ta thiệt mạng cũng khá nhiều. Có nguồn tin cho hay là nhiều rừng tre ở vùng Thanh Nghệ Tĩnh đã trở nên xơ xác vì tre đã bị đốn để làm hầm chông ở trên vùng Việt Bắc nhắm làm chậm cuộc tiến quân của quân ta.
    Nạn mìn bẫy cũng làm cho quân ta chết khá nhiều, và vì vậy mà quân ta ít khi bắt tù binh vì gặp bất cứ dân V- N nào họ cũng đều bắn hạ cho hả cơn giận(bọn khốn). Về phía V- N, binh sĩ họ cũng có những hành động tương tợ như quân của chúng ta. Cho nên sau khi ngưng chiến và trao đổi tù binh thì chỉ có một số rất ít thôi vì đa số thì đã bị giết chết cả rồi.
    Một trong những điều làm cho binh sĩ của chúng ta bực tức nhất là bọn nữ du kích V- N. Trong khi tiến quân xuống miền Nam, chỗ nào đã đi qua rồi là chúng tôi coi như vùng đó là nơi an toàn, nhưng sự thật thì không phải như thế vì trên nội địa V- N không có nơi nào có thể gọi là nơi an toàn đối với chúng tôi cả.. Một đoàn chiến xa T59 đi hàng một trên một con đường núi nhỏ hẹp. Gặp khúc quanh ngặt, xe dẫn đầu phải chạy rất chậm mới có thể quẹo được; nhưng trong khi quẹo thì lổ châu mai dùng để nhắm vẫn đứng yên bất động, không quay theo hướng của chiếc xe. Và chính lúc đó là lúc mà tên du kích dùng súng của hắn bắn vào lổ châu mai và giết chết người lái xe. Tài xế của bảy chiếc chiến xa đều bị giết chết khi họ muốn quẹo xe và cả đoàn cơ giới đành phải dừng lại vì không có bộ binh đi theo hộ tống, và ai cũng tưởng đã gặp phải sức chống cự của một lực lượng hùng hậu của địch. Rồi mọi chiến xa đều bắt đầu xạ kích lung tung vì không thấy mục tiêu. Khi dứt tiếng súng thì cảnh vật lại trở về im lặng với cây rừng. Sau đó một chốc, một đại đội bộ binh được gởi đến để lục soát trong vùng. Cuối cùng họ bắt được một nữ du kích V- N với một khẩu súng. Viên chỉ huy đoàn chiến xa giận quá bèn cho lột truồng cô bé, đoạn trói cả tay chân rồi ném ra giữa đường. Rồi ông ta nhảy lên một chiếc chiến xa và lái xe này chạy qua chạy lại nhiều lần trên mình cô bé cho đến khi chỉ còn một mớ thịt bầy nhầy trải trên mặt đường núi. (bọn khốn) Trong khi đó binh sĩ của ông ta lên tiếng cổ võ rầm rĩ vang cả khu rừng. Cảnh tượng này cho ta thấy rằng Hồng quân của chúng ta không phải thiếu về vũ khí tối tân, mà thiếu sự chuẩn bị về tâm lý khi phát động cuộc chiến tranh " trừng phạt V- N ". Chúng ta cứ tưởng rằng cuộc chiến này sẽ là một cuộc chiến tranh qui ước và người dân thường không tham gia cuộc chiến như một người lính. Nhưng họ có biết đâu ở V.N mọi người dân đều là lính cả; và chính điều này đã cho ta thấy là chúng ta chưa bao giờ chịu rút tỉa những bài học từ kinh nghiệm đã qua của người H.Kỳ.
    Phụ nữ V- N thường hay giả bộ chào đón chúng ta, nhưng khi đến gần thì họ ném lựu đạn vào chúng ta hoặc cầm lựu đạn nhảy vào giữa đám quân của ta để cùng chết. Có một lần có một cô gái dân sự V.N bị thương và được đưa vào điều trị tại một bệnh viện dã chiến của Hồng quân. Khi vào trong bệnh viện cô bé cho nổ quả lựu đạn mang trong người để tự sát và cũng để giết luôn một số người của chúng ta nữa.Nói đến sự dã man của cuộc chiến tranh nầy thì quả thật không có bút nào tả xiết, nhất là khi binh sĩ V- N đối xử với tù binh T - Q. ....
    ( đoạn này nói rất láo về bộ đội ta)
    Binh sĩ của chúng ta khi nghe kể lại những hành động dã man của quân đội V- N thì họ rất căm thù và sau đó họ cũng đối xử như vậy với nữ tù binh V- N. Một khi binh sĩ ta đã nổi cơn thịnh nộ thì họ cũng biết bắn, giết, đốt phá nhà cửa như điên, và họ rất lấy làm vui thích khi có dịp để trả thù lại quân đội V- N.
    Trong cuộc chiến tranh " trừng phạt " này, chúng ta đã áp dụng chính sách tiêu thổ đối với V- N. Ngay trong vùng Lạng Sơn có mỏ "Lân Tinh", chúng ta đã cho công binh tháo gỡ toàn bộ máy móc và dụng cụ dùng để khai thác hầm mỏ này và mang về T - Q. Những gì không mang đi được như đường sá, nhà cửa, các con đường hầm, đều bị phá sạch.
    Đối với người ngoại quốc, nhất là đối với H.Kỳ - nước đã thất bại ở V.N - thì T - Q đã không thành công trong cuộc chiến tranh " trừng phạt V- N ", nhưng sự thật thì ngược lại vì nhờ có cuộc chiến tranh nầy mà quân đội T - Q đã rút được rất nhiều ưu khuyết điểm để ngày càng tiến bộ thêm lên.
    ________________________________________________
    Được langbavibo sửa chữa / chuyển vào 17:42 ngày 02/07/2003
  2. Metalism

    Metalism Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    764
    Đã được thích:
    0
    Chiến tranh cũng giống như đá bóng, nếu chiến thắng thì tất cả mọi sai lầm đều là vô nghĩa, thua trận thì mọi lời giải thích cũng vô nghĩa. Ai thắng, ai thua chỉ cần qua lời langbavibo là quá rõ ràng.
  3. Metalism

    Metalism Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    764
    Đã được thích:
    0
    Chiến tranh cũng giống như đá bóng, nếu chiến thắng thì tất cả mọi sai lầm đều là vô nghĩa, thua trận thì mọi lời giải thích cũng vô nghĩa. Ai thắng, ai thua chỉ cần qua lời langbavibo là quá rõ ràng.
  4. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Hay quá, bác LBVB kiếm đâu ra tài liệu hay thế. Tiếc đã hết * để vote bác rồi. Nghe chuyện mìn chông, chuyện những nữ du kích VN đánh tank TQ đủ thấy bọn Tàu ở lại trên đất VN thêm sẽ có số phận thế nào, thế mà lắm vị vẫn lo TQ nó vào ăn hết cơm bình dân HN.
    p/s : bác cho em đoạn nói về quân ta và tù binh TQ được không (dỳ sao cũng phải đọc thông tin nhiều chiều). email của em là goldstar@hanoi-amsterdam.org
    Thanks bác.
  5. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Hay quá, bác LBVB kiếm đâu ra tài liệu hay thế. Tiếc đã hết * để vote bác rồi. Nghe chuyện mìn chông, chuyện những nữ du kích VN đánh tank TQ đủ thấy bọn Tàu ở lại trên đất VN thêm sẽ có số phận thế nào, thế mà lắm vị vẫn lo TQ nó vào ăn hết cơm bình dân HN.
    p/s : bác cho em đoạn nói về quân ta và tù binh TQ được không (dỳ sao cũng phải đọc thông tin nhiều chiều). email của em là goldstar@hanoi-amsterdam.org
    Thanks bác.
  6. bulubuloa

    bulubuloa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    4.209
    Đã được thích:
    5.444
    cái đoạn mà vào lạng sơn, thấy tất cả mọi người bị điếc , rồi bọn nó "giải thoát", cái từ đấy ở đây có nghĩa là chúng nó ... giết hết hả !
    cám ơn bác lavabô!
    Chiến tranh là 1 tội ác, trong chiến tranh cả 2 bên đều có thể gây ra tội ác như nhau! Nhưng nhìn nhận và biện hộ cho tội ác của chính mình kiểu này thật là một điều ghê tởm, đáng phỉ nhổ!
    Được bulubuloa sửa chữa / chuyển vào 01:47 ngày 03/07/2003
  7. bulubuloa

    bulubuloa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    4.209
    Đã được thích:
    5.444
    cái đoạn mà vào lạng sơn, thấy tất cả mọi người bị điếc , rồi bọn nó "giải thoát", cái từ đấy ở đây có nghĩa là chúng nó ... giết hết hả !
    cám ơn bác lavabô!
    Chiến tranh là 1 tội ác, trong chiến tranh cả 2 bên đều có thể gây ra tội ác như nhau! Nhưng nhìn nhận và biện hộ cho tội ác của chính mình kiểu này thật là một điều ghê tởm, đáng phỉ nhổ!
    Được bulubuloa sửa chữa / chuyển vào 01:47 ngày 03/07/2003
  8. tieuphu81

    tieuphu81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    1
    Những con số biết nói
    Đây đúng là bản tường trình của dân Khựa, đã thua lại còn tinh tướng, bớt xén bớt số liệu để đỡ bị mang tiếng: (Chỉ còn một giải pháp duy nhất để cứu Thái Lan và dạy cho V-N một bài học là dùng biện pháp quân sự, và T - Q đã cho dàn 225,000 quân dọc theo biên giới Hoa Việt. Ngày 17 tháng 2, 1979, quân đội T - Q bắt đầu tấn công).. Còn theo số liệu tổng kết của cục nghiên cứu Bộ Tổng Tham mưu thì tính đến ngày 16 tháng 2 năm 1979: Chín quân đoàn thuộc năm đại quân khu trong tổng số 11 đại quân khu của chúng, 4 sư đoàn địa phương, 1908 khẩu pháo từ 85 đến 152mm cùng với hàng trăm dàn hoả tiễn của 41 trung đoàn đã được lệnh chuẩn bị tiến công ồ ạt sang lãnh thổ Việt Nam. Hứu Thế Hữu, nguyên tư lệnh đại quân khu khu Quảng Châu, người cộng sự thân thiết của Đặng Tiểu BÌnh được bổ nhiệm làm tư lệnh mặt trận.
    (Ba sư đoàn được lệnh đánh chiếm Lạng Sơn và ai cũng tưởng rằng thị trấn này có rất nhiều quân V- N trấn giữ. Trước khi tấn công, pháo binh của ta đã nhả liên tục hàng trăm ngàn viên đạn đại bác trong vòng 8 tiếng đồng hồ vào thành phố này. Nhưng đến khi vào chiếm Lạng Sơn, chúng ta mới thấy đó là một thành phố bỏ ngõ và chỉ có khoảng vài trăm thường dân còn sống sót nhưng đều bị điếc vì cuộc pháo kích, cho nên chúng ta cũng đã " giải thoát " hộ cho họ(bọn khốn !). Khi cuộc chiến sắp chấm dứt, bên ta đã huy động toàn bộ sinh viên sĩ quan trường công binh của Hồng quân đến đặt mìn trong từng nhà một của thành phố Lạng Sơn, tất cả những xác chết của dân chúng đều được chất thành từng đống và cũng được quấn mìn; khi mọi việc phá hoại được chuẩn bị xong xuôi,ai nấy đều rút ra khỏi thị trấn, thì viên chỉ huy mới nhấn nút cho mìn nổ. Và Lạng Sơn, thành phố lớn nhất của V- N ở vùng biên giới kể từ nay đã trở thành bình địa và coi như đã bị xóa tên trên bản đồ thế giới.(bọn khốn))
    Rạng sáng ngày 2/3, sau khi tung thêm sư đoàn162 dự bị chiến dịch của quân đoàn 54, bộ chỉ huy địch ra lệnh cho sáu sư đoàn cùng tiến công trên nhiều hướng hòng chiếm được thị xã Lạng Sơn ngay ngày hôm đó, nhưng 1 lần nữa, bọn chúng lại không thực hiện được ý định tưởng đã chắc phần thắng ấy.... Mà bọn Khựa này chắc đánh đấm bị chết nhiều lính quá hay sao mà lại phải huy động cả sinh viên đi đặt mìn
    Mà bọn Khựa cũng thật trơ trẽn khi nói rằng: Mấy tuần trước khi chiến tranh bùng nổ, quân của V-N đã mở chiến dịch khiêu khích Hồng quân và sau đây là lời khai của một sĩ quan nhân chứng : " Binh sĩ chúng tôi rất bực tức khi bị khiêu khích và nghĩ rằng bọn V- N tưởng là chúng cũng mạnh tương đương với chúng ta vì được xếp vào hàng thứ 3 trên thế giới về quân lực, cho nên giờ đây chúng nghĩ rằng chúng muốn tác oai tác quái gì cũng được, vì chúng là bá chủ hiện nay trên bán đảo Đông Dương về lãnh vực quân sự ". Trong khi ai cũng biết chúng gây ra nạn hoa kiều, cưỡng bức hàng vạn gia đình người Việt gốc Hoa công khai kéo qua cửa khẩu Hữu nghị quan về nước. Nhưng ngày 12/7/78 chúng đột ngột đóng cửa biên giới khiến đám người đi từ các nơi đến đây rơi vào cảnh màn trời chiếu đất. Rồi ngày 25/8, chúng cho côn đồ bên kia bên giới tràn sang, dùng dao quắm, gậy gộc hành hung các nhân viên y tá đang chữa chạy, cung cấp thuốc cho nhũng người Hoa đau ốm. Hôm đó các chiến sĩ đồn biên phòng 193 ở Hữu nghị quan đã kiên quyết đánh trả bọn địch và Lê Đình Chinh, người chiến sĩ ưu tú đã anh dũng hy sinh trong lúc trừng trị bọn côn đồ của giặc
    Khi nói về thắng thua, thì thật nực cười là bọn chúng nhận là chiến thắng, và khi nói về thiệt hại thì lại lấp liếm số liệu, chỉ cần nhìn vào vài số ở biên giới Lạng Sơn: " Sau 7 ngày chiến đấu liên tiếp, bị thiệt hại hàng ngàn binh lính, hàng trăm xe tăng, xe cơ giới và pháo binh, bọn xâm lược Trung Quốc tiến được vẻn vẹn có 4 km. Người ta nói rằng đó là một tốc độ tiến quân chậm nhất, tổn thất, tốn kém nhiều nhất so với bất kỳ cuộc chiến tranh xâm lược nào trong lịch sử". Còn tính chung cho cả cuộc chiến 17 ngày thì các nhà bình luận phương tây đã tính rằng: " trong lịch sử 2000 năm với bao phen tràn sang đất Lạng Sơn, chưa bao giờ quân Trung Quốc xâm lược lại mất nhiều thời gian để đi một quãng đường ngắn như vậy. Ước tính mỗi ngày chúng chỉ đi được 0,8km." Trong khi Lạng sơn là vùng biên giới gần HN nhất, chỉ cách khoảng 150km, còn cách biên giới 14km. nên quân TQ tập trung lực lượng mạnh nhất để đánh vào đây với mong muốn sớm tiến về HN, trong khi lực lượng tham chiến trực tiếp ở mặt trận này của ta chỉ có Sư 3 sao vàng mới trực thuộc quân khu 1, 1 phần sư 337, cùng các lực lượng quân địa phương như tiểu đoàn bắc thái,.. dân quân du kích, công an... chứ chưa có quan chủ lực của bộ như quân đoàn 1,2
    Về cuối cuộc chiến, Quân đoàn 14, mới được thành lập ngày 25/2 tại Mai Sao gồm Sư 3, sư 327, sư 338, sư 337 sau này có thêm sư 347 cùng các đơn vị trực thuộc khác. Tối 4/3, Thông qua kế hoạch phản kích, tiêu diệt quân định ở thị xã lạng sơn và thị trấn Đồng Đăng . Đêm hôm đó và cả ngày hôm sau cuộc chuyển quân khẩn trương, bí mật nhưng náo nức diễn ra quanh Lạng Sơn. Những đoàn quân, nhũng đoàn xe hối hả đổ về phía bắc. Xe kéo pháo, tên lửa, xe tăng, xe chở đạn chạy không ngớt trên đường 1A, 1B. Quân đoàn 2 chủ lực của bộ đã tập kết phía sau đội hình quân đoàn 14.
    Giữa lúc quân và dân Lạng Sơn đang sôi sục chuẩn bị thì do bị thiệt hại nặng và trước nguy cơ bi tiêu diệt, trưa ngày 5, nghĩa là chưa đầy 1 ngày và thị xã lạng sơn, nhà cầm quyền TQ vội vã ra lệnh rút quân khỏi lãnh thổ nước ta. Do đó trận phản kích lớn của Quân đoàn đã không xảy ra.
    Có những thứ không mua được bằng tiền... Thì có thể mua được bằng rất nhiều tiền...
    Được tieuphu81 sửa chữa / chuyển vào 04:01 ngày 03/07/2003
  9. tieuphu81

    tieuphu81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/03/2003
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    1
    Những con số biết nói
    Đây đúng là bản tường trình của dân Khựa, đã thua lại còn tinh tướng, bớt xén bớt số liệu để đỡ bị mang tiếng: (Chỉ còn một giải pháp duy nhất để cứu Thái Lan và dạy cho V-N một bài học là dùng biện pháp quân sự, và T - Q đã cho dàn 225,000 quân dọc theo biên giới Hoa Việt. Ngày 17 tháng 2, 1979, quân đội T - Q bắt đầu tấn công).. Còn theo số liệu tổng kết của cục nghiên cứu Bộ Tổng Tham mưu thì tính đến ngày 16 tháng 2 năm 1979: Chín quân đoàn thuộc năm đại quân khu trong tổng số 11 đại quân khu của chúng, 4 sư đoàn địa phương, 1908 khẩu pháo từ 85 đến 152mm cùng với hàng trăm dàn hoả tiễn của 41 trung đoàn đã được lệnh chuẩn bị tiến công ồ ạt sang lãnh thổ Việt Nam. Hứu Thế Hữu, nguyên tư lệnh đại quân khu khu Quảng Châu, người cộng sự thân thiết của Đặng Tiểu BÌnh được bổ nhiệm làm tư lệnh mặt trận.
    (Ba sư đoàn được lệnh đánh chiếm Lạng Sơn và ai cũng tưởng rằng thị trấn này có rất nhiều quân V- N trấn giữ. Trước khi tấn công, pháo binh của ta đã nhả liên tục hàng trăm ngàn viên đạn đại bác trong vòng 8 tiếng đồng hồ vào thành phố này. Nhưng đến khi vào chiếm Lạng Sơn, chúng ta mới thấy đó là một thành phố bỏ ngõ và chỉ có khoảng vài trăm thường dân còn sống sót nhưng đều bị điếc vì cuộc pháo kích, cho nên chúng ta cũng đã " giải thoát " hộ cho họ(bọn khốn !). Khi cuộc chiến sắp chấm dứt, bên ta đã huy động toàn bộ sinh viên sĩ quan trường công binh của Hồng quân đến đặt mìn trong từng nhà một của thành phố Lạng Sơn, tất cả những xác chết của dân chúng đều được chất thành từng đống và cũng được quấn mìn; khi mọi việc phá hoại được chuẩn bị xong xuôi,ai nấy đều rút ra khỏi thị trấn, thì viên chỉ huy mới nhấn nút cho mìn nổ. Và Lạng Sơn, thành phố lớn nhất của V- N ở vùng biên giới kể từ nay đã trở thành bình địa và coi như đã bị xóa tên trên bản đồ thế giới.(bọn khốn))
    Rạng sáng ngày 2/3, sau khi tung thêm sư đoàn162 dự bị chiến dịch của quân đoàn 54, bộ chỉ huy địch ra lệnh cho sáu sư đoàn cùng tiến công trên nhiều hướng hòng chiếm được thị xã Lạng Sơn ngay ngày hôm đó, nhưng 1 lần nữa, bọn chúng lại không thực hiện được ý định tưởng đã chắc phần thắng ấy.... Mà bọn Khựa này chắc đánh đấm bị chết nhiều lính quá hay sao mà lại phải huy động cả sinh viên đi đặt mìn
    Mà bọn Khựa cũng thật trơ trẽn khi nói rằng: Mấy tuần trước khi chiến tranh bùng nổ, quân của V-N đã mở chiến dịch khiêu khích Hồng quân và sau đây là lời khai của một sĩ quan nhân chứng : " Binh sĩ chúng tôi rất bực tức khi bị khiêu khích và nghĩ rằng bọn V- N tưởng là chúng cũng mạnh tương đương với chúng ta vì được xếp vào hàng thứ 3 trên thế giới về quân lực, cho nên giờ đây chúng nghĩ rằng chúng muốn tác oai tác quái gì cũng được, vì chúng là bá chủ hiện nay trên bán đảo Đông Dương về lãnh vực quân sự ". Trong khi ai cũng biết chúng gây ra nạn hoa kiều, cưỡng bức hàng vạn gia đình người Việt gốc Hoa công khai kéo qua cửa khẩu Hữu nghị quan về nước. Nhưng ngày 12/7/78 chúng đột ngột đóng cửa biên giới khiến đám người đi từ các nơi đến đây rơi vào cảnh màn trời chiếu đất. Rồi ngày 25/8, chúng cho côn đồ bên kia bên giới tràn sang, dùng dao quắm, gậy gộc hành hung các nhân viên y tá đang chữa chạy, cung cấp thuốc cho nhũng người Hoa đau ốm. Hôm đó các chiến sĩ đồn biên phòng 193 ở Hữu nghị quan đã kiên quyết đánh trả bọn địch và Lê Đình Chinh, người chiến sĩ ưu tú đã anh dũng hy sinh trong lúc trừng trị bọn côn đồ của giặc
    Khi nói về thắng thua, thì thật nực cười là bọn chúng nhận là chiến thắng, và khi nói về thiệt hại thì lại lấp liếm số liệu, chỉ cần nhìn vào vài số ở biên giới Lạng Sơn: " Sau 7 ngày chiến đấu liên tiếp, bị thiệt hại hàng ngàn binh lính, hàng trăm xe tăng, xe cơ giới và pháo binh, bọn xâm lược Trung Quốc tiến được vẻn vẹn có 4 km. Người ta nói rằng đó là một tốc độ tiến quân chậm nhất, tổn thất, tốn kém nhiều nhất so với bất kỳ cuộc chiến tranh xâm lược nào trong lịch sử". Còn tính chung cho cả cuộc chiến 17 ngày thì các nhà bình luận phương tây đã tính rằng: " trong lịch sử 2000 năm với bao phen tràn sang đất Lạng Sơn, chưa bao giờ quân Trung Quốc xâm lược lại mất nhiều thời gian để đi một quãng đường ngắn như vậy. Ước tính mỗi ngày chúng chỉ đi được 0,8km." Trong khi Lạng sơn là vùng biên giới gần HN nhất, chỉ cách khoảng 150km, còn cách biên giới 14km. nên quân TQ tập trung lực lượng mạnh nhất để đánh vào đây với mong muốn sớm tiến về HN, trong khi lực lượng tham chiến trực tiếp ở mặt trận này của ta chỉ có Sư 3 sao vàng mới trực thuộc quân khu 1, 1 phần sư 337, cùng các lực lượng quân địa phương như tiểu đoàn bắc thái,.. dân quân du kích, công an... chứ chưa có quan chủ lực của bộ như quân đoàn 1,2
    Về cuối cuộc chiến, Quân đoàn 14, mới được thành lập ngày 25/2 tại Mai Sao gồm Sư 3, sư 327, sư 338, sư 337 sau này có thêm sư 347 cùng các đơn vị trực thuộc khác. Tối 4/3, Thông qua kế hoạch phản kích, tiêu diệt quân định ở thị xã lạng sơn và thị trấn Đồng Đăng . Đêm hôm đó và cả ngày hôm sau cuộc chuyển quân khẩn trương, bí mật nhưng náo nức diễn ra quanh Lạng Sơn. Những đoàn quân, nhũng đoàn xe hối hả đổ về phía bắc. Xe kéo pháo, tên lửa, xe tăng, xe chở đạn chạy không ngớt trên đường 1A, 1B. Quân đoàn 2 chủ lực của bộ đã tập kết phía sau đội hình quân đoàn 14.
    Giữa lúc quân và dân Lạng Sơn đang sôi sục chuẩn bị thì do bị thiệt hại nặng và trước nguy cơ bi tiêu diệt, trưa ngày 5, nghĩa là chưa đầy 1 ngày và thị xã lạng sơn, nhà cầm quyền TQ vội vã ra lệnh rút quân khỏi lãnh thổ nước ta. Do đó trận phản kích lớn của Quân đoàn đã không xảy ra.
    Có những thứ không mua được bằng tiền... Thì có thể mua được bằng rất nhiều tiền...
    Được tieuphu81 sửa chữa / chuyển vào 04:01 ngày 03/07/2003
  10. Tigris_Corbetti

    Tigris_Corbetti Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2003
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    1
    Trong sử học TQ, tụi TQ thường được học là năm 1979, Vietnam thường kéo sang đánh phá, lấn chiếm biên giới..... đấy là tôi nghe một số người TQ nói lại, bác nào có biết tên TQ nào thì khéo hỏi xem có đúng ko.

    Tigris Corbetti

Chia sẻ trang này