1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Việt Nam, niềm tin chiến thắng...

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi tigris, 04/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huongdanvien_dalat

    huongdanvien_dalat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    1.546
    Đã được thích:
    1
    hix ! hôm qua xem đến lúc VN thua 3 -0 tức quá đứng dậy quên trả tiền bia đi về luôn. mạc kệ thằng bạn ngồi há miệng ra ơ này - ơ kìa mãi.
    Bực mình phang cho nó 1 câu
    - Việt Nam thua rồi mày còn bắt ông trả tiền bia à. Điên hết cả người đây này. Việt Nam thua, tao uống mày trả - khi nào Vẹệt Nam thắng tao trả mày uống! Ê chủ quán tính tiền cho thằng đang ngồi nhá.
    Thằng bạn ngồi cứ há miệng ra mà không hiểu tại sao!!! cái kiếng cận của nó cứ chảy dài mãi xuống.
    Dư âm của trận thua chưa hết - về đến nhà lại bị con bé hàng xóm rủ đi chơi - đang bực mà nó mè nheo "đi đi anh - đi xả xui với em - đi đi mà"
    nóng rồi, trong đầu mình nghĩ " A thì ra mày muốn xả xui - ông xả xui với mày luôn !?!"
    thế là alê - xả xui đến 3 giờ sáng............................... về đến nhà mệt đứ đừ.
    Mãi khi uống say mình mới hiểu "à ra con bé này nó mới bị bồ nó đá - nó rủ mình đi nhậu xả nỗi buồn".
    vác được con bé về say khướt miệng cứ lảm nhảm "lòng người khó dò". Hừm lòng người có quái gì đâu - toàn C.... thôi.
    Thế đấy! Thất bại tình yêu + thất bại bóng đá = 1 nam + 1 nữ = nỗi buồn + nỗi buồn = nhậu + nhậu = say xỉn ..............
  2. garii

    garii Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    Ủng hộ đội tuyển VN vì màu cờ sắc áo ,
    But rõ ràng hôm wa đội tuyển của chúng ta chơi dưới trình của họ : lộn xộn , chuyền bóng và đánh đầu không chính xác.
    Và rất đặc biệt là nếu mọi người khách quan , tuyển của chúng ta phạm nhiều lỗi , hơi cố tình thô bạo khi vào bóng đội bạn.
    Win or Lost, the most thing is the fairplay,
    Phai không các bạn.???
    Được garii sửa chữa / chuyển vào 10:55 ngày 05/12/2005
  3. equinoxe

    equinoxe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2005
    Bài viết:
    107
    Đã được thích:
    0
    Dở hơi nhở!!!
    Vào sân không đá trúng bóng phát nào thì phải đá giò cho xả bớt cục tức chứ. Đá thế là còn ít đấy.
  4. BlueSerenade

    BlueSerenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    1.580
    Đã được thích:
    1
    Đá như đập đầu vào tường! Ai bảo tự dưng đi công bố cái giải thưởng trước làm giề! Đi bộ cũng được tiền thì việc gì phải chạy hồng hộc cho khán giả nó...sướng!
    Chuẩn bị giải tán nhờ
  5. garii

    garii Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2004
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    Được garii sửa chữa / chuyển vào 10:56 ngày 07/12/2005
    Được garii sửa chữa / chuyển vào 10:58 ngày 07/12/2005
  6. hailua_dichat

    hailua_dichat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    cậu bạn quen FW cho tui cái thong tin này
    đọc tấhy thú vị ghê, chia sẻ trên đây cùng các bác
    hy vọng sau những đổ vỡ của các bác , sẽ là lúc chúng ta bừng tỉnh để nhìn nhận thấu đáo hơn mọi sự!!!
    Bài viết này của chuyên viên kinh tế Bùi Văn , hình như đang giảng dạy tại chương trình kinh tế Fullbright , có nhiều điểm rất thú vị : http://thethao.vietnamnet.vn/seagam...2005/12/519536/
    Nếu như trong bóng đá, chúng ta buồn vì chỉ đứng thứ hai, thì trong kinh tế, sao chúng ta không ray rứt vì mãi đứng gần cuối? Tại sao chúng ta nhiều HCV đến thế, mà đến nay trong danh sách 200 công ty đứng đầu châu Á, vẫn chưa có một công ty Việt Nam?
    Cứ hai năm một lần, chúng ta lại chờ đón SEA Games như một sự kiện thể thao lớn nhất khu vực. Nhưng đối với Việt Nam, cái đích phải chăng là vô địch toàn đoàn tại SEA Games?
    Điểm lại lịch sử SEA Games
    Hiếm có Đại hội thể thao trên thế giới nào lại có một kỷ lục lạ lùng: nước nào đăng cai thì nước đó lại đứng nhất toàn đoàn. Điểm lại từ năm 1959 đến nay, qua 23 lần SEA Games thì có 13 lần nước chủ nhà đứng đầu, 5 lần đứng nhì, và 2 lần đứng thứ ba. Chỉ có ba lần nước chủ nhà không lọt vào hàng đầu, rơi vào trường hợp của Singapore và Brunei.
    Việt Nam cũng không phải là một ngoại lệ. Lần duy nhất chúng ta đứng đầu toàn đoàn là SEA Games 22, tại vị trí nước chủ nhà. Nhưng vị trí thực của ta như thế nào?
    Các con số thống kê
    Trước năm 1975, mỗi kỳ SEA Games bình quân có 6,6 nước tham dự, thứ hạng của Việt Nam bình quân là 5,3. Cao nhất là hạng 4/7 và thấp nhất là hạng 5/6.
    Sau năm 1975, nếu không tính 7 kỳ chúng ta không tham dự (từ SEA Games 8 đến 14) thì bình quân mỗi kỳ có 9,6 nước tham dự, thứ hạng bình quân của chúng ta là 5,0. Cao nhất là hạng 1/10 và thấp nhất là hạng 7/9.
    Hàm số xác định vị trí
    Trong kinh tế học có một hàm số để xác định thành quả kinh tế, với các yếu tố đầu vào là nhân lực, tiền vốn, và công nghệ. Nếu có một nhà kinh tế học nào cố đi tìm một hàm số xác định thành quả thể thao, thì có lẽ cũng lại viện đến các yếu tố là nhân lực và tiền, nhưng tiếp đó thay vì nói đến công nghệ thì sẽ phải nói đến cơ cấu tổ chức và niềm đam mê.
    Nhân lực: Singapore và Brunei tuy giàu nhưng lại có số dân quá ít. Một đội hình tuyển từ 5 triệu dân của Singapore chắc khó so sánh được với đội hình tuyển từ 250 triệu dân của Indonesia. Chẳng thế mà năm 1993, nước chủ nhà Singapore đạt được kỷ lục của chính mình với 50 HCV, thì năm 1997 nước chủ nhà Indonesia đạt được kỷ lục của SEA Games với 194 HCV!
    Tiền: Một đất nước còn vất vả lo cho đủ ăn, thì chắc hẳn chẳng có nhiều nguồn lực dành cho việc đi đòi danh hiệu thể thao. Trong số các nước tham gia SEA Games, Lào và Campuchia là hai nước có thu nhập bình quân đầu người thấp nhất. Vì vậy mà tuy dân số Lào nhiều hơn dân số Singapore, và dân số Campuchia gấp đôi Singapore, nhưng hàng kỳ, Lào và Campuchia vẫn thay phiên nhau giữ vị trí đứng đầu xét từ dưới lên.
    Thái Lan có dân số gần xấp xỉ với Việt Nam, nhưng thu nhập bình quân đầu người của họ là 2540 USD/năm so với của ta là 550 USD/năm. Có lẽ vì thế mà những năm trước đây, khi chúng ta thường xuyên ở tốp cuối thì Thái Lan luôn luôn trong tốp đầu.
    Trước trận chung kết bóng đá nam, chúng ta đã hy vọng, động viên, chuẩn bị ăn mừng? Sau trận đấu, đã có ngay ý kiến quy chụp là cầu thủ khi xung trận bị phân tâm về tiền thưởng. Có phải quá bất công cho các cầu thủ? Họ đã chiến đấu hết mình, nhưng khoảng cách về đẳng cấp vẫn còn đó. Khoảng cách không chỉ ở tiền thưởng, mà còn cả ở thu nhập của cả một đời cầu thủ và hệ thống đào tạo bồi dưỡng từ nhỏ.
    Cơ cấu tổ chức: Trong khi bao nước đã ổn định với mô hình của họ, thì cả nền thể thao của chúng ta vẫn đang trăn trở với những câu hỏi về đổi mới, xã hội hóa, chuyên nghiệp hóa? Đối với bản thân mỗi vận động viên, ngoài việc xả thân vì màu cờ sắc áo của dân tộc, họ còn phải trăn trở với bao điều chưa rõ về tương lai: biên chế, chuyển nhượng, thuế thu nhập, cơ quan chủ quản v.v...
    Đam mê: Điều này thì chúng ta chắc là nhất. Ngành thể thao Philippines chỉ đầu tư 2 triệu USD để chuẩn bị SEA Games 23, còn ta thì chỉ riêng thể thao đã đầu tư 133 triệu USD để chuẩn bị SEA Games 22, một con số kỷ lục mà cả các nước giàu như Singapore hay Brunei cũng chẳng chi đến thế. Đội nữ vừa vô địch thì được Thủ tướng Phan Văn Khải chúc mừng. Đội nam thắng trận bán kết đã được Bộ trưởng Nguyễn Danh Thái biểu dương. Ở phía bên kia, Thủ tướng Thái Lan nói ?othường thì tôi chẳng bỏ thời gian để xem những giải này??
    Sự quan tâm không chỉ thấy ở cấp cao nhất. Ai chẳng nhận thấy sự vắng lặng của đường phố khi đội nhà đang đấu, ai chẳng lo tắc đường khi đội nhà sắp thắng, và ngay cả con số xe máy bị công an thu sau mỗi trận thắng cũng nói lên điều gì đó.
    Chúng ta có đủ điều kiện
    Một điều rất đáng mừng là vị trí của chúng ta ngày càng tăng lên. Lần đầu tiên SEA Games được tổ chức, chúng ta chỉ đứng hạng 5 trong tổng số 6 nước tham dự. Lần lần đầu tiên trở lại SEA Games vào năm 1989, chúng ta chỉ đứng hạng 7/9. Nhưng đến SEA Games 23 này, chúng ta đã cố tranh chức đứng đầu? sau nước chủ nhà.
    Về tương quan dân số, chúng ta vẫn luôn đứng thứ hai trong khu vực, sau Indonesia. Về đam mê, chắc chẳng ai tranh vị trí đứng đầu của ta. Về cơ cấu, chúng ta chẳng cần phải chờ những con số tăng trưởng theo phần trăm như dân số hay thu nhập, mà như Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An mới đây đã nói ?omuốn là làm được??
    Hãy đảo lộn trật tự cũ!
    Trong số các nước tham dự SEA Games, thu nhập bình quân đầu người hàng năm của chúng ta đang đứng thứ ba từ dưới lên, chỉ hơn Campuchia và Lào, không bằng một nửa của Philippines hay Indonesia, bằng 1/10 của Malaysia, hay 1/50 của Singapore!
    Nếu như trong bóng đá, chúng ta buồn vì chỉ đứng thứ hai, thì trong kinh tế, sao chúng ta không ray rứt vì mãi đứng gần cuối? Tại sao chúng ta nhiều HCV đến thế, mà đến nay trong danh sách 200 công ty đứng đầu châu Á, vẫn chưa có một công ty Việt Nam?
    Người viết bài này vẫn tin chắc là trật tự đó sẽ thay đổi. Nếu như trong thể thao, chúng ta không được phép đi tắt đón đầu, thì trong kinh tế chúng ta hoàn toàn có thể làm được.
    Trong khi Indonesia cử một đoàn vận động viên đông nhất đi dự SEA Games, thì các nhà đầu tư đang theo dõi động thái đòi ly khai của tỉnh Acer. Khi Thái Lan ăn mừng chức vô địch bóng đá, thì chính phủ đang lo bồi thường cho những gia đình có người chết vì bạo loạn. Khi một tờ báo vừa đăng tin Philippines dẫn đầu về HCV, thì cạnh đó là tin một nhà báo và một sĩ quan vừa bị phiến quân sát hại.
    Ổn định chính trị là một yếu tố để ta đi tắt đón đầu.
    Cái ao nhỏ SEA Games
    Hiện tượng nước chủ nhà thường xuyên đứng đầu không chỉ do trọng tài thiên vị. Sự cục bộ thể hiện ngay từ khi chuẩn bị giải, mỗi nước chủ nhà cố tạo ra những ?omỏ vàng? bằng cách đưa càng nhiều HCV càng tốt vào những môn mà chỉ có mình biết chơi.
    Chính vì vậy mà đã qua gần nửa thế kỷ, SEA Games vẫn là một vùng trũng của thể thao thế giới. Thành tích của SEA Games vẫn thấp nhất chÊ

Chia sẻ trang này