1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết tặng những người yêu nhạc Trịnh tôi yêu...

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi Nguyet-ca, 14/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Ừ quay lại nào, có đi đâu đâu, chỉ nghỉ ngơi một chút thôi.
    Được Nguyet-ca sửa chữa / chuyển vào 00:09 ngày 17/04/2004
  2. ngochikien

    ngochikien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    384
    Đã được thích:
    0
    Nhiều lúc muốn " Viết tặng những người nghe nhạc Trịnh tôi quen " mà cũng không viết được. Chỉ nhớ đến mà thôi, cũng chẳng phải thu mình thầm lặng gì cả, mà chỉ đơn giản, nhiều khi nhớ đến là đã thấy vui lắm rồi!
    chim gặp bác chào mào, chào Bác.:D
  3. tigerlily

    tigerlily Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    3.048
    Đã được thích:
    2
    Người tôi yêu thì lại không yêu nhạc Trịnh. Thế thì phải làm sao nhỉ? Viết vào đây là không hợp lệ nhưng cứ thích viết. Viết về người thứ hai, đứa bạn nối khố của tôi, được tôi "đầu độc" nhạc Trịnh và bây giờ thì nó dạy lại tôi về nhạc Trịnh bằng sự hồn nhiên trước nhạc Trịnh của nó. Bằng một hồn giấy mới...
    "Tao đang có nhiều hoa Quỳnh lắm... Sau trận mưa của tuần trước tao nhìn thấy nhiều cây Quỳnh có nụ hoa. "...một đôi lần đến như người tình, để cho trời đất báo tin lành, vẫn bình yên..." Thế nhưng có bình yên không? Mang trao nhau một đoá Quỳnh là đem cho nhau một chút buồn..."
    Nó cứ luyên thuyên như thế, mà tôi yêu làm sao cái cách nghĩ vu vơ, nói lung tung của nó. Buổi chiều cười đến vỡ nhà với mấy đứa bạn, đêm ngồi trước ánh trăng mà nước mắt tự dưng lã chã vì một nỗi niềm không thể gọi tên. Rồi thì hát và ngủ trong tiếng hát của mình. Sáng hôm sau dậy viết mail chửi cho tôi một trận tơi bời vì tội 3 ngày không viết mail cho nó.
    Tình do tâm ta mà sinh. Biết đến bao giờ tâm mới bình an?
    All the rivers run into the sea; yet the sea is not full: unto the place from whence the rivers come, thither they return again. (ECCLESIASTES)

    lys

  4. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Hạc giấy
    Tặng X
    Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao chân tình.
    Tôi biết một chàng trai đã gấp 1000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong một công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn, nhưng họ vẫn luôn rất hạnh phúc bên nhau.
    Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong kí ức của mỗi người.
    Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây chỉ vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
    Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vơ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó!
    Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm thay đổi nụ cười ấy, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào...
    Đến lúc này, anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Vì vậy nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha mẹ mình sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nũa, chúng có thể thấy nàng nói tiếng xin lỗi cùng anh và anh có thể đem chúng về bầu bạn...
    Chàng trai bật khóc...
    Chúng ta cũng vậy, như chàng trai kia, cũng chỉ nhận ra giá trị lớn lao về sự có mặt của một người mà cuộc đời đã ban tặng cho cuộc sống của chúng ta khi một sớm mai thức giấc, người ấy đã không còn ở bên ta nữa. Chỉ bởi vì họ đã chẳng yêu bạn như cách mà bạn mong đợi ở họ. Nhưng điều này không có nghĩa rằng họ không dâng hiến tình yêu của họ cho bạn bằng tất cả những gì họ có.
    (Just because someone doesn''''t love you the way you want them to, doesn''''t mean they don''''t love you with all they have. For what''''s in your mind may escape but what''''s in your heart will remain forever. )
    Một khi bạn đã yêu, bạn sẽ mãi mãi yêu. Những gì trong tâm trí bạn có thể sẽ ra đi, nhưng những gì ở trong tim bạn thì mãi mãi ở lại.
    (Cảm ơn Khanh đã post cái này lên nhé !)
    How's ur work ?How's ur luv ?R u happy now ? R u happy now ?
  5. thienthuongdiahaduyngadocton

    thienthuongdiahaduyngadocton Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/08/2003
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện của Nguyệt ca chỉ là câu chuyện trong cổ tích hay trong trí tưởng tượng của mấy ông đạo diễn phim Hàn Quốc, không có trong đời thực. Cái gì là "chỉ vì người ta yêu mình không theo cách mà mình mong đợi"?. Yêu là yêu, không yêu là không yêu. Vĩnh viễn không thể có yêu theo cách này hay cách khác được. Nguyệt ca ơi,em nhầm lẫn hết cả rồi.
    Tình do tâm mà sinh, đến khi tình mất nhưng tâm vẫn còn động vọng. Chỉ có đạt tới vô tình thì tâm mới được bình an thôi, Tigerlily ạ.
    Em có làm được không?
  6. arch

    arch Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    767
    Đã được thích:
    0
    Ai mà chẳng mơ ước một tình yêu đích thực. Nhưng khi mà không thể đạt được, chán ngán kiếm tìm thì lại cố gượng chút chút. Kệ! Đó chính là yêu không như mong muốn. Buồn cười thật!
    Mỗi người một quan niệm về tình yêu.
    Tình yêu đích thực thì chỉ có một.
    Có lẽ không còn nữa rồi.
    The grass was greener
    The light was brighter
    With friends surrounded
    The nights of wonder
  7. nun

    nun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Cũng nhiều lúc vào box xem bài viết của mọi người rồi khóc! Cũng có lúc mơ ước có một người bạn cũng thích nhạc Trịnh để viết tặng mà không được! Bạn bè tôi, không Rock nặng cũng, The Wall, và những cái bịt tai đùa cợt khi tôi ngân nga vài khúc nhạc Trịnh đôi khi cũng đánh vào tâm hồn làm tổn thương nơi tôi lắm chứ! Chắc cũng chẳng ai nghĩ đến điều đó bao giờ! Và bây giờ đây! cũng như mọi lúc! chẳng có ai, chẳng có gì để viết! bởi biết mình viết mọi thứ dù hay đến đâu cũng thật là vô nghĩa...
  8. small_heart

    small_heart Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/10/2003
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    tặng H.
    Có thật sống chết chỉ là một đợt sóng?trong những đợt sóng bạc đầu kia tôi loáng thoáng nhận ra những khuôn mặt bạn bè, của tôi và của em...
    Em có thấy những con sóng kia không?chúng có đó rồi mất hút,khiến tôi chẳng tin điều gì có thật ở đời.
    Em sẽ hỏi;vậy ai đang đứng bên em?một người tạm là tôi,
    thế ai đang đứng bên tôi?một người tạm là em,
    cái gì cũng tạm là,vậy cái "tạm là" phải có thật chứ? >>nó chỉ có thật một cách tạm là thôi.....
    Không phải tất cả đều như thế,đúng không em?Dù sao tôi vẫn tin phải có một điều có thật trên đời này,nhưng em sẽ chẳng bao giờ biết ,bởi đơn giản em không là của tôi và hãy đừng bao giờ nhé...
  9. psychocolate

    psychocolate Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/09/2003
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Hãy đặt lòng tin vào tình yêu cho dẫu tình yêu mang lại khổ đau. Chẳng nên khép kín lòng mình như thế. Nguồn vui mong manh như giọt sương mai vừa mới nở cười đã vội vàng chết yểu. Nhưng u buồn thường dai dẳng khó tan. Hãy để tình yêu khổ đau trong mắt em bừng tỉnh. Nguồn vui, nỗi sầu của tình yêu thường mênh mông; điều tình yêu thiếu, tình yêu thừa cũng vô cùng vô tận. Tình yêu vẫn gần gũi với em như chính cuộc đời em đang sống, song có bao giờ em hiểu rõ hoàn toàn.
    Gởi tặng ... tình yêu
    "I've always been mad, I know I've been mad, like the most of us...very hard to explain why you're mad, even if you're not mad..." Pink Floyd
  10. phamlu

    phamlu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    chào moi người ! tôi ko phải là dân văn nên ko thể viết hay như NC hay lys đươc nhưng tôi yêu nhạc Trinh yêu chân thành và mộc mạc ,nhiều lúc củng muốn viết ghì đó cho box nhung ko được đành đe moi người chờ vậy .tôi sẻ viết nhưng mà là sau này (bay giò tôi đang mỏ cò trên bàn phím đây) ,nhắn Nc : anh đa vào box từ lâu rôi nhưng chỉ đọc mà thôi ,thấy em la người quá lang mạn như thế ko hay lăm đau,tâm hồn có thể lang mạn nhung cuoc sống thì phải thưc tế cô bé ạ.
    nun: anh yêu nhac trinh va anh cung yeu ca rock _ca the wall .chung co nhieu diem chung lam day em hay thu nghe rock di .con bon ban em che em la vi chung chi la may dua hoc doi nghe rock thoi chu rat nhieu rock fan cung yeu nhac trinh do .hay song voi y thich cua minh dung buon vi nhung thi ph em a

Chia sẻ trang này