1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết tiếp cho anh - Một người ko bao giờ đọc

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi thepdatoitheday212, 19/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. DuyKhanh156

    DuyKhanh156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2005
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Khi đọc xong cuốn nhật ký này thực sự tôi ko cảm thấy nhiều xúc động như mọi người vẫn nói. Nhật ký của anh Thạc nhiều chất văn quá, mà ko thấy được không khí ác liệt của chiến tranh lúc bấy giờ...
  2. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Nếu muốn thấy chiến tranh thì bạn nên đọc "Thân fận của Tình Yêu" của Bảo Ninh, cực kỳ ấn tượng
    Mà đâu fải chỉ sự ác liệt của chiến tranh mới gây xúc động?
  3. sieuchanhhadong

    sieuchanhhadong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    6.768
    Đã được thích:
    0
    Topic này rất ý nghĩa . Rất hay . Vote cho chủ nhân của nó 5 * .
  4. chominhhoi

    chominhhoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/05/2005
    Bài viết:
    413
    Đã được thích:
    0
    tôi nghe kể: thời đó chiến trường quảng trị khốc liệt lắm. những ngưòi lính ra trận, sau đó là sinh viên tất cả đều phải lên tàu, ngưòi ta khoá trái của lại, tránh sự trốn chạy của những kẻ hèn nhát, bởi vì vào chiến trường quảng trị, xác định đi là chết , là hi sinh..
    và những người lính còn đang khoác áo sinh viên hăm hở lên đường, trong đó có anh Thạc, không riêng gì anh Thạc mà tất cả những ngưòi lính đã ngã xuống..họ xứng đáng đưọc gọi là ANH HÙNG.
    anh Thạc là tấm gưong điển hình cho những người lính thời đó, biết đi sẽ không trở về nhưng vẫn không chùn bước, vẫn lạc quan và tin vào ngày mai, vẫn cháy bỏng một tình yêu cho ngưòi con gái ấy..
    Nhưng anh thạc đã không chiến đấu được đến cùng, anh đã bị thương ở chân, và sau đó thì hi sinh.
    và chúng ta sẽ viết tiếp những dòng tâm sự còn dang dở của anh ấy...viết tiếp trong hoà bình và tự do
    Nhưng chị Trâm thì sao? hãy đọc nhật ký của chị, để ta thấy một số suy nghĩ kém cỏi của một số người, có lẽ những người đã cho chi Trâm là tầng lớp tiểu tư sản mà đày ải chị, hắt hủi chị, kìm nén chị, đì chị, ko tán thành cho chị kết nạp đảng, thì họ có thể cũng đã chết rồi, huac tôi biết một số người sống trong nghèo khổ và túng thiếu,, âu cũng là luật nhân quả ta giận họ nhưng cũng ko lên án họ nữa và tha thứ cho họ như chị trâm đã cao thượng mà tha thứ, bởi vì:. Chị Trâm đã không vì thế mà gục ngã, không vì thế mà bi quan, chị vẫn yêu cuộc sống , có niềm tin vào cách mạng. chị Trâm là con gái, hãy hình dung khi chị một mình ở lại chống chọi với quân địch để cho thương binh và quân ta trốn thoát, tôi nghĩ hành động đó không những đưọc Phong Anh Hùng mà con phải dựng bia để tưởng niệm...và cũng có nhiều người như chị Trâm và anh Thạc đã ngã xuống ...họ chết nhưng vẫn có một niềm tin mãnh liệt vào ngày mai, họ đã ngã xuống cho chúng ta hôm nay đưọc sống trong hoà bình no đủ..
    anh Thạc là con trai, anh ấy lại là học sinh giỏi văn, anh ấy có thể viết hay hơn thế, tuổi 20 của anh ấy có ý nghĩa như thế, và anh đã hi sinh khi tham gia trận đánh đầu tiên.Còn chị Trâm là con gái, một ngưòi con gái bị coi là tầng lớp tiểu tư sản, phấn đấu mãi vẫn không được kết nạp vào đảng mặc dù trong tim luôn chói ngời niềm tin vào đảng,đã một mình chống chọi với quân địch để cho thương binh ta đưọc an toàn.....
    vậy có quỹ mãi mãi tuổi 20 của anh Thạc, thì chúng ta cũng đừng quên chị Trâm, và khi đọc về anh Thạc chúng ta cũng đừng quên chị Trâm, vì họ là một thế hệ, vì họ là những người đại diện cho thế hệ đó, và vì họ là những người thực sự Anh HÙng và chúng ta: khi có quỹ mãi mãi tuồi hai muơi thì cũng đừng quên một người con gái cũng xứng đáng hơn thế, đó là chị Trâm....chúng ta nhớ đến anh Thạc nhưng ĐỪNG QUÊN CHỊ TRÂM
    Được chominhhoi sửa chữa / chuyển vào 00:01 ngày 18/08/2005
  5. thangruoi

    thangruoi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Chào bác :), lâu lắm rồi mới thấy bác online:)
    Không biết mọi người thế nào chứ em thì em khoái cái quyển nhật ký của chị Thuỳ Trâm hơn, nhưng mà rõ ràng là mọi thứ đều đáng trân trọng và đáng được trân trọng phải không các bác?
  6. thepdatoitheday212

    thepdatoitheday212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay chẳng biết sao ba lại dậy sớm hơn bình thường đến một tiếng. Mình thì bị tiếng đánh máy lạch cạch của anh hai đánh thức. Kể cũng lạ, chẳng hiểu sao với anh hai thì 4h sáng lại là lúc anh hai cho rằng đầu óc minh mẫn nhất. Mình thì chịu, chẳng thể nào làm việc nổi vào cái giờ ấy. Thôi thì về phòng mình ngủ tiếp. Thấy phòng sách sáng đèn, mở nhẹ cửa thì thấy ba đang ngồi đọc nhật kí của Đặng Thùy Trâm. Pha cho ông ấm trà.Mở cửa vào thấy ông?lau vội mắt. Công việc, dễ nhầm tưởng là nó sẽ làm cho ông lạnh. Nhưng chiến tranh nó tựa như ? những cơn gió của tháng 12, thổi qua người, len lỏi vào da thịt, xương máu. Ông đọc nhật kí của Thùy Trâm và ? nhớ mẹ.
  7. thepdatoitheday212

    thepdatoitheday212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    chẳng muốn viết vào đây những dòng này nhưng ... tại sao mình cứ buồn mãi. Đừng chạm đến nỗi đau của nhau N nhé
  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    anh đọc rồi mà............
  9. thepdatoitheday212

    thepdatoitheday212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    gì cơ?
  10. thepdatoitheday212

    thepdatoitheday212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    Mình ko thể viết tiếp topic này rồi. Vì một lý do... Mà tại sao mình lại ko thể viết tiếp. Chỉ là vắng một thời gian, có lẽ lâu. Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi. Tất cả sẽ qua.
    Một người sẽ viết tiếp cho mình, 16 tuổi em sẽ có những suy nghĩ có lẽ hay hơn mình

Chia sẻ trang này