1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết về mạng - ngày xưa và bây giờ ...

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi votrungh, 04/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Viết về mạng - ngày xưa và bây giờ ...

    Mạng là gì ?



    Mạng là nơi mà chính nỗi cô đơn
    Ẩn đâu đó ở phía sau bàn phím
    Mạng là nơi thử một lần chiêm nghiệm
    Những thực hư ẩn hiện giữa tim người

    Hai bên modem là em và tôi
    Với những cái tên rất là ngộ nghĩnh
    Account khi đùa , khi là nghiêm chỉnh
    Chả biết đâu mà đối phó lẫn nhau

    Mạng là nơi khi chẳng biết tìm đâu
    Một chút sẻ chia giữa đời rộng quá
    Cứ nghĩ đằng sau một cái tên là lạ
    Là một tâm hồn đồng điệu , cảm thông

    Mạng là nơi giữa có và không
    Nhiều lúc mong manh tưởng chừng là một
    Mạng là nơi mà có khi dại dột
    Ta mải mê làm một cuộc phiêu lưu

    Mạng là nơi mà chẳng hiểu vì đâu
    Mỗi khi đi xa thấy lòng nhớ lắm
    Thèm một tiếng " Hi " dịu dàng đầm ấm
    Thèm một e-mail dù chỉ đôi dòng

    Mạng là nơi lòng muốn hiểu lòng
    Muốn nói lên những điều không thể nói
    Mạng là nơi mà có khi rất vội
    Tìm thấy cho lòng một phút thảnh thơi

    Mạng là phim và mạng cũng là đời
    Cũng lắm niềm vui , cũng nhiều nước mắt
    Cũng những ghét yêu nửa đùa nửa thật
    Cũng những giận hờn thế nọ thế kia

    Mạng là nơi mà những kẻ thức khuya
    Bất chấp thời gian , bất cần giấc ngủ
    Bên máy tính đêm sẽ là không đủ
    Ngày sẽ vật vờ như đôi mắt modem

    Mạng là gì ư ? Là tôi và em
    Cứ mãi tìm nhau được rồi lại mất
    Là cuộc phiêu lưu thử tìm giả thật
    Hạnh phúc vẫn là đáy bể mò kim

    Mạng là gì ư ? Một cuộc trốn tìm
    Sau những account im lìm ẩn hiện
    Có khi vu vơ , có khi mầu nhiệm
    Cứ thử click vào đến lúc tìm ra

    Cổ tích tình yêu của những ngày xưa
    Một túp lều tranh , tim vàng đôi lứa
    Cổ tích ngày nay không còn thế nữa
    Hai quả tim vàng nối bởi modem ...


    Sáng 28.12.1998





    Votrungh@
  2. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Mạng , tôi và em ...
    ( Nhớ mãi một thời TTVN FPT đầy kỷ niệm ... )
    Ngày ấy , khi tôi khệ nệ vác về nhà chiếc máy tính cùng chiếc modem external 33600 Kbs con con cùng với bộ mặt hả hê của một anh chàng vốn đang háo hức được tiếp cận với cái thế giới " vi tính vi toán " đầy phù phép thì cũng là lúc em nhìn tôi với ánh nhìn vui vui pha lẫn chút suy tư . Vui là phải , là thường tình vì hễ tôi vui thì thường em cũng sẽ vui theo trước khi hiểu ra niềm vui ấy có ngớ ngẩn , có vô lý hay không . Còn suy tư ư ? Với cái nếp nghĩ độc đoán và cố hữu lúc ấy tôi chỉ thoáng cho là em sẽ suy nghĩ và lo lắng rằng chiếc máy tính cùng với chồng đĩa multimedia tôi mua sẽ vô tình không sớm thì muộn cắt xén bớt đi cái quỹ thời gian vốn đã khá ít ỏi dành cho hai đứa hàng ngày .
    Thế rồi tôi chập chững thò đầu vào mạng . mắt mũi cứ chúi vào cái khung hội thoại con con và dường như mỗi lúc lên mạng khi tôi chỉ còn chăm chú nghe tiếng chuông báo tin nhắn " bíp bíp " mỗi đêm thì cũng là lúc em thường ngồi đằng sau lưng tôi với vẻ mặt vừa tư lự vừa pha chút tò mò . Sự tò mò của em đã có lúc làm tôi phát cáu khi có lúc em cố nhìn qua vai tôi để xem một dòng tin nhắn hay một e-mail vừa nhận . Phải . Em sợ cái thế giới ảo đầy những tiếng cười " hihihi" và những câu nói đùa theo kiểu " My dear ... " hay " My darling ... " sẽ cướp mất tôi khỏi em . Em sợ những cái tên account bí ẩn và quyến rũ trong cái bảng user ẩn hiện mỗi đêm sẽ hớp hồn cái gã cứ hay suốt ngày thích làm trái ý em . Có lần modem hỏng và tôi không vào được mạng mấy ngày thì em đã không ngần ngại thể hiện nỗi khoái trá của mình trên vẻ mặt , mặc cho tôi cứ thần người ra vì thèm vào mạng .
    Mỗi lần đọc được một lời nhắn nào đó hơi thân mật qua vai tôi là em lại có vẻ hơi buồn buồn , nhất là khi nó được xuất phát từ một cái tên account nữ dịu dàng nào đó . Có lần em đã sị mặt bảo tôi , " Em không muốn nghe anh xưng anh anh em em với cái cô đó , nghe nó sao sao á ... ". " Trời ơi , em cứ khéo lo , đây chỉ giao thiệp trên mạng thôi chứ có gì ghê gớm đâu nào . Bộ không tin anh à ? " . " Không phải vậy . Nhưng ai mà biết được , em không thích vậy đâu ... " . Sau khi cãi cọ vài câu bất phân thắng bại chúng tôi lại đưa nhau đi về theo một lịch trình nào đó .
    Mạng đúng là một thứ công cụ có ảnh hưởg không nhỏ . Nó gặm nhấm những thói quen thường nhật của nhữngv user ngờ nghệch như tôi . Thiếu mạng một ngày hình như giấc ngủ có cái gì đó tiêng tiếc . Mạng đưa tôi đến với những mối quan hệ ảo qua modem và hình như cũng có đôi chút níu kéo tôi xa rời những mối quan hệ sẵn có trong cuộc sống . Mạng như con dao hai lưỡi , vừa tuyệt vời vừa nguy hiểm và không dễ lèo lái chút nào .
    Tôi vẫn tự hào là mạng tuy vậy vẫn không ảnh hưởng gì lắm đến tình cảm của tôi và em dù có lúc này lúc khác mạng đã chi phối thời gian của tôi chút ít . Nhưng mạng và những gì hay ho của thế giới mạng đã chia sẻ với tôi nhiều điều lắm . Những điều mà tiếc thay em và sự vụng về trẻ dại của em đã không chia sẻ được cùng tôi . Tôi cũng hiểu rằng yêu chưa hẳn hoàn toàn là chia sẻ , nhưng dường như thiếu sự chia sẻ đôi lúc tôi cảm thấy điều gì đó như nỗi cô đơn lảng vảng quanh tôi ngay cả khi có em bên cạnh . Thi sỹ Xuân Diệu có hai câu thơ , " Tôi khờ khạo quá ngu ngơ quá - Chỉ biết yêu thôi chả hiểu gì ... " , và vào một đêm đầy ưu tư và nước mắt em đã tự nhận ra và nói với tôi rằng em chính là cái " tôi " trong hai câu thơ ấy .
    Và thế rồi tôi đã lấy mạng làm bạn , làm niềm an ủi để quên đi những gì có thể . Mạng như một liều thuốc giảm đau vậy . Khi buồn hay bực bội ta chỉ cần disconnect là xong . Khi vui ta có thể vô tư mà " hehehe " với người này và " hihihi " với kẻ khác . Khi buồn thì đóng nhắn tin lẫn hội thoại để đọc mail , còn khi vui thì tha hồ tán hươu tán vượn ...
    Nhưng con tim không dễ ngủ yên như người ta tưởng . Đôi lúc nó chợt có những nhịp đập khác thường mà lý trí không thể nào giải nghĩa . Có những đêm lên mạng tôi vẫn như còn thấy ánh mắt ai đó lắm ưu tư đầy nghi vấn nhìn qua vai mình từ phía sau như muốn hỏi , " Anh đang làm gì đó ? " ...
    Có khi nào một ngày đẹp trời nào đó tôi sẽ không còn hứng thú vào mạng nữa không ? Có thể lắm chứ . Và giả sử có một ngày như thế tôi sẽ chấp nhận nó như một điều tất nhiên phải đến .
    Cuộc đời này phải chăng là một chuỗi vô vàn những đến và đi ?
    9.5.99
    Votrungh@
  3. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Chuyện tình xuyên modem ...
    ( Nhớ mãi những đêm chat trên TTVN FPT cũ ... )
    Chàng không thể nhìn nàng qua modem
    Chàng không thể hôn nàng qua bàn phím
    Chàng không thể cầm tay nàng âu yếm
    Chàng chỉ nói " Yêu em ! " và cứ thế ENTER
    Và hai người cứ yêu vậy trong mơ
    Trong chiếc khung con mỗi lần hội thoại
    Đêm cứ càng khuya họ càng mê mải
    Nói chuyện trăng sao , mật ngọt thiên đường
    Nàng ở bên ni chín nhớ mười thương
    Chàng ở bên kia ngày trông đêm đợi
    Ngồi trước keyboard gõ hoài không mỏi
    Tình yêu tiếp thêm sức mạnh phi thường
    Nàng hỏi chàng , " Anh cứ nói yêu thương
    Thế mà bỗng anh biến đi đâu mất ... "
    Chàng vội vã , " Ơ kìa , anh nói thật
    Anh bị out , vừa lập tức chen vào ... "
    Họ cứ yêu nhau như mận yêu đào
    Ôm computer mỗi ngày mấy tiếng
    Chat mãi chat hoài mà không hết chuyện
    Tình yêu cứ theo năm tháng vơi đầy
    Và bên ngoài kia trái đất vẫn quay
    Qua chiếc modem những mối tình vẫn nở
    Cũng lắm gian truân , cũng nhiều trắc trở
    Cũng " I love you " , rồi cũng lại Enter
    Tình yêu modem cũng đẹp như thơ
    Khác chi chuyện Romeo của thời hiện đại
    Cuối tháng cầm tờ hóa đơn điện thoại
    Chàng Romeo chợt thấy ...hơi buồn .
    3.2.1998
    Votrungh@
  4. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Mùa đông truyền từ modem ...

    ( Nhớ những ngày thoái trào của TTVN FPT cũ ... )

    Ngày xưa loay hoay vào mạng
    Chợt gặp bao nhiêu niềm vui
    Những dòng e-mail thân thiết
    Những bàn tay , những nụ cười
    Đêm nay loay hoay vào mạng
    Chợt nghe buồn về trong tim
    Đằng bao nhiêu tên gọi
    Là bấy nhiêu lần lặng im
    Mạng có khác gì đâu chứ
    Cũng account , cũng modem
    Cũng là nhắn tin , hội thoại
    Cũng là tôi , cũng là em
    Vậy mà hình như đâu đó
    Lẩn khuất từ trong tâm hồn
    Có một điều gì thật lạ
    Giống như là nỗi cô đơn
    Mạng bây giờ không giận hờn
    Mạng bây giờ không chat nữa
    Mạng bây giờ connect vào
    Để nghe lòng mình khép cửa
    Hình như nguội dần ngọn lửa
    Bao lần rực cháy trong tim
    Hình như càng nhiều kết nối
    Lại nghe lòng như buồn thêm
    Trải lòng qua chiếc modem
    Chỉ gặp những là trống vắng
    Có một mùa đông tuyết trắng
    Về đây phủ kín tâm hồn ..
    29.7.99
    Votrungh@
  5. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Gửi em , người yêu mạng ...
    ( Cảm xúc khi được tin mạng TTVN FPT sẽ không còn nữa ... )
    Rồi sẽ không còn một Trí Tuệ Việt Nam
    Em sẽ tìm đâu cho mình một Intranet ?
    Giữa cuộc đời lắm những điều đáng ghét
    Em sẽ tìm đâu một kết nối an lành ?
    Mới thế vậy mà nhanh thật là nhanh
    Từ cái buổi đầu ngu ngơ tập " chat "
    Con gái ở ngoài nhát ơi là nhát
    Vào mạng bỗng thành sư tỷ , cô nương
    Rồi sẽ không còn những tiếng " Hi " dễ thương
    Không còn nhắn tin , không còn hội thoại
    Không còn con trai giả làm con gái
    Không còn Vui cười , Tâm sự , Thơ-ca
    Em sẽ không vội vàng bật máy lúc về nhà
    Sẽ không chờ đợi đến cả giờ kết nối
    Em sẽ trở lại như thuở nào ít nói
    Mẹ sẽ mỉm cười , " Con mẹ đến là ngoan ... "
    Thời đại bây giờ công nghệ đăng quang
    Internet có bạt ngàn địa chỉ
    Ngồi ở Việt Nam chuyện trò bên Mỹ
    Em có thấy gần , có thấy thân quen ?
    Mỗi lúc đêm khuya , đường phố tắt đèn
    Em sẽ nhớ đến những lần thức trắng
    Nhớ những cái tên khi nhiều khi vắng
    Nhớ lúc chuyện trò quên cả thời gian ...
    Sẽ vẫn còn một Trí Tuệ Việt Nam
    Trong ký ức của những người yêu mạng
    Bao nhiêu buồn vui sẽ trở thành dĩ vãng
    Kỷ niệm một thời không thể nào quên
    Đến rồi đi là lẽ dĩ nhiên
    Sau một cuộc chia tay là khởi đầu rất mới
    Những người đã từng thức trắng trước màn hình như em và tôi hãy cùng chờ đợi ...
    Kết nối đầu tiên chưa hẳn đã cuối cùng ...
    20.12.2000
    Votrungh@
  6. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ...
    ( Một chút hoài niệm về mạng Trí Tuệ Việt Nam cũ ... )
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Bao người thích , bao người mê
    Vào mạng khó ơi là khó
    Lỡ vào quên cả lối về
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Bao nụ cười , bao đam mê
    Vui tứ hải giai huynh đệ
    Suốt ngày hẹn uống cà phê
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Trêu em tưởng má em hồng
    Ai ngờ mời nhau uống nước
    Thì ra em là ... đàn ông
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Có nhiều cô rất dễ thương
    Nhưng chắc ... lên mạng nhiều quá
    Cho nên ... hổng được bình thường
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Có nhiều chàng trai rất hiền
    Nhưng chắc ...lên mạng nhiều quá
    Lâu ngày bỗng hóa ... luyên thuyên
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Nhìn đâu cũng thấy thân quen
    Gặp nhau lần đầu bỡ ngỡ
    Gặp hoài chọc ghẹo rùm beng
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Người ta đàm đạo cùng nhau
    Bao nhiêu những điều thú vị
    Tình yêu , cuộc sống , nghèo giàu
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Nhóm này họp , nhóm kia bầu
    Mỗi tuần năm ba lần hẹn
    Nhớ không cũng đủ nhức đầu
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Sài Gòn , Hà Nội chọc nhau
    Có người lúc đầu giận dỗi
    Mà thành thân thiết về sau
    Tôi nhớ ngày xưa Trí Tuệ
    Mỗi lần có việc đi đâu
    Đêm về ngẩn ngơ nhớ mạng
    Hết bẻ tay lại gãi đầu
    ,,, Bây giờ bạn tôi theo chồng
    Bây giờ bạn tôi theo vợ
    Bây giờ bạn tôi đi xa
    Theo chim bay miền viễn xứ
    Bây giờ chỉ còn nỗi nhớ
    Bỗng đâu chầm chậm quay về
    Tôi yêu những ngày Trí Tuệ
    Lung linh những niềm đam mê ...
    13.5.2002
    Votrungh@
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Tặng Trí Tuệ Việt Nam Online ...
    Ngày xưa ở nước Việt Nam
    Có mạng Trí Tuệ hàng trăm người dùng
    Đêm đêm ngồi chat tưng bừng
    Ngày ngày hò hẹn để cùng rong chơi
    Thế rồi một ngày đẹp trời
    Trí Tuệ bỗng chợt " về nơi suối vàng "
    Để bao nhiêu anh lang thang
    Để bao nhiêu chị ngỡ ngàng xót xa
    May sao cũng ở nước ta
    Ra đời Trí Tuệ nhưng mà " online "
    Cũng tranh luận , cũng gửi bài
    Cũng tóc ngắn với tóc dài nhớ nhau
    Cũng lạ trước rồi quen sau
    Cũng đây đó những nhịp cầu tri âm ...
    Mong sao một ngày thật gần
    Trí Tuệ đúng với tinh thần " online "
    Tiến thêm những bước thật dài
    Ai ai cũng đọc , ai ai cũng vào
    Tôi mong là một ngày nào
    Nhớ em tôi rủ em vào " online "
    Vừa thấy tên , chưa kịp " Hi "
    Đã thấy đôi mắt em cười lung linh
    Lúm đồng tiền xinh thật xinh
    Em ở ngay góc màn hình bên tôi
    Bao nhiêu cách trở xa xôi
    Nhờ có Trí Tuệ mà đôi mình gần ...
    Tưởng tượng đôi khi cũng cần
    Chúc mạng Trí Tuệ quây quần đông vui
    Bao nhiêu hào kiệt tới lui
    Ngày xuân đầy những nụ cười trẻ trung .
    06.02.2002


    Votrungh@
  8. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Một ngày không còn mạng ...
    Một ngày mạng sẽ không còn
    Quả đất vẫn cứ xoay tròn đấy thôi
    Em đường em , tôi đường tôi
    Nổi chìm trên những nẻo đời bon chen
    Bao nhiêu cái nick thân quen
    Chỉ là kỷ niệm nhớ quên một thời...
    Mạng chẳng theo ta cả đời
    Như ai cũng chỉ một thời thanh xuân
    Vậy mà lòng vẫn bâng khuâng
    Mạng như đã hóa một phần trong ta ...
    3.12.2003
    Votrungh@
  9. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Bổn cũ soạn lại ... không có mục đích nào khác hơn là để cho topic này thực sự đúng nghĩa với cái tên của nó ...
    Cuộc hò hẹn đầu tiên

    ( Kỷ niệm cuộc thi viết " TTVN và tôi " chào mừng năm 2000 - Mạng Trí Tuệ Việt Nam FPT cũ . Dựa theo một tình huống có thật . ) .

    Ngày ấy tôi mới chập chững vào mạng . Cái thế giới ảo mà nhiều người đang phàn nàn là quá phức tạp và nhiều dối trá này lúc ấy đang còn vận động trên chương trình TTVN 7.2 với chỉ vỏn vẹn chưa đến chục người online mỗi lần . Lúc đó mỗi account đều được gắn với một biểu tượng nam hay nữ xinh xinh đằng trước trong bảng danh sách nhắn tin . Lúc đó mỗi một cuộc nhắn tin hay hội thoại trực tiếp đối với tôi đều là một kỷ niệm khó quên , một cuộc phiêu lưu ảo đầy kỳ thú vào thế giới tâm hồn con người .
    Đêm ấy tôi lại vào mạng khuya như thường lệ , tức là khi trời đã về sáng . Trên bảng danh sách user lúc ấy chỉ còn có bốn hay năm người . Tôi click ngẫu nhiên vào một account lạ có biểu tượng nữ đằng trước .
    " Chào bạn ! "
    " Hi ! "
    " Bạn thức khuya vậy ? "
    " Hì ... quen rồi ... "
    " Bạn hay vào giờ này sao ? "
    " Hì ... chắc vậy á ! "
    " Bạn thức vậy làm sao mà đi học , đi làm nổi ? "
    " Hì ... đã nói là quen rồi mà , mà đâu có thức một mình đâu chứ . Có người cũng thức mà còn nói người ta ... Hì ... "
    " Bạn còn học hay đã đi làm ? "
    " Hì ... đoán thử đi , đúng là có thưởng ... thiệt đó ... hì "
    " Lỡ đoán trật thì sao ? "
    " Thì ... mua kem mà đãi người ta chứ sao nữa ... hì ... "
    " Biết người ta là ai mà đãi bây giờ ? "
    " Hì ... thử đoán trật đi là biết liền á ... Hì ... "
    Tôi cũng không nhớ rõ là cuộc đối thoại qua bàn phím đầu tiên đó đã kết thúc như thế nào , nhưng có lẽ cái ấn tượng đầu tiên thật khó quên mà tôi có được là cái kiểu trả lời hay bắt đầu bằng " Hì ... " và kết thúc bằng " ...á " nghe nó ngồ ngộ , nó dễ thương đến lạ lùng và cái kiểu trả lời không bao giờ đi thẳng vào vấn đề nhưng cũng không thiếu tế nhị , không người lớn nhưng cũng không hẳn trẻ con . Những cuộc đối thoại như vậy đã dần dần cho chúng tôi một chút thông tin cơ bản về nhau . Em là một sinh viên chưa tốt nghiệp nhưng đã đi làm cho một công ty nước ngoài , còn tôi chỉ khác cái là đã tốt nghiệp được vài năm .
    Mỗi đêm lên mạng chả hiểu sao tôi cứ thỉnh thoảng lại click vào cái bảng danh sách user đang online để xem em có vào mạng hay chưa . Thông thường là cứ vài ba lần click như vậy hai chúng tôi lại có dịp trò chuyện khi thì bằng nhắn tin , khi thì bằng hội thoại và những cuộc trò chuyện như vậy gần như luôn đi đến một kết quả rất tuyệt , đó là cả hai đều cùng khúc khích cười mỗi khi dồn đối phương vào thế bí không biết ăn nói thế nào cho khỏi " hớ " . Nụ cười và niềm vui đã không ít lần theo chúng tôi vào giấc ngủ và có lẽ vì thế mà tôi bỗng thấy yêu mạng hơn bao giờ hết . Tôi cảm thấy có một điều gì đó hơn cả sự thư giãn khi trò chuyện với em , người mà tôi chưa hề gặp mặt .
    Bẵng đi một dạo tôi click lấy click để mà không thấy em đâu trong cái bảng danh sách user mỗi đêm . Con người dễ lệ thuộc vào những thói quen cố hữu , vì thế mà tôi cảm thấy thật buồn khi không có ai hợp ý như em để chọc , để đùa , để lý luận mổ xẻ chuyện này chuyện nọ . Tôi cứ tưởng em đã không còn vào mạng nữa cho đến một hôm , cũng vào cái giờ khuya khoắt ấy .
    " Hì ... chào anh ! "
    " Ủa , chào em . Anh tưởng em biệt tích luôn rồi chứ . Mấy hôm rồi đi đâu thế ? "
    " Hì ... em đi công tác . Buồn không ? "
    " Không , vui lắm lắm . Đỡ phải thức khuya , đỡ phải suy nghĩ mình nên nói gì ... "
    " Hì ...xạo quá . Nhìn mặt biết liền ... Hì ... "
    " Biết mà còn hỏi . Hừm ... "
    " Hì ... thôi mà . Cười cái đi mà . Lẹ lẹ ... Hìhì ... "
    Thế là mối dây liên hệ qua mạng giữa chúng tôi lại được tiếp tục . Chưa có dịp gặp nhau , nhưng qua những cuộc đối thoại đêm đêm hình ảnh mà mỗi chúng tôi tưởng tượng về nhau ngày càng đẹp dần . Hàng ngày tôi đọc được càng lúc càng nhiều những thông tin về những cuộc tình , các đám cưới bắt nguồn từ tình yêu qua mạng . Nhưng tình cảm của chúng tôi chỉ mới có thể gọi là thiện cảm và sự quý mến mà thôi . Oái oăm thay , sự thiện cảm ấy mỗi lúc một tăng dần theo trí tưởng tượng đến độ khó tin . Cho đến một đêm nọ ...
    " Hì ... anh ơi ! "
    " Hả ? Kiếm chuyện gì nữa đây ? "
    " Anh gửi cho em một tấm hình . OK ? "
    " Khôn thế ? Còn em không gửi gì cho anh à ? "
    " Em sẽ scan hình em và gửi cho anh ... "
    " Nhớ nghe , em nói đấy "
    " Hì ... nhớ mà ... "
    Thế là hôm sau tôi đã gửi cho em một tấm hình của tôi qua bưu điện . Còn em thì vì lý do này lý do nọ đã không gửi được ảnh cho tôi . Rồi đến lượt tôi đi công tác mấy ngày . Về đến nhà tôi vào mạng ngay đêm hôm đó để tìm em .
    " Hì ... quà đâu ? "
    " Làm gì có ... ở chỗ anh đi công tác là rừng núi có ai mua bán gì đâu mà mua quà chứ ? "
    " Hì ...xạo ... vậy thôi em out á ... "
    " Từ từ đi ...à mà thôi ... out đi ! "
    " Hì ...thấy chưa ....xạo quá rõ . Giả vờ thế thôi chứ đâu có muốn em out , đúng không ? Quà đâu ? "
    " Nếu mà có quà thì đưa cho em bằng cách nào ? "
    " Thì gặp nhau mà đưa chứ sao ? "
    " Ok . Vậy mình hẹn nhau ở đâu ? Mấy giờ ? "
    " Anh đến quán kem Rose đi . Đường Lê Duẩn á . 7 giờ tối nghe . "
    " Chắc em đến không đó ? "
    " Hừm ... em đến mà . Vậy ha . "
    " Làm sao để nhận ra nhau ? "
    " Em biết mặt anh rồi mà . Anh cứ ngồi cái bàn trong góc trái , gần cửa ra vào á ... "
    Tối hôm ấy đúng hẹn tôi đến quán kem chờ em . Trong quán lố nhố Tây ta và có mấy cô gái ngồi rải rác đây đó . Tôi liếc nhìn quanh và có lẽ không có cô gái nào xung quanh là trùng hợp với hình ảnh của em trong trí tưởng tượng của tôi . Một tiếng đồng hồ trôi qua và sự chờ đợi trong tôi đã nhường chỗ cho lòng tự ái . Tôi cảm thấy thật buồn , khó hiểu và thất vọng cho cuộc hẹn đầu tiên qua mạng này . Em nghĩ gì và đang làm gì , hỡi cô bé ảo kia ơi ?
    Tối hôm đó tôi lại gặp em trên mạng . Như bao nhiêu kẻ giận hờn khác trên đời tôi đã làm điều cần làm là trút tất cả những giận dỗi , bực bội vào bàn phím , vào những câu nói cay độc của một anh chàng đang bị tổn thương và thất vọng .
    " Em đã đến đó . Anh tin em đi ... "
    " Vậy tại sao em không vào chào anh dù một lời ? "
    " Anh đừng giận em . Em chỉ muốn nói có vậy . "
    " Anh làm sao dám giận em chứ ? Anh chỉ buồn thôi . "
    " Anh đừng buồn . Em không muốn thế đâu . Em nói thật đấy . "
    " Anh chỉ muốn biết sự thật . Em có đến không và tại sao em không xuất hiện ? "
    " Em đang khóc đây này . Anh đừng có hỏi dồn như vậy ... "
    " Anh không muốn em khóc đâu . Nhưng có lẽ em nên nói thật xem chuyện gì đã xảy ra thì hay hơn là khóc em à . "
    " Thôi , em out đây . Anh ngủ ngon , lúc khác em sẽ nói cho anh hiểu .... "
    " Vậy cũng được . Byebye em . Ngủ ngon ! "
    Sáng hôm sau tôi nhận được một dòng e-mail ngắn ngủi từ em . " Em xin lỗi anh . Đừng giận em nhé ! Chúc anh luôn vui vẻ và hạnh phúc , anh nhé ! " . Bên dưới dòng chữ ấy là một bông hồng đỏ thắm .
    Và từ đó tôi không còn thấy account của em trên mạng nữa . Hình như gió , hình như mây đã cuốn em đi mãi . Tôi lại đêm đêm vào mạng và lại có những cuộc trò chuyện với bao bè bạn xa gần , nhưng những tiếng cười " Hì ... " rất ảo mà cũng rất thật của em vẫn còn đâu đây trong tâm trí tôi . Tiếng cười của một cô gái mà tôi chưa hề gặp mặt .
    ... Sau đó ít lâu nhân một cuộc đi chơi picnic với một nhóm bạn trên mạng . Anh bạn trẻ người Hà Nội trong đoàn là một account cũng khá thân với tôi . Đang đi cùng nhau trên đường đến một quãng vắng chợt anh bước chậm lại và nói với tôi với vẻ đăm chiêu ...
    " Cô nàng nhờ em nói với anh một lời là đừng nghi ngờ cô ấy mà tội nghiệp . Hôm ấy cô ấy đã đến điểm hẹn nhưng không dám gặp anh vì sợ mọi chuyện phức tạp ra . Chồng cô ấy ghen ghê lắm , cấm không cho cô ấy vào mạng nữa rồi . "
    Hình như chiều hôm ấy mây trước mắt tôi không còn bay và nắng không còn ấm nữa . Tôi chỉ muốn được gặp em , nhìn vào mắt nhau dù chỉ một lần , nói một lời chào nhau cũng đủ , mặc kệ cuộc đời này điêu ngoa .
    Mạng vẫn cứ hàng chục người online mỗi đêm và cuộc đời vẫn thế .
    Sáng 12.12.1999
    Votrungh@
  10. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Cái tôi thứ hai ...
    ( Nhân tham gia một chủ đề nhỏ của Box 7X Sài Gòn vào những ngày mới tập tễnh trên TTVNOL ...)
    Có khá nhiều bạn trên mạng cho rằng do cuộc sống quá bận bịu , công việc luôn căng thẳng nên họ không thể viết lách hay sáng tác nhiều được và đó là một lý do khá xác đáng đối với một số không nhỏ những ai đang quay cuồng , vật lộn với cuộc sống hàng ngày .
    Tôi không biết các bạn có đồng ý không , song theo tôi chính sự vật lộn với cuộc sống gai góc , chính sự quay quắt đôi khi đến tàn nhẫn của cuộc mưu sinh lại luôn có thể là động lực rất mạnh mẽ để chúng ta có thể viết văn , làm thơ , vẽ tranh , chơi nhạc ... như một tiếng nói , một sự thể hiện của một cái tôi khác bên trong . Ở cái tôi thứ hai ấy chất chứa những cảm xúc lãng mạn , mơ mộng đầy nhân bản của tâm hồn hoặc những suy tư chiêm nghiệm của lý trí . Những cảm xúc ấy bị dồn nén trong những giờ làm việc vội vàng , căng thẳng , còn những chiêm nghiệm ấy thường ta chỉ thốt lên hay thể hiện được vào đêm khuya khi chỉ có một mình với dòng suy tưởng .
    Cái tôi thứ hai ấy thực sự quan trọng và có ích cho mỗi chúng ta . Khám phá và thể hiện được nó bằng cách này hay cách khác là một niềm hạnh phúc thực sự . Cái tôi ấy giúp bạn bớt cô đơn , bớt nhàm chán , bớt ức chế và bạn có quyền tự hào là mình không đến nỗi là một con người quá đơn điệu , rằng mình cũng không đến nỗi không có tâm hồn như người ta vẫn tưởng .
    Dạo này người ta đang dùng một từ nghe khá kêu là " chất lượng cuộc sống " . Một cuộc sống chất lượng hoàn toàn không phải chỉ là nhà cao cửa rộng , ăn sung mặc sướng ...vv Nó bao gồm cả phần hồn , phần tinh thần của con người theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng của từ này . Như vậy , có thể nói rằng ai có một cuộc sống tinh thần phong phú người ấy đã có thể xem mình là may mắn , là giàu có hơn rất nhiều người khác đang đắm chìm trong một cuộc sống nghèo nàn về cảm xúc .
    Sau một ngày làm việc mệt mỏi , nếu viết được một điều gì đó , hát hoặc nghe một bài hát mình thích , gặp một người mình quý mến ... chắc chắn tôi sẽ ngủ ngon hơn , vui vẻ hơn .
    Thế còn bạn thì sao ? Hãy thử khám phá xem mình có mấy cái tôi ? Và thế giới tinh thần của bạn liệu có nghèo nàn không ?
    17.5.2002
    Votrungh@
    Được votrungh sửa chữa / chuyển vào 14:09 ngày 04/12/2003

Chia sẻ trang này