1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết về mối tình đầu

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi biendaikho, 13/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    Viết về mối tình đầu

    Mấy ngày qua do nâng cấp Server nên một số topic bị mất . BDK post lại các bài viết tham dự cuộc thi "Viết về mối tình đầu " do Box Nha Trang tổ chức để tiện cho việc tìm kiếm về sau .

    Download ( File World )
  2. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, hẳn ai cũng từng trải qua những rung động đầu đời. Có người thì rung động ấy thật nhẹ nhàng, êm dịu. Có người thì rung động ấy thật mạnh mẽ, cuồng nhiệt. Nhưng trong chúng ta, không ai có thể quên được những rung động ấy. Và hẳn cũng không ít người đã có một mối tình đầu từ những rung động ấy. Nó để lại cho chúng ta những kỉ niệm tuyệt đẹp, và cả điều day dứt mãi không thôi...
    Viết về mối tình đầu, tại sao không nhỉ. Viết ra như để ôn lại kỉ niệm, để hâm nóng tình yêu, hay như một lời tự sự chất vấn bản thân,..., và để cho mọi người hiểu thêm về mình.
    Với lí do đó, Nha Trang club chúng tôi đứng ra tổ chức cuộc thi "Viết về mối tình đầu" này.
    Viết về mối tình đầu
    -          Ý nghĩa. mục đích: Viết về mối tình đầu , viết về những tháng ngày yêu nhau tha thiết . Viết cho tình yêu , cho bạn , cho mọi người . Cuộc thi nhằm gắn kết bạn bè khắp nơi thông qua nhịp cầu TTVN online .- Đơn vị tổ chức: Nha Trang Club - NTC (http://ttvnol.com/ntc.ttvn)- Đơn vị tài trợ: Quán Cafe Xương Đỏ - 3 Phú Xương - Nha Trang ; cùng những nhà hảo tâm khác.- Đề tài , thể loại: Viết về tình yêu đầu . Bạn có thể chọn mọi mình thức thể hiện : thơ, văn xuôi, truyện ngắn , tuỳ bút ...- Đối tượng dự thi : Thành viên mạng TTVN online- Điều kiện dự thi: Tác phẩm dự thi được viết bằng Tiếng Việt , chưa đăng tải trên các website, phương tiện thông tin đại chúng .Mỗi tác giả có thể gởi một hoặc nhiều tác phẩm dự thi .- Bài dự thi post tại http://ttvnol.com/NTC/600531.ttvn. (Những bài dự thi gửi ngoài topic trên coi như không hợp lệ)- Cuộc thi bắt đầu từ ngày 10/11/2005 đến hết ngày 10/12/2005 .- Cách chấm giải :Quyết định từ ban giám khảo (hai giải)Thành viên bình chọn (một giải)- Thành phần ban giám khảo : Mod box Văn học Tequila, Mod box Tư vấn tình yêu vyhuynh, Mod box Tình bạn - Tình yêu Ga`_CoN - Cơ cấu giải thưởng:Một giải nhất : Phần thưởng trị giá 300.000 đ cùng quà lưu niệm của ban tổ chứcMột giải nhì : Phần thưởng trị giá : 100.000đ cùng quà lưu niệm của ban tổ chứcGiải bạn đọc yêu thích , do các thành viên bình chọn : Phần thưởng trị giá 100.000đ cùng quà lưu niệm của ban tổ chức- Giải thưởng sẽ được công bố vào 19h ngày 31/12/2005 tại NTC- Giải thưởng sẽ được gởi qua đường bưu điện .
  3. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    MỐI TÌNH ĐẦU TRÊN NỀN CÁ BỐNG
    Nguyenaoe
    Giải nhất
     
    5 năm, 10 năm, 20 năm rồi 30 năm, cứ hễ nghe ai nhắc đến hai chữ TÌNH ĐẦU là nơi ngực trái của tôi như có bàn tay nào bóp nghẹn. Sự nghẹt nghẹn này cộng vớI tâm trạng xót xa cứ nguyên vẹn trong tôi tưởng như mớI ngày nào?
    Vâng! Ngày ấy cách nay hơn ba mươi năm tại một vùng quê ven sông Đáy. Chiến tranh vô cùng ác liệt xoay chuyển bao nhiêu số phận, thay đổi bao nhiêu cuộc đời. Những chàng trai quê tôi nối nhau lên đường đánh giặc giữ nước, để lại sau lưng mình hai chữ Quê nhà. Trong hai chữ kia có bàn tay vẫy mềm vành nón cùng bao lời hò hẹn, mong chờ của những người con gái tràn trề xuân sắc.
    Với riêng tôi, hình như ông trời có hơi hẹp lòng khi ban cho một hình thức nhỏ thó và một dung nhan kém cỏi. Người tôi gầy, mặt choắt, má hóp, cằm nhọn, môi vâu ra, chân vòng kiềng. Ngay bà cô tôi đôi lúc cũng ban cho thằng cháu câu: ?Đã xấu lại xa?. Bạn bè thì cho tôi cái mệnh danh: "Thằng mặt chuột". Bọn trẻ con gọi tôi là: "Anh vẩu!". Ai cũng có thể mang tôi ra làm trò, mà riễu cợt. Duy có mẹ tôi thì không. Bà dạy tôi: "Cái mặt con vốn đã khó chơi, cố gắng tu chỉnh cho cái bụng tốt lên để có ngườI chơi chung với?.Chả biết từ bao giờ tôi bị chết cái tên "Tư Chuột".
    Quê tôi, vùng Chiêm trũng với câu than:? Chiêm khê, Mùa thôí?. Cứ chưa mưa nước đã ngập đầy đồng. Nước mênh mông với nỗi lo gạo ăn thắt hằn vào cả mộng mị của con người. Giống như anh Cư bên làng Bặt, tôi làm nghề kiếm cá vì sông, đồng quê tôi nhiều cua cá. Chỉ cần 1 cái móc sắt, Tư chuột tôi đi hai bờ ruộng là đã có cả giỏ cua và lưng thời rắn nước. ôi! những con rắn nước xanh liu điu hay chuốt những chấm hồng vươn cổ lên Thổi lửa phì phì thoạt nom dáng dữ dằn nhưng nếu có đủ can đảm cắn mổ ta chỉ cần một tý nước đái xoa nhẹ là lành vết. Những chú rắn đó lột da, moi mỡ làm kỹ thì da ngon đằng da mà thịt ngon đằng thịt. Dưới gió bấc le se, rơm mới đượm tro hồng, mỡ rắn lèo xèo mùi thơm thịt rắn thui quện xa hàng cây số. Những nghề như cắm câu, kéo chũm, đánh dậm, đẩy riu ( mà một số bọn người bôi bác gọi là Đẩy hộc tốc) ? tôi thực sự trên tài. Này nhé: khi đi đánh rậm, thầy dạy tôi căn dặn không bao giờ được mặc quần lành lặn. Dẫu con gái, con trai đều chỉ nên mặc nửa kín nửa hở mục đích là để bọn cá tôm tò mò hiếng mắt mải nhìn chậm chân chạy trốn; thêm nữa, Hà Bá cũng có cảm tình mà xua cá, cua đến cho. Chả thế, cả trăm dân thuộc phường đánh dậm bao giờ cũng ra đi len lén và hành nghề đêm hôm khuya khoắt. Khổ nhất là những con đỉa vì những chỗ kín của mình vốn da mềm và chúng ít khi bỏ lỡ cơ hội bám càng vắt vẻo hút máu người ta. Những nghề cắm câu, đặt lờ, đặt trúm? tôi rất giỏi. Ví như cắm câu, người ta không chỉ cắm rồi bỏ đó thi thoảng ghé thăm mà 1 hố cắm phải dùng đến 3 loại mồi và móc mồi từng thời điểm trong đêm để đón bắt những loại cá đia ăn theo qui luật. Ví như chập tối, ta móc con tôm mầm mồi nổi để kiếm chú cá Trê, từ 22 giờ đêm, ta móc khúc giun xe điếu thả chìm lối 10-15 cm kiếm chú Rô phi gộc và gấn sáng mới móc đuôi con trạch đồng hoặc con nhái bén vào để dụ cá Qủa ( cá Lóc) khi chúng táp mồi vào hừng đông. Đặt lờ, rọ cũng vậy. Bọn cá đồng rất lãng mạn, lờ, rọ không chỉ là mồi ngon mà còn là thoáng đẹp, thanh thoát, nhẵn nhụi mới hấp dẫn bọn chúng chui đầu vào. Khi đan lờ, chúng tôi phải học chẻ nan sao cho thật đều, thanh mảnh và bó lại dùng chân đạp nhẹ tới khi cạnh các nan nhẵn bóng, chuốt mái trai?
    Con sông Đáy chính là con sông chở khẳm bao nhiêu kỷ niệm của tuổi thơ tôi, của tuổi xuân tôi, của cả mối tình của tôi nữa. Không thể tính được biết bao nhiêu ngày tôi từng ngồi trên con đê. nằm trên con đê êm ái mượt mà triền lỳ cỏ xanh rời rợi, tay cầm cần câu, mắt nhìn đếm sao trời nguyện cầu cho số phận và cả những nguyện cầu nho nhỏ mong vài con Bống cát rúng nhẹ cần câu?
     
    Đi bộ đội đánh giặc là mơ ước của tôi ngày ấy. Thật lạ, với người khác thì vào bộ đội như một nghĩa vụ, trách nhiệm và rất dễ dàng. Riêng tôi phải là mơ ước vì tôi vốn thấp bé, nhẹ cân. Bao nhiêu đợt khám tuyển, tôi đều bị loại. Thế là, trong những đám dân quân du kích địa phương bao giờ cũng có tôi đứng đầu hàng với khẩu súng trường Mát dài gần quết đất. Theo năm tháng, tôi cứ được chứng kiến những cuộc tình và những buổi chia tay tiễn những trai làng lên đường nhập ngũ. Lạ chưa kìa, mọi người như quên tôi, như mặc nhiên ném cái hình dáng thấp bé thua thiệt của tôi vào lứa tuổi thiếu niên không biết gì, chỉ biết ướt đít đánh rậm và cong người dẩy hộc tốc cái riu tôm . Họ quên rằng tôi đã tròn hai mươi tuổi. Thế nhưng, hình như tôi cũng tự mặc cảm kém cỏi ném vứt cái quyền yêu trong tôi. Tôi đã quên không yêu mấy năm trời?
    Rồi em đến! Đến thật đột ngột và tình cờ như trời ban phát muộn màng. Em tên Thoa. Em yêu tôi từ một sự thách thức và giễu cợt. Bạn trai của em đã coi thường mà nói với em rằng: "Ngữ cô chỉ có lấy thằng Tư mặt chuột". Câu nói như một bể đời tự ái xô em về phía tôi. Trời thương thêm một bước cho gió lộng chuyển chiều và kìa, chiếc khăn bông bay của Thoa bị cuốn lên lưng chừng bụi tre gai. Tôi lập tức làm hiệp sĩ dẫu rằng vì leo cây mà vướng cành rách áo? Từ đây, tôi hạnh phúc vô cùng với cái nhìn lóng lánh trong mắt em với đôi nét run rẩy của bờ môi mọng màu dâu chín. Nụ cười của em tròn trặn lung linh bên cái vàng rực ngát của lúa Chiêm trúng vụ và tiệp vào cái màu vàng đằm đặn của sắc diện lúa mùa.
    Nhà em kinh tế khá hơn nhà tôi nên hầu như em không biết đến những trò rập rậm hay cong mông đẩy riu tôm. Nhưng mà may làm sao, em rất thích ăn cá, ăn tôm và thế là Tư Chuột tôi có lý do để tiếp cận nàng hàng ngày. Món ăn mẹ tôi nấu giỏi nhất rồi truyền cho tôi nấu giỏi nhì là món canh rau đắng đất và rau mảnh bát. Các bạn có hình dung được không khi tôi mô tả: Rau đắng đất mọc dại trên những nền nhà cũ và rau mảnh bát mọc thành dây leo trên những bụi tre gai, phiến lá thoạt nom tan tác như những mảnh bát vỡ. Thế nhưng, bọn này nấu với những con cá Bống mầm sao mà tuyệt tác. Cái ngọt của rau ứa ra làm săn lại thớ thịt của con Bống Mầm bé xíu ăn vào đầm ngậy êm mịn chân răng như nhai thịt heo cỏ bánh tẻ xứ Mường Khương. Cái ngọt của Bống Mầm thì tan ra rắc trải từ ngọt nước canh đến thăng hoa ngọt dịu cả không khí quanh mâm ăn thôn dã? Mẹ tôi thương con và hiểu lòng tôi nên thỉnh thoảng tìm cách đãi Thoa canh rau Đắng đất. Từ ưa thích canh rau, Thoa có cảm tình với tôi nhiều hơn và?Tôi muốn như quỳ xuống ơn trời khi cho tôi úp mặt vào mái tóc xanh dày óng ả của em rồi vun lên cho gió hoàng hôn bồng bềnh xóa rối. Tôi muốn áp mình xuống vệ cỏ bên đường làng để ngắm và tiễn theo mỗi bước chân em chầm chậm sắp bến đò. Thương lắm! Có ai đó nói rằng tôi là mèo mù vớ em là cá rán. Có ai đó nói rằng em như bông hoa lài còn tôi không hơn một nắm bùn nhão nhoét. Nhưng kìa, tôi càng hạnh phúc hơn khi thấy người mình yêu không quan tâm gì đến những lời xa xôi kia. Để tỏ tình yêu, một đêm trăng, tôi đã trèo rào vượt vào vườn thực vật của trường phổ thông duy nhất trong xã, nép dưới những luống hồng ngan ngát hương đêm, dõi mắt chọn từng cành, ngửi từng bông hồng mong tìm ra năm bông đẹp nhất để sáng mang tặng nàng bằng đôi tay rướm máu bởi gai cào. Đó cũng là lần đầu tiên em xuýt xoa trách móc sự liều lĩnh và những lời trách móc kia với tôi tựa những hạt mưa rào đầu hạ. Chiến tranh càng ác liệt và tới đợt động viên tôi được vào bộ đội. Như nhiều đôi lứa yêu nhau khác, chúng tôi hẹn ngày chiến thắng sẽ làm đám cưới. Lưu bút còn đây và cả hương vị những cái hôn nóng hổi đầm đìa nước mắt còn đây?
    Ở chiến trường, hình ảnh em theo tôi mọi lúc, mọi nơi và là nguồn động viên tinh thần vô giá giúp tôi đối mặt với gian khổ, vững vàng trước những ác liệt và các điều kiện nghiệt ngã của chiến tranh. Tôi đã tự học thật giỏi để sao cho viết thư cho em nét chữ mềm mại hơn, lời văn được hay hơn. Tôi thức đêm nhờ ánh trăng khuya vẽ hình em bằng chì than, gắn trang điểm cho em những đôi bông tai, đeo cho em những chiếc nhẫn mà bàn tay tôi khổ luyện để sáng tạo, vót dũa. Vừa làm, tôi vừa mơ đến một ngày về. Đây, hình ảnh dự kiến về một đám cưới của chúng ta, anh đây, em đây, cha mẹ ngồi đây? Tất cả. Nhìn những đám mây trên trời, tôi cũng hình dung ra khuôn mặt em. Một vùng thạch nhũ trong hang đá tôi cũng tưởng tượng ra hình dáng em và ngay cả trong những phiên sau giờ đổi gác, tôi cũng dùng mắt nối những sao trời thành khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt long lanh của nàng? Tôi viết cho em ngàn lời và ấp ủ trong lòng vạn lời mong một ngày nào gặp nhau tỏ bày cho thỏa. Em ơi! Trong chúng ta có cây đa bến nước, trong sân đình và trong câu ca ví dặm có chúng mình. Bao nhiêu ngày, với tôi sau những đạn bom và máu lửa là những bồng bềnh rắp ranh một ngày mai hạnh phúc đến vô cùng?
  4. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0

    MỐI TÌNH ĐẦU TRÊN NỀN CÁ BỐNG ( tiếp theo )
    Nguyenaoe
    Giải nhất
     
    Tôi trở thành thợ vẽ giàu tưởng tượng với những nét vẽ có hồn là từ đây!Thế nhưng rồi hay tin em đi lấy chồng. Tôi không biết em đi trong hoàn cảnh như thế nào nhưng từ mặt trận phía Nam, tôi nhận được dòng thư của ngườI bạn: "Thoa lấy chồng rồi! Chắc mày không ngạc nhiên. Cô nàng không thể chờ một người tình kém cỏi một cách toàn diện như mày. Đời mà! Quên nhau đi!?.Đất trời nghiêng ngả và như ập xuống. Tôi không nghĩ mình còn lại gì và một tí ý nghĩa gì. Bởi lẽ, xưa nay tôi vẫn mặc cảm mình nghèo cả tình. Tôi không đủ văn vẻ để bông lơn với người khác giới. Tôi không có hình thức để chiếm cảm tình ban đầu của phụ nữ. Tôi chỉ có một em mà nâng niu thậm chí tô vẽ và dệt thêu. Em đi vào đời tôi, sôi nổi rồi lặng lẽ, choán dần ký ức đến vĩnh hằng. Vì em, vì tình yêu cháy bỏng khiến tôi tạo cảnh, phổ hồn vào những bức tranh bằng say mê, trăn trở để tiến về toàn bích?Sau này về quê, mẹ bảo rằng:"Cả làng mình ai không biết nó là người yêu của con. Mà con thì có phần kém cỏi. Nhiều người vun vào. Ngay cả những trai làng bên cạnh cũng vô cùng trân trọng người yêu của bộ đội nữa là. Thế nhưng?". Thế nhưng một ngày kia, cánh đồng phẳng trơ gốc rạ quê tôi có một đội máy cày về cày ải. Một anh thợ lái máy cày cứ đeo cứng và luôn dập dìu bên cạnh Thoa. Ngày ấy, nghề lái xe có giá. Đã xuất hiện câu ca: "Mồ mả em táng hàm rồng, nên em mới lấy được chồng lái xe...". Từ cự ly, tốc độ, hình thức, vật chất... tôi đều thua xa so với anh chàng thợ lái kia. Bên cạnh đó, gia đình Thoa cũng không muốn bỏ lỡ một anh con rể đã giàu có, lương cao lại điển trai và hào phóng đến nhường ấy. Cái mác bộ đội chiến trường của tôi thì còn biền biệt và bom đạn không cho hẹn ngày về... Còn tôi, tôi chỉ là một thằng câu cá láu cá- một anh đánh rậm hở cả khoảng trên đùi?Đêm thứ hai thất tình, tôi ôm ba lô lầm lũi dời hàng ngũ đi vào rừng. Chân tôi bước cắt hướng rừng về phía Bắc mà không nghĩ mình đang là thằng đào ngũ. Một chút băn khoăn của tội lỗi khi người lính quá coi trọng tình yêu hơn nghĩa vụ làm trai cũng không giúp tôi quay lại hàng ngũ...
    Cơn mưa rừng xối xiết quất vào da thịt không tê tái bằng khi tôi hình dung ra những cảnh quê nhà. Trong hang đá, tôi đốt theo em tất cả. Ngọn lửa loe ngoe liếm từng lá thư, từng bức vẽ, thui rụi dần dần một tâm hồn. Đàn ông mà khóc thật hèn nhưng có hề chi vì xưa nay tôi vẫn hèn hơn người khác. Nước mắt tôi đầm đìa, nhỏ giọt, tràn màng mắt khiến trần hang đá nhòe đi và ngọn lửa càng loi nhoi heo hắt...
     
    Và, tôi sẽ ra sao? Sẽ tiếp tục cắt rừng băng về quê với những ý nghĩ cực đoan và âm mưu trả đũa nhỏ nhen với tình địch hay làm cho em điêu đứng để thỏa lòng ích kỷ? Sẽ trầm mình xuống dòng sông Đáy quên đi những ngang trái của tình đời? Nếu không có một người đồng đội. Người ấy là trung đội phó của tôi. Anh Nhị đã theo tôi dưới cơn mưa. Đã lặng lẽ nhiều giờ chứng kiến tất cả (sau này tôi mới biết). Đêm hôm ấy, anh tâm sự với tôi nhiều chuyện. Thế nhưng, tôi nhớ nhất rằng: "Trong chiến tranh, tất cả tội lỗi ở phía quân thù"...
     
    Từ đó, tôi sát cánh bên anh, chiến đấu giỏi, có huân chương nhưng trong bài này tôi không có ý định nói về những thành tích ấy.
     
    Ngày trở về!
     
    Vâng! Nếu cất bỏ những hào quang của người chiến thắng đi thì tôi vẫn chỉ là anh chàng Tư Chuột nếu không nói là bom đạn làm cho da đen hơn và khắc khổ hơn trước. Em cứ tránh mặt tôi và tôi cũng không đủ can đảm tìm gặp em (mà tìm để làm gì?). Thế nhưng một lần nữa tôi lại tỏ ra không thắng nổi lòng mình khi không thể làm ngơ và phải tìm cách nhìn thấy em một lần dẫu là lần chót.
     
    Mẹ đi cùng tôi (Bà sợ!), mẹ bảo rằng đưa cháu sang chào ông bà thân sinh ra Thoa, nhân gửi tặng chút quà Miền Nam. Tôi được thấy em. Thoa già hơn một chút nhưng lạnh lùng hơn một chút. Chồng em, người lái máy cày điển trai vẫn là trung tâm phát đi những lập luận uyên bác về tình hình xã hội, về thời vụ, về thế giới phân cực và những hiểu biết đến choáng ngợp các nét chơi, cách ăn mặc và các chi tiết máy móc cùng với đồng hồ, kính mát. Anh ta chửi Giôn Xơn là thằng ngu và Ních Xơn là thằng dại. Anh ta bảo từng qua bên nước Một Ran, Một Rắc (I-RAN, I-RẮC) lái máy cày; rồi bác Năm la mã một Lê Nin có câu? HỌC NỮA HỌC MÃI) ( V.I. LÊ NIN )?
    RồI cũng chính anh ta thao thao kể về chiến tích chinh phục em và gia đình em ngày xưa khiến cho da mặt Thoa bừng chín nẫu. Tôi đứng dậy xin phép ra về. Tiễn tôi ra cửa, người thợ lái máy cày cầm tay tôi bỗ bả: "Anh Tư! Nói về tri thức anh có thể hơn tôi! Nói về chiến công, về lòng dũng cảm anh có thể hơn tôi! Nói về gia tài chiến lợi phẩm và nhiều phưong diện khác anh có thể hơn tôi nhưng riêng về khoản tán gái thì tôi không bao giờ coi anh là đối thủ của tôi". Câu nói khiến tôi choáng váng phải ngồi xuống như để buộc lại dây giày rồi đi nhanh về phía bờ đê. Tôi nghe loáng thoáng mẹ tôi nói cùng anh ta: "Sao anh nỡ hành hạ con tôi thêm nữa?".
    ***
    Tôi ngồi yên nhìn dòng sông lặng chảy mà lòng cuộn dâng những nỗI niềm phẫn uất, tái tê cùng những ý nghĩ liều lĩnh đan xen. Dòng sông từng đáng yêu như một dải lụa viền quanh thân hình xanh thẳm của cánh đồng lúa mởn thì con gái bây giờ trước mắt tôi cũng đáng trách biết bao nhiêu. Dòng sông từng chia sẻ cho tôi bao nhiêu con cá, con tôm, con Bống để đổi gạo nuôi sống mình, đỡ đần mẹ già, để nấu canh rau Đắng đất gây dựng và duy trì một tình yêu?
    Mẹ chống gậy bước thấp, bước cao từng nấc đê làng đến cạnh tôi. Trong tay mẹ là toàn bộ những huân chương, huy hiệu, kỷ niệm chương của tôi. Giọng mẹ nghẹn ngào: "Con ơi! Đời con còn bao nhiêu thứ mà cha mẹ cho con, đất nước này cho con. Rồi bao nhiêu thứ con giành được và khổ luyện thành tài, lẽ nào con định mang theo xuống dòng sông này ư?". Nói rồi, mẹ ghì đầu tôi vào ***g ngực lép kẹp. Tôi mặc cho những dòng nước mắt ướt tràn yếm mẹ. Từ trong thổn thức, tôi hiểu rằng bấy giờ tôi mớI đủ lớn dẫu rằng cuộc đời đã qua chinh chiến.
    Tôi rời quê hương ra đi, thêm một lần nữa dư luận cho tôi là trốn chạy sự bất hạnh và né tránh. Chỉ có mẹ hiểu tôi. Mẹ bảo: "Cái nghề vẽ, nghề nhìn, nghề sắp xếp những thú vui như con phải đi. Nơi đô hội, cái tính cách biết cam tâm chịu bình thường như con sẽ thành công".
    Cuộc đời tôi có thể nói là thành công song đó càng không phải điều tôi muốn viết. Tôi muốn viết về tình yêu. Vâng, sau đó tôi vẫn yêu. Yêu không phải để trả thù đời hay thỏa mãn mà lẽ đời phải thế. Ít ai muốn né tránh khi cuộc đời phát sinh tình cảm mới và tôi cũng không trốn tránh tình yêu và hạnh phúc. Nhưng, dẫu rằng tôi có lúc tưởng như tìm lại được cảm xúc ngày xưa song không phải. Tôi yêu rồi chia tay. Không phù hợp rồi không đồng điệu và hẹp lòng chia sẻ. Mọi lý do nêu ra đều có thể. Vài cuộc tình đi qua, thế nhưng một điều thực tế một cách cay đắng là những phút buồn về đổ vỡ trong tình yêu đối với tôi cứ ngắn dần, ngắn dần. Người yêu cuối cùng tôi chia tay xong, những bâng khuâng và hụt hẫng chỉ tồn tại trong tôi hơn một tiếng đồng hồ. Ôi! Có quá phũ phàng so với ba năm trời dai dẳng trong phiền muộn và nao nẫu khi Thoa đi lấy chồng? Đôi lúc, tôi lý giải rằng mình đã khá giả, thành công, vật chất làm cho đôi má tôi bầu bĩnh, khuôn mặt phương phi cùng mái tóc, hàm răng được chăm chút, nắn sửa toát đầy nghệ sĩ. Đôi giày Italya đế cao mềm mại nâng chiều cao và giúp cho từng bước chân nhẹ nhàng, đĩnh đạc thêm lên. Tôi tự tin để tiếp xúc với người khác phái hơn và có lẽ như thế mà tình cảm cũng gần gũi tự nhiên hơn?
    Rồi tôi cưới vợ, có con.
    Cuộc sống có những thăng trầm không định. Một ngày kia, gia đình em gặp khó khăn. Thế nhưng Thoa kiên quyết không nhận bất cứ hỗ trợ gì của vợ chồng tôi dẫu rằng em vô cùng chật vật. Ngay vợ tôi bây giờ cũng đã vài lần trực tiếp tìm gặp Thoa với những đề nghị giúp đỡ chân tình. Thậm chí vợ tôi còn nói rất rõ rằng: Thoa là động lực chính giúp tôi khổ luyện thành tài. Tôi được như bây giờ có phần đóng góp gián tiếp từ Thoa và việc em nhận lại sự hỗ trợ vật chất cũng là lẽ phải chăng. Thế nhưng, mọi lý lẽ không lay chuyển được nàng và Thoa vẫn phải xoay xở khá chật vật. Và rồi kìa, em đã nghe ai dựng lều mở một qúan cơm bụi nho nhỏ bên đường và món khách qua đường khen ngon nhất vẫn là món canh rau đắng đất
    Cuộc sống vẫn trôi đi. ThờI gian đã cài lên mái tóc tôi những sợi cước bạc trắng.
    Thế nhưng gần đây, tôi vô cùng sung sướng khi vợ tôi mang về một tờ giấy học trò cùng những nét chữ xiêu xiêu mà tôi khắc vào tâm khảm mình cả cuộc đời. Thư viết: "Anh Bùi! Đừng buồn nhiều nhé! Em sẽ trả lại cho anh một bông hồng trong số năm bông hồng anh tặng em ngày xưa. Nó sẽ được đặt trang trọng trên phần mộ mai này của anh. Ngược lại, nếu em có bề gì sẽ nhờ con em trao lại cho anh?".
    Ôi Thoa! Chỉ cần bấy nhiêu anh đây cũng vơi nửa gánh nặng lòng. Anh được an ủi vì dẫu gì thì em cũng còn dành cho anh một tí chút trong ký ức.
    Với tôi, bấy nhiêu là tất cả! Là thiêng liêng hơn bất cứ mọi cuộc tình. Xin dẫn lờI nữ sĩ Mai Đình để nói hộ tâm trạng:
      
     
     
     
     
    ?oChắc ai cũng thấy đây là bài thi tốt nhất, và nhất là được đầu tư nghiêm túc nhất trong cuộc thi này. Nhân vật được khắc hoạ rõ nét, mạch truyện rõ ràng và giàu cảm xúc. Nhiều chi tiết đẹp và tình cảm. Mặc dù nếu nói đây là truyện ngắn hay thì cũng chưa phải, vì ý tứ của nó chẳng có gì mới, tuy nhiên nó vẫn là bài dự thi tốt nhất. ?
    Tequila
  5. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    112                                   Hien_chocopie
    Giải nhì
     
    Mười lăm tuổi , con người chưa nghĩ nhiều về sự lãng mạn ....Một bầu trời sao ,một đoá hoa hồng,một chiếc cầu vồng ...một đứa trẻ như tôi khi mười lăm tuổi chẳng mấy khi để ý hay coi là lãng mạn ...Nhưng vẫn có người phá vỡ quy luật ấy ,đó là chàng bí thư tài năng của lớp tôi - người có cái tên nghe thật mạnh mẽ : Hà Hùng Cường.Cường đặc biệt đẹp trai , cao và gầy .Tóc của cậu ấy cắt gọn gàng , mượt mà còn những ngón tay thì dài, trắng và thanh mảnh, trông rất tuyệt !
    Tôi không dám phủ định là tôi mến Cường vô cùng nhưng tôi không biết là Cường có bao giờ quý mến tôi không.Có nhiều bạn nữ trong trường thích Cường và tôi thì lại luôn là một lớp trưởng gương mẫu ,đó chính là hai lý do để tôi chọn giải pháp giữ kín tình cảm của mình và luôn vui vẻ với Cường như một người bạn .Đáng lẽ chuyện của tôi chỉ có vậy để nói thôi không có một hôm , khi tôi vừa đến trường thì Cường chạy đến , đưa cho tôi một mảnh giấy và chạy mất .Như một đứa tre cỏn nhận được thứ kẹo mà mình thích ,tôi cẩn thận mở tờ giấy ra và đọc :"H thân , tớ có từ này hay lắm, nó nói về người mà tớ thích ,cậu dịch hộ tớ nhé :39-8-92 ." Mấy con số rắc rối , tôi chẳng thể nào hiểu được nghĩa của nó là gì ,bối rối vô cùng ...Hơn một tuần sau đó , trong giờ hoá (môn học mà Cường giỏi nhất ) ,cô giáo giảng : "Khối lượng nguyên tử của Oxi là 8 ." Tám à ? Nó làm tôi nhớ đến một con số mà Cường viết .Liệu cậu ấy có dùng những con số hoá học để đố tôi không ? Tối hôm đó , tôi lấy bảng tuần hoàn hoá học : 39 là Y (Ytry ) ,8 là O (Oxi), 92 là U (Urani) .YOU ? Là tôi ? Đúng là tôi ? Cường là một cậu bé thông minh.Khi tôi hiểu được ý nghĩa của mấy con số đó , tôi chạy ngay ra khỏi nhà và nhảy cẫng lên :" Tuyệt vời !"

    Sáng hôm sau đến lớp , nhìn thấy Cường đang đứng đá cầu , tôi đi đến chỗ cậu ấy, tự ti và vui vẻ (như chưa bao giờ tự tin và vui vẻ đến thế ) :-Tớ hiểu ý cậu rồi , nhưng (nháy mắt ) ...có thật không đấy ? Cường sau một giây sững sờ bỗng nghiêm mặt :-Tớ nói thật đấy !!!Tôi bật cười tinh nghịch :-Cái này thì chưa thể biết được ...Tớ tin hay không là trách nhiệm của cậu đấy !-Tớ nhận trách nhiệm đấy ! Vào đá cầu đi !-Okay !Vào thời khắc đó , khuân mặt 2 đứa chúng tôi sáng bừng lên ...

    Thời gian sau đó , tôi và Cường bên nhau -vui vẻ, chí choé và cực kỳ chăm học -như vẫn luôn là như thế .Cho đến một hôm , chỉ vì một câu chuyện của Cường mà cậu ấy đã làm tôi giận dỗi suốt một tháng trời...Hôm ấy là một ngày chủ nhật mát mẻ ,khi trời đang nắng nhẹ bỗng nhiên lại đổ mưa.Mưa hoà với nắng ,mọi vật trở nên lung linh một cách kỳ lạ.Cường đến kéo tôi đi với một lý do giản dị :" Tớ muốn cậu nhìn thấy một cảnh tuyệt vời ...! "....Đến một nơi rộng mênh mông, nhìn thấy cả bầu trời .Cường đứng bên tôi ...lặng yên ...Và khi những giọt mưa dừng lai , mặt trời vẫn chiếu ở một góc nào đó thì trên nền mây xám trước mặt chúng tôi xuất hiện hai chiếc cầu vồng vòng song song nhau -chúng đứng lặng yên và đẹp diệu kỳ .Tôi ôm hai bàn tay nhỏ bé lên mặt suýt soa :" Chao ôi , đẹp quá .Hệt như hai chiếc cầu trên bầu trời ! " Cường mỉm cười và đột nhiên nhớ lại :" Hồi năm tuổi, tớ đã được ngắm cảnh như thế này với một cô bé !" Rồi sau đó , cậu ấy say sưa kể với tôi câu chuyện về mối tình đầu (nếu có thể gọi được như vậy ) : "Cô bé đó chưa đầy năm tuổi nhưng đã nũng nịu và khó chiều vô cùng.Để chứng tỏ "tình yêu " của mình , tớ đã làm được một việc ""phi thường " :ăn hết năm bông hoa hồng , mặc dù rất đau vì tớ ăn cả gai và cành của nó cơ mà .Thực ra, tớ đã từng ăn nhiều thứ khác theo yêu cầu của cô bé đó , như một chiếc lá, mấy quả ớt hay một con cá sống chẳng hạn !!! ..Tình cảm của tớ mãnh liệt lắm ...Sau đó ,cô bé ấy cũng quý lại tớ đấy ....! " Tôi mỉm cười theo câu chuyện của Cường nhưng trong lòng chợt thấy buồn và thất vọng .Quay sang Cường, tôi nói nhẹ như hơi thở :" Cậu chưa bao giờ có tình cảm thật sự với tớ phải không Cường ? " Bỏ lại Cường, tôi chạy về , khuân mặt đẫm nước mưa giờ thêm những giọt nước mắt .

    Sự giận dỗi kéo dài.Cường nhiều lần tìm cách nói chuyện nhưng tôi chỉ im lặng.Một hôm , không chịu nổi ánh mắt buồn bã của Cường nhìn mình,tôi bỏ lên một phòng học trống trên tầng 4.Ngồi trên cửa sổ , tôi khóc nức nở như một đứa trẻ con đang tủi thân ,hờn dỗi !Chợt Cường đẩy cửa vào , trên tay cậu ấy cầm một bó hoa hồng .Tôi nhìn ra , lặng yên , buồn bã..Cường đến, ngồi đối diện tôi lấy từng chiếc lá , gai, cành hoa hồng ăn ...Ánh mắt nhìn tôi đầy bối rối .Vào thời khắc đó , tôi cảm thấy sung sướng và hạnh phúc đến nghẹt thở , mọi hờn giận tan biến...Nhẹ nhàng tôi ngắt những cánh hoa hồng , ăn chúng ngon lành.Hai đứa nhìn nhau mỉm cười. "-Cậu đã tin tớ chưa ? "."Tin rồi ...! " Chúng tôi nắm tay nhau lặng yên nhìn ra khoảng không gian bừng sáng những tia nắng của mùa thu ấm áp ...Không một bông hoa hồng còn sót lại !!!

    Giờ hai đứa chúng tôi mỗi đứa đi theo một con đường, ngày càng xa nhau hơn nhưng nick chat YH của chúng tôi từ ngày ấy đến giờ vẫn có số 112 . 1 là H (Hiđrô ) ,12 là C (Cacbon) ..........-Phải đăt chữ C tên tớ lên trước chứ H ?-Uh , nhưng ....Cậu vẫn luôn nhường tớ cơ mà ...-Thôi , được rồi , tớ dồng ý ! Không phụng phịu nữa nào ! Trông đáng yêu thế ,tớ không chịu được đâu !!!
    (Tặng C - Số 12 duy nhất và mãi mãi trong tớ)
     
    ?oTruyện này rất dễ thương, tình cảm, chân thật và thú vị. Để lại cho người đọc một cảm xúc đẹp. Tác giả đã viết được những chi tiết rất hay, cô đọng, không bị tràn lan. Tôi rất thích cảm xúc nhẹ nhàng dễ thương của truyện này. ?  Tequila
     
     
     
     
     
     
     
  6. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    Dieâu?.
                                     Chuotbachnt

    Dieâu khom ngöôøi thaùo daây giaày, ñònh buïng seõ chaïy chaân traàn xuoáng baõi caùt daøi meânh moâng döôùi kia. - Laøm gì ñaáy, Dieâu ?oñieân? ?- Dieâu muoán caûm nhaän haïnh phuùc.- 'ieân vöøa thoâi, oám naèm moät choã maø caûm nhaän haïnh phuùc sao?
    Nguyeân cuùi xuoáng coät chaët laïi daây giaøy cuûa Dieâu, keùo cao coå aùo choaøng cho Dieâu vaø ñaåy Dieâu ñi. Nguyeân ruùt thuoác chaâm löûa, aùnh löûa laäp loeø trong gioù cuûa chieàu ñoâng chaïng vaïng.Dieâu ruït ñaàu vaøo chieác khaên len *****ø traéng muoát Nguyeân mua cho khi Nguyeân coøn beân Nga, thoïc saâu 2 tay vaøo tuùi aùo choaøng vaø böôùc ñi chaäm chaïp treân trieàn ñeâ, gioù bieån phaû vaøo maët Dieâu ran raùt. Dieâu quay ñaàu ngaém nhìn Nguyeân, ngaém nhìn haïnh phuùc coù thöïc trong ñôøi Dieâu. Nguyeân ngoài treân xe, gaùc hai chaân leân thaønh ñeâ, ngöôøi vöôn thaúng, maët quay ra Bieån ñoùn gioù, nhaû nhöõng voøng khoùi thuoác nheï teânh leân khoâng trung. Dieâu hít caêng loàng ngöïc caùi hôi gioù laïnh buoát mang theo vò noàng cuûa Bieån queâ Dieâu, caûm thaáy bình yeân vaø thanh thaûn laï kyø, gioáng nhö caûm giaùc aáy laây töø Nguyeân vaäy.
    Dieâu ngaém nhìn bieån trong aùnh chieàu muøa ñoâng aûm ñaïm, nöôùc bieån hoaø vôùi chaân trôøi moät maøu xaùm ngaét buoàn buoàn. Dieâu ñaõ töøng xa queâ soáng ôû moät thaønh phoá bieån xinh ñeïp, boán muøa nöôùc bieån xanh vaø trong vaét. Nhöng Dieâu vaãn yeâu bieån queâ Dieâu, nöôùc bieån luoân ngaàu ñuïc maøu phuø sa soâng Hoàng, coù leõ vì ñoù laø queâ höông cuûa Dieâu, cuõng coù leõ vì ôû ñoù Dieâu coù quaù nhieàu kyû nieäm thaät ñeïp. Bieån queâ Dieâu khoâng nhoän nhòp haøng quaø vaø khaùch du lòch, chæ coù nhöõng chuù beù löng traàn ñen nhaãy vaãn ñaù boùng moãi chieàu. Ngaøy tröôùc, Dieâu vaø Anh vaãn thöôøng ra ngoài treân trieàn ñeâ naøy, ngaém nhìn haøng phi lao chaén soùng xanh daøi tít taép vaø haïnh phuùc bình dò treân baõi caùt traûi daøi döôùi chaân. Anh laø haøng xoùm cuûa Dieâu, Anh vöøa nhö moät ngöôøi anh laïi gioáng nhö moät ngöôøi cha maø Dieâu coù theå töïa vaøo baát kyø luùc naøo. 'oâi vai cuûa Anh luùc naøo cuõng ñuû roäng vaø aám aùp cho Dieâu.Ngaøy Anh ñi hoïc xa, Anh daét Dieâu ra bieån, thaùo giaày vaø loâi Dieâu chaïy chaân traàn treân caùt. Anh baûo khi naøo Dieâu buoàn haõy ra ñaây, ñi chaân traàn treân caùt, nghe caùt laïo xaïo döôùi chaân, vaø Dieâu seõ thaáy haïnh phuùc. Dieâu tin Anh vaø Dieâu vaãn laøm nhö theá moãi khi thaáy nhôù Anh, caû nhöõng khi coù ñieàu gì aám öùc khoâng bieát noùi cuøng ai.Khi Dieâu bieát tin Anh coù ngöôøi yeâu laø moät chò ôû thaønh phoá nôi anh hoïc. Dieâu cuõng ra bieån, cuõng böôùc chaân traàn treân caùt, nghe caùt laïo xaïo buoàn döôùi chaân , nhöng Dieâu khoâng thaáy haïnh phuùc, Dieâu nhôù Anh. Nhöng khoâng ñöôïc nöõa roài, anh ñaõ löïa choïn con ñöôøng ñi cuûa anh, Dieâu khoâng theå ñaûm baûo cho töông lai vaø nhöõng mô öôùc cuûa anh, cha Dieâu cuõng khoâng laø ngöôøi coù theå cho anh moät choã ñöùng ôû baát cöù ñaâu ñeå anh coù theå thöïc hieän ñöôïc öôùc mô cuûa anh trong caùi theá giôùi caàn nhieàu söï quen bieát naøy. Anh veà, chôû Dieâu ra bieån, cuøng Dieâu ñi treân baõi caùt daøi, Anh noùi vôùi Dieâu :
  7. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
     
    Dieâu?. ( tt)
                                     Chuotbachnt
     
     
    - Sau naøy Dieâu lôùn Dieâu seõ hieåu anh, con trai söï nghieäp phaûi ñaët leân ñaàu, veà Vieän anh seõ coù cô hoäi tieáp tuïc nghieân cöùu vaø thöïc hieän öôùc mô cuûa mình, Dieâu coù hieåu khoâng??.Dieâu im laëng gaät ñaàu. Vôùi Anh, Dieâu luùc naøo cuõng chæ laø moät nhoùc con yeáu ôùt caàn che chôû.???????????????
    Dieâu gaëp Nguyeân trong moät laàn tình côø Dieâu ñeán choã ñöùa em con Dì troï hoïc. Nguyeân cuøng queâ Dieâu vaø nhaø Nguyeân cuõng khoâng caùch xa nhaø Dieâu ñaùng keå. Nguyeân hoïc cuøng tröôøng caáp 2 vaø hôn Dieâu moät khoaù, nhöng khi Dieâu coøn nhoû ngoaøi giôø hoïc ôû tröôøng Dieâu chæ quaån quanh chaân meï hoaëc Anh neân Dieâu khoâng bieát ai ngoaøi ñaùm baïn hoïc cuøng lôùp. Nguyeân baûo Nguyeân bieát Dieâu töø ngaøy Nguyeân hoïc lôùp 7 vaø Dieâu hoïc lôùp 6, caû hai ñöùa cuøng trong ñoäi tuyeån Toaùn cuûa tröôøng. Laàn aáy Dieâu phaûi leân Tænh thi, meï khoâng chôû Dieâu ñi nhö moïi khi vì möa daõ baõo, meï chôû Dieâu ñeán tröôøng vaø daën thaày hieäu tröôûng ñuû thöù, coøn Dieâu thì cöù meáu maùo naém chaët tay meï. Nguyeân aán töôïng bôûi caùi daùng luõn cuõn maäp troøn nhö haït mít vôùi hai bím toùc xoaên tít vaø caùi daùng veû tieåu thö treû con ñaùng gheùt cuûa Dieâu. Chæ khi thaáy Dieâu ngaát ngö treân xe, maët maøy xanh leø xanh leùt, noân thoác noân thaùo vôùi quaõng ñöôøng chæ 10Km, Nguyeân môùi hieåu sao Dieâu cöù baùm rieát laáy meï nhö theá. Nguyeân coøn aán töôïng caû vôùi caùi teân khoâng gioáng con trai cuõng chaúng gioáng con gaùi cuûa Dieâu, Nguyeãn Hoaøi Tin.Dieâu thì khoâng nhôù nhieàu ñeán theá, trong kyù öùc cuûa Dieâu luùc aáy chæ coù meï vaø Anh. Ngaøy Dieâu chaøo ñôøi laø ngaøy cha Dieâu leân ñöôøng ñi B theo tieáng goïi cuûa ñaát nöôùc. Meï ñaët teân Dieâu nhö theá vôùi nieàm tin vaø loøng mong moûi cha trôû veà. Chöa ñaày moät thaùng sau ngaøy cha ñi, nöôùc nhaø ñoäc laäp, nhöõng ngöôøi lính laàn löôït trôû veà. Meï vui nieàm vui nöôùc nhaø ñoäc laäp vaø nieàm tin chôø ñôïi cha, nhöng cha khoâng veà.Khi nieàm tin trong meï ñaõ moûi moøn thì moät chuù cuøng ñôn vò cha veà mang theo ba loâ cuûa cha vaø moät tôø giaáy baùo töû, daäp taét luoân caùi hy voïng mong manh laø cha vaãn coøn soáng, duø coù trôû thaønh taøn pheá, cuûa meï vaø Dieâu. Cha maõi maõi naèm laïi ôû chieán tröôøng Mieàn Nam vôùi caùi tuoåi 27 traøn ñaày söùc soáng. Dieâu lôùn leân trong voøng tay che chôû vaø tình yeâu thöông cuûa meï, nhôù veà cha vôùi hình aûnh lôø môø töø taám hình loang loå nhöõng veät oá vaøng vaø nhöõng hoài öùc ñöùt ñoaïn ngheïn ngaøo cuûa meï.???????????????
    Nguyeân khoâng coù caùi thaâm traàm saâu laéng nhö Anh, luùc naøo Nguyeân cuõng oàn aøo naùo ñoäng, vaây quanh Nguyeân luùc naøo cuõng laø tieáng cöôøi noùi roån raûng. Sau laàn gaëp ñaàu, Nguyeân thöôøng ñeán nhaø Dieâu chôi, laâu daàn thì 2 ñöùa trôû thaønh baïn thaân. Nguyeân thaûn nhieân chen chaân vaøo cuoäc soáng cuûa Dieâu vaø ñaûo tung moïi thoùi quen cuûa Dieâu, chaúng caàn bieát Dieâu coù ñoàng yù hay khoâng. Luùc naøo Nguyeân ñeán cuõng mang cho Dieâu khi thì moät boù hoa saëc sôõ ñuû maøu, luùc thì laïi laø moät caønh hoa thaïch thaûo tím ngaét moûng manh maëc duø Nguyeân bieát Dieâu thích hoàng vaøng, loaïi hoàng vöôøn nhoû xíu röïc rôõ nhö nhöõng maët trôøi con con vaø thôm ngaùt.Dieâu quen daàn vôùi söï coù maët cuûa Nguyeân, quen daàn vôùi nhöõng oàn aøo maø Nguyeân mang tôùi, Dieâu caûm thaáy thoaûi maùi khi ôû beân Nguyeân. Dieâu coi Nguyeân nhö moät ngöôøi baïn thaân, Dieâu thöôøng keå cho Nguyeân nghe veà nhöõng vui buoàn cuûa Dieâu, nhöõng khi Dieâu baát chôït thaáy nhôù Anh, vaø caû nhöõng thoùi quen cuûa Dieâu vaø Anh. Nguyeân coù theå ngoài haøng giôø ñeå nghe Dieâu keå say söa veà anh, Anh cuûa ngaøy xöa, veà tình caûm trong saùng cuûa Anh vaø Dieâu vôùi caûm höùng töôûng chöøng nhö baát taän. Nguyeân vaãn baûo Dieâu ?oñieân?, Dieâu vieån voâng khi cöù mô hoà vaø chìm ñaém vaøo caùi aûo aûnh thaàn töôïng Dieâu döïng leân hoài nhoû, Nguyeân baûo Dieâu ñoù khoâng phaûi laø tình yeâu, chæ laø söï toân thôø, laø loøng ngöôõng moä, vaø caû vì Dieâu laø moät keû baûo thuû cöù khö khö oâm laáy quaù khöùù. Nguyeân töøng noùi vôùi Dieâu :? khoâng neân chôø chuyeán xe buyùt ñaõ chaïy vaø ngöôøi ñaøn oâng ñaõ ñi qua?. Dieâu chaúng bieát, ñoâi luùc Dieâu cuõng coá gaéng ñeán tuyeät voïng ñeå queân anh, nhöng Dieâu vaãn thaáy nhôù bôø vai roäng aám aùp cuûa anh da dieát.Töø ngaøy quen Nguyeân, Dieâu khoâng coøn soáng thu mình nhö moät con oác seân. Nguyeân loâi Dieâu leâ la khaép nôi, heát baïn cuûa Nguyeân ñeán baïn cuûa Dieâu, caû nhöõng ngöôøi baïn maø ngaøy xöa Dieâu khoâng thaân laém. Nguyeân ñaùnh caép luoân caû caùi thoùi quen nguû nöôùng vaøo saùng chuû nhaät cuûa Dieâu. Chuû nhaät naøo Nguyeân cuõng tôùi, ñaäp cöûa phoøng Dieâu raàm raàm, loâi Dieâu ra töø trong chaên vaø chôû Dieâu ñi. Khi thì lang thang cuøng baïn beø, khi thì chæ coù hai ñöùa ñi aên baát cöù caùi gì maø Dieâu thích, keå caû nhöõng ngaøy ñoâng laïnh buoát Dieâu muoán aên kem. Coù khi Nguyeân loâi caû Dieâu vaøo coâng vieân ñeå chôi nhöõng troø chôi raát treû con.Coù laàn ñaùm baïn thaân cuûa Dieâu noùi khi coù maët caû Dieâu vaø Nguyeân ôû ñoù :?Dieâu aø, hai ngöôøi raát ñeïp ñoâi ñaáy, sao khoâng thöû yeâu ñi??. Dieâu cöôøi, Nguyeân cuõng cöôøi. Luùc veà ngoài sau Nguyeân, Dieâu hoûi :?Anh Nguyeân nghó sao?? ?" ?o Chuyeän gì?? ?" ?oChuyeän chuùng mình thöû yeâu nhau aáy?. Nguyeân im laëng tìm tay Dieâu naém chaët. Dieâu ruùt tay laïi. Dieâu khoâng yeâu Nguyeân?!???? ????? ????
    'où laø saùng chuû nhaät cuoái thaùng 10, trôøi coù söông muø vaø laïnh ngaét, Nguyeân ñeán vôùi chieác loàng nhoû sôn maøu hoàng raát deã thöông, trong ñoù laø hai con chuoät traéng nhö tuyeát, maét ñen troøn ngô ngaùc vaø caùi muõi hoàng hoàng xinh xinh. Troâng noù nhoû xíu nhö cuïc boâng goøn töø caây hoa gaïo ôû 'ình laøng Dieâu vaãn bay ñaày ñöôøng vaøo dòp thaùng ba. Nguyeân khoâng aàm aàm goõ cöûa phoøng Dieâu nöõa. Dieâu thaáy laï. ?o Laïi chuaån bò nhôø vaû gì sao maø hoái loä??. Nguyeân cöôøi, baûo Dieâu thay ñoà nhanh ñeå ñi leã chuøa, hoâm nay laø cuoái thaùng. Nguyeân theo ñaïo Phaät, coøn Dieâu tin vaøo ñöùc ñoä vaø loøng töø bi cuûa Phaät Quan AÂm. Luùc ngoài ôû chuøa Quang Hoa nhìn ra hoà Thieàn Quang ñeám xem coù bao nhieâu caây lieãu vaø bao nhieâu caùi gheá ñaù quanh hoà, baát giaùc Dieâu thaáy Nguyeân thôû daøi raát kheõ. Dieâu ngoù chaêm chaêm vaøo maët Nguyeân vaø cöôøi doø xeùt:- Anh Nguyeân maø cuõng bieát thôû daøi sao?- Neáu sau naøy khoâng coù anh, Dieâu coù leân chuøa moät mình khoâng, coù ñi aên kem moät mình khoâng?- Dieâu seõ tìm moät ngöôøi khaùc ñi cuøng.Dieâu cöôøi vang. Nguyeân cuõng cöôøi, nhöng maét Nguyeân ñoû hoe, Dieâu giaät mình.- Dieâu aø, cuoái tuaàn sau anh ñi du hoïc 3 naêm, moïi thuû tuïc cô quan lo xong heát roài, khoâng coù anh ôû nhaø nhaát ñònh Dieâu phaûi soáng thaät vui veû ñaáy nheù. Hai con chuoät anh taëng Dieâu coá maø chaêm soùc noù, khi naøo nhôù anh thì nhìn noù nheù, ôû Nga chaéc laø tuyeát ñeïp laém.Dieâu gaät ñaàu cöôøi, quay voäi ra maët hoà, Nguyeân cuõng vaäy. Ngaøy Nguyeân ñi roài cuõng tôùi, Dieâu ra saân bay tieãn Nguyeân. Dieâu oâm taëng Nguyeân moät boù ?omaët trôøi vaøng?. Dieâu cöôøi raát nhieàu, daën Nguyeân sang Nga phaûi tìm moät coâ gaùi Nga thaät deã thöông ñeå haùt cho Nguyeân nghe baøi haùt ?o'oâi Bôø?. Maùy bay töø töø caát caùnh roài bay leân khoâng trung, Dieâu nhìn theo chieác maùy bay cöù leân cao daàn cao daàn cho ñeán khi noù chæ coøn laø moät chaám nhoû. Chæ coù noãi nhôù trong loøng Dieâu, keû ñöùng cheát laëng treân saân bay, cöù lôùn daàn leân, to daàn ra vaø vôõ oaø thaønh nhöõng gioït nöôùc maét nöùc nôû chaûy daøi treân maù.??????????????
  8. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0

    Dieâu?. ( tt)
     
                                     Chuotbachnt
     
     
    Saùng chuû nhaät, trôøi laïnh caêm caêm. Dieâu daäy sôùm, chaúng ñònh laøm gì caû nhöng Dieâu khoâng nguû ñöôïc. Dieâu chôø ñôïi tieáng ñaäp cöûa raàm raàm cuûa Nguyeân, nhöng khoâng coù. Caû tuaàn nay Dieâu soáng phaáp phoûng, luoân thon thoùt giaät mình khi baát chôït coù tieáng ñoäng maïnh, hay thaäm chí caû tieáng cöôøi noùi roån raûng töø ñaâu ñoù voïng laïi. Dieâu töï ñi mua hoa, töï choïn nhöõng boâng hoa maøu saéc saëc sôõ nhö moïi laàn Nguyeân vaãn mua cho Dieâu veà caém trong phoøng. Ngaøy naøo Dieâu cuõng ngoài ngaém hai con chuoät haøng giôø. Vaäy nhöng cuõng chaúng laøm theá naøo ñeå coù theå coù caûm giaùc laø Nguyeân ñang ôû beân caïnh Dieâu. Dieâu bieän minh ñoù chæ laø moät thoùi quen thoâi, roài Dieâu seõ khoâng nhö theá nöõa.Dieâu daét xe ñònh ra chôï mua moät ít hoàng vaøng, loaïi hoa maø Dieâu thích ñeå caém trong phoøng, ñeå quen vôùi caûm giaùc khoâng coù Nguyeân oàn aøo beân caïnh. Dieâu ñi lang thang qua nhieàu con phoá ngaém nhìn nhöõng ngöôøi qua ñöôøng, hoâm nay laø moät ngaøy chuû nhaät laïnh giaù, ai cuõng xuø leân trong lôùp aùo len, aùo choaøng ñuû kieåu. Dieâu gheù vaøo quaùn kem, ngöôøi baùn kem nhìn Dieâu khaùc laï. Dieâu mua kem veà nhaø vì khoâng ñuû duõng khí ngoài ñoù aên moät mình, Dieâu chui vaøo chaên vaø boùc lôùp giaáy boùng. Dieâu giaät mình vì mieáng kem laïnh buoát tan ra trong mieäng. Khoâng phaûi. Laø tieáng chuoâng ñieän thoaïi. 10 giôø saùng, Dieâu laäp caäp nhaác maùy.
    - Alo, Dieâu ?oñieân?, khoâng coù anh nguû ngon laém phaûi khoâng? Anh goïi ñieän thoaïi ñeå ñaùnh thöùc Dieâu ñaáy.
    - ?????????
    - Theá naøo, khoâng coù anh cuoäc soáng deã chòu laém nhæ? Ô> beân naøy laïnh laém, Dieâu ñaõ kieám ñöôïc anh naøo ñeå chôû ñi aên kem chöa?Dieâu im laëng hoài laâu roài ñoät nhieân baät khoùc töùc töôûi nhö bò ai ñaùnh ñoøn vaäy. Dieâu cuùp maùy. Dieâu khoâng bieát noùi gì vôùi Nguyeân. Traùi tim Dieâu gaøo leân laø Dieâu nhôù Nguyeân vaø caàn Nguyeân beân caïnh hôn bao giôø heát. Nhöng Dieâu khoâng theå noùi vôùi Nguyeân ñöôïc. Nguyeân seõ cöôøi Dieâu vaø coù khi laïi baûo Dieâu ?oñieân? maát. Chuoâng ñieän thoaïi ñoå lieân hoài, Dieâu keùo chaên truøm kín ñaàu.
    Caû ngaøy Dieâu naèm daøi suy nghó, Dieâu seõ phaûi noùi theá naøo vôùi Nguyeân, laøm theá naøo ñeå ñoái maët vôùi Nguyeân. Dieâu nhaän ñöôïc tin nhaén cuûa Nguyeân ?oAnh bieát, Dieâu nhôù Anh, gioáng nhö anh nhôù Dieâu vaäy, Dieâu baät baøi ?o'oâi bôø? leân nghe nheù. Chôø anh veà haùt cho anh nghe?. Dieâu böôùc ra khoûi giöôøng tìm caùi baêng catse, tieáng nhaïc vang leân dìu daët ?o?Reâng mình em ñöùng ngoùng troâng anh vôùi tình yeâu thieát tha, treân doøng soâng soùng nöôùc long lanh, ñoâi bôø ñaâu caùch xa?.?Dieâu töï nhuû loøng mình Dieâu seõ khoâng chôø chuyeán xe buyùt ñaõ chaïy vaø ngöôøi ñaøn oâng ñaõ ñi qua nöõa. Dieâu ñaåy cöûa böôùc ra saân, trôøi chieàu ñaõ chaïng vaïng?
     
     
     
     
    ?oTác giả viết truyện này khá hay, văn viết tốt và có nhiều hình ảnh. Đoạn kết hay. Tuy nhiên tác giả còn bị sa vào kể lể những chi tiết vụn vặt, thừa, không đóng góp gì cho câu chuyện chung. Nhân vật còn mờ nhạt. ?o
    Tequila
     
     
    Download
  9. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    Khoảng cách
    Yendieu
    Anh và tôi quen nhau tình cờ, như một sự trớ trêu của định mệnh, sau trò đùa của một người bạn tinh nghịch. Giữa chúng tôi là một khoảng cách mênh mông về không gian và thời gian. Anh đến từ bên kia bán cầu, của nửa thế kỷ trước. Con trai trưởng của anh còn lớn tuổi hơn cả tôi. Còn tôi, một cô gái trẻ vừa đi làm những năm đầu tiên. Anh tìm thấy ở tôi sự trẻ trung, ngây thơ, ?onhư những hào quang thiên thần khi em gõ cửa phòng anh với nụ cười rạng rỡ?. Tôi tìm thấy ở anh một nhân cách lớn, sự độ lượng và bản lĩnh của một người đàn ông hào hoa và từng trải.
    Anh dạy cho tôi biết trân trọng thời gian. Khi thấy tôi luôn vội vã để đạt được cùng một lúc nhiều mục tiêu, anh ân cần mang tôi đến gặp những em nhỏ bất hạnh. Chỉ để cho tôi thấy, hạnh phúc là khi mình còn đầy đủ mọi giác quan, và biết hưởng thụ ánh nắng mặt trời vào một ngày mùa xuân ấm áp. Hạnh phúc là khi mình dừng lại và cười với ai đó chưa quen. Thế là cuộc sống của tôi bên anh như chậm hẳn lại, với những hạnh phúc nhỏ nhoi bên lề cuộc sống mà nhiều khi bị sự vội vã cuốn trôi.
    Anh dạy cho tôi yêu cuộc sống giản dị. Yêu những bông hoa dại ven đường, chứ không phải là những bông hoa kiêu kỳ bày bán trong các tủ kính, mà thi thoảng anh dừng lại, nhặt chúng và cài lên mái tóc loăn xoăn của tôi. Yêu những quán cóc lề đường, với những người bán hàng lưng vốn chữ nghĩa nhưng đầy lòng trắc ẩn, sẵn sàng phân phát nụ cười. Yêu cả những đứa trẻ ăn xin lấm lem vì bị đẩy đưa vào cảnh đời khốn khó, mà vừa cho tiền chúng, anh vừa xoa đầu và chúc cho chúng một tương lai sáng sủa hơn.
    Anh dạy cho tôi nhiều thứ, hay đúng hơn, anh mang một cuộc sống mới đến đặt trước mắt tôi. Một cuộc sống chan hòa, giản dị và ấm áp tình người. Anh đã làm con bé ích kỷ, ương bướng, bất an dần thay đổi thành một người phụ nữ trưởng thành, điềm đạm và hiểu biết hơn. Bên anh, tôi như tìm thấy lẽ sống cuộc đời mình.
    Sự hiểu biết, cảm thông, từng trải của anh từng chút một đã làm đầy những khoảng cách giữa chúng tôi. Dù rằng đó là khoảng cách tính bằng thế hệ, hay bằng những đại dương mênh mông. Chưa ai biết trước tương lai sẽ thế nào, nhưng mỗi lúc bên nhau hiếm hoi, anh vẫn thường động viên tôi, ?oHãy sống mạnh mẽ em nhé!?. Từ anh, từ rất xa nơi ngọn nguồn của những yêu thương, sức mạnh của tình yêu và niềm tin vẫn luôn nâng đỡ tôi, bất chấp mọi khoảng cách.

     
    ?oTình nào với tôi cũng là tình đầu. Cảm xúc còn tươi nguyên như màu vẽ còn chưa khô trên giá. Yêu người nồng nàn đến tan cả mình ra.
    Dưới đây là một đoạn viết ngắn của tôi cho chàng. Nhân box Nha Trang có cuộc thi ý nghĩa, (và cuộc thi này được quảng bá dữ quá, trong các box khác ), tôi gửi nó lên đây.
    Chẳng mong nhận được giải thưởng. Cũng chẳng cầu chút công danh. Chỉ là một sự chia sẻ nhỏ nhoi trong lúc nhàn đàm. ?o
    Yendieu
     
  10. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    Chia tay
                                    barbie_nc
    Chiều nay mình tôi lại dọc theo bờ sông lặng thầm nhìn dòng nước lững lờ. Có lẽ không ai tin được, một con bé nhút nhát như tôi lại dám đặt chân đến đó một mình... chỉ vì tôi muốn tìm bóng dáng của một người, một người đã cùng tôi ngồi đây vào những buổi chiều về. Nhưng giờ đây chỉ còn tôi lạc lõng bên dòng sông ấy. Những kỹ niệm chợt về, nước mắt tôi lại chảy.
    Giờ đây, có khóc thật nhiều, có trách móc họ hay tự trách minh thì chẵng có ích gì. Họ cũng đã ra đi. Họ đã chọn cho mình một con đường tốt đẹp mà nơi đó họ cảm thấy vui vẽ, hạnh phúc. Dẫu cho sau sự hạnh phúc đó họ đã bõ lại tôi với nổi đau không thể thốt nên lời, không thể giải bày cùng ai. Tôi thừa biết cuộc sống ai cũng toan tình, cân nhắc, ai cũng chọn cho mình những điều tôt đẹp nhất "cái được, hạnh phúc của người này là sự mất mác thiệt thòi của người khác" đã là một quy luật tất yếu của cuộc sống.
    Tôi đã tin và chờ đợi người khi nào người có biết không ? Từ những buổi sáng thứ 7 ngắn ngủi, từ những buổi chiều bên bờ sông, từ những lá thư ngộ nghĩnh mà chỉ tôi và người có thể đọc... và từ những lần người nói nhó tôi. Tôi tin tưởng và hi vọng, hi vọng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với tôi " ra trường sẽ làm bạn gái anh nha N ", có lẽ là một câu nói đùa, nhưng người có biết không, tôi vui đến mức nào khi nghe những lời ấy! Tôi đã cố học thật tốt và mong đợi đến cái ngày tôi ra trường. Song, niềm mong đơi của tôi đã trở thành nổi đau. đổi lại sự mong đợi của tôi lại là một câu nói nữa đùa nữa thật "N!, giờ anh thích nhiều người lắm đó"
    Đơn giản thật, tôi chán nản, buồn và thất vọng... Nhưng, có lẽ đã dành quá nhiều tình cảm cho người nên tôi chấp nhận. Cái cảm giác sợ mất anh lại nhói lên trong tôi, tôi hờn giận vu vơ, tôi ganh tức đủ điều, và rồi "chia tay".
    Tôi đã khóc, đã quằn quại trong nổi buồn vô tận, tôi đã cố giãy dụa để thoát khỏi nổi sộ hải, nhưng đôi lúc tôi thấy mình như bị quẫn trí. Không cảm nhận được gi cả. Quên anh ư ?... ừ thì tôi cũng như bao người con gái khác, đã yêu thì yêu hết lòng. Chỉ có điều, tôi không dám hết mình vì tình yêu!
    Có lẽ trong tôi, bản chất thành cố hũu, tôi yêu anh đấy, yêu hơn tất cả, nhưng tôi không thề lao vào giành giật anh, tôi không thể và không muốn van xin một điều gì hết. Tình yêu thì lại càng không thể. Tôi chưa có mối tình thứ 2, song tôi hiểu, cái gì thuộc vè lẽ đúng, cái gì mình nên làm !. Kỹ niệm quá nhiều trong tôi và không bao giờ xoá hết, lấy gì để xoá? xa nhau rồi... sự sẽ chia đồng cảm nơi tôi đã trở thành thừa thải, anh không cần đến nửa, tôi biết anh bận rộn với những niềm vui mới của anh... nhưng không hiễu saotôi lại cứ chờ, cứ hi vọng có một lá thư anh gửi, cùng lờ xin lỗi và có thể trở lại như ngày nào... tôi sẽ tha thứ, bõ qua tất cả, tôi sẽ mãi nãi bên anh.... Tôi hay nhớ anh, nhớ môt dáng hình thân thuộc cùng với chiếc áo đen giản dị anh hay mặc trên người. ra đường khi gặp một màu áo ấyngan qua, tôi lại nhói lòng, vừa ao ước gặp anh, có anh lại vừa giận anh, giận ghê gớm, nếu không muốn nói là ... . Những lúc ấy trở về tôi hay khóc. tự trách mình rồi lại trách anh. Trách mình yêu anh quá nhiều, trách anh vô tâm với tôi để rồi "chia tay" trong luyến tiếc của riêng tôi .
    ?oMối tình đầu thất buồn nhưng cũng thất đẹp, khó ai có thể quên được! ?o barbie_nc
     
     

Chia sẻ trang này