1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Viết về những điều tâm đắc!

Chủ đề trong 'Đại học Bách Khoa TpHCM' bởi Saladin, 22/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Cười nhiều có phải vui đâu
    Cười để quên đi những lúc sầu
    Cười là tiếng khóc không nhỏ lệ
    Tôi cười trong lúc quá chua cay..
    Sinh ra trên đất nước hoa hồng và tuyết trắng, sống giữa Hà Nội mộng mơ nhưng trái tim lại trao trọn cho chàng hoàng tử của vương quốc BeikaSG. Chờ đợi chàng mãi mãi...
  2. pajero

    pajero Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/12/2002
    Bài viết:
    924
    Đã được thích:
    0
    hổng xinh
    Côngchúa@ mún phản đối thì gửi hình lên đây làm bằng chứng kháng cáo ( đùa thôi )
    Tương phùng là để biệt ly
    Biệt ly là để lòng đi qua lòng
  3. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Côngchúa thì dĩ nhiên là xinh rùi, nhưng mà tui theo Hồi giáo nè, chỉ có người thân trong nhà với lại chồng là được nhìn... mẹt thôi , cho nên đâu có bao giờ đi chụp hình hihihì
    Sinh ra trên đất nước hoa hồng và tuyết trắng, sống giữa Hà Nội mộng mơ nhưng trái tim lại trao trọn cho chàng hoàng tử của vương quốc BeikaSG. Chờ đợi chàng mãi mãi...
  4. ThiNo

    ThiNo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    không biết có gọi là diều tâm đắc hay không nữa

    Nhật ký của một người ngu
    Mới đây, gần một nhà thương tâm thần, đoàn khảo cứu chúng tôi đã tìm được một cuốn điên thư đáng chú ý. Điều đáng chú ý là nó có một chút giá trị văn học kiểu hiện thực, hình như là hiện thực phê phán. Vậy thiển nghĩ cũng nên trích đưa lên cho bạn đọc tham khảo. Chúng tôi cũng tạm đặt đầu đề cho cuốn này là Nhật ký của một người ngu, bởi chữ ngu ở đây có nghĩa là an lành, vì thời nay chỉ còn có điên là thứ an lành nhất mà thôi...
    ngày... tháng...
    Trên đời này không có ai bị điên cả, chỉ có những người bị nghi là điên mà thôi. Thế ta bị nghi là điên khi nào? Khi ta chuẩn bị mắng ai đó là điên hoặc là ngu. Hoặc khi ta muốn dạy khôn người khác để thấy mình được là quan trọng. Vân vân và vân vân... Ấy như cái loa công cộng ngay phía trên mái lều rách nát của tôi chẳng hạn. Mới 5 giờ 30 phút sáng nó đã qua được cơn ọ ẹ một hai ba bốn a nố a nồ để thông báo về tình hình tiêm chích, nhiễm HIV trong phường. Mọi người lập tức bị cưỡng bức choàng tỉnh, nằm trong chăn ấm mơ màng nghĩ suy về sự đời. Vợ ngái ngủ cấu véo chồng, dặn dò một câu nghe như gió thoảng: Đừng có đi lăng quăng nhé, kẻo đổ bệnh! Chồng ngái ngủ văng tục. Đứa trẻ mới làm bạn với cuộc đời vài năm thì giật mình vẽ một cầu vồng lấp lánh từ chỗ giữa hai chân nó đến cái giỏ đựng quần áo... Đến khi mọi người tỉnh hẳn thì cái loa liền cám ơn quí vị đã lắng nghe, rồi im hẳn.
    Tôi xin nói thêm. Bất cứ vật gì có thuộc tính công cộng đều đáng hồ nghi về sự sạch sẽ. Như nhà vệ sinh công cộng, bếp ăn công cộng, gái làng chơi cũng có tính công cộng...
    ngày... tháng...
    Mình đi trên đường. Mình hoá điên thật sự vì hằm hè với thằng xe máy tạt ngang, con xe đạp nguềng ngoàng, nhổ nước bọt vào lũ ô tô biển xanh có biển trắng có, cố tình đi hàng hai hàng ba... Đèn giao thông thì treo đúng chỗ chói nắng, không sao biết được nó xanh, đỏ, hay vàng nữa. Sơ sẩy tí là cái phương tiện kiếm sống duy nhất của gia đình vào nằm bãi để hiến thân cho luật pháp. Giữa tiếng ô tô xe máy gầm rú đinh tai nhức óc, tiếng người chửi nhau, coi mặt nhau như noãn của bông hoa mướp... thì bỗng vút lên trong trẻo: Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi. Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời... Lại cái loa! Cái loa nó đang hát đấy, nó yêu đời theo cái kiểu riêng của nó, một tình yêu đáng giá hàng ngàn đề-xi-ben.
    Thôi, cái loa nó ở trên cao, nó có lý tưởng nhiệm vụ của nó, nó muốn làm gì thì làm. Còn mình và đồng loại phải chạy như lũ điên thôi, chạy để cắp được cái ô đi kiếm chút lương mà sống, và chạy cũng để giải thoát cho cái tai, để cái tai còn chút ít thính nhạy mà nghe những lời nhẹ nhàng yêu thương giữa con người...
    ngày... tháng...
    Trời mưa to. Ấy là trời đang phạt vạ mấy cái cống xây từ đầu thế kỉ trước đấy. Cho nên nước đùn lên ngang bánh xe. Xe bốn bánh, hai bánh chạy thục mạng, té nước vào tất cả người đi đường, bất kể già trẻ, gái trai, không phân biệt ai với ai. À, thì hoá ra tất cả con người chỉ bình đẳng trước Chúa Trời và những cái xe gắn động cơ đang phăm phăm rẽ nước.
    Nhân nói về ô tô, nên cung cấp thêm cái răng cái tóc là góc ô tô nữa. Đấy là cái còi hơi kêu đến kinh hoàng. Mình đã từng nhìn thấy những bà mẹ đèo con loạng choạng vì tiếng còi hơi như sét đánh ngang, những đứa trẻ giật mình đến xanh xám mặt mày, những bộ mặt, cái cười khả ố, đắc thắng của bọn tài xế. Chúng nó thi nhau mua và lắp còi to, còi hú, thế mà khi mình bảo sẽ góp ý trên báo, chúng nó lại nghi mình bị điên(?).
    Đấy cũng là chuyện cái ống xả. Cách đây vài chục năm, mình ngắm mấy cái xe khách từ miền Nam chạy ra có ống khói chế tạo cao đến trần, cứ tâm đắc mãi. Xe không thể phun khói vào đúng tầm mặt người đi đường được, văn minh quá, nhân ái quá... Xe buýt mới đóng giờ thì phun thẳng khói vào lỗ mũi người ta. Hồi còn bé mình cứ nghe người ta kháo nhau, ở đâu đó có một mảnh đất của phẩm giá con người. Điên thật rồi...
    ngày... tháng...
    Để xây dựng nếp sống văn minh, mới đây người ta dự định cấm và xử phạt những hành vi không văn minh. Không nhổ nước bọt bừa bãi. Gay rồi! 12 giờ trưa đói bụng đi qua nhà hàng bún chả, hoặc mấy bà bầu đi qua hàng quà rong bán khế, me, sấu... nó tứa ra thì biết làm thế nào? Kiến nghị: Mỗi người mua một cái kèn, lúc nào cần thì cắm vào mồm mà thổi, vừa trang nhã, vừa có vẻ học vấn, chứ kè kè mỗi người một cái ống nhổ thì kinh quá...
    Không được mặc áo may ô hoặc cởi trần ra phố (với đàn ông), không mặc áo dây đeo hở vai (với các cô có nhu cầu khéo khoe bờ vai xinh). Cũng khó thực hiện. Bởi những người mặc áo may ô, hay cởi trần, đa phần hiện nay là người hưu trí, người lao động chân tay, và trẻ em lang thang kiếm sống. Bảo họ thay áo thì khó đấy, phải có ngân sách cho họ mua áo. Với các cô còn khó hơn, bởi hai dây đeo sẽ cãi vã nhau kịch liệt. Dây nào cũng đòi được tụt xuống trước để thay. Cánh tả cánh hữu mà tranh luận thì thà giải tán còn hơn... Lại điên nữa rồi!
    ngày... tháng...
    Nếu một ngày người ta bỗng đào được một vật thật quí giá, nằm ngoài mọi khả năng đo lường và tưởng tượng thì sao nhỉ? Đương nhiên họ sẽ lại lấp xuống, giữ bí mật cho con cháu sau này thụ hưởng. Không có gì quí bằng tương lai mà, quá khứ chỉ là thứ luôn luôn gây vướng bận thôi...
    Ngải Nhi (sưu tầm và chỉnh lý)

    /uploaded/thino/normal_pageletserver.glandabutton.gif
  5. yuky

    yuky Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    225
    Đã được thích:
    0
    đọc xong 5 trang , thấy cũng học hỏi đc nhìu đìu lém á
    [​IMG] I
     If a star would fall everytime i think of you , the sky would be empty by now.
  6. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Chữ V trên bầu trời

    Mùa đông đến, đàn ngõng trời bay thành một chữ V lớn dăng ngang trên bầu trời. Chúng bay hàng ngàn cây số để về phương Nam tránh rét....
    Mỗi khi một con ngỗng vỗ cánh nó tạo ra một lực đẩy cho con ngỗng bay ngay đằng sau nó. Bằng cách bay theo hình chữ V, đàn ngỗng sẽ tiết kiệm được 71% sức lực so với khi chúng bay từng con riêng lẻ.
    KHi là thành viên một nhómcùng chia sẻ những mục tiêu chungchúng ta sẽ đến đích mau hơn và dễ dàng hơn vì chúng ta dang đi trên con đường bằng phẳng được xây đắp bởi chính sự tự tin tưởng lẫn nhau.

    KHi con ngỗng đầu đàn mỏi mệt, nó sẽ chuyển sang vị trí bên cánh và một con ngỗng khác khoẻ hơn sẽ dẫn đầu.
    Chia sẻ vị trí lãnh đạo sẽ đem lại lợi ích cho tất cả. Mọi người trongnhóm nên thay phiên nhau đảm nhận những công việc khó khăn.
    Tiếng kêu của bầy ngỗng phía sau sẽ động viên những con bay đầu giữ được tốc độ của chúng.
    Những lời động viên sẽ tạo nên sức mạnh cho những người đang ở vị trí khó khăn , giúp họ giữ vững tinh thần,thay vì để họ phải chịu đựng sự mệt mỏi triền miên và áp lực công việc nặng nề từ ngày này qua ngày khác.

    Cuối cùng, khi có một con ngỗng bị thương hay bị ốm và rơi xuống, sẽ có 2 con rời khỏi đội hình để cùng xuống và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đến khi nào con bị thương lại có thể bay hoặc là chết.Và khi đó, chúng sẽ nhập vào một đàn ngỗng khác, tiếp tục bay về phương Nam.
    Nếu chúng ta có tinh thần của loài ngỗng trời, chúng ta sẽ luôn đến được nơi chúng ta muốn, dù nơi đó có ở rất xa.
    Đây là 1 bài báo . KHi đọc xong, tôi chợt bật khóc. "Cuối cùng, khi có một con ngỗng bị thương hay bị ốm và rơi xuống, sẽ có 2 con rời khỏi đội hình để cùng xuống và bảo vệ nó. Chúng sẽ ở lại cho đến khi nào con bị thương lại có thể bay hoặc là chết.Và khi đó, chúng sẽ nhập vào một đàn ngỗng khác, tiếp tục bay về phương Nam. ".
    Tôi biết bạn bè của tôi sẽ luôn như thế, sẽ không bao giờ bỏ rơi tôi, vậy tại sao tôi không muốn ở bên họ mãi mãi mà lại mơ về 1 phương trời khác để làm gì ? Tôi hi vọng gì ở một phương Nam ấm áp, ở một con người mà mình chưa hề gặp mặt ? Tại sao tôi lại cố chấp đến như thế, sao lại không chịu nhìn vào sự thật ? Ở HN này tôi có tất cả, có gia đình, có bạn bè, người thân, có một cuộc sống đầy đủ, không thiếu thốn. Còn ở SG tôi chẳng có gì,..Tôi đang xây một lâu đài trên cát, tôi tưởng tượng mình là một cô công chúa bé nhỏ chờ đợi chàng hoàng tử của mình. Tôi nghĩ không gian, thời gian là những thử thách mà tôi phải vượt qua, để có một tình yêu chân chính. Những hoài nghi mơ hồ, tôi cố gắng dẹp đi vì tôi không cho phép mình nghĩ xấu về người đó. Nhưng đã 2 năm rồi,có lẽ đã đến lúc tôi phải chấp nhận, tôi không thể có được điều mình đang trông chờ, hi vọng. Chàng hoàng tử ấy không phải là của mình, không bao giờ. Phải cứng rắn kiên quyết lên thôi, con bé ngốc ngếch kia. Hãy quên đi, để được sống vô tư thanh thản, hồn nhiên, để thực sự là 1 "em bé" của lớp 48X33. Dù sao, mấy tháng nữa , mình mới tròn 18 tuổi kia mà ..
    Sinh ra trên đất nước hoa hồng và tuyết trắng, sống giữa Hà Nội mộng mơ nhưng trái tim lại trao trọn cho chàng hoàng tử của vương quốc BeikaSG. Chờ đợi chàng mãi mãi...
  7. FBK

    FBK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0

    FBK@ nể CC vì đã ngồi type bài này đó.FBK@ cũng có đọc được bài này từ nơi CC@ đọc nhưng kg có can đảm ngồi type dài như thế
    CC@ cảm thấy bài này thế nào?
  8. Congchuaphale

    Congchuaphale Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0

    Đọc xong ngồi khóc thì FBK@ nghĩ là CC nghĩ thế nào ???
    Ước gì..
    Lòng thanh thản vô tư không bi luỵ
    Tình ái nhân gian xin trả lại cho chàng
    Xuống tóc coi như tình đã chết
    Đã hết rồi hết mãi mãi từ đây ...
     
  9. NguyenPhamQuangMinh

    NguyenPhamQuangMinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Ta chưa từng cảm thấy mình là một người lãng mạn hay một tâm trạng gì gì đó đạ loại như thế. Nhưng đôi lúc ngắm nhìn cuộc sống ta thấy thật nhiều điều đáng quý. Ta sống hôm nay, ta trân trọng những gì ta có hôm nay vì biết đâu một ngày mai ta ko còn dịp để làm những gì ta muốn hôm nay. Ko biết có phải đây là nguỵ biện hay ko, nhưng nếu ta muốn đi chơi với bạn bè, ta sẽ đi ngay lập tức. Ngày mai, biết đâu ta ko còn khả năng để cùng bạn bè đi đây đó. Nếu ta muốn gọi phone cho "em", sao ta ko gọi hôm nay, vì biết đâu mai kia nàng sẽ ko còn chờ ta gọi nữa. Đôi lúc ta thấy mình thật nhỏ bé giữa cuộc đời, ta chẳng là ai cả. So với cuộc đời, ta chỉ là hạt bụi; nhưng ta biết đâu rằng, so với "ai kia", ta là cả cuộc đời. Thật hạnh phúc khi có một ai đó để giận để thương để hờn để tủi. Thật hạnh phúc khi có ai đó chịu nói cho ta nghe và chịu nghe ta nói. Đôi lúc ta cảm thấy thật buồn, thật chán nản. Thế rồi nàng đến, xoá đi đám mây mù, khiến ta lại dc thấy ánh bình minh...
  10. FBK

    FBK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    " Nếu một ngày bạn cảm thấy thật buồn và muốn khóc Hãy gọi tôi tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười Nhưng tôi sẽ chia sẻ nnhững nỗi buồn và khóc cùng với bạn Nếu một ngày bạn không muốn nghe một ai nói nữa hãy gọi tôi tôi sẽ ở bên bạn Chỉ im lặng mà không nói gì. Nếu một ngày bạn gọi tôi Mà không nghe thấy tiếng trả lời thì hãy chạy nhanh đến bên tôi Vì khi đó tôi đang cần đến bạn"!
    Đã bao giờ em dám khóc trước anhĐể chứng minh mình chỉ là con gái

Chia sẻ trang này