1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vietnamese poems

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Tiếng Anh Sài Gòn (Saigon English Club)' bởi kany, 15/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. coldbutcool

    coldbutcool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2006
    Bài viết:
    750
    Đã được thích:
    1
    tự nhiên đọc thơ Nguyễn Bính thấy hay hay, bà con đọc chơi
    Tình tôi
    Tình tôi là giọt thuỷ ngân
    Dù nghiền chẳng nát dù lăn vẫn tròn
    Tình cô là đóa hoa đơn
    Bình minh nở để hoàng hôn mà tàn.
    Lòng tôi rối những tơ đàn
    Cao vời những ước đầy tràn những mơ
    Lòng cô chẳng có dây tơ
    Ước sao đến thấp mà mơ đến nghèo.
    Hồn tôi giếng ngọt trong veo
    Trăng thu trong vắt biển chiều trong xanh
    Hồn cô cát bụi kinh thành
    Đa đoan vó ngựa chung tình bánh xe.
    1940
    ----------------------------
    Tương tư
    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
    Một người chín nhớ mười mong một người.
    Gió mưa là bệnh của trời,
    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
    Hai thôn chung lại một làng,
    Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
    Ngày qua ngày lại qua ngày,
    Lá xanh nhuộm đỏ thành cây lá vàng.
    Bảo rằng cách trở đò giang,
    Không sang là chẳng đường sang đã đành;
    Nhưng đây cách một đầu đình,
    Có xa xôi mấy mà tình xa xôi.
    Tương tư thức mấy đêm rồi,
    Biết cho ai biết, ai người biết cho.
    Bao giờ bến mới gặp đò,
    Hoa khuê các, **** giang hồ gặp nhau.
    Nhà em có một giàn giầu,
    Nhà anh có một hàng cau liên phòng.
    Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
    Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?
    ----------------------
    Người hàng xóm
    Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
    Cách nhau cái giậu mùng tơi xanh rờn
    Hai người sống giữa cô đơn
    Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
    Giá đừng có giậu mùng tơi
    Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng
    Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng
    Có con **** trắng thường sang bên này...
    **** ơi, **** hãy vào đây
    Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi
    Chả bao giờ thấy nàng cười
    Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên
    Mắt nàng đăm đắm trông lên
    Con bươm **** trắng về bên ấy rồi
    Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi
    Tôi buồn tự hỏi: hay tôi yêu nàng?
    Không, từ ân ái nhỡ nhàng
    Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao!
    Tơ hong nàng chả cất vào
    Con bươm **** trắng hôm nào cũng sang.
    Mấy hôm nay chẳng thấy nàng
    Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong
    Cái gì như thể nhớ mong?
    Nhớ nàng, không, quyết là không nhớ nàng
    Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng
    Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
    Tầm tầm giời cứ đổ mưa
    Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
    Cô đơn buồn lại thêm buồn
    Tạnh mưa bươm **** biết còn sang chơi?
    Hôm nay mưa đã tạnh rồi
    Tơ không hong nữa, **** lười không sang
    Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
    Rưng rưng tôi gục xuống bàn... rưng rưng
    Nhớ con **** trắng lạ lùng
    Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng
    Hỡi ơi **** trắng tơ vàng
    Mau về mà chịu tang nàng đi thôi
    Đêm qua nàng đã chết rồi
    Nghẹn ngào tôi khóc, quả tôi yêu nàng
    Hồn trinh còn ở trần gian
    Nhập về **** trắng mà sang bên này
    ----------------------------
    Chân quê
    Hôm qua em đi tỉnh về
    Đợi em ở mãi con đê đầu làng
    Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
    Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
    Nào đâu cái yếm lụa sồi?
    Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
    Nào đâu cái áo tứ thân?
    Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
    Nói ra sợ mất lòng em
    Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
    Như hôm em đi lễ chùa
    Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh!
    Hoa chanh nở giữa vườn chanh
    Thầy u mình với chúng mình chân quê
    Hôm qua em đi tỉnh về
    Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
    1936
    -----------------------
    Hôn nhau lần cuối
    Cầm tay anh kẽ nói:
    -Khóc lóc mà làm chi?
    Hôn nhau một lần cuối,
    Em về đi, anh đi...
    Rồi một hai ba năm
    Danh thành anh trở lại
    Với em anh chăn tằm
    Với em anh dệt vải
    Ta sẽ là vợ chồng
    Sẽ yêu nhau mãi mãi
    Sẽ se sợi chỉ hồng
    Sẽ hát ca ân ái.
    Anh và em sẽ sống
    Trong một mái nhà tranh
    Lấy trúc thưa làm cổng
    Lấy tơ liễu làm mành
    Nghe lời anh em hỡi!
    Khóc lóc mà làm chi?
    Hôn nhau một lần cuối
    Em về đi, anh đi...
  2. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    :::Hữu Loan:::
    Màu Tím Hoa Sim
    Nàng có ba người anh
    Đi bộ đội
    Những em nàng còn chưa biết nói
    Khi tóc nàng xanh xanh.
    Tôi là người chiến binh
    Xa gia đình
    Yêu nàng như tình yêu em gái
    Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới,
    Tôi mặc đồ quân nhân
    Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân,
    Nàng cười xinh xinh
    Bên anh chồng độc đáo.
    Tôi ở đơn vị về
    Cưới nhau xong là đi!
    Từ chiến khu xa
    Nhớ về ái ngại
    Lấy chồng đời chiến chinh
    Mấy người đi trở lại
    Lỡ khi mình không về
    Thì thương người vợ chờ
    Bé bỏng chiều quê ...

    Nhưng không chết người trai khói lửa
    Mà chết người gái nhỏ hậu phương
    Tôi về không gặp nàng
    Má tôi ngồi bên mộ con
    Đầy bóng tối
    Chiếc bình hoa ngày cưới
    Thành bình hương
    Tàn lạnh vây quanh ...
    Tóc nàng xanh xanh
    Ngắn chưa đầy búi
    Em ơi!
    Giây phút cuối
    Không được nghe nhau nói
    Không được trông thấy nhau một lần.

    Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
    áo nàng màu tím hoa sim
    Ngày xưa một mình
    đèn khuya
    bóng nhỏ
    Nàng vá cho chồng tấm áo
    ngày xưa...
    Một chiều rừng mưa
    Ba người anh
    Trên chiến trường Đông Bắc,
    Biết tin em gái mất
    Trước tin em lấy chồng.
    Gió sớm thu về
    Rờn rợn nước sông
    Đứa em nhỏ lớn lên
    Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
    Khi gió thu về
    Cỏ vàng chân mộ chí.

    Chiều hành quân
    Qua những đồi sim ..
    Những đồi hoa sim ...,
    Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
    Màu tím hoa sim
    Tím cả chiều hoang biền biệt
    Nhìn áo rách vai
    Tôi hát trong màu hoa.
    Áo tôi sứt chỉ đường tà,
    Vợ tôi chết sớm mẹ già chưa khâu
    :::Nguyên Sa:::
    Áo Lụa Hà Đông
    Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát
    bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
    anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
    anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
    mà mua thu dài lắm ở chung quanh
    linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
    bay vội vã vào trong hồn mở cửa
    gặp một bữa, anh đã mừng một bữa
    gặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồn
    thơ học trò anh chất lại thành non
    và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu
    em không nói đã nghe từng gia điệu
    em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
    anh trông lên bằng đôi mắt chung tình
    với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt
    em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
    trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu
    nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
    để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại
    để anh giận, mắt anh nhìn vụng dại
    giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
    em đi rồi, sám hối chạy trên môi
    những tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng
    em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
    giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
    anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
    giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng
  3. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Post mấy bài thơ nổi tiếng của Nguyên Sa. Đọc bài Tháng sáu trời mưa làm tui nhớ thời tui còn học phổ thông,nhớ những chiều cuối tuần mưa tầm tả. Trời ko mưa anh cũng lạy trời mưa,mưa cho em khỏi về quê. Trong cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân/vì anh gọi tên em là nhan sắc...
    :::Nguyên Sa:::
    Paris Có Gì Lạ Không Em ?
    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về em có còn ngoan
    Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
    Em có tìm anh trong cánh chim
    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về giữa bến sông Seine
    Anh về giữa một giòng sông trắng
    Là áo sương mù hay áo em ?
    Em có đứng ở bên bờ sông ?
    Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
    Anh về có nương theo giòng nước
    Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
    Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
    Mỗi lần tan một chút sương sa
    Bao giờ sáng một trời sao sáng
    Là mắt em nhìn trong gió đưa ...
    Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
    Tóc em anh sẽ gọi là mây
    Ngày sau hai đứa mình xa cách
    Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
    Anh sẽ chép thơ trên thời gian
    Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
    Vì em hay một vừng trăng sáng
    Đã đắm trong lòng cặp mắt em ?
    Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
    Anh đàn mà chả có thanh âm
    Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
    Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung
    Paris có gì lạ không em ?
    Mai anh về mắt vẫn lánh đen
    Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
    Chả biết tay ai làm lá sen ?...
    Tháng Sáu Trời Mưa
    Tháng sáu trời mưa, trời mưa không ngớt
    Trời không mưa anh cứ lạy trời mưa
    Anh lạy trời mưa phong toả đường về
    Và đêm ơi xin cứ dài vô tận
    Đôi mắt em anh xin đừng lo ngại
    Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
    Đừng hỏi anh rằng: có phải đêm đã khuya
    Sao lại sợ đêm khuya, sao lại e trời sáng...
    Hãy dựa tóc vào vai cho thuyền ghé bến
    Hãy nhìn nhau mà sưởi ấm trời mưa
    Hãy gởi cho nhau từng hơi thở muà thu
    Có gió heo may và nắng vàng rất nhẹ
    Và hãy nói năng những lời vô nghĩa
    Hãy cười bằng mắt, ngủ bằng vai
    Hãy để môi rót rươu vào môi
    Hãy cầm tay bằng ngón tay bấn loạn
    Gió có lạnh hãy cầm tay cho chặt
    Đêm có khuya em hãy ngủ cho ngoan
    Hãy biến cuộc đời bằng những tối tân hôn
    Nếu em sợ thời gian dài vô tận
    Tháng sáu trời mưa, em có nghe mưa xuống
    Trời không mưa em có lạy trời mưa ?
    Anh vẫn xin mưa phong toả đường về
    Anh vẫn cầu mưa mặc dầu mây ảm đạm
    Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
    Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa xuân
    Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
    Vì anh gọi tên em là nhan sắc
    Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
    Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
    Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai
    Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu
    Tuổi Mười Ba
    Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng ?
    Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
    Trời nắng ngạt ngào... tôi ở lại đây
    Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng
    Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám ?
    Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
    Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ....
    Tôi phải dỗ như là...tôi đã nhớn
    Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
    Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa sêu
    Phải nói vơ vào rất vội: người yêu
    Nếu ai có hỏi thầm: ai thế ?
    Tôi nói lâu rồi... nhưng ngập ngừng khe khẽ
    Để giận hờn chim **** chả dùm tôi
    Nhưng rồi lòng an ủi "nắng chưa phai
    Tình chưa cũ vì tình chưa mới ..."
    Má vẫn đỏ, đỏ một màu con gái
    Với những lời hiền dịu tuy chua ngoa
    Lòng vẫn ngỡ ngàng: tóc ướp bằng thơ
    Sao hương sắc lên mắt mình tình tứ ?...
    Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chim sẻ
    Đôi mắt nhìn trời nhè nhẹ mây nghiêng
    Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đều thiêng
    Hay muốn nói nhưng lòng mình ngường ngượng
    Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng
    Nàng đến gần tôi chỉ dám... quay đi,
    Cả những giờ bên lớp học, trường thi
    Tà áo khuất thì thầm: "chưa phải lúc..."
    Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc
    Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường.
    Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
    Tôi thay mực cho vừa màu áo tím....
    Chả có gì...sao lòng mình cũng thẹn
    Đến ngượng ngùng bỡ ngỡ: hay là ai ?.....
    Trăm bức thư lót giấy kẻ giòng đôi
    Mà nét chữ còn run (dù rất nhẹ)
    Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể
    Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa ?
    Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa
    Và lo sợ khi lòng mừng quá đỗi ....
    Rồi trách móc: trời không gần cho tay với
    Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu ...
    Nên đến trăm lần: "nhất định mình chưa yêu ..."
    Hôm nay nữa ...
    nhưng lòng mình sao lạ quá ...
  4. coldbutcool

    coldbutcool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2006
    Bài viết:
    750
    Đã được thích:
    1
    Mạng là gì
    Mạng là nơi mà chính nỗi cô đơn
    Khuất đâu đó ở fía sau bàn fím
    Mạng là nơi thử một lần chiêm nghiệm
    Những thực hư ẩn hiện giữa tim người
    Hai bên modem:bạn và tôi
    Cùng hai cái tên rất là ngộ nghĩnh
    Tâm sự:khi đùa,khi là nghiêm chỉnh
    Chẳng biết đâu mà đối fó lẫn nhau
    Mạng là nơi chẳng biết tìm đâu
    Một chút sẻ chia giữa đời rộng lớn
    Cứ nghĩ rằng sau một cái tên là lạ
    Là một tâm hồn đồng điệu,cảm thông
    Mạng là nơi giữa có và ko
    Nhiều lúc mỏng manh tưởng chừng là một
    Mạng là nơi mà có khi dại dột
    Ta mải mê làm một cuộc fiêu lưu
    Mạng là nơi mà chẳng hiểu vì đâu
    Mỗi khi xa thấy lòng nhớ lắm
    Thèm một tiếng "hi" dịu dàng đầm ấm
    Thèm một mail,dù chỉ một đôi dòng
    Mạng là nơi lòng muốn hỏi lòng
    Muốn nói lên những điều ko thể nói
    Mạng là nơi giữa đời rất vội
    Tìm thấy trong lòng một chút thảnh thơi
    Mạng là film và mạng cũng là đời
    Cũng lắm niềm vui,cũng nhiều nước mắt
    Cũng ghét-yêu,nửa đùa-nửa thật
    Cũng giận hờn,thế nọ thế kia
    Mạng là nơi những kẻ thức khuya
    Bất chấp thời gian,bất cần giấc ngủ
    Bên máy tính đêm sẽ là ko đủ
    Ngày cất vào như đôi mắt modem
    Mạng là gì ư?Là tôi và một ai đó
    Cứ mải mê tìm nhau được rồi lại mất
    Là cuộc fiêu lưu thử tìm gì là thật
    Hạnh fúc vẫn là đáy bể tìm kim
    Mạng là gì ư?Một cuộc trốn tìm
    Sau những account im lìm ẩn hiện
    Có khi vu vơ,có khi màu nhiệm
    Cứ thử click vào đến lúc sẽ tìm ra
    Cổ tích có những ngày xa
    Một túp lều tranh,tim vàng đôi lứa
    Cổ tích ngày nay ko còn thế nữa
    Hai trái tim vàng kết nối bởi modem
  5. yeuanh_amtham

    yeuanh_amtham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    ĐIỀU CHƯA NÓI
    Có một điều em chưa nói với anh
    Em chẳng yêu anh đâu chàng ngốc
    (Thế mà lại nhớ mỗi khi xa cách
    RồI giận hờn khi anh bỗng bặt tăm?)
    Có một điều em đã nhủ nhiều lần
    Sẽ chẳng thèm viết thư hay nói chuyện
    Mặc kệ anh với rất nhiều thắc thỏm
    Ai bảo anh?
    Có một điều em đã hứa với bản thân
    Phải mạnh mẽ để không cần ai hết
    Nhưng sao trái tim mềm đến thế
    Cứ muốn một người ở bên.
    Ôi anh ?ocon gà vô tâm?
    Anh của em mà nhiều khi xa lạ
    Chỉ một điều mà em không nói được
    Ngày nối ngày - điều chưa nói nhiều hơn​
  6. yeuanh_amtham

    yeuanh_amtham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    Yêu
    Yêu thơ để biết đa sầu
    Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ
    Yêu hoa để biết đợi chờ
    Yêu anh để biết dại khờ ?Thế thôi ?​
  7. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Who is '' con gà vô tâm''? Is he me? By the way, if any girls here have ever fallen in love with me , dun be shy to express it. I will reply even though your letters come lately. You always have a chance. Try it, who know?
    Next, let ''s come back the topic. I will introduce to you another poet in New poetry movement-Bích Khuê. He is Mộng Cầm ''s uncle, a friend of Hàn Mặc Tử. Among his poems, I like the mose Tỳ Bà for its strange rythme (all foot rythme by vần bằng). Pls notice that when you read.
    :::Bích Khê:::
    Tỳ Bà
    Nàng ơi ! Tay đêm đang giăng mềm
    Trăng đan qua cành muôn tay êm
    Mây nhung pha màu thu trên trời
    Sương lam phơi màu thu muôn nơi
    Vàng sao nằm im trên hoa gầy
    Tương tư người xưa thôi qua đây
    Ôi ! Nàng năm xưa quên lời thề
    Hoa vừa đưa hương gây đê mê
    Cây đàn yêu đương làm bằng thơ
    Cây đàn yêu đương run trong mơ
    Hồn về trên môi kêu: em ơi
    Thuyền hồn không đi lên chơi vơi
    Tôi qua tìm nàng vay du dương
    Tôi mang lên lầu lên cung Thương
    Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
    Tình tang tôi nghe như tình lang
    Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
    Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
    Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
    Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
    Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
    Sao tôi không màng kêu: em yêu
    Trăng nay không nàng như trăng thiu
    Đêm nay không nàng như đêm hiu
    Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
    Buồn sang cây tùng thăm đông quân
    Ô ! Hay buồn vương cây ngô đồng
    Vàng rơi ! vàng rơi: Thu mênh mông
    Tranh Lõa Thể
    Dáng tầm xuân uốn trong tranh Tố Nữ,
    Ô tiên nương ! nàng lại ngự nơi nầy ?
    Nàng ở mô ? Xiêm áo bỏ đâu đây ?
    Ðến triển lãm cả tấm thân kiều diễm.
    Nàng là tuyết hay da nàng tuyết điểm ?
    Nàng là hương hay nhan sắc lên hương ?
    Mắt ngời châu rung ánh sóng nghê thường;
    Lệ tích lại sắp tuôn hàng đũa ngọc.
    Ðêm u huyền ngủ mơ trên mái tóc.
    Vài chút trăng say đọng ở làn môi.
    Hai vú nàng ! hai vú nàng ! chao ôi !
    Cho tôi nút một dòng sâm ngọt lộng.
    Ôi lồ lộ một tòa hoa nghiêm động !
    Tôi run run hãm lại cánh hồn si...
    Ồ hai tay rơi chén ngọc lưu ly,
    Ồ hai chân nở màu sen ẻo lả,
    Cho tôi nàng ! cho tôi nàng ! tất cạ
    Tôi miên man uống lại mộng quỳnh dao
    Cho đê mê, chới với, hồn lên cao,
    Một tinh cầu sẽ tan ra biển lệ.
    Tiên nương hỡi ! nàng sống trên thế hệ,
    Bóng thời gian phải quỵ dưới chân nàng
    Xuân muôn đời di dưỡng giữa vùng tang !
    Gương phép tắc suốt soi ngàn mộng ảnh !
    Cớ làm sao nâng niu bầu giá lạnh,
    Ấp tranh người, lơ đãng ngắm thi nhân ?
    Hay nàng nhớ nhung các phượng đền lân ?
    Hay nàng ước mơ tình trong trắng ngọc ?
    Ôi ! nàng ôi ! Làm sao nàng chẳng khóc
    Người thi nhân, vẻ đẹp của khiêu dâm
    Trăng thanh tịnh còn lóng trong thơ câm,
    Nhạc vô minh hằng sôi trên nét chữ ?
    Ôi ! Nàng ôi ! thốt lên, lời ngọc nữ,
    Lời trân châu rúng cả phiếm lòng tôi...
    Ngọc Kiều ! Ngọc Kiều ! Ðến cặp song đôi
    Cho tôi đọ vẽ hương trời sắc nước,
    Vẽ huyền diệu ứ men say lướt mướt,
    Vẽ yêu tinh dồn giận thấu vô gan,
    Ta thiếp đi - trong một phút mê loàn
    Xuống muôn đợt rồi bay lên tột bực...
  8. yeuanh_amtham

    yeuanh_amtham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    dear taolao,
    oh God, your imagination is so great and I''m thinking about that..
    Hoa Sữa
    - Nguyễn Phan Hách -
    Tuổi mười lăm em lớn lên từng ngày
    Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ
    Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
    Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ
    Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
    Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc
    Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
    Vậy mà tan trong sương gió mong manh
    Tại mùa thu, tại em hay tại anh
    Tại sang đông không còn hoa sữa
    Tại siêu hình, tại gì không biết nữa
    Tại con **** vàng có cánh nó bay
    Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
    Không phải thời Rô Mê ô và Ju li ét
    Nên chẳng có đứa nào dám chết
    Đành lòng thôi, mỗi đứa một phương
    Chỉ mùa thu tròn vẹn nhớ thương
    Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
    Hương của mối tình đầu nhắc nhở
    Có hai người xưa đã yêu nhau....​
  9. yeuanh_amtham

    yeuanh_amtham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2006
    Bài viết:
    152
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Cổ tích biển và em
    Có một lần biển và sóng yêu nhau
    Người ta nói biển là mối tình đầu của sóng
    Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng
    Biển vỗ về hát mãi khúc tình ca.
    Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa
    Bao kẻ đến và tỏ tình với biển
    Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn
    Nên đành lòng hò hẹn với vầng trăng.
    Sóng trở về và biển thấy ăn năn
    Biển ngoại tình biển xanh mang tội lỗi
    Sóng thét gào không thể tha thứ tội
    ...
    Đã có lần anh nói em nghe
    Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
    Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
    Trong tình yêu hò hẹn quá mong manh...​
  10. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Thank you Ms YAAT for your two figurative poems. I enjoyed them a lot.
    :::Bích Khê:::
    Hoàng Hoa
    Lam nhung ô ! màu lưng chừng trời;
    Xanh nhung ô ! Màu phơi nơi nơi.
    Vàng phai nằm im ôm non gầy;
    Chim yên neo mình ôm xương cây.
    Đây mùa Hoàng hoa, mùa Hoàng hoa:
    Đông nam mây đùn nơi thành xa...
    Oanh già theo quyên quên tin chàng !
    Đào theo phù dung: thư không sang !
    Ngàn khơi, ngàn khơi, ta, ngàn khơi:
    Làn trăng theo chàng qua muôn nơi;
    Theo chàng ta làm con chim uyên;
    Làn mây theo chàng bên nhung yên.
    Chàng ơi! hồn say trong mơ màng,
    -- Hồn ta ? hay là hồn tình lang ?
    Non Yên tên bay ngang muôn đầu...
    Thâm khuê oan gì giam xuân sâu ?
    -- Ai xây bờ xanh trên xương người ?!
    Ai xây mồ hoa chôn đời tươi ?!
    Mộng Cầm Ca
    Đây bát ngát và thơm như sữa lúa;
    Nhựa đương lên: sức mạnh của lòng thương;
    Mùi tô hợp quyện trong tơ trăng lụa;
    Đây dạ lan hương, đây đỉnh trầm hương;
    Đây bát ngát và thơm như sữa lúa;
    -- Hồn dạ hương phơ phất ở trong sương.
    Không gian tơ -- không gian tơ gợn sóng;
    âm thanh gì sắp sửa... Ngọc Kiều ơi !
    Hay hơi thở của hoa hồng mơ mộng ?
    Hay buồn đêm rào rạt, -- ứ muôn nơi ?
    Không gian tơ -- không gian tơ gợn sóng;
    Ngọc Kiều ơi ! -- Hồn đến bến xa khơi !...
    Níu cho ta, cho ta muôn yến nguyệt,
    Ngọc Kiều ơi ! -- nầy khúc Lạc Mai Hoa.
    Suối tóc mát, nhúng trong vùng mộng tuyết:
    Ta đê mê, ta gảy điệu Tỳ Bà;
    Níu cho ta, cho ta muôn yến nguyệt
    Còn đây em, nầy khúc Mộng Cầm Ca.
    Đâu đôi mắt mùa thu xanh tợ ngọc ?
    Vú non non ? Da dịu dịu, êm êm ?
    Đâu hang báu cho người ta phải khóc ?
    -- Trên môi son, ta liếc lưỡi gươm mềm !
    Đâu đôi mắt mùa thu xanh tợ ngọc ?
    -- Lưới lông mi rờn rợn ánh tơ đêm !
    Trăng gây vàng, vàng gây lên sắc trắng
    Của gương hồ im lặng tợ bài thơ.
    Chân nhịp nhàng, lòng nghe hương nằng nặng.
    Đây bài thơ không tiếng của đêm tơ.
    Trăng gây vàng, vàng gây lên sắc trắng
    Của hồn thu đi lạc ở trong mơ...
    Người cho ta một thanh gươm rất sắc ?
    Ô vung lên... cắt mạch nguyệt vàng xanh !
    Xẻ mạch trời, -- mây xô sao, răng rắc !
    Phăng mạch đêm, -- hương vỡ, ứa ngầm tinh !
    Người cho ta một thanh gươm rất sắc ?
    -- Ta điên rồ... múa giữa áng bình minh.

Chia sẻ trang này