1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vợ chồng mình có ích kỷ không?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nongdanwto, 22/03/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nongdanwto

    nongdanwto Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2007
    Bài viết:
    96
    Đã được thích:
    0
    Vợ chồng mình có ích kỷ không?

    Vợ chồng mình từ quê ra thành phố được 6 năm, trong suốt thời gian đó bọn mình ở nhà thuê, rất vất vả. Thu nhập của bọn mình không cao nên thuê những căn nhà nho nhỏ, thậm chí như nhà của sinh viên. Không sao, mình chưa có nhiều tiền, mình là nông dân ở như vậy là cũng tốt rồi.
    Cả 2 bên gia đình đều ở quê xa, anh chị em đông nhưng không có ai định cư ở thành phố, nhưng các cháu đến tuổi đi học ở tp thì lại đông, hầu như mỗi năm lại có 1 cháu ra thành phố học. Vậy là, gia đình mình (vẫn đang thuê nhà nhé) lại "tăng bo" 1 cháu trong thời gian vài tháng đầu bỡ ngỡ. Tuy mỗi cháu chỉ vài tháng đầu nhưng hầu như những năm tháng đi thuê nhà ấy lúc nào vợ chồng mình cũng phải nuôi thêm 1 xuất. Không sao, chỉ là giai đoạn đầu nhập học thôi mà, vả lại lúc đó vợ chồng mình còn son thêm đứa cháu cũng vui.
    Đến nay, nhờ lao động vất vả vợ chồng mình cũng đã mua được 1 căn hộ tập thể nho nhỏ khoảng 25m2 (nói thật con nhà nông dân, ra thành phố mua được cái nhà nho nhỏ như thế là các bạn hình dung ra được mình cày cật lực tới mức nào) cùng lúc vợ chồng cho ra đời công dân thứ 2 (Tức là lúc này gia đình mình biên chế chính thức 2 vợ chồng + 2 đứa nhỏ + 1 người trông trẻ). Và ... a lê hấp! các cháu mình (2 nội, 1 ngoại) và 01 anh trai làm công nhân... hồ hởi kéo về ở cùng.
    Vui! đúng là rất vui vì xa quê có cộng đồng. Nhưng các bạn biết đấy, 25m2 tập thể với 1 gia đình 3 người lớn + 2 đứa trẻ nay nhét thêm 2 thanh niên (2 đưa cháu) và 1 trung niên (ông anh). Ban ngày thì vắng ngắt (chỉ có mỗi bà giúp việc + đứa bé) nhưng chiều về thì ... như nhà có sinh nhật. 9 đôi giầy để cửa, hôm nào mưa thì 5 cái áo mưa và ngần ấy cái mũ xe máy, và buổi sáng xếp hàng đánh răng, vệ sinh v.v.... và tất yếu cuộc sống sẽ nảy sinh những chuyện này chuyện khác.
    Mình đem tâm sự này kể với người ở quê thì thay vì được cảm thông chia sẻ mình bị anh chị phản ứng quyết liệt và thậm chí còn cho rằng "vợ chồng mày không cẩn thận, có nhà thành phố thật đấy nhưng không ai thèm đến đâu", giận giỗi cho rằng vợ chồng mình đã đối xử không được tử tế với các cháu, rồi v.v... tự dưng thay vì cảm ơn nay trở nên mất tình cảm.
    Mình thiết nghĩ: hàng vạn sv ở thành phố đều phải thuê nhà, hàng nghìn công nhân lv ở thành phố cũng phải thuê nhà và vợ chồng mình cũng đã từng tự lập như vậy biết bao nhiêu năm trời. Mình thấy rất mệt mỏi vì những người thân của mình không hiểu chuyện đó, cứ nghĩ rằng người nhà thì phải đùm bọc nhau mới là tình cảm, mới là có lòng tốt.
    Mình không biết suy nghĩ của mình như vậy có là ích kỉ không? Không biết những gia đình khác có gặp hoàn cảnh như vậy không? và giải quyết thế nào đây???
  2. hxlove

    hxlove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2007
    Bài viết:
    149
    Đã được thích:
    0
    chẳng có gì mà phải ích kỷ cả, nếu bạn có nhà rộng 250m2 thì mới nên suy nghĩ tiếp. Kệ họ, họ giận ko đến nữa càng rảnh nhà. Mấy nữa con bạn lớn mà họ cứ thich ở nhờ như vậy thì lấy đâu ra ko gian?
  3. nhim2015

    nhim2015 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2008
    Bài viết:
    1.195
    Đã được thích:
    0
    Mình nghĩ cái bạn sai ngay từ đầu là đã đồng í cho 2 đứa cháu + ông anh đến ở cùng. Nhà chỉ có 25m2 bao gồm all thì mình ko thể tưởng tượng nổi sinh hoạt kiểu gì nữa. Dĩ nhiên ở quê thì mọi ng trọng tình cảm nhưng mình cũng nên có lập trường của mình và đôi khi cần phải từ chối. Bạn ko dám để "mất lòng trc" nhưng lòng sau cũng mất luôn rồi còn gì.
    Giờ có lẽ bạn nên họp mọi ng lại và nói rõ quan điểm của mình. Dĩ nhiên phải có sự đồng thuận của cả 2 vợ chồng chứ ko chỉ vì chuyênj này mà 2 vc xích mích cũng ko ổn lắm. Ko tránh đc nói ra mọi ng sẽ chỉ trích nhưng hi vọng sau này mọi ng sẽ thông cảm hơn.
  4. boss87girl

    boss87girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2008
    Bài viết:
    1.772
    Đã được thích:
    0
    Chị ko hề ích kỉ. 1 căn nhà 25m2 mà có từng ấy con người thì hok bít lấy không khí đâu mà hít thở nữa... Chị cũng rất biết nghĩ, biết cách đối xử còn j nữa, khi 2 vợ chồng son thì các cháu vẫn đến ở cùng... Một người biết điều lắm mới làm đc điều ấy chị ạ. Bây giờ nhà chị đã có thêm 2 cháu nhỏ, 1 căn nhà 25m2 cũng ko hề rộng rãi với 4 con người... Họ hàng nhà anh chị ko biết họ ko đủ nhạy cảm để nhận ra đièu ấy hay ... Nhưng trong những thành phố chật chội này, cảnh đi thuê nhà trọ của sinh viên, công nhân thiếu j?
    Vấn đề của chị là anh chị là ngưòi cả nể, vì thương, vì ngại ngùng mà ko dám đề cập vấn đề này thẳng thắn với mọi người. Nếu tình trạng này kéo dài, e chắc chắn là có nhiều vấn đề rắc rối nảy sinh... Đừng để khi mọi chuyện ngoài tầm kiểm soát của mình thì mọi tình cảm sẽ rạn nứt. Chị bàn bạc với chồng và cứ nói lên những suy nghĩ của mình. Và tốt hơn hết là chỉ gia đình chị ở đó 1 mình. Ko bên nội va cũng ko bên ngoại. Chị nên nói trước cho mọi người để cho họ có thời gian chuẩn bị tìm nhà... Những người có ý thức họ sẽ thông cảm cho vợ chồng chị thôi. Thà mất lòng trước, được lòng sau còn hơn.
    Mong vợ chồng chị sớm ổn thoả
  5. situhocdoi

    situhocdoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/09/2007
    Bài viết:
    3.962
    Đã được thích:
    1
    cưu mang người thân ruột thịt là ko sai nhưng bác đã quá dễ dãi trong mọi chuyện để cho họ lấn tới...bác vừa giúp đỡ ng ta mà lại ko nhận lại đc sự tôn trọng từ phía họ...Bác phải làm cho họ tỏ ra tôn trọng mình mà vẫn ko mất lòng họ...Nhà bác giống nhà bà cô em nhưng nhà bà cô em ko đến nỗi vất vả lăm...
  6. nongdanwto

    nongdanwto Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2007
    Bài viết:
    96
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn tất cả các bạn đã tư vấn. Đăng được bài viết này và đọc được những lời an ủi của các bạn mình cũng đỡ bức xúc phần nào.
    Cách nói thẳng với những người ở trong nhà mình thì cũng khó. Có lẽ mình sẽ tìm cách mời những người thân ở quê mà có "Thân nhân" đang tạm trú ở nhà mình lên chơi rồi mình đi công tác vài ngày để họ tự ở nhà "chăm sóc" nhau trong khuôn viên chật hẹp đó xem họ sống được bao nhiêu ngày.???
  7. ULIULI

    ULIULI Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/05/2007
    Bài viết:
    3.674
    Đã được thích:
    13
    Mình rất hiểu hoàn cảnh của bạn vì mình cũng có một người bạn gặp cảnh tương tự. Mấu chốt vấn đề là ở quê hay có suy nghĩ những người ra HN lập thân, lập nghiệp là thành đạt, là làm rạng danh dòng họ. Ngược lại, khi các bạn về quê cũng thường tỏ ra mình thành đạt, và có hành động cưu mang, giúp đỡ vật chất lại cho họ hàng. Từ đó, hình thành một mặc định rằng người đã ở HN thì phải cưu mang người ở quê. Người ở quê đâu biết rằng các bạn ra HN sinh sống phải bươn trải vất vả như thế nào. Mà nói thật là dù các bạn có thành công thì vẫn là phải chịu nhiều thiệt thòi hơn những người sinh ra ở HN.
    Vì vậy, muốn giải quyết vấn đề từ gốc thì bạn hãy đặt ra những câu hỏi sau đây :
    - Bạn có dám từ bỏ hình ảnh và cái cảm giác thành đạt (mà đôi khi nó lại là động lực cho các bạn phấn đấu trong suốt thời gian qua ) ???
    - Nếu bạn thấy là cần phải từ bỏ thì bạn sẽ dần dần cho người thân biết những khó khăn của bạn như thế nào? Việc này mình cũng đã phải tư vấn cho người bạn của mình : mỗi lần về quê cậu ấy lại kể ít một những khó khăn gặp phải....
    - Sau này nếu người ở quê không còn thường xuyên lên nhà bạn ở nữa thì bạn có buồn không ? Nếu bạn không buồn thì ok, nhưng nếu bạn sẽ buồn thì bạn nên khoanh vùng họ hàng trong một giới hạn nhất định để giúp đỡ (ví dụ : họ hàng gần, tính cách tốt ....)
    Chúc bạn có một cuộc sống ổn định.
  8. meomeotom

    meomeotom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2009
    Bài viết:
    1.241
    Đã được thích:
    13
    Dù hoàn cảnh chị hiện tại có nhiều khó khăn trước mắt, nhưng mong chị hãy nghĩ đến những diều tốt đẹp... Có thể đó là chồng chị, tuy chị không nói gì cả, nhưng em cảm nhận đó là người rất thương yêu chị và có trách nhiệm. Hoặc thuận vợ thuận chồng chẳng hạn...
    Thành thật cảm thông với chị... Trong trường hợp này em không biết lời khuyên nào để giúp, vì em chưa có nhiều kinh nghiệm về cách đối nhân xử thế... Chỉ mong anh chị sẽ vượt qua được những khó khăn này.
    Chúc anh chị sẽ mãi hạnh phúc...
  9. nambeo1155

    nambeo1155 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/03/2009
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    1
    Bạn không ích kỉ mà là bạn quá tốt bụng và cả nể. Bạn sống vì mọi người quá nhiều rồi giờ vợ chồng bạn hãy sống cuộc sống của 2 người và con cái bạn đi. Thà mất lòng lúc này nhưng họ hàng là sống về lâu về dài. Chúc gia đình bạn hạnh phúc

Chia sẻ trang này