1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vô thường....

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi cafealone, 25/03/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. forgive112

    forgive112 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2010
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Cafealone ơi, cuộc sống tươi đẹp đang chờ bạn phía trước mà. Hãy vất bỏ quá khứ để đón nhận tương lai nhé. Chàng trai thực sự của bạn sẽ đến với bạn vào một ngày nào đó trong tương lai, khi đó bạn hãy quay lại nói lời cảm ơn đến những người quá khứ.
  2. cafealone

    cafealone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2008
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    Chuyến xe buýt số 13, cũ rích, bụi bặm, không điều hòa, một vài chỗ cửa kính không thể đóng hoặc mở; cả người lái xe và người phụ xe đều có gương mặt u uất như thể tình trạng của cái xe đã ảnh hưởng đến họ.
    Chẳng mấy khi chuyến xe này thực sự đông; có thể vì chặng đường mà nó chạy qua còn có rất nhiều lựa chọn khác thay vì phải ngồi trên một chiếc xe như thế. Nhưng nó lại là sự may mắn của em vì chỉ có tuyến xe ấy chạy từ trường qua con ngõ của em; và vì tần xuất hoạt động của nó không nhiều so với các tuyến khác; vì em không mấy khi kiên nhẫn để chờ nó đến và cả vì em hay hoài nghi, sợ rằng có thể mình ra không kịp lúc;...nên em sẽ lên ngay chuyến xe đầu tiên mình gặp dù phải đi bộ một đoạn dài để về được đến nhà...
    Em vốn là một đứa giàu trí tưởng tượng. Em hay nghĩ về các hồn ma và em tưởng tượng có hồn ma nào đấy đang đi cùng chuyến xe buýt với em. Có lẽ nó sẽ chọn một chỗ ngồi phía cuối xe như em? có thể nó cũng hay cắm hearphone như em để quên đi tiếng gào rú khó chịu của chiếc xe cũ kỹ, và nó có tìm kiếm những điều hay và lạ hiếm hoi bên ngoài cửa sổ như em?
  3. tieukiemvn

    tieukiemvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2010
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Đọc xong bài của bạn, tôi có nhận xét là bạn là một người khá sành điệu, tuy đang ngồi trên 1 mảnh sành (7 loves) dưng mà vẫn ... điệu, thế mới đáng yêu
    Nếu có thể xin làm quen nha, tôi sẽ không làm bạn buồn đâu, chúc vui
  4. cafealone

    cafealone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2008
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    Em nghiện cfe
    Nếu một ngày mà em không được uống 1 cốc em thấy nhạt miệng và bực bội lắm.
    Mặc cho da có thể mọc mụn, răng sẽ bị xỉn màu hay " nóng trong người". Mặc cho, người ta hay nói, con gái mà nghiện loại nước uống đó thường gai góc, bất thường, có vẻ ngang tàng,...hay gì gì nữa nhưng chỉ toàn những thứ không hoàn toàn bình thường.
    Em uống cfe vì em thấy nó ngon, em thấy em sẽ trở nên tỉnh táo hơn; và khi nhâm nhi một cốc cfe hợp hoàn cảnh em sẽ thấy được relax.
    Em không uống cfe vì nó có vẻ là 1 thói quen trưởng giả, một xu thế; hay để chứng tỏ mình gai góc, ngang nghạnh mà thường thì người ta gọi đó là " cá tính".
    Em thường uống cfe ở đâu? Ở bất cứ đâu; có thể là một quán cfe sang trọng với những chiếc ghế nệm êm mượt và sạch sẽ, với những mặt bàn kính sáng choang, với những người phục vụ luôn hơi cúi người và mỉm cười nhã nhặn, ở một nơi rất thoáng với cái view cực đẹp hoặc ở tầng trên cùng của một building tại trung tâm thành phố - ấy là khi trong túi em có tiền. Một tách cfe đen có thể bằng 1 tuần bữa tối tạm bợ của em trong những buổi tối em phải lên giảng đường.
    Em hiếm khi uống cfe ở những nơi như thế: vì nó đắt, vì em sẽ phải chọn lựa quần áo rất kỹ khi đến đó, vì em sẽ phải ngồi thẳng lưng và vắt chéo chân,...(?)
    Cũng có khi là những quán cfe chật chội ( Triệu Việt Vương chẳng hạn), nơi mà em nghe được rất nhiều những câu chuyện hay ho về mọi vấn đề dưới nhiều cách nhìn, quan niệm và khía cạnh khác nhau. Trong một không gian ồn ã, chật chội, khói thuốc mù mịt; cốc uống cafe là một loại cốc đại trà, cfe được pha sẵn và đánh bọt thơm lừng (*_*).
    Đôi khi em cũng cfe ở một ven hồ hay một vỉa hè nào đó. Bàn và ghế đều là những chiếc ghế nhựa thấp. Em thoải mái duỗi chân, thậm chí cả gác chân lên ghế ( nếu muốn), ngửa cổ tu một hơi dài cfe ngọt lịm.
    Và em còn uống cfe ở nhà: trong bếp, phòng khách, hoặc phòng ngủ; em uống cfe khi ngồi bàn làm việc ở công ty; những lon cfe hoặc máy bán tự động khi đi bộ trên phố.
    ....Tức là bất cứ đâu, khi em thấy thèm, thấy khát hoặc đơn giản chỉ là muốn.
    Uống cfe gì? Capuchino? Cfe với kem hoa quả? Cfe với một chút rượu? Thậm chí là cfe tan 2K/ 1 gói? Hoặc truyền thống, nâu hoặc đen?
    Nói thật, em không thích những biến tấu khác của cfe. Chỉ cfe đen và cfe nâu, nóng hoặc đá.
    Mùa hè, đi ngoài đường về, bước vào phòng mát mà lại có một cốc đen đá thì còn j bằng! Lúc ấy em uống cfe như các anh zai uống bia ý.
    Hoặc những ngày mùa đông rét mướt, ngồi trong chăn ủ ấm đọc sách hoặc ôm laptop chat chit, còn j sung sướng hơn nếu có thêm một cốc cfe sữa béo ngậy, nóng hổi
    Vậy, pha cfe thế nào? Dễ lắm, bởi em nghiện nhưng cũng chưa đạt đến mức là " nhà cfe học" :) nên chỉ biết pha một tách cfe bình thường, và khi uống biết nó đậm hay nhạt, thơm và ngon hay không chứ để lý giải nó bằng những từ ngữ chuyên môn chắc không thể.
    Đầu tiên, em sẽ tráng phin để pha cfe và cốc bằng nước nóng. Em cho cfe vào phin, đổ một chút nước nóng cho cfe ngấm đồng thời điều chỉnh để cfe nhỏ giọt với tốc độ vừa phải.
    Khi đã hết lượt nước làm ngấm cfe ( lượng nước cfe chỉ đủ phủ đáy cốc thôi) em sẽ cho nước để có phần nước cfe chính.
    Mẹ em cũng hay pha cfe và mẹ thường cho thêm một chút bơ hoặc 1,2 hạt muối; mẹ bảo như thế cfe sẽ dậy mùi hơn.
    Nếu muốn uống nóng e sẽ ngâm nó trong một bát nước nóng, còn uống đá em sẽ cho cfe vào bình lắc inox với mấy viên đá và lắc đều => em sẽ có một cốc cfe sủi bọt rất tuyệt!
    Wow! thèm ... chẹp chẹp...!
    Được cafealone sửa chữa / chuyển vào 14:54 ngày 12/05/2010
  5. cafealone

    cafealone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2008
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    Em viết khi em vừa đọc xong " Sinh vào mùa hè" của Gào ( tác phẩm khác với những tác phẩm khác của Gào), đầy cảm xúc- nhưng chủ yếu là buồn.
    Nhân vật trong chuyện sinh vào tháng 5, yêu mùa đông Hn. Ngày mai, 28/5, là sinh nhật em; em cũng yêu mùa đông Hn ghê gớm. Và, có lẽ, Gào cũng sinh vào tháng 5??
    Thầy tướng số phán: cô không được mùa sinh. Con gái đứng chữ Nhâm sinh vào mùa hè, hại lắm.
    Nhân vật của Gào sống mà nhìn thấy trước cái chết của mình; và đón nhận nó với một sự vô cảm nhất định. Chết khi chưa thực sự biết tình yêu là gì cho dù cô biết, phải yêu thật nhiều và phải thiết tha sống.
    Còn em, 29 tuổi. Không thấy cái chết nào cả, em đã yêu, đã từng rất yêu và dĩ nhiên là luôn thiết tha sống.
    Có sinh nhật, em ở nhà một mình, xì xụp húp một bát mỳ tôm sau một ngày làm việc mệt nhọc. Có sinh nhật e tự mua cho mình một chiếc bánh kem nhỏ, tự thắp một ngọn nến. Có sinh nhật em cãi nhau với người yêu, rồi khóc lóc giận hờn; và bây giờ là những kỷ niệm xa ngái.
    Sinh nhật năm nay, em tự tổ chức sinh nhật cho mình. Có bánh kem to, chắc chắn có hoa, có quà, có nhiều người bạn ( nhưng không có người nào đặc biệt) ở một nơi nhiều gió và mặt nước bao la.
    Em mong nhận được một bó hoa hồng vàng thật to, em mong em cười rất thật, em mong không có cơn gió lạ nào làm em bất chợt cảm thấy cô đơn.
  6. cafealone

    cafealone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2008
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    " Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi...?"
    Hãy khoan nói về quy luật sinh tồn, về khoa học; xét về tâm linh, từ đâu em được sinh ra? Hạt bụi nào đã hóa kiếp thân em?
    Cuộc sống này ngày vui dài được mấy tày? Còn lại là gì? Là lo toan, là nỗi buồn, là bon chen, là kèn cựa. Là người này làm đau người kia, dù vô tình hay cố ý, dù chỉ là những tác động khách quan. Cay nghiệt để mà đau, đã đành. Sống có tâm và yêu hết mình: vẫn đau hay vẫn bị làm cho đau.

    Vậy, sống để làm gì? Sao vẫn cứ phải sống?
    Đa số mọi người sống vì không dám chết; những người còn lại thì phải sống, vì nợ đời và vì nợ người.
    Đời sống của con người được bao lâu? Thường là 60 năm, như vậy là đủ. 70 năm đã được coi là dài, và lâu hơn thế thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
    Nhưng có những cuộc đời ngắn hơn 60 năm ấy. Có khi là 30 hay 20 năm. Thậm chí có cuộc đời chỉ kéo dài vài ngày hoặc chưa kịp thành hình hài một con người.(!)
    Tất cả con người đều được sinh ra theo một cách như nhau nhưng cách mà họ lìa xa cuộc sống thì chẳng ai giống ai.
    Ta vẫn nói, được sinh ra trên cuộc đời này để được làm một con người là một cái phúc; thoát chết sau một cơn bạo bệnh hay tại nạn là điều may. Nhưng sinh ra và sống như đúng quy luật để gánh những gánh nặng cuộc đời, rồi cuối cùng vẫn là cái chết: là may hay rủi.
    Vâng, em đang sợ. Em sợ tất cả những gì đã qua, đang trải qua và những gì đang tới. Em sợ những mất mát, em sợ một sớm mai tỉnh giấc những gì đang hiện hữu xung quanh em sẽ tan biến mất. Em sợ yêu rồi phải mất đi người mình yêu. Em sợ những thành công vì sau đó em luôn phải gồng mình để bảo vệ và phát triển thành công ấy. Em sợ khi từng ngày trôi qua là từng ngày em càng mất nhiều hơn. Càng có nhiều em càng sợ mất nhiều.
    30 năm sống ở cuộc đời này: 20 năm đầu em không có khái niệm về sự mất mát, 5 năm tiếp theo nó khá mơ hồ, càng gần con số 30 cảm giác về sự mất mát và nỗi sợ hãi càng rõ rệt. Càng ngày em càng hiểu có những việc nằm ngoài khả năng nắm giữ của con người như em cố nắm thật chặt một nắm cát vậy. Càng nắm tay chặt những hạt cát li ti càng lọt qua các kẽ tay mà bay vèo theo gió hết, mặc cho những cố gắng của em, mặc cho em có gào thét, khóc lóc, van xin rồi đến vô cảm.
    ..."Bao nhiêu năm làm kiếp con người
    Chợt một chiều tóc trắng như vôi
    Lá úa trên cao rụng đầy
    Cho trăm năm vào chết một ngày "
  7. psc123

    psc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2008
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mời lang thang vào diễn đàn, đọc bài viết của em và nhận ra mình cũng đã trong tâm trạng đó những ngày tháng đó, chỉ khác là mình đã rời khỏi Hà Nội và thật may mắn bên mình có một người bạn để chia sẻ. Tặng em câu hát này của Trịnh Công Sơn:
    "Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
    Còn cuộc đời ta cứ vui
    Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai..."
  8. psc123

    psc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2008
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mời lang thang vào diễn đàn, đọc bài viết của em và nhận ra mình cũng đã trong tâm trạng đó những ngày tháng đó, chỉ khác là mình đã rời khỏi Hà Nội và thật may mắn bên mình có một người bạn để chia sẻ. Tặng em câu hát này của Trịnh Công Sơn:
    "Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
    Còn cuộc đời ta cứ vui
    Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai..."
  9. phuongbuon79

    phuongbuon79 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2007
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    1
    Lâu lắm mới vào diễn đàn, hôm nay đọc được bài này có mấy bác vừa thất tình mà thơ mộng quá là có vẻ sành điệu của dân nghệ sỹ nữa nhưng mà là nghệ sỹ thời hiện đại mà nghe
  10. cafealone

    cafealone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2008
    Bài viết:
    82
    Đã được thích:
    0
    Một sáng thứ 7 nhàn hạ hiếm hoi với em sau rất nhiều ngày. Thời gian vừa rồi có nhiều việc xảy ra quá, nó làm em sợ, làm em hoang mang về cái gọi là sự sống nhưng nó cũng làm em biết yêu thương và trách nhiệm nhiều hơn.
    Em dậy thật sớm, tắm bằng nước lạnh, mặc một cái váy 2 dây dáng suôn ( kiểu dạng váy bohemieng có thể làm cả chân và thân váy), đi một đôi dép xỏ ngón bệt; em ra đường không cần kính mát hay khẩu trang, không cần túi xách, tài liệu; không vội vàng, không có những điều phải lăn tăn; không lo kẹt xe ( vì nếu có kẹt xe em sẵn sàng đứng chờ mà không thèm cáu gắt hay lo lắng). Tức là ngày hôm nay, em cho phép mình hoàn toàn thảnh thơi sau nhiều ngày đã qua với quá nhiều lo toan.
    Em cfe một mình ở một cái quán ven hồ. Cfe sáng mà lại không ăn gì nên người em chơi lâng lâng, cảm giác hồi hộp và phấn khích rất lạ. Ơ hơ, một đứa nghiện cfe thâm niên như em mà hôm nay cũng biết say :)
    Rồi em lên Nguyễn Xí xem sách; xem thôi vì em chẳng còn đồng nào mà mua. Mấy tháng vừa rồi xảy ra nhiều việc, em phải bội chi và bjo việc mua 1 quyển sách ( dù chỉ là sách không mới) với em cũng là một sự sa xỉ.
    Đến trưa, em về nhà. ăn một gói mỳ tôm rồi online.
    Chẳng có ai available cho em chat chit ngoài chính em( em tự add mình vào address book).
    Em vào ttvnol, đọc và cười " con ruồi" ngớ ngẩn nào đó về cái sự rỗng tuếch và thiếu logic nhưng lại cho mình cái quyến comment người khác, thâm chí là advise người khác.
    Ôi, đến chết.

Chia sẻ trang này