1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

VÔ TÌNH...

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi sometime, 05/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thatwhy

    thatwhy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    3.842
    Đã được thích:
    1
    Quả thật, đọc những gì của sometime tôi cũng thấy trong đó mình nhiều quá , nhìn lại thấy mình ko làm được gì cả, cứ mãi rong chơi những tháng ngày vô ích, gần hết một năm nữa, nhưng nhìn lại, một thời gian dài như thế đã trôi qua mà ko ra làm sao cả...

    thatwhy


  2. cutie_beautie_sushie

    cutie_beautie_sushie Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2001
    Bài viết:
    2.122
    Đã được thích:
    0
    .....rồi người cứ vô tình người đi, chiều cứ vô tình chiều phai........
    ~Cho một con cá, sống một ngày; cho một cần câu, sống cả đời~
  3. dunghoitaisao

    dunghoitaisao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    2.321
    Đã được thích:
    0
    hic , tao xin lỗi mày nhá , tao không hỉu được , lúc đấy cũng đang nóng tính quá mh , thôi tao hứa sau này sẽ không thế nữa đâu , mày cười đi nhá , tao nhận được tối qua gùi a ....:x

    fIre wAlk wIth mE
  4. bearoc

    bearoc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2002
    Bài viết:
    105
    Đã được thích:
    0
    có lẽ cả tôi và anh đều vô tình, nên chẳng ai trách ai .Và tôi với bạn cũng dzậy.
  5. bob43

    bob43 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.980
    Đã được thích:
    0

    Phải chăng con người quen kiếp sống xa nhau...........

    NHẤT CẦN THẾ THƯỢNG VÔ NAN SỰ
    BÁCH NHẪN ĐƯỜNG TRUNG HỮU THÁI HÒA
  6. Mitdac

    Mitdac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/12/2000
    Bài viết:
    3.065
    Đã được thích:
    0
    Hehe...lão Bob dạo này sao giống như thầy tu nhỉ, suốt ngày triết lí........

    MITDAC@.....


    You know that people are funny sometimes,
    'Cause they just can't wait to get hurt again...
  7. Langbiang

    Langbiang Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    588
    Đã được thích:
    3
    Giữ sao chiều đừng qua
    giữ sao người đừng quên
    giữ sao, tôi đừng đa đoan...
  8. sometime

    sometime Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/11/2001
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    Không cần đợi hàng cây vàng lá xuống mặt đường kia, ta mới biết mùa thu về. Thu đang về mẹ ạ, con ở nơi xa vẫn luôn nhớ về ba về mẹ và lại nhớ về các em...
    Mùa thu tới, thật ra, đâu chỉ vì như vậy. Tóc mẹ hiền đang lốm đốm màu sương. Vầng trán cha nếp nhăn hằn lên đấy: bao nhiêu lo toan đè nặng...
    Có bao giờ ta chợt nghĩ đến những lo toan đời thường của cha của mẹ. Co bao giờ ta biết ba mẹ đang nghĩ gì đang lo gì cho ta ???

    Ta đang nghĩ gì ? Ta đang tính gì? Có chăng là tính... Mình sẽ đi chỗ này, mình sẽ đi chỗ kia...Chưa bao giờ ta tính toán dùm cho mẹ: đã bao nhiêu sợi tóc bạc trên đầu?! Chưa bao giờ ta tính cho cha : đã bao nhiêu nếp nhăn trên vầng trán cha ???
    Con vô tình quá phải không ?
    Nhất thất túc thiên cổ hận
    Tái hối xuất thị bạch đầu
  9. sometime

    sometime Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/11/2001
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    Tuổi cha đếm bằng tóc bạc, tuổi mẹ đếm bằng nếp nhăn, tuổi con đếm bằng những gì ? Tuổi con đếm bằng bàn tay ! Con làm sao đếm hết tóc bạc của cha, con làm sao xóa đi được nếp nhăn trên trán mẹ ! Không thể đếm bằng tháng năm nhưng phải đếm bằng phút giây ! Con bao nhiêu tuổi, công cha mẹ sinh thành bấy nhiêu !
    Nhất thất túc thiên cổ hận
    Tái hối xuất thị bạch đầu
  10. sometime

    sometime Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/11/2001
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    BỐ
    Vi Thùy Linh)
    Bố
    Mặt trời nóng rực và ồn ã
    Con muốn gần ... lại sợ ...
    tan ra...
    Mẹ
    Mặt trăng xa
    Con ngần ngại cận kề
    Con
    Vì sao lạc giữa
    Lớn lên và sáng bằng nước
    mắt
    Bầu trời không ngừng bão tố
    Sấm, sét chớp rạch đấy
    những cánh sao mảnh dẻ của con
    Con cố vươn cánh sáng hơn
    những ngôi sao chi chít kia, để
    nối gần bố mẹ
    Con muốn mình lớn thật nhanh
    để đối mặt với
    mọi cuộc đời nhưng không
    là mặt trời - mặt trăng
    như bố mẹ
    Con yêu một người lau khô mắt
    cho con, bằng đôi cánh cứng
    nước mắt của anh
    Anh ấy yêu con, nhưng buộc phải
    tìm ngôi sao khác !(?)
    Không biết lạc vào đâu
    Con
    Rơi
    Xuống
    Dòng sông đỏ đang chuyển
    dịch vào bóng những vì sao
    Đêm, sông cũng không ngớt sóng
    Từng cánh sao ướt sáng dần
    chìm, con chỉ ước mình bé thơ,
    khi hiểu những điều lớn
    lao chẳng làm vơi đi bất
    hạnh mỗi đời người
    Nước sông mặn xót, đầy
    sinh vật muốn tấn công
    Những cánh sao lại rướn lên
    mặt nước
    Hỡi những dòng sông!
    Tại sao nước mặn chiếm ba
    phần tư trái đất?
    Tại sao con người lại ít
    cười hơn khóc.
    Nhất thất túc thiên cổ hận
    Tái hối xuất thị bạch đầu

Chia sẻ trang này