1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vũ Trụ - Thiên Văn học Phương Đông

Chủ đề trong 'Thiên văn học' bởi Chitto, 04/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Nếu nói rằng người phương Đông dùng nó để coi bói "nhiều hơn" thì hoàn toàn không chính xác.
    Nếu ta biết rằng đó là một cách nhìn tổng thể toàn diện, thì với mọi thứ, nó đều áp dụng được.
    Trong đó coi bói (nhìn về tương lai) chỉ là một bộ phận rất nhỏ của cái tổng quan đó.
    Lý thuyết phương Đông là Vũ Trụ quan và Nhân sinh quan. Tức là rộng hơn rất nhiều. Dựa vào đó người ta giải thích mọi hiện tượng trong tự nhiên, ngay cả thời gian. Và còn giải thích cả về con người nữa. Hành vi, ứng xử, tâm lý, đều giải thích bởi lý thuyết đó.
    Nếu bạn nào đọc Kinh Dịch thì có thể thấy đấy còn là một lý thuyết về Luân Lý và Chân Lý, con đường để dẫn tới sự hoàn thiện.
    Tất nhiên đó là lý thuyết, học thuyết, một cách nhìn nhận và giải thích. Còn nó đúng sai đến mức nào thì tuỳ thuộc quan điểm, cách nhìn nhận của từng người, từng nền văn hoá.
    Bạn thấy rằng nhiều người đã coi bói dựa trên cơ sở lý thuyết này và đã đạt được những thành tựu nhất định. Coi bói là một lĩnh vực thuộc loại huyền bí nhất, mà vẫn có thành tựu, thì trong lính vực ít huyền bí hơn chắc chắn sẽ càng có thể thu được những thành quả lớn hơn.
    Trong thời gian quá dài chúng ta đã hoàn toàn chỉ dựa trên lý thuyết của Mác Lênin vào Vũ trụ quan mà quên mất một lý thuyết rất khoa học, thậm chí không biết đến. Vì thế mới nghĩ rằng nó "Chỉ dùng để coi bói". Còn nếu nhìn rộng ra thì ở VN nói riêng và các nước Hán hoá nói chung trong hàng nghìn năm qua, mọi mặt của đời sống đều có sự can thiệp của lý thuyết này.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  2. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Hoàn toàn đồng ý với ý kiến của anh Chitto.Nhân đây xin hỏi anh 1 câu hỏi nhỏ.
    Kho học phương đông thường có 1 khái niệm là "Kỳ môn độn giáp" như là cái trận đồ mà Khổng Minh đã nhốt Lục Tốn trong đó.Anh có thể giải thích về nó không?
    Tri thức là vô tận.
  3. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Hoàn toàn đồng ý với ý kiến của anh Chitto.Nhân đây xin hỏi anh 1 câu hỏi nhỏ.
    Kho học phương đông thường có 1 khái niệm là "Kỳ môn độn giáp" như là cái trận đồ mà Khổng Minh đã nhốt Lục Tốn trong đó.Anh có thể giải thích về nó không?
    Tri thức là vô tận.
  4. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Về chuyện Kỳ môn Độn giáp thì thật khó mà xác định có được bao nhiêu % sự thực.
    Các truyện mang tính thần thoại hay truyện chưởng rất hay có môn này, nên dựa vào đó không tin được.
    Còn Tam quốc diễn nghĩa cũng 7 thực 3 hư, nên cũng không nên tin hoàn toàn.
    Tuy vậy có quá nhiều điều trong tự nhiên mà con người chưa giải thích được. Bản thân Chitto cũng đã một lần gặp hiện tượng kỳ lạ trong rừng. Lần đấy đi 10 người mà có một sự lẫn đường không thể chấp nhận được. Không chỉ thế, mà còn không thể giải thích được tại sao lại có sự nhầm lẫn đó, ngay cả bằng sự giải thích logic nhất.
    Lần đó 10 người đã phải chấp nhận đó là một bí mật không giải thích được. Khi ra khỏi rừng, hỏi một ông bộ đội, ông bảo rằng "Chuyện như vậy trong rừng có thể xảy ra, nhưng cũng không giải thích được".
    Tất nhiên đó là trong rừng, nên sẽ có những điều không suy luận thông thường được. Nhưng từ đó suy rộng ra, có thể thấy trong một số trường hợp địa hình, thời gian, ánh sáng nào đó, có thể gây đến những sự nhầm lẫn về định hướng, ước lượng khoảng cách... không chỉ cho một mà thậm chí một số đông người.
    Việc lập Thạch trận, thực ra nhiều sách đã tìm cách giải thích. Chuyện Rút đất cũng vậy, một phần mang tính huyền bí, một phần có thể do thời gian đó đã biết lợi dụng một số địa hình phức tạp, trong thời gian và không gian cụ thể có thể gây ảo giác, bên cạnh chuyện xây dựng một mê cung.
    Hơn nữa, sự thực là ông Bùi Long Thành có thể làm hàng trăm người chuyển biến trạng thái tâm lý, lý trí mạnh mẽ, thì cũng rất có thể có những người có khả năng lớn hơn, gây tác động xa hơn, nhưng cũng không thể làm mãi mãi được.
    Chuyện "đối thủ đuổi mãi, ta vẫn đi thong thả mà địch không đuổi được" không phải chỉ ở Tam quốc, mà trong sách Phật cũng đã nói đến chuyện đó. Việc này mang nhiều tính huyền bí và chưa có thực chứng. Nhưng nếu có thì cũng có thể quan sát dưới khía cạnh Khinh công - một khả năng có thật.
    Nói chung, vấn đề này giải thích theo Đông phương cũng vẫn là huyền bí. Người ta cho rằng chính sự chuyển dịch Âm Dương, của các quẻ có thể làm chuyển dịch không chỉ vật thể mà còn chuyển biến cả sự nhận thức của con người. Trong các quẻ, có quẻ tĩnh và quẻ động, âm thành dương và ngược lại. Nếu sự chuyển dịch đó đối phương không biết thì không thể phá được.
    Do đó chỉ cần chuyển một hòn đá cũng làm tất cả vận động thay đổi.
    Chỉ có điều ai là người có thể chuyển dịch được Âm Dương, khi đó là một thuộc tính tự nhiên khách quan, thì cũng thật là khó tin.
    Nếu ai đọc quyển "Khổng Minh" thì thấy được những điều mà La Quán Trung tôn vinh ông thì quá nửa là Hư cấu.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  5. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Về chuyện Kỳ môn Độn giáp thì thật khó mà xác định có được bao nhiêu % sự thực.
    Các truyện mang tính thần thoại hay truyện chưởng rất hay có môn này, nên dựa vào đó không tin được.
    Còn Tam quốc diễn nghĩa cũng 7 thực 3 hư, nên cũng không nên tin hoàn toàn.
    Tuy vậy có quá nhiều điều trong tự nhiên mà con người chưa giải thích được. Bản thân Chitto cũng đã một lần gặp hiện tượng kỳ lạ trong rừng. Lần đấy đi 10 người mà có một sự lẫn đường không thể chấp nhận được. Không chỉ thế, mà còn không thể giải thích được tại sao lại có sự nhầm lẫn đó, ngay cả bằng sự giải thích logic nhất.
    Lần đó 10 người đã phải chấp nhận đó là một bí mật không giải thích được. Khi ra khỏi rừng, hỏi một ông bộ đội, ông bảo rằng "Chuyện như vậy trong rừng có thể xảy ra, nhưng cũng không giải thích được".
    Tất nhiên đó là trong rừng, nên sẽ có những điều không suy luận thông thường được. Nhưng từ đó suy rộng ra, có thể thấy trong một số trường hợp địa hình, thời gian, ánh sáng nào đó, có thể gây đến những sự nhầm lẫn về định hướng, ước lượng khoảng cách... không chỉ cho một mà thậm chí một số đông người.
    Việc lập Thạch trận, thực ra nhiều sách đã tìm cách giải thích. Chuyện Rút đất cũng vậy, một phần mang tính huyền bí, một phần có thể do thời gian đó đã biết lợi dụng một số địa hình phức tạp, trong thời gian và không gian cụ thể có thể gây ảo giác, bên cạnh chuyện xây dựng một mê cung.
    Hơn nữa, sự thực là ông Bùi Long Thành có thể làm hàng trăm người chuyển biến trạng thái tâm lý, lý trí mạnh mẽ, thì cũng rất có thể có những người có khả năng lớn hơn, gây tác động xa hơn, nhưng cũng không thể làm mãi mãi được.
    Chuyện "đối thủ đuổi mãi, ta vẫn đi thong thả mà địch không đuổi được" không phải chỉ ở Tam quốc, mà trong sách Phật cũng đã nói đến chuyện đó. Việc này mang nhiều tính huyền bí và chưa có thực chứng. Nhưng nếu có thì cũng có thể quan sát dưới khía cạnh Khinh công - một khả năng có thật.
    Nói chung, vấn đề này giải thích theo Đông phương cũng vẫn là huyền bí. Người ta cho rằng chính sự chuyển dịch Âm Dương, của các quẻ có thể làm chuyển dịch không chỉ vật thể mà còn chuyển biến cả sự nhận thức của con người. Trong các quẻ, có quẻ tĩnh và quẻ động, âm thành dương và ngược lại. Nếu sự chuyển dịch đó đối phương không biết thì không thể phá được.
    Do đó chỉ cần chuyển một hòn đá cũng làm tất cả vận động thay đổi.
    Chỉ có điều ai là người có thể chuyển dịch được Âm Dương, khi đó là một thuộc tính tự nhiên khách quan, thì cũng thật là khó tin.
    Nếu ai đọc quyển "Khổng Minh" thì thấy được những điều mà La Quán Trung tôn vinh ông thì quá nửa là Hư cấu.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  6. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Về chuyện lạc trong rừng thì em có nghe giải thích 1 lần.Mọi người nói chung khi đi trên những con đường nhựa bình thường thì chỉ việc đi theo con đường đó.Nhưng khi đi trong rừng vì không có 1 con đường theo đúng cách mà chỉ có đường rừng mà thôi nên ta thường đi 1 cách vô thức(không điều khiển được)sang bên phải.Thời gian trôi dần và càng ngày ta càng đi xa khỏi vị trí ban đầu dẫn đến bị lạc.
    Còn chuyện "Kỳ môn độn giáp" thì dưới sự phát triển của KH ngày nay nó đã được nghiên cứu 1 cách khoa học hơn.Nó được định nghĩa là "một khoa học về phương - vị dựa trên cơ sở nguyên lý Cảm Ứng Ðiện Từ."Ta đều biết trái đất là một từ trường lớn, chịu ảnh hưởng của hệ Mặt Trời, tức chịu ảnh hưởng của Mặt Trời, Mặt Trăng và các hệ sao khác. Con người là một vật mang điện (nhân điện). Khi một vật mang điện mà di động trong một từ trường nó sẽ bị từ trường ảnh hưởng, cảm ứng và tác động. Mà từ trường của trái đất lại chịu sự ảnh hưởng của cả Hệ Mặt Trời. Mặt Trời, Mặt Trăng, và các hệ sao khác luôn luôn di chuyển, do đó sự cảm ứng và tác động điện từ vào con người ta cũng luôn luôn thay đổi theo từng ngày, từng giờ, từng phút. Làm cho con người ta lúc khỏe lúc yếu, lúc tốt lúc xấu.
    Kỳ Môn Ðộn Giáp là môn khoa học cho ta biết được thời điểm nào, phương vị nào sự ảnh hưởng của điện từ trường đó sẽ có lợi cho ta và phương vị nào sẽ bất lợi cho ta, rồi ta có thể dựa vào đó cải thiện vận mệnh của ta cho từng thời điểm.
    CÓ mê tín không nhỉ?
    Tri thức là vô tận.
  7. kankuli

    kankuli Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2001
    Bài viết:
    5.487
    Đã được thích:
    1
    Về chuyện lạc trong rừng thì em có nghe giải thích 1 lần.Mọi người nói chung khi đi trên những con đường nhựa bình thường thì chỉ việc đi theo con đường đó.Nhưng khi đi trong rừng vì không có 1 con đường theo đúng cách mà chỉ có đường rừng mà thôi nên ta thường đi 1 cách vô thức(không điều khiển được)sang bên phải.Thời gian trôi dần và càng ngày ta càng đi xa khỏi vị trí ban đầu dẫn đến bị lạc.
    Còn chuyện "Kỳ môn độn giáp" thì dưới sự phát triển của KH ngày nay nó đã được nghiên cứu 1 cách khoa học hơn.Nó được định nghĩa là "một khoa học về phương - vị dựa trên cơ sở nguyên lý Cảm Ứng Ðiện Từ."Ta đều biết trái đất là một từ trường lớn, chịu ảnh hưởng của hệ Mặt Trời, tức chịu ảnh hưởng của Mặt Trời, Mặt Trăng và các hệ sao khác. Con người là một vật mang điện (nhân điện). Khi một vật mang điện mà di động trong một từ trường nó sẽ bị từ trường ảnh hưởng, cảm ứng và tác động. Mà từ trường của trái đất lại chịu sự ảnh hưởng của cả Hệ Mặt Trời. Mặt Trời, Mặt Trăng, và các hệ sao khác luôn luôn di chuyển, do đó sự cảm ứng và tác động điện từ vào con người ta cũng luôn luôn thay đổi theo từng ngày, từng giờ, từng phút. Làm cho con người ta lúc khỏe lúc yếu, lúc tốt lúc xấu.
    Kỳ Môn Ðộn Giáp là môn khoa học cho ta biết được thời điểm nào, phương vị nào sự ảnh hưởng của điện từ trường đó sẽ có lợi cho ta và phương vị nào sẽ bất lợi cho ta, rồi ta có thể dựa vào đó cải thiện vận mệnh của ta cho từng thời điểm.
    CÓ mê tín không nhỉ?
    Tri thức là vô tận.
  8. bigdog30784

    bigdog30784 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    902
    Đã được thích:
    0
    thú thật vớicác bác,em mù tịt về mấy cái này,dốt lắmEm đọc thủ vài bài thì cũng thấy mù tăm mù tịt,em tệ thật.nhưng mà phục bácchitto quá,bác biết nhiều ghê,phải học hỏi ở bác nhiều lắm. còn về thuật bói toán thì em cũng thích nghe nhưng toàn là bạn em nói cho em nghe chứ em mù tịt,tệ thật

    con chó là con chó con
    có đôi là đôi mắt tròn
  9. bigdog30784

    bigdog30784 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    902
    Đã được thích:
    0
    thú thật vớicác bác,em mù tịt về mấy cái này,dốt lắmEm đọc thủ vài bài thì cũng thấy mù tăm mù tịt,em tệ thật.nhưng mà phục bácchitto quá,bác biết nhiều ghê,phải học hỏi ở bác nhiều lắm. còn về thuật bói toán thì em cũng thích nghe nhưng toàn là bạn em nói cho em nghe chứ em mù tịt,tệ thật

    con chó là con chó con
    có đôi là đôi mắt tròn
  10. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Về chuyện lạc trong rừng thì cũng không hẳn như Kankulli nói, vì 10 người bạn của Chitto đều đã suy luận như vậy nhưng không đúng. Nhưng đó không phải là vấn đề ở đây.
    Vấn đề chịu sự ảnh hưởng của Vũ trụ thì phương Đông có lẽ đã đi trước phương Tây rất nhiều.
    Một trong những biểu hiện đó là Phong thuỷ (sẽ nói sau). Nhưng phong thuỷ mới chỉ là mức thấp, chọn nơi phù hợp với các luồng nước, hướng gió, thế đất...
    Cảm ứng điện từ - đó là cách gọi của phương Tây về vấn đề này. Nhưng nên nhớ đó là cách nhìn của phương Tây - hay nói khác đi là Khoa học hiện đại đang cố giải thích, mà những điều này được phương Đông giải thích đã rất lâu rồi bằng lý thuyết của mình.
    Thật lạ, là những khoa học ra đời sau lại cố giải thích cho khoa học ra đời đã lâu (nhưng khoa học hiện đại không chấp nhận).
    Vũ trụ - Đại thiên Vũ trụ - là tổng hoà Âm Dương. Con người - Tiểu thiên Vũ trụ - cũng là tổng hoà âm dương, và liên hệ mật thiết (cái này đã nói ở những bài trên), bởi thế việc thay đổi yếu tố Âm dương trong ngoại cảnh có thể tác động đến con người.
    Tây Tạng - nền văn hoá giao hoà của Phật giáo Ấn độ và Trung hoa có lý thuyết rất sâu về Vũ trụ tuyến. Nếu đọc "Hành trình về phương Đông" hoặc "Con đường mây trắng" (đã xuất bản), thì thấy nói rất rõ về điều này.
    Người phương Đông tin rằng có những Vũ trụ tuyến mang một năng lượng đặc biệt chiếu từ vũ trụ xuống trái đất. Nếu con người có đủ khả năng lãnh hội được năng lượng này thì rất tốt. Ngược lại, không đủ khả năng mà cố thì sẽ chỉ làm tổn hại. Mục đích của lãnh hội lại rất đơn giản : Để hoà nhập và thấu hiểu thiên nhiên, trở thành một phần của thiên nhiên, làm sao cho tổng hoà Âm dương trong cơ thể gần hơn với Vũ trụ.
    Nhưng vũ trụ tuyến thay đổi rất nhanh, chỉ rất ít người có khả năng biết được nó sẽ chiếu xuống đâu, lúc nào. Những nơi đó tu sĩ Tây Tạng thường lập các đàn tràng Mạn Đà la để cảm ứng và tiếp nhận nó. Khi đã hoà nhập với Vũ trụ thì mới khai mở được các khả năng và tâm linh của con người.
    Nhưng đó là tự mình nhận các tác động từ Vũ trụ. Còn việc lôi kéo người khác vào thì thật khó làm được.
    Khổng Minh có thể cảm nhận những điều đó rất rõ, nhưng lôi được đoàn quân hàng vạn của Lục Tốn vào thì hơi khó, vì lám sao biết trước được thời gian Lục Tốn sẽ đến đó?
    Trừ khi nơi đó luôn luôn chịu ảnh hưởng rất mạnh từ vũ trụ. Nhưng cũng không phải, vì rõ ràng có rất nhiều người đi qua đó mà chẳng làm sao.
    Hoặc giả khi có đông người thì các hiệu ứng mới phát sinh? Nói chung đó là chuyện tương đối hư cấu.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng

Chia sẻ trang này