1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vũ Trụ - Thiên Văn học Phương Đông

Chủ đề trong 'Thiên văn học' bởi Chitto, 04/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dacthang

    dacthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Chân thành cảm ơn anh Chitto, mong học hỏi nhiều hơn nữa ở anh.
    A person start to live when he can live outside himself
  2. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Bài này là ý nghĩ của tôi về Không - Có, Cái không - Cái có, và không, cũng như Hư vô, Vô cực.
    Như bài trước tôi đã viết rõ, sự phân biệt (của tôi) về Không - không - Cái không. Tôi tạm thời viết hoa chữ Cái Không và Cái Có để dễ phân biệt trong bài viết.
    Cái không, một khi đã có từ Cái, tức đã là một thứ mang tính phản ánh được, nhận thức được, nhưng nó không có một hoặc một số tính chất nào đó. Cái Không, hay rõ hơn là Cái Không Có, là ngược lại với Cái Có, nhưng cả hai đều thuộc về những thứ mà tư duy nhận thức, phản ánh và suy diễn, tập hợp được.
    không - viết thường - là một từ thông thường dùng trong ngôn ngữ, (zero, not, no, nill, none)
    Còn Không (viết hoa) - theo tôi - là một khái niệm, một phạm trù khác, thuộc về trừu tượng. Không, mang nghĩa không có Cái Có cũng không có Cái Không Có, không phản ánh cụ thể trực giác vào nhận thức con người.
    Nếu hỏi một người : Anh có tiền không?
    Người đó nói : Tôi không có tiền - anh ta có một Cái Không.
    Nhưng nếu đó là một người tiền sử, còn chưa hề biết tiền là cái gì, thì anh ta không thể trả lời được, bởi anh ta không biết tiền là cái gì nên làm sao biết được là mình có hay không có?
    Đó là một hình ảnh đơn giản của Không.
    Vì khái niệm trên nên tôi nói rằng "Cái Không và Cái Có nhiều lúc có thể coi là biểu hiện của Âm và Dương", bởi Cái Không và Cái Có là biểu hiện ra việc có và không có một thuộc tính nào đó. Tôi không có thuộc tính Nữ, đối với tính Nữ giới, tôi là một hình ảnh của Cái Không. Và tôi là nam, tôi là một hình ảnh của Cái Có đối với thuộc tính Nam.
    Tôi không hề đồng nhất Cái Không và Cái Có với Âm và Dương, mà tìm sự tương hợp giữa chúng. Tôi không vơ đũa cả nắm, và chắc cũng không tư duy đến mức vô lý không thể chấp nhận được.
    (Xin lỗi Dacthang, nhưng khi tranh luận bạn không nên dùng những cách nói võ đoán như trên khi bạn chưa đọc kĩ cũng như chưa hiểu được ý người viết)
    Nhận thức con người càng ngày càng tăng, thì càng nhiều Cái KhôngCái Có hình được biết đến, nhưng Không không vì thế giảm bớt mà ngược lại, càng nhiều thêm.
    Thời cổ đại, khi không phản ánh và nhận thức được về không khí, người ta nghĩ rằng chỗ "trống rỗng" thì không có gì hết.
    Vì thế mới gọi là không khí, không trung, và cho đó là một hình ảnh của Không.
    Nhưng khi hiểu biết hơn, người ta biết rằng nơi đó vẫn tràn ngập những vật chất, và rõ ràng con người cảm nhận được, phản ánh được. Không khí lại mang thuộc tính mất rồi. Nó chỉ là một Cái Không đối với mắt, mũi, chứ vẫn là Cái Có đối với tai, tay, và tư duy.
    Lúc đó, người ta nghĩ nơi không có cả không khí thì chắc là không có cái gì khác, và cho rằng đó thực sự là nơi của Không, nên gọi là Chân không (thực sự là Không).
    Nhưng đến nay, ta lại biết rằng ngay cả cái Chân Không thì cũng không phải là Không. Nó có thể là một Cái Không đối với các giác quan, với nhìn, với nghe, với ngửi, với nếm. Ta nói : Không có gì hết, không mùi vị, không nghe được, không nhìn được.....nhưng vẫn không phải là Không, bởi như Dacthang nói, nó vẫn chứa vô số yếu tố, và quan trọng nhất là con người vẫn tư duy và phản ánh được về nó.
    Như vậy khi càng nhận thức cao hơn, dường như khái niệm về
    Không càng bị đẩy lùi.
    Nhưng trong tư duy, ta không biết rằng rằng Không có thể hàm chứa những Cái Không và Cái Có hay không, con người chưa nhận thức được đến mức đó.
    Trước Bigbang, liệu có cái gì hay không?
    Thực ra con người cho đến nay không thể tư duy, không thể nhận thức, không thể phản ánh được về thời điểm đó. Ta chấp nhận rằng đó là Không.
    Khi nhận thức cao hơn, có lẽ đến lúc sẽ biết được trước Bigbang là gì, cái gì là nguồn của Bigbang. Thế thì có phải Không ngày hôm nay sẽ sinh ra Cái Không và Cái Có của ngày mai?
    Hư Vô hay Vô Cực trong lý thuyết phương Đông kia có thể hiểu là khởi nguồn, nơi, lúc mà chính con người không nhận thức được, để sinh ra một cái mà con người nhận thức được.
    Đạo - Vô vi - không phải là Cái Không, mà còn cao hơn, ở mức không phân biệt Cái Không và Cái Có. Đó là mức Không, mức Hư Vô, Đạo.
    Lão tử nói trong Đạo Đức kinh: Nếu đã viết ra được Đạo có nghĩa là gì, thì đó không còn là Đạo nữa.
    Câu nói đó cho thấy khái niệm Đạo - Không như thế nào.
    (Những điều này nhiều khi mang tính Triết học hơn là khoa học thực chứng)
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng

    Được chitto sửa chữa / chuyển vào 23:42 ngày 20/02/2003
  3. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Bài này là ý nghĩ của tôi về Không - Có, Cái không - Cái có, và không, cũng như Hư vô, Vô cực.
    Như bài trước tôi đã viết rõ, sự phân biệt (của tôi) về Không - không - Cái không. Tôi tạm thời viết hoa chữ Cái Không và Cái Có để dễ phân biệt trong bài viết.
    Cái không, một khi đã có từ Cái, tức đã là một thứ mang tính phản ánh được, nhận thức được, nhưng nó không có một hoặc một số tính chất nào đó. Cái Không, hay rõ hơn là Cái Không Có, là ngược lại với Cái Có, nhưng cả hai đều thuộc về những thứ mà tư duy nhận thức, phản ánh và suy diễn, tập hợp được.
    không - viết thường - là một từ thông thường dùng trong ngôn ngữ, (zero, not, no, nill, none)
    Còn Không (viết hoa) - theo tôi - là một khái niệm, một phạm trù khác, thuộc về trừu tượng. Không, mang nghĩa không có Cái Có cũng không có Cái Không Có, không phản ánh cụ thể trực giác vào nhận thức con người.
    Nếu hỏi một người : Anh có tiền không?
    Người đó nói : Tôi không có tiền - anh ta có một Cái Không.
    Nhưng nếu đó là một người tiền sử, còn chưa hề biết tiền là cái gì, thì anh ta không thể trả lời được, bởi anh ta không biết tiền là cái gì nên làm sao biết được là mình có hay không có?
    Đó là một hình ảnh đơn giản của Không.
    Vì khái niệm trên nên tôi nói rằng "Cái Không và Cái Có nhiều lúc có thể coi là biểu hiện của Âm và Dương", bởi Cái Không và Cái Có là biểu hiện ra việc có và không có một thuộc tính nào đó. Tôi không có thuộc tính Nữ, đối với tính Nữ giới, tôi là một hình ảnh của Cái Không. Và tôi là nam, tôi là một hình ảnh của Cái Có đối với thuộc tính Nam.
    Tôi không hề đồng nhất Cái Không và Cái Có với Âm và Dương, mà tìm sự tương hợp giữa chúng. Tôi không vơ đũa cả nắm, và chắc cũng không tư duy đến mức vô lý không thể chấp nhận được.
    (Xin lỗi Dacthang, nhưng khi tranh luận bạn không nên dùng những cách nói võ đoán như trên khi bạn chưa đọc kĩ cũng như chưa hiểu được ý người viết)
    Nhận thức con người càng ngày càng tăng, thì càng nhiều Cái KhôngCái Có hình được biết đến, nhưng Không không vì thế giảm bớt mà ngược lại, càng nhiều thêm.
    Thời cổ đại, khi không phản ánh và nhận thức được về không khí, người ta nghĩ rằng chỗ "trống rỗng" thì không có gì hết.
    Vì thế mới gọi là không khí, không trung, và cho đó là một hình ảnh của Không.
    Nhưng khi hiểu biết hơn, người ta biết rằng nơi đó vẫn tràn ngập những vật chất, và rõ ràng con người cảm nhận được, phản ánh được. Không khí lại mang thuộc tính mất rồi. Nó chỉ là một Cái Không đối với mắt, mũi, chứ vẫn là Cái Có đối với tai, tay, và tư duy.
    Lúc đó, người ta nghĩ nơi không có cả không khí thì chắc là không có cái gì khác, và cho rằng đó thực sự là nơi của Không, nên gọi là Chân không (thực sự là Không).
    Nhưng đến nay, ta lại biết rằng ngay cả cái Chân Không thì cũng không phải là Không. Nó có thể là một Cái Không đối với các giác quan, với nhìn, với nghe, với ngửi, với nếm. Ta nói : Không có gì hết, không mùi vị, không nghe được, không nhìn được.....nhưng vẫn không phải là Không, bởi như Dacthang nói, nó vẫn chứa vô số yếu tố, và quan trọng nhất là con người vẫn tư duy và phản ánh được về nó.
    Như vậy khi càng nhận thức cao hơn, dường như khái niệm về
    Không càng bị đẩy lùi.
    Nhưng trong tư duy, ta không biết rằng rằng Không có thể hàm chứa những Cái Không và Cái Có hay không, con người chưa nhận thức được đến mức đó.
    Trước Bigbang, liệu có cái gì hay không?
    Thực ra con người cho đến nay không thể tư duy, không thể nhận thức, không thể phản ánh được về thời điểm đó. Ta chấp nhận rằng đó là Không.
    Khi nhận thức cao hơn, có lẽ đến lúc sẽ biết được trước Bigbang là gì, cái gì là nguồn của Bigbang. Thế thì có phải Không ngày hôm nay sẽ sinh ra Cái Không và Cái Có của ngày mai?
    Hư Vô hay Vô Cực trong lý thuyết phương Đông kia có thể hiểu là khởi nguồn, nơi, lúc mà chính con người không nhận thức được, để sinh ra một cái mà con người nhận thức được.
    Đạo - Vô vi - không phải là Cái Không, mà còn cao hơn, ở mức không phân biệt Cái Không và Cái Có. Đó là mức Không, mức Hư Vô, Đạo.
    Lão tử nói trong Đạo Đức kinh: Nếu đã viết ra được Đạo có nghĩa là gì, thì đó không còn là Đạo nữa.
    Câu nói đó cho thấy khái niệm Đạo - Không như thế nào.
    (Những điều này nhiều khi mang tính Triết học hơn là khoa học thực chứng)
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng

    Được chitto sửa chữa / chuyển vào 23:42 ngày 20/02/2003
  4. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13

    Rõ ràng về việc phân biệt này tiếng Việt ta còn nghèo nàn, rất khó để viết cho đúng ý nghĩa của tư duy.
    Như trong bài trên tôi phải dùng quá nhiều lần chữ Không, mặc dù không muốn thế (lại một lần nữa dùng, hì hì).
    Trung văn có các từ : Bất, Phi, Vô, Không
    Tiếng Anh có : Zero, No, Not, None, Null, Nil, Neither
    Tiếng Việt có mỗi : Không
    Quả là khó khi diễn tả.
    Hôm nay tôi đọc một loạt bài viết tranh luận khá hay về việc có Thượng Đế hay không.
    Thượng Đế không nhất thiết là Con người hoặc con người Siêu Việt, mà là một khái niệm Nguyên Thuỷ, một Quy Luật tối cao vô thượng, một Bản thể Chân Lý uyên nguyên Vô tận.
    Hiểu theo khái niệm đó thì Vô Cực - nơi vẫn có thể tồn tại Cái Không và Cái Có - cũng có thể là một kiểu Thượng Đế. Thượng Đế là nơi tàng giữ những hệ thống quy luật, chân lý mà con người càng ngày càng tìm cách tiếp cận.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  5. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13

    Rõ ràng về việc phân biệt này tiếng Việt ta còn nghèo nàn, rất khó để viết cho đúng ý nghĩa của tư duy.
    Như trong bài trên tôi phải dùng quá nhiều lần chữ Không, mặc dù không muốn thế (lại một lần nữa dùng, hì hì).
    Trung văn có các từ : Bất, Phi, Vô, Không
    Tiếng Anh có : Zero, No, Not, None, Null, Nil, Neither
    Tiếng Việt có mỗi : Không
    Quả là khó khi diễn tả.
    Hôm nay tôi đọc một loạt bài viết tranh luận khá hay về việc có Thượng Đế hay không.
    Thượng Đế không nhất thiết là Con người hoặc con người Siêu Việt, mà là một khái niệm Nguyên Thuỷ, một Quy Luật tối cao vô thượng, một Bản thể Chân Lý uyên nguyên Vô tận.
    Hiểu theo khái niệm đó thì Vô Cực - nơi vẫn có thể tồn tại Cái Không và Cái Có - cũng có thể là một kiểu Thượng Đế. Thượng Đế là nơi tàng giữ những hệ thống quy luật, chân lý mà con người càng ngày càng tìm cách tiếp cận.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  6. dacthang

    dacthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Cảm Ơn anh Chitto!Bây giờ thì em đã hiểu!
    Theo anh chitto thì trong tương lai các lý thuyết vật lý có đưa tâm lý vào trong đó không, ý nói là vật lý hoá các quy luật tâm lý ấy!
    A person start to live when he can live outside himself
  7. dacthang

    dacthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2003
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Cảm Ơn anh Chitto!Bây giờ thì em đã hiểu!
    Theo anh chitto thì trong tương lai các lý thuyết vật lý có đưa tâm lý vào trong đó không, ý nói là vật lý hoá các quy luật tâm lý ấy!
    A person start to live when he can live outside himself
  8. bigdog30784

    bigdog30784 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    902
    Đã được thích:
    0
    em không cho là như vậy.

    con chó là con chó con
    có đôi là đôi mắt tròn
  9. bigdog30784

    bigdog30784 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/07/2002
    Bài viết:
    902
    Đã được thích:
    0
    em không cho là như vậy.

    con chó là con chó con
    có đôi là đôi mắt tròn
  10. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Topic này hay quá, bác Chitto ạ. ;-)
    It may be rainin', but there's a rainbow above you

Chia sẻ trang này