1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vũ Trụ - Thiên Văn học Phương Đông

Chủ đề trong 'Thiên văn học' bởi Chitto, 04/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. crazyboy2001vn

    crazyboy2001vn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    1.113
    Đã được thích:
    0
    Anh chitto ơi sao anh giỏi thế ! EM có gắng xài mấy cai quyển sách của anh là mệt gần chết !
    Theo em chỉ có các hành tinh mới chuyển đọng tương đối.
    Vào đây để lớn lên trong sự thông thái, ra đi để phục vụ tốt hơn cho đất nước và đồng loại.
    [​IMG]
  2. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Tiện ảnh của đ/c Zazu, Chitto vẽ thêm mấy chữ vào các vì sao trong chòm sao Bắc Đẩu.
    Có thể thấy người Trung Hoa cổ đại không nhận thấy chỗ của ngôi sao Khai Dương thực ra là hai ngôi sao.
    Cũng không có gì là lạ, bởi họ chỉ quan sát bằng mắt thường.
    Cũng rất lưu ý là theo quan niệm Trung Hoa, phương vị
    trên bầu trời không giống phương vị dưới mặt đất.
    Người Trung Hoa cho rằng phương Bắc của Mặt đất mới chính là phương Trung Tâm của bầu trời.
    Do đó vị trí của chòm sao Bắc Đẩu được coi là trung tâm của bầu trời. Họ gọi đó là Trung Thiên Bắc Cực.
    Các vị vua khi ngồi lưng quay về Nam, mặt nhìn về Bắc, tức là nhìn về trung tâm bầu trời, vì coi mình là Thiên tử con trời nên phải luôn hướng về Cha - Trời.
    Nam Thiên môn - cửa trời phía nam là quan trọng nhất, vì cửa này nhìn xuống thế giới.
    Quan niệm này không có gì vô lý cả. Vì nếu ta đứng ở những nơi khác nhau trên mặt đất thì Cực Bắc luôn là phía Bắc của chúng ta. Nhưng nếu ta đứng ở ngay trên Cực Bắc của Trái Đất thì đâu là hướng Bắc đâu là Nam? Khi đó không có hướng Bắc nữa, và mọi hướng đều là hướng Nam. Như vậy có thể coi Cực Bắc là một trung tâm thế giới về phương vị.
    Xung quanh Trung Thiên (tức phía Bắc của trái đất) có các hướng của nó Đông Tây Nam Bắc. Các hướng của bầu trời không cố định như hướng trên mặt đất mà quay theo sự chuyển động của các chòm sao.
    Bốn phương này được đại diện bởi bốn chòm sao rất lớn là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ. (cũng ứng với 4 màu của 4 phương)
    -------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  3. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Tiện ảnh của đ/c Zazu, Chitto vẽ thêm mấy chữ vào các vì sao trong chòm sao Bắc Đẩu.
    Có thể thấy người Trung Hoa cổ đại không nhận thấy chỗ của ngôi sao Khai Dương thực ra là hai ngôi sao.
    Cũng không có gì là lạ, bởi họ chỉ quan sát bằng mắt thường.
    Cũng rất lưu ý là theo quan niệm Trung Hoa, phương vị
    trên bầu trời không giống phương vị dưới mặt đất.
    Người Trung Hoa cho rằng phương Bắc của Mặt đất mới chính là phương Trung Tâm của bầu trời.
    Do đó vị trí của chòm sao Bắc Đẩu được coi là trung tâm của bầu trời. Họ gọi đó là Trung Thiên Bắc Cực.
    Các vị vua khi ngồi lưng quay về Nam, mặt nhìn về Bắc, tức là nhìn về trung tâm bầu trời, vì coi mình là Thiên tử con trời nên phải luôn hướng về Cha - Trời.
    Nam Thiên môn - cửa trời phía nam là quan trọng nhất, vì cửa này nhìn xuống thế giới.
    Quan niệm này không có gì vô lý cả. Vì nếu ta đứng ở những nơi khác nhau trên mặt đất thì Cực Bắc luôn là phía Bắc của chúng ta. Nhưng nếu ta đứng ở ngay trên Cực Bắc của Trái Đất thì đâu là hướng Bắc đâu là Nam? Khi đó không có hướng Bắc nữa, và mọi hướng đều là hướng Nam. Như vậy có thể coi Cực Bắc là một trung tâm thế giới về phương vị.
    Xung quanh Trung Thiên (tức phía Bắc của trái đất) có các hướng của nó Đông Tây Nam Bắc. Các hướng của bầu trời không cố định như hướng trên mặt đất mà quay theo sự chuyển động của các chòm sao.
    Bốn phương này được đại diện bởi bốn chòm sao rất lớn là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ. (cũng ứng với 4 màu của 4 phương)
    -------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  4. crazyboy2001vn

    crazyboy2001vn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    1.113
    Đã được thích:
    0
    Anh Chitto ơi ! Anh có thể nói thêm về các từ Hán VIệt anh viét hoa được không ạ ?
    Em khoong hiểu nghĩa lắm ?
    Người Trung Hoa coi Thế Giới xung quanh là Vũ Trụ lớn còn con người là Vũ Trụ nhỏ.
    Anh có thể nói thêm về Vũ Trụ nhỏ và mối liên hệ giữa hai Vũ Trụ này được không ?
    Em đang rất mù mờ và muốn nghe !
    Vào đây để lớn lên trong sự thông thái, ra đi để phục vụ tốt hơn cho đất nước và đồng loại.
    [​IMG]
  5. crazyboy2001vn

    crazyboy2001vn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/02/2002
    Bài viết:
    1.113
    Đã được thích:
    0
    Anh Chitto ơi ! Anh có thể nói thêm về các từ Hán VIệt anh viét hoa được không ạ ?
    Em khoong hiểu nghĩa lắm ?
    Người Trung Hoa coi Thế Giới xung quanh là Vũ Trụ lớn còn con người là Vũ Trụ nhỏ.
    Anh có thể nói thêm về Vũ Trụ nhỏ và mối liên hệ giữa hai Vũ Trụ này được không ?
    Em đang rất mù mờ và muốn nghe !
    Vào đây để lớn lên trong sự thông thái, ra đi để phục vụ tốt hơn cho đất nước và đồng loại.
    [​IMG]
  6. Pakita

    Pakita Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/12/2001
    Bài viết:
    821
    Đã được thích:
    0
    Mạn phép bác Chitto em vào đây nói với Crazy dăm ba câu về chuyện vũ trụ nhớn, vũ trụ nhỏ.
    Cái này tớ đọc rồi nhưng chẳng nhớ được cái gì cụ thể cả. Chỉ biết căn cứ chủ yếu để người Trung Hoa cổ đại nói con người cũng là một vũ trụ thu nhỏ là vì mỗi con người là một bản thể toàn vẹn, một hệ thống, ờ phải rồi vấn đề là ở cái chữ hệ thống đó đó. Vũ trụ to đùng là một hệ thống, con người bé tẹo cũng là một hệ thống, mỗi con người là một hệ thống riêng (cũng có đầu ra đầu vào ).
    Tất cả những điều mà bạn thấy khó hiểu (hi hi tớ cũng thế)trong quan niệm của người Trung Hoa cổ đại về vũ trụ cũng có thể dùng để nói về hệ thống - con người. Ví dụ như trong cơ thể con người cũng có Am, có Dương. Khi bạn bị cảm lạnh thì người ta coi là trong người bạn phần Am đang lấn át phần dương.
    Ôi giời ơi, càng nói càng thấy ngọng. Thôi không nói nữa. Cái này mà hỏi mấy ông thầy lang thì chắc là các ông rành hơn. À mà có khi bác Chitto nói lại hay hơn cả mấy ông thầy lang đấy.
    Người rất nhỏ nên bộ lòng coi như bỏ
    Phông lỗi quá, có chỗ phải đánh không chính xác. Thông cảm cho tớ nhé.
    Được sửa chữa bởi - Pakita vào 21/04/2002 17:07
  7. Pakita

    Pakita Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/12/2001
    Bài viết:
    821
    Đã được thích:
    0
    Mạn phép bác Chitto em vào đây nói với Crazy dăm ba câu về chuyện vũ trụ nhớn, vũ trụ nhỏ.
    Cái này tớ đọc rồi nhưng chẳng nhớ được cái gì cụ thể cả. Chỉ biết căn cứ chủ yếu để người Trung Hoa cổ đại nói con người cũng là một vũ trụ thu nhỏ là vì mỗi con người là một bản thể toàn vẹn, một hệ thống, ờ phải rồi vấn đề là ở cái chữ hệ thống đó đó. Vũ trụ to đùng là một hệ thống, con người bé tẹo cũng là một hệ thống, mỗi con người là một hệ thống riêng (cũng có đầu ra đầu vào ).
    Tất cả những điều mà bạn thấy khó hiểu (hi hi tớ cũng thế)trong quan niệm của người Trung Hoa cổ đại về vũ trụ cũng có thể dùng để nói về hệ thống - con người. Ví dụ như trong cơ thể con người cũng có Am, có Dương. Khi bạn bị cảm lạnh thì người ta coi là trong người bạn phần Am đang lấn át phần dương.
    Ôi giời ơi, càng nói càng thấy ngọng. Thôi không nói nữa. Cái này mà hỏi mấy ông thầy lang thì chắc là các ông rành hơn. À mà có khi bác Chitto nói lại hay hơn cả mấy ông thầy lang đấy.
    Người rất nhỏ nên bộ lòng coi như bỏ
    Phông lỗi quá, có chỗ phải đánh không chính xác. Thông cảm cho tớ nhé.
    Được sửa chữa bởi - Pakita vào 21/04/2002 17:07
  8. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Tạm thời nói về Vũ trụ lớnnhỏ tí vậy. Mối liên hệ để lần sau.
    Thực ra tư tưởng Đại Thiên Vũ trụ (Vũ trụ lớn - Tự nhiên) và Tiểu thiên Vũ trụ (Vũ trụ nhỏ - con người) có chịu ảnh hưởng một phần của tư tưởng Phật giáo.
    Vũ trụ là Tổng hoà của Âm Dương, là một tổng thể (hay Hệ thống như Pakita). Bao giờ một tổng thể cũng gồm hai phần ÂmDương hợp thành, nhưng không thể tách thành một phần Âm và một phần Dương riêng biệt. Giống như Nam châm vậy. Và đặc biệt là Trong Âm có Dươngtrong Dương có Âm.
    Nếu coi Nhân loại là một Tổng thể thì gồm ÂmDương - Nam và Nữ.
    Nhưng không phải người Nam thì toàn là Dương. Xét trong Nhân loại, so sánh với bên cạnh là Nữ thì họ mang thuộc tính Dương, nhưng nếu xét riêng họ thì lại là một tổng thể mới của Âm và Dương.
    Đại thiên Vũ trụ tức Vũ trụ Tự nhiên Chitto đã nói qua rồi, đặc biệt bốn chu kỳ Thái Dương, Thiếu Dương, Thiếu Âm, Thái Âm.
    Đạo Phật có tương ứng bốn giai đoạn của Đại thiên Vũ trụ là Thành - Trụ - Hoại - Không.
    (Với sự vật thông thường là Sinh - Trụ - Dị - Diệt)
    Với một con người nào đó, có nhiều cách để phân tách thuộc tính ÂmDương của họ. Ví dụ thể xác là Dương thì Ý thức (hoặc tên khác là Linh hồn) là Âm.
    Nếu trong tổng thể Ý thức thì Lý trí có thể coi là Dương và Tình cảm là Âm. Nếu tổng thể Lý trí thì Thiện là Dương mà Ác là Âm. Cứ thế phân chia mãi không thể hết được.
    Nếu tổng thể Thể xác: quá trình Tăng trưởng là Dương thì Suy thoái, lão hoá là Âm; quá trình tích tụ là Dương thì tiêu hao là Âm....
    Nếu xét toàn bộ chu kỳ sống của con người là một chu kỳ Âm Dương thì cũng không ngoài Thái Dương, Thiếu Dương, Thiếu Âm, Thái Âm.
    Con người sau khi sinh ra thì tăng trưởng phát triển rất nhanh trong những thời gian đầu. Cả thể chất và ý thức đều đang trong chu kỳ Thái Dương.
    (Khoa học cho thấy con người từ 0-5 tuổi thu thập lượng thông tin bằng tổng số thông tin trong cả cuộc đời còn lại thu thập vì đó là những thông tin cơ bản: nhìn, nghe, nói, hành động)
    Sau đó con người tăng trưởng chậm dần. Vẫn tăng nhưng chậm lại: Thiếu Dương. Và đến 25 tuổi thể chất không tăng trưởng nữa. Thời kỳ Dương của đời sống thể chất dừng lại.
    Từ đây thời kỳ suy thoái bắt đầu. Suy thoái lúc đầu rất chậm gần như không nhận thấy, Thiếu Âm của con người thường rất dài. Còn khi họ suy thoái và nhanh chóng sụp đổ vào giai đoạn Thái Âm thì đã sắp kết thúc một vòng tròn của cuộc sống.
    Tương ứng với Đạo Phật là Sinh, lão, bệnh, tử
    Nhưng trong Âm có Dương, trong Dương có Âm. Không phải trong thời kỳ tăng trưởng nhanh là hoàn toàn không có suy thoái. Ngay cả khi con người tăng trưởng nhanh nhất thì hàng ngày cũng có hàng triệu tế bào già lão và chết đi, để được thay thế bằng những tế bào mới. Nhưng sự sinh sôi nhanh và nhiều hơn lượng chết đi, hay Dương đang mạnh hơn Âm. Ngược lại trong thời kỳ già lão, thì vẫn có hàng triệu tế bào sinh ra, lớn lên, nhưng lượng chết đi nhiều hơn, Âm lấn át.
    Với một tế bào cũng phải qua các chu kỳ : hình thành, phát triển, suy thoái và chết đi.
    Nghĩa là nếu phân tách về mặt thể chất, thì thuyết Âm Dương trong Vũ trụ như thế nào thì với con người cũng như vậy.
    Mặt Ý thức: Nếu coi Tri thức là Dương, Tiềm thức là Âm, thì hai cái luôn quyện chặt và còn phức tạp hơn thể chất.
    Coi quá trình tích luỹ (nhớ) là Dương, quá trình thải loại (quên) là Âm thì con người cũng không khác Vũ trụ.
    Khi trẻ, học nhiều nhớ nhiều, Thái Dương của kiến thức.
    Lớn dần, quá trình nhớ chậm lại, không thể học nhiều như trước, là Thiếu Dương. Và rồi đến giai đoạn quên, quên nhanh thành lú lẫn. Thiếu ÂmThái Âm của kiến thức vận động trong Tri thức.
    Không phải trong giai đoạn Thái Dương chỉ có nhớ mà không quên. Luôn luôn có quên, tức là trong Dương có Âm và ngược lại, khi quên nhiều điều thì người ta lại nhớ đến một số điều (có khi vô bổ). Và ngay khi quên, thực ra lại cũng có thể là nhớ vào trong Tiềm thức.
    Bốn giai đoạn của trí tuệ không nhất thiết trùng với thể chất.
    Đấy mới là Thể chất và Trí tuệ.
    Còn nếu nói Tình cảm, Tinh thần rộng hơn thì còn phức tạp nữa. Và nếu lại còn xét thêm hành động cá nhân, hành động xã hội....(để lúc khác không người đọc chán quá).
    Vậy mỗi con người phức tạp có kém gì một vũ trụ? Vũ trụ có gì thì con người xét về một khía cạnh nào đó cũng có cái đó. Vũ trụ huyền bí bao nhiêu thì con người có khi còn khó hiểu hơn.
    Điều cơ bản là Âm Dương phải hoà hợp.
    Một đứa trẻ bị mắc bệnh Lùn già, đang là Thái Dương của cuộc đời, bỗng Âm lấn át, chuyển nhanh sang Thái Âm. Nó chỉ 10 tuổi mà thể chất đã như một ông già. Vòng tròn quá ngắn.
    Một đứa trẻ tích luỹ năng lượng (Dương) nhưng cũng cần tiêu hao (Âm). Nếu tích luỹ mà không vận động cho tiêu hao (Dương thịnh Âm suy) thì chả hay ho gì. Nó bị bệnh.
    Ngược lại tích luỹ ít mà tiêu hao nhiều thì lao lực.
    Y học Trung Hoa cho con người có các đường Kinh (Dương) và các đường Lạc (Âm) khi Kinh và Lạc gặp nhau thì cho một Huyệt.
    Đại thiên Vũ trụ và Tiểu thiên Vũ trụ quan hệ mật thiết với nhau. Để bài sau vậy, dài quá rồi.
    -------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  9. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Tạm thời nói về Vũ trụ lớnnhỏ tí vậy. Mối liên hệ để lần sau.
    Thực ra tư tưởng Đại Thiên Vũ trụ (Vũ trụ lớn - Tự nhiên) và Tiểu thiên Vũ trụ (Vũ trụ nhỏ - con người) có chịu ảnh hưởng một phần của tư tưởng Phật giáo.
    Vũ trụ là Tổng hoà của Âm Dương, là một tổng thể (hay Hệ thống như Pakita). Bao giờ một tổng thể cũng gồm hai phần ÂmDương hợp thành, nhưng không thể tách thành một phần Âm và một phần Dương riêng biệt. Giống như Nam châm vậy. Và đặc biệt là Trong Âm có Dươngtrong Dương có Âm.
    Nếu coi Nhân loại là một Tổng thể thì gồm ÂmDương - Nam và Nữ.
    Nhưng không phải người Nam thì toàn là Dương. Xét trong Nhân loại, so sánh với bên cạnh là Nữ thì họ mang thuộc tính Dương, nhưng nếu xét riêng họ thì lại là một tổng thể mới của Âm và Dương.
    Đại thiên Vũ trụ tức Vũ trụ Tự nhiên Chitto đã nói qua rồi, đặc biệt bốn chu kỳ Thái Dương, Thiếu Dương, Thiếu Âm, Thái Âm.
    Đạo Phật có tương ứng bốn giai đoạn của Đại thiên Vũ trụ là Thành - Trụ - Hoại - Không.
    (Với sự vật thông thường là Sinh - Trụ - Dị - Diệt)
    Với một con người nào đó, có nhiều cách để phân tách thuộc tính ÂmDương của họ. Ví dụ thể xác là Dương thì Ý thức (hoặc tên khác là Linh hồn) là Âm.
    Nếu trong tổng thể Ý thức thì Lý trí có thể coi là Dương và Tình cảm là Âm. Nếu tổng thể Lý trí thì Thiện là Dương mà Ác là Âm. Cứ thế phân chia mãi không thể hết được.
    Nếu tổng thể Thể xác: quá trình Tăng trưởng là Dương thì Suy thoái, lão hoá là Âm; quá trình tích tụ là Dương thì tiêu hao là Âm....
    Nếu xét toàn bộ chu kỳ sống của con người là một chu kỳ Âm Dương thì cũng không ngoài Thái Dương, Thiếu Dương, Thiếu Âm, Thái Âm.
    Con người sau khi sinh ra thì tăng trưởng phát triển rất nhanh trong những thời gian đầu. Cả thể chất và ý thức đều đang trong chu kỳ Thái Dương.
    (Khoa học cho thấy con người từ 0-5 tuổi thu thập lượng thông tin bằng tổng số thông tin trong cả cuộc đời còn lại thu thập vì đó là những thông tin cơ bản: nhìn, nghe, nói, hành động)
    Sau đó con người tăng trưởng chậm dần. Vẫn tăng nhưng chậm lại: Thiếu Dương. Và đến 25 tuổi thể chất không tăng trưởng nữa. Thời kỳ Dương của đời sống thể chất dừng lại.
    Từ đây thời kỳ suy thoái bắt đầu. Suy thoái lúc đầu rất chậm gần như không nhận thấy, Thiếu Âm của con người thường rất dài. Còn khi họ suy thoái và nhanh chóng sụp đổ vào giai đoạn Thái Âm thì đã sắp kết thúc một vòng tròn của cuộc sống.
    Tương ứng với Đạo Phật là Sinh, lão, bệnh, tử
    Nhưng trong Âm có Dương, trong Dương có Âm. Không phải trong thời kỳ tăng trưởng nhanh là hoàn toàn không có suy thoái. Ngay cả khi con người tăng trưởng nhanh nhất thì hàng ngày cũng có hàng triệu tế bào già lão và chết đi, để được thay thế bằng những tế bào mới. Nhưng sự sinh sôi nhanh và nhiều hơn lượng chết đi, hay Dương đang mạnh hơn Âm. Ngược lại trong thời kỳ già lão, thì vẫn có hàng triệu tế bào sinh ra, lớn lên, nhưng lượng chết đi nhiều hơn, Âm lấn át.
    Với một tế bào cũng phải qua các chu kỳ : hình thành, phát triển, suy thoái và chết đi.
    Nghĩa là nếu phân tách về mặt thể chất, thì thuyết Âm Dương trong Vũ trụ như thế nào thì với con người cũng như vậy.
    Mặt Ý thức: Nếu coi Tri thức là Dương, Tiềm thức là Âm, thì hai cái luôn quyện chặt và còn phức tạp hơn thể chất.
    Coi quá trình tích luỹ (nhớ) là Dương, quá trình thải loại (quên) là Âm thì con người cũng không khác Vũ trụ.
    Khi trẻ, học nhiều nhớ nhiều, Thái Dương của kiến thức.
    Lớn dần, quá trình nhớ chậm lại, không thể học nhiều như trước, là Thiếu Dương. Và rồi đến giai đoạn quên, quên nhanh thành lú lẫn. Thiếu ÂmThái Âm của kiến thức vận động trong Tri thức.
    Không phải trong giai đoạn Thái Dương chỉ có nhớ mà không quên. Luôn luôn có quên, tức là trong Dương có Âm và ngược lại, khi quên nhiều điều thì người ta lại nhớ đến một số điều (có khi vô bổ). Và ngay khi quên, thực ra lại cũng có thể là nhớ vào trong Tiềm thức.
    Bốn giai đoạn của trí tuệ không nhất thiết trùng với thể chất.
    Đấy mới là Thể chất và Trí tuệ.
    Còn nếu nói Tình cảm, Tinh thần rộng hơn thì còn phức tạp nữa. Và nếu lại còn xét thêm hành động cá nhân, hành động xã hội....(để lúc khác không người đọc chán quá).
    Vậy mỗi con người phức tạp có kém gì một vũ trụ? Vũ trụ có gì thì con người xét về một khía cạnh nào đó cũng có cái đó. Vũ trụ huyền bí bao nhiêu thì con người có khi còn khó hiểu hơn.
    Điều cơ bản là Âm Dương phải hoà hợp.
    Một đứa trẻ bị mắc bệnh Lùn già, đang là Thái Dương của cuộc đời, bỗng Âm lấn át, chuyển nhanh sang Thái Âm. Nó chỉ 10 tuổi mà thể chất đã như một ông già. Vòng tròn quá ngắn.
    Một đứa trẻ tích luỹ năng lượng (Dương) nhưng cũng cần tiêu hao (Âm). Nếu tích luỹ mà không vận động cho tiêu hao (Dương thịnh Âm suy) thì chả hay ho gì. Nó bị bệnh.
    Ngược lại tích luỹ ít mà tiêu hao nhiều thì lao lực.
    Y học Trung Hoa cho con người có các đường Kinh (Dương) và các đường Lạc (Âm) khi Kinh và Lạc gặp nhau thì cho một Huyệt.
    Đại thiên Vũ trụ và Tiểu thiên Vũ trụ quan hệ mật thiết với nhau. Để bài sau vậy, dài quá rồi.
    -------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  10. Attheng

    Attheng Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/03/2002
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    hu hu xem các bác thảo luận mà thấy thèm ! tại sao mèn lại ko nghiên cứu về trung quậc nhẩy !huhu
    Attheng

Chia sẻ trang này