1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vụ vinh Bắc Bộ

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi flyingmagician, 01/11/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Vụ vinh Bắc Bộ

    Vụ này đã từng được bàn nát nước ra rồi nhưng bây giờ lại thấy có bài, đăng lên cho bà con đọc.
    Hôm nọ mới đọc quyển Digita Fortress của Dan Brown về NSA bây giờ lại có tin NSA có liên quan tới vụ này.
    http://www1.dantri.com.vn/Thegioi/2005/11/85833.vip

    Mỹ che đậy sự thật về sự kiện Vịnh Bắc Bộ


    Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert S. McNamara trình bày với các phóng viên năm 1964 về ngày tấn công Vịnh Bắc Bộ.
    Cục An ninh Quốc gia Mỹ NSA đã giữ bí mật từ năm 2001 những phát hiện của nhà sử học Robert J. Hanyok về sự kiện Vịnh Bắc Bộ - sự kiện vốn được xem như nguyên cớ để Mỹ phát động chiến tranh với Việt Nam.


    Nhà sử học cáo buộc rằng, cơ quan nghe trộm và bẻ mật mã của Mỹ đã bóp méo sự thật, đến mức họ làm như thể miền Bắc Việt Nam đã tấn công các tàu chiến Mỹ trên Vịnh Bắc Bộ vào ngày 4/8/1964, hai ngày sau một cuộc đụng độ trước đó. Tổng thống Lyndon Johnson dựa vào sự kiện này để thuyết phục Quốc hội ủng hộ cuộc tấn công quân sự ở Việt Nam.



    Thực ra, trong những năm gần đây hầu hết các nhà sử học đã kết luận không có cuộc tấn công thứ hai ở Vịnh Bắc Bộ, nhưng Hanyok là người của NSA nên có đầy đủ tài liệu, bằng chứng về sự giả dối trên.



    Nhà sử học Hanyok phát hiện một bản dịch bị sửa chữa về thời gian, dịch sai từ thông tin bằng tiếng Việt, trích dẫn những thông tin tình báo có lựa chọn. Và ông cho rằng các quan chức NSA đã cố tình làm sai lệch bằng chứng.



    Ví dụ đoạn ?oChúng ta hi sinh 2 đồng chí? ?" đề cập đến mất mát của lực lượng miền Bắc Việt Nam trong lần đụng độ ngày 2/8/1964 với các tàu chiến Mỹ - được dịch thành: ?oChúng ta hi sinh mất 2 con tàu?. Đoạn dịch sai này được sử dụng như một bằng chứng về việc lực lượng Bắc Việt Nam đã mất tàu chiến trong cuộc đụng độ mới ngày 4/8/1964.



    Phát hiện của Hanyok được đăng trên tạp chí nội bộ NSA năm 2001 và nhiều nhà sử học yêu cầu công bố rộng rãi cho công chúng. Tuy nhiên, yêu cầu của giới sử học đã bị bác bỏ và ngăn chặn bởi những nhà hoạch định chính sách cấp cao của Chính phủ Mỹ.



    Nhà sử học độc lập Matthew M. Aid, đã từng đọc tài liệu của Hanyok, khẳng định sẽ nói hết mọi chuyện với người dân Mỹ trong thời gian tới.



    Ông Aid cho biết, lúc đầu nhà sử học Hanyok nghĩ rằng đây đơn giản chỉ là một lỗi lầm của cơ quan nghe lén và bẻ mật mã. Tuy nhiên, sau nhiều tháng nghiên cứu tài liệu của NSA, ông Hanyok kết luận rằng, các quan chức của NSA đã phát hiện ngay ra lỗi lầm của họ, nhưng cố tình che đậy và để nó trở thành một bằng chứng cho Tổng thống phát động cuộc chiến tranh với Việt Nam.



    Ông Don Weber, phát ngôn viên NSA, cho biết bài báo của nhà sử học Hanyok đáng ra được công bố rộng rãi vào tháng 11/2001, nhưng điều này đã không thể thực hiện vì nhiều sức ép. Các quan chức tình báo Mỹ lý giải rằng phải trì hoãn công bố phát hiện của nhà sử học Hanyok về sự kiện Vịnh Bắc bộ là vì không muốn nó ảnh hưởng tới cuộc chiến Iraq.



    Nhiều nhà sử học tin rằng, thậm chí không có sự kiện Vịnh Bắc bộ, Tổng thống Johnson cũng có thể tìm nguyên cớ khác để phát động chiến tranh. Theo các nhà sử học, chính Tổng thống Johnson bộc lộ rõ việc ông biết sự kiện Vịnh Bắc bộ là giả dối.



    Tổng thống từng nói với Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ George Ball rằng: ?oChết tiệt, những thủy thủ ngu ngốc và ngớ ngẩn này đã bắn vào những con cá chuồn?.



    Cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert S. McNamara, nhân vật chính trong sự kiện Vịnh Bắc Bộ, nay đã 89 tuổi vẫn một mực cho rằng, ông không biết tý gì về những thông tin tình báo bị cố tình dịch sai trên.
  2. langtudien

    langtudien Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/06/2004
    Bài viết:
    1.060
    Đã được thích:
    0
    Vụ này tớ nhớ trong hồi ký của sĩ quan tình báo CIA nào đó cũng nhắc đến thì phải, bây giờ thì mất tăm, muốn đọc lại cũng tìm không ra, có ai biết thì cho tớ xin với !
    Vụ này với rất quan trọng, vì nó chứng minh được rằng quân đội Mẽo qua Việt Nam là để xâm lược, ngoài ra còngiúp các chú Nguỵ con hiểu thế nào là sự thật. Và các chú có bị nhồi sọ hay không. Cám ơn !

  3. raklei

    raklei Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    Theo tài liệu của Hải Quân Hoa Kỳ, ngay từ lúc 5 giờ chiều, Bộ Tư Lệnh Hải Quân Việt Nam tại Hải Phòng đã gửi công điện cho Swatow T-142 để thông báo vị trí của các chiến hạm Hoa Kỳ lúc 1445H.
    Một công điện thứ nhì vào khoảng 2000H ra lệnh cho các tiểu đĩnh T-142, T-333 và có thể cả T-333 nếu được sửa chữa kịp thời "sẵn sàng hành động" nhưng không xác định mục tiêu. Tuy Hoa Kỳ đoán rằng mục tiêu là các chiến hạm Hoa Kỳ, nhưng cũng rất có thể là các PTF của Lực Lượng Hải Tuần.
    Tới khoảng 8 giờ 30 tối, các Khu Trục Hạm Hoa Kỳ tăng tốc độ từ 12 knots lên 20 knots. Đồng thời Hải Đội Trưởng Herrick thông báo mẫu hạm Ticonderoga ông đã nhận được nguồn tin các tiểu đĩnh Bắc Việt sắp sửa tấn công nên đổi đường về hướng Đông Nam với vận tốc tối đa để rời xa vùng bờ biển Bắc Việt.
    Theo nhật ký Trung Tâm Chiến Báo (CIC - Combat Information Center) của Khu Trục Hạm Maddox và báo cáo hậu hành quân của Khu Trục Hạm Turney Joy, hồi 8 giờ 46 tối, radar của Khu Trục Hạm Maddox phát hiện một tiểu đĩnh cách xa 36.4 miles, vận tốc 33 knots, hướng đi 170 độ (Nam Tây Nam). Tiểu đĩnh này được đặt tên là Skunk N (November - Skunk phát hiện đầu tiên trong ngày được đặt tên là Alpha, sau đó là Bravo v.v...).
    Sau đó, radar phát hiện thêm hai tiểu đĩnh nữa. Hồi 8 giờ 48 tối, phát hiện Skunk O (Oscar) cách xa 34 miles, ở hướng 044 độ, vận tốc 28 knots. Hồi 8 giờ 50 tối phát hiện Skunk P (Papa) cách xa 36.6 miles ở hướng 060 độ, vận tốc 40 knots.
    Chiến hạm Maddox vào nhiệm sở tác chiến lúc 8 giờ 58 tối. Hồi 9 giờ 04 tối, Hải Đội Trưởng Herrick thông báo Khu Trục Hạm Turner Joy vị trí của các "Skunks" và ra lệnh vào nhiệm sở tác chiến.
    Radar trên chiến hạm Tuner Joy tạm thời đổi qua tầm xa trong một thời gian ngắn để theo dõi và cũng phát hiện các Skunks này. Tiếp theo đó, chiến hạm Maddox còn phát hiện thêm các Skunks R (Roméo) và S (Sierra) nhưng sau khi theo dõi một thời gian mới biết là các hồi-ba giả do thời tiết xấu gây ra.
    Hồi 9 giờ 15 tối, radar phát hiện ba phi cơ lạ (bogeys), hướng 287 độ, khoảng cách 28 hải lý. Hải Đội Trưởng Herrick báo cho mẫu hạm Ticonderoga biết ông đang bị các tiểu đĩnh và phi cơ lạ theo dõi.
    Mẫu hạm Ticonderoga lập tức phản ứng bằng cách cho sáu phi cơ cất cánh gồm hai chiếc loại Skyraiders, hai F-8 Crudaders và hai AD-4 Skyhawks để yểm trợ. Trong lúc này, vị trí của các Skunks N, O và P vẫn còn ở bắc và di chuyển về hướng Tây trong khi các chiến hạm Hoa Kỳ di chuyển hết tốc độ về hướng Nam nên khoảng cách đôi bên ngày càng xa. Tới khoảng 9 giờ 45, radar mất hồi ba của các Skunks.
    Hồi 10 giờ 08 tối, radar trên chiến hạm Maddox phát hiện thêm một Skunk mới, đặt tên là U (Uniform) ở hướng 90 độ (3 giờ), khoảng cách 15 miles, đường đi 214 độ. Sau một thời gian theo dõi kỹ càng, cả 2 chiến hạm Maddox và Turner Joy đều phát giác đây không phải là một mà là một nhóm gồm ba hay bốn tiểu đĩnh chạy rất gần nhau.
    Lúc này, các phi cơ của mẫu hạm Ticonderoga đã đến bao vùng. Trung Tá phi công James Stockđale nhìn thấy các lượn sóng sau chiến hạm Hoa Kỳ vào lúc 10 giờ 08 tối. Trong vòng một tiếng rưỡi đồng hồ, phi cơ của ông bay thấp dưới 1,000 feet và lúc nào cũng nhìn thấy rõ các Khu Trục Hạm vì nước biển có nhiều lân tinh nên các lượng sóng sau chiến hạm rất sáng.
    Hồi 10 giờ 17 tối, ngay sau khi phát hiện Skunk U, các chiến hạm hướng dẫn phi cơ tới để tìm kiếm. Tuy phi công không nhìn thấy bằng mằt thường, nhưng Skunk U vẫn hiện rõ trên màn ảnh radar của các chiến hạm. Tới khoảng 10 giờ 33 tối, Skunk U chỉ còn cách chừng 11.5 miles rồi đột nhiên biến mất.
    Hồi 10 giờ 31 tối, hai chiến hạm phát hiện nhiều hồi-ba mới ngay trước mũi, khoảng cách trên 30 hải lý nhưng khám phá ra đây chỉ là những hồi-ba giả do thới tiết xấu.
    Hồi 10 giờ 34 tối, radar trên Khu Trục Hạm Maddox phát hiện thêm một hồi-ba mới ở hướng 93 độ (3 giờ), khoảng cách 9,800 yards, vận tốc từ 35 đến 40 knots, đặt tên là Skunk V (Victor). Radar hải pháo lập tức khóa vào mục tiêu nhưng chỉ một lát sau chưa kịp bắn thì mục tiêu đã biến mất.
    Skunk V, sau khi hướng về Khu Trục Hạm Maddox, hồi 10 giờ 37 tối, đột ngột quẹo trái khi còn cách chiến hạm 6,200 yards giống như khi vừa phóng xong ngư lôi. Giàn hải pháo 76 ly trên Khu Trục Hạm Maddox lập tức khai hỏa.
    Cùng lúc đó vào lúc 10 giờ tối, radar trên chiến hạm Turney Joy phát hiện một hồi ba khác ở hướng 86 độ (khoảng 3 giờ), khoảng cách 8,000 yards, đường đi 210 độ, đặt tên là Skunk V-1.
    Hồi 10 giờ 39 tối, ụ súng phía sau lái khai hỏa và nhưng bắn sau hai phút vì radar hải pháo không còn phát hiện mục tiêu. Nhân viên phụ trách radar cho biết họ quan sát thấy ba quả đạn 127 nổ ngay trên mục tiêu và sau đó Skunk V-1 biến mất trên màn ảnh.
    Bên chiến hạm Maddox, ngay khi Skunk V quẹo gắt, chuyên viên Sonar báo cáo nghe thấy tiếng động của chân vịt khả nghi. Hải Đội Trưởng Herrick cho rằng đây là tiếng chân vịt của ngư lôi do Skunk V vừa phóng ra ở hướng 051 độ nên cả hai chiến hạm cùng quẹo gắt qua phải để tránh.
    Ba thủy thủ trên chiến hạm Turner Joy xác nhận trông thấy sóng của ngư lôi lướt qua bên tả hạm từ sau lái đến trước mũi. Vì nhân viên radar trên chiến hạm Maddox phát hiện nhiều tiếng động khả nghi giống tiếng chân vịt của ngư lôi nên hai chiến hạm phải quẹo gắt nhiều lần để tránh.
    Theo báo cáo, Khu Trục Hạm Maddox vận chuyển tránh ngư lôi tổng cộng 26 lần. Dần dần, vì có quá nhiều báo cáo về tiếng ngư lôi, Hạm Trưởng Ogier cho rằng đây chỉ là những tiếng động giả vì may ra chỉ có vài ba tiểu đĩnh Bắc Việt với vài quả ngư lôi, làm gì có nhiều tiếng ngư lôi như vậy. Do đó, ông không vận chuyển lẩn tránh nữa.
    Có điều khá lạ là trong khi Sonar của Khu Trục Hạm Maddox phát hiện rất nhiều tiếng động ngư lôi thì Turner Joy lại không nghe thấy gì. Ngược lại, radar của Turner Joy phát hiện nhiều hồi ba trên mặt biển nhưng Maddox lại không thấy. Sau này Hạm Trưởng Ogier ước đoán có thể vì tần số cũng như sự khác biệt về đặc tính của máy móc điện tử trên hai chiến hạm nên các hồi ba giả hiện ra hay không.
    Trong khi đó, các phi cơ được hướng dẫn đến các vị trí của Skunks do radar phát hiện nhưng vẫn không tìm thấy một tiểu đĩnh Bắc Việt nào. Các phi cơ không thám và bao vùng cũng không nhìn thấy đạn nổ trên mục tiêu.
    Hồi 10 giờ 42 tối, Hải Đội Trưởng Herrick báo cáo ông bắt đầu khai hỏa và hồi 10 giờ 52, các chiến hạm bị tấn công bằng ngư lôi. Tổng cộng, hai chiến hạn bắn chừng 300 quả đạn, đa số là đạn 127 từ Khu Trục Hạm Turner Joy. Turner Joy cũng thả nhiều thủy lựu đạn (depth charge) điều chỉnh ở tầm nông để phá các ngư lôi.
    Căn cứ vào các tin tức trái ngược, số Skunks và mục tiêu phát hiện và nhất là việc phi cơ không tìm thấy một tiểu đĩnh nào, Hải Đội Trưởng Herrick là người đầu tiên nghi ngờ các chiến hạm Hoa Kỳ đã chỉ bắn vào các mục tiêu tưởng tượng. Khoảng 1 giờ 27 sáng, ông báo cáo rất có thể vì thời tiết xấu đã khiến cho các chiến hạm phát hiện nhiều mục tiêu cũng như ngư lôi giả.
    Sáng ngày hôm sau, 5 tháng 8, hai Khu Trục Hạm và nhiều phi cơ Hoa Kỳ trở lại vùng hoạt động đêm trước nhưng không tìm thấy vết dầu loang hay bất cứ dấu vết nào của tiểu đĩnh Bắc Việt bị bắn chìm.
    Sau này, khi cả ba ngư lôi đĩnh T-333, T-336 và T339 bị phi cơ Hoa Kỳ đánh chìm vào ngày 1 tháng 7 năm 1966, có 19 thủy thủ Bắc Việt bị bắt sống. Các tù binh này đều khai rằng Bắc Việt chỉ có 12 ngư lôi đĩnh do Nga viện trợ và không có chiếc nào tham chiến vào đêm 4 tháng 8.
    Trong báo cáo của tướng ********* Hoàng Văn Thái cũng cho biết trong đêm 4 tháng 8 khi các chiến hạm Hoa Kỳ bắn trái sáng và đạn nổ ngoài khơi vịnh Bắc Việt, phía ********* gửi công điện thượng khẩn hỏi các đồng chí Trung Cộng xem có phải họ đang đánh nhau với đế quốc Mỹ không. Phía Trung Cộng cũng gửi cho Việt Công một công điện tương tự. Cả đôi bên đều trả lời "không."
  4. raklei

    raklei Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  5. eskimot09

    eskimot09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    Có phải bác nói đến Hồi ký này không: (Trích hồi ký của Daniel Ellsberg, người tiết lộ ?oHồ sơ mật Lầu Năm Góc?). Link đây bác này: http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=44320&ChannelID=119
    "Năm 1971, Daniel Ellsberg lần đầu tiên tiết lộ những thông tin mật về lịch sử cuộc chiến VN cho tờ ?oNew York Times? và một số báo khác, gọi là ?oHồ sơ mật Lầu Năm Góc?. Năm ngoái, Daniel Ellsberg tung ra hồi ký ?oSecrets - a memoir of Vietnam and the Pentagon papers? (Bí mật: hồi ký về Việt Nam và hồ sơ Lầu Năm Góc). Các tiết lộ của Ellsberg một lần nữa cho thấy cuộc chiến của Mỹ ở VN là một sự lừa dối từ đầu đến đuôi. Như đoạn trong chương 1:
    Sáng thứ ba 4-8-1964, lần đầu tiên tôi nhận nhiệm sở mới tại Lầu Năm Góc. Một tùy phái đem đến một bức điện cho sếp của tôi. Do phụ tá bộ trưởng John McNaughton đã đi ra ngoài, các thư ký bảo anh ta đưa bức điện cho tôi, tân phụ tá đặc biệt Bộ Quốc phòng.
    Bức điện đó của đại tá John J. Herrick, tư lệnh hải đội gồm hai tàu khu trục trong vịnh Bắc bộ, báo tin đang bị tàu tuần tiểu Bắc VN tấn công và ông ta đã nổ súng bắn trả. Thủy thủ trực sonar trên tàu chỉ huy của Herrick, chiếc Maddox, nghe thấy tiếng thủy lôi, và có tiếng thủy lôi khác vọt qua khỏi tàu Turner Joy. ...
    Vài phút sau, Herrick lại báo cáo có thủy lôi khác, rằng các chiến hạm do ông ta chỉ huy đã nô súng đánh trả, và có lẽ đã phá hủy một tàu đối phương, rằng họ đã chỉ nổ súng bắn qua màn hình radar chứ không do ?omắt thấy?.
    Các bức điện thật sống động. ?oCác thủy lôi bắn trật chúng tôi. Lại thêm thủy lôi khác nữa. Bốn thủy lôi dưới nước, năm thủy lôi dưới nước. Đã tránh được sáu thủy lôi?. Có đến 9, rồi 14, rồi 26 thủy lôi bắn vào hai chiếc tàu của Herrick: thủy lôi lúc nhúc trên biển. Lại có thêm tàu đối phương bị bắn trúng, ít nhất một chiếc chìm. Cuộc đụng độ kéo dài 45 phút đến 1 giờ. Thế rồi tất cả đột ngột chấm dứt. Một bức điện được gửi đến, không đầy đủ chi tiết, song cũng đủ để đạt câu hỏi về tất cả những bức điện trước.
    Herrick viết: ?oNhìn lại diễn biến cho thấy một số cuộc đụng độ và phóng thủy lôi là mơ hồ đáng nghi ngờ. Thời tiết xấu đã tác động đến radar và sonar. Tàu Maddox đã không nhìn thấy bất cứ gì. Đề nghị đánh giá lại tình hình trước khi tiến hành bất cứ hành động gì?.
    Thông tin mới này là cả một gáo nước lạnh. Các bức điện mới của Herrick đã chẳng làm chậm đi những chuẩn bị của Washington cho một cuộc không kích trả đũa thật sớm càng tốt"

    Tôi post luôn phần còn lại của cái Link đấy nhé. Cái này không thuộc hồi ký của Ellsberg mà là tài liệu của tiến sĩ Prados viện đại học Washington công bố 4/8/2004:
    ?o...Gần đây, sự kiện vịnh Bắc bộ thường được viện dẫn đến, gắn với cuộc chiến tranh tại Iraq, nơi chính quyền Tổng thống George Bush cũng nêu ra như là những mối đe dọa đối với Mỹ nhằm đạt đến việc quốc hội chấp thuận sử dụng vũ lực. Một lần nữa các đòi hỏi này cho thấy chúng dựa trên các chứng cứ tình báo mơ hồ và còn có thể bị ngụy tạo.
    40 năm trước, đúng vào ngày 4-8-2004, Tổng thống Johnson và các quan chức Mỹ cao cấp nhất đã tin rằng Bắc VN vừa mới tấn công các tàu khu trực của Mỹ trong vịnh Bắc bộ, cho dù các bức điện truyền tin mà họ (quân Bắc VN) trao đổi với nhau (quân đội Mỹ kiểm tra được) lại mô tả trận hải chiến trước đó hai ngày, trận đánh phát xuất từ các cuộc tấn công của biệt kích Mỹ vào Bắc VN.
    Ai trả đũa ai?
    Chính quyền Johnson luôn khẳng định đã rất kiềm chế trong hành động, đã không trả đũa ngay sau vụ tấn công của hải quân Bắc VN ngày 2-8-1964, chỉ trả đũa sau cuộc tấn công thứ nhì ngày 4-8-1964. Trong thực tế, vào thời điểm đó Hoa Kỳ đang tiến hành một chương trình tấn công miền Bắc VN bằng các đơn vị biệt kích hải quân (gọi tắt là biệt hải) sau khi được Tổng thống Johnson phê duyệt vào tháng 1-1964 theo kế hoạch hành quân 34-A nhằm gây sức ép, thúc giục Hà Nội phản ứng lại. Các lý lẽ mà chính quyền Johnson đưa ra về sự kiện vịnh Bắc bộ đã được chứng minh là không chính xác.
    Trước hết, chính quyền Johnson lập luận rằng các tàu chiến Mỹ đã chỉ xuất hiện trong vịnh Bắc bộ nhằm biểu thị sự hiện diện của Mỹ, như một chuyến ?ohải hành vô tội? đúng theo luật pháp quốc tế. Cuộc hải chiến giữa khu trục hạm Maddox và các tàu phóng ngư lôi của Bắc VN ngày 2-8-1964 đã diễn ra ngay sau một loạt các cuộc tấn công vào các mục tiêu nằm trên bờ biển Bắc VN, trong đó có hòn Mê và hòn Nẹ mà tàu Maddox đã đến thật sát trước khi diễn ra cuộc đụng độ. Nhiệm vụ của tàu Maddox là thám sát hoạt động radar của Bắc VN cùng các phát sóng truyền tin khác có thể có sau mỗi đợt tấn công biệt kích theo kế hoạch 34-A.
    Bộ trưởng quốc phòng McNamara, trong cuộc điện đàm đầu tiên với tổng thống Johnson về trận hải chiến, đã nêu vấn đề này. Tổng thống muốn bộ trưởng Mc Namara họp riêng với các lãnh tụ quốc hội để báo cáo tình hình. McNamara có mô tả kế hoạch 34-A có nêu tên hai hòn đảo, số tàu tham gia tấn công, số đạn dược đã bắn cùng các chi tiết khác, song ông ta đã báo cáo đó là các cuộc tấn công của hải quân Sài Gòn, còn Mỹ chẳng dính líu gì.
    Trong thực tế các cuộc đột kích biệt hải 34-A hoàn toàn do Mỹ kiểm soát, sử dụng tàu bè của hải quân Mỹ. Phía Sài Gòn chỉ tham gia chiến dịch 34-A này bằng cách chịu trách nhiệm về số lính biệt hải do họ tuyển mộ. Các lính biệt hải này hoàn toàn do Mỹ chỉ huy. Trong các cuộc điều trần trước quốc hội ngày 6-8-1964, McNamara nói: ?oHải quân chúng ta tuyệt đối không tham gia gì cả, không kết hợp với Nam VN, thậm chí không hề hay biết gì cả.? Đặc biệt, McNamara sau này còn khẳng định rằng các vụ đột kích 34-A là ?ođể trả đũa Bắc VN xâm lược?.
    Sau vụ hải chiến đầu tiên ngày 2-8, tổng thống Johnson ra lệnh cho một tàu khu trực thứ nhì Turner Joy đến hỗ trợ tàu Maddox và cả hai quay trở lại vịnh Bắc bộ. Đêm 4-8, cả hai tàu cho rằng đã bị tấn công nên đã gửi điện báo cáo có đụng độ với đối phương, có thủy lôi dưới biển, và cứ thế nã đạn pháo vào một đối thủ giả định là có. Căn cứ theo lời khai đó tàu chiến Mỹ đã ?ovô tội? khi đi qua vịnh Bắc bộ, thế nên tổng thống đã ra lệnh trả đũa và kêu gọi quốc hội thông qua nghị quyết cho phép ông khởi sự cuộc chiến tranh VN.
    Cuộc tấn công không bằng cớ
    Các chứng cứ về một ?ocuộc tấn công thứ nhì? - cuộc tấn công đêm 4-8 - càng không hề rõ rệt. Đã chẳng có dấu tích gì của tàu Bắc VN bị đánh chìm hoặc xác thủy thủ Bắc VN trên biển, chẳng có được bức ảnh nào. Các tín hiệu radar và sonar (kiểm thính tàu ngầm) chỉ cung cấp một mớ hỗn độn dữ kiện mà thôi.
    Các phi công của hàng không mẫu hạm USS Ticonderoga được phái đi yểm trợ hai tàu khu trục ?obị tấn công? cũng thuật lại như thế. James B. Stockdale, người chỉ huy phi vụ tiếp ứng, đã chẳng nhìn thấy quân địch song lại có lúc nhìn thấy tàu Turner Joy chĩa nòng súng nhắm vào tàu Maddox. Stockdale, sau này giải ngũ với cấp bậc đô đốc, đã viết: ?Tuyệt nhiên không hề có súng nổ, ngoại trừ súng của phe ta, chẳng có đợt tấn công nào của ngư lôi đỉnh đối phương cả. Chẳng hề có gì xảy ra, chẳng có một vụ chạm súng nào trong đêm tối như mực đó. Nếu có thì đã nhìn thấy điểm khai hỏa rồi?.
    Để kết luận, tiến sĩ John Prados viết: ?oNếu thay vài chữ trong các phát biểu trích dẫn trên như thay từ ?ongư lôi đỉnh? bằng ?ovũ khí hủy diệt hàng loạt?, từ ?oHà Nội? bằng từ ?oBaghdad? , các điểm tương đồng với ngày hôm nay là đầy ắp.

  6. bulubuloa

    bulubuloa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    4.189
    Đã được thích:
    5.423
    Trong cuốn phim "THe Fog of war" , sương mù của chiến tranh, thằng cha McNamara (kô biết có đánh vần sai chỗ nào kô nhỉ) trả lời là vào ngày đấy , thì cái thằng chuyên nghe sóng âm báo động là có ngư lôi tấn công. KẾt quả là chả có ngư lôi, cũng chả có tàu nào bị làm sao hết.
    Được bulubuloa sửa chữa / chuyển vào 04:08 ngày 02/11/2005
  7. PeterI

    PeterI Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/12/2003
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    Từ trước đến nay, em cứ tưởng là chỉ có em và các học sinh học dưới mái trường XHCN là bị "nhồi sọ" là vụ vịnh Bắc Bộ. Chúng em bị "nhồi sọ" là quân đội VN không hề tấn công tàu Mỹ, mà đó là Mỹ tự bịa ra chứng cớ để ném bom miền Bắc. Thế mà hoá ra không phải chỉ mỗi mình bọn em mà một số nhà sử học Mỹ cũng bị nhồi sọ như thế. Mời các bác đọc bài sau ở BBC:
    (link: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2005/11/051103_tonkin_story.shtml )
    Mỹ đánh Bắc Việt Nam vì tin tình báo bị sửa?

    Vụ ?~Vịnh Bắc Bộ?T tháng Tám 1964 trở lại báo chí quốc tế với các ý kiến nói rằng an ninh Mỹ ngụy tạo bằng chứng tình báo.
    Có hai sử gia Mỹ nói ră?ng tin tình báo bị sửa trong vụ Vịnh Bắc Bộ 1964 đẩy Hoa Kỳ vào cuộc chiến Việt Nam.

    Nhà báo Scott Shane của The New York Times trong bài đăng trên International Herald Tribune 01.11.2005 trích lời sử gia Robert Hanyok nói rằng Cục An ninh Quốc gia (National Security Agency-NSA) đã ngụy tạo bằng chứng để tạo ấn tượng rằng Bắc Việt Nam tấn công tàu USS Maddox lần hai ngày 4.08.1964.
    Sử gia Robert Hanyok chuyên nghiên cứu hoạt động của NSA đã đi đến kết luận như vậy sau khi đọc lại các bản dịch thông tin tình báo thu được khi nghe lén tuyến truyền tin của phía Bắc Việt Nam.
    Theo ông, các lỗi khi dịch và diễn giải không những không được sửa lại mà còn được chọn lọc một cách cố ý để nói rằng quân Bắc Việt Nam đã tấn công tiếp, chỉ hay ngày sau vụ mà phía Mỹ coi là bị tấn công ngày 2.08.1964.
    Việc tạo bằng chứng, theo Robert Hanyok là do nhóm chỉ huy cấp trung làm tác giả và họ cố ý không phải để thúc đẩy chiến tranh, mà đơn giản là để che đậy những lỗi trước đó.
    Lần đầu, theo ông, họ đã phạm lỗi một cách vô ý khi hiểu sai thông tin của phía Bắc Việt Nam, nhưng lần sau là cố ý lọc và tạo ra một tài liệu sai trên cơ sở các thông tin họ có.
    Vẫn theo bài báo của Scott Shane, bốn năm trước Robert Hanyok đã viết về điều này nhưng bài viết chỉ được lưu hành nội bộ và được bảo mật.
    Lý do bảo mật từ đó đến nay, như bài báo nêu, là vì các quan chức tình báo Mỹ ?~sợ rằng việc công bố nó sẽ dẫn đến so sánh gây khó chịu với vụ nguồn tin tình báo thiếu sót để ủng hộ việc đánh Iraq?T.
    Một sử gia độc lập là Matthew Aid sau khi đọc bài của Robert Hanyok đã thảo luận điều này với các cấp quan chức cũ và đương nhiệm của NSA và CIA, những người từng đọc tài liệu đó.
    Nay Matthew Aid quyết định công bố câu chuyện vì tin rằng nó tốt cho ?~tranh luận của người Mỹ chúng ta về chiến tranh Iraq và về cải tổ ngành tình báo?T. Theo ông, giữ kín nó vì sợ làm ngành an ninh mất mặt là cách hiểu sai.
    Báo Anh Daily Mail ngày 01.11.2005 trong bài của Barry Wigmore từ Washington thì có kết luận mạnh hơn.
    Tác giả viết rằng ?~Tin tình báo bị làm sai đã đẩy Hoa Kỳ và cuộc chiến Việt Nam?T.
    Báo này trích lời sử gia Matthew Aid nói rằng khi ấy ?~Họ đã không nhận lỗi mà còn giúp cho việc đẩy nước Mỹ vào một cuộc chiến đẫm máu kéo dài tới 10 năm?T.
  8. bulubuloa

    bulubuloa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    4.189
    Đã được thích:
    5.423
    Cái bọn tình báo chỉ là bọn bị lôi ra để đổ thừa thôi bác ạ, vì như thế sẽ chả phải tội thằng nào cả. 1 thằng thì bảo thằng kia chỉ sai, thằng kia thì bảo cái vệ tinh nó nhầm. Bush tìm mãi kô thấy WMD cũng vừa mới đổ hết cho CIA, lại chửi nhau loạn lên! Chúng nó "nhầm" để rồi vài tr người nước khác chết !
  9. eskimot09

    eskimot09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi, Mr. Hanyok cũng tin rằng nếu không có cái cớ Sự kiện Vịnh Bắc Bộ thì Johnson cũng sẽ có cớ khác để khởi chiến mà.
  10. Cavalry

    Cavalry Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/10/2001
    Bài viết:
    3.062
    Đã được thích:
    0
    tình báo Mẽo có nhầm không thì để cho bọn Mẽo cãi nhau, đừng phí thời giờ. Người Việt ta chỉ biết là sau khi Tổng thống Mẽo hô "trả đũa" 1 tiếng thì lập tức hàng ngàn lượt máy bay ào ạt ném bom miền Bắc. Không quân Mỹ lập kỷ lục về thời gian phản ứng và quy mô phản ứng!!
    Giống như ra ngoài đường, gặp 1 thằng nó nói với mình: "tao thấy mày mới vừa trừng mắt với tao, đây là trả đũa nè" và có không biết ở đâu chui ra cả hội 20 chục đứa tay cầm gậy ào ra đánh bạn!

Chia sẻ trang này