1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

... Vu vơ...

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi only83hn, 17/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. only83hn

    only83hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    Nhớ...
    (Cho Th...)

    Chẳng muốn những phút yếu lòng nhận ra mình vẫn yêu
    Vẫn thương nhớ, vẫn xót xa vì người con trai ấy
    Cào xước trái tim mình bằng câu thơ khát cháy
    Tê tái buồn lưu luyến lại nhiều hơn
    Chẳng muốn phút yếu lòng nhận rõ những cô đơn
    Những rỗng rênh giữa nỗi niềm quên - nhớ
    Lạc nhau giữa đời, lạc tin yêu một thuở
    Ánh mắt nào yêu dấu cũ triền miên...
    Chẳng muốn phút yếu lòng nhận rõ những cuồng điên
    Nhận rõ những hờn ghen nghĩ anh bên người khác
    Chẳng muốn nghĩ về anh như một người bội bạc
    Để lại khắc thêm một vết xước tim mình
    Chẳng muốn những phút yếu lòng giữa đêm tối lặng thinh
    Nhận ra những đớn đau trong trăm ngàn nhung nhớ
    Nhận ra bão giông tràn dâng ngàn hơi thở
    Nhận ra lối về hun hút gió, mưa rơi....!
    Hn, 01/10/2006

    Được only83hn sửa chữa / chuyển vào 20:28 ngày 08/10/2006
  2. As_Eros

    As_Eros Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    623
    Đã được thích:
    0
    Em mất tích lâu quá. Tôi vẫn leo lẻo cái mồm là ghét em cứ mãi như vậy, nhưng vẫn tìm đọc những điều em viết, dở hơi thế chứ.
    Định post góp, nhưng hôm nay mệt và oải quá, chả muốn gì hết cả, không ngủ hay nghỉ được vì có người đến tâm với sự, nhão nhoét hết cả. Tự nhiên thấy tay mình tự nắm chặt lại, ơ như là muốn bóp vụn, nghiền nát, một thứ vô hình. Chết tiệt!
    Tuần sau đi uống trà, dứt khoát chỉ tôi với em, không cho ai ngồi cùng hết!
  3. kephahoai

    kephahoai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    0
    Tốt nhất ko làm nhục trà và kiên quyết ngồi bàn đối diện và sẽ uống: Bia!
  4. only83hn

    only83hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    Hờ hờ... vào quán Trà để uống Bia...
    tại sao đến bây giờ em mới biết cái "biệt tài" làm nhục trà của anh thế nhỉ.... Ở quán anh thấy còn chưa đủ hay sao mà anh còn làm thế ngay ở chốn Thi Ca này - ở ngay đây?
    Nhọc quá! Chả muốn nói nữa... Chán!!!
    Được only83hn sửa chữa / chuyển vào 12:12 ngày 09/10/2006
  5. only83hn

    only83hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    ..........
    Não nề ân ái ảo mê
    Rũ cười khốc hận, não nề dở dang
    Đa mang cái nợ bẽ bàng
    Đa mang nước mắt khóc than duyên tình
    Ô hay, ta...
    Ô hay, mình...
    Ô hay cái chữ "ân tình" nhạt tênh
    Nực cười "duyên phận" nổi nênh
    Anh hờn, trách, giận "tại em... nên... mình..."
    Nực cười.... thà cứ lặng thinh...!
    ....
    Hn, 09/10/2006

  6. only83hn

    only83hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    Rỗng...!!!
    Em vẫn biết rằng chẳng đến được với nhau
    Dẫu vẫn nhớ, vẫn yêu nhau nhiều lắm
    Thuyền yêu xưa chìm trên dòng thẳm
    Trái tim buồn những khoảng trống mênh mang
    Hà Nội bây giờ Đông có lẽ sắp sang
    Ngàn lá úa, theo chiều bay lãng đãng
    Một mình em trong ánh chiều chạng vạng
    Gió hun hút về, sống mũi bỗng cay cay
    Em đã biết rằng sẽ có những đổi thay
    Sao vẫn thấy chênh vênh khi anh không bên cạnh
    Thèm một bờ vai, một vòng tay... đêm trở lạnh
    Thèm câu nói vỗ về, chăm sóc khi đau....
    Chẳng bao giờ... chẳng bao giờ quá khứ quay lại đâu
    Chia tay nhau
    chẳng phải bởi hết yêu thương hay ngăn sông, cách núi
    Chẳng phải bởi dối gian hay bởi tình yêu em tàn lụi...
    Hay tại bởi vì yêu dấu quá mong manh...
    Có lẽ bởi vì ngày xưa ấy rất xanh
    Ký ức, tình yêu là của riêng hai chúng ta nhiều quá?
    Có phải bên nhau nhiều cho dần thành xa lạ
    ....
    Để tự khi nào chẳng thể hiểu được nhau?
    Chẳng biết tự bao giờ... chẳng biết được... vì đâu....
    Chỉ biết những phút xót xa, một mình em một lối
    Con đường xưa mưa buồn giăng ngõ tối
    hai chúng mình, chẳng đến được với nhau....!!!
    Hn, ngày 09/10/2006

    Được only83hn sửa chữa / chuyển vào 13:20 ngày 09/10/2006
  7. only83hn

    only83hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    Nực cười chưa
    Em chẳng thể thật thà
    Dù chỉ bằng ánh mắt
    Sau mỗi lần gặp mặt
    Lối em về...
    Cay đắng lại nhiều hơn...!
    Nực cười chưa
    Đã cố quên cho hết những giận hờn
    Lại thảng thốt nhận ra mình vẫn nhớ
    Nực cười chưa
    Khi trong từng hơi thở
    Những khoảng lặng phủ buồn chút yêu dấu mong manh
    Nực cười chưa
    Những câu chúc an lành
    Anh nói với em khi lòng đầy băng giá
    Yêu một người, giờ coi như xa lạ...
    Anh và em
    ngày ấy...
    ....
    Nực cười chưa...!??

  8. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...Giật mình
    ...Nghe gió vu vơ
    Thơm hương bưởi nhớ câu thơ vụng về...
    .................................
    ..... Chiều ơi vội vã mà chi
    Khi còn chưa kịp nói gì với ai
    Tay còn chưa nắm bàn tay
    Mắt còn để ngỏ tháng ngày hồn nhiên
    ....Vô tư trong cỏ là ai
    Ưu tư trong nắng đợi dài là tôi
    Chỉ là một ánh mắt thôi
    Viển vông thêu dệt một trời nhớ nhung
    ...Ai về một lối qua cùng
    Lơ ngơ gió cuốn gội tung tóc bồng
    Người qua hờ hững như không
    Ta bên lối cũ...Mênh mông đợi chiều....
  9. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ....Đêm nay anh về, em lo sợ quá. Có lẽ tất cả rồi cũng trôi qua . Thời gian sẽ là phương thuốc thần xoa dịu vết thương trong tim anh. Anh nào biết, khi anh nói lời yêu, tim em không hề xao động, em đã cố gắng lắng nghe nhịp đập của con tim nhưng nó vẫn thản nhiên, chẳng mảy may lạc nhịp, chẳng ngân nga bài hát của riêng nó. Và em đã hiểu, cái mà em ngỡ là tình yêu đầu đời, chẳng bao giờ tồn tại . Mối tình học trò ngây ngô, khờ khạo nghĩ lại em cứ tự cười mình.
    Ngày ấy anh là thần tượng trong trái tim nghịch ngợm, láu táu của em và em đã chờ đợi, đợi chờ mãi cho đến khi anh đã nói lên những lời của trái tim, vậy mà trong lòng em cứ dửng dưng. Lúc đó tình cảm của anh thật là mãnh liệt còn em thì lại sợ, nếu em nói câu từ chối, anh sẽ ra sao ?...
    Và em đã nói dối, chẳng phải lần đầu tiên em nói dối, em đã từng nói dối một cách trơn tru nhưng sao lần này lời nói dối bật ra khỏi đôi môi một cách khó khăn, khi lời nói bật ra thì em đã không níu kéo lại được, nhìn anh rạng rỡ vì hạnh phúc em lại ray rứt trong lòng, lương tâm dằn vặt em lại không nỡ lừa dối anh, em sợ anh sẽ đau khổ hơn khi biết sự thật.
    Em đã quyết định nói thật, nhưng lời nói thật của em đã làm tổn thương anh, em chỉ biết nói câu xin lỗi, em chẳng đo lường được phản ứng của anh. Anh đã chán nản đã buông xuôi tất cả, anh căm ghét thế giới này đòi sang thế giới khác, nơi đó anh sẽ được bình yên hơn. Em mong muốn em và anh sẽ là bạn bè nhưng anh lại từ chối em. Em đã mong anh hãy quên em như khi xưa em từng mong anh hãy nhớ đến em. "Tình yêu chỉ là một trò chơi cút bắt, suốt đời cứ mãi đuổi nhau, tìm nhau". Em cay đắng khi nhận thấy sự nhận xét của mình là chính xác, tình yêu chỉ là một trò đùa không hơn không kém. Và em đã bất lực nhìn anh lao vút qua đời mình, lòng trống rỗng và vô vọng. Một cơn lốc đã đi qua đời em, trái tim em ngân lên một điệp khúc thật buồn.
    Bây giờ em và anh ở hai phương trời khác nhau, em cảm thấy buồn và bế tắc trong suy nghĩ, làm người lớn sao thật rắc rối, khó khăn. Em lại thầm ao ước em nhỏ bé như thuở nào, mơ mộng về một cuộc sống màu hồng êm ả. Mơ ước cũng chỉ là ước mơ, cuộc sống nhuộm một màu xám không hứa hẹn một điều gì tốt đẹp.
    Bây giờ anh lại viết thư nói câu xin lỗi và anh sẽ mãi mãi chờ em, nhưng để làm gì? Anh hãy đừng chờ đợi dù biết là vô vọng, hãy đừng hy vọng ở một kẻ đã quay lưng. Em cầu mong anh hãy quên em như quên một kỷ niệm buồn. Hãy để câu chuyện chôn sâu vào dĩ vãng, đừng tuyệt vọng bởi cuộc đời này còn có ánh nắng, nó xua tan những cụm mây xám trên bầu trời, trả lại cho bầu trời một màu xanh hòa bình và hạnh phúc. Lúc ấy trái tim của anh sẽ ngân nga bài ca mà chỉ riêng một trái tim khác mới hiểu được....
  10. only83hn

    only83hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    322
    Đã được thích:
    0
    Không đề...!
    Đôi khi
    thoáng chút giật mình
    nồng nàn hương bưởi
    thoảng cùng lá rơi
    Đôi khi
    chút nắng chơi vơi
    thoảng làm nhung nhớ
    thoáng buồn rơi, tim chùng
    Đôi khi
    thoáng phút mông lung
    lặng buồn mắt biếc
    một thời nhớ nhung
    Đôi khi
    ....
    Ai nhớ gì không?
    Chiều xưa
    Bến cũ
    Mênh mông
    Một thời
    ....
    Đôi khi
    thoáng chút chơi vơi
    Đôi khi
    nỗi nhớ...
    vụt trôi vụng về
    Đôi khi
    thoảng chút ảo mê
    Đôi khi
    Ừ...
    Đó
    Đôi khi mà...
    Thế thôi...!!!
    Trưa, 12/10/2006

Chia sẻ trang này