1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vui buồn nghề kiến trúc sư ( Ver 02)

Chủ đề trong 'Kiến Trúc' bởi Dumuc_kt, 26/04/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. logikart

    logikart Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/06/2009
    Bài viết:
    1.294
    Đã được thích:
    1
    Cái này dịch Nôm za là: Thầy em có nhiều hơn một cơ sở.
  2. 1dragon

    1dragon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/12/2007
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Thầy chú tài hoa nhỉ???
  3. daysleeper__

    daysleeper__ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.087
    Đã được thích:
    0
    Trò chơi kiểm soát không gian (chính kịch pha hài kịch)


    Đấy là trò chơi sa hoa của các kiến trúc sư thất thời (như Dớt bò, Rách) . Trò kiểm soát không gian giống như trò kiểm soát trí nhớ . Nó bắt người chơi phải lần mò mãi trong bóng tối của trí não để tìm kiếm một thứ chưa hề tồn tại trong thực tế…

    Chúng ta có thể so sánh độ lớn của những công trình công cộng để hiểu được cá tính đặc trưng của người dân trong thành phố đấy . Không gian càng lớn thì khả năng kiểm soát cái tôi của họ càng kém và thường nhạt toẹt trong cách nói chuyện . Ví như đi vào một quán cafe nhỏ tầm 10m2 để ngồi thì bạn lại dễ tìm thấy một nơi yên bình hơn là bước vào một quán rộng 1 ha với rất nhiều thứ hầm bà lằng .

    Vì trong quán cafe nhỏ và ít ánh sáng sẽ khiến chúng ta quan sát nhiều hơn, buộc ta phải kiểm soát và chiếm hữu ngay lập tức cái không gian nhỏ bé đấy để biến nó thành của riêng . Bạn sẽ quan sát có bao nhiêu người , bao nhiêu trạng thái khuôn mặt trong cái quán 10m2 đấy .Bạn sẽ ngửi thấy mùi khói thuốc trộn lẩn với mùi cafe lâu ngày , nó xông lên một mùi rất cafe , rất thời gian , rất rất quen thuộc.

    Ngược lại trong một quán rộng, sự tập trung sẽ giảm đi dưới ánh sáng chói lòa và cỏ cây hoa lá . Những thứ dường như được ghép dựng theo một kịch bản thiết kế hời hợt và phi tự nhiên đấy sẽ vô tình đánh cắp cái định hướng về không gian trong tiềm thức mình và dần dần biến bạn thành nhạt toẹt .

    Lấy một ví dụ là các quãng trường theo phong cách XHCN . Xô Viết hay tất cả những nước XHCN sau này đều dựng lên những quãng trường rộng bao là mà không có cái gì trong đấy . Điểm nhấn duy nhất thường là một tượng đài anh hùng phi tỷ lệ hay một khối betong lớn có gắng sao . Một tội ác của trò chơi kiểm soát không gian của phong cách này . Nó khiến chúng ta lạc lỏng , vô vị bởi cái màu sắc xám ngắt, lạnh như một xác chết , nó khiến chúng ta cố gắng ngay lập tức muốn đi về nhà để được băng qua những con phố nhỏ, với những tỷ lệ gần gủi hơn vì con phố nhỏ đấy sẽ hiểu bạn như chính mẹ bạn khi bạn bước chân trong đấy .

    Trò chơi này khiến các kts thất thời mất ngủ nhiều đêm để tìm ra một không gian nhỏ hơn trong một không gian lớn hơn . Ví như mô hình một cái hộp diêm trong một bao thuốc lá được đục lổ , con người lúc này có tỉ lệ tương ứng bằng nửa đầu que diêm .Sau khi bước vào bao thuốc bạn sẽ phải bước tiếp vào bao diêm để hiểu được bạn chỉ là những que diêm chứ không phải điếu thuốc. Nó gần giống như khi bạn đi tìm một gốc cây to chỉ để hy vọng cái hốc cây to đấy có một cái lổ để bạn chui vào ngủ qua đêm. Chui vào hộp diêm để hiểu mình chỉ là que diêm sau khi đi qua những điếu thuốc là việc có thể chỉ xảy ra ở những năm 50 tuổi trong đời bạn. Hay đơn giản như bước lên một cái cầu thang thép ngoài trời mà trước mặt, trên chiếu nghỉ là một cánh cửa thẳng tắp với bầu trời là background , nghĩa là giữa sa mạc chỉ có trời và cát , ta dựng lên một cái cầu thang và một cánh cửa sơn màu trắng . Ta biết chắc là mở cánh cửa màu trắng giống cửa nhà bà nội ấy ra ta lại sẽ thấy chỉ toàn cát và trời.

    Trò chơi kiểm soát không gian sẽ khiến bạn sẽ đi tiếp trong khi bạn đã đuối sức và gần chết khát trên sa mạc.Cứ thế cái trò chơi kiểm soát không gian này lại khiến tôi phải cày level hằng đêm , nó không mang lại cho tôi bất cứ lợi lộc nào ngoài những cơn mất ngủ triền miên . Đi hết sa mạc này nó lại kéo tôi lên ngọn núi khác để bắt tôi tìm cho ra cánh cửa màu trắng nhà bà nội tôi. Nhiều khi đuối sức quá , tôi cứ thả cho nó kiểm soát tôi . Bọn trò chơi này nó gọi ngược lại tôi là trò chơi kiểm soát kts thất thời.Mẹ kiếp bọn nó !
  4. nguyenquochoang_arc

    nguyenquochoang_arc Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/11/2005
    Bài viết:
    3.655
    Đã được thích:
    1
    Mình đang định chuyển nghề làm thầy bói. Mấy bẹn Rách, Dớt thấy hôm trước mình phán chuẩn chưa, ủng hộ phát.
  5. rachmaninoff

    rachmaninoff Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/12/2001
    Bài viết:
    1.280
    Đã được thích:
    0
    "Quan nhất thời, dân vạn đại" mà em bác được đến tận "thất thời" chứng tỏ còn hơn cả quan.

    Nhưng mà anh phê bình thằng Xì líp vì để anh chung chuồng với con bò xã hội học. Văn thằng Xì líp dạo này cũng tiến bộ, tuy câu chữ đã bắt đầu leng keng nhưng chính tả thì vẫn chưa được chuẩn và cái chính là đọc đe'o hiểu gì. Thật là bi kịch!
  6. KtsDzi_2

    KtsDzi_2 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/11/2006
    Bài viết:
    561
    Đã được thích:
    0
    Thằng Xê lếp chắc chờ vụ thịt chó Thanh Đỏ lâu quá nên u uất sinh bệnh roài, gần 3h sáng mộng zu bốt bài lảm nhảm! Công nhận thời buổi khó khăn dể sợ:(
    [​IMG]
  7. linglang

    linglang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2004
    Bài viết:
    446
    Đã được thích:
    0
    tráng sĩ xưa có câu:
    ta mơ hề, một thảo nguyên đầy chó
    nông trường xanh ngút ngát lá mơ xanh
    trùng điệp Trường Sơn những sả và ớt
    Một dòng sông sóng sánh rượu ngọt thơm
    náu mình chốn ấy tráng sĩ ta tu luyện
    quệt đi bụi trần và lu lãng bóng giai nhân
  8. rachmaninoff

    rachmaninoff Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/12/2001
    Bài viết:
    1.280
    Đã được thích:
    0

    Thơ bác chả thấy vần luật gì cả, em mạn phép biên tập lại.

    Ta vẫn mơ một thảo nguyên đầy chó
    Đồng cỏ xanh chen lẫn lá mơ xanh
    Sả ớt mênh mông như Trường Sơn trùng điệp
    Một dòng sông sóng sánh rượu ngọt lành
    Náu mình nơi ấy ta tu luyện
    Quên bụi trần và lãng bóng giai nhân
  9. linglang

    linglang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2004
    Bài viết:
    446
    Đã được thích:
    0
    Thảo nào, anh em cứ comment chú tụt trình lắm,
    ôi zời, cả một cái sự hào hùng và ngôn từ đẹp đến đắc địa, bị chú rach bình dân hóa thành thơ đêm hội trung thu.
    Tứ thì càng rõ tụt lùi lui lủi:
    nàynhé , đồng cỏ chen lá mơ thì tạp nháo, vì không phải ai cũng thích ăn cỏ. Anh thì sợ lắm.
    - Sả ớt ai lại lại ví von với tự hào dân tộc? Trường sơn có thể nhều sả ớt nhưng xả ớt không xứng để sánh với dãy núi huyền thoại.
    - rượu ngọt lành thì không phải rượu cho tráng sĩ, hề...chắc sông này là rượu balley pha sữa !
    - Làm sao quên được ân tình bạn bè kỷ niệm, chẳng qua vì việc lớn nên bỏ qua gạt sang bên " quệt đi", quên hồng trần là quên thế nào?
    - lãng bóng giai nhân , ko hiểu ý là gì?
  10. nguyenquochoang_arc

    nguyenquochoang_arc Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/11/2005
    Bài viết:
    3.655
    Đã được thích:
    1
    Thảo nguyên đầy chó có hay không
    Đâu lá mơ xanh giữa phố đông
    Thuốc lá thối đầu tàn đêm vắng
    Rượu cồn xót bụng suốt chiều đông
    Công trình vỡ nợ đâu còn hứng
    Kiến trúc xa rời đã hết duyên
    Trầy trụa giữa đời thành lão luyện
    Giai nhân xơ xác lấm bụi hồng.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này