1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vui buồn xứ Mỹ

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi hoanghac1, 24/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Đi sở thú
    Hôm qua đi làm về , tôi ghé qua trường tiểu học đón cháu út học về . Vừa trông thấy tôi , Linda chạy lại nói :
    - Bố bố cô giáo muốn bố .
    Tôi bước tới và chào cô Hollingworth và hỏi xem cô cần hỏi tôi về cái gì .
    - Ồ ! Cháu nói rằng tuần sau ông đi chơi sở thú chung với lớp học con ông phải không ?
    Trong lòng tôi ngạc nhiên , đâu nghe cháu việc này hồi nào đâu . Tôi cám ơn cô giáo và dắt Linda lên xe .
    - Chừng nào đi sở thú vậy con ? Ngày đó bố bận đi làm rồi mà .
    - Thì bố xin nghỉ một ngày vacation , trong sở thú có mấy con sư tử dữ lắm .
    - Ồ ! Sư tử bố cũng sợ lắm con à ! Mà con đi coi mấy lần rồi .
    - Ba bốn lần .
    Trông thấy mặt con phụng phịu không được vui . Lúc trẻ đi học hay chui rào coi khỉ cọp beo trong sở thú. Giờ này tâm trí đâu mà đi ngắm thú .
    Bà xã tôi nghe được câu chuyện bèn biểu :
    - Ông còn nhiều ngày vacation thì nghỉ đưa con đi chơi sở thú .
    - Tui hả ? Tui sợ sư tử lắm bà ơi !
    Hoanghac 1.11.04
  2. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Phù thủy
    Em là phù thủy đây,
    Hóa phép hiện ban ngày
    Cỡi chổi sửa soạn bay,
    Tay cầm trái bí ngô.
    Đến đám trẻ lô nhô,
    Tranh nhau kẹo sô-cô,
    Đuổi nhau chạy xô bồ,
    Kéo nhau ra ngoài đường.
    Mẹ kêu : ?o- Phù thủy thường
    Dễ sợ!? Em dễ thương?
    Tới giờ phải vào giường!
    Phù thủy sợ bóng đêm.
    Em, phù thủy nhỏ nên,
    Leo vào giường nệm êm
    Ngủ ngon mộng mơ thêm.
    Wow, phù thủy! Ghê quá?
    Lilly (31.10.04)
    Ngoài miền cực lạc
    Ta nghe nói
    Trên trần gian
    Hai ngàn năm trăm năm cũ
    Có một loài hoa vô ưu
    Ta nghe nói
    Một ngày xa xăm chìm trong đáy sử
    Thiên đường nằm trong nôi nhỏ
    Em dìu ngọt lời ru.
    Ta nghe nói
    Thuở đó em rời đài hoa sen trắng
    Về đầu thai làm nước chảy mây bay
    Làm hoa đỏ trái xanh
    cho thèm răng cắn
    No nê vú sữa trăng đầy
    Rồi vỡ xé một trời lửa đạn
    Nát dấu chân em lưu lại phương này.
    Ta vùi mặt tìm em trong tờ kinh điển
    Cào rách từng trang khô héo võ vàng
    Ta sì sụp trước em đọc lời cầu nguyện
    Em bốc hơi thành tượng đá khô khan.
    Ta úp mặt trong tay nhìn đường chỉ rối
    Đếm số cát sông Hằng biển lửa mưa bom
    Ta quì dưới chân em vắt lòng sám hối
    Ngói vỡ hương bay
    tượng gỗ trơ mòn
    Ta nằm mộng chợt nghe
    Trong giấc mơ im lìm của đá
    Trong thăm thẳm chiều sâu mắt em
    rất lạ
    Một miền cỏ biếc chân nai
    Có phải đã mất từ lâu
    Hai ngàn năm trăm năm cũ
    Dung nhan em
    một giấc mơ dài?
    Thiếu Khanh
    (Trong Cơn Thao Thức)

    Chiều thứ bảy 30/10/04
    - Bố à ! Tối nay mình đi trick and treat , xin kẹo đó bố .
    - Ngày mai mới là Halloween mà con .
    - Không ! Má biểu hôm nay trong mall có phát kẹo mà .
    Kiếm được một chỗ đậu xe trong North East Mall . Thương xá này nằm ở thành phố Hurst , từ nhà tôi lên đây chừng 10 phút lái xe .
    - Nào Linda cầm lấy cái giỏ xin kẹo .
    Cháu út mắc cỡ rụt rè nắm tay mẹ , mắt ngó qua hai cô chị .
    - Hai chị lớn rồi , không xin kẹo đâu .
    Không thấy ai vâng lời , bà xã nói dỗi :
    - Thôi đi về , hổng có kẹo kiếc gì hết .
    Tôi mới cầm lấy giỏ có hình dáng trái bí ngô màu cam :
    - Để bố cầm cho , nào một hai ba đi vào mall .
    Trong mall người ta đông như kiến , lũ lượt dắt trẻ con xin kẹo trong các cửa hàng . Có em mặc áo vải voan , có cánh thiên thần hay cánh **** , có em trai hóa trang quỉ nhập tràng , Dracula , Tử Thần với lưỡi mác . Có cậu lớn hơn với y phục superman , spiderman . Trong phim ảnh Mỹ có trang phục la kỳ gì thì trong ngày lễ Halloween bạn có thể ngắm nhìn đủ mọi loại trang phục từ cổ điển đến tân thời .
    Đi hết một vòng mall hai cha con tôi được lưng lửng nửa bịch . Chúng tôi ghé vào những gian hàng trò chơi do thành phố Hurst tổ chức dành cho trẻ em . Nơi này dựng lên trước cửa tiệm Foley , có chừng chục gian hàng trò chơi , như thảy bóng rổ , ném banh bowling , thi vẽ trái bí ngô . Xếp hàng chừng mươi phút , từng em vào chơi , dù thắng hay thua cũng được một món quà nhỏ như trái banh , búp bê , ly nhựa v.v...
    - Sang năm mình chơi ở đây nha bố .
    Bà xã tôi gắt yêu :
    - Sang năm rồi hãy tính .
    - Vậy ngày mai mình đi xin kẹo tiếp nha má .
    Hoanghac 11.2.04
  3. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Bầu ai
    Chiều qua lúc di làm về , tôi ghé qua đón cháu út gởi ở nhà một bà giữ trẻ . Trời mưa hơi lành lạnh , tôi bồng cháu vào trong xe .
    - Bố bố hôm nay bố bầu cho ai . Trong lớp học của con , đứa nào cũng vốt (vote=đi bầu) .
    Luật bầu cữ tổng thống Mỹ , công dân phải 18 tuổi trở lên . Con nít mấy tuổi mà cũng tập tành đi vốt rồi .
    - Thế con bầu cho ai ?
    - George Bush . Cả lớp đều bầu cho Bush . Còn David , bạn con bầu cho John Kerry . Thế bố bầu chưa ?
    - Rồi rồi . Ông Bush .
    Về đến nhà cháu Linda hộc tốc chạy tới bên ti vi , mở đài ra coi .
    - Má ơi ! Con muốn coi ai làm tổng thống . Bush hay Kerry .
    Bà xã tôi đi làm về , nằm nghỉ trong phòng , nói vọng ra :
    - Mở nhỏ ti vi nghe Linda . Không thì má đập một cái , bút biếc ra ngoài đường hết giờ .
    Hoanghac 11.3.04
  4. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Bụt ơi ! Thương lấy con
    Một gã đàn ông kia , một hôm bị bệnh và trong lòng chán nản không muốn đi làm . Hắn ganh tị rằng bà vợ nhà cứ rảnh rổi ở nhà . Ông ta muốn bà ta phải hiểu nỗi khó nhọc hàng ngày công việc ông ta làm . Ông ta bèn quì xuống khấn :
    - Bụt ơi ! Bụt có linh thiêng xin nghe lời con . Con đi làm vất vả 8 tiếng cu li trong hãng , trong khi con vợ con nhong nhỏng ở nhà , không làm gì hết . Con muốn cho con vợ con biết nỗi nhọc nhằn khó nhọc của cuộc đời con , con làm cực nhọc khuân vác trong hãng làm . Mấy thằng Mễ thấy con nhỏ người , cứ bắt con khiêng vật nặng . Bụt ơi ! Xin ông thương con , Ông thương tình xin hoán đổi thể xác chúng con với nhau .
    Với lòng từ bi nhân hậu , Ông Bụt chấp nhận lời thỉnh cầu .
    Sáng hôm sau , thiệt kỳ diệu , gã đàn ông đó biến thành hình dáng bà vợ hắn . Hắn tỉnh dậy , sửa soạn điểm tâm cho cả gia đình , đánh thức tụi nhỏ , sắp xếp quần áo đi học cho chúng nó , cho ăn sáng , bới cơm trưa cho chúng , lái xe đưa chúng nó đi học , và về nhà ... mang quần áo bẩn ra tiệm giặt và vào nhà băng mua ngân phiếu trả tiền điện và phôn . Hắn ra chợ mua thức ăn về nấu , về nhà bỏ thức ăn trên bàn . Hắn lau chùi khay đựng thức ăn cho mèo và quay qua tắm cho con chó . Lúc bấy giờ 1 giờ trưa , hắn vội vả dọn dẹp cái giường cho vợ chồng và các con , hút bụi , lau chùi sàn bếp , tủ lạnh .
    Vội vả lái xe tới trường đón tụi nhỏ , đứa học trường này , đứa học trường kia và suýt nữa gây lộn với mấy bà cũng đang đón con trường đó . Về nhà cho bọn nhỏ ăn tí bánh với sữa và bảo ban tụi nó lo làm bài vở trong lớp . Rồi hắn lôi bàn ủi đống quần áo và bật ti vi ra coi tin tức . À ! 4 giờ 30 rồi , phải gọt khoai tây , thái thịt và nhặt rau để chuẩn bị bữa cơm tối nay .
    Sau bữa ăn hắn dọn dẹp bàn ăn , rửa đống chén dĩa , tắm rửa cho bọn trẻ và bảo chúng đi ngủ . Đến 9 giờ tối , hắn mệt nhoài . Tuy vậy hắn lo tắm rửa và lên giường thở dốc vì mệt mỏi . Kìa bà vợ hắn tới nằm bên giường , hắn nói dỗi :
    - Mệt quá rồi bà .
    Sáng sớm hôm sau , hắn lập tức trỗi dậy , quì bên giường khấn vái :
    - Bụt ơi ! Con không biết con nghĩ gì đây . Con thật tầm bậy khi ghen tức với bà nhà con , chỉ vì nó cứ nhong nhỏng ở nhà cả ngày . Ông ơi ! Thương con với ! Xin ông hoán đổi trở lại , cho con trở lại làm người đàn ông xưa kia .
    Với lòng quảng đại vô biên , ông Bụt hiền lành nói :
    - Này con , ta cảm thấy con học được bài học vỡ lòng này và rất sẵn sàng biến con trở lại hình dáng xưa . Nhưng con ơi ! Con phải đợi chín tháng nữa . Con đã mang thai với vợ con tối qua .
    Hoanghac phỏng dịch 11.3.04
  5. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Hoa hồng Vàng
    Tôi bước vào một cửa tiệm thực phẩm , bâng khuâng không biết mua thứ gì đây . Tôi không cảm thấy đói bụng . Nỗi đau khổ vì mất người chồng vẫn còn nằm trong tim tôi . Và cửa tiệm chứa chất nhiều kỷ niệm của chúng tôi . Anh ấy thuờng rủ tôi đi chung và hầu như lần nào cũng vậy , anh ấy biến đi và tìm kiếm một thứ gì đó . Tôi biết anh ấy sẽ làm gì . Kìa anh ấy trở lại trên tay với ba cành hoa hồng vàng .
    Anh ấy biết tôi thích hoa hồng vàng lắm . Với con tim đang dâng nỗi nhớ nhung , tôi chỉ mua vài thứ và rời đi , nhưng hình như từ khi anh ấy mất mọi thứ trong cửa tiệm này có vẻ khang khác đi nhiều .
    Nếu chỉ mua lặt vặt cho mình tôi , không tốn bao nhiêu thời gian , nhưng mua cho hai người có lẽ thêm ít nhiều thì giờ . Đứng bên quầy thịt , tôi ngó tìm miếng thịt bò bíp tếch nhỏ , xem nó có vẻ ngon hay không và chợt nhớ anh chồng mình thích mê cái món này .
    Đột nhiên một phụ nữ bước bên cạnh tôi . Tóc bà màu hung vàng , thân hình mảnh mai trong bộ đồ xanh lá cây nhạt . Tôi chăm chú nhìn bà , xem bà làm gì đây . Bà ta cầm một gói thịt thăn bò lên , bỏ vào giỏ đi chợ , ngần ngừ rồi lấy ra bỏ lại chỗ cũ . Bà ta quay đi và rồi bước trở lại nhặt miếng thịt bò đó trở lại . Bà ta biết tôi nhìn bà và bà mỉm cười :
    - Chồng tôi thích ăn món thịt bò bíp tếch lắm , nhưng nói thật , tôi không biết giá bán lại cao như vậy "
    Tôi nghẹn ngào , nuốt cái cảm giác dâng trào trong tôi xuống và bắt gặp đôi mắt xanh nhợt nhạt một nỗi buồn khôn nguôi .
    Tôi nói với bà ta :
    - Chị à ! Chồng em mới qua đời được tám ngày .
    Tôi vẫn ngó nhìn cái gói trong tay bà đó , cố gắng kìm lại nỗi sầu đang dâng trong giọng nói :
    - Chị mua thịt hả ? Và chúc mừng từng giây phút anh chị chung sống với nhau .
    Người phụ nữ ấy lắc đầu và tôi nhận ra ngay vài giọt lệ rơi nhanh trên khuôn mặt khi bà ta bỏ gói thịt vào trong xe cart và quay đầu rảo bước .
    Tôi quay xe và đẩy nó dọc theo lối đi về hướng chỗ bày bán kem , sữa . Đứng tại đây , lòng tôi phân vân không biết nên mua loại hộp to hay nhỏ . Cuối cùng tôi chọn loại sữa một lít , và bước qua hàng kem . Nếu không có khác , tôi lựa đại một loại kem hình nón .
    Bỏ hộp kem vào xe đẩy , và tôi từ từ bước vào quầy tính tiền . Tôi nhận ra người phụ nữ đó với mái tóc hung vàng đang tiến về phía tôi . Trên cánh tay của bà , một gói hàng , và trên khuôn mặt của bà ta , một nụ cười thật tươi thật duyên dáng mà suốt đời tôi chưa hề từng thấy . Tôi có thể thề rằng , một vòng hào quang nhạt mờ bao quanh mái tóc hung vàng của bà ta khi bà ta tiếp tục bước về hướng tôi , đôi mắt nhìn chăm chăm như dán chặt lấy tôi .
    Khi bà ta đến thật gần bên tôi , tôi nhìn thấy cái món hàng trên tay bà , và nước mắt ướt đọng trên mắt tôi .
    - Đây tặng cho em .
    Vừa nói bà ta đặt ba cành hoa hồng vàng tươi thắm trên bàn tay tôi .
    - Khi em qua quầy tính tiền , họ sẽ biết , hoa hồng này đã được trả rồi .
    Khi ngang qua người tôi , bà ta hơi nghiêng mình và hôn phớt tôi trên má và nở nụ cười .
    Tôi muốn nói vài lời vì những gì bà ta đã làm cho tôi , những cánh hoa hồng vàng thật đầy ý nghĩa với tôi , nhưng tôi đứng lặng câm . Bà ta bước ra khỏi tiệm qua hàng nước mắt mờ nhòe của tôi .
    Tôi cúi nhìn cành hoa hồng vàng , cuộn tròn trong tờ giấy gói xanh nhạt và tin điều này không thể xảy ra được . Làm sao bà ấy biết . Thình lình một tia sáng loé lên , à tôi hiểu rồi , tôi sẽ không cô đơn , lẻ loi một mình .
    Ồ ! Anh yêu ! Anh đã không quên em , phải không anh ? Tôi thì thầm , giọt nước mắt rưng rưng . Anh vẫn còn ở với em , và chị ấy là Thiên Thần Bản Mệnh của anh .
    Hoanghac phỏng dịch 11.8.04
  6. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Đám cưới
    Ai mà mời ăn đám cưới , nói thiệt tình tôi ái ngại lắm . Vậy mà tối chủ nhật vừa qua , vợ chồng tôi được mẹ đỡ đầu cháu út mời ăn cưới cô gái lớn của bà ta . Trước khi đi tôi làm một bụng cơm với cá hộp . Ra ngoài đó các món ăn của nhà hàng đều y hệt nhau . Ở nơi khác tôi không biết , nhưng ở Fort Worth và Arlington bạn có thể nhắm mắt mà kể vanh vách các món ăn : súp măng cua , gà quail quay , cải brocoli xào nấm , bát bửu ngó sen , cá chiên chua ngọt , tôm hùm chiên , cơm chiên Dương Châu .
    - Anh chị Ba mời sáu giờ rưỡi , mình thủng thỉnh 7 giờ tới là vừa .
    - Không đâu ông . Nhà hàng này mới mở , gần nhà thờ nên chắc bà con thế nào cũng tới đúng giờ .
    Từ nhà tôi tới nhà hàng Phú Lâm chừng năm phút . Nhà hàng mới xây trông khang trang đẹp đẽ , chỉ có chỗ parking là quá ít . Mặt trước chứa vào khoảng năm mươi mấy chỗ . Đằng sau chừng mươi chỗ mà thôi . Vợ chồng bước vào , gặp bố mẹ cô dâu ra chào đón và hỏi chúng tôi muốn ngồi ở đâu . Quan khách ngồi đâu đó , mới được một phần nhà hàng . Tôi kéo bà xã vào một góc và biểu :
    - Nè bà , mình ngồi chỗ này có thể nhìn hết quan khách và coi văn nghệ văn gừng .
    Quan khách được mời lục tục kéo đến và kiếm người quen chuyện trò và ngồi xuống . Bà xã tôi dành một chỗ cho cô em tôi . Và trước mặt bàn chúng tôi ngồi , vợ chồng ông Đọi và hai bà khách cùng ngồi xuống . Nói chuyện được dăm câu , nhóm ông Đọi lẩm bẩm gì đó và kéo sang qua một góc khác .
    Tôi thắc mắc hỏi bà xã tôi :
    - Sao họ không thích ngồi bàn này vậy bà .
    - À ! Chắc họ quay mặt vào góc tường nên họ không coi được ca sĩ hát thì họ bỏ đi thôi .
    Ngồi chừng mươi phút cô em tôi bịt mũi và kêu lên :
    - Hình như chỗ này có mùi gì khai khai .
    Bà xã tôi ngó chung quanh , nói :
    - Thì cái restroom nằm kia kìa . Ông nhà tôi khéo chọn lắm .
    Nghe vậy tôi biểu cô em tôi đi tìm một bàn nào đi , chớ ở đây bà nhà tôi khéo khéo lại đòi đi về . Giờ đây mọi người kéo tới khá đông . Chúng tôi tìm được một bàn còn trống năm chỗ , cũng bàn vợ chồng ông Đọi ngồi .
    Bảy giờ ba mươi , ông MC mới oang oang khai mạc chương trình tiệc cưới .
    Một số người nhận xét rằng không ăn đậu không là người Mễ , không đi trễ không phải là người Việt Nam .
    HoangHac 11.9.04
  7. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Học dở học hay
    - Má má ! Má ngủ má đừng gác qua người con .
    - Gác hồi nào đâu ? Tối nào ngủ cũng đòi má ôm .
    - Đâu có má . Đâu phải riêng mình con . Con thấy má ôm bố nữa .
    Bà xã tủm tỉm cười kể lại câu chuyện tối qua của hai mẹ con .
    - Má à ! Má biết con dữ lắm .
    - Ở nhà này , má chỉ nuôi đứa nào hiền thôi . Cọp beo gì cũng phải ra đường ở hết .
    - Không con chỉ nói vậy thôi . Con chỉ tuổi con cọp thôi . Nhưng má à ! Con khỉ con gà con rồng có dữ không ?
    Tôi từ tốn cắt nghĩa cho cháu út Linda , lên sáu tuổi nghe là mấy con trong 12 con giáp , người ta đặt tên cho dễ gọi :
    - Mấy con đó hiền lắm .
    - Không phải bố à ! Huy con khỉ cũng hay nạt con , con gà cũng "mean" lắm bố ơi !
    - Mean là thế nào . Mấy đứa lớn cứ hiếp đáp em hoài .
    Con gái út phụng phịu , nước mắt tuôn ra :
    - Bố biết không ? Hôm qua con với má đi chợ mua cái bánh pizza mai lên trường con ăn . Sáng mở tủ lạnh ra không thấy đâu hết . Con viết mảnh giấy đề rõ ràng : Bánh này của Linda . Nhà này chỉ có Huy là học cao , không bao giờ ăn bánh của Linda . Còn hai chị kia , học dở lắm .
    - Hai chị học vậy mà dở . Đâu con nói làm sao mà dở ?
    - Dở chứ bố . Bánh con viết rõ ràng như vậy mà cứ ăn . Đâu biết đọc chữ phải không bố ?
    Nghe vậy hai cô chị chen vào :
    - Ý ! Tại Linda viết chữ nhỏ như con kiến , ai mà thấy .
    - Bố thấy chưa . Lần sau bố nói Thy và Kim muốn ăn phải xin phép con .
    - Thôi được rồi con . Tí nữa hai bố con mình ra chợ mua bánh mua kẹo .
    Hoanghac 11.10.04
  8. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    Chữa bệnh
    Khi được phỏng vấn về dự tính tương lai , cô Miss America trả lời rằng cô ta sẽ tiếp tục chương trình y khoa và chuyên về ngành chữa trị ung thư . Cô cho biết là khoảng 78 đến 80 phần trăm trẻ em bị ung thư đã được chữa trị và sống sót .
    Tan lễ sáng chủ nhật , tôi bước ra ngoài cửa nhà thờ , gặp đứa cháu gái cùng với hôn phu .
    - Chào chú , chú có khỏe không ?
    - Cám ơn cháu . Nghe nói cháu tiếp tục học Law of Medicine .
    - Không chú ơi ! Bây giờ cháu định học về chuyên khoa ung thư .
    - Cancer à ! Chú có mấy người bạn hàng xóm , ông Lơ Đãng bị ung thư phổi có chữa trị được đâu , rồi cũng chết . Một ông bạn võ sư của ổng khuyên ổng mua lá đu đủ , ép lấy nước mà uống có thể chữa được bệnh . Vài tuần sau bà vợ ông Lơ Đãng coi mục cáo phó thấy tin chia buồn với gia đình ông võ sư .
    - Ủa ông võ sư mất vì bệnh gì hả chú ?
    - Cũng ung thư phổi . Bà vợ ông Lơ Đãng sợ quá , biểu chồng thôi đừng uống cái lá đu đủ ấy nữa .
    Cô cháu cười và nói :
    - Đúng rồi chú ơi ! Bệnh này đến 90 phần trăm thì chết . Nhưng cháu học để cứu được ai thì may cho người ấy . Cứu được một mạng người còn hơn xây bảy nhà thờ .
    - Không phải nhà thờ đâu cháu . Bảy cái chùa cháu à !
    - Vậy chừng nào chú vô chùa , nhớ gọi cháu nhá .
    Hoanghac 11.11.04
  9. hoanghac1

    hoanghac1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn
    "Vì nàng đẹp như một bông hồng
    Nên tôi không dám yêu nàng ...ơ ..."
    Chiếc nón
    Liên Nương chuyển ngữ
    Khi tôi còn là một học sinh ở một trường Công giáo , những nụ hôn hay lỡi lẽ yêu đương là chuyện không được nhắc đến . Một tấm thiệp tặng nhau vào dịp lễ Valentine cũng chẳng phải là bức thông điệp tình cảm , mà chỉ là lá phiếu bầu chọn người bạn được yêu mến nhất .
    Chỉ còn một cách để các cậu con trai bày tỏ lòng quan tâm đặc biệt của mình với bạn gái : đánh cắp chiếc nón của nàng và hi vọng nàng chịu khó đòi lại .
    Không biết bao lần tôi đánh cắp nón của Diane Tasca . Tôi biết tôi thật sự yêu cô bé . Tôi yêu tinh thần hăng hái của em - một sự pha trộn giữa niềm yêu đời và thái độ quả quyết . Tinh thần hăng hái đó tiếp theo sức mạnh cho phản ứng của Diane trước hành vi ăn cắp nón của tôi . Lần nào cũng thế , cô bé dõng dạc nói :
    - Edward , trả nón cho tôi ngay tức khắc .
    Rồi cô bé cố gắng giựt lại nón , nhưng không lần nào thành công . Tuy nhiên tôi không bao giờ chuyền nón của Diane cho một cậu con trai khác , vì điều đó sẽ làm tổn hại sự tin tưởng giữa chúng tôi . Tôi đánh cắp chiếc nón ấy vì tình yêu , không phải vì chọc ghẹo cho vui .
    Một ngày kia tôi thấy một cô bé đứng nhìn đám bạn quăng nón cho nhau chiếc nón của cô . Cô bé cố giành lại , nhưng không thể đánh bại bọn con trai 13 tuổi , chỉ thua có quỉ và ma . Phản bội phe ta và tôi đã xung trận và giành lại chiếc nón cho cô bé dầm dìa nước mắt kia . Tôi liếc thấy Diane đang theo dõi tôi .
    Ngay sau đó lũ con trai vây lấy tôi để đe doa.trả thù . May thay tiếng chuông vang lên chấm dứt giờ ra chơi .
    Tôi chạy vội lên lớp nhưng vẫn bị trễ . Sơ Regina Chriti bắt gặp tôi đang lẻn vào lớp .
    - Edward , em có lý do chính đáng cho việc vào lớp trễ không ?
    - Thưa Sơ , không .
    Kể lại "hành động nghĩa hiệp" của tôi , lẽ đương nhiên sẽ làm giảm giá trị của hành động đó . Tôi liếc nhìn Diane . Nét mặt cô bé như hiểu tất cả , tôi nghĩ thế .
    - Edward , hôm nay em phải ở lại sau giờ học .
    Trên đường về nhà chiều hôm ấy , tôi đuổi theo Diane , cô bé vừa ra khỏi lớp học đàn dương cầm .
    - Về cùng với bạn nhé ?
    Tôi hỏi mà lòng ngạc nhiên với chính mình .
    - Tôi đã thấy những gì bạn làm hôm nay . - Cô bé bảo .
    - Có gì đâu - Tôi trả lời . - Thấy người yếu đuối bị ăn hiếp , lòng tôi không yên .
    - Bạn thích cô ta phải không ?
    Thế đấy , Diane đang ghen .
    - Thật vậy tôi thích cô ấy .- Tôi thừa nhận .
    - Bạn có thích tôi không ?
    - Ồ ! Tôi rất thích bạn .
    - Vậy tại sao bạn giựt nón của tôi .
    Tôi sửng sốt . Chẳng lẽ Diane nghĩ rằng tôi xấu xa như những đứa con trai dưới kia chăng ?
    - Bởi tôi quá mến bạn . Nghĩ xem ... nếu không mến bạn , tôi đã ném chiếc nón của bạn cho những đứa khác , nhưng tôi giữ nó lại cơ mà !
    - Bạn muốn giữ nó một mình .
    - Sau đó tôi luôn trả lại cho bạn mà , phải không nào ?
    - Phải , nhưng làm thế vẫn không đẹp .
    - Diane có muốn tôi chấm dứt trò chơi ấy không ?
    - Ờ có ... không .
    Cô bé trả lời , như thể đang tranh đấu dữ dội .
    - Không , tôi không muốn bạn quan tâm đến tôi .
    - Tại sao ?
    - Đúng , tôi muốn bạn chấm dứt , vì trò chơi đó can thiệp đến thiên hướng của tôi , và cả của bạn nữa . Tôi nghĩ vậy .
    Ngày nay người ta dùng từ "Thiên hướng" khi trả lời câu hỏi " Bạn muốn làm gì khi lớn lên " , nhưng với thời chúng tôi , chữ này chỉ mang một ý nghĩa : Ước nguyện được dâng hiến đời mình cho Thiên Chúa bằng cách vào dòng tu và không lo lắng chuyện hôn nhân .
    Tôi hỏi cô bé :
    - Thật sự Diane nghĩ rằng mình có ơn gọi không ?
    - À ! Có chớ . Còn bạn thì sao ?
    - Mẹ tôi muốn tôi trở thành thầy tu , nhưng bố tôi cảnh cáo tôi về cái nghề mà khi làm việc phải mặc áo đầm .
    Nàng ngước mặt lên , má ửng đỏ vì câu nói xúc phạm của tôi . Nhưng đến lúc tôi cũng không giữ được vẻ bình thản , và cả hai đều phá lên cười .
    Sau đó nàng giựt chiếc nón chơi bóng chày của tôi và chạy vụt xuống đường . Khi tôi bớt ngạc nhiên và đuổi theo kịp , Diane đã đứng trước cửa nhà , ngón tay xinh xinh đang xoay tròn chiếc nón .
    Diane cười khúc khích khi cô ném trả nón cho tôi . Rồi cô bé biến vào trong nhà , mặc cho tôi đứng ngẩn ngơ .
    Vài tuần sau , Sơ Christi bảo rằng Diane có chuyện nói với cả lớp .
    - Bố tôi được thăng chức và gia đình tôi sẽ dọn đi nơi khác vào cuối tuần này . Diane cất giọng
    Cô bé dọn đi nới khác ? Tôi nhìn Diane không chớp mắt , còn cô bé lại tránh nhìn tôi .
    - Chúng ta sẽ có một tiệc chia tay vào thứ sáu . Sơ lên tiếng .
    Vào ngày thứ sáu , như đã sắp đặt , nàng và tôi là một cặp trong trò chơi đố vui . Chúng tôi vẽ lên bảng bốn đường thẳng , tạo thành 9 ô vuông và mỗi ô tượng trưng cho mỗi môn học . Tuy dành được quyền đi trước , nhưng tôi nhường lại cho Diane . Cô bé mỉm cười với tôi và nói với dì phước :
    - Ô này là môn địa lý - Sơ nói :
    - Câu hỏi là nêu tên một hàng xuất cảng chính của Texas .
    - Dầu thô . Diane trả lời .
    - Đúng . Đến phiên Edward .
    - Ô chính giữa phải không sơ ?
    - Phải , môn số học . Mười một bình phương là bao nhiêu ?
    - 121.
    - Đúng , đến Diane .
    - Ở bên phải hàng dưới .
    - Đánh vần chữ encyclopedia .
    Diane đánh vần chính xác . Đến lượt tôi , tôi chọn ô bên trái hàng giữa . Một thằng bạn cùng phe nhìn tôi kinh ngạc , chọn ô đó chẳng khác nào nhường phần thắng cho Diane . Tôi không thể ra dấu cho cô ấy hiểu về thiện ý của tôi . Dù sao bà sơ mỉm cười hài lòng về tôi .
    - Đây là môn công dân . Có bao nhiêu ghế trong Thương Nghị Viện Hoa Kỳ .
    - 96 .
    - Đúng . Đến Diane .
    - Thưa sơ , ô bên phải hàng giữa .
    - Đây là câu quyết định thắng bại . Các em hãy yên lặng . Hãy kể bảy phép bí tích .
    Bọn con trai xì xào phản đối . Câu này quá dễ .
    - Phép rửa tội, phép thêm sức , phép mình Thánh , phép giải tội , phép xức dầu , phép truyền chức ...
    Diane ngừng lại . Chúng tôi nín thở . Lẽ nào cô bé lại quên phép hôn phối .
    Cô bé nhìn tôi rồi bằng giọng dõng dạc , cô bé nói :
    - Theo lời khấn của nữ dòng tu : Thanh đạm - Trinh bạch - và Vâng Lời .
    Phe nữ lầm bầm thất vọng . Ngạc nhiên dì sơ lên tiếng :
    - Sai . Đến lượt Edward .
    Cả đám con trai lâm râm cầu nguyện .
    - Phép rửa tội, phép thêm sức , phép mình Thánh , phép giải tội , phép xức dầu , phép truyền chức ... và phép hôn phối .
    Các cậu hoan hô , các cô tiu nghỉu . Nhưng Diane nở toét nụ cười đến tận mang tai khi bắt tay chúc mừng tôi . Sau đó cùng Diane thu dọn bàn học . Tôi hỏi Diane tôi có thể giữ cuốn sách nào của cô chăng .
    - Chẳng có gì để giữ . - Cô bé mỉm cười và trả lời : " Nhưng Edward có thể giữ lại chiếc nón của tôi .
    Tôi cất giữ nó vào túi giỏ của mình .
    Sáng hôm sau với tâm trí hoang mang , tôi đến nhà Diane với chiếc nón trong tay để trả và nói lời chia tay . TôI vẫn còn bối rối về cuộc đố vui hôm trước . Cô bé có thật sự quên phép hôn phối chăng . Có thật tôi không bao giờ gặp lại cô bé chăng .
    Diane đang đứng trước cửa nhà , bên cạnh xe chứa đầy hành lý . Tôi có một câu trên đầu môi , nhưng không thể nào thốt lên lời .
    Có tiếng mẹ Diane gọi .
    - Tôi phải đi thôi . Edward .
    Rồi Diane hôn tôi - đắm đuối trên môi . Quá ngỡ ngàng , tôi thụt lùi vài bước , tron g lúc cô bé chạy vào nhà .
    - Tôi yêu em .
    Tôi gọi với theo . Và tôi quay bước , lòng vẫn thắc mắc vễ câu trả lời của cô trong cuộc đố vui . Phải chăng cô thật sự có một thiên hướng , ơn kêu gọi và đó là một cách nói rằng chúng tôi không thể nào vĩnh viễn yêu nhau .
    Lòng tôi quặn đau . Diane đã để tôi thắng . Cô bé có thể yêu tôi hay đại khái như thế . Cảm thấy hãnh diện tôi ném túi xách lên không . Chiếc nón của Diane rớt ra ngoài , rơi xuống chân tôi . Tôi nhặt nó lên và chạy lại nhà cô bé .
    Tôi đập cửa như điên . Chỉ có tiếng vang dội trở lại . Tôi hiểu rằng cô bé đã đi và tôi sẽ không bao giờ gặp lại . Tôi đưa chiếc nón lên mũi , hít vào mùi hương mái tóc của Diane . Rồi tôi treo nó lên núm cửa và rảo bước về nhà .
    LN
    Sở Thú
    - Thế ngày mai bố theo con đi sở thú nhé .
    - Không được bố ơi !
    Tôi hỏi lại với giọng hơi ngạc nhiên :
    - Sao vậy con ? Bố đã vô lun tia đi (volunteer=tình nguyện), nghỉ một ngày với con , mà không được à ?
    - Tại vì hôm bữa cô giáo hỏi bố , bố cứ ậm ừ . Lần sau bố phải nói Yes , chứ bố đừng nói "Let me think about.."
    - Ờ há .
    Qua hôm sau , khi đi làm về gặp cháu đang ngồi coi ti-vi :
    - Sao Linda hôm nay đi "du" (zoo) vui không ?
    - Vui lắm bố à . Nhưng con không thấy con zebra và lion .
    - Con đó mình gọi là ngựa vằn và sư tử . Bố nghĩ là con sư tử nó ăn rồi .
    - Ăn cái gì hở bố ?
    - Ăn con zebra chứ ăn con gì nữa .
    - Ý eo ! Con lion đi đâu hả bố ?
    - Thì nó ăn no kiếm chỗ nào đi ngủ chớ sao .
    Hoanghac 17.11.04
    ***********************
    Chất Huế Gởi Con
    Mai con đi rồi , mẹ buồn trong vui
    Mai con đi rồi , con về với người
    Mẹ ngồi soạn lại những trang ký ức
    Mẹ ngồi mở ra đời mình một thời
    Bạn mẹ hỏi mẹ trao gì cho con
    Kinh nghiệm một đời làm vợ vuông tròn
    Một chữ Yêu Thương Thuỷ Chung như nhất
    Lúc vui lúc buồn mãi mãi sắt son
    Bạn mẹ hỏi mẹ sớt gì cho con
    Tâm Huế từ xưa vẫn nằm trong hồn
    Dạ thưa nhỏ nhẹ , đôi hàng phượng vỹ
    Răng rứa bây chừ , xanh ngát dòng Hương
    Mẹ tự hỏi mẹ trao con những gì
    Chiều hoàng hôn còn vương nắng lụa the
    Hàng cau Nam Phổ đong đưa theo gió
    Tiếng chuông Diệu Đế ***g lộng đêm khuya
    Mẹ nghe trong lòng bùi ngùi vô cùng
    Chất Huế dạt dào trao được hay không
    Chúng nằm lãng đãng như mây mùa hạ
    Mà buốt vô cùng như giá mùa đông
    Chúng kéo lê thê từ xuân sang hạ
    Chúng nằm trên môi nở một nụ cười
    Nằm trong mắt liếc , ấy mà dị rứa
    Chúng là tất cả trong mẹ con ơi
    Mẹ trao cho con giọng Huế rạch ròi
    Mỗi từ nói lên gợi nhớ không nguôi
    Từ thuở mẹ cha lần đầu trao gởi
    Con giữ đi con mai mốt theo người
    Đặng Lệ Khánh
    Xài tiền giả 200 đô được tha bổng
    GREENSBURG, Pa. Một phụ nữ vui mừng khi được toà tha bổng vì tội xài giấy bạc 200 đô giả . Tờ giấy này in hình Tổng thống Bush .
    Công tố viên toà án quận hạt Westmoreland , tiểu bang Pennsylania rút lại lời buộc tội cho bà Trautwine , 51 tuổi , sau khi bà này đồng ý trả cửa tiệm mà bà mua sắm với số tiền tương đương .
    Luật sư biện hộ cho bà Trautwine nói rằng thân chủ ông không hề biết đây là tiền giả .
    Vào tháng 8 năm 2004 nhân viên cửa hàng quần áo Fashion Bug mới đầu nghĩ rằng tờ bạc này giống như thật và còn thối trả lại cho bà Trautwine 100,58 Mỹ kim .
    Hiện nay chưa có tờ giấy Mỹ kim 200 đô , dù rằng không phải có hình Tổng Thống Bush trên mặt . Chưa có hình các Tổng Thống Mỹ mới đây trên các tờ giấy bạc lưu hành .
    Cảnh sát nói rằng , ngoài ra tờ giấy này còn có nhiều điểm khả nghi . Nó có loạt số - DUBYA4U2001 và không mang chữ ký của Thống Đốc Ngân Hàng Liên Bang . Trái lại với chữ ký của Tổng Thống Reagan và chua chữ " Chủ Tịch Diêm Vương Phủ " .
    Mặt sau tờ giấy còn ghi thêm :" We like Broccoli" và "USA Deserves A Tax Cut." (Chúng tôi thích ăn bông cải xanh và Nước Mỹ đáng được giảm thuế )
    Hoanghac theo YahooNews 13.11.04

Chia sẻ trang này