1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vui! vui! vui!

Chủ đề trong 'Đất Sài Gòn' bởi hanah82, 30/06/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Những biển báo kỳ cục
     


    Phần hướng dẫn quan trọng nhất trong 1 cái mác quần áo: Đưa nó cho mẹ bạn giặt ủi (đó là việc của bà ấy, hic, ác dễ sợ) [​IMG] Cấm ... đứng đường he he. [​IMG] Giỏi thì đi theo bảng chỉ đường đê (coi mày chết hay tao chết) [​IMG] Cái này bắt chước mấy cái bảo tàng nè: cấm sờ vào hiện vật [​IMG] [​IMG]Cái này nhìn là biết rồi, không cần giải thích. hé hé [​IMG] [​IMG]
    Cẩn thận, đường hư hỏng nặng !!! [​IMG] Hồ nuôi cá, cấm làm bậy !!! Nếu không sẽ bị .... [​IMG] [​IMG] [​IMG] Chú ý: tốc độ tối đa cho phép là ...[​IMG]Hic tự tính giùm đi nhé [​IMG] [​IMG] Chú ý: Cám ơn bạn đã chú ý bảng chú ý mới nàySự chú ý của bạn đã được ghi nhận và được báo lại cho chủ nhân tấm bảng này [​IMG] [​IMG] Thông báo: nếu câu hỏi của bạn quá ngu ngốc [​IMG], bạn sẽ bị đốt đấy (hãy cẩn thận cho!) [​IMG] [​IMG] 
  2. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0


    Nhật ký làm chồng p1

     



    [​IMG]
    Ngày..... tháng.....năm.....Mình dậy trong tiếng quét dọn rầm rầm và tiếng bát đũa loảng xoảng. Trời, mụ ấy đã thức. Chẳng nhìn cũng biết mặt mụ đang "sưng" lên, vì đêm qua mình về khuya. Cơ khổ, mới chỉ vài chai với anh em. Thân xác này đã hiến hết cho vợ con. ôi, sao tôi không đập đầu vào gối chết quách đi!Vừa đánh răng vừa liếc ra bàn, mụ đã dọn xong món cơm rang khủng khiếp, cũng đĩa cải chua thừa tối qua. Nhục chưa! Ðáng đời chưa? Không ăn thì đay nghiến: "Ðêm qua đi với con nào?", mà ăn thì nước mắt trộn cơm. Làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn. Hơ! Cái em rót bia quán "Tím" xinh ghê, xuỵt!Ngày ......tháng.....năm.....Ngồi ở cơ quan mà cứ như trên đống lửa. Tối nay anh em lại réo, phải nghĩ ra cơ sự gì đây. Những lý do như hội thảo, thăm bạn và sinh nhật sếp mình đã bịa nhiều, xài nữa mụ nghi mất. A! phải rồi, đi bác sĩ, cớ này chưa áp dụng bao giờ. "Alô, em à? Anh thấy đau đầu, chắc không sao , em nhỉ?.... phải khám à?....Kệ, khám làm gì..... chết là cùng...Sao, anh không chủ quan, nhưng anh thích về nhà...Thôi, nhưng nếu em cương quyết thì anh đi, nhưng lão bác sĩ này ở xa lại đông khách, anh lại phải về khuya, đừng lo!"Xong, hi hi! Thoát. Ôi thực ra mụ cũng dễ thương, chỉ có tội nói hơi nhiều và nấu đi nấu lại món thịt kho giả cầy và món gà ram mặn...ơ, em sinh viên thực tập vừa mới luớt qua, chân dài quá! Trời ơi, tôi già rồi. Tôi chết mất!Ngày......tháng......năm..........Mình dắt xe ra khỏi nhà như một lão ở đợ. Ghi-đông là cặp sách cho con, yên sau là túi quần áo đi sửa, đằng trước là hai bịch xà bông. Còn đâu hình ảnh chàng trai dũng mãnh, chuyên gia vi tính, người đàn ông hào hoa sáu năm trước. Thôi, hình tượng mình có lẽ đã chết hẳn rồi. Gia đình đúng là cối xay, nghiền tất cả thú vui tuổi trẻ thành món cháo bèo nhèo.Hôm nay mụ biệt phái mình đi sửa bếp gas. Không ngày nào mụ không giao một "nhiệm vụ bất khả ", mặc dù mình không phải là "Tôm-cờ-ru-dơ", còn mụ tất nhiên chẳng phải là "Ni-kon-kit-man". Hôm thì phải mua chai nước mắm năm ngàn (trong khi toàn quốc đều bán sáu!), hôm thì phải mua ký thịt bò mà về cân thấy ký mốt! Thôi để tôi đụng xe cho bà vừa lòng. Gặp thằng bạn ở đầu ngã tư, nó giúi cho tờ thiệp cưới. Thế là mình sắp toi hai trăm, còn nó sắp toi cả cuộc đời. Mình muốn cản nó, rồi lại cười gằn:"Em dại thì cho em chết, anh hơi sức nào mà lo".Ngày.......tháng......năm.....Gặp chai kem dưỡng da, tần ngần rối quyết định mua cho mụ. Của đáng tội, chả mấy khi dám xài cho bản thân. Nhưng để cẩn thận mình phải bóc giá tiền đi và ''''khai" rẻ hai chục ngàn mới an toàn tuyệt đối.Hôm qua, có một em mới về phòng. Sao mà trẻ trung xinh xắn thế. Mình phải làm mặt "ngầu" cho oai, chứ trong lòng buồn bã quá, già rồi còn gì. à! Không, không già!Ðể tuần sau ta sẽ mời em đi ăn kem. Ðúng đắn nhất thế giới. Ôi, cái kính của tôi đâu rồi?Thằng bạn tặng hai vé biểu diễn thời trang. Tối nay đi coi với mụ. Phải nhớ đến phần áo tắm cần giữ bộ mặt cau có và dửng dưng. Nếu không thì lộ hết. Xuỵt! Bên kia đường mới khai trương một thẩm mỹ viện, ra vào toàn loại nhiều mỡ ít nạc. Các bà ơi, tập làm gì, mát-xa làm gí. Cứ phóng xe, hò hét chồng con như mụ nhà tôi thì da thịt săn chắc ngay thôi.Chủ nhật phải đưa mụ và con bé đi sở thú. Chả hiểu sao mụ lại thích thiên nga, con bé thích gấu, còn mình chỉ thích đười ươi. Có lẽ bởi nom nó có vẻ vô tư và khỏe mạnh. ơ, em vừa đi qua mặc áo hai dây. Nếu mụ mà mặc thì khá hơn, bởi vai trắng và tròn. Ôi đàn ông, ôi lũ chồng, đứng núi này trông núi nọ. Phó phòng vừa biếu chai rượu. Thử nhấp một ngụm xem. Khà! Ngon. Nhìn ảnh vợ con trên bàn, sao mà lung linh. Hình như mụ ấy đang cười.Lụm của mr. Dieanotherday bên UDS.com
  3. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0

    Nhật ký làm chồng p2 - end



    [​IMG]
    Ngày... tháng... năm...Sắp đến ngày lễ thánh (ngày 8 tháng 3) chẳng biết tặng gì cho đồng chí vợ. Rút kinh nghiệm năm ngoái, mình bỏ gần 300.000 đồng mua thỏi son made in USA trông cũng xịn ra phết. Dùng được một lần đến cơ quan chắc bị ai chê, mụ về nhà chất vấn mình: Ai mua hộ mà mầu trẻ thế?. Chẳng nhẽ lại thú nhận mình nhờ em thư ký của Xếp mua, mình thích cái màu hồng hồng trên môi em ấy. Nói chung là thích tất cả những gì ở trên người em ấy. Mình lờ tịt, trả lời vài câu nhăng nhít. Và mụ đã cho mình một bài học về tính "tích kiệm" cùng câu chốt hạ cuối cùng "Nhờ ai mua hộ thỏi son thì nhớ cám ơn một tiếng". Chỉ là một câu nói mà sao mụ nhà mình lên giọng rít giống khỉ thế không biết, chói điếc tai, rùng mình.Năm trước nữa mình mua bó hoa ly thơm phức, mụ cằn nhằn: Hoang phí! Nhưng vẫn cắm ở phòng khách. Lúc mình không có nhà đi ra ,đi vào, lại hít hà khen thơm quá. Còn khi mình ở nhà thì vẫn cằn nhằn là với số tiền mua bó Ly đó thì đi chợ được mấy ngày. Chịu! Chẳng hiểu được mụ ấy. Năm trước trước nữa mình đi mua một mảnh vải (tự đi mua), mụ chê màu vải già quá nhưng vẫn may bộ đồ ở nhà và còn mặc đến bây giờ. Có lẽ đồng chí vợ nhà mình mắc bệnh chê ?. Năm nay mình đã tự hứa phải tặng món quà gì đó mà mụ không thể lên tiếng chê được. Nghĩ đi nghĩ lại có lẽ mình cứ đưa một phong bì tiền. Vì chưa khi nào mình thấy mụ lên tiếng chê bai tiền(!)Ngày... tháng... năm...Dạo này mình toàn phải dậy từ lúc 6 giờ sáng, ăn sáng bằng bát mì tôm rồi đèo con bé đến trường. Từ hôm trường của con bé chuyển giờ học là lúc 7 giờ 30 mình trở thành người đi làm sớm nhất nhì công ty. Đến sớm cũng chán, sang quán Cà phê làm một ly đen đá, thấy cuộc đời mình cũng đen gần bằng ly Cà phê mình đang uống. Làm việc hùng hục như thằng cu li, cuối tháng đưa hết cả tiền lương cho vợ. Ăn đủ 2 bữa ở nhà, cho dù buổi sáng nhìn thấy bát mì trương phềnh đã thấy ớn, ngồi nhìn bát cơm rang, muốn trốn. Nhưng mình vẫn là thằng đàn ông ngoan. Tối vẫn về với vợ, ăn tối cho dù lúc đó là một giờ đêm, cho dù đã căng bụng vì bia vì đồ nhậu. Tự dưng mình thèm phở thế. Chậc!!! Không được suy nghĩ cái kiểu "Chán cơm thèm phở" nữa. Mà là thằng đàn ông, trong đời ai chẳng phải lấy vợ. Vợ là nợ là oan gia. Chiều nay chia tay với đoàn thực tập (một phần 3 là nữ) Ngày mai lại chỉ còn toàn lũ đực rựa với nhau, chẳng biết đến bao giờ cái bọn trong phòng mình mới lại chăm chỉ đánh răng nữa như đợt vừa rồi?Ngày... tháng... năm...Hôm nay mình và đồng chí vợ có hiểu lầm nho nhỏ. Mình nể vợ nên chỉ nói 2 câu nhưng mụ ấy nói lại tận 2 giờ đồng hồ. Chỉ vì lí do rất chuối: Hôm qua sinh nhật vợ yêu tròn 30 tuổi, mình mua bó hồng 31 bông. Lúc đầu cũng dự định mua 30 bông, nhưng thấy em bán hoa tươi quá. Vì em gạ gẫm mua nốt, vì mua hoa là phải mua lẻ, vì em ấy bó cái bó hoa của mình như bó mớ rau muống, vì ... Mà mụ nhà mình nếu tính thêm tuổi mụ cũng đã 31 rồi còn gì. Trước đây khi yêu nhau mình chỉ có tặng một bông hồng chậc khấc đầy gai, chẳng thèm có một tờ giấy gói mà làm mụ xúc động mất mấy ngày.Kể ra cũng tức vì cả con bé con cũng hùa về phe mẹ nó. Nó chống đối bằng cách ôm gối sang phòng ngủ với mẹ. Còn mình thì đang nằm trên cái giường ngắn tũn, bé tẹo, không ngủ được đành lôi láp tốp ra để gõ nhật kí như thế này. Chẳng nhẽ mình cứ phải chịu khổ mãi như thế này? Phận con giun cái kiến, thấp cổ, bé họng, dạ dầy nhỏ như mình đến bao giờ mới được thay đổi trong chính gia đình mình. Đã có lần thằng bạn trên công ty nhận xét: Nhà mày "Hơi lệch", đã có cái hĩm rồi, phải phấn đấu lấy thằng cu, sau này còn có người làm đồng minh. Qua lần này thấy đúng thật, mình phải "Phấn đấu" thôi.Ngày... tháng... năm...Hoá ra mình cũng là một thằng quá được, chỉ mới "Phấn đấu" chút chút. Mà sáng nay đồng chí vợ đã thỏ thẻ "hình như em có". Thiếu chút nữa mình đã hét toáng lên vì sướng, không hiểu sao mình tin đứa này là con trai.Chiều! mình trốn Xếp về sớm, không ngờ vợ yêu đã ở nhà từ bao giờ. Thì ra vợ yêu về sớm để thảo một bản "10 điều cần thực hiện" cho mình, và dán trang trọng trong phòng ngủ. Đọc xong mình thấy đầu quay quay như tụt huyết áp, tỉnh lại hoá ra mình đang ngồi trên cái ghế quay, chân tay run rẩy. Vậy là từ nay mình phi từ bỏ thói quen hút thuốc. Đưa đón con bé con đi học (trước đây chỉ phi đưa đi). Buổi tối thay vì xem ti vi thì phi đọc sách "Chăm sóc bà mẹ và trẻ sơ sinh". Lúc rảnh rỗi muốn nghe chút Rốc thì phải nghe nhạc giao hưởng dành cho thai nhi cùng mụ nhà mình. Tệ nhất là bây giờ mình không được dùng điện thoại di động vì nó có ảnh hưởng tới bà mẹ mang thai. Thấy câu nói của các bậc tiền bối đúng thật "Trong một gia đình hạnh phúc thì người chồng phải trở nên câm, điếc".Ngày... tháng... năm...Buổi sáng nhận lệnh đưa đồng chí vợ đi khám thai. Ở bệnh viện hình như cũng có nhiều đức ông chồng quan tâm đến vợ và con như mình? Trước của phòng siêu âm chật ních người, mình phải về đi làm vì sáng nay chỉ xin nghỉ nửa buổi. Đồng chí vợ đã kịp an ủi: Biết được kết quả em sẽ báo ngay cho anh. Đấy! Thực ra giọng của mụ nhà mình nhiều lúc cũng đáng yêu phết, đâu chỉ đến quán bia mới được mấy em xinh tươi ban phát cho chất giọng du dương đó.Đến công ty thằng bạn đã mở nho nhỏ một bài hát của Trần Tiến, không biết tên bài nhưng thấy rất giống tâm trạng mình. "Cho tôi xin em, xin em một đứa con trai. Cho tôi xin em, xin em một thằng đàn ông". Mình lẩm bẩm hát theo "Cho tôi xin em một phút bềnh bồng, cho tôi xin em một thằng con trai, thằng con trai lên rẫy phá rừng,.., thằng con trai nhân ái với mọi người, là con trai biết yêu thương vợ mình". Đang hát phê thì thằng giời đánh chết tiệt chõ mõm vào phá ngang "Là con trai biết yêu thương vợ người".Trưa! gọi điện thoại về nhà chẳng ai nhấc máy. Buồn, nên sau khi ăn trưa mình chỉ uống Cà Phê suông.Trước khi về nhà vẫn không an tâm mình đã gọi điện thoại sang nhà bố vợ thì được nghe tiếng ông rõ to trong điện thoại "Chào bố thằng cu". Vậy là toại nguyện rồi nhưng tức là từ nay mình phải bỏ nốt một thói quen mang láp tốp về nhà. Biết lấy gì để gõ nhật ký đây, đành gõ nốt mấy dòng này rồi về sớm và tranh thủ ra ban công làm điếu Vi na cho thơm miệng bổ phổi, về đến nhà thì đố dám.
  4. causedfrom3stars

    causedfrom3stars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2005
    Bài viết:
    1.086
    Đã được thích:
    0
    WC không đụng hàng
    Dành cho những ai làm dziệc Dzăn phòng như lão vothuong, lao Wings, niemtin,... and more:
    [​IMG] 
    Đã có cho các anh thì phải cho các chị em:
    [​IMG] 
    Nếu nhà ai có cái ghế salon vứt đi thì cũng nên tận dụng thế này:
    [​IMG] 
    Còn cái xe xinh xắn này lại rất phù hợp cho những ai ... khoái bia bọt như... lão Nghĩa, chú Lộc, và một phần của lão Minh, 1 phần của Mr. Hùng ham dê
    [​IMG] 
    Dành cho những con chiên âm nhạc như: sis bediudang (minh chứng = những lần Karaoke), chú Lộc, bé Chip, lão Nghĩa, và ưu ái cho vothuong với anh Vietgreat vì tinh thần Rock vĩ đại.
    [​IMG] 
    WC này có lẽ chẳng ai có nhu cầu sử dụng, nhờ?
    [​IMG] 
    Ai ham leo núi cũng có wc nơi... vách núi (đi hay ko thì tùy hỉ)
    [​IMG] 
    Cuối cùng, WC dành tặng những anh ...không thèm ai và cũng chả ai thèm [​IMG]
    [​IMG] 
  5. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Trích từ Blog của Còi, tác phẩm này do chính tay Còi viết, hehe:

    Lấy chồng à? Chuyện con kiến!

    [​IMG] 
    Nhân dịp lão chồng chống ế của Còi post tác phẩm ?oLấy vợ? hay ?ođi tù? cũng thế cả thôi!, Còi mạn phép viết lại một tác phẩm tương đương cho phe chị em. [​IMG]
    Gửi mày, [​IMG]
    Tao vừa nhận được thư nhờ tư vấn kèm thiệp mời của mày cách đây 2 phút! Tao cũng biết tâm trạng mày háo hức đến mức nào khi ****** ?" cũng như mẹ tao cách đây 8 năm ?" đã vẽ ra cho mày cái viễn cảnh ?ochiếm hữu nô lệ? khiến mày rung rinh cả hồn vía bắt lão bồ (và tới đây là lão chồng mày) cưới gấp bất chấp tấm thân của mày rồi đây sẽ bèo nhèo bầm dập y chang? các mụ vợ khác trên đời, trong đó có tao. [​IMG]
    Giờ thì tao quyết định trả lời thư mày với một tâm trạng rất là ? vợ của lão chồng tao. Không biết con mắm nào đã nói với mày về cái hạnh phúc ?ogiản dị? của tao để mày nhọc công đi thỉnh giáo như thế. Dẫu rằng sự thật thì cũng hơi ê chề, nhưng nhân danh con bạn mày, tao mạn phép được nói vài lời về cái hạnh phúc đáng quý của gia đình tao. [​IMG]

    Trước hết, tao muốn mày xóa ngay cái tư tưởng ?ochiếm hữu nô lệ? mới hơi ngâm ngấm ra khỏi đầu mày bằng cái cụm ?oở đợ thanh cao?. Vì sao tao dám khẳng định thế? [​IMG]
    Thứ nhất, mày biết dụ lão cưới, điều đó có nghĩa rằng lão chồng mày đã rất cao tay. Mày tưởng lão ta chịu chui vào rọ dễ dàng thế à? Nhầm. Đó là vì lão ta muốn chuyển những cuộc ca cẩm từ mẹ của lão dành cho lão sang qua cho mày. Tao dám chắc mẩm là bọn bạn bè của lão cũng đã có những cuộc hôn nhân đủ để truyền kinh nghiệm ?othà ở vậy? cho lão, chứ mày nghĩ 30 tuổi mà lão chồng mày thèm lấy vợ rồi sao? [​IMG]
    Thứ hai, mày đừng có tưởng những lời hứa hẹn đại loại như: ?oEm vẫn là chính em, vẫn được đi làm, vẫn được rong chơi cùng bạn bè nếu em thích!? sẽ được giữ cho đến ngày bọn bây kỷ niệm lần thứ nhất gông cùm nhau chứ đừng nói gì đến cuối đời[​IMG]. Sau 1 năm nữa cái bụng của mày có lẽ to ra, hoặc lạng quạng mày cũng đã đẻ rồi. Thế thì mày làm gì đi làm được nữa? Mà mày có nghĩ rằng lão chồng mày sẽ cho mày rong chơi cùng cái nhóm của bọn mình (tao không tham gia được cũng vì lý do đấy đấy)? Lúc đó thì mày sẽ thấy thân phận làm vợ của mày ngoài chăm con như thiên phận thì nó chỉ đi theo quy luật của chữ WIFE = Washing, Ironing, F***ing, etc?. Dù rằng khi mày ra đường, người ta vẫn kháo nhau rằng: ?oChị ấy có chồng giỏi giang, chăm lo gia đình?Chị ấy hạnh phúc thật!? và hàng ngàn câu tán dương khác.[​IMG]
    Thứ ba, mẹ chồng mày, và các bà mẹ chồng khác trên đời luôn là rào cản lớn nhất cho cái chuyện tự do của vợ chồng mày. Tao vẫn còn nhớ đẻ con Tí xong, một năm sau sức chưa hồi phục thì, bà ấy cứ thúc tao sinh thêm 1 thằng cu vào năm Dần. Mày cũng hiểu rồi, đẻ cũng phải có quy luật chứ, mà còn phải phụ thuộc vào thằng con của bà ấy nữa, chứ muốn có là có ngay à? Lọ mọ thế nào mãi đến năm con ?. Rồng tao mới đẻ tiếp, hên là con trai, chứ con gái hông chừng bà ấy bảo tao không có đức.[​IMG]

    Than thở vậy thôi, để mày hiểu làm vợ cũng hơi vất vả. Nhưng không có nghĩa là không có cách đối phó! Mày biết tao mà, không có vấn đề nào là nan giải với tao cả. Dù tao có 10 thằng chồng như thế hay 10 bà má chồng y chang bà này thì vẫn vượt rào ngon lành cành đào. [​IMG]
    Với bà má chồng, trừ cái chuyện đẻ ở trên tao phải làm đồng minh của chồng tao (không khác được, vì tao chưa thử ngủ với bà ấy bao giờ), thì những chuyện còn lại bà ấy đều là đồng minh của tao. Ngay từ cái ngày đầu bà ấy đeo vào tai tao một cặp đeo bông, tao đã nói nhỏ với bả rằng: ?oCon không ngờ trông má lại trẻ hơn tuổi nhiều đến vậy!? dù so với má tao thì bà ấy già chát già chúa. Để rồi những ngày sau, khi lão chồng tao còn lo í ới gọi tao dậy thì bà ấy đã tranh thủ đi nấu cơm, và nói với lão ý: ?oVợ con mệt, để nó ngủ, vài ngày sau hẳn quen!?. Cứ cuối tuần, tao rủ bả đi mua sắm (dĩ nhiên là tiền của chồng tao), đi tắm spa (già chứ mê mấy vụ đó lắm mày ơi, làm tao cũng ké), đi tán phét với mấy bà bạn già của bả, hướng dẫn bả sử dụng máy vi tính chat chit với bạn bè.[​IMG]
    Mày cũng biết trình nấu nướng của tao rồi chứ gì, vậy mà tao vẫn phải giả bộ là chửa biết gì. Sau đó, tao đi đăng ký một lớp học nấu ăn vào buổi tối sau giờ làm để bả cứ khoe với hàng xóm: ?oCon dâu tui chịu khó lắm à nhen!?. Và tao tự hào tuyên bố với mày tao đã bỏ việc vào bếp từ đó một cách danh chính ngôn thuận! Thấy tao vất vả quá, bả đã âm thầm đi mướn người làm, còn bả biết chat rồi cứ ôm máy tính. Còn nói tao có lòng học nấu ăn thế bả rất thương, nhưng tao cứ lo đi làm đi, rồi còn lo chuyện cho bả một thằng cháu (bả không thích ?ocon? cháu thì phải?!). Thế là tao sau này chỉ toàn nấu? bột cho con uống. Nhiều bữa chồng tao đói quá mà tao cũng chỉ? khuấy trứng gà + sữa như khuấy bột cho con tao uống vậy. Quái, thế mà lão ý vẫn khen là tao biết cách chăm sóc mới ghê.[​IMG]
    Với chồng tao, trừ mọi việc nhà đã có? má chồng tao chỉ đạo, 2 vợ chồng tao đâm ra dư thời gian hơn để ghen tuông và soi mói nhau. Tao biết lão khó mà kiếm ra một ẻm hơn tao, nên cũng yên tâm mà để lão đi sớm về khuya. Riết rồi đâm ra làm hư lão.
    Này nhé, lão bảo tao không được thon gọn như ngày mới cưới (sao lão không tự hỏi lão đã làm gì mà tao đâm ra bèo nhèo bầm dập như rứa?), và còn đem ảnh cưới ra ngắm nghía. Tao hỏi mày nếu là mày mày có nghi ngờ gì không? Tao thì nghi lắm, và thực hiện chế độ? diệt chủng chủ nghĩa dành cho lão. Thế là tao phải đi làm công tác ngoại giao với mọi ẻm đồng nghiệp của lão để biết cho chính xác lão làm cái gì, kẻo lão đang chú ý đến một ẻm nào khác thì hóa ra tao là một con vợ thất bại à? Một người vợ quan tâm kiểu của tao quá tuỵêt, đúng không? Nhờ thế cũng thon gọn được vài tí cho lão thấy tao đã Duyên dáng lại mà không léng phéng tư tưởng đến con khác[​IMG].
    Lão luôn mồm bảo không có gì mà tao cứ ghen bóng ghen gió. Cái này tao phải chủ động làm hòa, vì cái tính ?ohay buộc miệng nói đại? của lão khiến tao nghi ngờ mãi. Dù sao đi nữa thì cái triết lý ?oCó yêu mới ghen? luôn được tao tận dụng khiến lão cười tít mắt. Sau lưng lão thì khác à, tao vẫn phải âm thầm điều tra như một cái bóng bên chồng![​IMG]
    Tao còn có hai đồng minh nữa là 2 đứa nhỏ. Mỗi lúc lão không có nhà, tao luôn phải dạy chúng nó rằng: ?oBa rất yêu các con, ba sẽ rất thích nếu các con luôn lên tiếng bênh vực mẹ trong mọi tình huống và hay nói câu ?oBa ơi, chiều ý mẹ đi!? khi ba phản đối mẹ về bất cứ chuyện gì nhé!?. Và mày cũng biết là lũ nhỏ thần tượng ba nó thế nào. Có lần tao bảo không may kịp cái váy mới để dự chiêu đãi công ty ổng rồi, phải mua thôi, và đề nghị vào Shop! Lúc đó ổng la oai oái lên không chịu. Mày biết gì không? Mấy đứa con tao đã rất vui lòng, hào hứng đồng thanh: ?oBa ơi, chiều ý mẹ đi!??[​IMG] Mày cũng biết mà, tao luôn giành phần thắng.
    Còn một vấn đề nữa, là tiền nong. Lúc mới cưới, tiền tao tao xài, còn chi xài chung do lão lo hết. Nhưng sau này tao chỉ còn có mỗi cái nghề chính là làm vợ làm mẹ, tao lại phải tự phong cho mình cái danh Giám đốc Tài chính công ty trách nhiệm vô hạn 5 thành viên. Gì chứ, vụ này tế nhị lắm, khi lão ta ném cho mình một cục tiền thì không có nghĩa lão gọi đấy là yêu mình đâu, mà lão đang cố trót trét cái nghĩa vụ làm chồng. Làm thế nào để lão ý vui lên thì chỉ còn cười hì hì và hứa hẹn về con số tích lũy về sau, mày đừng có đòi mua sắm gì cho riêng mày nhá, tiêu tùng đấy. Tao cảm thấy bực bội ở chỗ mấy lão luôn than phiền rằng ?onhìn vợ mình so với vợ ng ta mà chán!? trong khi mấy lão không bao giờ hứng thú và tán dương vấn đề làm đẹp của chị em ta. Mặc xác vụ đó đi, mày chỉ nên âm thầm, từ từ cho đến khi ?oviệc đã rồi? vậy! Với lại, tao còn tới 3 đồng minh. Sợ gì! Sợ chẳng qua là vì để người ta thấy lão rất có uy làm chồng![​IMG]

    Thôi, tao phải dừng đây. Đến giờ hẹn hò cuối tuần của vợ chồng con cái tao đi Đầm Sen chơi rồi, chồng tao có thể không dzui dzẻ gì nhưng con tao lại vô cùng thích thú. Kệ, miễn con tao vui là ok! Tao cũng đang bàn đến chuyện mừng thọ bà má chồng tao trong thời gian tới, gì chứ làm đẹp dạ bà ấy là chuyện của tao mà![​IMG] Đó, làm vợ như tao bận thế ấy đấy, mày cũng ráng đi nhé!
    Chào thân ái,
    Mrs. Duyên Dáng

  6. Mới lượm được bên HPGD
    ---------- phan 1----------
    Đồng chí vợ kính mến,
    Tuần vừa rồi, tớ rất là cáu đồng chí vì khi tớ chác táng với bạn từ quán thịt chó, sau đó bọn tớ chuyển sang chiến trường ốc để tiếp tục cuộc tuý luý cho sướng cái bản thân và cả những kẻ chưa bao giờ thân khi đám bạn của tớ dẫn theo những con máy ăn xăng phá mồi như phá mả. Đang say sưa trong chén nhớn chén nhỏ thì con hàng trong túi quần tớ rung lên bần bật :"Tới giờ về với vợ!". Tớ tiu ngỉu chết chân như Từ Hải, không phải vì phải về với vợ mà đơn giản, túi tiền của tớ sẽ vơi hơn đám kia kể từ khi bộ luật hình nhậu chính thức ban hành. Mà tớ luôn là đao phủ. Còn lần này, tớ chẳng khác nào món nhựa mận ươn ướt cho chúng nó liếm, hay thơm phức và ngọt lim như món sò huyết nướng tái cho chúng nó tha hồ cạy, mút rồi nhồm nhoàm nhai trong sung sướng. Nhằm tiết kiệm cho hậu phương, tớ đành theo lao mà dính chặt mông với cái ghế ko chịu rời. Một tiếng sau đó là cả quãng thời gian cực hình như lần đầu tiên tớ tỏ tình với đồng chí dù chúng ta đã hôn nhau từ lần đầu gặp mặt. Nỗi ấm ức dâng lên tột độ và được giải toả như nước phun ra khỏi vòi khi hội đồng nhậu quyết định giải thể để đưa một số đồng chí về nơi an nghỉ ...cuối cùng sau những cú shock về ngân lượng.
    Tớ về nhà, đồng chí không ra mở cửa. Đồng chí tắt cả điện đóm làm tớ trượt lên trượt xuống ở cầu thang...gần cái toilét. Tớ gọi điện chỉ như lấy dùi gõ vào đất. Im ắng và lạnh lẽo tưởng như sắp đến miền hoang lạc. Khi tớ cởi quần áo ra và nằm cạnh đồng chí như những lần khác, đồng chí đột nhiên tỉnh mộng như chưa bao giờ ngủ. Đồng chí phán một câu hoành ********* tráng "Có mùi lạ". Thế là xong tớ, tớ đã vấp phải sợi dây căn ngang giữa tớ và đồng chí khi tớ tuyên bố "không được ngửi người" mà trước khi cưới nhau tớ đã đưa vào "Bản quy ước không phận" Hay thiên hạ còn gọi là "Khoảng trời riêng". Rồi tiếp những ngày sau đó, đồng chí không nấu cho tớ ăn nữa, nếu có thì toàn nhão nhoét với món rau muống luộc mà có lẽ người ta sẽ gọi là ..sinh tố rau muống. Rồi đồng chí cắm cơm nhưng chẳng bật điện làm tớ trêu mõm chờ đợi sau khi đã xem xong 3 bộ phim trên VCTV, mà xen vào giữa cac bộ phin là tình hình chiến sự Trung Đông với quảng cáo ...Diana siêu thấm hút. Tớ lại phải lò mò ra tiệm cơm bụi của con bé Hạ đầu xóm để mong nó cứu vớt ông anh ruột. Cái con bé xinh đến lạ mà đồng chí cứ bảo nó như lai giữ Thị Nở với...Hoạn Thư ấy.
    Những đêm tiếp theo, đồng chí kéo hết chăn của tớ làm tớ đêm ngủ cứ mơ mình là người Việt Nam đầu tiên tới Bắc Cực. Có lúc tớ lẹ làng kéo một tí, đồng chí vùng vằng rồi kéo hết cả vài phân chăn tớ đang sở hữu che cái tí. Thế mà giấc ngủ cũng qua dù hôm sau tớ phải chui vào toilet cơ quan tranh thủ ...oánh một giấc.
    Tớ đã định tìm "Thằng râu quai nón" để diễn lại kịch bản trong cái phim hồi chưa lấy nhau tớ cho đồng chí xem. Nhưng nghĩ lại, chỉ tại món thịt chó hôm đó thằng kia nó nướng không kỹ còn để mùi hăng hăng, được gió kết hợp với loại nước hoa 15.000 của con bé bồ thằng bạn khi nón nôn mửa rồi tựa luôn vào vai tớ. Thành cái mùi lạ lạ mà đồng chí ngửi thấy. Nên tớ yêu cầu đồng chí kiểm tra lại kẻo tớ ăn không ngon, ngủ không yên thế này thì chúng ta khó mà có baby xinh đẹp như đồng chí mong muốn.
    Đêm thiếu chăn 24/1/2007
    --------- phan 2 ------------
    Kính gửi đồng chí vợ,
    Như vậy, là rút cục câu chuyện..."thịt chó và các vấn đề liên quan" chúng ta vẫn chưa dứt điểm được. Những chuỗi ngày tiếp theo tớ đã biết số phận mình sẽ được định đoạt như thế nào.
    Sáng ngày hôm nay, vì vụ chăn chiếu thiếu thốn mà tớ trằn trọc cả đêm không ngủ được. Đành âm thầm như lính rút trận, nhẹ nhàng và êm thấm ra phòng xem tivi ngủ, để không làm ảnh hưởng tới giấc nồng của đồng chí. Cứ như tớ đã làm gì xấu xa thật sự ấy. May mắn, từ cách đây 2 tháng tớ đã mua 1 tấm thảm cùng với mấy tấm nệm ngồi. Ghép chúng lại cùng với cái áo măng tô thằng bạn cho mượn 1 tháng nay chưa trả tớ cũng nhanh chóng đi vào mộng ảo. Rồi khi tớ thức dậy, cuống cuồng với chiếc đồng hồ chạy....nhanh quá giờ đi làm, tớ phi vào tủ quần áo. Chỉ còn lại duy nhất 1 chiếc quần dài mà hình như nó còn sót lại từ hồi tớ còn mài đũng quần trên đại học. Dĩ nhiên, bên cạnh là đống mắc áo trống không cọ vào nhau phát ra những âm thanh lạnh lẽo, cô đơn, lẻ loi. Đồng nghĩa với nó là quần áo của tớ từ 1 tuần nay có thể đang tạm trú trong....sọt rác hoặc oán than, bốc mùi trong 1 cái chậu vật vã nào đó. Còn đồng chí thì đang cười trong lúc ngủ. Tớ ghét, thú thật là tớ ghét cái mặt đồng chí quá nên đá một cái vào chân đồng chí. Dĩ nhiên, cú đá nhẹ để khuôn mặt tươi tỉnh của đồng chí không vượt qua ngưỡng của niềm vui thành một thứ bánh bao ngậm nước. Cũng một phần vì tớ cũng ko muốn đón nhận một cú lườm chết ngắc trong một buổi sáng ..đẹp giời như thế này.
    May mắn, tớ vẫn còn "kỹ năng" của một thằng cu sinh viên nên chả mấy mà tớ đã có một bộ cánh ưng ý theo tiêu chí ngày xưa, dù quần có 3 ly, áo ít nhất cũng phẳng được mặt trước, mặc xác cho mặt sau nó buồn bã mà nhàu nát vì tớ cứ là mặt trước, ngó mặt sau lại thấy như...chưa bắt đầu.
    Tớ đến cơ quan trong sự ngạc nhiên cao độ của đồng chí bảo vệ, các cô phòng hành chính nhìn tớ với ánh mắt tình tứ. Những nụ cười nửa kín nửa hở, tủm tà tủm tỉm như thể tớ là minh tinh. Tớ ngồi vào xó của mình đầy tự hào, vì chẳng có đồng chí vợ mà vẫn tươm. Nhưng tự nhiên tớ lại thấy lạnh chân hơn ...ngày thường. Lúc này thì đồng chí có thể đoán ra, tớ đi dép và đeo tất. Cũng không sao, tớ lại thấy vui ấy chứ. Chỉ cần bỏ tất ra là xong, theo đó là những cuộc điện thoại của tớ để delay các cuộc hẹn trong ngày hôm nay.
    Tớ bắt đầu ân hận vì quyết định đầu tư chưa có chiều sâu và không triệt để khi chỉ có một tí sung sướng mà phải vùi mình trong bùn đen, oan khuất, đau khổ và thiếu thốn.
    Và nhân đây, tớ bắt đầu kể tội đồng chí.
    Ngày đầu tiên gặp nhau ở trước cửa nhà thằng bạn, đồng chí dường như biết tớ dễ bắt nạt hay sao ấy. Cả buổi cứ lóng ngóng, rả rích với mấy đứa con gái. Rồi khi cơm mang lên, đồng chí lại ngồi đối diện với tớ. Nói thật, tớ thấy đồng chí vô duyên thấy bà nội. Con gái con đứa đâu mà lần đầu gặp lại cứ nhìn chằm chằm vào tớ như thể FBI kiểm tra giấy tờ. Rồi đồng chí lại cười tủm. Cái chiêu cũ mèm mà tớ hay dùng để đánh tình ý với đứa con gái nào tớ thích nay được đồng chí dùng. Tớ lại bị gậy ông đập lốp bốp vào đầu ông. Rồi không biết thằng bỏ mẹ nào lại cho đồng chí điện thoại của tớ. Chết cái, tớ có thói quen ai nhá máy thì nhá lại...chửi, hoặc ai nhắn tin mà ko giới thiệu tên, làm sao quen..tớ cũng chửi. Dĩ nhiên, đồng chí không thoát khỏi tình trạng chung ấy. Nhưng đồng chí lì, phải công nhận như vậy. Đồng chí lì như ...cái bì khi bị chửi mà vẫn ngọt ngào với tớ. Trong khi tớ lại dân bỗ bã, cứ gặp cái gì mềm mềm, nhỏ nhỏ là thấy đáng yêu dù thực tế nó chẳng đáng để yêu đi nữa. Thời gian cứ thế trôi đi như chó chạy, tớ đột nhiên rơi vào cái bẫy của đồng chí như con ếch ngồi trong bụi tre khi trời mưa chờ thằng câu ếch vung mồi là tợp. Mẹ tớ bảo:"con bé này nó không biết nấu nướng, giặt quần áo, chăm sóc con cái..." Nhưng khốn cái, thà mẹ tớ nói đồng chí hiền dịu, đảm đang...thì có khi tớ lại chả vồ vập như thế. Rồi cái ngày quyết định vận mệnh cũng tới, tớ và đồng chí ngồi trong quán đầu tiên mình gặp nhau ở Khương Đình, gần cái kênh vẫn ngày ngày bốc mùi nồng nặc mà vẫn thấy thơm lừng để soạn ra bộ Gia Đình Luật. Trước đó, tớ đã chủ ý là sẽ thoả thuận những cái gì, không nhượng bộ cái gì..v.v. Nhưng rồi tớ lại yếu lòng để đồng chí lấn át trên bàn đàm phán. Cái gì tớ cũng ô, cái gì cũng kê. Rồi những điều luật đưa ra tớ lại không tính tới các chi tiết nhỏ. VD: đồng chí cho tớ đi bạn bè thoải mái, không bao giờ hỏi đi đâu và ngược lại tớ cũng để đồng chí như vậy. Nhưng lại quên phụ lục đính kèm như:"không được ngửi, sờ và lục túi khi đối phương đi chơi, đi nhậu hoặc đi ra ngoài về". Và giờ đây, tớ phải chịu bao cay đắng. Rồi khi mọi thứ đã xong, đồng chí vẫn đi hoành tráng, cắm cơm từ sáng dù ...đến tối mới ăn, rồi tối về đồng chí lại mua giò kho sẵn, rau muống xào sẵn, thịt lợn quay sẵn và hầu như không thay đổi như là được lập trình sẵn rồi ấy. Tớ cũng chả care lắm. Quần áo thì đồng chí mua máy giặt về, cứ quăng vào đấy rồi phang dù quy trình giặt đồng chí cũng không nắm rõ để nhiều khi tớ đi phơi lại thấy trong túi áo tớ một nắm Omô mà túi vẫn màu nào nguyên màu đấy. Rồi hàng ngàn, vạn thứ mà đồng chí quên. VD: quên tắt điện trong toilet khi đêm ngủ, quên khoá cửa trong, để quên chìa khoá xe ở xe rồi sáng lại hoắng lên quát nạt tớ tất tưởi chạy đi tìm giùm, đồng chí kho thịt mà tớ tưởng đồng chí làm thịt đông với nửa nồi nước lõng bõng....Nhưng thiết nghĩ, tớ là đàn ông nên cũng không phàn nàn gì mà dù mỗi lần ăn lại phải gồng mình vận dụng 7,8 thành công lực. Rồi lại còn phải góp ý, dạy đồng chí cách nấu món đó thế nào một cách nhẹ nhàng, khéo léo không cái môi yêu thương của đồng chí nó lại cong lên, con mắt lại chuyển sang màu của mặt giời. Những cái đó tớ chịu tốt, chỉ ấn ức vụ cái chăn và hôm nay là đôi tất và chiếc giày.
    Buổi sáng đi tất không giày 25/1/2006
  7. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Có một loạt emo nhảm, ai thích làm avatar cứ tự nhin
    [​IMG] [​IMG] [​IMG]
    [​IMG] [​IMG]
    Được FJX sửa chữa / chuyển vào 19:20 ngày 16/03/2007
  8. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    [​IMG] [​IMG] [​IMG]
    [​IMG] [​IMG]
    Được FJX sửa chữa / chuyển vào 19:21 ngày 16/03/2007
  9. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    [​IMG] [​IMG] [​IMG]
    [​IMG] [​IMG]
    Được FJX sửa chữa / chuyển vào 19:22 ngày 16/03/2007
  10. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    [​IMG] [​IMG] [​IMG]
    [​IMG] [​IMG]
    Vậy là qua trang đc òi nhỉ, trang này dài quá
    Được FJX sửa chữa / chuyển vào 19:22 ngày 16/03/2007

Chia sẻ trang này