1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vùng đất Palestin- Isarel

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi macay3, 07/01/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. SSX

    SSX Guest

    Hầy dà chiến hữu mariacallas, cái Do thái theo Orthodox ở Nga có đa số không thì không rõ nhưng chắc chắn là rất nhiều.
  2. macay3

    macay3 LSVH - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.959
    Đã được thích:
    1.590
    do thái thì theo đạo do thái chứ , ở Nga hay ở đâu cũng vậy
  3. SSX

    SSX Guest

    Đấy đấy, cái chỗ lộn xộn này thì chỉ có tay mariacallas là giải thích được.
    Đại khái là từ do thái có 2 nghiã, vừa là dân tộc do thái vừa là đạo do thái.
    Số người kia trước vừa là dân tộc do thái vừa theo đạo do thái, sau bỏ đạo
    theo chính thống nhưng dân tộc thì không bỏ được nên vẫn gọi là người do
    thái theo Orthodox.
  4. SSX

    SSX Guest

    Quân Anh đóng tại Palestine sau 1945 là có sự uỷ trị của UN. Và chính dân Palestine được quân Anh bảo vệ.
    Hiểu rõ điều đó dân Do thái cố tình khiêu khích, đẩy quân Anh về nước để rảnh tay thịt Palestine. Lãnh đạo cao
    cấp Do thái công khai tuyên bố: Nếu Anh không rút quân thì sẽ chiến tranh. Rất nhiều các vụ tấn công, ám sát
    nhằm vào lính Anh đến mức Anh phải buông Palestine. Không phải là Anh không đủ sức dẹp mấy trò phản loạn
    mà là bị chính cái sự uỷ trị của UN kia trói tay, không thể tự tiện nổ súng, không làm gì được.
    ảnh 2 lính Anh bị phiến quân khủng bố Do thái Irgun treo cổ trong rừng cây
    [​IMG]
    Đỉnh điểm là vụ Irgun đánh bom khủng bố vào khách sạn David gây thiệt hại nặng nề, chỗ này là nơi đóng
    sở chỉ huy Anh, làm 93 sĩ quan cao cấp bị chết. Đây có lẽ là vụ tấn công khủng bố vào mục tiêu dân sự đầu
    tiên trên thế giới. Về sau nguồn Do thái nói họ đã gọi điện thoại cảnh báo trước khi cho nổ bom để người
    Anh sơ tán, nhưng với số lượng người chết kia thì không hẳn vậy.
    Về lý cũng như về tình thì dân Do thái phải biết ơn người Anh đã cho họ mảnh đất cắm dùi, nhưng người Do
    thái đã phản bội và người Anh lĩnh đủ hậu quả. Chính vì thế mới nói tuyên bố Balfour là nỗi nhục của Anh.
    [​IMG] [​IMG]
    Menachem Begin, thủ lĩnh nhóm khủng bố Do thái Irgun, chủ mưu vụ đánh bom khách sạn King David năm 1946
    [​IMG]
    The Age of Terror (Open)
    http://www.youtube.com/watch?v=s7hz83K9-LM
    Palestine 1946: King David Hotel Bomb Warning Controversy
    http://www.youtube.com/watch?v=wOg7SyKoahk
    Được SSX sửa chữa / chuyển vào 18:22 ngày 13/01/2009
  5. macay3

    macay3 LSVH - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.959
    Đã được thích:
    1.590
    hì hì tình hình lsau 1948 thì Do Thái đã lấn lướt lắm rồi , mình tiếp luôn cái đoạn này :
    năm 1948 liên quân Ả rập tấn công Isarel ,Xét bề ngoài thì thế của Ả Rập mạnh gấp mười Israel (ngay bộ trưởng ngoại giao của Mỹ, tướng Marshall cũng ngại cho Do Thái bị đè bẹp mất); nhưng xét kỹ bề trong thì Israel mạnh hơn Ả Rập: quân số gấp ba, Israel 60.000, Ả Rập 21.000; khí giới tối tân hơn; tinh thần cao hơn vì họ phải chiến đấu để sống còn; mà sự chỉ huy lại nhất trí hơn.
    [​IMG]
    Mới đầu bị đánh ở khắp mặt, Israel hơi núng. Lần lần họ vững lại được, thắng quân đội Liban và Iraq. Tới khi quân tinh nhuệ Hagana của họ thắng được một trận lớn ở Fallouga thì quân Ai Cập phải rút lui trong cảnh hỗn loạn.
    Nhiều sách nói Liên hiệp Quốc thiên vị Israel, đúng khi Ả Rập đương thắng thì ra lệnh cho hai bên ngưng chiến, để cho Israel nghỉ ngơi gom lại lực lượng. Lời đó có thể đúng. Nhưng khi ngưng chiến thì bên nào cũng lợi dụng để củng cố
    Bá tước Bemadotte, chủ tịch Hội đồng Hồng thập tự Thụy Điển lại điều tra tìm cách hòa giải. Ông đưa ra một đề nghị chia đôi Palestine. Jérusalem sẽ bị quốc tế hóa mà nằm trọn trong đất Ả Rập. Một số Do Thái trong nhóm Stern, ngờ ông thiên Ả Rập, ám sát ông, làm cho thế giới phẫn nộ vì ai cũng phục ông là người cao thượng. Chính quyền Do Thái bắt nhốt mấy tên ám sát đó, nhưng ít lâu sau lại để cho chúng vượt ngục, rồi vụ đó bỏ qua. Nhiều nhân viên trong ủy ban hòa giải đâm nản.
    Hai bên lại choảng nhau, lại ngưng chiến. Rồi lại choảng nhau. Tới lần ngưng chiến thứ tư mới thực là đình chiến.
    Đầu năm 1949, lần lượt Israel ký bốn hiệp định đình chiến với bốn quốc gia Ả Rập: Ai Cập, SYRIE, Liban, Transjordanie. Iraq không chịu ký vì không có biên giới chung với Israel, còn Ả Rập Saudi không tham chiến.
    Biên giới ấn định theo đường mà quân đội Israel chiếm đóng khi đình chiến. Biên giới này không làm cho hai bên vừa lòng
    Biên giới ấn định theo đường mà quân đội Israel chiếm đóng khi đình chiến. Biên giới này không làm cho hai bên vừa lòng :
    Do Thái bất mãn vì thành Jérusalem bị chia đôi mà khu cổ có nhiều di tích của họ (như Bức tường Than khóc: Mur des Lamentations) về Transjordanie, khu mới về họ; và cũng vì Ai Cập chiếm một thẻo bờ biển từ Rafa tới Gaza, như một lưỡi dao ở bên sườn Israel; còn Ả Rập thì bất mãn vì mất nhiều đất quá.
    Thế là Palestine mất tên trên bản đồ, nhường chỗ cho Israel; còn Transjordanie (nghĩa là xứ nằm ở bên kia bờ sông Jourdain) rộng thêm được một chút, đổi tên là Jordani (nghĩa là xứ nằm trên hai bờ sông Jourdain).
    [​IMG]
  6. macay3

    macay3 LSVH - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    26/10/2007
    Bài viết:
    2.959
    Đã được thích:
    1.590
    Ai cũng thấy Ả Rập bị ức hiếp; phần đất của họ không xứng với dân số. Chính ủy ban Hồng Thập tự quốc tế cũng nhận rằng Âu Mỹ đã thiên lệch.
    Giải quyết như vậy chưa thể ổn được. Còn nhiều nguyên nhân xung đột quá.
    Nguyên nhân thứ nhất là lòng tham lam của Israel. Dân số Do Thái lúc đó chỉ bằng nửa dân số Ả Rập ở Palestine, đất đã được chia gấp hai mà họ vẫn thấy còn chật hẹp quá. Nếu họ muốn rằng hết thảy hoặc ba phần tư Do Thái trên thế giới (khoảng hai chục triệu) mà về cả đó thì chật hẹp thật. Nhưng nếu họ nghĩ rằng chỉ cần tiếp thu những đồng bào bị kỳ thị ở các nơi khác thì bấy nhiêu là nhiều rồi. Họ không nghĩ vậy, cứ nhìn những khoảng đất mênh mông của cả khối Ả Rập chưa được khai phá mà thèm thuồng. Tệ hơn nữa, họ cứ nhắc nhau lời Chúa hứa với Abraham trong Thánh kinh: "Ta ban cho con cháu ngươi dải đất nằm từ sông Ai Cập (tức sông Nil) tới sông Cái (tức sông Euphrate)" mà hy vọng mở mang bờ cõi từ núi Taurus (Tiểu Á) tới kinh Suez nghĩa là nuốt trọn xứ SYRIE, xứ Liban, xứ Jordani, một phần xứ Iraq, xứ Ả Rập Saudi và xứ Ai Cập nữa. Y như là gia tài tổ tiên họ để lại vậy?
    Mới có quốc gia mà đã đòi làm thực dân!
    Mà Hồi giáo cũng chẳng vừa gì: "A! Tụi Do Thái bảo Jahové của họ là thần chiến tranh ư? Thì chúng ta sẽ cho họ thấy rằng Islam cũng là tôn giáo biết dùng lưỡi kiếm!".
    Nguyên nhân thứ nhì là tình cảnh tâm lý dân Ả Rập tản cư. Ngay từ đầu chiến tranh họ bỏ hết gia sản, dắt díu nhau qua bên kia biên giới gần hết, trước sau trên nửa triệu.Họ không phải chỉ vì hốt hoảng mà trốn đi: một phần còn vì tinh thần quốc gia, một phần vì những hành động tàn nhẫn của Do Thái. Chỉ một vụ tàn sát của một bọn khát máu - trong chiến tranh nào mà chẳng có bọn khát máu - đủ làm cho những người Ả Rập ở các nơi khác không dám ở lại nữa.Hết chiến tranh, chính quyền Israel chỉ cho một số ít Ả Rập theo Ki Tô trở về, còn những người theo Hồi giáo thì cấm ngặt. Họ cấm là phải, chính phủ nào mà muốn có kẻ địch ở trong nước. Những người theo Hồi giáo mà còn ở lại được là vì trong chiến tranh không tản cư. Dĩ nhiên, họ bị đồng bào nghi kị, khinh rẻ.
    Vậy có trên nửa triệu người Ả Rập tản cư ở Jordani (sau này gây bao nỗi khó khăn cho quốc vương Hussein xứ đó), 220.000 người ở miền Gaza, 100.000 người ở Liban, 90.000 ở SYRIE, tổng cộng non một triệu người.
    năm 1967 họ vẫn ở tạm gần miền biên giới, ngày nào cũng đăm chiêu nhìn về cố hương. Người Do Thái khóc trên bờ sông Danube mà nhớ Sion, thì người Ả Rập than khóc trên bờ con sông Jourdain mà nhớ Tibériade, Nazareth, Beercheva...
    [​IMG]
    Người ta đề nghị cho họ di cư lại các miền phong phú mà tái lập sự nghiệp, như lại Dahran, lại Koweit, họ không chịu, cứ ăn vạ ở đó, khăng khăng đòi về cố hương. Họ chịu nhận cái kiếp lang thang tới nay đã mấy chục năm. Họ bảo như vậy đã thấm gì, dân tộc Do Thái lang thang non hai ngàn năm, mà còn về được cái miền nhận càn là quê hương kia! Chúa Jahvé của Do Thái đã cứu Do Thái. Còn Chúa Allah của họ bao giờ mới cứu họ? Lịch sử nhân loại sao mà nhiều chuyện bi thảm đến thế.
    Họ oán các xứ Liban, Jordani, SYRIE, Ai Cập đã phản bội họ mà đầu hàng Israel; họ oán Ibn Séoud làm chủ Thánh địa La Mecque, ngày năm lần cầu nguyện Allah mà bỏ rơi con cháu của Allah là họ.
    Lại thêm cái nỗi một số chính khách Ả Rập cũng không muốn cho họ đi nơi khác, để các dân tộc Ả Rập luôn luôn nhớ cái nhục chung mà đoàn kết nhau lại, thành một khối thống nhất.
    Quốc vương Jordani là Abdallah, vì không oán Do Thái kịch liệt như các lãnh tụ Ả Rập khác - có lẽ Anh Mỹ đã hứa hẹn gì với ông ta - năm 1950 muốn tìm một giải pháp, thương lượng ngầm với Ben Gourion, Thủ tướng Israel, bị ám sát ngày 21-7-1951 vì tội "phản dân tộc". Thủ tướng Liban là Ryad Solh cũng mất mạng vì muốn điều đình với Israel.
    Được macay3 sửa chữa / chuyển vào 18:54 ngày 13/01/2009
  7. porthos

    porthos Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    964
    Đã được thích:
    0
    Đoạn trên viết không hợp lý dễ gây hiểu nhầm.
    Việc trong từng quốc gia có những nhóm cực hữu muốn xâm lược, cướp đất ở đâu cũng có. (Ngay VN ta cũng có người muốn chiếm CPC hay tiếc rẻ Quang Trung không kịp chiếm Lưỡng Quảng) Nhưng CP Israel và đa số dân chúng hoàn toàn tỉnh táo. Họ biết không thể chỉ dựa vào miền đất hứa trong Kinh thánh làm lý do để đi cướp của các nước láng giềng được. Họ chỉ ra sức củng cố đất được chia và đất chiếm của kẻ-muốn-cướp-đất-của-họ thôi.
    Còn người Arập palestine nên oán thán bản thân họ hay ít nhất những người lãnh đạo của họ. Họ đã đánh cược cả vùng đất của mình. Thắng thì họ cướp của người Israel, thua thì mất hết là bình thường. Chúa dạy điều gì không muốn thì đừng làm với người khác. Họ không muốn vô tổ quốc nhưng lại muốn làm cho dân tộc khác vô tổ quốc. Họ đã bị trừng phạt nghiêm khắc.
  8. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.879
    Đã được thích:
    10.411
    Có thể đó là chúa của dân do thái trừng phạt dân Ả rập . Đến đây thì Porthos đã tỉnh táo hơn chút rồi đấy , từ do thái mua đất, lao động miệt mài xây dựng hạnh phúc trong khi Ả rập lười biếng ghen tức nên mới đòi giết hết do thái, đã chuyển thành đừng làm những gì mình không muốn cho người khác.
    Mình thì nhìn chuyện Israel-Palestine đơn giản chỉ là giành đất đai. Đất không nở ra người đến nhiều thì phải giành đất, chiếm đất, giữ đất đất chiếm được để bảo đảm cuộc sống cho những người do thái nhập cư về sau. Ả rập không có đất thì phải đánh, đánh đến cùng để có đất để đảm bảo cuộc sống cho bản thân, cho con cháu con cháu của mình. Ai đánh trứơc, gây hấn trứơc làm sai trước, chỉ là chuyện ruồi bu. Đúng hay sai trong chuyện này mình chưa bao dám nhận xét, ai cũng có quyền được sống, quyền mưu cầu hạnh phúc, dân Israel, dân Palestine đều như nhau. Mình thấy nhiều người chỉ vì "vấn đề Mỹ" nên có 1 số nhận xét rất phiến diện thể hiện tinh thần phân biệt chủng tộc 1 cách cực đoan, thiếu tôn trọng đối với dân Ả rập hoặc là dân Israel. Mình cho rằng như vậy là không đúng. Người VN là kẻ ngoài cuộc trong tranh chấp này, nên nhìn nhận khác quan, có lương tâm 1 chút.
    Hy vọng chuyện Hamas, Israel lần này sớm kết thúc
  9. a2p2t

    a2p2t Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    925
    Đã được thích:
    2
    Vâng, đúng đấy bác ạ, sự thật là người Do Thái ở Nga đa số theo đạo Chính Thống (Orthodox Christan). Người không Do Thái, nếu theo đạo Do Thái cũng được coi là người Do Thái.
  10. mariacallas

    mariacallas Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2007
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    DT giáo nếu so với các tôn giáo khác trên trái đất là 1 tôn giáo khép kín , có tính chất đóng . Người k0 phải là DT rất ít khi dại dột mà ra nhập tôn giáo này , nhất là từ những năm 18xx trở về trc . Ngày nay sự kì thị đã bớt đi nhưng người thuộc các dân tộc khác ra nhập DT giáo cũng rất ít , nếu như k0 mún nói cực ít . Bởi 2 lí do :
    _ Sự tuyên truyền , quảng bá , PR , Bia ... của DT giáo k0 cấp thiết như các tôn giáo khác . DT giáo k0 coi việc có đông các sắc dân khác ra nhập vào tôn giáo của mình là việc hay ho .
    _ Những nghi lễ , luật lệ nghiêm ngặt quá mức cầu kì của DT giáo cũng cản trở mọi người hoà nhập vào nó . Ngược lại với xu thế này là sự đơn giản hoá cách hành lễ của các tôn giáo như Tin Lành , CG La Mã để phù hợp với cuộc sống hiện đại ...
    Vậy nên rất ít người k0 phải thuộc về dân tộc DT lại nhẩy vô DT giáo . Trừ 1 số văn nghệ sĩ , diễn viên ĐA , ca sĩ sướng quá hoá rồ muốn chơi nổi or đi tìm khám phá sự mới lạ , như kiểu Madona
    Còn người DT mờ bỏ tôn giáo DT để ra nhập các tôn giáo khác thì sao . Cũng k0 có nhiều .
    Trc thời của danh nhân DT B.Espinosa trở về trc thì DT bị kì thị đàn áp gắt gao . Khổ quá k0 chịu đc nên trong ls đã có 1 vài trào lưu bỏ DT giáo để chuyển qua TG khác . Nhưng khi đã chuyển qua rồi mờ vẫn bị đàn áp vẫn khổ như bình thường nên hầu như họ đã quay lại DT giáo . Mà các trào lưu chuyển đổi cơ quan công tác này liên quan đến Công Giáo La Mã chứ ít dính đến Công giáo Thổ Nhĩ Kì của Nga hay LB X Viết
    Người DT ở Nga hay LX cũ bị dồn vào các Pale riêng biệt , hình thành những cộng đồng khép kín ít liên hệ với bên ngoài . Mặc dù cũng bị đàn áp và cũng có 1 vài cuộc thảm sát nho nhỏ ở Ucraina nhưng so với thời trung cổ bên châu Âu thì là sung sướng lắm rùi , nên người DT vẫn là người DT và tôn giáo là DT giáo chứ k0 có chuyện họ bỏ sang Chính Thống Giáo .
    Tất nhiên những trường hợp đặc biệt , cá nhân bỏ cái nọ theo cái kia thì ở đâu cũng có , tôn giáo nào cũng có . Nhưng chắc chắn k0 bao giờ có chuyện dân DT Nga theo Chính Thống Giáo ở mức độ số nhiều , chứ chưa nói đến mức độ hầu hết hay đa số
    Nếu xét rộng ra thì dân DT bỏ đạo chuyển sang công tác ở 1 tôn giáo khác xẩy ra nhiều nhất lại là ở Mĩ . Nhưng là do tự nguyện
    Rất nhiều người DT ở Mĩ đã bị hoà nhập và chuyển sang các dòng tôn giáo , giáo phái , nhà thờ kiểu Mĩ ... như các sắc dân địa phương . Trong đó có rất nhiều nhân vật số má ghi danh vào sử sách hoa Kì , như kiểu : Roc keo fe lơ , Lê mân Bra dơ , G. Sach ...

Chia sẻ trang này