1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vượt giang vượt khổ băng qua tất cả chỉ để yêu anh Chap 18.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 24/04/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    - Phần 18: Một vài kỷ niệm

    Chap 18[​IMG]
    NHAN DINH BONG DA CHINH XAC NHATTIN NHANHTIN NHANH BONG DACA CUOC BONG DAKET QUA BONG DA

    Sáng ra, mặt trời vừa mọc, sương sớm chưa tan, 3 con bò trong chuồng của bác chủ nhà kêu ò ò liên tục, mấy chú chim chuyền cành hót véo von trên ngọn tre, chúng tôi sang nhà 4 cô nữ… lưỡng lự đứng ngoài sân một lúc, chúng tôi không dám gọi mà cũng lạ chẳng thấy con chó nào ra sủa để báo với chủ nhà là có khách… Cửa lớn thì mở, tôi nói (không có địa chỉ):
    - Chắc mọi người ở đâu trong nhà, ai lớn giọng gọi thử coi…
    Chưa ai kịp gọi, đội phó từ trong nhà cầm cây chổi ra quét.
    Thấy chúng tôi đội phó hỏi:
    - Nhà trai qua sớm quá ta, ăn gì chưa?
    Tôi đáp:
    - Hôm qua bảo nhà trai sáng nay qua sớm mà, ăn gì đâu.
    Nhìn lướt qua, chẳng thấy tiểu thư và hai bạn nữa nên tôi hỏi tiếp:
    - Mấy bạn nữ kia đâu hết rồi?
    Đội phó lấy chổi quét hành lang, chậm rãi đáp:
    - Sao nhà trai gấp gáp thế, mới qua chưa hỏi chủ nhà ở đâu, chưa vào nhà chào chủ nhà nữa thì hỏi mấy bạn nữ đâu rồi…
    Quét tới chỗ T đang đứng, anh bạn cứ giả bộ nhìn cây, nhìn trời, rồi chỉ tôi, có ổ chim trên ngọn tre kìa… đội phó đừng lại, lấy chổi đập đập vào chân T: đi chỗ khác cho tôi quét coi… anh bạn giả điếc không nghe, đội phó quay cán chổi lại định đánh vào chân thì anh bạn mới chịu đi chỗ khác…
    Tôi hỏi:
    - Sao không thấy chủ nhà đâu hết vậy?
    – Sáng nay cô chú đi ruộng rồi, chút về…
    P lặp lại câu hỏi của tôi:
    Mấy bạn nữ kia đâu, sao không thấy ai hết vậy?
    - Ở trong phòng, không biết dậy chưa nữa...
    P la trời:
    - Giờ này còn ngủ, mặt trời xuyên lỗ tai rồi, dậy đi mấy bạn nữ ới ơi….
    Tôi đề nghị với đội phó:
    - Xuống đây là cấm ngủ trưa và phải làm việc siêng năng…
    - Gì vậy hai lúa, mới sáng sớm mà nghe cấm rồi, ở đây sáng sớm là cấm nói nhiều… là giọng của tiểu thư nhưng chẳng thấy người đâu. Đội phó nói với chúng tôi: chủ nhà về rồi kìa… ra chào nghe mấy ông, không là không xong với tôi à… cả 4 chúng tôi đến chào chủ nhà…P hí hứng dành mang xô cá vào nhà… đi ngang qua, tôi nhìn vào xô, cũng nhiều cá, toàn cá nước ngọt, tôi thích mấy con cá bổi ghê, nhìn mấy chấm xanh xanh trên mình cá với 2 cái râu dưới ức màu nâu thật đẹp… tôi lại nhớ lúc nhỏ hay đi đặt lờ bắt cá bổi…cá nhiều nên mỗi lần đi thăm lờ tôi hồi hợp lắm, thích nhất cảm giác đem lờ lên khỏi mặt nước, cá bổi vẩy nước xào xào, giẫy đành đạch trong lờ…
    Tôi hỏi chú:
    - Cá bắt ở đâu mà nhiều vậy chú…
    - Ngoài ruộng nhà chú đó… mấy đứa vào nhà chơi…
    Chúng tôi vào nhà.
    Ôi ai đây? - P kêu lên, tôi sững người khi nhìn người đang đứng soi gương, không thể tưởng tượng nổi đó tiểu thư với bộ đồ bà ba màu tím, tóc thết con rết, chia hai bên giống mấy bé học tiểu học ở quê…
    Tôi chọc: biến thành gái miền Tây chỉ sau một ngày he, thật ấn tượng đó…
    - Tớ thích nghi nhanh mà hai lúa, nhập gia tùy tục cơ mà…hai bạn nữ kia cũng đến khen tiểu thư nức nở…nói thật, sau đó tôi nhìn tiểu thư mấy lần liền lúc tiểu thư không để ý (nói thẳng ra là nhìn trộm, nhưng tôi ghét cái chữ trộm nên tôi không xài) đội phó vào kêu chúng tôi ra hành lang họp… cứ tưởng chuyện gì quan trọng lắm, không ngờ chỉ mấy câu đã hết nội dung họp. Cụ thể sáng nay làm vệ sinh quanh nhà, chiều đi vận động nhân dân trong ấp đăng ký thực hiện an toàn giao thông.
    Trước khi về T nói như chọc tức đội phó:
    - Hết họp rồi, đứng dậy vỗ tay đi về nào mọi người, họp nhanh hèn chi sáng mình đi ngang chuồng bò mấy con bò kêu ò ò…xíu là bò về…
    Đội phó cũng không kém:
    - Bò về mới chịu chứ đi không chịu, tiễn nhà trai về đi…
    P thắc mắc:
    - Hai bạn này ngộ nghe, nói chuyện chút là cãi nhau à… T hồi trước có thiếu nợ đội phó gì không, thiếu nợ thì trả đi nghe…
    Tôi bảo:
    - Cãi nhau vậy chứ coi chừng thương nhau hồi nào không hay đó, thôi về dọn dẹp nhà cửa mấy sư huynh ơi…
    Miệng thì kêu về nhưng mắt tôi cũng kịp đảo qua nhìn tiểu thư lần nữa…tiểu thư chắc không biết, vì tiểu thư đứng dậy là vào nhà liền nên tôi chỉ nhìn phía sau thôi…về nhà chúng tôi được chủ nhà đãi món bắp luộc, ăn xong chúng tôi xin chủ nhà cho lau chùi, dọn cỏ xung quanh, chủ nhà hơi ngại nhưng chúng tôi nói đây là nhiệm vụ đầu tiên của đội, chần chừ rồi chủ nhà cũng đồng ý…T quét nhà, tôi lau nhà, P và Tr dọn cỏ trước sân… sau hơn 1 giờ làm chúng tôi đã hoàn tất dù chưa sạch lắm, nhưng thôi kệ đi, con trai mà chẳng ai la gầy chuyện này đâu... đang nằm nói chuyện phím thì P hỏi: cầu vệ sinh ở đâu mấy ông? Nói thật là hồi sáng chúng tôi lợi dụng lúc trời còn sớm, nhìn trước nhìn sau rồi “tưới” đại ở hàng bông bụp sau nhà chứ chẳng biết cầu vệ sinh nằm đâu, nghĩ lại con trai trong chuyện này cũng khỏe. Khi nghe P hỏi chúng tôi mới chợt nhớ đến nó… đâu phải lúc nào cũng thoải mái đến mức chỉ cần có cây và vắng người qua lại cũng xong…
    Tôi nói:
    - Hỏi bác gái xem cầu ở đâu…?
    Có lẽ anh bạn đang gặp rắc rối nên chạy đi tìm bác gái hỏi ngay… anh bạn hỏi mà trong này chúng tôi cũng nghe:
    - Bác ơi cho con hỏi cầu giấy ở đâu?
    - Cầu giấy… ở đâu ta… bác gái lập lững…
    T cười cười nói:
    - Không xong rồi đại vương ơi, chết thằng P rồi…
    - Cầu tiêu đó bác… ờ, đi thẳng hàng bông bụp rẽ phải một đoạn là tới…
    Chẳng nghe P nói gì nữa cả, chắc cậu ấy chạy ra đó rồi, tôi nghĩ vậy… một lúc sau, P lững thững vào nhà, mặt tái mét…
    Tôi hỏi:
    - Trúng gió hay gì mặt xanh dữ vậy… P nhoài người lên giường thở dài:
    - Khiếp quá mấy ông ơi…
    Tr hỏi:
    - Chuyện gì mà khiếp, nói nghe coi… Mặt mọi người trở nên căng thẳng, tưởng P gặp chuyện lớn…
    - Cầu cá ớn quá mấy ông ơi…
    - Hết hồn, tưởng chuyện gì, cầu cá sao nói nghe coi- tôi tò mò hỏi….
    - Cầu cá gì mà nó cao như cái ***g chim bồ câu trong công viên Đầm Sen vậy, ao cá thì bự trảng, có bông súng, rồi bông gì vàng vàng nữa… đến 4, 5 cầu cá trong cái ao đó…. Đường lên cầu cá ớn hơn đường Tam tạng đi thỉnh kinh nữa… có tay vịn mà mỗi bước thì nó rung rinh rung rinh rồi cá ở dưới nó tới vẫy nước trắng hết…. nhìn xuống dưới tôi nổi gai ốc luôn, cá bu tới đen ngịt luôn…sợ quá tôi thụt lại luôn…
    Tr cười ngất ngưỡng trêu:
    - Thụt lại rồi nín luôn phải không, hèn gì cái mặt tái mét…
    Tôi cũng cười cười nói: để bửa nào ra xem thử… rồi P nói ra ngoài chút… T cười hì hì nói: P nó chịu hết nổi rồi, chắc đi kiếm “bóng cây…” rồi…

    e chỉ làm đc thế này cả nhà chịu khó đọc nhé[​IMG]

Chia sẻ trang này