1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Vượt giang vượt khổ băng qua tất cả chỉ để yêu anh Chap 5.

Chủ đề trong 'Manchester United (MUFC)' bởi bongdaword, 22/04/2014.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bongdaword

    bongdaword Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2013
    Bài viết:
    3.323
    Đã được thích:
    6
    Phần 5: Em...!
    [​IMG]
    BONG DANHAN DINH BONG DANHAN DINH BONG DA MIEN PHINHAN DINH BONG DA TRUC TUYENCHUYEN GIA BONG DA NHAN DINH
    Mắt nhắm, mắt mở, tôi tá hỏa khi nhìn đồng hồ đã hơn 8h…tôi đã trễ gần hai tiết học[​IMG]. Dù vậy, tôi vẫn quyết định đến lớp học các tiết còn lại. Với tôi việc học vẫn là quan trọng nhất bởi lẽ tôi đến thành phố này với nhiệm vụ chính là để học, tôi không cho phép bản thân tôi lơ là trong việc học. Tôi nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc rồi chạy ra đầu hẻm đón xe buýt. Mệt muốn đứt cả hơi, vừa ra đến đầu hẻm thì xe buýt vừa mới chạy qua. Đành đợi chuyến tiếp theo mất hơn 10 phút, nhưng phải chịu thôi. Xe buýt đưa tôi đến cổng trường, lại phải chạy đến lớp cho kịp giờ trước khi thầy vào lớp sau giờ giải lao. Tôi thở phào khi thầy vẫn chưa vào lớp[​IMG], mọi người vẫn tụm từng nhóm rôm rả chuyện trò. Vài người trêu tôi:
    - Đi học sớm ghê he?
    Tôi chỉ mỉm cười rồi đi xuống cuối lớp. Tôi ngồi vào chỗ không có tập vỡ, ba lô, tôi nghĩ chỗ đó chắc chưa có ai ngồi.
    Mọi người vào lớp, em mang ba lô tiến phía tôi, đến chỗ tôi ngồi, em dừng lại nhìn tôi, tôi nhìn em, bảo:
    - Có gì không mà nhìn dữ vậy[​IMG]?
    Em lắc đầu:
    - Không có gì, tại không biết ngồi chỗ nào… [​IMG]
    À thì ra tôi đang ngồi chỗ của em. Thầy đã vào lớp, em bảo:
    - Ngồi sát vô trong cho mình ngồi với.
    Em vừa đặt ba lô xuống vừa nói vu vơ:
    - Dạo này buổi sáng thì đi trễ, buổi chiều thì cúp tiết, sướng ghê[​IMG]!
    Tôi đáp vu vơ:
    - Chuyện của người ta không liên quan đến mình!
    Em liếc nhìn tôi rồi nhìn lên bảng, thầy bắt đầu phần tiếp theo của bài giảng. Thầy say sưa giảng bài, tôi và em đều ghi ghi, chép chép. Từ phía trên chuyền xuống một lá thư, không có tên người nhận nhưng là chuyển cho em. Em mở ra, tôi nhìn thoáng qua, lá thư viết đầy cả đôi giấy, nét chữ vừa to, vừa kéo ngoằn nghoèo, tôi đoán là nét chữ của một người nam. Tôi thầm nghĩ chắc là lá thư bày tỏ tình cảm của ai đó, tôi liên tưởng đến mấy anh chàng hay đứng trước cửa sổ vào giờ giải lao. Đọc xong em bình thản bỏ vào ba lô, rồi chăm chú nghe giảng bài như không có chuyện gì xảy ra[​IMG].
    Tan học, tôi không vội ra về mà ở lại để buổi chiều lên thư viện đọc sách rồi đi làm. Tôi xuống căn tin ăn trưa. Tôi đi ngang qua bãi giữ xe thấy mấy anh chàng hay đứng ngoài cửa sổ. Tôi vừa cười vừa lắc đầu mà nghĩ: hết đứng trước cửa sổ giờ lại đứng trước bãi giữ xe, thật tội nghiệp cho mấy gã si tình, ôi tình yêu biến con người thành cây si! Thấy em đang dắt xe ra, tôi đi chậm lại, mấy anh chàng kia có vẻ thẹn thùng nên cứ đẩy nhau đứng trước. Em đưa vé xe cho người giữ xe rồi lấy lá thư từ ba lô ra, em xé ra làm 4 rồi ném vào sọt rác dưới chân người giữ xe. Mấy anh chàng si tình há hốc miệng vội tản ra. Em chạy xe lướt qua tôi, vẻ mặt đầy kiêu ngạo. Tôi nhìn theo, tóc em bay bay trên con đường rợp nắng…[​IMG]
    Buổi chiều tôi đến quán, ngày thứ hai thử việc…trời xanh, nắng đẹp, gió hiu hiu, tôi không vội đến quán sớm như hôm qua mà tranh thủ chưa đến giờ làm việc tôi dạo qua những con đường đầy lá me bay. Giờ tôi mới hiểu vì sao mùa thu lại có sức lay động lòng người đến thế, thì ra những chiếc lá vàng tưởng chừng khô khốc ấy bất chợt rơi rơi theo chiều gió trong ánh chiều nhạt nắng, làm cho không gian như vương ngàn tơ… Thoáng băn khoăn, chân tôi muốn bước mà lòng lại không, tôi sợ khi bước đi những sợi tơ trời ấy sẽ đứt và nếu động hờ sẽ tiêu tan…Vậy mà chân cứ bước, lá cứ rơi, gió vẫn thổi. Tôi thầm đọc những bài thơ về mùa thu mà tôi đã từng học ở thời phổ thông, có lẽ giờ tôi mới hiểu với một tâm hồn thi sĩ khi buồn sẽ lang thang đến đỉnh cao của cái đẹp để tạo nên những kiệt tác văn chương, nghĩ vậy nên tôi ước mình có được 1 chút buồn của thi sĩ để tạc nên những vần thơ vào lúc này, ít nhất là đọc thấy hay và để làm vốn sau này tặng người yêu, nhưng sao khó quá!!![​IMG]
    Đến quán, tôi chào chị chủ quán, chị vẫn cười cười đúng với phong cách của chị, thì buôn bán mà có buồn cũng cười. Tôi chào mọi người rồi bắt đầu công việc của mình. Như hôm qua, buổi chiều khách khá đông, tôi và chị cùng làm phải rất vất vả mới kịp yêu cầu của khách[​IMG]. Hôm nay tôi đã bắt đầu quen dần với công việc dù chưa thể thành thạo như chị cùng làm. Giờ cao điểm cũng qua, tôi cũng khá mệt, khách thưa dần nhưng thỉnh thoảng vẫn có người vào người ra. Khu vực để chén bát cũng sạch hơn. Tranh thủ lúc ít khách tôi và chị cùng làm kể tiếp những câu chuyện bỏ dở hôm qua. Chị quản lý có việc ở nhà nên giao quán lại cho chúng tôi, thế là câu chuyện lại chuyển hướng sang chị quản lý. Dù sao tôi cũng muốn biết một ít về chị chủ quán. Có lẽ chị cùng làm biết khá nhiều về chị quản lý, bởi chị làm ở đây mấy năm rồi[​IMG]. Nói chuyện với chị, tôi được biết quán phở này không phải là quán của gia đình chị quản lý, chị quản lý cũng là người làm như chúng tôi, chủ quán thực sự hiện đang ở Mỹ, cũng là người Việt nhưng do chiến tranh loạn lạc và bất đồng trong quan điểm chính trị mà gia đình họ đến Mỹ định cư. Khi buôn bán thuận lợi và thời gian đẩy quá khứ vào dĩ vãng, họ đã về đây mở quán và thuê người quản lý. Cứ tưởng quản lý là sướng vì có làm gì đâu, suốt ngày sai bảo người khác nhưng giờ tôi mới biết có nhiều vấn đề nhìn bề ngoài sao biết được bên trong[​IMG]. Vậy mà cuộc sống thường như vậy đó, không ít người cứ nhìn bề nổi rồi phán, rồi khen, rồi chê…nhưng cái ẩn đằng sau đó mấy ai biết. Thì ra tôi cũng vậy, tôi tự nhủ từ nay phải cẩn thận hơn trong nhìn nhận, đánh giá, đừng để mình thành một người nhìn đời, nhìn người bằng đôi mắt hời hợt…[​IMG][​IMG][​IMG]
    nghiengngo thích bài này.
  2. nghiengngo

    nghiengngo Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/03/2012
    Bài viết:
    2.156
    Đã được thích:
    225
    Có "ẩn khuất" gì ko nhỉ?
    Mình nhiều khi nhạy cảm thật, đúng là mình :)

Chia sẻ trang này