1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Winter sunflowers II - Quán cà phê mùa hè

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi alexandria, 16/02/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. alexandria

    alexandria Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2003
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Ngày mai sinh nhật V.A, không hiểu tại sao cứ mỗi năm đến ngày này, cô nhỏ lại thấy mình có nhiều cảm xúc. Có lẽ ký ức về sinh nhật của V.A từ năm đầu tiên bước vào ĐH vẫn còn đậm nét?
    Mới đó mà đã bốn năm rồi. Bốn năm qua, cô nhỏ đã có thêm nhiều thứ và cũng để tuột mất nhiều thứ. Nhưng xét đến cùng, nhìn lại tất cả những gì đã được và mất, có lẽ cô đã được nhiều hơn. Hoặc giả rằng đó chỉ là nhận xét chủ quan của cô thôi, thì đó cũng đã là một điều may mắn rồi. Vì thực ra người ta sống trên đời, người ta chỉ cần tự mình cảm thấy hạnh phúc, thế nghĩa là hạnh phúc.
    Ngày mai sinh nhật V.A, có lẽ vẫn đầy đủ từng ấy gương mặt thân quen, cô hy vọng sẽ gặp cả Linh và Thăng nữa. Nhưng sinh nhật năm sau chắc là sẽ khác, lũ sinh viên ra trường tản mát mỗi người một nơi, chẳng biết khi nào mới tập hợp được đông đủ. Đây cũng là sinh nhật cuối cùng trước khi ra trường của một người trong nhóm. Ôi cái nhóm ngày xưa, nhóm 6 người đã có đến 4 làm ?ocán bộ?. Mới đấy mà đã bốn năm, đã thành chuyện cũ và nhóm cũng đã trở thành một ký ức xa xôi rồi, dự định một bữa party chỉ có 6 người - không mở rộng thêm cho bất cứ ai - có lẽ không thực hiện được.
    Câu chuyện về E. có lẽ sẽ là một cái cổ tích hay ngụ ngôn không có thật. E. biến mất nhanh như lúc xuất hiện, chỉ để lại những cảm giác rất mơ hồ. Có lẽ cô nhỏ đã biết trước điều đó rồi và cũng đã chấp nhận nó như một điều đương nhiên. Dù đôi lần đi qua chỗ E. làm việc vẫn thấy hơi chạnh lòng, nhìn sang bên kia đường, nơi E. đứng chờ vào những buổi chiều mùa đông sậm tối khi cô nhỏ không kịp giờ hẹn, ? dù sao cũng chỉ là một thứ xúc cảm tích cực để làm cho cái kết của câu chuyện có hậu hơn. Để ngày mai lại trở về, với một người bạn vẫn được gọi là Quân và để thì thầm với chính mình: Thanks God I found You!
  2. alexandria

    alexandria Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2003
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Mệt mỏi và chán nản quá, em lên mạng và đọc được ai đó viết về những lời gọi ?oem à? trong điện thoại. Em chợt thấy nhớ anh và nhớ giọng nói rất êm, rất ấm khi em nhận điện thoại và anh gọi ?oem à?. Em nhớ anh nhiều lắm, vào đúng lúc này đây, khi em cảm thấy mệt mỏi vô cùng vì những áp lực của công việc và cuộc sống. Em chẳng biết tại sao nữa. Có thể chỉ vì em nhớ cách anh gọi em, em à.
    Em đã từng có thói quen trả lời điện thoại bằng câu ?oanh à? khi một người con trai khác gọi cho em. Và rồi em đã thay đổi thói quen đó, bây giờ người ấy thỉnh thoảng vẫn gọi, nhưng không bao giờ em dùng chữ ?oanh à? khi xưa nữa. Tình cảm chẳng bao giờ là bất biến phải không anh ?
    Thế sao nhìn vào mắt anh, em vẫn thấy rõ một nỗi buồn rất xa xôi ? Phải chăng anh vẫn chưa thể quên được người con gái ấy ? Em biết em không là cái gì đặc biệt hơn một người bạn đối với anh. Thậm chí cả là ?obạn thân? em cũng không dám nhận. Và em nghĩ mình cũng không phải là người duy nhất được nghe giọng nói ấm áp và hai tiếng ?oem à? của anh.
    Thế thì đừng làm cho em khó xử nữa được không? Xin anh đừng làm cho em nhớ anh như thế nữa được không? Em đã từng nghĩ rằng câu chuyện giữa em và anh, với em chỉ như một cổ tích, đã kết thúc rồi và mỗi khi em nhớ anh thì đó chỉ là cách em làm cho chuyện có hậu hơn, thế thôi. Nhưng rồi anh vẫn gọi em, nhưng rồi em vẫn gặp anh, để cho câu chuyện cổ tích về anh vẫn chưa thể kết thúc.
    Đã nhiều lần em tự hỏi tình cảm em dành cho anh là cái gì, và câu trả lời luôn luôn là ?okhông phải tình yêu?. Tình yêu ư ? Với em lúc này hình như nó phù phiếm và xa vời quá. Em chấp nhận, em bằng lòng, em vui vẻ với vị trí một người bạn thân của người mà em đã từng yêu và rất yêu. Đến bây giờ hình như vẫn còn yêu. Bạn em bảo em đa tình, nhưng em thì không nghĩ thế, em nói với họ rằng ?otheo đuổi mãi một thứ không bao giờ thuộc về mình, đó là hèn nhát chứ không phải sự chung thủy?. Em không hèn nhát nên em biết mình cần phải dừng lại ở đâu, cũng như em đã không thể đồng ý yêu một người mà thực lòng mình không hề có tình yêu.
    ?oThương ai về ngõ tối. Sương rơi ướt đôi vai. Thương ai buồn không nói?? ?" Anh vẫn còn nghe nhạc Trịnh đấy chứ ? Khi nghe Trịnh em thường nghĩ về anh, có đôi khi chỉ vì thói quen mà nghĩ đến. Em không yêu anh, nhưng em nghĩ về anh, và có đôi khi em thấy nhớ anh như lúc này đây. Người ta gọi là gì nhỉ ?
    Sẽ có ai đó lại bảo em đa tình, nhưng em không nghĩ thế.
  3. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Đọc bài của A. và nhớ tới 1 lời bài hát và 1 câu thơ:
    - Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ (TCS)
    - Có lẽ nào hờ hững để ngày trôi (MQ)
    Thế đấy em ạ "Đôi khi tình yêu vẫn thế, yêu nhau chỉ vì yêu nhau"
  4. Your_lady

    Your_lady Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2003
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    xoá
  5. alexandria

    alexandria Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2003
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Thế là hết một thời sinh viên. Không cảm giác, không nuối tiếc và không có chia tay. Chầu bia nhắm với karaoke mừng sinh nhật một người bạn, không vui cũng chẳng ra buồn. Chỉ tiếc là không uống được một giọt nào vì sợ cho cái đầu đau và cái mũi đang hầm hập nóng vì trận cảm cúm vẫn chưa khỏi. Giả sử cô nhỏ cũng cầm một chai lên và cụng leng keng những chiếc cổ chai vào nhau, rồi uống giống như mọi người, thì sẽ thế nào nhỉ ? Chắc cũng chẳng ?othế nào? cả. Tất cả mọi chuyện đều đã qua hết rồi và chẳng thể có cảm giác gì được nữa.
    Sau bài thi sáng nay, đang chuẩn bị lấy xe về thì gặp Linh ở sân trường, vẫn cái cách gọi từ đằng sau làm cho cô nhỏ hơi bất ngờ. Nhìn Linh càng ngày càng ?osành điệu?, trông lại càng trẻ hơn, nhưng điều đó chẳng làm cho cô thấy vui. Những số tiền, rất nhiều tiền, Linh kiếm được từ đâu ? Cô nhỏ nghĩ về điều ước mà cô đã từng dành riêng cho Linh, những điều mà cô đã tâm niệm và cố gắng thực hiện ?" rằng mong Linh sẽ sống tốt hơn, và cuộc đời Linh bình yên hơn. Nhưng cô hiểu, mọi thứ đã trôi tuột khỏi tay cô từ cách đây gần ba năm rồi. Cô đã không thể làm gì để giúp Linh, không thể có liên quan gì đến cuộc sống của Linh. Linh không thực sự cố gắng như những gì đã từng hứa với cô.
    Tối nay cô lại hát ?oMãi yêu?, tình cờ chứ không phải cố ý chọn. Hay không ngờ! Ngày trước cô đã từng khóc khi nghe những câu hát này, giờ thì có nghĩa lý gì đâu nhỉ ? Thời sinh viên của cô đã thực sự đi qua rồi, bốn năm và Linh là một dấu ấn không hề nhỏ. Đã có nhiều những xúc cảm, rung động, với những người con trai khác nhau, chỉ riêng với Linh cô chọn hai chữ ?otình yêu? để gọi thành tên. Dù tình yêu không phải là vĩnh cửu, và cô đã làm đúng như lời cô nói với Linh rằng cô sẽ quên được Linh, thì bây giờ và mãi mãi sau này, cô vẫn giữ nguyên lời ước ngày xưa của mình. Dù niềm tin chẳng còn lại một chút nào nữa.
    Hà Nội nóng hầm hập như một cái lò bát quái, Hoàng Văn Thụ là con đường mát nhất mà chiều nay cũng chẳng có tí tẹo gió nào. Loanh quanh Hồ Tây, Trúc Bạch, Phan Đình Phùng, cô nhỏ rù rì chiếc xe chạy một mình trên đường. Tự nhiên cô nghĩ đến Quân, cô hơi lo rằng có thể tối nay Quân gọi điện mà cô không có nhà. Nhưng mà chỉ là lo hão thôi ?
    Liệu có ai tin lời cô nói không nhỉ, rằng lúc này cô thấy vô cảm với tình yêu ?
    Tristan ơi lâu rồi không thấy tin tức gì ? Dạo này chị bận lắm không ?
  6. alexandria

    alexandria Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2003
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Gâ?n đây chă?ng viết được cái gi? cho ra hô?n. Viết rô?i lại xóa, ca?m xúc hi?nh như đaf bị tắt nguội. Một nguy cơ cu?a tuô?i gia? chăng ? Có cái email hứa gư?i tư? đâ?u tuâ?n nhưng bây giơ? đaf la? cuối tuâ?n rô?i nhưng cufng chă?ng biết viết gi? va?o đó ma? gư?i.
    Chă?ng lef vâfn lặp lại mấy câu vô cu?ng quen tai va? nha?m chán ră?ng: Em chán, không rof lý do. Đúng hơn la? nhưfng lý do vớ vâ?n.
    Chi? có mi?nh mới hiê?u va? thông ca?m được cho tâm trạng cu?a chính mi?nh. Chi? có mi?nh mới không cươ?i va?o nhưfng cái buô?n, nhớ, thất vọng, chán na?n, mệt mo?i cu?a mi?nh? Đặc biệt nhưfng ngươ?i đang hạnh phúc sef không dêf gi? hiê?u được nhưfng thứ chán na?n vớ vâ?n cu?a một ke? đang không hạnh phúc.
    Ma? hạnh phúc la? gi? nhi? ? Các nha? khoa học tâm lý định nghifa nó la? thứ trạng thái không có sự xuất hiện cu?a tâm trạng đau buô?n. Ơ?, thế thi? đau buô?n la? cái gi? thưa các nha? khoa học ? La? trạng thái không có sự xuất hiện cu?a hạnh phúc chăng ? Heheh !
    Vậy sự trộn lâfn giưfa hạnh phúc va? chán na?n như cháu bây giơ? đây, ty? lệ 3:7, các bác gọi nó la? trạng thái gi? ? Ma? cufng có thê? la? 4:6.
    Mệt mo?i khi gặp Quân hơi nhiê?u. Chă?ng biết cái tâm trạng ?oThanks God I found You? biến đi đằng nào nưfa. Cufng có thê? vi? công việc va? một va?i bất đô?ng nho? nhặt (nhưng không đáng kê?). Thấy ức chế khi tất ca? mọi ý kiến cu?a mi?nh đê?u bị đặt ơ? thế negative, không có chút positive na?o da?nh cho mi?nh ca?.
    Trung nói cuối tháng 7 sef vê? la?m cho Quân phấn khích suốt mấy nga?y. Co?n cô nho? thi??, nư?a muốn Trung vê?, nư?a không muốn. Biết đâu sau khi gặp nhau rô?i lại chă?ng co?n giưf được cái ti?nh bạn kiê?u a?o a?o thực thực như vốn có nưfa. Lôi cái IM với Trung hôm sinh nhật ra đọc lại, thấy hơi xúc động ?" nhưng cufng chă?ng đu? đê? viết một cái gi? đó cho riêng Trung ?" như đaf tư?ng viết trong WS. I.
    Ma? Trung vê? thi? sao chứ ? Chắc gi? có thơ?i gian da?nh cho cô nho? trong khoa?ng thơ?i gian 1 tháng ngắn ngu?i đó.
    Sáng nay một đứa bạn cuf hô?i cấp 3 gọi điện tới, buôn chuyện hết 34 phút. Nga?y xưa nó cu?ng ơ? trong nhóm bạn thân. Giơ? thi? hết rô?i nhưng nói chuyện vâfn thoa?i mái lắm. Nghe nói có đứa chuâ?n bị cưới chô?ng. Nó ho?i cô nho? có gi? mới không ?" không, vâfn lông bông lang bang. Nghe hai chưf ?ocưới chô?ng? vư?a xa lạ vư?a buô?n cươ?i?
  7. alexandria

    alexandria Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2003
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Thứ 3, nga?y 6 tháng 7 năm 2004
    Hai đứa đi ăn thịt chó ơ? Nhật Tân.
    Bế tắc với công việc, không có gi? tiến triê?n mới hơn. Cô nho? ru? Quân đi lang thang ti?m ý tươ?ng. 3h xuất phát, lúc đâ?u định kiếm một chôf na?o thật sôi động, nơi bọn tre? con hay đến. Đi ti?m mua báo cho Trung. Đi qua hô? Tây, Quân đê? nghị bơi thuyê?n? Nhưng rốt cuộc thi? chưa la?m được gi? ca?. Lo?ng vo?ng mafi, cuối cu?ng lên Cô? Ngư ngô?i. Quán đang sư?a chưfa nên pha?i tre?o lên tâ?ng trên cu?ng. Xập xệ quá rô?i, ba?n ghế, mái nha? ? mốc meo ca?. Chiê?u không nắng không mưa, trơ?i quang đafng nên nhi?n thấy ca? núi phía xa. Quân ba?o đây la? lâ?n đâ?u tiên nhi?n thấy núi tư? chôf na?y.
    Đến năm rươfi, sang Fansland định xem phim thi? suất 6h lại chính la? Some like it hot. Hic, hi?nh như lúc đấy lại vo?ng qua hô? Tây lâ?n nưfa, va? cuối cu?ng thi? quyết định đi ăn thịt chó. Với hy vọng sau bưfa ăn thi? mọi đen đu?i sef bay đi.
    ?
    Ca?ng nga?y Cô nho? ca?ng ca?m nhận được ră?ng, cuộc sống cu?a cô sef thật te? nhạt, vô vị nếu như không có Quân. Cô nhận ra ră?ng không ai khác ma? chính la? Quân, đaf ơ? bên cạnh cô trong suốt thơ?i gian da?i đaf qua, ca? nhưfng lúc vui va? lúc buô?n. Gâ?n đây Cô quen được nhưfng ngươ?i bạn mới? Họ biết nói nhưfng lơ?i có cánh, có lúc họ la?m cô nho? thấy vui va? ấm áp. Nhưng tất ca? đê?u chi? như gió thoa?ng mây bay, tất ca? đê?u không ơ? bên cạnh môfi khi cô ca?m thấy câ?n đến họ nhất, vi? lý do na?y hay lý do khác. Họ nhận nhưfng quan tâm cô da?nh cho họ, nhưng rô?i đến lúc cô câ?n họ nhất thi? ?, có đôi khi cô thấy thất vọng.

    Gâ?n hai năm qua, du? có nhưfng lúc Quân la?m Cô nho? ca?m thấy đau lo?ng, nhưng nghif đi nghif lại thi? cufng vâfn chi? có Quân la? chia se? với Cô nho? tất ca? mọi điê?u (chi? trư? ti?nh yêu). Nhưng thế cufng la? hạnh phúc lắm rô?i, pha?i không Cô nho? ? Đi suốt ca? cuộc đơ?i, chắc gi? đaf ti?m được một ngươ?i thứ hai như Quân ?
    Có lef, mafi mafi cô chă?ng bao giơ? chán khi nói vê? Quân va? tự ha?o khi có một ngươ?i bạn như Quân.
  8. Tristan

    Tristan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/06/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Em thấy không, đến tận hôm nay Tristan mới reply cho những dòng này của em. Dù không bận đâu, dạo này bình thường lắm. Nói ra sẽ lại giống như đang để cuộc sống hững hờ trôi vậy...
    Dù không hẳn...
    Nói với bạn rằng có quá nhiều biến động những ngày qua. Bạn hỏi một ai đó xuất hiện ư?... Không, bạn bè vẫn thế, có người mới lên mỗi ngày, có người cũ dần đi cùng thời gian. Có người bỗng chốc trở nên lạ lẫm bởi có thêm những lời yêu. Những lời yêu lạ lùng (và lạ lùng ạ, cho tôi né tránh bằng vẻ vô tư lự, thờ ơ và chắc được gọi tên là hời hợt nhé. Biết sao được...Cố làm gì, nhỉ, tình cảm chứ phải cái bánh cái kẹo đâu...) Trong khi đó, có người đã dần dần trở thành người bình thường, bình thường đến cũng thành lạ lẫm... bởi điều gì? Bởi một lúc nào đó tự nhiên họ chọn cách đi xa, thật xa khỏi miền quan tâm của nhau về nhau... Để cả hai được bình yên...
    À, thôi day dứt rồi Alexandria... Cũng như những điều em nói ở trang trước vậy...
    Tự khác đi để biết yêu mình, yêu người...
    Đang ở một lối hẹp của cuộc sống, A ạ. Trước mặt là một khúc quanh. Nhiều điều đi qua. Và cũng sẽ nhiều điều sẽ tới. Chưa biết điều gì chờ mình. Nhưng phải đi thôi, dù đi chậm cũng phải đi, không đứng yên một chỗ được. Đứng yên lâu quá rồi
    Em bình yên nhé. Và hãy luôn tươi xinh, đầy sức sống như ngày tóc ngắn váy ngắn tự tin trên phố
  9. lonesome

    lonesome LSVH, 7xSG Moderator

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    7.018
    Đã được thích:
    11
    Một đêm hè... online bằng cái laptop của cô em gái, ngồi đọc những cảm xúc mùa hè của những cư dân mạng như mình ...
    Mùa hè ... đã là giưã tháng 7, đã quá nửa năm và sắp sang thu ... chợt nhìn lại những gì mới đến hôm qua ... ngỡ ngàng, vui vẻ và thật mới lạ ...
    Mùa hè ... bạn bè mình vẫn cưới nhau ầm ầm mặc cho những buổi chiều mưa như trút nước khiến phòng cưới vắng vẻ, bọn mình vẫn cười đùa trong tiếng mưa để mừng hạnh phúc cho bọn chúng ... chợt chạnh lòng trước câu hỏi quen thuộc "Chừng nào tới lượt mày?" cười buồn mà trả lời "cuối năm..." Ừ, cuối năm nhưng là năm nào?????
    Một đêm hè, trời lại sắp đổ mưa, lạnh ...
  10. sweet_william

    sweet_william Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Tan sở làm là có mặt ở nhà ngay.
    Ra tiệm NET công cộng in vài thứ .......
    Bật webcam cho một người bạn qua NET, với mục đích .....cho người ta thấy "dung nham mùa hạ" của mình mà ..... thôi đi ..........
    Gửi IM cho một cậu bạn trong nhóm. Bảo chiều nay trong phòng làm việc sao mà lạnh thế, máy lạnh 27 độ. Thế là được nghe hỏi "Ủa biết lạnh từ khi nào vậy ?! ".
    Sao thế nhỉ ?!
    "Nữ hoàng ê sắc ế" đã bị lầm tưởng là đã tan chảy trái tim chăng ?!
    Cũng chẳng biết nữa.
    Lại có người quen hỏi "N, dạo này có vui lên chưa ?! ". Ôi, chẳng lẽ đã có lúc mình bộc lộ sự chán chường vậy sao ?!
    Cười, bảo "ở nhà vui, ở nhà ...thờ Đức Bà thì không vui .....! "
    Vui

Chia sẻ trang này