1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Xâm lăng văn hóa

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi FPM, 01/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. FPM

    FPM Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2005
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Xâm lăng văn hóa

    Tớ đọc một bài viết trên báo nhân dân nhan đề Nhận diện một "cuộc xâm lăng văn hóa" kiểu mới, tớ thấy rất nhiều kiến thức bổ ích nên đưa lên đây để chia sẻ và tranh luận với các bác vể một số điểm chưa rõ để hiểu đúng hơn chủ trương đường lối của Đ. Hi vọng các bác mod sẽ không chống lại chủ trương, đường lối của Đ bằng cách khóa topic này.

    Let''''s go

    Nhận diện một "cuộc xâm lăng văn hóa" kiểu mới

    Có một thực tế không thể bác bỏ được rằng, văn hóa không chỉ là nền tảng tinh thần để phát triển dân tộc, văn hóa đồng thời là công cụ bảo vệ dân tộc. Một dân tộc có thể mất Tổ quốc vẫn có thể giữ gìn được văn hóa, nhưng một dân tộc bị nước ngoài lũng đoạn văn hóa thì dân tộc đó sẽ mất tất cả.


    Cuối những năm bốn mươi của thế kỷ 20, khi không còn giữ được vị trí độc quyền trong khi sử dụng "con ngoáo ộp hạt nhân", các chiến lược gia ở phương Tây đứng trước tình huống phải tìm ra một chiến lược mới nhằm thực hiện cuộc "thập tự chinh chống + sản".

    Suốt mấy chục năm, dù phải trả một cái giá khá đắt trong các cuộc can thiệp quân sự có tính cục bộ như ở Việt Nam, người ta vẫn có lúc âm thầm, lúc rùm beng tiếp tục hoàn thiện chiến lược có tên gọi "diễn biến hòa bình". Bởi người ta hiểu rằng đọ sức bằng quân sự là việc làm vô vọng, nhất là khi cân bằng hạt nhân đã đạt tới mức kỷ lục thì việc gây nên chiến tranh chỉ là hành vi tự sát.

    Do vậy, một cuộc chiến tranh tổng lực theo ý nghĩa rộng nhất đã được triển khai với nội dung chủ yếu là chạy đua vũ trang kết hợp tiến công kinh tế, tiến công văn hóa, và nó đã góp phần vào quá trình tan rã vào đầu thập kỷ 90 thế kỷ 20 của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông Ấu.

    Hôm nay, "diễn biến hòa bình" tiếp tục chĩa họng súng vô hình của nó vào các quốc gia đang lựa chọn con đường đi lên chủ nghĩa xã hội và kiên quyết giữ vững nền độc lập dân tộc, và bản thân nó - "diễn biến hòa bình", cũng đã có sự thích nghi lịch sử mới với hai loại vũ khí về kinh tế và văn hóa, được ngụy trang dưới chiêu bài "tự do hóa về kinh tế", "dân chủ hóa về chính trị". Và do đó, thật sự trở thành một trong những nguy cơ đe dọa tiềm tàng.

    Trong lịch sử loài người, mọi cuộc chiến tranh xâm lược dù ở phương Đông hay phương Tây cũng đều có chung một tình trạng là sức mạnh quân sự chỉ là đột phá khẩu, còn sức mạnh văn hóa mới bảo đảm cho quá trình xâm lược được hoàn tất.

    Bởi xâm chiếm lãnh thổ chỉ có ý nghĩa khi buộc các dân tộc bị xâm lược từ bỏ văn hóa riêng, đi theo văn hóa áp đặt. Để làm điều này, vô số các thủ đoạn đã được thực thi.

    Có nơi chính quyền đô hộ thẳng tay đàn áp mọi sự chống đối, tiêu diệt tận gốc văn hóa bản địa. Có nơi, sự thẩm thấu từ từ, lặng lẽ của văn hóa ngoại bang đã làm cho văn hóa bản địa lặng lẽ mất dần, dẫn tới triệt tiêu hoàn toàn.

    Nhìn chung, các biện pháp cưỡng bức bạo lực tỏ ra kém hiệu quả nên xâm lăng quân sự thường đi liền với xâm lăng văn hóa. Vì thế không ít dân tộc bị mất dần các giá trị văn hóa ngay trên chính Tổ quốc mình. Và chỉ có dân tộc nào xây dựng được nội lực văn hóa mạnh mẽ mới vượt qua sự "bức tử văn hóa" từ bên ngoài.

    Nằm ở khu vực giao lưu giữa các nền văn minh lớn, các điều kiện địa lý, kinh tế, xã hội... đặc thù đã quy định sự hình thành một nền văn hóa Việt Nam có bản sắc riêng, có khả năng sinh tồn và tự vệ trước mọi cuộc xâm lăng.

    Suốt hàng nghìn năm lịch sử tuy không có sức mạnh kinh tế - kỹ thuật nhưng cha ông chúng ta đã giải quyết khéo léo, linh hoạt một bài toán hóc búa của lịch sử là vừa xây dựng văn hóa, vừa bảo vệ văn hóa, vừa tiếp thụ những tinh hoa của văn hóa loài người.

    Bản sắc văn hóa in đậm, khắc sâu và tiềm ẩn trong tâm hồn, cốt cách, lối sống, trong hoạt động sáng tạo vật chất, sáng tạo tinh thần của dân tộc.

    Quan niệm về đất nước Việt Nam có cương vực rõ ràng, có lịch sử, phong tục riêng và có những người anh hùng dám xả thân cho đất nước đã khẳng định trong suốt chiều dài lịch sử, nhất là từ ngày Lý Thường Kiệt viết Nam quốc sơn hà, Nguyễn Trãi viết Cáo bình Ngô - những tuyên ngôn chính trị cũng là những tuyên ngôn văn hóa.

    Có một thực tế không thể bác bỏ được rằng, văn hóa không chỉ là nền tảng tinh thần để phát triển dân tộc, văn hóa đồng thời là công cụ bảo vệ dân tộc. Một dân tộc có thể mất Tổ quốc vẫn có thể giữ gìn được văn hóa, nhưng một dân tộc bị nước ngoài lũng đoạn văn hóa thì dân tộc đó sẽ mất tất cả.

    Nên không ngẫu nhiên "diễn biến hòa bình" lấy văn hóa làm trọng điểm tiến công nhằm làm băng hoại, làm chệch hướng xã hội ở Việt Nam. Cuộc tiến công văn hóa của "diễn biến hòa bình" ít nhất có thể nhận thấy trên hai bình diện: Một là thủ đoạn gây nên tình trạng "tự diễn biến" theo các giá trị văn hóa phương Tây đẩy tới tình trạng "tự diễn biến về chính trị". Hai là thủ đoạn sử dụng văn minh vật chất và truyền bá thông tin một chiều với mục đích gây hoang mang, mất phương hướng trong đời sống tinh thần xã hội, trong tâm lý cộng đồng, làm con người xa rời lý tưởng.

    Một nhà nghiên cứu Trung Hoa nhận xét các thủ đoạn trên là: "Mũi dao thọc vào vương quốc tinh thần" và "thâm nhập văn hóa thực chất là thâm nhập về tâm lý mang mục đích chiến lược".

    Bằng văn hóa, "diễn biến hòa bình" thẩm thấu vào các giá trị xã hội, vào lối sống, làm con người sao nhãng nghĩa vụ, khơi dậy những bản năng thấp hèn, quyến rũ họ chạy theo lạc thú, chạy theo lợi ích vật chất mà khô cạn tình người, quay lưng với truyền thống và quên đi tấm "căn cước văn hóa dân tộc".

    Từ những dao động mơ hồ đến ý thức chống đối, đó là lộ trình, là kịch bản của cuộc xâm lăng văn hóa mà về cơ bản là "mưa dầm thấm lâu", song nếu có thời cơ nó cũng không bỏ lỡ, như người ta hy vọng sẽ đánh gục ý chí của các thế hệ sinh ra sau ngày đất nước thống nhất, khi quá khứ vinh quang của dân tộc chỉ còn là ký ức của lớp người lớn tuổi.

    Với lợi thế hơn hẳn về sản phẩm hàng hóa và hệ thống thông tin nghe nhìn cho phép "diễn biến hòa bình" sử dụng văn hóa với hiệu suất cao nhất nếu chúng ta không đánh giá đúng và có phương án chống lại.

    Thật ra, cuộc chiến tranh "giành giật trái tim khối óc" đã được thí điểm ở Việt Nam trong thời kỳ trước 1975. Khi ấy điều kiện lịch sử có đặc điểm riêng, còn hiện tại, các thủ đoạn thường nham hiểm hơn, tinh vi hơn, và tình hình quốc tế cũng đã có những biến đổi khác trước.

    Đánh vào lòng người - chiến thuật "tâm công" của phương Đông, được "diễn biến hòa bình" lợi dụng triệt để thông qua những phương tiện mới. Mùi vị hấp dẫn của "văn hóa đại chúng" theo kiểu phương Tây làm cho con người dễ đánh mất mình, xa rời cộng đồng, tha hóa và phản bội, bột phát những hành vi phá vỡ nền tảng tinh thần của xã hội.

    Xâm lăng văn hóa không dễ nhận thấy trong đời thường, đôi khi, căn cứ vào diện mạo bên ngoài sẽ dễ dàng bỏ qua. Nên cần nhận thức rằng những biện pháp kỹ thuật của "diễn biến hòa bình" trước đây khá lặng lẽ thì nay đang dần dần công khai, lộ liễu dưới những hình thức tinh xảo để gây nên một thứ nghiện ngập thái quá, một thứ ma túy đầy cám dỗ.

    Nền kinh tế thị trường và mở cửa giao lưu kinh tế, giao lưu văn hóa hướng chúng ta tới những triển vọng, nhưng cũng tác động mạnh đến nền văn hóa dân tộc. Những vấn đề tôn giáo, dân tộc, những giá trị thẩm mỹ, những giá trị đạo đức... đang bị thách thức trước một cuộc xâm nhập văn hóa mới.

    Nhìn vào thực trạng văn hóa, những dấu hiệu đầu tiên của sự biến động đã xuất hiện trong một bộ phận xã hội. Văn minh vật chất và "phương tiện nghe nhìn đen" đã làm đảo lộn nếp sống, phá rối hệ thống chuẩn mực đạo đức, đảo lộn phong cách ứng xử giữa người với người. Đồng tiền lên ngôi và sức ép của đô thị hóa đè nặng lên các giá trị gia đình.

    Ở thành thị, nhiều gia đình không đóng nổi vai trò nuôi dưỡng và bệ phóng tinh thần cho thế hệ trẻ. Ở nông thôn, sức cám dỗ của thành thị thu hút thành phần lao động chủ yếu của nó, làm xuất hiện những hiện tượng vốn xa lạ với truyền thống làng xã. Làm giàu và làm giàu bằng mọi giá trở thành mục đích sống của một số không ít người. "Hội chứng vô cảm" không còn là một báo động giả, nó đang sừng sững giữa chúng ta - những con người từ xa xưa đã quen sống ?olá lành đùm lá rách?, ?ochị ngã em nâng?.

    Bên cạnh đó, bị lóa mắt bởi những ảo ảnh của "nền dân chủ phương Tây", có người quay ra phê phán những giá trị đã làm nên phẩm giá dân tộc trong thế kỷ 20. Ngoảnh mặt với lịch sử cha ông và sa sút bản lĩnh văn hóa, dù tự phát hay tự giác thì cũng là sự tiếp tay cho "diễn biến hòa bình".

    "Diễn biến hòa bình" và cuộc tiến công văn hóa còn phải được đặt trong bối cảnh một thế giới đầy biến động. Chiến tranh lạnh kết thúc và cơn lốc quay cuồng của những tham vọng chính trị - kinh tế đã đẩy nhân loại vào tình huống phải đối mặt với những vấn đề toàn cầu mới. Xung đột tôn giáo, xung đột sắc tộc cùng với sự mất thăng bằng trong tư duy văn hóa... làm xảy ra cảnh "nồi da xáo thịt", "huynh đệ tương tàn" ở không ít quốc gia.

    Nhạc Pop và nhạc Rock, quần bò Levis và Coca Cola, VCD, DVD và phim ảnh bạo lực, 3X... tạo nên một làn sóng tràn ngập thế giới trong xu thế siêu quốc gia, bất chấp những biên giới địa lý, bất chấp những bản sắc văn hóa.

    Văn hóa đại chúng và nền dân chủ phương Tây đã gặp phải phản ứng gay gắt từ các quốc gia coi văn hóa và độc lập dân tộc là nền tảng cho phát triển. Những cơ thể văn hóa vốn khỏe mạnh như Pháp, Thụy Điển cũng không tránh khỏi sự xâm nhập của văn hóa nước ngoài và chính họ đang phải phát động một cuộc "kháng chiến về văn hóa".

    Với châu Á, câu chuyện còn phức tạp hơn và trên lục địa này, những khát khao trở về với truyền thống cộng đồng, với những giá trị gia đình đang cháy bỏng trong mỗi người, từ dân thường tới nguyên thủ quốc gia.

    Ở Singapore, ông Goh Chok Tong nói: "Những rối loạn ở Mỹ, Anh, với một tầng lớp dưới ngày càng đông, thiên về bạo lực, thiếu giáo dục, nghiện ngập, quan hệ ******** bừa bãi, là kết quả trực tiếp của các đơn vị gia đình trở nên thừa hay không còn tác dụng... nếu chúng ta đánh mất các giá trị truyền thống của chúng ta, sức mạnh và sự cố kết gia tộc của chúng ta, chúng ta sẽ mất sức sống của mình và sẽ suy tàn".

    Ở Thái-lan, ông Xrixakara Valithotama nhận xét: "Người Thái không bao giờ nhìn lại bản thân xem mình là ai. Những người được học hành ở nước ngoài trở về thì coi thường cả tổ tiên mình - đấy chính là điều tại sao đất nước này lâm vào cuộc khủng hoảng về bản sắc".

    Khủng hoảng bản sắc - nỗi lo sợ không còn của riêng ai! Ở các lân bang gần gũi, người ta không còn ngước nhìn phương Tây với ánh mắt thán phục mà nhìn thẳng vào nó và tuyên bố một cách tự tin, dứt khoát không chấp nhận bất kỳ sự áp đặt văn hóa nào từ bên ngoài.

    Ông Lý Quang Diệu nhấn mạnh: "Khuôn mẫu về nhân quyền ở phương Tây không có đất sống ở châu Á", còn ông Mahathi cho rằng: "Nền dân chủ phương Tây chỉ mang lại sự không ổn định, sự sa sút về kinh tế cũng như đói nghèo". Tất thảy những ý kiến trên không phụ thuộc vào ý muốn của cá nhân nào, chúng xuất phát từ thái độ khách quan trước hiện thực và hoàn toàn có cơ sở để chúng ta tham khảo.

    Sự thách thức lớn nhất của xâm lăng văn hóa là "chiến lược giành dân", trong đó, trước hết thông qua phương tiện nghe nhìn. Trong thế giới có hệ thống thông tin đã phủ sóng toàn cầu, len lỏi vào tận giường ngủ của từng gia đình thì nó cũng bị người ta sử dụng nhằm lung lạc tư tưởng và ý chí dân tộc, như M.V.Losa từng coi đây là "một trận chiến văn hóa".

    Hơn ba mươi năm trước, chúng ta từng chiến thắng trong trận "Điện Biên Phủ trên không", nhưng hơn 30 năm sau, từ trên trời trút xuống đất nước chúng ta không phải những trái bom chứa TNT mà là những "quả bom thông tin" từ vệ tinh viễn thông chuyển tải các chương trình TV, các website đủ loại cùng các làn sóng phát thanh với vô số giọng điệu tuyên truyền trắng, xám, đen. Cuộc tiến công đó tạo nên hoàn cảnh phải chống trả trong cả thời gian và không gian. Cũng tức là cuộc tự vệ văn hóa lúc này đa diện hơn, đa dạng hơn và cũng phức tạp hơn trước kia.

    Xây dựng nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc đã trở thành một trong những nhiệm vụ vô cùng quan trọng của công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc trong thời kỳ mới. Không thể hoài cổ đến hủ lậu, cũng không thể vọng ngoại lố lăng. Lời giải cho bài toán "hội nhập nhưng không hòa tan" chỉ có thể tìm thấy từ một môi trường văn hóa - xã hội lành mạnh và lòng tự tôn dân tộc phải tiếp tục là "bộ gien di truyền", tiếp tục là "bộ chỉnh" bên trong của văn hóa. Cho nên, một chiến lược văn hóa sẽ thành công khi văn hóa trở thành sự tự ý thức trong mỗi công dân.

    Đã đến lúc những bước tiến kinh tế phải được đặt trên nền tảng của sự nghiệp văn hóa. Không thể để những lợi ích trước mắt cản trở (thậm chí gây hại) tới lợi ích lâu dài. Trước những thách thức của thời đại, câu trả lời sáng suốt lúc này: "Hãy tự hào là người Việt Nam"!

    Nguyễn Hòa
    http://www.nhandan.com.vn/tinbai/?top=43&sub=78&article=36853
  2. FPM

    FPM Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2005
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Góp ý với bác Half-life chút xíu nghen. Bài viết bác lấy của ông Nguyễn Hòa ở đâu thì ghi thêm nguồn gốc nữa cho rõ ràng. Tớ hổng có hiểu khái niệm "diễn biến hòa bình" trong bài viết đầu tiên là thế nào? Rồi đến cái bài sau thì tớ cũng chẳng hiểu thế nào là "tự ti vọng ngoại". Hafl life nếu hiểu thì chỉ bảo cho tớ.
  3. viser

    viser Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/01/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    25
    Hình như bài đó bác tự viết lâu rùi,phải hong ta?
  4. langtubachkhoa

    langtubachkhoa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    1.212
    Đã được thích:
    784
    Các bác này, văn hoá Nhật hiện đang có nguy cơ mai một. Nó ngày càng bị lấn át bởi văn hoá phương Tây cho dù những cái như Judo, Karate, kiếm đạo,...thì chắc không mất
  5. langtubachkhoa

    langtubachkhoa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    1.212
    Đã được thích:
    784
    Về cái này thì bác có lý, nhưng cũng không thể không phê phán thói xấu của chúng ta, vấn đề là phê thế nào để tránh được tự ti , kích thích được ý chí vươn lên thôi
  6. levant57

    levant57 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    1.520
    Đã được thích:
    1
    Xâm lăng được hiểu là một quốc gia này, một thế lực này sử dụng sức mạnh của mình đến một quốc gia khác để giết chóc, chiếm đất đai, cướp bóc của cải vân vân và vân vân. Đó là xâm lăng quân sự. Xâm lăng - tiếng Anh là Invasion, Từ điển Webster định nghĩa về Invasion như sau: 1) An act of invading; especially : incursion of an army for conquest or plunder
    2) The incoming or spread of something usually hurtful.

    Cái ý thứ 2 kia bao hàm nghĩa phổ quát hơn cái ý thứ nhất. Tức là chỉ cần incoming hay spread của something mà làm something hurtful đã là invasion rồi. Ta biết khi xưa giặc Tàu âm mưu đồng hóa người Việt Giao Chỉ ta trong thời kỳ 1000 bắc thuộc thì sự đồng hóa đó chính là xâm lăng văn hóa. Hay như thời kỳ thực dân Pháp đô hộ nuớc ta 80 năm, Mẫu quốc đem vào An Nam nào xi nê kịch nghệ, nào quần tây váy đầm, nào rượu phông ten, nào bia con cọp, nào những trò cờ bạc, đĩ điếm...gồm cả những nét văn hóa tiên tiến phương tây và tối tăm thực dân. Gạt bỏ những thứ không làm hurt ai đi như trường học kịch viện thì những thứ gây hurt chính là xâm lăng.
    Những ví dụ trên quả là rõ ràng cho người ta biết xâm lăng văn hóa là như thế nào. Tuy nhiên...
    Tuy nhiên, tôi muốn lấy VN ta làm ví dụ để xem xem có sự xâm lăng văn hóa của các thế lực bên ngoài đối với VN hay không. Trong hoàn cảnh không có chiến tranh xâm lược như hiện nay, thông tin qua internet vô cùng phong phú, tôi không rõ nếu như tôi thấy một cái gì đó hay hay từ bên ngoài tôi học và thực hành cái hay hay ấy và cái hay hay ấy không tốt cho số đông, và tôi chủ động đến với cái hay hay đó chứ không có ai ép tôi phải học, thì đó có phải là xâm lăng văn hóa không. Giống như game là một trò chơi giải trí tốt, nhưng ở một khía cạnh nào đấy nó gây hurt cho bố mẹ game thủ, gây hurt cho chính quyền vì những ảnh hưởng added...và game thì lại do dân ta mang vào, không phải do bên ngoài áp đặt hay truyền bá, thì đó có phải là xâm lăng hay không? Có rất nhiều ví dụ tương tự về vấn đề này.
    Tôi cũng muốn hỏi mọi người, Nhạc cổ điển là một biểu hiện văn hóa đặc sắc của loài người bắt nguồn từ các nước phương tây, một ngày xấu trời nào đó dân ta mải mê nhạc cổ điển mà sao nhãng quan họ, ca trù, chèo cải lương...làm cho ông quản lý văn hóa thấy hurt thì đó có thể gọi là xâm lăng văn hóa được không?
    Cho nên, tôi nghĩ rằng cần phải xem lại việc sử dụng cụm từ xâm lăng văn hóa trong bối cảnh hiện nay của VN.
  7. FPM

    FPM Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2005
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Hơ! Cái bài viết không rõ nguồn gốc của bác half life bị xóa rồi à. Nhớ quay lại đây sớm sớm gửi lại bài rồi giả nhời cho tớ mấy câu hỏi trên. Tiện thể tra luôn hộ tớ từ điển tiếng Việt định nghĩa xâm lăng thế nào? Tớ tra từ điển trên mạng lại không có từ này. Nhõn từ xâm lược thì định nghĩa thế này
    xâm lược
    đg. Xâm chiếm lãnh thổ, cướp đoạt chủ quyền của nước khác bằng vũ lực hoặc bằng các thủ đoạn chính trị, kinh tế. Chiến tranh xâm lược. Dã tâm xâm lược. Quét hết quân xâm lược.
    http://www.informatik.uni-leipzig.de/~duc/Dict/index.html
    Ô! Chả nhẽ ông Nguyễn Hòa và báo ND lại phát minh được từ mới?
  8. viser

    viser Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/01/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    25
    Chính xác thì nó là từ (khái niệm) mới chứ còn gì nữa.
    Lôi xâm lăng với xâm lược với nghĩa quân sự vào đây làm gì.
  9. haeyoungsmu

    haeyoungsmu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2003
    Bài viết:
    285
    Đã được thích:
    0
    tất cả các nước trên thế giới đều gặp phải vấn đề này. nếu bác nào đang ở mỹ thì nên đọc cuốn who are we? the crisis of national identity. viết bởi Samuel Huntington, yeah tác giả cuốn sự xung đột các nền văn minh thế giới. tôi chưa đọc nó nên ai có ebook thì làm ơn .
    nếu như các bác ở trên báo nhân dân muốn chống lại "sự xâm lăng văn hoá" của người mỹ. thì nên lập hẳn một kênh chuyên phim tàu rồi bảo dân ta đổi sang áo dài khăn đống.
    tại sao americanization lại xuất hiện ở mọi nơi. hình như trừ bộ lạc XXXX nào đó ở rừng sâu Amazon. lí do vì nếu bạn muốn phát triển kinh tế, đưa nền kinh tế từ 1,000 lên khoang 10,000 bạn có thể sử dụng mô hình Đông Á, giống như NB, hàn quốc .v.v. tuy nhiên khi bạn muốn từ 10,000 tới 25,000 như Mỹ hay các nước tiên tiến khác thì mô hình Mỹ sẽ là mô hình phải theo.
    các bác ở báo nhân dân nhận diện văn hoá Mỹ là một mối đe doạ. vậy văn hoá Tàu thì sao. tôi thà bị mỹ hoá còn hơn bị tàu hoá. hiện nay hoàn toàn không có mối đe doạ về quân sự VN hoa kì. nhưng VN-tàu có mối thâm thù lâu lắm rồi.
    " quan hệ ******** bừa bãi" cái này đúng với VN. việt nam là nước có tỉ lệ phá thai cao nhât thế giới - nếu tối không nhầm. cái trách nhiệm đó thuộc về các bác ở trên bộ giáo dục đã không đưa giáo dục tìnhh dục vào nhà trường. một ví dụ minh hoạ sự hiệu quả của *** education. vì *** education không được coi trọng tại Anh trong khi đó tại Hà lan( nơi bạn có thể tới red district, sử dụng thuốc nhẹ) nhưng lại có tỉ lệ trẻ vị thành niên có thai thấp hơn. tỉ lệ thanh niên Anh sử dụng thốc khá phổ biến. hình như tất cả bạn trong lớp ( trừ bọn châu á- không biết) đã sử dụng weed (hỏi bác spirou). emkhông biết là cái gì
  10. lemd

    lemd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2005
    Bài viết:
    1.341
    Đã được thích:
    1
    Bạn haeyoungsmu viết rất đúng.
    Đúng là để phát triển kinh tế thì cần phải kích thích văn hoá phương Tây hiện đại. Đó là văn hoá chạy theo vật chất, kích thích tiêu dùng, quảng cáo,.. đánh vào những cảm nhận bản năng của con người rất dễ dàng. Cả phương Đông và phương Tây đều có những văn hoá không phổ biến được trong dân chúng vì khó tiếp nhận.
    Muốn giữ được văn hoá thì phải thương mại hoá được nó hoặc hình thành thói quen tiêu dùng văn hoá đó. Đòi hỏi lực lượng văn hoá trong một nước phải đủ trình độ sáng tạo và thực lực kinh tế, chuyện không tưởng trước những công ty đa quốc gia đầy kinh nghiệm về người tiêu dùng, mà con người ở đâu chẳng giống nhau.
    VD về Nhật theo tôi rất hay, Nhật là một nước được coi là điển hình về gìn giữ các giá trị văn hoá. Những cái như bạn langtubachkhoa nhắc đến của Nhật theo tôi không xung đột với sự kích thích tiêu dùng. Ở một mức độ nào đó nó giúp con người thoát khỏi nhịp sống cạnh tranh sống còn hiện đại, giúp tạo dựng hình ảnh dân tộc,.. Nhưng để phát triển lên, những cái đó không thể sánh được như âm nhạc mtv, điện ảnh hollywood,.. vì nếu phát triển văn hoá đó không mang lại lợi nhuận như mtv hay hollywood, cocacola,.. Nhắc lại, tôi nghĩ muốn giữ được văn hoá phải hình thành được thói quen tiêu dùng, phải gắn đến kinh tế, vd một số nước vẫn ăn bằng đũa.
    Theo tôi nghĩ Nhật gần như chỉ giữ đươc cái vỏ còn thực sự văn hoá là phương Tây hay là những giá trị được phương Tây khởi xướng.
    Xin hỏi các bạn ở đây thích tuồng chèo hơn hay âm nhạc phương Tây hơn? Có bao nhiêu bạn ở đây nghe tuồng, chèo, cải lương,.. thấy hay? Tại sao?

Chia sẻ trang này